TruyenHHH.com

Knb Fanfic Aokise First Love

*Cảnh báo:OOC!

oOo

Kasamatsu biết Kise Ryouta thích Aomine Daiki, từ rất lâu rồi...

Là sự cố gắng miệt mài của cậu ngày qua ngày trong phòng tập, là ánh mắt mong mỏi và chờ đợi trước trận đấu với Touou, là nụ cười nhẹ xen lẫn ấm áp và yêu thương với gò má hồng lên mỗi khi cậu thấy hắn trên TV hay trên tạp chí bóng rổ hằng tháng...

Kasamatsu chưa bao giờ nghĩ thằng em thân thiết của anh, một thằng nhóc lúc nào cũng tía lia cái miệng của nó, một thằng nhóc lúc nào cũng loi nhoi đến phát bực, lại có thể trở thành một con người trầm tĩnh đến như thế khi yêu...

"Ừ thì cậu ta là người nổi tiếng mà...

Nhưng cậu ta là người mẫu, chứ không phải diễn viên, dĩ nhiên rồi! "

Dù cho sau khi thua Touou hồi Inter High, cả đội đã hăng hái lấy lại tinh thần luyện tập, nhưng Kasamatsu biết, có một thằng ngốc nào đó ngồi co ro trong góc phòng tập khóc đến hai mắt sưng đỏ mỗi khi cả CLB đã ra về, rồi đến sáng hôm sau, cậu ta lại khoác lên vẻ ngoài giả tạo và lao đầu vào luyện tập điên cuồng, hơn bất cứ ai!

Và khi đến Winter Cup, họ lại thua.

oOo

-Chúng ta sẽ tổ chức trại tập huấn hè với Touou và Seirin vào tuần sau!

-Ể??Aominecchi nữa sao?

Kise gào lên một cách ức chế, nhưng khuôn mặt của cậu ta đã đỏ bừng lên khi nhắc đến cái tên ấy và ánh mắt thì đang mong chờ thấy rõ. Các thành viên thầm phỉ nhổ cái tên nghiện mà còn ngại, không biết tiết tháo này.

-Chứ cậu nghĩ còn trường nào thích hợp nhất hả?Vì có cậu nên chỉ các trường có các thành viên của GOM mới xứng tầm với chúng ta.Yousen của Murasakibara ở quá xa, và họ cũng có một trại tập huấn với Rakuzan của Akashi.Shutoku của Midorima đã có truyền thống của riêng bọn họ rồi.Seirin và Touou là hai đối thủ mà chúng ta muốn trả thù nhất, không phải sao?Đồng thời, đây cũng là trại tập huấn cuối cùng của năm 3, các cậu phải cố gắng hưởng thụ và trân trọng nó đi!

Kise phồng má, một tuần ở với Aominecchi, con tim mỏng manh như thiếu nữ lần đầu yêu của cậu làm sao chịu nổi đây hả?!Cậu sẽ bỏ trốn!Chính xác, à nhưng mà... nếu tham gia,không phải là được chơi one-on-one với Aominecchi sao, thậm chí là được tắm và ngủ chung nữa chứ! Không không không,mình tham gia là vì các senpai, ừ phải rồi là vì các senpai!Chắc chắn luôn!... Mà cơ bụng và ngực của Aominecchi chắc tuyệt lắm nhỉ? Hồi Sơ trung đã tuyệt hết chỗ chê rồi mà...

-Kise!! Cậu chảy máu mũi kìa!!!

-Tên ngốc này nghĩ cái gì mà cười hoài như một thằng đần vậy? Và tại sao mặt cậu ta lại đỏ lên như một tên biến thái thế hả?!!

-Dừng việc xỉa xói và lấy khăn giấy cho cậu ta đi lũ ngốc!!!

oOo

-Kurokocchi!!!

Cậu thanh niên tóc vàng mặt mày hớn hở nhào vào người bạn tóc xanh,  miệng cười toe toét:

-Oaaa!! Lâu rồi không gặp, tớ nhớ cậu lắm đó!!!

-Chào cậu, Kise-kun, nhưng chúng ta vừa gặp nhau hồi Winter Cup mà...

-Và nó còn chưa đến một tháng nữa!

Kagami Taiga bước đến, giơ tay với Kise như một lời chào.

-Một tháng là dài rồi đấy Kagamicchi!!Dĩ nhiên là tớ thấy nhớ Kurokocchi vô cùng rồi!!

Kise bĩu môi một cái, rồi lại định nhào vào ôm chầm Kuroko mặc cho người bạn tóc xanh đang trưng ra vẻ mặt miễn cưỡng, nhưng trước khi Kise làm được điều đó, một cánh tay rắn rỏi với làn da ngăm đen vòng qua cổ kéo cậu ta về phía sau.Kise ngã vào lồng ngực của ai đó, khuôn mặt điển trai kề sát tai cậu, và mùi hương nam tính với giọng nói biếng nhác quen thuộc làm tâm trí của cậu phát điên lên được:

-Yo, vậy có nhớ tôi không hả?

-A..Ao... Aominecchi?!!

Aomine Daiki cười cợt, cằm hắn đặt trên vai Kise, một tay giữ lấy cổ tay mảnh khảnh, và luồn bàn tay còn lại vào mái tóc vàng óng mượt mà, thích thú vò cho đến khi nó rối tung.

-Aominecchi!Cậu có thể đừng bắt chước cái kiểu thoắt ẩn thoắt hiện giống Kurokocchi không? Và lời nói đùa của cậu không vui tí nào. Bỏ tớ ra, nóng quá đi!!!

Kise với khuôn mặt đỏ hồng, thoát ra khỏi cái ôm của Aomine.Ừ thì mặc dù cậu không ghét điều đó, theo một hướng nào đó thì nó khá thoải mái... Nhưng ba mẹ ở nhà đã dặn ra đường phải giữ giá, với lại đàn ông con trai mà lại thấy thích khi nằm trong vòng tay một thằng đàn ông khác thì ai biết thiên hạ nói ra nói vào cái gì chứ, nhất là với một người mẫu nổi tiếng như cậu đây.

Từ bỏ hơi ấm khiến bản thân cậu thỏa mãn, Kise trở lại đúng với nhiệm vụ được giao cho-đưa Touou và Seirin tới phòng tập.

oOo

-Kise!!

Kasamatsu thực hiện một động tác giả để lừa bóng Imayoshi, rồi chuyền bóng đến cho tên Ace của đội đang chạy lên phía trước.Kise nhận bóng, cậu dễ dàng vượt qua Sakurai, ngay khi cậu định thực hiện một cú 3 điểm của Midorima Shintaro bằng Perfect Copy.Kise nhận ra Aomine sẽ khóa nó trước khi cậu có thể nhảy lên, nên cậu quyết định dùng nó để lừa Aomine.Khi hắn nhảy lên,Kise thụt người xuống, cậu đẩy tốc độ lên cực hạn để chạy nhanh về phía rổ, dĩ nhiên là Aomine có thể bắt kịp, nhưng rồi Kise dừng lại một cách đột ngột và ghi điểm bằng một cú Fade Away.Cùng lúc đó,tiếng còi vang lên với chiến thắng thuộc về Touou.

-Nè Kise!!!Đừng có mà lạm dụng Perfect Copy!!Chân cậu chưa có khỏi đâu đấy thằng ngốc này!

Kasamatsu tức tối hét lên, nếu cơ thể anh không mệt mỏi do những trận đấu tập dài liên miên thì đã chạy lại đập tên Ace của đội một trận rồi.

-Dạ rồi.

Kise bâng quơ trả lời, ngay sau đó cậu cảm nhận được một ánh nhìn sắc lẻm phóng qua.

-Khúc cuối tuyệt đấy Kise!Nhưng tôi vẫn thắng.

-Lần sau tớ sẽ thắng!À nhưng mà Aominecchi, đó là nước của tớ mà...

Aomine giật lấy chai nước của cậu rồi tu một hơi, tay còn lại hắn tự nhiên quàng qua vai Kise, hành động đó làm Kise nhớ lại thời họ còn ở Teiko.Và khi hai người họ ở tư thế này, tiếp xúc da thịt khiến đầu óc Kise quay cuồng dần, những nơi da thịt hai người chạm vào nhau nóng ran lên, và mùi mồ hôi của hắn khiến cậu muốn sát lại gần hơn, vùi mặt vào hõm cổ của hắn rồi tham lam hít lấy hương thơm làm cậu mê mẩn...

