TruyenHHH.com

Kookmin Ke The Than

Tôi nhận ra rằng Jungkook của tôi rất đẹp trai.

Ngay cả chú chó YeonTan nhà tôi cũng thích anh, tôi nghĩ mình đã kiếm được món hời làm bạn trai rồi.

Nhưng tôi vẫn không ngờ được có một ngày tôi lại nghe người khác đứng trước mặt tôi mà chê bai Jungkook nhà tôi, rằng anh thậm chí còn xí trai hơn cả tôi...




_____




Đông nam nước Pháp, Provence...

Provence là một vùng đất thanh bình, nên thơ nằm ở Đông nam nước Pháp, bên bờ biển Địa Trung Hải, gần nước Ý. Nơi đây còn được người ta gọi bằng một cái tên ưu ái - Biểu tượng của sự thuần khiết Vùng hoa Oải Hương Xứ Sở Provence.

Dưới ánh mặt trời, biển hoa tím mở ra một chân trời vô tận. Tầng tầng lớp lớp oải hương toả ra thứ mùi thơm ngọt ngào, lãng mạn trong gió. Sắc tím không quá gắt cũng không quá nhạt tạo nên một màu sắc trầm tĩnh đến lạ. Là một miền đất có nhiều núi đồi và cối xay gió. Không khó để hiểu được vì sao những nghệ sĩ cũng như những người mang trong mình dòng máu nghệ thuật lũ lượt kéo đến đây...

"Anh đang đi xe du lịch đúng chứ? Em đã bảo mà, xe của các anh không thể băng qua ruộng hoa để đến nhà của Natalie."

Tiếng cười khúc khích từ chiếc điện thoại vang vọng trong không khí, thứ ngôn ngữ lạ hoắc thu hút không ít ánh mắt tò mò của các du khách trên chiếc xe du lịch chật chội. Jungkook ngồi ở đuôi xe cười khẽ, thấp giọng nói.

- "Ừ, em nói gì cũng đúng. Bây giờ em đang ở đâu?"

"Hm...Tokyo, chắc chắn rồi. Em đang mua quà cho anh đây. Lúc nãy em vừa ăn bánh đậu đỏ với anh NamJoon, Nhật Bản lạnh thật đấy!"

- "Park Jimin đáng ghét! Dám bắt cóc người yêu anh, chờ anh về xem anh xử lý em thế nào!"

SeokJin ngồi bên Jungkook nghe đến hai tiếng 'NamJoon' liền không kiêng nể gì mà hét vọng qua. Đoàn người trên xe lại ngoái đầu nhìn họ lần hai. Jungkook lắc đầu ngao ngán với ông anh lớn tuổi nhưng lại cư xử không khác gì một đứa trẻ. Anh dùng tiếng Pháp lưu loát của mình nói đôi ba câu xin lỗi vì đã làm ồn.

Jimin bên kia cư nhiên lại cười thêm một tràng, NamJoon nhanh nhảu góp giọng an ủi anh người yêu, còn nói nào là mua rất nhiều bánh kẹo đặc sản rất ngon về làm quà, SeokJin mới thôi nháo nhào.

"Jungkook này, em đang ở đại lộ Icho Namiki. Ở đây nhiều cây ngân hạnh lắm. Đột nhiên lại muốn ôm anh."

Park Jimin đứng tựa vào một cây ngân hạnh to lớn trên chục năm tuổi chờ NamJoon đi mua Dango, bầu trời mùa thu ở Nhật Bản giống với Hàn Quốc, rất nhiều mây, không có lấy một tia mặt trời nào. Không khí se se lạnh xuyên qua hai lớp áo dày của Park Jimin làm tê tái da thịt. Quả thật, tiết trời này rất thích hợp để ôm bạn trai to cao có lồng ngực ấm áp.

- "Ừ, anh thì không giống em. Muốn hôn em hơn là ôm. Ở đây nắng trưa nóng đổ lửa, chỉ có mấy ruộng oải hương là hợp bầu không khí để hôn môi."

"Oẹ" một tiếng, SeokJin bụm miệng, ôm cổ nôn khan. Ném cho Jungkook một ánh nhìn kì thị.

- "Nào nào, mọi người mau xuống xe thôi, chúng ta đến nơi rồi!" Ông lão lái xe nói sang sảng bằng giọng đặc chất Pháp.

