Kny Tokyo Revengers Giam Cam Ho Diep
Hiện tại bạn đang đối mặt với Thượng nhị Douma Sự tức giận khi gặp trực tiếp kẻ đã trực tiếp đả trọng thương đứa em gái ruột của mình là Kanae đã khiến bạn bùng nổ, ra đòn tấn công liên tiếp vào tên đó
- Sao cô gắt gỏng quá vậy, dù cho đây là lần đầu chúng ta gặp nhau, ồ, ta biết rồi, thật buồn làm sao, nếu có gì làm cô phiền lòng... ta chắc chắn sẽ lắng nghe. Nào, hãy đến đây với taNắm chặt gấu áo Haori, từng mạch gân nổi đầy trên mặt cùng tay của bạn, giận dữ gằn lên- Điều gì đã khiến ta phiền lòng ư? Còn gì điên tiết hơn khi thấy tên đã đả trọng thương em gái ta đang ở ngay trước mặt?! Cái haori này... ngươi không nhận ra sao?!Douma bắt đầu nhớ lại hình ảnh đó, hình ảnh một cô gái có mái tóc dài có cài tóc bươm bướm cùng chiếc áo haori cánh bướm mà hắn đã từng dụng độ trước đó- Ahh! Có phải cô đang nói đến cô gái dùng hơi thở ngàn hoa trước kia không? Cô ấy là một người con gái ngọt ngào và dễ thương, ta đã không thể ăn được cô ấy vì mặt trời bắt đầu mọc, ta nhớ cô ấy lắm, nhưng ta thật sự rất muốn ăn tất cả của... cô ấyPhậpBạn phẫn nộ đâm kiếm vào mắt Douma, nhanh đến mức gã không thể đỡ bằng ta được- Hơi thở của Côn trùng: Phong Nha Chi Vũ... Chân Mĩ- Thật là một cú tấn công ấn tượng, ta không thể chặn được nó bằng tay của mình... Tuyệt Kỹ Huyết Quỷ: sen ĐáDouma vung quạt tạo ra mấy đáo sen băng, bạn nhảy lộn ra sau nhanh chóng, nhưng vô tình hít phải khí lạnh từ nó, thật lạnh! Không khí lạnh buốt đủ để xé toạc phổi của bất kì ai- Huh, cô cũng nhanh thật đấy, nhưng mà tệ quá, cô không thể giết quỷ chỉ bằng một lần đâm như thế đâu, là cổ kìa, cô phải cắt cổ ta mới đúng chứCạchTra kiếm vào vỏ, bạn nhếch mép cười nói- Hah, ta đúng là không thể giết chết ngươi bằng một cú đâm, nhưng còn độc thì sao?Vừa dứt lời, Douma đã khụy xuống, hắn nôn ra máu, máu từ chỗ bị bạn đâm chảy ra cùng một mảng da bị tím tái trên khuôn mặt hắn- Chất độc này mạnh nhỉ, hơn cả loại độc mà Rui-kun mắc phảiThì ra bọn chúng chia sẽ thông tin cho nhau... chất độc là một con dao hai lưỡi, bạn vừa nhìn hán mà nghĩ. Douma ho sặc sụa, hắn nôn ra máu một lúc rồi dừng lại, hắn ngước lên với một bên mắt đỏ ngầu, cười nói- chà, có vẻ như ta có thể phân hủy chất độc của cô nhỉ, xin lỗi vì điều này nhỉ, vì ta biết cô đã rât cố gắng để sử dụng nó, kiếm của cô đã phát ra tiếng rất lạ, có vẻ đó là nói để cô thay đổi độc nhỉ, Chúa ơi, ta thấy vui kinh khủng luôn ấy! Được tấn công bằng độc thật thú vị làm sao, ta thật sự rất thích nó, cô còn loại độc nào nữa không? Chích cho ta nữa điRút kiếm ra, bạn nhíu mày nói- Được thôi, nó ổn với ta, ta cũng đã đoán được phân nữa sự việc nàyBạn cùng Douma đã đánh một trận khá gay go, hắn cũng biết được thêm về bạn, là trụ cột duy nhất sử dụng đến cả hai hơi thở, nhưng Douma cũng dần hết hứng thú với loại độc nữa rồi, bạn cũng đang dần kiệt sức. Khụy chân xuống, bạn sẽ sử dụng nhiều chiêu thức liên tiếp để tăng thêm độc tính- Hơi thở của Côn trùng: Thanh Linh Chi Vũ: Phức Nhãn Lục GiácTốc độ tấn công vô cùng kinh khủng, bạn liên tiếp đâm vào Douma rồi nhảy ra sau hắn- Chà, cô quả thực rất