Kokushibou X Muichirou Bat Coc Dua Chau Ve Lam Vo
Muichirou đã quá quen với việc bị Kokushibou kéo đi đâu đó, nhưng đây là lần đầu tiên cậu thấy thật sự sợ hắn. Tay hắn xiết chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn của cậu như muốn bẻ gãy nó. Hắn cứ thế kéo cậu đi, không biết hắn đưa cậu đi đâu, chỉ biết họ đã đi khỏi ranh giới Chợ Quỷ, trở về thế giới của con người.
Giữa một khu rừng, một nhóm thợ săn quỷ đang tụ tập lại. Họ nhận được nhiệm vụ tiêu diệt quỷ từ nhiều nơi, nhưng sau một hồi truy đuổi thì con quỷ lại biến mất. Từ sau khi Hà trụ mất tích, lũ quỷ lại lộng hành khiến Sát Quỷ đội bắt buộc phải hoạt động trở lại, nhưng bọn quỷ cũng trở nên kì lạ hơn. Các con quỷ khi gặp người của Sát Quỷ đội không những không tấn công mà thậm chí còn bỏ chạy, mà điều đáng nói là chúng đều chạy đến khu rừng này rồi biến mất ngay trước mặt họ. Nhiều người còn cho rằng, lũ quỷ này có liên quan đến vị Hà trụ đã mất tích kia, rằng cậu ta là kẻ chỉ huy những con quỷ kì lạ kia, cũng là kẻ giúp những con quỷ này thoát khỏi sự truy đuổi của Sát Quỷ đội. Một người trong nhóm tức giận đá vào một góc cây, nói: -Theo tôi thì thay vì đuổi bắt với lũ quỷ hạ đẳng này thì Sát Quỷ đội nên tìm giết tên Hà trụ kia đi. Chắc chắn hắn là nội giám luôn kìa, chứ làm gì có ai trở thành Trụ cột sau hai tháng cầm kiếm, lại một thân một mình giết chết Thượng Huyền Ngũ. Hắn nhất định phải ở vị trí cực cao, gần sát với Muzan luôn ấy chứ.- Nghe anh ta nói vậy, một cô bé cãi lại, tỏ vẻ không đồng tình: -Nhưng cậu bé đó là con người mà, cậu ấy sống được dưới ánh Mặt Trời. Hơn nữa, cậu ấy cũng đã giết rất nhiều quỷ đấy, có một lần, tôi đã được cậu ta cứu khi chiến đấu với một con quỷ mà.- Thay vì nghe lời cô bé mà suy nghĩ lại, cậu con trai kia lại hét lớn: -Thì em gái của Tanjirou cũng đi được dưới ánh Mặt Trời đó thôi. Còn việc giết quỷ ấy hả, chẳng lẽ tham gia vào Sát Quỷ đội mà ngồi không s...- Lời nói của anh bị cắt ngang khi lùm cây gần đó rung lên, tất cả mọi người nhanh chóng thủ thế, sẵn sàng chiến đấu.
Một cái bóng cao lớn xuất hiện từ phía lùm cây, những Sát Quỷ nhân ở đó vô thức biểu hiện lên mặt trạng thái kinh hoàng. Kokushibou bước ra, đôi mắt khắc rõ chữ "Thượng Huyền Nhất", khi nhìn thấy lũ người trước mặt vẫn không thay đổi biểu cảm. Hắn thản nhiên kéo Muichirou ra, hai người đứng đối diện với những người trong Sát Quỷ đội, không khỏi khiến họ run rẫy. Cậu con trai ban nãy còn cao giọng nói xấu Muichirou bất ngờ thét lên: -Tôi đã nói rồi mà, hắn ta là nội giám do Muzan cài vào đấy.- Muichirou hiểu những lời này là đang chỉ cậu, có vẻ như toàn bộ Sát Quỷ đội đều đồn ầm lên cái tin lá cải này rồi. Cậu liếc qua anh ta một cái, thầm đánh giá người có gan nói những lời như vậy trước mặt chính chủ.
Nhận ra cái liếc mắt đầy ẩn ý của cậu, anh chàng bủn rủn chân tay, lắp bắp: -Có...có gan thì...thì...cứ giết tôi...đi.- Kokushibou đang hả hê nhìn sự sợ hãi hiện rõ trên mặt lũ người ngu ngốc nọ, nghe những gì chúng nói lại đổi sang sắc mặt nhạo bán: -Coi kìa, có ngày Hà trụ Tokitou Muichirou lại bị gọi là nội giám luôn đấy, có phải do ta không nhỉ?- Đáp lại hắn là vẻ mặt ngàn năm không đổi của cậu: -Không phải ngươi thì là Muzan chắc.- Tặc lưỡi một cái, Kokushibou lại quay qua nhìn đám ngốc đang chạy còn không nổi, mỉa mai: -Vậy mà lại có kẻ nghi oan cho ngươi rồi.- Nói xong lại kéo Muichirou lướt qua bọn chúng, nhanh chóng biến mất trong màn đêm.