-Aominecchi, người cậu đổ đầy mồ hôi kìa, đừng có xáp vào tớ...

-Hê... Ai quan tâm chứ!

Aomine Daiki nở một nụ cười ngạo nghễ, Kise càng cố tránh tiếp xúc da thịt với hắn bao nhiêu, hắn lại càng xáp lại gần cậu hơn.Cánh tay to lớn với từng đường cơ bắp hiện rõ lên bấu chặt lấy vai cậu, ép cả thân người cả hai sát lại, đến khi đôi tai đã sớm đỏ của Kise chạm vào lòng ngực của Aomine cách một lớp áo, cậu mới bàng hoàng nhận ra, một sự thật khiến con tim cậu tê tái...

Nơi đó chẳng nghe thấy nhịp đập gì cả...

Dù cả hai vùa mới hoàn thành một trận đấu, dù rằng cơ thể của hai người đang dán chặt vào nhau, Kise chẳng thể nghe thấy nhịp đập vội vã từ nơi ngực trái của Aomine như cách mà trái tim cậu đang đập thình thịch khi được thân cận với người mình thương.

-Không phải chúng ta vẫn như vậy từ hồi Sơ Trung sao?Cậu ngại cái gì cơ chứ?

Giọng nói của Aomine luẩn quẩn bên tai cậu, hơi nóng từng đợt phả vào, khiến trái tim cậu vừa tê dại vừa rung lên vì vui sướng.Nhưng đồng thời,lời hắn nói ra như một gáo nước lạnh tạt thẳng vào mặt cậu, khiến cậu thức tỉnh khỏi những suy nghĩ mơ mộng hão huyền.Nếu nói đến cả hai thời Sơ Trung, thì họ chẳng là gì ngoài hai người bạn thân thiết.

Kise nghĩ, có thể Aomine biết cảm giác của cậu dành cho hắn, tới một mức độ nào đó.Aomine Daiki của Teiko có thể là một tên ngốc, nhưng tên Ace của Touou hiện tại thì không.Theo một hướng tiêu cực nào đó, thì hắn ta đã trưởng thành.Và hắn chỉ đang cố nói với cậu rằng cả hai chả thể vượt qua mức bạn bè, hy vọng cậu có thể dừng lại trước khi quá muộn.

"Nhưng tệ thật Aominecchi... Trước khi bản thân tớ kịp nhận ra, thì tớ đã lún quá sâu vào lưới tình của cậu rồi... "

-Dai- chan!!Ngừng việc quấy rối Ki-chan và mau mau chuẩn bị cho trận kế tiếp với Seirin đi!

May mắn cho Kise, là Momoi Satsuki đã bước tới, nhéo mạnh lấy lỗ tai của Aomine và lôi hắn ra một cách mạnh bạo, cô thảy bình nước cho hắn, nói vài lời xin lỗi với Kise rồi túm đầu hắn lôi về.

Cảm ơn Chúa! Kise thầm nghĩ.Vì nếu Momoi không xuất hiện thì có Trời mới biết cảm xúc của cậu sẽ bùng nổ lúc nào, dù sao thì cậu cũng là con trai mà.

-Ê nè... Ê Satsuki, làm quái gì vậy hả?Mà "quấy rối" là sao?Làm như tui là thằng cha dê xồm biến thái không bằng!

-Chuẩn rồi còn gì!

-Móa bỏ tui ra coi! Ê Ryo lại đây, có mang chanh theo không hả?!

-Á tớ xin lỗi xin lỗi xin lỗi,... Chanh của cậu đây Aomine-san!

-Này!!!Đừng có lúc nào cũng luôn miệng xin lỗi khi mình không có lỗi!Còn thằng bán than kia!!! Đừng có sai thằng nhỏ như osin của chú!

-Nào Wakamatsu chú bình tĩnh lại đã!

-Đúng vậy!Mà... Cho dù anh có la lối bao nhiêu tôi cũng chả quan tâm đâu ha ha ha!!

-Đội trưởng!Em có thể đấm thằng Aomine một phát được không?

Imayoshi khẽ đẩy kính, anh ta nhếch mép:

-Cứ tự nhiên nếu chú muốn ăn một cú vào bụng như hồi đầu năm!

-...

...

Kise đưa mắt nhìn một đám lốn nha lốn nhốn bên Touou, theo bản năng đưa nước lên uống khi nãy giờ cổ họng cậu khô rát vì nhiều lý do, Kise mới giật mình nhận ra...

Ê... Vậy chẳng phải là hôn gián tiếp với Aominecchi rồi hả?

Kise liếm môi, khuôn mặt cậu hồng lên và tay chân thì rã rời.

"Nếu cậu ấy biết mình có loại suy nghĩ biến thái này với cậu ấy thì cậu ấy có đập mình một trận nhừ tử không nhỉ?"

oOo

-Ki-chan! Cậu đi đâu đó?

Nghe tiếng gọi từ phía sau, Kise khỏi quay đầu cũng biết là ai.

-Ah Momoicchi... Tớ đang định đi tắm, mồ hôi làm tớ thấy khó chịu lắm rồi.

-Oh, tớ cũng định đi tắm.Đi chung nào!

Ngoài trừ cô nàng quản lý với mái tóc màu anh đào ra thì còn ai nữa.

-Mà nè Ki-chan, hồi nãy hai cậu nói gì với nhau vậy?

Momoi hỏi với giọng phấn khích.Nói về việc hợp cạ, thì Kise Ryouta và Momoi Satsuki quả là một bộ đôi hoàn hảo.Họ có thể dành ra hằng giờ để nói chuyện với nhau về những vấn đề không liên quan đến bóng rổ, hoặc là dắt nhau đi shopping chẳng hạn, vì chắc chắn rằng sẽ chẳng ai trong Thế Hệ Kỳ Tích hứng thú với những điều đó cả!

Bằng một cách nào đó, Momoi là người đầu tiên và duy nhất biết được Kise tương tư Aomine(cái này chỉ là do Kise nghĩ vậy thôi,chứ thực chất cả thế giới đã biết rồi).Và từ đó, hai người hay tâm sự và giúp đỡ nhau trong chuyện tình cảm.Tỉ như việc Kise sẽ sắp xếp cho Momoi một buổi hẹn hò với Kuroko, hay Momoi sẽ cho cậu biết những điều nho nhỏ về Aomine và bày cho cậu cách tán hắn.

-Chẳng có gì đặc biệt cả, Aominecchi dán cơ thể của cậu ấy lên người tớ, và sẽ thật khó khăn cho tớ nếu cậu không xuất hiện và lôi cậu ấy ra.Thật sự cảm ơn cậu nha Momoicchi, cậu đã cứu tớ đó!

-Không có gì đâu Ki-chan!Ôi trời... Dai-chan chả tinh tế gì cả.Cậu ấy quả là một tên ngốc! Giá như cậu ấy bớt xem ngực của cô nàng Mai-chan lại và để tâm hơn đến người yêu cậu ấy thật lòng thì tớ cũng an tâm mà giao cậu ấy và tập trung vào việc cưa đổ Tetsu-kun rồi!

Momoi nói bằng giọng hậm hực, và Kise nghĩ cô nàng khá đáng yêu khi lo lắng thái quá như vậy.

-Ki-chan, dạo gần đây cậu có gì cần tâm sự gì không?

-Sao ấy nhỉ? Cảm giác như Aominecchi thật sự rất tỏa sáng, những người nhìn thấy điều đó không hẳn là ít, cậu ấy có rất nhiều người vây quanh, vì Aominecchi thật sự rất tuyệt.

-Ồ, ai cơ?Tớ chẳng thấy cô gái nào thân thiết với Dai-chan cả! A Ki-chan cậu đang ghen à? À mà đừng ghen với tớ nhé, cậu đã bao lần ghen với tớ mặc cho tớ đã giải thích nhiều lần.

