TruyenHHH.com

Kny Khr Uyen Uong

"Sawada Tsunayoshi."

Reborn ngạo nghễ nhìn thiếu niên mái tóc nâu đang tức tối chạy đến trường vì sắp trễ. Rồi mắt liếc sang tờ giấy sơ yếu lý lịch của cậu thiếu niên ấy.

Iguro Obanai đã tách khỏi Reborn rồi. Mục đích là đi tìm ý trung nhân.

"Haiz, tuổi trẻ tuổi trẻ." Reborn than ôi câu đúng chất cụ non.

[…]

Nana không ngờ rằng Mitsuri có tài năng về kiếm thuật. Dù bà không hiểu lắm về chúng nhưng nhìn cách Mitsuri tập kiếm cũng đủ thấy cô lợi hại thế nào rồi. Tsuna có bảo ở trường có một câu lạc bộ kiếm đạo, mới được thành lập và chưa có cố vấn chuyên môn. Mitsuri hớn hở đòi vào thử.

Vì thế cô đang đứng trước người quyền lực của trường, hiệu trưởng.

"Hồ sơ không có, sơ yếu lý lịch không, lai lịch mập mờ, cha mẹ không rõ, còn..." Ông ấy nhíu mày nhìn quả ngực cỡ to của cô, sau đó ngoảnh mặt đi. "Chỉ dựa vào ngoại hình, cô nghĩ mình sẽ một bước vào đây chắc?"

May mà Nana có mua được một cái váy với vòng một lớn, vừa khít Mitsuri. Chứ nếu không cô mặc theo kiểu hở cúc vì ngực quá chật thì hiệu trưởng thẳng tay đẩy cô khỏi trường rồi.

Nên nhớ, đây là môi trường sư phạm, cần lịch sự kín kẽ thân thể, không phô trương lung tung nhất là phụ nữ! Nên giáo viên nữ ở đây đều rất kín đáo.

Và sau những lần cam đoan của Mitsuri, cô được hiệu trưởng cho phép trở thành cố vấn chuyên môn tạm thời cho câu lạc bộ kiếm đạo trong một tuần. Điều kiện là phải khiến các học sinh trong câu lạc bộ đó chấp nhận cô, đưa ra dạng bài tập kiếm để nâng cao, và đưa câu lạc bộ đi thi tỉnh. Vì một tuần nữa, trường Namimori nhất định phải vào vòng hai của tỉnh.

Và thế là trong câu lạc bộ kiếm đạo, giờ sinh hoạt, Mitsuri vui vẻ giới thiệu.

"Chị là Kanroji Mitsuri - Luyến Trụ!! Mười chín tuổi!! Chiều cao là 1m67 nha!! Rất mong được chiếu cố!!!"

Không ngờ cố vấn chuyên môn tạm thời cho họ là một mỹ nhân xinh đẹp, tóc hai màu nữa chứ! Vòng một khủng nữa!! Giọng nói thì ngọt tan chảy tim họ, còn tính cách thì hòa đồng lạc quan, không đanh đá kiêu ngạo chút nào!!

Mà Luyến Trụ là cái gì? Thôi kệ đi.

Cũng có vài thành viên trong câu lạc bôn không bị sắc làm cho ngu, họ là thành phần nghiêm túc, vẫn chưa chấp nhận Mitsuri. Nhưng sau khi thấy bản lĩnh của cô, những đường kiếm đầy uyển chuyển và nhẹ nhàng vung ra, họ ngây dại, và ha ha cùng Mitsuri chứ không khó gần nữa.

Sắc có tài có! Mitsuri ngon ăn điều kiện được thành viên câu lạc bộ chấp nhận rồi!!

Chẳng mấy chốc có tin đồn loan ra, hot khắp cả trường. Ai không biết còn bị cười là không theo kịp trào lưu.

《Mỹ nhân mười chín tuổi mới đến thành cố vấn chuyên môn cho câu lạc bộ kiếm đạo! Vừa xinh vừa giỏi!!》

Tsunayoshi đứng hình mất năm giây khi nhìn thấy cái nhan đề nham nhở trên bảng tin trường. Hoa màu lá hẹ, đua nhau khoe sắc, cậu nhìn mà khóe miệng lẫn chân mày giật giật.