nhanh, có lẽ cô là người nhanh nhất trong số các trụ cột mà ta đã gặpXoẹtMột vết chém chéo từ ngực xuống trên cơ thể thể bạn, máu phụt ra còn bạn thì ngỡ ngàng, bạn đã bị chém sao?! Bần thần nhìn đôi tay của mình, đôi tay đã nhuốm rất nhiều máu quỷ, nhưng bạn tự hỏi tại sao tay mình lại nhỏ bé thế này, nó đã vì ai mà chiến đấu, rồi bạn nhìn đến Kanao đứng đó, con bé khá lúng túng nhìn bạn. Phải đứng dậy! Phổi bạn đã bị đâm thủng, đã không thể thở nữa, nhưng bạn phải đứng dậy! Vì những đứa em gái của mình thì những chuyện đó không có gì to tát cả- Xin lỗi nhé, ta đã không giết cô ngay mà đã để cô chịu đau đớn thế này- Không!Ngay trước sự kinh ngạc của Douma, bạn đứng lên- Cô đứng thật kìa!... Cô có phải là con người không?...Trong khi Douma còn đang huyên thuyên thì bạn vào tư thế, vận dụng hơi thở - Hơi thở của Côn Trùng: Ngô Công Chi Vũ... Bách Túc xà TúcLao vào tấn công Douma, nhanh đến mức hắn không thể thấy được, mà cây cầu gần như bị bạn phá hủy cùng hướng di chuyển loạn xạ khắp nơi. Douma liền vung quạt kết băng xung quanh mình, điều đó cắt đứt hai cánh áo haori của bạn, khụy người xuống, bạn tấn công từ phía dưới lên làm Douma cả kinh. Dồn lực từ đôi chân, bạn đâm Douma dính trên trần nhà với lực cực kì mạnh RầmTrong giây phút đó, bạn lại nhớ về khá khứ của mình, một quá khứ đẹp đẽ, nhưng sau đó đã tan nát khi con quỷ đó đến, bạn và hai đứa em của mình đã được Himejima cứu thoát. Ngay lúc đó, bạn đã thề rằng sẽ bảo vệ hai em cùng trở nên mạnh mẽ hơn để bảo vệ mọi thứ của mình. Bởi thế, bạn đã chiến đấu hết mình, dù bản thân có như thế nào đi nữa... nếu chúng ta hạ được một con quỷ, chúng ta có thể cứu được rất nhiều người... Nếu chúng ta hạ được một thượng huyền, chúng ta có thể cứu được hàng trăm, hàng nghìn người. Đây không phải là việc chúng ta cần làm hay không, mà đây là việc chúng ta cần hoàn thànhTanjirou đã từng hỏi bạn " Chị đang tức giận sao?". Đúng vậy, chị đang rất tức giận, Tanjirou. Mỗi giây phút trôi qua, không lúc nào mà chị không tức giận cả, cha mẹ chị đã bị giết chết, đứa em thân yêu của chị suýt ra đi và những đứa trẻ kế thừa em ấy bị giết. Nếu những con quỷ không tàn sát họ, thì những cô gái này đã có thể sống một cuộc sống hạnh phúc mãi về sau... Nó làm bạn cực kì phẫn nộ. Nhìn Douma, bạn không thể nào tin được, chất độc không xi nhê gì với hắn sao?! Khốn khiếp!!Khi bạn rơi xuống, Douma đã sử dụng mấy dây leo băng đỡ lấy bạn rồi đưa lên lại rồi ôm chặt lấy bạn, hắn nói- Thật khâm phục!! Cô đã luôn cố gắng hết mình phải không!! Thật ấn tượng!! Một cô gái mạnh mẽ như cô đã rất nổ lực! Thật là phép màu khi cô vẫn còn sống!! Dù là điều vô nghĩa nhưng cô gái như cô vẫn cố gắng vì nó mỗi ngày! Đó là sự điên rồ nhưng cũng rất kì diệu của con người!! Cô quả là một đồ ăn có giá trị chúng ta hãy sống với nhau mãi mãi nhé!! Cô có điều gì cần trăn trối không? Ta sẽ lắng nghe- Cút xuống địa ngục đi!!Bạn nghiến răng nói, ngay lúc đó, hai đứa em của bạn là Kanae và Shinobu, có cả Kanao nữa, cả ba người xông vào thì thấy Douma ôm bạn trên trần nhà- Chị hai!!