Vì Momoi là người duy nhất có khả năng ở bên Aomine 24/24 giờ, và hai người còn là thanh mai trúc mã, họ hiểu rõ nhau như lòng bàn tay.Và dĩ nhiên cũng là đối tượng đầu tiên làm Kise phát ghen phát rồ.Điều đó khiến Momoi phải giải thích nhiều lần.Momoi và Aomine có thể là bạn thuở nhỏ, có thể nắm rõ nhau nhưng lòng bàn tay, nhưng sẽ không bao giờ có thể cảm nắng người kia.Bởi vì họ hiểu nhau quá rõ, điểm tốt và cả điểm xấu, và cả sự thân thiết từ nhỏ khiến họ chai lỳ cảm xúc dành cho  đối phương.Mà, nếu thật sự thích nhau, thì giờ họ đã hẹn hò từ lâu rồi, bởi vì, Aomine sẽ đối xử với người hắn ta yêu một cách khá táo bạo với biểu cảm thích thú, Kise đã nhận ra Aomine đối xử với Momoi như một thằng bạn thân chứ không phải cô nàng mà hắn có thể cảm nắng, và Momoi sẽ phát cuồng và luôn luôn trong trạng thái muốn thể hiện tất cả cho người mình yêu, như cô nàng hay làm với Kuroko.

Còn Aomine với Kuroko, dù cả hai không phải là bạn thuở nhỏ như Momoi và Aomine, nhưng nói về độ thấu hiểu lẫn nhau, có thể nói họ là người hiểu rõ đối phương nhất.Dù cho tình bạn của họ đã phải trải qua nhiều biến cố, nhưng khi gặp lại, người kia vẫn là người bạn thân thiết nhất, có thể tay bắt mặt mừng, trêu đùa nhau như thuở cấp 2.Người ngoài nhìn vào mối quan hệ của họ, kẻo còn nhầm lẫn Kuroko mới là người bạn thuở nhỏ của Aomine chứ không phải Momoi.Tình bạn thiêng liêng và thuần khiết như thế, sao có thể dễ dàng hóa tình yêu được?

-Ki-chan này, cậu nhạy cảm quá đó! Gần đây Dai-chan chẳng có vẻ gì là đang yêu cả, cậu ấy cũng không có giao du với đứa con gái nào luôn, nếu có thì làm sao qua được mắt tớ chứ.

Gạt quá khứ thời trẻ trâu u ám qua một bên đi.Kise chỉ cười lớn một tiếng, cậu lắc lắc mái đầu vàng rũ rượi.

-Không phải là một cô gái đâu... Nói đúng ra thì là một chàng trai.Ờm nhưng nói sao nhỉ?Nếu hai người họ thành đôi, tớ nghĩ cũng khá dễ thương đó, vì so với một thằng con trai cao to như tớ thì một người nhỏ nhắn sẽ tốt để Aominecchi bảo vệ hơn mà... Ể, đừng nhìn tớ với ánh mắt đó Momoicchi, tớ chỉ nói lên sự thật khách quan thôi mà.

Giọng điệu nhẹ tựa lông vũ khi nói ra những điều đó như nó chẳng là chuyện to tát của Kise làm Momoi cảm thấy đau lòng cho bạn mình.Cô nàng khẽ đặt tay lên vai cậu và nhìn cậu bằng ánh mắt cảm thông khiến Kise ớn lạnh.Cậu khẽ xoa mu bàn tay của Momoi trên vai mình như một lời an ủi.Vì thật ra chuyện nó cũng chẳng có gì bi kịch cả.Nó hợp lý, đó là thực tế, và Kise sẽ không chối bỏ sự thật mặc dù trái tim cậu sẽ đau lòng đến nhường nào.

-Và người cậu nói là Sakurai, đúng không?

Nghe có thể như là một câu hỏi, nhưng Momoi đã biết chắc đó chính là câu trả lời rõ ràng nhất.Đúng như cô dự đoán,Kise im lặng không nói,cậu chỉ cười một cái như thể tán dương "Quả nhiên là Momoicchi"

-Có thể cậu nhìn không ra,hoặc cậu chỉ đang giữ im lặng vì lo cho tớ nhưng, tớ đã thấy... Ánh mắt của Sakurai-kun mỗi khi nhìn Aominecchi.Nó tỏa sáng và lấp lánh, làm tớ nhớ đến tớ của những năm Sơ Trung.Ngưỡng mộ và khao khát một điều gì đó vượt khỏi tầm với của bản thân...

-Thôi nào, chỉ là do cậu tưởng tượng thôi, khi yêu vào cậu nhìn đâu cũng sẽ thấy người khác có cảm tình với Dai-chan hết, mặc dù đó có thể chỉ là sự ngưỡng mộ hoặc những thứ như thế.

-Hy vọng là thế-Kise bật cười một cách khô khốc.

Momoi chỉ im lặng đi bên cạnh, và lòng cô đau quặn lại theo từng lời Kise nói.Miệng cô muốn nói với cậu rằng, cậu ấy xứng đáng với một tình cảm mà cậu đã trao đi quá nhiều, cậu xứng đáng với một hạnh phúc trọn vẹn hơn.Tại sao cậu lại cứ phải cố chấp với một Aomine không biết đến tình cảm đơn phương này?Tại sao cậu cứ cố chấp đến ngu ngốc với một tên ngốc chẳng hơn kém?

Nhưng khi đó thì ngón tay của Kise nhẹ đặt lên đôi môi hồng đào của Momoi, cậu nhếch mép đầy kiêu  hãnh:

-Tớ có thể không có ngực như bọn con gái, tớ có thể không hiền dịu đảm đang như Sakurai-kun, tình yêu của tớ có thể không rộng lớn như sa mạc, hay bao la như biển cả, tớ chỉ có thể chắc chắn một điều, rằng tớ yêu Aominecchi, nhiều hơn tất thảy!Và tớ không có ý định buông bỏ đoạn tình cảm này.

Và chỉ trong khoảng khắc đó, Momoi bỗng ngưỡng mộ Kise vô cùng, cậu ấy có thể không phải là Thiên Thần thuần khiết sẵn sàng hi sinh vì người mình yêu, tình yêu của cậu sẽ không cao thượng đến thế, cậu chỉ là một con người nhỏ bé, một con người bình thường tên Kise Ryouta đem lòng yêu Aomine Daiki, và cho dù bên cạnh hắn có xuất hiện thêm hàng tá thiên thần, Kise Ryouta vẫn sẽ cố chấp không bao giờ buông tay.Dẫu cho ngày dài trôi qua sẽ là thêm một vết sẹo khắc lên nơi lồng ngực, dẫu cho ngày hôm qua cậu ta đã phải ôm nỗi cô đơn gặm nhấm một mình, và dẫu cho ngày mai tình cảm của cậu ta sẽ không được đáp trả.Cậu ta vẫn yêu, một Aomine Daiki!

oOo

-Ồ,cậu cũng đi tắm à Kise-kun?

-Ơ Kurokocchi, Kagamicchi và... Aominecchi?!!!

Kise chào tạm biệt Momoi để bước vào hai khu vực tắm khác nhau, mở cánh cửa của phòng tắm nam, chào đón cậu là Kagami và Aomine đang đấu mắt với nhau một cách dữ dội, và ngay khi Kuroko phát hiện ra cậu, thì hai tên đó cũng quay quắt sang nhìn cậu chằm chằm.Kise bối rối, đành lên tiếng mở lời trước nếu không cả bốn người họ sẽ đứng đấu mắt với nhau hoài cho coi:

-Ờm... Các cậu đang làm gì vậy?

-Họ đang so sánh xem cơ thể ai đẹp hơn, và "hàng"của ai lớn hơn. Họ nhờ tớ làm giám khảo.Mặc dù tớ chắc chắn sẽ chọn Kagami-kun, dù lý do là gì đi nữa.

Kuroko trả lời với biểu cảm lạnh nhạt,như thể cậu ấy đang kêu một ly Vanilla Shake vậy(mặc dù khi gọi thì cậu ấy có vẻ vui vẻ hơn khi phải làm giám khảo cho cái trò trẻ trâu vô nghĩa này)

-Ồ thế hả? Vậy chơi vui nha!

Kise từ khi bước vào đã cố giữ cho ánh mắt không rơi trên những đường nét nam tính với những thớ cơ bắp rắn rỏi trên cơ thể của Aomine, và thề với Chúa, cậu không thể đi tắm trong tình trạng này được, ở chung không gian với hắn sẽ chỉ khiến cậu có những suy nghĩ bậy bạ, và tệ hơn là nếu cơ thể cậu có phản ứng thì sao?Vì thanh danh, cậu sẽ rút khỏi nơi này càng sớm càng tốt!

-Ê khoan đã, tính chạy đâu đó?!

Trước khi chân Kise có thể đặt ra khỏi cửa, Aomine đã hung hăng nắm lấy cổ áo cậu giật mạnh lại..

"Đồ khỉ Ahominecchi, tại sao cậu cứ chơi cái trò bạo lực này hoài vậy?"

