Knb Vs Knb The He Ky Tich Vs The He Ky Dieu
Chap 20.2: Lời động viên. Kết thúc những ngày thi "lý thuyết" mệt mỏi tại trường. Các câu lạc bộ thể thao lại còn mệt mỏi hơn khi tiếp tục thi "thực hành" tại các nhà thi đấu. Nói mệt mỏi thì chắc chỉ có vài học sinh thôi, nhóm GoM đang bừng bừng khí thế, hào hứng chuẩn bị cho các trận đấu.- Chỗ này rộng thật a! - Kuroka.
- Cậu đưa balo cho tớ. - Kagari.- Tại sao nam và nữ lại thi riêng chứ? ... Huhu... Còn là ở hai nơi khác nhau nữa chứ.... Huhu... - Kisa khóc lóc.Kisa trên đường cứ khóc lóc không thôi, cô thắc mắc tại sao bóng rổ nam lại được ở lại Tokyo, còn bóng rổ nữ phải sang tận Kyoto để thi đấu. Trường đã thuê một khu nhà riêng, có sân tập, phòng ngủ lớn tối đa bảy người. GoM nữ bao gồm Momoi tất nhiên là được dành hẳn một phòng.- Cậu đừng lải nhải nữa được không? Nghe nhức cả tai. - Aomini chán nản nằm xuống sàn.
"Đúng là chán thật! Không thể gặp Kagami." Aomini.- Tớ nhớ Bara-chin.- Murasakinara nhõng nhẽo, cuộn người như nhộng.
- Chẳng phải trước khi đi cậu vừa khóc lóc nhõng nhẽo với chồng xong à. Mới đi chưa đầy một tiếng, nhớ chồng rồi à? - Aomini.- Còn cậu nữa! Mới được người ta ôm trước đi, giờ khóc cái gì? - Aomini.
- Tớ muốn hôn, không muốn ôm. - Kisa.
- Không có vụ đó đâu Ki-chan. - Momoi cười.
- Tại cậu hết á! - Kisa.
- Ừm ừm, cậu muốn nói gì cũng được. - Momoi hôm nay tâm trạng cực tốt khi Kuroko chịu nhận cơm hộp của mình nên không muốn cãi lại.
- Không biết Kuroko-cchi có ăn bánh mình làm không? - Kisa."Thích thật!" Midorin ôm chặt lấy con thỏ bông màu trắng trên tay, đó là lucky item của cô ngày hôm nay và cũng là quà mà anh tặng cho cô.Hồi tưởng.
- Cho cô. - Midorima tặng cô một con thỏ bông màu trắng.
- Tôi có rồi. - Midorin thích nhưng giả vờ không muốn nhận.
- Con này hợp với Cự Giải nữ hơn, cái cô cầm là của nam. - Midorima.
- Thật sao? - Midorin không hề biết chuyện này.
- Thấy cô mua nhầm nên tôi mới đi mua cái khác. - Midorima chỉ đơn giản nói ra những lời mình nghĩ, không hề có ẩn ý gì khác.
"Anh ấy có để ý đến mình." Midorin thẹn thùng đỏ mặt.
- Cảm ơn. - Midorin nhận con thỏ bông trên tay anh.
- Vậy cái này cho anh. - Midorin tặng con thỏ bông màu đen của mình cho Midorima.
- Không cần đâu, tôi có rồi. - Midorima.
- Cứ coi như sự may mắn nhân đôi đi. - Midorin tìm cớ bắt anh nhận quà của mình.
- Ờ được. Cảm ơn. - Midorima cười mỉm.
Midorin đỏ mặt hơn, nắm chặt lấy con thỏ bông màu trắng được tặng trên tay.
Kết thúc hồi tưởng."Mình sẽ trân trọng nó." Midorin ôm chặt lấy con thỏ bông trắng.
- Dễ thương quá ta! - Akachi lại bắt đầu gây sự.
- Akachi! - Midorin giật mình, do cô mãi lo ôm thỏ bông nên không để ý đến Akachi đang ngồi cạnh mình.
- Làm gì lại giật mình thế? Sao? Kể tôi nghe với. - Akachi.
- Không có gì để kể hết. - Midorin ngượng, đứng phắc dậy, bỏ đi giả vờ sắp xếp đồ dùng của mình.
- Shinri dễ thương của tớ, cảnh hồi nãy của cậu bị tớ nhìn thấy hết rồi. Không cần phải ngại đâu. - Akachi tiếp tục gây sự, đi theo ghẹo Midorin.
- Tôi không nghe, tôi không nghe thấy gì hết. - Midorin bịt tai, nói lớn, coi như mình bị điếc rồi.
- Rồi rồi, không chọc cậu nữa. - Akachi.
- Hừ. - Midorin hừ một tiếng, quay mặt thẹn thùng.
- Nếu thích sao lại không tỏ tình? - Akachi
Midorin mím môi, không trả lời.
- Đừng có đợi tên biết-chuyện-ta-không-biết-chuyện-mình ấy tỏ tình. Không nói cậu ta không biết đâu. - Akachi quá hiểu cô bạn thân của mình.
- Cậu đừng nói nữa. - Midorin.
Cô báu chặt lấy con thỏ bông trong lòng. Hành động này Akachi đã nhìn thấy.
- Thôi, tớ xin lỗi. Đừng buồn. - Akachi kéo đầu cô tựa vào vai mình.
- Tớ ghét bản thân mình quá. - Midorin có chút mếu.
- Đừng như vậy… Tớ sẽ rất đau lòng. - Akachi an ủi Midorin.… Bên phía GoM nam. Để thuận lợi cho việc thi đấu, nhà trường quyết định thuê một khu nhà riêng có sân tập. Mỗi phòng mười người, riêng GoM được bảy người vì Akashi đã xin trước. Lưu ý rằng chỉ có câu lạc bộ bóng rổ, các câu lạc bộ khác thuê ở khu vực khác gần khu thi đấu của riêng họ.- Ê Tetsu! Cậu dự định giải quyết sao với chỗ đồ ăn đó? - Aomine.
