Kny Doan Giyushino Thanh Thuy Ho Diep
Lời dẫn : Nối tiếp đoản 9, Giyuu đưa Shinobu về phòng của cô và...---
Cánh cửa phòng mở ra, Giyuu trên tay vác Shinobu đang không ngừng giãy giụa bình thản bước vô trong. Nhìn thấy cái đệm trải giường nằm được đặt ngay ngắn của cuối góc phòng, anh tiến lại gần chỗ đó rồi điều chỉnh để Shinobu xuống. - Ngủ đi. Dặn dò một câu, Giyuu tính rời khỏi phòng để cho cô có thời gian nghỉ ngơi. Ai ngờ bỗng xuất hiện một lực dù rất yếu giữ anh lại. Giyuu theo phản xạ quay đầu thì thấy Shinobu đang nắm lấy bàn tay mình, ngước đôi mắt màu hoa tử đằng nay phủ một tầng sương mờ ảo lên chăm chú nhìn anh, đôi môi anh đào hơi hé ra, khẽ thủ thỉ nói.- Giyuu, hình như tôi bị thương rồi.Nói xong cô còn chỉ tay vào phần eo mình với gương mặt vô tội vạ, Giyuu nhíu mày, quả thật cô say lắm rồi, bình thường thì có cho tiền Shinobu cũng chẳng bao giờ thèm gọi tên anh mà thay vào đó toàn là gọi họ không thôi. Mà điều đó bây giờ không quan trọng...quan trọng ở chỗ Shinobu vừa nói cô ấy bị thương ư? Giyuu thầm rủa một tiếng, cái con ngốc này đã bị thương lại còn bày đặt uống chất có nồng độ cồn cao.Tuy có chút tức giận trong lòng nhưng anh vẫn cúi xuống với hàm ý muốn xem vết thương của cô nàng. Shinobu bỗng mỉm cười tinh quái, nhân lúc Giyuu không đề phòng, cô dùng toàn bộ lực để kéo mạnh anh xuống tấm nệm rồi nhanh chân chèo lên người anh. Giyuu định nhổm người dậy thì liền bị Shinobu ép xuống. Nhanh chóng có phần vội vàng, Shinobu cúi đầu phủ kín bờ môi của anh, đôi tay vòng ra sau gáy ôm chặt khiến cho anh và cô sát lại gần nhau hơn. Khẽ đưa lưỡi vào trong khoang miệng anh khuấy đảo. Sau một hồi quấn quít, Shinobu mới chịu rời khỏi đôi môi bạc mỏng do thiếu dưỡng khí, đồng thời cũng thành công tạo ra một sợi chỉ bạc mờ ám. - Kochou, cô biết việc mình đang làm là gì không? Giyuu tóm lấy bàn tay nhỏ nhắn đang không yên phận mò mẫn đòi cởi thắt lưng anh ra, rồi nhìn thẳng vào mắt cô. Shinobu giật tay lại, hoàn toàn lờ đi câu hỏi vừa rồi từ người đang nằm dưới thân mình. Cô ép chân kẹp chặt lấy Giyuu không cho phép anh đứng dậy. Nhẹ nhàng kéo chiếc nơ con bướm trên đầu làm cho phần đuôi tóc của cô xõa xuống trông càng thêm phần yêu kiều. Tay nới lỏng cổ áo mình làm lộ ra một mảng da thịt trắng ngần lẫn xương quai xanh quyến rũ. - Giyuu, tôi đói ~- Đi mà tìm cái gì ăn còn ngồi đấy than vãn.- Vậy...tôi ăn anh nhé. Chúc một bữa ngon miệng ~--- Tiệc sắp tàn rồi mà sao tên Tomioka vẫn chưa quay lại nhỉ ? - Kệ đi. Chắc là lại đang hú hí ở chỗ nào rồi. Thôi mau dọn dẹp rồi còn về.- Ừ ok.---
Các cậu có thích H không =))))Tớ là tớ thích lắm.Cơ mà Tớ méo viết đâu :D