Giây tiếp theo, cả cơ thể Kise lọt thỏm vào lồng ngực của Aomine.Nước từ vòi sen xối lên người cả hai, chiếc áo thun trắng của Kise ướt đẫm, và xà phòng với khăn tắm rơi đầy trên đất. Nhưng hiện tại cậu chẳng có tâm trạng để ý đến những thứ vụn vặt ấy.Nước làm áo và quần cậu bám sát vào cơ thể, và hiện tại thì Aomine đang ôm lấy cậu(thật ra hắn đang kẹp cổ cậu thì đúng hơn)da thịt lại lần nữa tiếp xúc với nhau qua lớp vải, cảm giác rõ ràng hơn, và... nóng bỏng hơn.

Cảm giác ươn ướt chạy dọc sống lưng xuống đến khẽ mông, và cảm giác lớp vải cạ sát với hai điểm nhỏ trên ngực làm Kise xấu hổ đến đỏ bừng mặt.Quan trọng hơn cả, là khoảng cách không một chỗ hở khi hai cơ thể dán chặt vào nhau.Kise chết đứng, cậu cố gắng không cử động nhất có thể, vì Kise có thể cảm nhận được khối thịt nóng hổi như có như không cạ vào đùi non của cậu từ phía sau, khiến thân thể cậu rung lên vì kích thích, đầu cậu tê rần và như có một dòng điện xẹt qua đại não, chạy thẳng xuống hạ bộ khiến nó cương cứng.Kise mím môi, hai chân theo vô thức khép chặt lại.Tay cậu vò nhàu viền của mép áo, cố kéo nó xuống che đi phần thân dưới.

-Oi Kise,có sao không?Nãy tôi hơi mạnh tay nê-

-Hả? À ừ không sao,giờ tớ cần đi thay đồ nên Aominecchi có thể thả tớ ra không?

Khuôn mặt Kise phiếm hồng vì hứng tình, và cậu đang cố nặn một nụ cười vặn vẹo cắt ngang giọng của Aomine.Thật may rằng dòng nước hòa lẫn với mồ hôi đang tuôn trào trên trán, che đi căng thẳng trên mặt cậu.Kise ngửa cổ ra sau, đập vào tâm trí cậu là Aomine với khuôn ngực rắn rỏi, hắn vuốt tóc ra sau để lộ vầng trán cao và rộng, những dòng nước nhỏ chảy dọc hai bên quai hàm.Kise thề lúc đó hắn đẹp trai và gợi cảm chết đi được, vẻ đẹp nam tính, và hoang dại của một thằng đàn ông làm cậu điên đảo.

Kise ngẩn ngơ ngắm nhìn nhan sắc người trước mặt, mà không để ý rằng hắn cũng đang nhìn cậu chăm chăm, ánh nhìn nóng bỏng như thiêu đốt từng tế bào trên người cậu.Bằng một cách nào đó mà Kise bỗng cảm thấy rợn người, và một điều khá may mắn là khi điều đó khiến cậu bừng tỉnh và nhanh chóng thoát khỏi vòng tay của Aomine.

-Vậy tớ về phòng lấy đồ đây!Chơi vui nhé!!

Kise gôm đồ rơi trên sàn rồi vọt thẳng.Để lại Aomine tặc lưỡi với tâm trạng bức bối cùng Kagami với ánh nhìn khó hiểu.

Kuroko thở dài, cậu quay sang nói với Aomine trước ánh nhìn hoang mang của Kagami:

-Aomine-kun, cậu dọa người ta sợ chạy mấy dép rồi!Kise-kun sẽ tránh mặt cậu cho coi!

-Im đi, tớ biết rồi Tetsu!

oOo

Rầm!

-Thằng nhóc khốn nạn, chú muốn phá hoại của công à?!!!

Kasamatsu điên tiết nhìn tên hậu bối với quả đầu vàng vừa mới rầm rầm tông vào cửa phòng theo đúng nghĩa đen, và giờ thì cậu ta đang trùm chăn kín mít mặc dù chỉ mới 8h hơn và hiện tại còn đang là mùa hè.

-Có hư thì em đền cho!

Giọng nói lí nhí từ trong chăn khiến Kasamatsu phát bực.Anh giơ chân qua đạp đạp vài cái vào ụ chăn to đùng giữa phòng,quát:

-Chú nghĩ có tiền là ngon hả?

-...

-Oi Kise, mới 8h mà chú định đi ngủ à?Chú bị hâm hử?Đang là giữa hè luôn đó đồ ngốc!

-...

Cả đội Kaijo nhìn chằm chằm về phía Kise và Kasamatsu.Ô hay, nay tên Ace của đội gan quá nhỉ?Bình thường nói tới nhiêu đó là cậu ta đã la í ới lên cả rồi.Sao tự nhiên lại ngoan hiền như em trai nhà bên thế nhỉ?*

(*Ý của Kaijo ở đây là,sao Kise lại đột nhiên ngoan hiền như Sakurai của Touou hay Furihata của Seirin đó.Và điểm chung là họ đều năm nhất,là em của cả đội)

Kasamatsu thở dài,anh ngồi xuống bên ụ chăn, hỏi:

-Kise, chân chú đỡ hơn chưa?

-...

-Kise, hôm nay chú mới bị chạm mạch à?Hay nãy đi tắm té đập đầu ở đâu rồi?

-...

-Kise, chú thua nhiều quá dẫn đến bị trầm cảm à?

-...

-Kise, chú tỏ tình vớiAomine rồi à?

-Anh!!!Anh đang nói cái gì vậy?!!

Kasamatsu nhướn mày nhìn cái đầu vàng đã chịu ló ra khỏi chăn, nhún vai thản nhiên đáp như đang nói về một câu chuyện đùa:

-À thế chưa à?

-Không không... Ý em không phải vậy?Làm sao anh biết em thích Aominecchi?!Đừng nói, mọi người đều biết rồi nha?!!!

Kise nằm dài trên nệm, trùm chăn quanh đầu, khuôn mặt đỏ bừng,hai mắt tròn xoe, bối rối nhìn quanh cả phòng, mọi người trong Kaijo đều không mấy bất ngờ, vì họ đã biết trước cả rồi.

Moriyama đang lướt ảnh gái trên điện thoại, anh lên tiếng:

-Nào nào... Chú cứ bình tĩnh.Chú nghĩ với cái diễn xuất dở tệ của mình thì qua mặt được ai.Anh khuyên nếu chú muốn lấn sang mảnh diễn xuất thì nên suy nghĩ lại đi.

Mặt Kise nóng ran, một luồng ý nghĩ bỗng nhiên ùa vào tâm trí cậu khiến Kise căng cứng lo lắng cả người, cậu lắp bắp trả lời:

-Nh... Nhưng em... em... Bộ dễ đoán vậy hả?Em biết chuyện thích một thằng con trái khác có chút kỳ hoặc nhưng-

-Ờ, chú đừng lo, chả ai có thành kiến gì hết á, đừng nghĩ nhiều.

Kise tròn xoe mắt nhìn Kasamatsu.Ồ này là đang an ủi cậu đó hả?

-Anh...

Kise cảm động nhìn quanh phòng, Kasamatsu hừ nhẹ một tiếng:

-Hừ, cậu mà còn trưng ra khuôn mặt này nữa thì xác định đi!

Kise bĩu môi một cái, rồi lại rơi vào trầm tư:

-Vậy... Các anh nghĩ sao về chuyện này?Ý em là, em hoàn toàn không nghĩ mình có cơ hội, ngay cả khi em đã dán cái cơ thể to cao của một thằng đàn ông vào người cậu ấy, Aominecchi chẳng có vẻ gì là bối rối hay có biểu hiện gì khác cả...

Các thành viên của Kaijo quay quanh ụ chăn trong im lặng để nghe tên Ace của đội tâm sự.Kasamatsu chống cằm nhìn vào khuôn mặt đã xệ xuống đầy u buồn nọ, anh vươn tay luồn vào mái tóc vàng óng ả, nhẹ xoa xoa đầu cậu, tạo cảm giác thoải mái cho Kise, khiến cậu có cảm giác như được anh trai cưng chiều vậy.