- Tớ sẽ bỏ. - Kuroko.
Anh dù không nỡ phụ tấm lòng của Momoi nhưng anh lo cho bao tử của mình hơn. Rất có thể suốt vòng loại, anh sẽ không được tham gia và nằm liệt giường.
- Quyết định sáng suốt. - Aomine giơ ngón cái lên.- Cậu cho tớ ăn ké với được không? - Kise.
- Trời hôm nay sập hả? - Aomine.
- Không phải, tớ đang nói đến túi bánh của Kisa-cchi. - Kise.
- Ừm. - Kuroko đồng ý chia sẻ.
- Ngon thật a. - Kise ăn liên tục.
- Ki-chan mà biết sẽ không vui đâu. - Momoiro.
- Kệ tớ! Ngon mà. - Kise.- Nhớ. - Murasakibara cầm gói snack trên tay, tâm trạng buồn nên không ăn.
- Nhớ cái gì mà nhớ! Ôm ấp nhau gần cả tiếng, không kéo đi chắc đám này phải lôi ông đi à. - Aomine nói đầy phẫn nộ.- Tớ cũng nhớ. - Kise ngưng ăn, cuộn người như mộng, làm mặt buồn.- Cái tên này nữa! Đòi người ta hôn má, hôn cũng đã hôn, buồn cái gì? - Aomine phẫn nộ.
- Bọn tớ nhớ người yêu, cậu nổi nóng cái gì? - Murasakibara.
- Phải đó. - Kise.
- Tôi chướng mắt đó, được không?- Aomine.
"Nếu trước khi đi cô ta nói một câu chúc hay đại loại gì đó thì hay biết mấy." Aomine ngoài mặt không thể hiện, nhưng trong lòng có chút buồn.- Tên Bakagami đâu rồi? - Aomine sực nhớ đến.
- Cậu ấy ra ngoài ăn rồi. - Kuroko.
- Ăn gì ăn hoài vậy? Mới thấy nhai hết hai cái bánh hotdog mà. - Aomine.
- Cậu ấy là thùng rác không đáy mà Dai-kun. - Momoiro.
- Ăn ăn ăn, tên đó cứ như bị ai bỏ đói vậy. Ăn muốn sạch hết cả vũ trụ. - Aomine.- Shintarou, cậu tặng con thỏ bông đó cho Shinri, có nói gì không? - Akashi ngồi cạnh Midorima, nhưng cách những người kia một khoảng xa.
- Nói cô ta mua nhầm, tôi mua giùm cái khác. - Midorima.
- Chỉ vậy thôi? - Akashi.
- Ừ. - Midorima.
- Cậu hiểu ý nghĩa của việc tặng thú bông cho con gái không? - Akashi.
- Cậu rốt cuộc muốn nói gì? - Midorima không hiểu hàm ý của Akashi.
- Cậu thật là, đừng để người ta ôm thêm hy vọng chứ. - Akashi lắc đầu, thở dài, vỗ vai Midorima.
- Cậu nói ai? - Midorima thật sự là không hiểu ý của Akashi, chứ không phải giả ngốc.
- Nói cậu ngốc cậu không chịu. - Akashi.
"Thằng này chỉ số EQ là số âm sao? Nói đến vậy mà vẫn không hiểu." Bokushi.
- Cậu muốn gây sự? - Midorima có chút không vui.
- Cậu là đại ngốc, đại Tsunderima ngốc. - Akashi.
- Cậu... - Midorima.
Hai chàng trai bắt đầu "nói chuyện", không ai trong nhóm muốn đến gần. Họ sợ ăn kéo nên kéo nhau ra ngoài hết. Chỉ đợi có như thế, hai chàng trai nghiêm túc nói chuyện chính.
- Tiến triển tới đâu rồi? - Akashi.
- Đến lúc đó mới biết. Kết quả như thế nào… Người quyết định không phải tôi. - Midorima.
- Tội nghiệp Shintarou nhà ta. - Akashi.
- Tôi không cần cậu thương hại. - Midorima.…Gần đến giờ ngủ, Akachi nghĩ rằng cô bạn thân của mình cần được động viên nên làm một cuộc họp nhỏ.- Ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu với các trận đấu vòng loại, và đội nam cũng vậy. Các cậu gửi một lời chúc thành công đến cho từng thành viên trong nhóm. Nhắn xong rồi mọi người ngủ sớm nhé! - Akachi.
- Ừm. - GoM nữ.Các thành viên nam khi nhận được tin nhắn của đối phương, ngay lập tức nhắn lại.Akachi - Akashi.
"Chúc anh thất bại."
Akachi Seijiri.
"Cảm ơn vì lời chúc của em. Anh rất mong chờ đến ngày thi đấu của hai chúng ta."
Akashi Seijurou.
"Cút!"
Akachi Seijiri.
"Anh đã cút vào trong trái tim em rồi, không thể thoát ra."
Akashi Seijurou.
Akachi tức giận, không thèm nhắn lại hồi đáp, trùm mền ngủ. Akashi biết rằng mình đã thành công chọc ghẹo cô, mỉm cười đắc ý.Midorin - Midorima.
"Cảm ơn anh vì con thỏ bông ngày hôm nay."
Midorin Shinri.
"Ừm. Chúc cô thi đấu thuận lợi."
Midorima Shintarou.
"Cảm ơn anh. Chúc anh thi đấu thuận lợi."
Midorin Shinri.
Chỉ với vài câu chữ của Midorima, Midorin đã có thêm được chút động lực, cô ôm lấy con thỏ bông anh tặng mà ngủ ngon đến tận sáng.Kisa - Kuroko.
"Anh đã ăn bánh em làm chưa?"
Kisa Ryouki.