- Cô chủ!!Nhưng bạn chẳng nói gì, chỉ ra hiệu bằng ngón tay, điều đó khiến Douma chú ý mà siết chặt bạn, cả ba người kinh hãi nhìn bạn, rồi, tay cầm kiếm của bạn buông thỏng, thanh kiếm rơi xuống sàn của cay cầu. Shinobu phẫn nộ cùng đau đớn gào lên, cô rút kiếm tấn công Douma, nhưng hắn nhanh chóng biến mất, sau đó xuất hiện ở dưới, đáp xuống thì bàng hoàn nhìn cảnh hắn đang hấp thụ bạn - Không chị ơi!!...Khi đã kết liễu được Thượng Nhị Douma, quạ đen bay khắp nơi thông báo- THƯỢNG NHỊ DOUMA ĐÃ BỊ TIÊU DIỆT!! HOA TRỤ KOCHOU (Y/N) ĐÃ HI SINH!! QUẠ QUẠ!! NHẮC LẠI! HOA TRỤ KOCHOU (Y/N) ĐÃ HI SINH!! THƯỢNG NHỊ DOUMA ĐÃ BỊ TIÊU DIỆT!!Đã có rất nhiều trụ cột sốc nặng, có vài người đã khóc, mà người ảnh hưởng nặng nề nhất là Nham trụ Himejima, vì trong Sát Quỷ Hội, bạn là người gắn bó với anh nhất, luôn quan tâm chăm sóc cho anh nhất và cũng là... người con gái tuyệt nhất trong đời anh------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Mở mắt tỉnh dậy, bạn thấy trần nhà lạ lẫm, nhìn xung quanh thì thấy một cảnh tượng bừa bộn đến không thể tả, túi rác thì tới mấy bọc, mà hình như bạn đang ở trong một căn phòng thì phảiChỗ này chỗ quái nào vậy? Bạn ngồi dậy, nhìn khung cảnh xa lạ xung quanh mình, chẳng phải bạn đã chết rồi sao? Còn nơi này là nơi nào? Nhìn xuống bộ đồ thì bạn tá hỏa, đây đâu phải đồ bạn mặc?! Lập tức tìm kiếm gương để nhìn, thấy một cái gương gần đó, bạn bò lại xem. Vẫn là gương mặt cũ của bạn, vẫn mái tóc (h/c) cùng đôi mắt (e/c) của bạn kiếp trước- Chuyện gì đang xảy ra vậy?Nhìn đến cánh cửa, bạn đứng dậy, chậm rãi đi lại gần cánh cửa, do dự một hồi rồi mới mở cửa, vặn nắm đấm cửa, bạn đẩy ra, một cơn gió nhẹ thổi qua làm tóc bạn bay. Một cảnh tượng xa lạ đập vào mắt bạn, các căn nhà hiện đại rải rác khắp nơi làm bạn kinh ngạc- Đây là nơi quái nào vậy?!Chợt có tiếng trách móc ở căn phòng kế bên, bạn nhìn qua thì thấy một bà béo đang la một cậu trai tóc xù, bạn nghiêng đầu, rồi bà ta bỏ đi, cậu trai kia cũng đóng cửa lại. Suy nghĩ một hồi, bạn tiến lại gần căn phòng của cậu ta, do dự một chút rồi gõ cửa, cậu trai kia mở cửa - Cháu đã mở nhỏ tiế-... à xin lỗi, tôi tưởng là bà chủ hộ- Không sao, nhưng tôi có chuyện muốn hỏi, cậu không phiền chứ?Mỉm cười nhẹ, bạn hỏi, đôi mắt (e/c) ma mị nhìn cậu trai đó khiến cậu đứng hình một lát rồi gãi gãi đầu nói- À, được, cô muốn hỏi gì?Sau một hồi nói chuyện, bạn cuối cùng cũng đã biết được mình đang ở đâu, hơn nữa là ở một thế giới khác, điều đó khiến bạn không khỏi ngạc nhiên cùng hứng thú, chà, như vậy cũng tốt, coi như là bạn đã được nghỉ ngơi. Cúi đầu chào cậu trai ấy rồi về lại phòng của mình... - Nhắc đi nhắc lại bao nhiêu lần rồi, Hanamichi Takemichi-kun? Khi trả DVD thì phải lập tức bỏ vào kệ, nói không biết bao lần rồi?- Tôi xin-- Phải rồi, cậu chỉ luôn xin lỗi thôi...- HaizzTakemichi thở dài, khuôn mặt thập phần chán chường mà bước đi- Ara ara, cậu trông phiền não nhỉ? Đã xảy ra chuyện gì không vui sao?