-Ừm... Em bắt đầu chơi bóng rổ vì ngưỡng mộ cậu ấy, và em cũng rất vui khi Aominecchi xem em là một trong những đối thủ khiến cậu ấy có thể chơi hết sức mình.Nhưng mà... Những trận thua liên tiếp khiến em thấy nản.Đặc biệt, điều làm em khó chịu là người khiến Aominecchi có thể lấy lại sự nhiệt huyết là Seirin, không phải em coi thường họ hay gì, nhưng thực sự, em cũng muốn làm gì đó cho Aominecchi, nhưng cuối cùng em chả thể làm gì cả.Em chả thể mang lại hứng thú hay nhiệt huyết cho cậu ấy, em tập luyện là để có thể đánh bại cậu ấy, chỉ để cậu ấy có thể thấy vui hơn khi chơi one-on-one với em... Mấy anh thấy đó, em còn chả có ngực, và sự thật chứng minh Aominecchi chắc chắn là một thằng đàn ông thẳng như ruột ngựa... Nhưng giờ thì em thấy vô vọng rồi...

Kise vùi mặt vào gối, càng kể giọng cậu càng nghẹn lại, trái tim thì co thắt và cậu không thể hô hấp một cách bình thường được.Việc có thể nói ra hết tất cả những lo âu cũng như muộn phiền làm Kise thấy thoải mái, nhưng cũng thật đau đớn khi phải nói ra những sự thật chẳng thể chối cãi đó...

-Oi Kise, Kagami nói đúng, sao tự nhiệm càng ngày chú càng mềm mỏng vậy?Và đừng có khóc nữa coi.

Kasamatsu hung hăng lau đi hai hàng nước mắt trên mặt Kise, anh vò đầu đàn em thân thiết, khoanh tay lại hùng hổ nói:

-Như đã nói, chú là đàn ông mà!Đừng có dễ bỏ cuộc vậy chứ!Ai quan tâm đến giới tính chứ, cậu ta mê ngực nhưng chưa có gì xác định là cậu ta không đực rựa vậy. Chưa cưa thì chưa biết có đổ hay không mà. Chú là đàn ông, phải có sĩ diện và tự tôn của một người đàn ông! Làm gì có chuyện không làm mà đòi có ăn?Chú không cố gắng thì đừng có mà nằm đây khóc lóc ăn vạ!

-Eww... Kasamatsu, sao hôm nay ngầu dữ thần vậy?!Mặc dù ông không có kinh nghiệm tình trường nào nhưng cũng thích hợp làm bà mối phết đấy!

Moriyama cười cợt, anh vươn tay vỗ vỗ vai Kise:

-Kise, làm sao em biết cậu ta không có hứng thú với em?Anh nói cho em nghe, trận đấu hồi Inter High, Aomine đã cười đó, không phải nụ cười khinh khỉnh như mọi khi đâu, mặc dù chỉ là nhếch mép, nhưng anh thấy cậu ta rất phấn khích đó.Thôi nào, em là thành viên của GoM, và hiện tại đang là Ace của Kaijo-một trường Cao trung với đẳng cấp quốc gia đó!Tự tin hơn về bản thân đi nào, không phải đó là việc em giỏi nhất sao?

-À không cậu nhầm rồi Moriyama, việc cậu ta giỏi nhất là tự luyến chứ không phải tự tin đâu.

-Độc ác quá Kasamatsu-senpai!!!

-Im đi!Một thằng không thể tự cố gắng để nắm bắt tình yêu thì không có quyền lên tiếng!

Kise vui vẻ mỉm cười toe toét, các anh ở Kaijo khiến Kise có cảm giác mình được cưng chiều, và họ hoàn toàn khiến cậu cảm thấy bản thân được dung túng.Cậu gây rắc rối, họ sẽ giải quyết.Trong một trận đấu,việc của cậu là thể hiện hết tất cả sức mạnh và tài năng của mình rồi tỏa sáng, còn mọi thứ cứ để họ lo.Họ cho cậu một tấm lưng vững chãi, và đôi bàn tay của họ thúc đẩy cậu tiến về phía trước.Kise yêu Kaijo, và yêu đội của cậu!

Kise nhào vào ôm hết tất cả các thành viên của Kaijo, các thành viên thì cố sức đẩy cậu ra, thậm chí sẽ có vài cái gối đập thẳng vào nụ cười nham nhở của cậu!Nhưng nó vui mà, và Kise thì rất hưởng thụ cách thể hiện tình cảm khá bạo lực đó.

-Oi Kise!!Chơi one-on-one nào!

Cánh cửa vừa được dựng lại lại một lần nữa bị mở ra một cách thô bạo, Aomine chán nản lên tiếng, và hắn cảm thấy khó chịu khi toàn bộ con mắt đang nhìn hắn chằm chằm!

-Ao... Aominecchi?!A... Tự nhiên tớ sực nhớ ra chưa tắm nữa... Ha ha,giờ tớ đi tắm đây!Xin lỗi nha Aominecchi.

Kise bật dậy từ người Moriyama ngay lập tức, cậu gãi gãi đầu một cách bối rối, và muốn phóng ra khỏi phòng ngay lập tức, nhưng một viễn cảnh quen thuộc lại một lần nữa xuất hiện.Aomine túm lấy tay cậu, mặt hắn ta đen kịt lại và gằn giọng:

-Tôi.Muốn.Chơi.Ngay.Bây.Giờ!Chúng.Ta.Sẽ.Tắm.Sau.Cùng.Nhau!

Kise run lẩy bẩy, cậu quăng một ánh mắt cầu cứu về phía sau, nhưng toàn bộ các thành viên Kaijo như nhắm mắt làm ngơ, Kasamatsu ngồi xem cuốn tạp chí bóng rổ hằng tháng, anh phẩy tay:

-Cứ mượn cậu ta đi!Cậu ta cũng đang định rủ cậu chơi đó!

"Anh!!!Mới vài phút trước em còn cảm động muốn rớt nước mắt, mà giờ anh lại độc ác bán đứng em?!!! "

Kise đành tuyệt vọng nhìn qua Moriyama.

Moriyama cười nham hiểm, anh quăng cho cậu ánh mắt với hàm ý:Không cua được người thì Kasamatsu sẽ đập chú đó.Cố lên!Chúc chú may mắn!

Kise khóc không ra nước mắt, đành để yên cho Aomine kéo cậu một mạch ra phòng tập.

oOo

Rầm!
-Oi Kise!! Cậu đang tránh tôi đấy à?

Aomine thô bạo đẩy mạnh Kise vào tường.Lưng cậu đập mạnh vào tường và điều đó khiến cậu xay xẩm mặt mày.

-Đau tớ Aominecchi...

Kise vờ lảng đi câu hỏi.Lòng cậu rối như tơ vò với tình cảnh này.Cậu thật ngu mà, ở chung với Aomine ở một khoảng cách gần như thế, hương thơm bạc hà thoang thoảng bên mũi, trái tim cậu run rẩy kịch liệt và tay chân thì mềm nhũn đến độ không thể đứng vững.

-Trả lời câu hỏi của tôi!

Kise cố lảng tránh ánh mắt mãnh liệt của hắn, cậu gục mặt xuống đất để che đi khuôn mặt đang đỏ lên.Kise lí nhí trả lời:

-Tớ không có tránh mặt cậu mà...

-Nói dối! Nhìn tôi mà trả lời thành thật vào!

Aomine gầm lên, tay hắn nắm chặt lại vì giận dữ.Aomine bóp chặt quai hàm đang run lên vì sợ của Kise, bắt cậu nhìn thẳng vào khuôn mặt đang ngày càng tối đen của hắn.

Sức mạnh của Aomine không phải dạng vừa, hắn thậm chí còn mạnh hơn Kagami gấp bội.Và trong giây phút này, sự thô bạo của hắn làm Kise tủi thân.Vì cớ gì hắn lại tức giận chứ? Nực cười, hắn đang tức giận chỉ vì cậu bơ hắn hả?Đời nào có chuyện tốt đó!Đáng lẽ cậu mới là người cần tức giận!Ở bên hắn, cậu sẽ không thể khống chế cảm xúc của bản thân mất, hắn không hiểu, mãi mãi không thể hiểu điều đó... Kise cắn chặt răng, hai mắt cậu nhắm tịt lại, nước mắt chảy dài theo hai gò má và hai đôi bàn tay cậu thì đang run rẩy kéo tay của Aomine ra.