"Bánh rất ngon. Cảm ơn cậu."
Kuroko Tetsuya.
"Anh thích là được rồi. Chúc anh thuận lợi vào vòng chung kết."
Kisa Ryouki.
"Cảm ơn cậu. Chúc cậu thuận lợi vào vòng chung kết."
Kuroko Tetsuya.
Kisa vui vẻ, ôm lấy điện thoại ngủ, miệng nói mớ gọi "Kuroko-cchi".Aomini - Aomine.
"Chúc thi đấu thuận lợi."
Aomini Daiko.
"Tất nhiên rồi. Đội chúng tôi sẽ giành giải quán quân."
Aomine Daiki.
"Ừ. Chúng ta cùng đoạt giải quán quân."
Aomini Daiko.
Aomini đơn giản nhắn lại theo "nghĩa đen". Aomine lại hiểu theo "nghĩa bóng", nằm xuống nệm, đặt lên trán, miệng cười vui vẻ, lẩm bẩm hai chữ "chúng ta".Kisa - Kisa.
"Chúc cậu thi đấu thuận lợi nhé cộng sự của tớ."
Kisa Ryouki.
"Ừm. Chúc cậu thi đấu thuận lợi."
Kise Ryouta.
Kise nằm trên nệm, thẫn thờ nhìn hai dòng chữ "cộng sự" trên điện thoại.
"Mình đúng là tên khốn mà." Kise như tên khùng vò đầu bức tóc, không hiểu bản thân đang nghĩ cái giống gì.Aomini - Kagami.
"Chúc anh thi đấu thuận lợi."
Aomini Daiko.
"Ừ. Chúc cậu thi đấu thuận lợi."
Kagami Taiga.
Aomini khoái chí nhìn dòng chữ "Kagami Taiga" trên điện thoại.
"Cậu chừng nào mới thích tôi đây?" Aomini.Kagari - Kagami.
"Thành công nhé!"
Kagari Taiya.
"Chắc chắn rồi! Cậu cũng thế."
Kagami Taiga.Hồi tưởng.
- Cậu ta là một chàng trai tốt, con nghĩ thế không?
- Con chưa muốn có bạn trai đâu mẹ.
- Cái gì mà không muốn? Tần tuổi này rồi chưa có bạn trai, cỡ tuổi của con mẹ đã đính hôn với ba con rồi.
- Đó là chuyện của mẹ, không liên quan đến con.
- Con cuối năm dẫn bạn trai về cho mẹ, không mẹ cắt tiền ăn.
- Alo... Mẹ!
Kết thúc hồi tưởng.Kagari bất chợt nhớ lại cuộc điện thoại lúc chiều của bà-mẹ-sợ-con-gái-mình-ế-vì-quá-nam-tính, ép cô cuối năm dẫn bạn trai về gặp mặt.
"Bạn trai cái gì? Có tên nào tốt hơn Kagami đâu?" Kagari tức giận, vô thức nhớ đến Kagami.
"Ể? Mình vừa mới nghĩ cái gì vậy?" Kagari lắc đầu.
"Chắc tại Kagami giống gu của mình nên nhận nhầm." Kagari nghĩ thông suốt, nhắm mắt ngủ.… Đến “chào hỏi” đối thủ nào!Trận đấu vòng loại đối với các GoM không có gì khó khăn, luôn chiến thắng với tỉ số gấp đôi hoặc hơn thế nữa.
Trong thời gian thi đấu, Momoiro và Momoi không tham gia việc xem các trận đấu vòng loại của hai mình mà được giao nhiệm vụ quan trọng là quan sát trường Rakunan và Kunan.
Hôm nay kết thúc sớm, các GoM tranh thủ đến xem đối thủ của mình thi đấu.Trường Kunan.
- Đúng như cậu nói Satsuki, họ lợi dụng sự giống nhau của mình là phần ưu thế. - Akachi.
- Mỗi trận đấu mà cậu ghi nhận lại, họ đều sử dụng ngẫu nhiên, không theo một bài luyện tập nào. - Midorin.
“...” Kuroka suy tính một số việc.- Tớ hoa mắt quá. - Kisa.
- Không có mấy con số trên áo chắc nhìn không ra luôn quá. - Aomini.
- Tớ choáng. - Murasakinara.
- Tôi nhức mắt. - Kagari.
- Các cậu đóng kịch giỏi lắm. - Midorin.
- Tất nhiên rồi. Bọn tớ phải làm như thế thì họ mới không nghi ngờ.
- Cậu vẫn chưa có biện pháp nào về việc này sao? - Akachi.
- Tớ có những giải pháp cho từng động tác mà họ thường xuyên trùng lặp. Tuy nhiên, theo quan sát của tớ, họ còn nhiều hơn những bài nghiên cứu của mình. - Momoi.
- Gặp đối thủ càng mạnh, sự ăn ý của họ càng tăng. Tôi rất mong chờ cho trận đấu ngày mai. - Aomini bừng bừng khí thế.
- Đúng vậy. - Kagari cũng không kém.- Tớ có một sáng kiến. - Kuroka.
- Cậu hiếm khi có điều cần nói trước thi đấu đấy Tetka. - Aomini.
- Cậu nói đi. - Akachi.
Kuroka nêu ra sáng kiến của mình, các cô gái nghe xong, vô cùng bất ngờ.
- Cái này có được xem là gian lận không? - Kisa.
- Cậu láu cá thật đấy Tetka. - Aomini.
- Nghe hơi dơ nhưng rất có lý. - Kagari.
Kuroka buồn rầu.
- Ý tớ là sáng kiến rất hay. - Kagari vội sửa lời.
- Tớ có một phần không đồng quan điểm với cậu Tetya. - Akachi.
- Điểm nào? - Kagari.
Akachi nói ra quan điểm của mình, các cô gái so sánh lại hai ý kiến.