- Ừ, một ngày chán chường như bao ngày... Á... hả?! Cô làm tôi hú hồn đấy!Cậu giật bắn mình, bạn đã xuất hiện bên cạnh cậu từ lúc nào mà cậu không biết vậy? Bạn che miệng cười xin lỗi- Xin lỗi nhé, tôi mới đi tham quan nơi đây, tình cờ thấy cậu đi trên con đường nàyCả hai lại tiến vào cuộc trò chuyện, biết được tên của cả hai, Takemichi bắt đầu kể về nỗi khổ của mình, bạn bên cạnh lắng nghe, đôi khi lại an ủi vài câu- Cậu có vẻ đã gặp những chuyện xấu trong hôm nay nhỉ-Không phải là xấu mà là rất xấuĐi được một lúc, hai người gặp một đám nhóc trong một con hẻm, lũ nhóc nhìn Takemichi cùng bạn mở nở nụ cười xấu xa- Oi, ông chú- Hể?!Nghe gọi, Takemichi giật mình, bạn nhìn bọn trẻ đó mà nhíu mày, tên nhóc đội mũ lưỡi trai ngược ra sau tiến lại gần cả hai- Có chuyện gì sao?- Ah, không... à, tôi xin lỗi...Bạn huých nhẹ tay Takemichi, đàn ông con trai lớn già đầu rồi mà còn sợ mấy đứa nhóc này? Mấy đứa nhóc vây quanh hai người làm cả hai khó hiểu, tên nhóc đó lấy ra một cái đồng xu, rồi cào xước chiếc xe ô tô đen bên cạnh rồi cả đám nhóc bỏ chạy. Tiếp theo đó là tiếng hét của tên đàn ông từ đằng sau vang lên, Takemichi hoảng hốt kéo bạn điĐến nhà ga Shinjuku, bạn đứng cạnh Takemichi, cậu thở dài, bạn vỗ nhẹ lưng cậu ấy, nhẹ nhàng nói:- Không sao, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi, Takemichi-kun- Ừ, chỉ mong là vậyKhi thông báo bảo hành khách đứng sau vạch trắng vang lên, Takemichi vì ngơ ngẩn mà bất chợt bị đẩy ra phía trước, bạn hoảng hốt nắm lấy tay cậu ấy theo bản năng, không ngờ chính mình cũng bị đẩy theoCả hai rớt xuống đường ray, còn chưa kịp định hình thì đã thấy ánh sáng chói lóa của con tàu điện ngầm đập vào mắt. Đôi mắt bạn mở to, không kịp! Đừng đùa chứ! Bạn đã chết một lần rồi đấy! Chưa kịp hưởng thụ mà!!--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Lần thứ hai mở mắt, bạn thấy mình đang ngồi trên tàu điện ngầm, bộ đồ lần này lại khác, là một áo sơ mi trắng cùng chiếc váy đen ngắn quá đùi, trời mẹ! Cái kiểu ăn mặc gì vậy!!!- (Y/n)-kun?- HảNghe gọi tên, bạn ngẩn đầu lên, đập vào mắt bạn là thanh niên tóc vuốt thẳng vàng hoe, thằng huần hòe nào đây? Mà khoan, biết tên bạn, chỉ có một người biết- Takemichi?- Ừ, là tôi nè- Cậu... ăn mặc kiểu giống gì thế?Thông báo lại vang lên, báo hiệu đã tới ga cần đến, bạn cùng Takemichi vội vàng ra ngoài, vừa ra đã gặp phải nhóm thanh niên với đủ kiểu tóc. Nhìn cách bọn họ gọi Takemichi, thì bạn đoán đó là những người quen của cậu - Oi Takemichi, bạn gái mày hả?- Không, là một người bạn mới quen thôi- Thật không đó- Thật màTrên đường đi, bạn chẳng để ý gì đến cuộc trò chuyện của mấy người kia, nhìn khung cảnh rộng lớn cùng hiện đại làm bạn lạ mắt, những thứ đó cuốn hút bạn, nghĩ một lúc, bạn quay sang hỏi Takemichi- Takemichi-kun, ở đây có nơi nào bán vải không?- Vải sao?- ỪmTakemichi suy nghĩ, thằng bạn tóc hồng bên cạnh là Akkun đã nói ngay- À tôi biết nè, cô xuống con đường XXX ở chỗ đường XXX, quẹo trái là sẽ thấy một cửa hàng bán vải ở đó, mà cô cần vải để làm gì?- À, để may đồ thôiQuyết định rồi, đi với nhóm này một chút đã, rồi tính sau, mà đi một hồi, lên trường của cả hai, vì Takemichi nói bạn mặc đồ này là của trường cậu đang học, thế là đi theo thôiChả biết là bạn xuyên phải thế giới gì mà chỉ toàn nghe đấm đá với bạo lực thôi, ngồi ở quán buffet nghe nhóm này trò chuyện mà bạn không khỏi nhíu mày, sau đó thở dài, thôi thì, cứ để nói thuận theo ý trời vậy