Hình như nhà cậu vừa thó được của báu rồi!!

[…]

Mitsuri áp đảo tuyệt đối, được hiệu trưởng duyệt thành cố vấn chuyên môn chính thức vì những lời tha thiết van xin từ học sinh. Cô hớn hở đi về nhà cùng Tsuna, khiến bao biết ánh mắt soi mói thi nhau mò mẫm khắp cả người, ngứa ngáy cả thân.

"Không ngờ... chỉ trong một ngày mà chị đã trở thành tâm điểm của cả trường."

"Vậy hả? Thế thì tốt quá!"

"Mà... em có một câu hỏi muốn hỏi chị."

Mitsuri quay sang, nụ cười tươi vẫn chưa dập tắt: "Sao?"

"Màu tóc chị... là do nhuộm ạ?"

"..."

Nếu đáp là do ăn quá nhiều mochi anh đào thì em ấy sẽ phản ứng ra sao đây?? Mitsuri sững sờ cả người.

"Cũng có thể nói là vậy..." Cô đáp nhưng mập mờ.

Tsuna cũng không tiện hỏi nữa, dù gì cũng chỉ mới sống chung chưa được một tuần, hỏi nhiều quá thì không nên. Vả lại chị ấy cũng vô hại, không có gì đáng lo cả.

Sáng hôm sau, Tsuna gặp khá nhiều cơn sốc lên tận não.

"Ciaossu!"

Tiếng của một thằng nhóc vận vest đen mũ fedora, tay lên nòng súng chĩa thẳng vào thái dương Tsuna. Động tác dứt khoát và không chút diễn xuất nào.

Mitsuri nhìn qua cây súng trên tay Reborn, buột miệng nói: "Cái này giống của em trai Shinazugawa-san quá!!"

"Shinazugawa?" Tsuna chớp mắt, hơi nghiêng đầu hỏi.

"Là đồng nghiệp của chị, Phong Trụ Shinazugawa Sanemi! Anh ấy luôn có thêm sẹo sau mỗi trận chiến."

Cái gì?! Đầu gấu á?? Đồng nghiệp? Làm cái gì? Không lẽ cũng kiểu cố vấn chuyên môn? Cái gì mà trận chiến? Cố vấn chuyên môn đánh lộn á? Tsuna với trí tưởng tượng phong phú miên man suy diễn.

"Ồ? Phong Trụ? Danh hiệu?" Reborn nhoẻn miệng cười thích thú. Thật ra hắn chỉ hỏi chơi vậy thôi, chứ thật sự không tò mò đâu.

"Phải, chị là Luyến Trụ, Iguro-san là Xà Trụ, Shinobu thì là Trùng Trụ..."

Nói đến đây, Mitsuri ngưng bặt.

Cô từ từ đứng dậy, nở nụ cười gượng, nói: "Chị về phòng nha!"

Sau đó là tiếng cánh cửa đập cái 'cạch', nghe có vẻ dùng sức. Hình như Mitsuri đang nghĩ đến thứ gì đó khiến cô phiền muộn.

[…]

Trực giác của Iguro Obanai, trực giác chỉ bọn đang yêu mới có. Nói cho Obanai biết Mitsuri đang ở trong kia. Anh đứng trước nhà "Sawada", khoanh tay đứng nhìn, cứ như kiểu đi đòi nợ ấy.

Thế là đi vào không do dự.

Vừa mở cửa thì thấy thằng nhóc bé tí nào đó vừa quen mắt cũng rất quen thuộc. Reborn quay người lại cười đểu: "Chào, lại gặp nhau rồi."

Đúng là oan gia ngõ hẹp.

Obanai chẳng buồn để ý, đi thẳng vào trong nhà, Tsuna lúc này đã ở trong nhà vệ sinh, còn Nana thì làm đồ ăn dưới bếp. Không hay sự xuất hiện của vị khách kì lạ kia, riêng Reborn.

Obanai đi thẳng lên lầu cứ như nhà mình.

Anh đầu tiên mở cửa phòng gần nhất ra, không thấy Mitsuri trong đó. Thì lại đi đến căn phòng bên cạnh, Obanai vừa mở ra, con ngươi co rút lại, ngạc nhiên sững sốt.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com