- Hai cậu ai cũng có lý của nó. - Aomini.
- Cậu cảm thấy sao Momoi? - Kagari.
- Dai-chan nói đúng, cả hai cậu đều có lý của nó. - Momoi.È... Tiếng còi báo kết thúc trận đấu, đội Kunan thắng.- Chúng ta về thôi, tối nay bàn tiếp. - Akachi đứng dậy, GoM nữ cũng nhanh chóng di chuyển theo.
Midorin nhìn xuống đội Kunan, rồi rời đi.
- Cậu có nghĩ như tớ không? - Akachi đi bên cạnh, nói đủ âm lượng cho hai người nghe.
- Có. Phải công nhận rằng cô ấy có khả năng quan sát rất tốt, giống cậu. - Midorin.
- Sự ăn ý và khả năng quan sát tốt làm nên sự bất bại của FdP, tất cả đều nhờ vào cô gái đó. Mất cô ấy thì FdP mất tất cả. - Akachi.
- Phải. - Midorin.
- Ngày mai sẽ là trận đấu đáng nhớ của chúng ta. - Akachi cười.
- Tất nhiên rồi. - Midorin cười.Cô gái đặc biệt được đội trưởng và đội phó của Thế hệ Kì Tích khen ngợi đã có một buổi giao lưu bằng ánh mắt với cô. Cô gái đặc biệt ấy suy tính cho một số chuyện sắp tới.
- Ai-chan, chúng ta đi thôi.
- Vâng....Trường Rakunan.
Tương tự với GoM nữ, GoM nam đang cực kỳ tập trung với trận đấu của đội Rakunan.
- Không tồi. - Akashi.
- Không tệ. - Midorima.
“...” Kuroko suy nghĩ.
- Được đích thân Akashi-cchi và Midorima-cchi khen, đội này thật sự rất đáng gờm a. - Kise.
- Không có gì để bàn cãi. - Murasakibara.
- Tôi đặc biệt để ý đến tên "đại hoàng tử" đó. - Kagami.
- Ừ, "hoàng tử lùn". - Aomine.
- Chê khuyết điểm của người khác không hay đâu. - Momoiro.
- Ừm, lùn thật. - Murasakibara.
- Do cậu cao nên thấy ai cũng lùn hết Mukkun. - Momoiro.
- Xúc phạm người lùn không tốt đâu. - Akashi cười, tay cầm kéo, trông rất đáng sợ.
- Ừm. - Kuroko trừng mắt.
- Khụ... Cái này gọi là nhỏ mà có võ. - Aomine.
- Rất có tài năng. - Murasakibara.
- Vậy sao? - Akashi chịu thu lại cây kéo và nụ cười nham hiểm.- Báo cáo. - Akashi.
- Trong những ngày qua quan sát của tớ, sáu phần là nằm trong những gì họ tập luyện, bốn phần là do tình huống bất ngờ xảy ra. - Momoiro.
- Sáu bốn? - Kise.
- Vậy là "đại hoàng tử" của chúng ta không "dễ dãi" với các "hoàng tử" khác nhỉ? - Akashi.
"Nói trắng là hai người này độ đáng sợ ngang nhau." GoM, ngoại trừ Akashi.
- Tiếp. - Akashi.
- Và tớ cũng có vài biện pháp để hóa giải các thế cờ của họ, trừ một số sau này nếu phát sinh thêm. - Momoiro.È... Trận đấu kết thúc, đội Rakunan thắng với tỉ số áp đảo không thể bàn cãi. Đều đặc biệt rằng, đối thủ chưa có lấy một cơ hội ghi được một điểm.
- Cậu ác quá đi.
- Người cậu đầy mồ hôi, đừng khoác vai tôi.
- Captain, cậu đừng cứng nhắc thế.
- Phải đó a.
- Chúng ta chào đối thủ ngày mai một cái nhé.
Một trong "lục hoàng tử bóng đêm" lên tiếng, chuyển hướng mắt của các đồng đội lên phía GoM vẫn còn đang quan sát.- Hello.
- Hi. - Kise.Có người thuộc dạng năng nổ như Kise thì hào hứng vẫy tay chào. Có người thuộc dạng như Aomine thì không thèm giơ một cái tay hay một cái gật đầu nhẹ, chỉ liếc mắt nhìn. Có người thuộc dạng lịch sự như Kagami thì sẽ gật đầu coi như chào hỏi. Còn những người thuộc dạng như Akashi thì phải thi đối mắt với nhau.Akashi và Kuro Seiji đang trao đổi với nhau qua ánh mắt. Akashi cười nhẹ, gật đầu, xoay người nói "Về". GoM nhanh chóng đuổi theo đội trưởng của mình.
- Cậu ta muốn gì?
- Không có gì quan trọng.
"Tên này thật thú vị, như lời của Seijiri."
Kuro Seiji suy nghĩ gì đó, xong bảo mọi người mau chóng thu dọn về. Bên cạnh đó, Akashi cũng trầm tư không kém.
- Lần đầu có người đối mắt thành công với cậu, cảm giác thế nào? - Midorima đi bên cạnh, nói vừa đủ âm lượng cho hai người nghe.
- Không tệ, mắt rất đẹp. Màu đen huyền bí rất sâu, tựa như ẩn chứa một điều gì đó. - Akashi.
- Cậu... ! Đang nghi ngờ chuyện đó? Trên đời này không có nhiều sự trùng hợp đâu. - Midorima cảnh báo.
- Đừng an ủi tôi. Trận ngày mai, tôi nhất định sẽ thắng. - Akashi đùng đùng sát khí.
"Mình nên nói với Midorin." Midorima.
- Cấm cậu nói điều gì với hai người kia. - Akashi trừng Midorima.
- Được rồi. Không nói thì không nói. - Midorima.
Nhưng Midorima chỉ thuận miệng nói vậy thôi, còn lâu anh mới nghe. Akashi thừa biết đối phương vẫn sẽ lén anh báo tin cho người khác, anh mặc kệ, không buồn quan tâm.