- Sao cô gắt gỏng quá vậy, dù cho đây là lần đầu chúng ta gặp nhau, ồ, ta biết rồi, thật buồn làm sao, nếu có gì làm cô phiền lòng... ta chắc chắn sẽ lắng nghe. Nào, hãy đến đây với taNắm chặt gấu áo Haori, từng mạch gân nổi đầy trên mặt cùng tay của bạn, giận dữ gằn lên- Điều gì đã khiến ta phiền lòng ư? Còn gì điên tiết hơn khi thấy tên đã đả trọng thương em gái ta đang ở ngay trước mặt?! Cái haori này... ngươi không nhận ra sao?!Douma bắt đầu nhớ lại hình ảnh đó, hình ảnh một cô gái có mái tóc dài có cài tóc bươm bướm cùng chiếc áo haori cánh bướm mà hắn đã từng dụng độ trước đó- Ahh! Có phải cô đang nói đến cô gái dùng hơi thở ngàn hoa trước kia không? Cô ấy là một người con gái ngọt ngào và dễ thương, ta đã không thể ăn được cô ấy vì mặt trời bắt đầu mọc, ta nhớ cô ấy lắm, nhưng ta thật sự rất muốn ăn tất cả của... cô ấyPhậpBạn phẫn nộ đâm kiếm vào mắt Douma, nhanh đến mức gã không thể đỡ bằng ta được- Hơi thở của Côn trùng: Phong Nha Chi Vũ... Chân Mĩ- Thật là một cú tấn công ấn tượng, ta không thể chặn được nó bằng tay của mình... Tuyệt Kỹ Huyết Quỷ: sen ĐáDouma vung quạt tạo ra mấy đáo sen băng, bạn nhảy lộn ra sau nhanh chóng, nhưng vô tình hít phải khí lạnh từ nó, thật lạnh! Không khí lạnh buốt đủ để xé toạc phổi của bất kì ai- Huh, cô cũng nhanh thật đấy, nhưng mà tệ quá, cô không thể giết quỷ chỉ bằng một lần đâm như thế đâu, là cổ kìa, cô phải cắt cổ ta mới đúng chứCạchTra kiếm vào vỏ, bạn nhếch mép cười nói- Hah, ta đúng là không thể giết chết ngươi bằng một cú đâm, nhưng còn độc thì sao?Vừa dứt lời, Douma đã khụy xuống, hắn nôn ra máu, máu từ chỗ bị bạn đâm chảy ra cùng một mảng da bị tím tái trên khuôn mặt hắn- Chất độc này mạnh nhỉ, hơn cả loại độc mà Rui-kun mắc phảiThì ra bọn chúng chia sẽ thông tin cho nhau... chất độc là một con dao hai lưỡi, bạn vừa nhìn hán mà nghĩ. Douma ho sặc sụa, hắn nôn ra máu một lúc rồi dừng lại, hắn ngước lên với một bên mắt đỏ ngầu, cười nói- chà, có vẻ như ta có thể phân hủy chất độc của cô nhỉ, xin lỗi vì điều này nhỉ, vì ta biết cô đã rât cố gắng để sử dụng nó, kiếm của cô đã phát ra tiếng rất lạ, có vẻ đó là nói để cô thay đổi độc nhỉ, Chúa ơi, ta thấy vui kinh khủng luôn ấy! Được tấn công bằng độc thật thú vị làm sao, ta thật sự rất thích nó, cô còn loại độc nào nữa không? Chích cho ta nữa điRút kiếm ra, bạn nhíu mày nói- Được thôi, nó ổn với ta, ta cũng đã đoán được phân nữa sự việc nàyBạn cùng Douma đã đánh một trận khá gay go, hắn cũng biết được thêm về bạn, là trụ cột duy nhất sử dụng đến cả hai hơi thở, nhưng Douma cũng dần hết hứng thú với loại độc nữa rồi, bạn cũng đang dần kiệt sức. Khụy chân xuống, bạn sẽ sử dụng nhiều chiêu thức liên tiếp để tăng thêm độc tính- Hơi thở của Côn trùng: Thanh Linh Chi Vũ: Phức Nhãn Lục GiácTốc độ tấn công vô cùng kinh khủng, bạn liên tiếp đâm vào Douma rồi nhảy ra sau hắn- Chà, cô quả thực rất nhanh, có lẽ cô là người nhanh nhất trong số các trụ cột mà ta đã gặpXoẹtMột vết chém chéo từ ngực xuống trên cơ thể thể bạn, máu phụt ra còn bạn thì ngỡ ngàng, bạn đã bị chém sao?! Bần thần nhìn đôi tay của mình, đôi tay đã nhuốm rất nhiều máu quỷ, nhưng bạn tự hỏi tại sao tay mình lại nhỏ bé thế này, nó đã vì ai mà chiến đấu, rồi bạn nhìn đến Kanao đứng đó, con bé khá lúng túng nhìn bạn. Phải đứng dậy! Phổi bạn đã bị đâm thủng, đã không thể thở nữa, nhưng bạn phải đứng dậy! Vì những đứa em gái của mình thì những chuyện đó không có gì to tát cả- Xin lỗi nhé, ta đã không giết cô ngay mà đã để cô chịu đau đớn thế này- Không!Ngay trước sự kinh ngạc của Douma, bạn đứng lên- Cô đứng thật kìa!... Cô có phải là con người không?...Trong khi Douma còn đang huyên thuyên thì bạn vào tư thế, vận dụng hơi thở - Hơi thở của Côn Trùng: Ngô Công Chi Vũ... Bách Túc xà TúcLao vào tấn công Douma, nhanh đến mức hắn không thể thấy được, mà cây cầu gần như bị bạn phá hủy cùng hướng di chuyển loạn xạ khắp nơi. Douma liền vung quạt kết băng xung quanh mình, điều đó cắt đứt hai cánh áo haori của bạn, khụy người xuống, bạn tấn công từ phía dưới lên làm Douma cả kinh. Dồn lực từ đôi chân, bạn đâm Douma dính trên trần nhà với lực cực kì mạnh RầmTrong giây phút đó, bạn lại nhớ về khá khứ của mình, một quá khứ đẹp đẽ, nhưng sau đó đã tan nát khi con quỷ đó đến, bạn và hai đứa em của mình đã được Himejima cứu thoát. Ngay lúc đó, bạn đã thề rằng sẽ bảo vệ hai em cùng trở nên mạnh mẽ hơn để bảo vệ mọi thứ của mình. Bởi thế, bạn đã chiến đấu hết mình, dù bản thân có như thế nào đi nữa... nếu chúng ta hạ được một con quỷ, chúng ta có thể cứu được rất nhiều người... Nếu chúng ta hạ được một thượng huyền, chúng ta có thể cứu được hàng trăm, hàng nghìn người. Đây không phải là việc chúng ta cần làm hay không, mà đây là việc chúng ta cần hoàn thànhTanjirou đã từng hỏi bạn " Chị đang tức giận sao?". Đúng vậy, chị đang rất tức giận, Tanjirou. Mỗi giây phút trôi qua, không lúc nào mà chị không tức giận cả, cha mẹ chị đã bị giết chết, đứa em thân yêu của chị suýt ra đi và những đứa trẻ kế thừa em ấy bị giết. Nếu những con quỷ không tàn sát họ, thì những cô gái này đã có thể sống một cuộc sống hạnh phúc mãi về sau... Nó làm bạn cực kì phẫn nộ. Nhìn Douma, bạn không thể nào tin được, chất độc không xi nhê gì với hắn sao?! Khốn khiếp!!Khi bạn rơi xuống, Douma đã sử dụng mấy dây leo băng đỡ lấy bạn rồi đưa lên lại rồi ôm chặt lấy bạn, hắn nói- Thật khâm phục!! Cô đã luôn cố gắng hết mình phải không!! Thật ấn tượng!! Một cô gái mạnh mẽ như cô đã rất nổ lực! Thật là phép màu khi cô vẫn còn sống!! Dù là điều vô nghĩa nhưng cô gái như cô vẫn cố gắng vì nó mỗi ngày! Đó là sự điên rồ nhưng cũng rất kì diệu của con người!! Cô quả là một đồ ăn có giá trị chúng ta hãy sống với nhau mãi mãi nhé!! Cô có điều gì cần trăn trối không? Ta sẽ lắng nghe- Cút xuống địa ngục đi!!Bạn nghiến răng nói, ngay lúc đó, hai đứa em của bạn là Kanae và Shinobu, có cả Kanao nữa, cả ba người xông vào thì thấy Douma ôm bạn trên trần nhà- Chị hai!!