TruyenHHH.com

Kimporchay Reverse

Cấm đạo văn, đạo tình tiết như cách bạn Phạm Kiều Phương Anh đã từng làm.

__________

Porchay chưa từng nghĩ sẽ có ngày em chạy theo một người nhiều như hiện tại.

Kimhan đi đâu là em theo đến đó, gã làm gì em cũng hỏi thăm, còn cẩn thận điều tra sở thích của gã. Sự kiện này nên được ghi vào lịch sử cuộc đời của em vì đã 'điên cuồng' như vậy vì một người.

Không phải là Chay không có cách nắm được tất cả các thông tin cơ bản hay thậm chí là bí mật của Kim, mà là do Chay không tin tưởng ai ngoài gia đình và hội bạn thân của em. Hơn nữa, Porsche đã dạy em rằng, nếu muốn biết về một người nào đó, về bất cứ thứ gì của họ, hãy nhìn và quan sát.

Là một đứa em ngoan và nghe lời của Porsche, cũng như bản tính của mình, Chay quyết định bỏ ra chút thời gian, bù lại kế hoạch sau này của em sẽ dễ dàng và thuận lợi hơn.

Nhờ vậy, Chay đã nắm được vài thông tin cơ bản của Kim.

Kim ít nói và lạnh lùng, nhưng nếu chọc trúng chủ đề gã hứng thú, biểu cảm của gã sẽ trở nên đa dạng hơn.

Kim không thích đụng chạm thân thể, nhưng gã rất sẵn lòng đón chào những 'bé thỏ' nóng bỏng vào lòng.

Kim thích những cậu trai hơn những cô nàng.

Kim yêu thích sự trái ngược, nóng bỏng nhưng vẫn ngây thơ, ngọt ngào nhưng vẫn quyến rũ.

Cuối cùng.

Kim chỉ có mối quan hệ 419.

Dựa vào những điều trên, Chay chắc rằng mình chỉ có một rắc rối duy nhất.

419 - For one night, tình một đêm.

Kim có một quy tắc, gã chỉ ngủ một lần với tất cả các bạn tình của mình. Sau đêm đó, tất cả mọi bóng hồng từng xuất hiện kế bên gã đều biến mất, hoặc sẽ luôn giữ khoảng cách với gã. Chưa có trường hợp đặc biệt nào xảy ra, từ năm Kim mười tám tuổi đã như vậy.

Nhưng đó không phải là vấn đề gì lớn so với Chay.

Những người kia thua, vì họ quá khao khát Kim. Nhưng em thì không vậy, em phải là người khiến Kim khao khát. Em sẽ là người khiến Kim phải tôn thờ, phải si mê, phải trung thành.

Kittisawat chỉ chơi những cuộc chơi mà họ chắc rằng phần thắng sẽ thuộc về mình, và nếu những cuộc chơi đó không được vậy, thì Kittisawat sẽ ép chúng chạy theo đường ray họ muốn.

Cuộc chơi này là của Kittisawat, và sân chơi này là của Porchay.

...

"Này cậu út, có em trai nhỏ đang nhìn mày kìa."

Gã trai đang chỉnh dây đàn bị gọi đến chẳng mảy may để ý, gã vẫn cặm cụi chỉnh từng dây và ngân nga vài nốt nhạc.

Ben đã quá quen với khung cảnh này. Mỗi khi Kim ôm lấy những cây đàn của gã - đặc biệt là cây đàn được đặt tên Summer, thì sẽ chẳng ai có thể kéo Kim ra khỏi thế giới của gã trừ khi gã muốn.

Như Ben dự đoán, sau khi chỉnh xong dây đàn thứ sáu và khoa trương chơi thử một khúc nhạc ngẫu hứng, Kim hài lòng ngước mắt, hất cằm với Ben trong khi môi đang nở một nụ cười quá chi là tự mãn.

Ben thở dài, ra hiệu Kim nhìn tới một góc nhỏ trong quán bar.

Ánh đèn tím, xanh nhấp nháy xung quanh khiến tầm nhìn của Kim bị hạn chế hẳn, gã trai không vui nheo mắt hòng nhìn rõ hơn dáng hình nhỏ nhắn của cậu trai mà gã vừa phát hiện.

Để rồi khi ánh đèn rọi sáng trên gương mặt em thấp thoáng hai giây, tròng mắt đen ngầu của Kim nở to, hơi thở của gã bị cướp đi một cách trắng trợn.

Cậu trai đó hoàn toàn khớp từng mi li mét với gu của Kim.

Đôi mắt nai to tròn ngây thơ, lanh lợi cùng đôi má đỏ hây hây, biểu cảm trông thì ngơ ngác, nhưng mà đã bước vào chốn này rồi thì làm gì có cái gọi là ngây ngô, có chăng cũng là do giả vờ quá giỏi.

Nhưng mà quan trọng làm chi việc đó, Kim chỉ cần một người có khuôn mặt hợp gu là được. Còn tính cách à, dù sao cũng chỉ là 419 thôi, hợp thì qua đêm cùng nhau xong lại tan, đơn giản như vậy mà.

Vừa nghĩ, Kim vừa dời mắt xuống quan sát cơ thể con mồi của gã đêm nay.

Tầm mắt càng dời xuống, thì khát vọng tình dục của Kim lại càng tăng lên.

Gã muốn nắm lấy vòng eo nhỏ ấy, muốn xé rách chiếc áo sơ mi nhung đen đang che đi làn da trắng ngần, muốn ngấu nghiến từng tất thịt ngon mắt mềm mịn, cũng muốn hôn thật nhẹ lên từng vết cắn và dấu hôn.

Sẽ thật tuyệt biết bao nếu gã có thể chịch em thật mạnh, và thật nhanh, khiến em khóc nức, oằn mình cầu xin sự tha thứ từ con quỷ sâu trong gã. Và rồi khi dục vọng dẫn lối đến thiên đường, gã sẽ vấy bẩn thiên thần nhỏ ấy bằng cách dâng tặng em nguồn tinh hoa của một kẻ tội đồ, bắn thật sâu vào trong em...

... Rồi ngắm nhìn đôi chân thon run rẩy, đôi mắt mờ nhòe và đôi tay vươn ra mong rằng gã sẽ ôm em vào lòng.

Đương nhiên, gã sẽ ôm lấy đứa trẻ đang yếu ớt trong khoái cảm ấy, một cách thật yêu thương.

Vì gã còn muốn chịch em thật nhiều lần trong đêm nay mà.

Những ảo tưởng ướt át ấy cứ bay mãi trong đầu Kim, thiêu đốt lý trí gã từng chút một và thắp lên ngọn lửa rạo rực gào thét trong tim gã.

Bỗng nhiên, đôi mắt gã va phải đôi mắt đang dạo chơi xung quanh của em.

Đôi mắt ấy thật quá xinh đẹp, cũng thật quá tinh xảo.

Gã yêu những thứ đẹp đẽ như vậy.

Chắc chắn rằng, tối nay gã sẽ khiến đôi mắt ấy chỉ có mỗi hình dáng của gã, để em nhớ mãi về kẻ sẽ đưa em đến thiên đường.

...

"Ưm... Anh cắn nhẹ thôi... Đau đấy..." Porchay nũng nịu nói vội giữa những nụ hôn với Kim, giả vờ khó chịu muốn đẩy gã ra khỏi người mình.

Kim cười khì trước sự đưa đẩy của Chay, gã càn rỡ dời tay xuống đôi mông đào, mạnh bạo bóp lấy chúng, tận hưởng tiếng rên của Chay, "Em thích mà, chẳng phải sao? Em đang rên vì điều đó mà."

Chay ôm siết lấy cổ Kim, nở một nụ cười ngọt ngào như hoa. Tiếp đó, em không nói lời nào mà nhào tới hôn Kim.

Kim chẳng bao giờ từ chối những người đẹp, đặc biệt là những người đẹp hợp gu và chủ động. Gã chẳng buồn tìm câu trả lời từ em, vội vàng chìm đắm trong những chiếc hôn nhiệt thành từ em.

Góc tối của quán bar luôn là một địa điểm kích thích cho những trò vụng trộm. Bóng tối mập mờ sáng bởi những ánh đèn thiên về tông lạnh chỉ đủ soi sáng một ánh mắt hay một bàn tay, âm nhạc ồn ào, sôi động như đang thúc giục một thứ gì đó, và người đẹp nằm trong lòng đều là những yếu tố hoàn hảo cho những ý đồ đen tối hiện rõ trong đầu Kim.

Nụ hôn giữa họ trở nên mạnh bạo theo thời gian, âm thanh của những lần nút lưỡi, tiếng nước bọt giao hòa và cảm giác ướt dính của những nụ hôn như sắp nuốt chửng Kim. Cảm giác đê mê này sẽ bám theo gã dai dẳng thật lâu, muốn quên cũng chẳng thể, Kim thầm nghĩ.

Trong sự vội vã, bàn tay Kim như có suy nghĩ riêng mà trượt vào trong quần của Porchay, nắn bóp hai má mông đào.

Lúc nãy vì tư thế ngồi, gã chỉ có thể thấy được đôi chân thon và dài mà chẳng để ý đến chất liệu quần, giờ được quan sát ở khoảng cách gần - thậm chí là chạm vào. Kim chậm chạp phát hiện chất liệu của nó là da bóng, ôm sát và quyến rũ. Chắc chắn một điều rằng, cả hai mươi mấy năm cuộc đời này của gã, ngoài chính bản thân, thì Porchay chính là một kiệt tác tuyệt vời của thế gian khi mặc quần da.