Một sự phản kháng!Và Aomine bỗng thấy không vui vì điều đó.Nhưng lửa giận của hắn lập tức nguội lạnh khi thấy hai hàng nước mắt vẫn đang chảy dài và cơ thể trước mặt hắn đang run lên vì sợ hãi.Aomine thấy mủi lòng, và hắn buông tay ra khỏi mặt cậu, nơi đó để lại một vết đỏ hình bằng tay.Aomine thấy hối hận khi hắn đã hành động thiếu suy nghĩ chỉ vì cơn giận.Hắn đưa tay lên, ngần ngừ một chút rồi chạm vào hai má cậu, nhẹ quẹt đi những giọt nước mắt dưới mắt, hắn nhẹ giọng thì thầm:

-Xin lỗi...

Hành động đó khiến trái tim Kise bị bóp nghẹn lại.Nước mắt cậu tuôn lả tả và cậu nghẹn ngào lên tiếng một cách đứt quãng:

-Tớ... Tớ y...yêu cậu... Aominecchi...

Mọi cảm xúc của Kise trong phút chốc tuôn trào.Trước ánh nhìn kinh ngạc tột độ,Kise rướn người, vòng cả hai cánh tay cậu qua cổ và ấn gáy của Aomine xuống,nhẹ đặt lên môi hắn một nụ hôn phớt.

Cậu tách ra ngay sau đó, nhìn chằm chằm Aomine còn đang bàng hoàng:

-... Quả là Ahomine, cho dù tớ yêu cậu nhiều đến vậy.Cậu vẫn không hề hay biết... Nhưng giờ thì cậu biết rồi đấy, nên hi vọng cậu có thể dừng mấy hành động thân mật lại vì nó sẽ gây khó khăn cho t-

-Cậu thích tôi?Cậu chắc chứ? Mặc dù tôi là đàn ông?

Aomine đột ngột lên tiếng cắt ngang giọng nói của Kise, với một câu nói chẳng liên quan chứng tỏ nãy giờ hắn chả để lời cậu lọt vào tai.Kise có thể thấy Aomine ngạc nhiên thế nào trước lời tỏ tình đường đột của cậu, một tay hắn đưa lên bịt chặt miệng và hành động đó như một nhát dao chí mạng đâm thẳng vào con tim vẫn đang rỉ máu của cậu.Tâm lý của Kise từ nãy giờ vẫn không ổn, cậu như đang đứng trên một sợi dây mà bên dưới chính là hố sâu tuyệt vọng,nhưng chỉ với một cậu nói của Aomine, như hàng ngàn cánh tay lao vút lên rồi tóm cậu kéo xuống.Kise chính thức hoảng loạn tột độ.Cậu hất mạnh tay Aomine ra, trượt dài trên tường và ngồi phịch xuống sàn,hai tay cậu nắm chặt và Kise bắt đầu gào lên:

-Ừ phải đó, tớ là gay!!Tớ yêu Aominecchi, tớ muốn hôn và làm tình với cậu.Là vậy đó! Cậu chắc hẵng phải rất kinh tởm khi có một đứa con trai có thể hứng lên vì mình.Tớ yêu cậu, tớ càng muốn đẩy cậu ra xa thì cậu càng cố dán cái thân thể to cao nóng bỏng chết tiệt lên người tớ.Aominecchi sẽ chẳng thể hiểu rằng tớ yêu cậu nhiều thế nào và tớ đã phải khổ sở ra sao!Vì cậu là một tên ngốc! Một tên đần độn!Một tê-Ưm...

Chẳng để Kise nói thêm bất cứ lời nào, Aomine nâng khuôn mặt cậu lên bằng hai tay và nhanh chóng ép môi mình lên.Lưỡi hắn luồn vào khoang miệng cậu và nhanh chóng khuấy đảo nơi ấm nóng đó.Đợi đến khi nụ hôn qua đi, Kise với hai đôi tai đang đỏ lên, cậu gục mặt xuống giữa hai gối:

-Thật độc ác Aominecchi... Đùa giỡn với tớ như thế...

-Hả? Tôi chả hiểu cậu đang nói cái quái gì hết?!! Cậu chỉ đang phức tạp hóa mọi chuyện lên thôi!

-Gì cơ... Tớ phức tạp hóa mọi chuyện?Tớ chỉ đang nói cảm giác thật của cậu thôi.Cậu thấy kinh tởm, cậu nên hét to lên điều đó, rồi đẩy tớ ra và đấm tớ một cú thật mạnh.Nhưng thay vào đó, cậu hôn tớ mặc dù cậu chẳng hề yêu tớ.Không phải đùa giỡn thì là cái của khỉ gì?!!Cậu có biết hiện tại cậu có bao nhiều khốn nạn không?Làm ơn đi!Cậu chỉ đang reo rắc hi vọng không cần thiết thôi!

Rầm!

Aomine nện thẳng nắm đấm xuống nền nhà, hắn gầm gừ:

-Cậu đang nói cái khỉ gì vậy?Tự ý phán xét cảm xúc của tôi.Tôi hôn cậu vì tôi muốn thế...

Mặc kệ ánh nhìn thảng thốt từ Kise, Aomine cầm lấy hai tay cậu, nâng niu trong lòng bàn tay hắn và đặt lên đó một nụ hôn nhẹ:

-Ý tôi là,Kise, à không Ryouta, tôi cũng yêu cậu.

Người trước mặt mở to hai mắt, thần trí cậu không thể tỉnh táo.Aomine tỏ tình với cậu là điều không tưởng, kể cả trong mơ, Kise cũng chưa bao giờ dám mơ mộng rằng Aomine có thể yêu và thổ lộ với cậu, điều đó quá xa vời.Dù trong phút chốc, Kise đã vô cùng vui sướng khi nghe điều đó, nhưng khi những hình ảnh về một Aomine sẽ có một mái ấm hạnh phúc với vợ đẹp và con thơ.Hai thằng con trai ở bên nhau là khó khăn vô cùng, Kise có thể bất chấp tất cả để yêu Aomine, nhưng còn Aomine thì sao?Hắn có thể bất chấp miệng lưỡi thiên hạ mà mãi mãi ở bên cậu sao?

-Dối trá!Aominecchi cậu chỉ đang thương hại tôi thôi!Tôi không cần!Cậu nên cưới một cô vợ đẹp và có một đứa con cáu khỉnh.Cậu sẽ có mái ấm của riêng mình.Mọi chuyện sẽ diễn ra như thế!Còn tôi thì chỉ có thể đứng nhìn cậu từ xa thôi, tôi là con trai!Và tôi không xứng với cậu!

Kise muốn rụt tay lại, nhưng Aomine dĩ nhiên sẽ không cho phép điều đó xảy ra.Hắn tức giận vì tính cố chấp của cậu, đồng thời, lòng hắn đau xót vô cùng:

-Cái khỉ gì vậy Ryouta?Cậu nói cậu yêu tôi, muốn hẹn hò với tôi, và khi tôi nói tôi cũng yêu cậu, cậu lại lảm nhảm về những điều ngu ngốc không cần thiết.Ryouta, nếu không phải là cậu thì sẽ không có ý nghĩa gì cả.Tôi hứa sẽ trân trọng cậu, làm ơn đừng tự đánh giá thấp bản thân nữa.Hãy cho phép tôi được ở bên cậu, Ryouta.

Thanh âm của Aomine vang lên,hắn nói một cách chậm rãi và rõ ràng, để Kise có thể hiểu thấu tấm lòng của hắn.Từng chữ từng chữ rót vào tai Kise, hắn nói một cách dịu dàng, và đôi bàn tay ngâm đen thì nâng niu tay cậu một cách trân quý.Aomine không giỏi thể hiện cảm xúc, hắn chỉ nói những lời mà hắn nghĩ, thầm mong Kise có thể cảm nhận hết tấm chân tình của hắn.

-... Tôi biết tôi chỉ là thằng ngốc thích ngực bự và mê bóng rổ.Tôi có thể làm cậu khóc, nhưng sẽ cố hết sức để khiến cậu cười.Bởi vì tôi yêu mọi thứ thuộc về cậu:khuôn mặt tươi cười của cậu hay khuôn mặt đẫm nước mắt của cậu, cách cậu nở những nụ cười ngốc nghếch mỗi lúc bám theo tôi, cách cậu cố gắng không ngừng nghỉ trong bóng rổ... Chỉ cần là cậu, tôi đều thích.Vậy nên, xin hãy cho tôi một cơ hội.

Ánh mắt tràn đầy yêu thương của Aomine cùng giọng nói dịu dàng của hắn chính thức đánh tan tuyến phòng thủ cuối cùng trong lòng cậu.

