TruyenHHH.com

Kimetsu No Yaiba Sac Do Trong Tim

- Đợi chút... - Ren - Ôi thôi xong rồi! Mọi người có nhìn thấy một thanh kiếm ở gần tôi lúc đó không
- Không có - Nezuko lắc đầu nói
- Trời ơi! Mạn Châu đâu rồi? - Ren vò đầu bứt tóc
- Cậu không sao chứ - Tanjirou
- À không sao - Ren gượng cười
- Cô ấy phát ra mùi nghe thật là buồn quá - Tanjirou chạm vào đầu Ren
- Cậu bị làm sao vậy hả! TÔI ĐÃ 13 TUỔI RỒI!!! - Ren - Tôi không còn là trẻ con nữa
- Này Nezuko, Tanjirou hai con đang nói với ai vậy - ???
- Mẹ, cậu ấy tỉnh lại rồi - Tanjirou
- Con chào cô ạ - Ren
- Cô rất mừng khi mà con đã tỉnh lại cô bé - Mẹ Tanjirou
- Vâng - Ren
- Bạn gái của anh Tanjirou tỉnh lại rồi kìa - ???
- Takeo thôi đi - Tanjirou
- Này Tanjirou cậu đã biến tôi trở thành cái quái quỷ gì thế hả - Ren đen mặt
- Không bỏ đầu tôi ra - Tanjirou
Và mái tóc gọn gàng của Tanjirou đã biến thành cái tổ quạ
- Chị tên là gì vậy? - ???
- Chị là Ren còn em tên là gì? - Ren mỉm cười thân thiện
- Em là Hanako - Hanako
- Em có cái tên rất đẹp - Ren
- Chị cũng vậy - Hanako cười thật tươi
- Này Shigeru, Rokuta đến đây chào hỏi đi này - Tanjirou
- Vâng - Shigeru
- Vâng - Rokuta nói nghe rất ngại
- Em là Shigeru rất hân hạnh được gặp chị - Shigeru
- Chị là Ren - Ren
Sau đó Ren đảo mắt xung quanh và nhìn thấy một cậu bé đang núp sau cánh cửa. Ren nhẹ nhàng đi ra cúi thấp mình xuống và hỏi
- Em tên là gì? Có vẻ em hơi ngại ngùng trước người lạ nhỉ - Ren
- Em... Em tên là Rokuta - Rokuta
- Em nhìn dễ thương như vậy thì sao phải ngại nhỉ - Ren mỉm cười và xoa đầu cậu bé
- Vâng - Rokuta cười tươi
___________________________________
Tối hôm đó...
- Cháu có thể giúp gì không ạ - Ren đi xuống bếp nơi mà mẹ Tanjirou đang nấu ăn
- À cháu không cần làm gì đâu - Mẹ Tanjirou
- Mọi người chỉ toàn ăn rau như vậy thôi ạ - Ren
- Trong thời tiết này nhà cô không có người đàn ông nào cả, Tanjirou thì phải đi bán củi nên không ai có thể đi săn được - Mẹ Tanjirou
- Vậy cháu có thể đi bắt một chút cá cho mọi người không ạ - Ren
- Nhưng cháu vẫn chỉ là con gái - Mẹ Tanjirou
- Không sao đâu ạ - Ren
- Vậy cháu có thể lấy giáo từ trong kho - Mẹ Tanjirou
- Vâng - Ren chạy đến nhà kho
___________________________________
Sau khi đó Ren đã tìm được một dòng sông nhỏ...
- Ehh, mặt nước đóng băng hết cả rồi. Phải làm sao đây - Ren - Đằng kia có cục đá to phết nhỉ
Ren cầm cục đá và liên tục đập xuống mặt băng. Sau một lúc lâu thì mặt băng đã vỡ
- Yeah! Mình làm được rồi - Ren
Ren cầm cây giáo và nhờ thị lực siêu phàm của mình chẳng mấy chốc Ren đã chất đầy giỏ cá
- Giờ thì về thôi - Ren vác giỏ cá lên lưng nhưng ngay lập tức ngã ra đấy
- Sao nó lại nặng đến như vậy cơ chứ. Thật khủng khiếp - Ren
- Này Ren sao cậu lại nằm ra sàn tuyết vậy - Tanjirou
- A Tanjirou cậu bán củi xong rồi chứ hả? - Ren
- À ừ - Tanjirou
- Cậu giúp tôi vác đống cá này về được chứ? - Ren
- Được thôi - Tanjirou xách một bên còn Ren xách bên còn lại