- Cô chủ!!Nhưng bạn chẳng nói gì, chỉ ra hiệu bằng ngón tay, điều đó khiến Douma chú ý mà siết chặt bạn, cả ba người kinh hãi nhìn bạn, rồi, tay cầm kiếm của bạn buông thỏng, thanh kiếm rơi xuống sàn của cay cầu. Shinobu phẫn nộ cùng đau đớn gào lên, cô rút kiếm tấn công Douma, nhưng hắn nhanh chóng biến mất, sau đó xuất hiện ở dưới, đáp xuống thì bàng hoàn nhìn cảnh hắn đang hấp thụ bạn - Không chị ơi!!...Khi đã kết liễu được Thượng Nhị Douma, quạ đen bay khắp nơi thông báo- THƯỢNG NHỊ DOUMA ĐÃ BỊ TIÊU DIỆT!! HOA TRỤ KOCHOU (Y/N) ĐÃ HI SINH!! QUẠ QUẠ!! NHẮC LẠI! HOA TRỤ KOCHOU (Y/N) ĐÃ HI SINH!! THƯỢNG NHỊ DOUMA ĐÃ BỊ TIÊU DIỆT!!Đã có rất nhiều trụ cột sốc nặng, có vài người đã khóc, mà người ảnh hưởng nặng nề nhất là Nham trụ Himejima, vì trong Sát Quỷ Hội, bạn là người gắn bó với anh nhất, luôn quan tâm chăm sóc cho anh nhất và cũng là... người con gái tuyệt nhất trong đời anh------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Mở mắt tỉnh dậy, bạn thấy trần nhà lạ lẫm, nhìn xung quanh thì thấy một cảnh tượng bừa bộn đến không thể tả, túi rác thì tới mấy bọc, mà hình như bạn đang ở trong một căn phòng thì phảiChỗ này chỗ quái nào vậy? Bạn ngồi dậy, nhìn khung cảnh xa lạ xung quanh mình, chẳng phải bạn đã chết rồi sao? Còn nơi này là nơi nào? Nhìn xuống bộ đồ thì bạn tá hỏa, đây đâu phải đồ bạn mặc?! Lập tức tìm kiếm gương để nhìn, thấy một cái gương gần đó, bạn bò lại xem. Vẫn là gương mặt cũ của bạn, vẫn mái tóc (h/c) cùng đôi mắt (e/c) của bạn kiếp trước- Chuyện gì đang xảy ra vậy?Nhìn đến cánh cửa, bạn đứng dậy, chậm rãi đi lại gần cánh cửa, do dự một hồi rồi mới mở cửa, vặn nắm đấm cửa, bạn đẩy ra, một cơn gió nhẹ thổi qua làm tóc bạn bay. Một cảnh tượng xa lạ đập vào mắt bạn, các căn nhà hiện đại rải rác khắp nơi làm bạn kinh ngạc- Đây là nơi quái nào vậy?!Chợt có tiếng trách móc ở căn phòng kế bên, bạn nhìn qua thì thấy một bà béo đang la một cậu trai tóc xù, bạn nghiêng đầu, rồi bà ta bỏ đi, cậu trai kia cũng đóng cửa lại. Suy nghĩ một hồi, bạn tiến lại gần căn phòng của cậu ta, do dự một chút rồi gõ cửa, cậu trai kia mở cửa - Cháu đã mở nhỏ tiế-... à xin lỗi, tôi tưởng là bà chủ hộ- Không sao, nhưng tôi có chuyện muốn hỏi, cậu không phiền chứ?Mỉm cười nhẹ, bạn hỏi, đôi mắt (e/c) ma mị nhìn cậu trai đó khiến cậu đứng hình một lát rồi gãi gãi đầu nói- À, được, cô muốn hỏi gì?Sau một hồi nói chuyện, bạn cuối cùng cũng đã biết được mình đang ở đâu, hơn nữa là ở một thế giới khác, điều đó khiến bạn không khỏi ngạc nhiên cùng hứng thú, chà, như vậy cũng tốt, coi như là bạn đã được nghỉ ngơi. Cúi đầu chào cậu trai ấy rồi về lại phòng của mình... - Nhắc đi nhắc lại bao nhiêu lần rồi, Hanamichi Takemichi-kun? Khi trả DVD thì phải lập tức bỏ vào kệ, nói không biết bao lần rồi?- Tôi xin-- Phải rồi, cậu chỉ luôn xin lỗi thôi...- HaizzTakemichi thở dài, khuôn mặt thập phần chán chường mà bước đi- Ara ara, cậu trông phiền não nhỉ? Đã xảy ra chuyện gì không vui sao?