"Kuro Seiji, cậu là đối tượng tình nghi của tôi." Oreshi tay nắm quyền, nổi gân xanh.------------------------------------------------------------
Comment
- Cậu đưa balo cho tớ. - Kagari.- Tại sao nam và nữ lại thi riêng chứ? ... Huhu... Còn là ở hai nơi khác nhau nữa chứ.... Huhu... - Kisa khóc lóc.Kisa trên đường cứ khóc lóc không thôi, cô thắc mắc tại sao bóng rổ nam lại được ở lại Tokyo, còn bóng rổ nữ phải sang tận Kyoto để thi đấu. Trường đã thuê một khu nhà riêng, có sân tập, phòng ngủ lớn tối đa bảy người. GoM nữ bao gồm Momoi tất nhiên là được dành hẳn một phòng.- Cậu đừng lải nhải nữa được không? Nghe nhức cả tai. - Aomini chán nản nằm xuống sàn.
"Đúng là chán thật! Không thể gặp Kagami." Aomini.- Tớ nhớ Bara-chin.- Murasakinara nhõng nhẽo, cuộn người như nhộng.
- Chẳng phải trước khi đi cậu vừa khóc lóc nhõng nhẽo với chồng xong à. Mới đi chưa đầy một tiếng, nhớ chồng rồi à? - Aomini.- Còn cậu nữa! Mới được người ta ôm trước đi, giờ khóc cái gì? - Aomini.
- Tớ muốn hôn, không muốn ôm. - Kisa.
- Không có vụ đó đâu Ki-chan. - Momoi cười.
- Tại cậu hết á! - Kisa.
- Ừm ừm, cậu muốn nói gì cũng được. - Momoi hôm nay tâm trạng cực tốt khi Kuroko chịu nhận cơm hộp của mình nên không muốn cãi lại.
- Không biết Kuroko-cchi có ăn bánh mình làm không? - Kisa."Thích thật!" Midorin ôm chặt lấy con thỏ bông màu trắng trên tay, đó là lucky item của cô ngày hôm nay và cũng là quà mà anh tặng cho cô.Hồi tưởng.
- Cho cô. - Midorima tặng cô một con thỏ bông màu trắng.
- Tôi có rồi. - Midorin thích nhưng giả vờ không muốn nhận.
- Con này hợp với Cự Giải nữ hơn, cái cô cầm là của nam. - Midorima.
- Thật sao? - Midorin không hề biết chuyện này.
- Thấy cô mua nhầm nên tôi mới đi mua cái khác. - Midorima chỉ đơn giản nói ra những lời mình nghĩ, không hề có ẩn ý gì khác.
"Anh ấy có để ý đến mình." Midorin thẹn thùng đỏ mặt.
- Cảm ơn. - Midorin nhận con thỏ bông trên tay anh.
- Vậy cái này cho anh. - Midorin tặng con thỏ bông màu đen của mình cho Midorima.
- Không cần đâu, tôi có rồi. - Midorima.
- Cứ coi như sự may mắn nhân đôi đi. - Midorin tìm cớ bắt anh nhận quà của mình.
- Ờ được. Cảm ơn. - Midorima cười mỉm.
Midorin đỏ mặt hơn, nắm chặt lấy con thỏ bông màu trắng được tặng trên tay.
Kết thúc hồi tưởng."Mình sẽ trân trọng nó." Midorin ôm chặt lấy con thỏ bông trắng.
- Dễ thương quá ta! - Akachi lại bắt đầu gây sự.
- Akachi! - Midorin giật mình, do cô mãi lo ôm thỏ bông nên không để ý đến Akachi đang ngồi cạnh mình.
- Làm gì lại giật mình thế? Sao? Kể tôi nghe với. - Akachi.
- Không có gì để kể hết. - Midorin ngượng, đứng phắc dậy, bỏ đi giả vờ sắp xếp đồ dùng của mình.
- Shinri dễ thương của tớ, cảnh hồi nãy của cậu bị tớ nhìn thấy hết rồi. Không cần phải ngại đâu. - Akachi tiếp tục gây sự, đi theo ghẹo Midorin.
- Tôi không nghe, tôi không nghe thấy gì hết. - Midorin bịt tai, nói lớn, coi như mình bị điếc rồi.
- Rồi rồi, không chọc cậu nữa. - Akachi.
- Hừ. - Midorin hừ một tiếng, quay mặt thẹn thùng.
- Nếu thích sao lại không tỏ tình? - Akachi
Midorin mím môi, không trả lời.
- Đừng có đợi tên biết-chuyện-ta-không-biết-chuyện-mình ấy tỏ tình. Không nói cậu ta không biết đâu. - Akachi quá hiểu cô bạn thân của mình.
- Cậu đừng nói nữa. - Midorin.
Cô báu chặt lấy con thỏ bông trong lòng. Hành động này Akachi đã nhìn thấy.
- Thôi, tớ xin lỗi. Đừng buồn. - Akachi kéo đầu cô tựa vào vai mình.
- Tớ ghét bản thân mình quá. - Midorin có chút mếu.
- Đừng như vậy… Tớ sẽ rất đau lòng. - Akachi an ủi Midorin.… Bên phía GoM nam. Để thuận lợi cho việc thi đấu, nhà trường quyết định thuê một khu nhà riêng có sân tập. Mỗi phòng mười người, riêng GoM được bảy người vì Akashi đã xin trước. Lưu ý rằng chỉ có câu lạc bộ bóng rổ, các câu lạc bộ khác thuê ở khu vực khác gần khu thi đấu của riêng họ.- Ê Tetsu! Cậu dự định giải quyết sao với chỗ đồ ăn đó? - Aomine.
- Tớ sẽ bỏ. - Kuroko.