Cậu cũng muốn được hạnh phúc, con tim cậu khao khát được yêu thương nồng nhiệt.Cảm ơn Chúa đã đưa Aomine đến bên cạnh cậu, cảm ơn người vì đã khiến Aomine Daiki yêu Kise Ryouta.Cậu sẽ thử đánh cược tình cảm vào mối quan hệ này, nếu cậu thua thì chỉ là do cậu không xứng đáng thôi...

Kise trở lòng bàn tay, cậu nắm lấy tay hắn và kéo lại gần cậu.Kise đặt một tay của Aomine lên ngực trái của cậu để hắn có thể cảm nhận con tim đang nảy lên vì hạnh phúc, tay còn lại Kise áp ngay má cậu, để cậu có thể cảm nhận nhiệt độ ấm nóng và chân thực từ người kia.Kise nở một nụ cười tươi tắn, và Aomine yêu nó:

-Nếu đó là lựa chọn của cậu thì đừng hối hận đấy. Khoảng thời gian sau này xin hãy chiếu cố, Aominecchi...

Aomine cảm thấy tim hắn vừa lỡ một nhịp, và hắn thề với Trời Đất rằng Kise Ryouta chính là người dễ thương nhất thế giới!

Aomine không nghĩ bản thân mình kiềm chế giỏi, và hắn cũng chả thèm thử điều đó.Hắn đè Kise lên tường, một tay cố định hai tay cậu trên đầu và một tay thì luồn vào áo để mơn trớn làn da trắng nõn mịn màng.Aomine gặm nhấm hai cánh môi đỏ hồng của cậu, luồn lưỡi vào miệng cậu và điên cuồng đá lưỡi, rồi sau đó lướt xuống tấn công phần xương quai xanh gợi cảm.

-Ao.. Aominecchi.. D...dừng lại, a... Chúng ta đang ở trong phòng tập...

Từng nụ hôn rơi vụn vặt trên cơ thể Kise, cậu có thể cảm nhận đôi bàn tay to lớn của Aomine đã trượt vào quần và đang nhào nắn hai cánh mông hồng hào của cậu.Kise khẽ thét lên một tiếng khi lưỡi của Aomine liếm nhẹ quanh nhũ hoa và ngay sau đó là cảm giác ẩm ướt và sung sướng từ khoang miệng hắn mang lại khiến cậu ngửa cổ rên rỉ.

Aomine cười ranh mãnh, tay hắn vuốt nhẹ lên theo đường cong cơ thể gợi cảm của Kise và thích thú khi thấy cậu run nhẹ lên vì kích thích.Khi tay hắn đã lướt đến gần ngực cậu thì Kise bỗng chộp nó lại.Cậu ấm ức lên tiếng:

-Aominecchi...dừng lại đi mà...

-Tại sao?Cậu là người nói muốn làm tình mà?Và đừng bày bộ mặt câu dẫn đó khi đang cầu xin tôi, cậu chỉ làm tôi thấy hứng lên thôi, Ryouta.

Kise đưa đôi mắt van nài đã sớm đầy nước nhìn Aomine, đôi môi cậu sưng đỏ, nước bọt chảy dài theo hai bên mép và hô hấp thì khó khăn.Aomine đưa đôi con ngươi đã sớm tối đen nhìn người dưới thân.Lòng bàn tay hắn xoa nhẹ trên khuôn ngực đang phập phồng, hắn cúi xuống và ngậm lấy nhũ hoa đã cương cứng, và di chuyển đôi tay còn lại sang bên nhũ hoa còn lại.

Một bên bị đầu lưỡi quấn quanh xoa nhẹ và liếm láp, một bên lại bị hai ngón tay của hắn đùa nghịch ngắt nhéo, Kise khổ sổ ngăn tiếng rên thoát ra khỏi khoang miệng, những ngón tay ngọc ngà luồn vào những sợi tóc xanh lam đậm và cậu ngửa cổ thỏa mãn hưởng thụ.

-A ha... Kho...khoan đã Aominecchi,tớ-Ah!

Kise che mặt xấu hổ, còn Aomine thì nhìn chằm chằm vào đũng quần đang ướt đẫm lên của cậu.

-Ồ thật dâm đãng Ryouta. Tôi không ngờ chỉ mới vậy đã khiến cậu ra!

Tay hắn xoa nắn đũng quần của cậu làm nó dựng đứng lần nữa, ngay khi Aomine có ý định lột quần cậu ra thì Kise mới hoảng hốt đạp lung tung:

-Không Aominecchi, chúng ta không thể làm ở đây... Sẽ rất khó để dọn dẹp... Và ừm, có một vài căn phòng CLB trống, nếu cậu muốn ta có thể dùng chúng... Nhưng chúng cách âm không được tốt cho lắm nê-Á!

Aomine nhướn mày nhìn tình nhân bé nhỏ đang lí nhí nói với khuôn mặt phiếm hồng gợi tình,hắn đứng dậy và vòng tay ngang eo bế cậu lên theo kiểu công chúa khiến Kise hét lên một tiếng.Aomine lấy áo khoác đắp lên người Kise, hành động quan tâm nhỏ nhặt này làm cậu thấy hạnh phúc.Kise dụi dụi vào lồng ngực Aomine, ban nãy khóc một trận đã rút cạn sức lực của cậu, hiện tại Kise đang rất mệt, nhưng cậu không biết rằng bộ dạng lười biếng mặc người điều khiển khiến hạ bộ Aomine căng cứng và đau nhức, hắn cắn chặt răng, đá mạnh cửa một căn phòng trống rồi nhanh chóng thảy cậu lên nệm:

-Được rồi,nhỏ giọng xuống một chút, được chứ?

...

-Ah... D.. dừng...Làm ơn dừng lại đi... A ha, Aominecchi tớ mệt...

Kise nằm dài trên nệm và thoi thóp thở, mắt cậu trở nên mơ hồ và thần trí thì trống rỗng tiếp nhận từng đợt kích thích cùng khoái cảm đang vồ dập bên dưới,cả người cậu đầy dấu hôn và dấu răng, hai cẳng chân thon dài với dấu tay hằn đỏ run rẩy nâng cặp mông săn chắc đang bị va chạm bôm bốp lên cao.Aomine áp lên người cậu, đặt từng nụ hôn lên gáy cậu trong khi bên dưới vẫn tiếp tục thô bạo ra vào.

-Gọi tên tôi, Ryouta

-Ưm... Daiki... cchi...

Giọng nói ngọt ngào của cậu khi gọi tên hắn như liều tình dược rót vào tim hắn.Hạ bộ hắn lớn thêm một vòng, gân xanh nổi lên trên trán, hắn tặc lưỡi trước con mắt kinh hoàng của Kise, giọng nói trầm đục vì dục vọng của hắn bỗng khiến cậu hoảng sợ:

-Chết tiệt Ryouta!Giọng nói thì mê người và cơ thể thì quá sức dâm dãng.Chúng khiến tôi muốn thô bạo hành hạ cậu!

-Đừ... Đừng,hức làm ơn... Ah... tớ không thể... Ngh... Daikicchi hức... Ah ha...A!!

Aomine mặc kệ cậu đang khóc lóc ỉ ôi và cầu xin hắn dừng lại, Aomine chỉ muốn hung hăng làm cậu và khiến cậu khóc thét.Hắn khao khát trái tim và cơ thể cậu.Hắn muốn nâng niu bảo vệ cậu, nhưng đồng thời, hắn cũng muốn giam hãm cậu lại một nơi, một nơi chỉ có hắn biết, để không ai có thể đụng tới người thương của hắn.Aomine tự chửi bản thân khốn nạn và ích kỷ, nhưng biết sao được, hắn đã quá yêu người này rồi...

oOo

-Oi oi oi!! Vác cái mặt hai chú ra đây coi Aomine, Kise!!

Tiếng đập cửa cùng tiếng la hét khiến Aomine uể oải ngồi dậy, hắn vò mái tóc của mình đến rối tung và bực bội càu nhàu vài tiếng, giọng nói ồn ào ngoài kia chắc chắn là của Wakamatsu, hắn nhất định sẽ tẩn anh ta một trận.Ngay khi Aomine định đứng dậy thì eo hắn bỗng bị xiết chặt, hắn quay sang, bạn trai của hắn vẫn đang say giấc nồng, tay ôm chặt hắn hòng níu giữ hơi ấm khiến cậu thoải mái, tia nắng từ bên ngoài chiếu vào rọi lên khuôn mặt nam tính với các đường sắc nét của khuôn mặt, hắt lên mái tóc màu nắng, tạo nên khung cảnh vừa ấm áp vừa bình yên.Aomine vươn tay xoa nhẹ đầu người nọ một cách cưng chiều, đặt lên má cậu một nụ hôn rồi đứng dậy mặc đồ ra mở cửa cho một đám đang huyên náo bên ngoài.