Bên đầu dây bên kia có lẽ Jimin cũng nghe được giọng ông lão. Cậu nói vài câu vu vơ rồi cúp máy. Nội dung không nói về việc Park Jimin muốn ôm hay Jeon Jungkook muốn hôn. Trọng điểm của Park Jimin là ở Provence có rất nhiều rượu trang nổi tiếng, khi nào về thì Jeon Jungkook nhớ phải mang theo cả một thùng rượu nho về để đổi lấy món quà đặc biệt của Park Jimin.



_____




Jungkook và SeokJin theo sự chỉ dẫn của một bác làm vườn đã đến được nơi cần đến. Trước mắt là một ngôi nhà nhỏ được sơn màu lông chuột, thoáng nhìn mang vẻ ấm áp. Vừa định bấm chuông cửa thì từ đằng sau, một giọng Pháp trong trẻo đã vang lên. Cô gái bên dưới ruộng oải hương nở nụ cười ngọt ngào nhìn hai người.

- "Vậy anh là Jeon Jungkook? Bạn trai của Ji?"

- "Ji?"

Jungkook cau mày nhìn cô gái có dung mạo thuần Âu trước mắt. Cô có mái tóc đen dài hơi xoăn, mặc một chiếc váy trắng, tay cầm chiếc ô màu hồng. Lông mi dài, sóng mũi cao, đôi mắt xanh trong suốt như biển thạch anh. Giữa biển hoa tím biếc, làn da trắng tuyết của cô càng thêm nổi bật. Đôi môi hồng nhuận mấp máy như đoá anh đào. Đứng trước mặt hai người đàn ông cao ráo cô trông như một cành hoa lê trắng muốt được tô điểm bởi ánh mặt trời rực rỡ.

___


- "Ji có gọi điện cho tôi nói sơ qua về dự án của công ty cậu ấy. Nói tóm lại là muốn tôi chụp ảnh cho tạp chí để quảng bá thương hiệu của mình đúng chứ?" Natalie nhàn nhã hớp một ngụm trà hoa nhài. Cô nàng vốn đã biết tường tận mọi việc nhưng vẫn đá một bên chân mày hàm ý muốn nghe lời xác nhận.

Jungkook vốn khó chịu. Cô gái trước mặt gọi một tiếng 'Ji', hai tiếng cũng 'Ji' nghe rất thuận miệng. Rốt cuộc anh vẫn không hiểu được Jimin và cô đến tận cùng là mối quan hệ gì, chẳng lẽ chỉ đơn thuần là bạn thân? Một trang tuyệt sắc trước mặt khiến Jungkook không khỏi nghi ngờ về việc trước đây cả hai có khi còn ở trong mối quan hệ như Jungkook và Jimin hiện tại. Nhìn Jungkook cứ thúc lưỡi vào má, SeokJin ở bên cạnh Jungkook đã lâu tất nhiên biết tỏng đây là biểu hiện ghen tuông. SeokJin thụi cù chỏ vào eo của anh một cú đau điếng.

- "Vâng, đúng vậy, 'Jimin nhà tôi' nói cô là một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp. Đôi bên nếu hợp tác với nhau thì chỉ có lợi."

- "Ừm, bộ sưu tập lần này của JJK quả thật rất độc đáo. Tôi có đánh giá cao về nó, nhưng tôi có một yêu cầu. Tôi rất khắt khe về việc tuyển chọn người mẫu. Nhưng bên phía JJK lại chỉ muốn dùng người mẫu trong nước. Tôi muốn công ty tuyển gấp ba số lượng người mẫu bởi vì tôi không biết rằng mình sẽ loại bao nhiêu người đâu."

Natalie khi làm việc mang một phong thái sắc sảo khác với vẻ bề ngoài ngây thơ vô hại của cô. Jungkook đắn đo một chút nhưng vẫn chấp nhận yêu cầu. Cả hai bên kí kết hợp đồng thành công cũng là lúc Jungkook phải quay về khách sạn.




_____




Ngày Jungkook trở về Hàn Quốc đã là chuyện của hai ngày sau. Công ty vừa tổ chức xong cuộc họp giới thiệu nhiếp ảnh gia hợp tác lần này thì cũng đã quá trưa. Ai ai cũng mang gương mặt mệt mỏi rời phòng. Cuối cùng chỉ còn bốn người ở lại.