Anh dù không nỡ phụ tấm lòng của Momoi nhưng anh lo cho bao tử của mình hơn. Rất có thể suốt vòng loại, anh sẽ không được tham gia và nằm liệt giường.
- Quyết định sáng suốt. - Aomine giơ ngón cái lên.- Cậu cho tớ ăn ké với được không? - Kise.
- Trời hôm nay sập hả? - Aomine.
- Không phải, tớ đang nói đến túi bánh của Kisa-cchi. - Kise.
- Ừm. - Kuroko đồng ý chia sẻ.
- Ngon thật a. - Kise ăn liên tục.
- Ki-chan mà biết sẽ không vui đâu. - Momoiro.
- Kệ tớ! Ngon mà. - Kise.- Nhớ. - Murasakibara cầm gói snack trên tay, tâm trạng buồn nên không ăn.
- Nhớ cái gì mà nhớ! Ôm ấp nhau gần cả tiếng, không kéo đi chắc đám này phải lôi ông đi à. - Aomine nói đầy phẫn nộ.- Tớ cũng nhớ. - Kise ngưng ăn, cuộn người như mộng, làm mặt buồn.- Cái tên này nữa! Đòi người ta hôn má, hôn cũng đã hôn, buồn cái gì? - Aomine phẫn nộ.
- Bọn tớ nhớ người yêu, cậu nổi nóng cái gì? - Murasakibara.
- Phải đó. - Kise.
- Tôi chướng mắt đó, được không?- Aomine.
"Nếu trước khi đi cô ta nói một câu chúc hay đại loại gì đó thì hay biết mấy." Aomine ngoài mặt không thể hiện, nhưng trong lòng có chút buồn.- Tên Bakagami đâu rồi? - Aomine sực nhớ đến.
- Cậu ấy ra ngoài ăn rồi. - Kuroko.
- Ăn gì ăn hoài vậy? Mới thấy nhai hết hai cái bánh hotdog mà. - Aomine.
- Cậu ấy là thùng rác không đáy mà Dai-kun. - Momoiro.
- Ăn ăn ăn, tên đó cứ như bị ai bỏ đói vậy. Ăn muốn sạch hết cả vũ trụ. - Aomine.- Shintarou, cậu tặng con thỏ bông đó cho Shinri, có nói gì không? - Akashi ngồi cạnh Midorima, nhưng cách những người kia một khoảng xa.
- Nói cô ta mua nhầm, tôi mua giùm cái khác. - Midorima.
- Chỉ vậy thôi? - Akashi.
- Ừ. - Midorima.
- Cậu hiểu ý nghĩa của việc tặng thú bông cho con gái không? - Akashi.
- Cậu rốt cuộc muốn nói gì? - Midorima không hiểu hàm ý của Akashi.
- Cậu thật là, đừng để người ta ôm thêm hy vọng chứ. - Akashi lắc đầu, thở dài, vỗ vai Midorima.
- Cậu nói ai? - Midorima thật sự là không hiểu ý của Akashi, chứ không phải giả ngốc.
- Nói cậu ngốc cậu không chịu. - Akashi.
"Thằng này chỉ số EQ là số âm sao? Nói đến vậy mà vẫn không hiểu." Bokushi.
- Cậu muốn gây sự? - Midorima có chút không vui.
- Cậu là đại ngốc, đại Tsunderima ngốc. - Akashi.
- Cậu... - Midorima.
Hai chàng trai bắt đầu "nói chuyện", không ai trong nhóm muốn đến gần. Họ sợ ăn kéo nên kéo nhau ra ngoài hết. Chỉ đợi có như thế, hai chàng trai nghiêm túc nói chuyện chính.
- Tiến triển tới đâu rồi? - Akashi.
- Đến lúc đó mới biết. Kết quả như thế nào… Người quyết định không phải tôi. - Midorima.
- Tội nghiệp Shintarou nhà ta. - Akashi.
- Tôi không cần cậu thương hại. - Midorima.…Gần đến giờ ngủ, Akachi nghĩ rằng cô bạn thân của mình cần được động viên nên làm một cuộc họp nhỏ.- Ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu với các trận đấu vòng loại, và đội nam cũng vậy. Các cậu gửi một lời chúc thành công đến cho từng thành viên trong nhóm. Nhắn xong rồi mọi người ngủ sớm nhé! - Akachi.
- Ừm. - GoM nữ.Các thành viên nam khi nhận được tin nhắn của đối phương, ngay lập tức nhắn lại.Akachi - Akashi.
"Chúc anh thất bại."
Akachi Seijiri.
"Cảm ơn vì lời chúc của em. Anh rất mong chờ đến ngày thi đấu của hai chúng ta."
Akashi Seijurou.
"Cút!"
Akachi Seijiri.
"Anh đã cút vào trong trái tim em rồi, không thể thoát ra."
Akashi Seijurou.
Akachi tức giận, không thèm nhắn lại hồi đáp, trùm mền ngủ. Akashi biết rằng mình đã thành công chọc ghẹo cô, mỉm cười đắc ý.Midorin - Midorima.
"Cảm ơn anh vì con thỏ bông ngày hôm nay."
Midorin Shinri.
"Ừm. Chúc cô thi đấu thuận lợi."
Midorima Shintarou.
"Cảm ơn anh. Chúc anh thi đấu thuận lợi."
Midorin Shinri.
Chỉ với vài câu chữ của Midorima, Midorin đã có thêm được chút động lực, cô ôm lấy con thỏ bông anh tặng mà ngủ ngon đến tận sáng.Kisa - Kuroko.
"Anh đã ăn bánh em làm chưa?"
Kisa Ryouki.
"Bánh rất ngon. Cảm ơn cậu."
Kuroko Tetsuya.
"Anh thích là được rồi. Chúc anh thuận lợi vào vòng chung kết."
Kisa Ryouki.
"Cảm ơn cậu. Chúc cậu thuận lợi vào vòng chung kết."