____________
Hết Chap 10.
Giữa một khu rừng, một nhóm thợ săn quỷ đang tụ tập lại. Họ nhận được nhiệm vụ tiêu diệt quỷ từ nhiều nơi, nhưng sau một hồi truy đuổi thì con quỷ lại biến mất. Từ sau khi Hà trụ mất tích, lũ quỷ lại lộng hành khiến Sát Quỷ đội bắt buộc phải hoạt động trở lại, nhưng bọn quỷ cũng trở nên kì lạ hơn. Các con quỷ khi gặp người của Sát Quỷ đội không những không tấn công mà thậm chí còn bỏ chạy, mà điều đáng nói là chúng đều chạy đến khu rừng này rồi biến mất ngay trước mặt họ. Nhiều người còn cho rằng, lũ quỷ này có liên quan đến vị Hà trụ đã mất tích kia, rằng cậu ta là kẻ chỉ huy những con quỷ kì lạ kia, cũng là kẻ giúp những con quỷ này thoát khỏi sự truy đuổi của Sát Quỷ đội. Một người trong nhóm tức giận đá vào một góc cây, nói: -Theo tôi thì thay vì đuổi bắt với lũ quỷ hạ đẳng này thì Sát Quỷ đội nên tìm giết tên Hà trụ kia đi. Chắc chắn hắn là nội giám luôn kìa, chứ làm gì có ai trở thành Trụ cột sau hai tháng cầm kiếm, lại một thân một mình giết chết Thượng Huyền Ngũ. Hắn nhất định phải ở vị trí cực cao, gần sát với Muzan luôn ấy chứ.- Nghe anh ta nói vậy, một cô bé cãi lại, tỏ vẻ không đồng tình: -Nhưng cậu bé đó là con người mà, cậu ấy sống được dưới ánh Mặt Trời. Hơn nữa, cậu ấy cũng đã giết rất nhiều quỷ đấy, có một lần, tôi đã được cậu ta cứu khi chiến đấu với một con quỷ mà.- Thay vì nghe lời cô bé mà suy nghĩ lại, cậu con trai kia lại hét lớn: -Thì em gái của Tanjirou cũng đi được dưới ánh Mặt Trời đó thôi. Còn việc giết quỷ ấy hả, chẳng lẽ tham gia vào Sát Quỷ đội mà ngồi không s...- Lời nói của anh bị cắt ngang khi lùm cây gần đó rung lên, tất cả mọi người nhanh chóng thủ thế, sẵn sàng chiến đấu.
Một cái bóng cao lớn xuất hiện từ phía lùm cây, những Sát Quỷ nhân ở đó vô thức biểu hiện lên mặt trạng thái kinh hoàng. Kokushibou bước ra, đôi mắt khắc rõ chữ "Thượng Huyền Nhất", khi nhìn thấy lũ người trước mặt vẫn không thay đổi biểu cảm. Hắn thản nhiên kéo Muichirou ra, hai người đứng đối diện với những người trong Sát Quỷ đội, không khỏi khiến họ run rẫy. Cậu con trai ban nãy còn cao giọng nói xấu Muichirou bất ngờ thét lên: -Tôi đã nói rồi mà, hắn ta là nội giám do Muzan cài vào đấy.- Muichirou hiểu những lời này là đang chỉ cậu, có vẻ như toàn bộ Sát Quỷ đội đều đồn ầm lên cái tin lá cải này rồi. Cậu liếc qua anh ta một cái, thầm đánh giá người có gan nói những lời như vậy trước mặt chính chủ.
Nhận ra cái liếc mắt đầy ẩn ý của cậu, anh chàng bủn rủn chân tay, lắp bắp: -Có...có gan thì...thì...cứ giết tôi...đi.- Kokushibou đang hả hê nhìn sự sợ hãi hiện rõ trên mặt lũ người ngu ngốc nọ, nghe những gì chúng nói lại đổi sang sắc mặt nhạo bán: -Coi kìa, có ngày Hà trụ Tokitou Muichirou lại bị gọi là nội giám luôn đấy, có phải do ta không nhỉ?- Đáp lại hắn là vẻ mặt ngàn năm không đổi của cậu: -Không phải ngươi thì là Muzan chắc.- Tặc lưỡi một cái, Kokushibou lại quay qua nhìn đám ngốc đang chạy còn không nổi, mỉa mai: -Vậy mà lại có kẻ nghi oan cho ngươi rồi.- Nói xong lại kéo Muichirou lướt qua bọn chúng, nhanh chóng biến mất trong màn đêm.
____________
Hết Chap 10.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com