- Mà chỗ cá này là cậu bắt - Tanjirou
- Ừ là tôi bắt - Ren
- Vậy... vậy hả - Tanjirou
___________________________________
- Cô ơi con mang cá về rồi nè - Ren
- Mẹ con về rồi - Tanjirou
- Ôi trời Ren con bắt được nhiều như vậy sao - Mẹ Tanjirou
- Vâng - Ren
- Cảm ơn con rất nhiều vậy là đủ cho mùa đông năm nay của gia đình cô rồi - Mẹ Tanjirou
- Là để trả ơn vì đã cứu giúp con thôi mà - Ren mỉm cười
- Vậy con hãy cứ ở lại đây nhé - Mẹ Tanjirou
- Được chứ ạ? - Ren
- Được mà - Mẹ Tanjirou
___________________________________
Vậy Ren đã ở cùng gia đình Kamado được gần nửa năm...
- Mùa đông năm nay dài quá - Ren
Vẫn như mọi ngày Tanjirou và Ren lại xuống núi để bán củi nhưng khi về nhà thì trời đã quá tối. Ren, Tanjirou được một ông lão tốt bụng sống ở dưới chân núi cho ở nhờ. Nhưng sáng hôm sau khi trở về nhà thì...
- Không... mẹ, Hanako, Shigeru, Rokuta, Takeo, Nezuko - Tanjirou
- Tanjirou! Nezuko vẫn còn thở - Ren đỡ Nezuko trên vai mình
- Nezuko! - Tanjirou chạy đến đỡ Nezuko cùng Ren
- Đây chắc chắn là do quỷ làm - Ren tức giận
- Arghhhhhh - Nezuko
- Nezuko yên nào - Tanjirou
- Arghhhhhh - Nezuko đẩy Tanjirou ngã xuống một vực thẳm không sâu lắm
- Tanjirou - Ren cố gắng chạy đến chỗ Tanjirou và Nezuko trong trận bão tuyết dày đặc
- Không Nezuko - Tanjirou chặn cán của cây rìu dùng để chặt củi của mình vào miệng Nezuko
- Nezuko là quỷ! Không từ khi sinh ra Nezuko là con người mà. Nezuko không thể nào là quỷ được - Tanjirou
- Mình sơ xuất quá mình không hề để ý trong người của Nezuko có linh khí của loài quỷ - Ren
- Nezuko cố gắng lên, không được bỏ cuộc Nezuko - Tanjirou
- Nezuko hãy chiến đấu với dòng máu quỷ đấy đi - Ren
" Tách Tách " nước mắt của Nezuko đang rơi xuống mặt của Tanjirou
- Có ai đó đang đến sao!!! - Ren - Kia là thanh Nichirin! Không thể nào là Sát Quỷ Đội
- Tanjirou, Nezuko tránh ra mau - Ren
Tanjirou ôm Nezuko lăn đi trước khi bị thanh Nichirin của kẻ kia chém trúng
- Tại sao người lại bảo vệ cho thứ đó? Nó là quỷ đấy - ???
- Đó là Giyuu - Ren
- Không Nezuko không phải quỷ khi sinh ra Nezuko đã là con người chắc chắn em ấy không phải quỷ - Tanjirou
- Là do vết thương bị phơi nhiễm với máu của quỷ - Giyuu
- Tôi chắc chắn sẽ tìm ra con quỷ giết cả gia đình mình và tìm cách biến Nezuko trở lại làm người - Tanjirou
- Đừng có nói dễ dàng như thế giết quỷ và biến em gái lại thành người sao một tên yếu đuối chỉ biết quỳ xuống khóc lóc như cậu thì chẳng thể làm gì cả - Giyuu bắt lấy Nezuko
- Làm ơn đi dòng máu quỷ còn sót lại trong tôi hãy thức tỉnh đi dù chỉ là một lần này thôi cũng được - Ren - Làm ơn đi ngài Ria làm ơn hãy giúp đỡ con chỉ lần này thôi con sẽ không đòi hỏi gì từ ngài nữa mà
- Arghhhhhh - Mắt Ren chuyển sang màu đỏ răng nanh dài ra

Ren chạy ra và nắm chặt lấy thanh Nichirin mà Giyuu đang kề vào cổ Nezuko
- Nhìn cô quen lắm... Cô là ai - Giyuu

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com