Kuroko Tetsuya.
Kisa vui vẻ, ôm lấy điện thoại ngủ, miệng nói mớ gọi "Kuroko-cchi".Aomini - Aomine.
"Chúc thi đấu thuận lợi."
Aomini Daiko.
"Tất nhiên rồi. Đội chúng tôi sẽ giành giải quán quân."
Aomine Daiki.
"Ừ. Chúng ta cùng đoạt giải quán quân."
Aomini Daiko.
Aomini đơn giản nhắn lại theo "nghĩa đen". Aomine lại hiểu theo "nghĩa bóng", nằm xuống nệm, đặt lên trán, miệng cười vui vẻ, lẩm bẩm hai chữ "chúng ta".Kisa - Kisa.
"Chúc cậu thi đấu thuận lợi nhé cộng sự của tớ."
Kisa Ryouki.
"Ừm. Chúc cậu thi đấu thuận lợi."
Kise Ryouta.
Kise nằm trên nệm, thẫn thờ nhìn hai dòng chữ "cộng sự" trên điện thoại.
"Mình đúng là tên khốn mà." Kise như tên khùng vò đầu bức tóc, không hiểu bản thân đang nghĩ cái giống gì.Aomini - Kagami.
"Chúc anh thi đấu thuận lợi."
Aomini Daiko.
"Ừ. Chúc cậu thi đấu thuận lợi."
Kagami Taiga.
Aomini khoái chí nhìn dòng chữ "Kagami Taiga" trên điện thoại.
"Cậu chừng nào mới thích tôi đây?" Aomini.Kagari - Kagami.
"Thành công nhé!"
Kagari Taiya.
"Chắc chắn rồi! Cậu cũng thế."
Kagami Taiga.Hồi tưởng.
- Cậu ta là một chàng trai tốt, con nghĩ thế không?
- Con chưa muốn có bạn trai đâu mẹ.
- Cái gì mà không muốn? Tần tuổi này rồi chưa có bạn trai, cỡ tuổi của con mẹ đã đính hôn với ba con rồi.
- Đó là chuyện của mẹ, không liên quan đến con.
- Con cuối năm dẫn bạn trai về cho mẹ, không mẹ cắt tiền ăn.
- Alo... Mẹ!
Kết thúc hồi tưởng.Kagari bất chợt nhớ lại cuộc điện thoại lúc chiều của bà-mẹ-sợ-con-gái-mình-ế-vì-quá-nam-tính, ép cô cuối năm dẫn bạn trai về gặp mặt.
"Bạn trai cái gì? Có tên nào tốt hơn Kagami đâu?" Kagari tức giận, vô thức nhớ đến Kagami.
"Ể? Mình vừa mới nghĩ cái gì vậy?" Kagari lắc đầu.
"Chắc tại Kagami giống gu của mình nên nhận nhầm." Kagari nghĩ thông suốt, nhắm mắt ngủ.… Đến “chào hỏi” đối thủ nào!Trận đấu vòng loại đối với các GoM không có gì khó khăn, luôn chiến thắng với tỉ số gấp đôi hoặc hơn thế nữa.
Trong thời gian thi đấu, Momoiro và Momoi không tham gia việc xem các trận đấu vòng loại của hai mình mà được giao nhiệm vụ quan trọng là quan sát trường Rakunan và Kunan.
Hôm nay kết thúc sớm, các GoM tranh thủ đến xem đối thủ của mình thi đấu.Trường Kunan.
- Đúng như cậu nói Satsuki, họ lợi dụng sự giống nhau của mình là phần ưu thế. - Akachi.
- Mỗi trận đấu mà cậu ghi nhận lại, họ đều sử dụng ngẫu nhiên, không theo một bài luyện tập nào. - Midorin.
“...” Kuroka suy tính một số việc.- Tớ hoa mắt quá. - Kisa.
- Không có mấy con số trên áo chắc nhìn không ra luôn quá. - Aomini.
- Tớ choáng. - Murasakinara.
- Tôi nhức mắt. - Kagari.
- Các cậu đóng kịch giỏi lắm. - Midorin.
- Tất nhiên rồi. Bọn tớ phải làm như thế thì họ mới không nghi ngờ.
- Cậu vẫn chưa có biện pháp nào về việc này sao? - Akachi.
- Tớ có những giải pháp cho từng động tác mà họ thường xuyên trùng lặp. Tuy nhiên, theo quan sát của tớ, họ còn nhiều hơn những bài nghiên cứu của mình. - Momoi.
- Gặp đối thủ càng mạnh, sự ăn ý của họ càng tăng. Tôi rất mong chờ cho trận đấu ngày mai. - Aomini bừng bừng khí thế.
- Đúng vậy. - Kagari cũng không kém.- Tớ có một sáng kiến. - Kuroka.
- Cậu hiếm khi có điều cần nói trước thi đấu đấy Tetka. - Aomini.
- Cậu nói đi. - Akachi.
Kuroka nêu ra sáng kiến của mình, các cô gái nghe xong, vô cùng bất ngờ.
- Cái này có được xem là gian lận không? - Kisa.
- Cậu láu cá thật đấy Tetka. - Aomini.
- Nghe hơi dơ nhưng rất có lý. - Kagari.
Kuroka buồn rầu.
- Ý tớ là sáng kiến rất hay. - Kagari vội sửa lời.
- Tớ có một phần không đồng quan điểm với cậu Tetya. - Akachi.
- Điểm nào? - Kagari.
Akachi nói ra quan điểm của mình, các cô gái so sánh lại hai ý kiến.
- Hai cậu ai cũng có lý của nó. - Aomini.
- Cậu cảm thấy sao Momoi? - Kagari.
- Dai-chan nói đúng, cả hai cậu đều có lý của nó. - Momoi.È... Tiếng còi báo kết thúc trận đấu, đội Kunan thắng.- Chúng ta về thôi, tối nay bàn tiếp. - Akachi đứng dậy, GoM nữ cũng nhanh chóng di chuyển theo.