Thề có chúa, đứa trẻ đang được gã ôm trong vòng tay, tận hưởng những đụng chạm nhạy cảm và những chiếc hôn nóng bỏng này, em mà không biết mình gợi cảm và hấp dẫn đến mức nào, thì Kim không mang họ Theerapanyakul.

"Em muốn đi đến tầng nào của thiên đường vậy bé yêu? Anh sẽ đưa em đi." Dứt mình khỏi nụ hôn say đắm giữa cả hai. Kim để ý thấy thiên thần nhỏ trong lòng gã tiếc nuối bĩu môi không hài lòng.

Chính vì thế, gã lại càng thêm vui sướng và dịu dàng mà cười hỏi.

Trong lúc đó, gã chưa từng ngừng việc chơi đùa với nơi gọi là "cánh cửa thiên đường" của em.

Chay nghiêng đầu tỏ vẻ không vui, em không thích việc bị ngắt ngang khỏi mạch cảm xúc đang cao trào như vậy. Em giở giọng của một thiếu gia, ương bướng ra lệnh, "Hôn em."

"Một bé mèo kiêu ngạo. Nhưng mà, đúng gu mình thật đấy, dễ thương chết mất."

Kim cười yêu chiều với Chay, gã nhẹ nhàng cụng trán mình với trán em, nhẹ giọng nói chuyện hệt như Porchay là một đứa trẻ dù cho nội dung chẳng mấy trong sáng, "Được, anh sẽ hôn em, từng tấc da thịt, từng nơi, từng chút một, thật nhẹ..."

"...Và đụ em thật mạnh bạo." Kim nói giữa những nụ hôn, lầm bầm nhỏ đến mức Chay chẳng nghe thấy gì.

Cuốn vào những nụ hôn khác, Kim lại càng chắc mẩm đêm nay sẽ đáng nhớ và tuyệt vời ra sao? Gã gần như chẳng chờ nổi nữa rồi, người anh em của gã cũng đang đội quần mà biểu tình mạnh mẽ không kém đây này.

Nhưng mà, vì đứa trẻ trong lòng gã vẫn thích chơi đùa, nên Kim cũng chẳng vội tiến thêm một bước.

Chỉ có điều Kim thật sự không ngờ được.

Porchay không chỉ muốn chơi đùa, em còn muốn chơi gã một vố thật đau.

Khi lửa dục trong Kim đã bùng lên tới mức không thể dập tắt. Làn da mềm mại của Chay lại càng kích thích điều đó hơn.

Thì bỗng nhiên, bé nhỏ đẩy gã ra, nhàn nhã chỉnh đốn chiếc áo sơ mi xộc xệch và nhăn nhúm cả lên lại, "Gượm đã nào, em phải về rồi, không theo anh được nữa đâu."

Sau đó, em hôn cái chóc lên khóe môi đang ngỡ ngàng của Kim, vẫn mỉm cười một cách thật ngọt ngào, nhưng giờ đây trong mắt Kim lại chẳng khác gì đang trêu chọc gã, "Hôm khác mình lại tiếp nha đàn anh. Em về đây." Ngay khi Kim cảm giác như vậy, những ngón tay xinh xắn của Chay vươn ra mà gãi vài đường dưới cằm Kim, thể hiện rõ ràng sự chòng ghẹo của em.

Lần đầu tiên trong đời, Kim không kịp phản ứng gì, đại não tê liệt hoàn toàn - chỉ biết nhìn Porchay rời đi.

Bỗng nhiên, em đứng lại, xoay người đi về phía Kim. Bé nhỏ ôm siết lấy cổ Kim như một cậu trai đang vòi vĩnh sự chú ý từ người yêu, cười khúc khích đáng yêu, "Em quên mất, em tên là Porchay. Đừng quên em nhé, my dear Kimhan."

____________

Cấm đạo văn, đạo tình tiết như cách bạn Phạm Kiều Phương Anh đã từng làm.

Sau hơn một tháng quằn quại, tui đã viết xong chap 2 =))))

Và sắp tới lại sẽ quằn tiếp vì tui sắp thi cuối sem =)))) Và đầu chưa có chữ nào cho hai môn thi =))))

Nên thui hẹn mọi người sau 19/4 gặp lại =))))

À mà báo luôn cho mọi người không hụt hẫng =))) Hai nhỏ này giờ là chỉ tán tỉnh nhau chứ éo đ.ụ đâu =))) Lý do là vì tui thích zị =))) Đừng buồn nha cả nhà =)))

R-day: 23/03/2023.

RnB-day: 05/04/2023.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com