-Mấy người ồn ào quá đi, mới sáng sớm thôi mà.

-Cái tên này rốt cuộc cũng chịu r-Aomine!!Chú làm cái khỉ gì mà không chịu mặc áo vào!!

Wakamatsu nổi cáu, vừa thấy cửa mở anh ta đã nổi xung định chửi cho hắn một trận, đỉnh điểm là khi anh ta thấy Aomine ra mở cửa với nửa trên thân trần.Wakamatsu nghiêng đầu ngó vào trong, và lập tức chết lặng, các thành viên của Seirin, Kaijo và Touou có mặt cũng có ngó vào, và ngay sau đó là một mảnh tĩnh lặng kéo dài.Căn phòng nhỏ với quần áo và bao cao su vươn vãi trên sàn, mùi hương của một trận hoan ái vẫn còn vương lại trong căn phòng nhỏ, trên tấm nệm, Kise Ryouta nằm quay người ngủ say, với những vết hôn, vết bầm tím và dấu răng đặc biệt nổi bật trên làn da trắng sứ.

-Á!!!!!

-Aomine, cái thằng biến thái này!!!

-Dai-chan, cậu đã làm gì Ki-chan thế này?!!

-Aomine, tôi thật thất vọng về cậu!

-Aomine-kun, cái này gọi là hoang dâm vô độ rồi.

...

Phút chốc, cả hành lang trước căn phòng CLB bỗng chốc náo nhiệt với tiếng la hét kinh hãi, tiếng chửi bới, tiếng khóc than và tiếng thở dài của các vị đội trưởng.Khóe mắt Aomine giật giật trước biểu hiện quá lố này, ngay khi hắn định đóng sầm cửa lại, từ phía sau hắn vang lên giọng nói ngái ngủ có chút mềm mại, khiến lòng hắn theo bản năng mềm mỏng lại:

-Ưm... Daikicchi...

-Dậy rồi sao, Ryouta.

"Gọi nhau bằng tên luôn kìa"

Hàng chục người đồng suy nghĩ trơ mắt nhìn.

-Làm gì mà ồn ào v-

Kise vừa nâng cơ thể đau nhức sau một đêm mây mưa dậy, cậu đưa mắt lên đã thấy hàng chục con mắt đang nhìn chằm chằm, lại cuối xuống thấy bản thân vẫn đang đắp chăn khỏa thân, sức nóng lan dần từ hai bên má lên tai, cậu ngượng cười, lắp bắp nói:

-Ha ha chào buổi sáng, mọi người làm gì mà tập trung đông đủ vậy?

Không gian lặng như tờ giấy trắng, mọi người đều bối rối trước cảnh tượng này nên chẳng có ai lên tiếng...

-Kise-kun, Aomine-kun, chúng ta có buổi tập sáng, nên hai người cũng mong chóng chuẩn bị đi.

Kuroko thoắt ẩn thoắt hiện xuất hiện trước mặt Aomine, giọng nơi đều đều thản nhiên của cậu ít nhất cũng phá tan bầu không khí ngượng ngạo.

Sau khi đuổi đám người ngoài cửa đi, Aomine quay trở lại căn phòng, hắn bình thản mặc lại áo trước con mắt ngượng ngùng của Kise:

-Cậu sao vậy?Nhanh lên không họ lại la hét om sòm đó.

Dưới ánh nhìn của Aomine, Kise bỗng nhiên đỏ mặt, cậu lí nhí ừ một cái, rồi đứng dậy trong khi mặt vẫn cúi gầm xuống đất.Nhưng chưa đứng được hẳn hoi, cơn đau nhức truyền từ eo khiến cậu ngã rạp lên nệm, Aomine hoảng hốt vội chạy lại đỡ cậu:

-Oi Ryouta,cậu có sao không?

-Hả.. Ừm ờ tớ không sao, Aominecchi có thể đi trước, tớ sẽ xong ngay thôi...

Lời nói và hành động đẩy tay của hắn ra khỏi cậu khiến Aomine nhíu mày, và Aominecchi là cái quái gì chứ, đúng thật trước khi hắn sẽ rất vui khi nghe cậu lẽo đẽo theo sau rồi luôn miệng gọi hắn, nhưng giờ cả hai đang hẹn hò, hắn muốn mọi thứ của cậu đều phải có hắn, cơ thể với dấu vết của hắn và đôi môi hồng hào lúc nào cũng goi tên hắn.Nhưng nếu cậu  chưa sẵn sàng thì thôi vậy, thời gian còn dài, cứ từ từ mà tận hưởng.

-Cậu kỳ lạ quá Ryouta, có chuyện gì sao?

-Không hẳn,... Tớ chỉ đang không thể tin được, rằng tớ và Aominecchi đang hẹn hò, và rốt cuộc tớ cũng đã làm mấy chuyện biến thái với cậu...

Giọng của cậu càng về sau càng nhỏ, khiến Aomine bật cười.Kise chẳng hiểu gì cả, cậu bối rối hỏi:

-Ể... Aominecchi, tại sao lại cười tớ?Tớ nói gì sai sao?

-Không không, là lỗi của tôi, xin lỗi Ryouta.Nhưng cậu là gì thế?Thiếu nữ lần đầu biết yêu à?

Aomine vươn tay xoa đầu cậu, buông một câu bông đùa, vậy mà tên ngốc nào đấy thật sự gật đầu, khiến mặt Aomine cũng bất giác đỏ theo.

Hắn con mẹ nó thật sự là đang rất hạnh phúc.Được là tình đầu của người mình yêu chính là một vinh dự nào đó rất tuyệt vời.Khốn thật, giờ thì hắn không thể ngăn khóe miệng không nhếch lên, mỉm cười một cách tự hào!

Aomine vòng một tay qua kéo đầu Kise cụng nhẹ vào đầu hắn, môi hắn nở một nụ cười tươi và lời thì thầm phát ra từ miệng hắn khiến Kise bật khóc với đôi môi cũng đang nở nụ cười hạnh phúc:

-Cậu cũng là tình đầu của tôi đó, Ryouta!

-End-

________________
[Author's note:Đến đây là kết thúc rồi.Xin chân thành cảm ơn các bạn độc giả đã kiên trì đọc hết cái oneshort dài 9415 từ.

Văn phong của tôi không hay,ngôn từ thì hạn hẹp và cách diễn đạt cảm xúc cũng chưa đủ truyền cảm, nhưng vì tình yêu với Aomine Daiki và Kise Ryouta nên tôi quyết định đặt bút viết ra bộ oneshort này.Tôi coi Kuroko no Basket cũng lâu rồi, ấn tượng nhất là với Kise Ryouta.Kise như mọi người thấy là một thằng nhóc vô tư lự, cực nhọ và luôn lẽo đẽo theo sau Kuroko và Aomine.Ừ thì đúng là vậy, nhưng chưa phải là tất cả.Tôi nghĩ, Kise là một nhân vật có chiều sâu đa dạng trong phim, nhưng tác giả không tập trung khai thác điều đó thôi.Kise mềm mỏng với người xung quanh cậu, nhưng lại hoàn toàn lạnh lùng và vô tâm đối với người lạ.Bằng chứng là khi Kise lần đầu gặp Kagami, hay trong lần cậu mới vào Kaijo.Nên tôi muốn viết về một Kise Ryouta với nội tâm nhạy cảm.

Còn đối với Aomine Daiki,tôi đọc nhiều fanfic cũng như dj, đều diễn tả hắn ta là một tên ngốc mê ngực bự và bóng rổ, ừ thì điều đó không hoàn toàn là sai.Nhưng Aomine của Teiko có thể là một tên ngốc chính hiệu, còn Aomine của Touou thì không phải.Aomine của hiện tại rất trưởng thành, và một phần nào đó cũng thông minh và tinh tế.Như cái cách mà hắn thể hiện từ sau trận thua với Seirin.

Tôi muốn viết về hai người họ như thế đó.
Mà không biết năm 2020 rồi,còn ai vẫn ume AoKise như tôi không nhỉ?

06/09/2020
Hoàn.
-Trà Xanh Đậu Đỏ-

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com