Midorin nhìn xuống đội Kunan, rồi rời đi.
- Cậu có nghĩ như tớ không? - Akachi đi bên cạnh, nói đủ âm lượng cho hai người nghe.
- Có. Phải công nhận rằng cô ấy có khả năng quan sát rất tốt, giống cậu. - Midorin.
- Sự ăn ý và khả năng quan sát tốt làm nên sự bất bại của FdP, tất cả đều nhờ vào cô gái đó. Mất cô ấy thì FdP mất tất cả. - Akachi.
- Phải. - Midorin.
- Ngày mai sẽ là trận đấu đáng nhớ của chúng ta. - Akachi cười.
- Tất nhiên rồi. - Midorin cười.Cô gái đặc biệt được đội trưởng và đội phó của Thế hệ Kì Tích khen ngợi đã có một buổi giao lưu bằng ánh mắt với cô. Cô gái đặc biệt ấy suy tính cho một số chuyện sắp tới.
- Ai-chan, chúng ta đi thôi.
- Vâng....Trường Rakunan.
Tương tự với GoM nữ, GoM nam đang cực kỳ tập trung với trận đấu của đội Rakunan.
- Không tồi. - Akashi.
- Không tệ. - Midorima.
“...” Kuroko suy nghĩ.
- Được đích thân Akashi-cchi và Midorima-cchi khen, đội này thật sự rất đáng gờm a. - Kise.
- Không có gì để bàn cãi. - Murasakibara.
- Tôi đặc biệt để ý đến tên "đại hoàng tử" đó. - Kagami.
- Ừ, "hoàng tử lùn". - Aomine.
- Chê khuyết điểm của người khác không hay đâu. - Momoiro.
- Ừm, lùn thật. - Murasakibara.
- Do cậu cao nên thấy ai cũng lùn hết Mukkun. - Momoiro.
- Xúc phạm người lùn không tốt đâu. - Akashi cười, tay cầm kéo, trông rất đáng sợ.
- Ừm. - Kuroko trừng mắt.
- Khụ... Cái này gọi là nhỏ mà có võ. - Aomine.
- Rất có tài năng. - Murasakibara.
- Vậy sao? - Akashi chịu thu lại cây kéo và nụ cười nham hiểm.- Báo cáo. - Akashi.
- Trong những ngày qua quan sát của tớ, sáu phần là nằm trong những gì họ tập luyện, bốn phần là do tình huống bất ngờ xảy ra. - Momoiro.
- Sáu bốn? - Kise.
- Vậy là "đại hoàng tử" của chúng ta không "dễ dãi" với các "hoàng tử" khác nhỉ? - Akashi.
"Nói trắng là hai người này độ đáng sợ ngang nhau." GoM, ngoại trừ Akashi.
- Tiếp. - Akashi.
- Và tớ cũng có vài biện pháp để hóa giải các thế cờ của họ, trừ một số sau này nếu phát sinh thêm. - Momoiro.È... Trận đấu kết thúc, đội Rakunan thắng với tỉ số áp đảo không thể bàn cãi. Đều đặc biệt rằng, đối thủ chưa có lấy một cơ hội ghi được một điểm.
- Cậu ác quá đi.
- Người cậu đầy mồ hôi, đừng khoác vai tôi.
- Captain, cậu đừng cứng nhắc thế.
- Phải đó a.
- Chúng ta chào đối thủ ngày mai một cái nhé.
Một trong "lục hoàng tử bóng đêm" lên tiếng, chuyển hướng mắt của các đồng đội lên phía GoM vẫn còn đang quan sát.- Hello.
- Hi. - Kise.Có người thuộc dạng năng nổ như Kise thì hào hứng vẫy tay chào. Có người thuộc dạng như Aomine thì không thèm giơ một cái tay hay một cái gật đầu nhẹ, chỉ liếc mắt nhìn. Có người thuộc dạng lịch sự như Kagami thì sẽ gật đầu coi như chào hỏi. Còn những người thuộc dạng như Akashi thì phải thi đối mắt với nhau.Akashi và Kuro Seiji đang trao đổi với nhau qua ánh mắt. Akashi cười nhẹ, gật đầu, xoay người nói "Về". GoM nhanh chóng đuổi theo đội trưởng của mình.
- Cậu ta muốn gì?
- Không có gì quan trọng.
"Tên này thật thú vị, như lời của Seijiri."
Kuro Seiji suy nghĩ gì đó, xong bảo mọi người mau chóng thu dọn về. Bên cạnh đó, Akashi cũng trầm tư không kém.
- Lần đầu có người đối mắt thành công với cậu, cảm giác thế nào? - Midorima đi bên cạnh, nói vừa đủ âm lượng cho hai người nghe.
- Không tệ, mắt rất đẹp. Màu đen huyền bí rất sâu, tựa như ẩn chứa một điều gì đó. - Akashi.
- Cậu... ! Đang nghi ngờ chuyện đó? Trên đời này không có nhiều sự trùng hợp đâu. - Midorima cảnh báo.
- Đừng an ủi tôi. Trận ngày mai, tôi nhất định sẽ thắng. - Akashi đùng đùng sát khí.
"Mình nên nói với Midorin." Midorima.
- Cấm cậu nói điều gì với hai người kia. - Akashi trừng Midorima.
- Được rồi. Không nói thì không nói. - Midorima.
Nhưng Midorima chỉ thuận miệng nói vậy thôi, còn lâu anh mới nghe. Akashi thừa biết đối phương vẫn sẽ lén anh báo tin cho người khác, anh mặc kệ, không buồn quan tâm.
"Kuro Seiji, cậu là đối tượng tình nghi của tôi." Oreshi tay nắm quyền, nổi gân xanh.------------------------------------------------------------
Comment
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com