- Ừ, một ngày chán chường như bao ngày... Á... hả?! Cô làm tôi hú hồn đấy!Cậu giật bắn mình, bạn đã xuất hiện bên cạnh cậu từ lúc nào mà cậu không biết vậy? Bạn che miệng cười xin lỗi- Xin lỗi nhé, tôi mới đi tham quan nơi đây, tình cờ thấy cậu đi trên con đường nàyCả hai lại tiến vào cuộc trò chuyện, biết được tên của cả hai, Takemichi bắt đầu kể về nỗi khổ của mình, bạn bên cạnh lắng nghe, đôi khi lại an ủi vài câu- Cậu có vẻ đã gặp những chuyện xấu trong hôm nay nhỉ-Không phải là xấu mà là rất xấuĐi được một lúc, hai người gặp một đám nhóc trong một con hẻm, lũ nhóc nhìn Takemichi cùng bạn mở nở nụ cười xấu xa- Oi, ông chú- Hể?!Nghe gọi, Takemichi giật mình, bạn nhìn bọn trẻ đó mà nhíu mày, tên nhóc đội mũ lưỡi trai ngược ra sau tiến lại gần cả hai- Có chuyện gì sao?- Ah, không... à, tôi xin lỗi...Bạn huých nhẹ tay Takemichi, đàn ông con trai lớn già đầu rồi mà còn sợ mấy đứa nhóc này? Mấy đứa nhóc vây quanh hai người làm cả hai khó hiểu, tên nhóc đó lấy ra một cái đồng xu, rồi cào xước chiếc xe ô tô đen bên cạnh rồi cả đám nhóc bỏ chạy. Tiếp theo đó là tiếng hét của tên đàn ông từ đằng sau vang lên, Takemichi hoảng hốt kéo bạn điĐến nhà ga Shinjuku, bạn đứng cạnh Takemichi, cậu thở dài, bạn vỗ nhẹ lưng cậu ấy, nhẹ nhàng nói:- Không sao, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi, Takemichi-kun- Ừ, chỉ mong là vậyKhi thông báo bảo hành khách đứng sau vạch trắng vang lên, Takemichi vì ngơ ngẩn mà bất chợt bị đẩy ra phía trước, bạn hoảng hốt nắm lấy tay cậu ấy theo bản năng, không ngờ chính mình cũng bị đẩy theoCả hai rớt xuống đường ray, còn chưa kịp định hình thì đã thấy ánh sáng chói lóa của con tàu điện ngầm đập vào mắt. Đôi mắt bạn mở to, không kịp! Đừng đùa chứ! Bạn đã chết một lần rồi đấy! Chưa kịp hưởng thụ mà!!--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Lần thứ hai mở mắt, bạn thấy mình đang ngồi trên tàu điện ngầm, bộ đồ lần này lại khác, là một áo sơ mi trắng cùng chiếc váy đen ngắn quá đùi, trời mẹ! Cái kiểu ăn mặc gì vậy!!!- (Y/n)-kun?- HảNghe gọi tên, bạn ngẩn đầu lên, đập vào mắt bạn là thanh niên tóc vuốt thẳng vàng hoe, thằng huần hòe nào đây? Mà khoan, biết tên bạn, chỉ có một người biết- Takemichi?- Ừ, là tôi nè- Cậu... ăn mặc kiểu giống gì thế?Thông báo lại vang lên, báo hiệu đã tới ga cần đến, bạn cùng Takemichi vội vàng ra ngoài, vừa ra đã gặp phải nhóm thanh niên với đủ kiểu tóc. Nhìn cách bọn họ gọi Takemichi, thì bạn đoán đó là những người quen của cậu - Oi Takemichi, bạn gái mày hả?- Không, là một người bạn mới quen thôi- Thật không đó- Thật màTrên đường đi, bạn chẳng để ý gì đến cuộc trò chuyện của mấy người kia, nhìn khung cảnh rộng lớn cùng hiện đại làm bạn lạ mắt, những thứ đó cuốn hút bạn, nghĩ một lúc, bạn quay sang hỏi Takemichi- Takemichi-kun, ở đây có nơi nào bán vải không?- Vải sao?- ỪmTakemichi suy nghĩ, thằng bạn tóc hồng bên cạnh là Akkun đã nói ngay- À tôi biết nè, cô xuống con đường XXX ở chỗ đường XXX, quẹo trái là sẽ thấy một cửa hàng bán vải ở đó, mà cô cần vải để làm gì?- À, để may đồ thôiQuyết định rồi, đi với nhóm này một chút đã, rồi tính sau, mà đi một hồi, lên trường của cả hai, vì Takemichi nói bạn mặc đồ này là của trường cậu đang học, thế là đi theo thôiChả biết là bạn xuyên phải thế giới gì mà chỉ toàn nghe đấm đá với bạo lực thôi, ngồi ở quán buffet nghe nhóm này trò chuyện mà bạn không khỏi nhíu mày, sau đó thở dài, thôi thì, cứ để nói thuận theo ý trời vậy
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com