Natalie nhảy bổ lên người Jimin rồi đu luôn trên đó, Jimin mất đà lùi ra sau mấy bước nhưng vẫn giữ được thăng bằng. Cậu vòng tay ôm siết lấy cô nàng đang cọ cọ mặt vào cổ mình mà làm nũng.

- "Natalie, thôi nào, bạn trai tôi còn đang ở đây đấy, cậu đứng đắn chút đi."

Jimin dùng tiếng Hàn nói chuyện với cô nàng. Jungkook đang ngồi liếc cả hai cháy mắt định lên tiếng nhắc nhở Jimin cô nàng là người Pháp không nghe hiểu tiếng Hàn nhưng chưa gì đã nghe được một giọng Hàn lanh lảnh.

- "Mặc kệ hắn, tôi còn chưa tính sổ hắn chuyện dám cướp cậu đi!" Natalie rướn cổ qua vai Jimin trừng mắt nhìn Jungkook.

Jungkook thất kinh đứng bật dậy.

- "Cô biết nói tiếng Hàn?"

- "Đúng đó, thì sao?"

- "Vậy sao lúc nói chuyện với tôi cô lại dùng tiếng Pháp?" Jungkook có dự cảm không lành, tiến lại tách Natalie đang đu bám như một chú Koala ra khỏi người Jimin.

- "Thì sao! Tôi thích làm khó tình địch của mình vậy đấy. Nè, anh buông ra coi!"

Natalie làm mình làm mẩy, giãy nảy điên cuồng nhất quyết không chịu buông Jimin ra. Nhưng sức của một cô gái trói gà còn không chặt sao có thể địch lại sức của một người đàn ông cao hơn hẳn một cái đầu, hơn nữa còn có cơ bắp đầy mình. Cuối cùng cô nàng cũng phải chịu thua Jungkook, nhường vị trí bên cạnh Jimin lại cho anh.

- "Đồ xấu xa, mặt đã xấu thì thôi đi ngay cả nhân phẩm cũng xấu nốt. Tôi không hiểu tại sao Ji lại hẹn hò với anh nữa."

Jeon Jungkook lần đầu tiên bị chê bai thậm tệ về nhan sắc, hai con ngươi không tránh khỏi việc suýt nữa đã rơi lông lốc xuống sàn. Kim SeokJin đứng một góc cười, lúc đầu thì còn cười khép nép nhưng về sau điệu cười như tiếng chùi kính cứ thế vang vanh vảnh khắp gian phòng họp rộng lớn. Park Jimin thì khỏi phải nói, cậu còn sốc hơn cả Jeon Jungkook. Người bạn trai lí tưởng mà Park Jimin luôn luôn tự tin khoe khoang rằng thiên hạ vô địch không ngờ cũng có ngày này...

- "Thề có chúa, tôi cứ ngỡ mình đã vượt qua ải của Kim Taehyung rồi thì có thể cua được cậu. Không ngờ từ đâu trên đường lại nhảy ra một con kì đà cản mũi."

'Con kì đà cản mũi' nổi gân xanh đầy trán sau khi đã phát hiện ra tình địch. 'Con kì đà cản mũi' kéo Jimin ra sau lưng mình dang rộng hai cánh tay che chở.

Sau hôm đó, trên dưới công ty từ lao công đến bảo vệ, từ bảo vệ đến nhân viên, từ nhân viên đến quản lí. Mọi người trong JJK tất thảy ai ai cũng biết Jeon Tổng của bọn họ đã có tình địch, không những vậy tình địch còn là nhiếp ảnh gia khó khăn lắm mới hợp tác được.

Park Jimin không can hệ gì nhưng cũng bị xoay mòng mòng đến chóng mặt. Thầm mong sau show thời trang sắp tới, Natalie hãy mau mau trở về Pháp rồi trả lại Jeon Jungkook của ngày xưa...





_____

Chap này cũng khá hài, tặng mọi người trước khi mình bước vào những ngày bận rộn. Cuối tuần vui vẻ nha mọi người!

Author: Anh Thư

Quy Nhơn / 18092021

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com