Cánh cửa phòng mở ra, Giyuu trên tay vác Shinobu đang không ngừng giãy giụa bình thản bước vô trong. Nhìn thấy cái đệm trải giường nằm được đặt ngay ngắn của cuối góc phòng, anh tiến lại gần chỗ đó rồi điều chỉnh để Shinobu xuống. - Ngủ đi. Dặn dò một câu, Giyuu tính rời khỏi phòng để cho cô có thời gian nghỉ ngơi. Ai ngờ bỗng xuất hiện một lực dù rất yếu giữ anh lại. Giyuu theo phản xạ quay đầu thì thấy Shinobu đang nắm lấy bàn tay mình, ngước đôi mắt màu hoa tử đằng nay phủ một tầng sương mờ ảo lên chăm chú nhìn anh, đôi môi anh đào hơi hé ra, khẽ thủ thỉ nói.- Giyuu, hình như tôi bị thương rồi.Nói xong cô còn chỉ tay vào phần eo mình với gương mặt vô tội vạ, Giyuu nhíu mày, quả thật cô say lắm rồi, bình thường thì có cho tiền Shinobu cũng chẳng bao giờ thèm gọi tên anh mà thay vào đó toàn là gọi họ không thôi. Mà điều đó bây giờ không quan trọng...quan trọng ở chỗ Shinobu vừa nói cô ấy bị thương ư? Giyuu thầm rủa một tiếng, cái con ngốc này đã bị thương lại còn bày đặt uống chất có nồng độ cồn cao.Tuy có chút tức giận trong lòng nhưng anh vẫn cúi xuống với hàm ý muốn xem vết thương của cô nàng. Shinobu bỗng mỉm cười tinh quái, nhân lúc Giyuu không đề phòng, cô dùng toàn bộ lực để kéo mạnh anh xuống tấm nệm rồi nhanh chân chèo lên người anh. Giyuu định nhổm người dậy thì liền bị Shinobu ép xuống. Nhanh chóng có phần vội vàng, Shinobu cúi đầu phủ kín bờ môi của anh, đôi tay vòng ra sau gáy ôm chặt khiến cho anh và cô sát lại gần nhau hơn. Khẽ đưa lưỡi vào trong khoang miệng anh khuấy đảo. Sau một hồi quấn quít, Shinobu mới chịu rời khỏi đôi môi bạc mỏng do thiếu dưỡng khí, đồng thời cũng thành công tạo ra một sợi chỉ bạc mờ ám. - Kochou, cô biết việc mình đang làm là gì không? Giyuu tóm lấy bàn tay nhỏ nhắn đang không yên phận mò mẫn đòi cởi thắt lưng anh ra, rồi nhìn thẳng vào mắt cô. Shinobu giật tay lại, hoàn toàn lờ đi câu hỏi vừa rồi từ người đang nằm dưới thân mình. Cô ép chân kẹp chặt lấy Giyuu không cho phép anh đứng dậy. Nhẹ nhàng kéo chiếc nơ con bướm trên đầu làm cho phần đuôi tóc của cô xõa xuống trông càng thêm phần yêu kiều. Tay nới lỏng cổ áo mình làm lộ ra một mảng da thịt trắng ngần lẫn xương quai xanh quyến rũ. - Giyuu, tôi đói ~- Đi mà tìm cái gì ăn còn ngồi đấy than vãn.- Vậy...tôi ăn anh nhé. Chúc một bữa ngon miệng ~--- Tiệc sắp tàn rồi mà sao tên Tomioka vẫn chưa quay lại nhỉ ? - Kệ đi. Chắc là lại đang hú hí ở chỗ nào rồi. Thôi mau dọn dẹp rồi còn về.- Ừ ok.---
Các cậu có thích H không =))))Tớ là tớ thích lắm.Cơ mà Tớ méo viết đâu :D
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com