TruyenHHH.com

Kim Minju Em Yeu Co

Haizzz mọi người biết gì không đã , 3 ngày nay chị Minju không đi cùng em đến trường với lại những lúc tan học nữa , thay vào đó chị lại đi chung với cô Eunbi . Bực cái là em luôn bắt gặp 2 người họ , nào là trong thư viện của trường , rồi căn tin..... Còn buổi tối thì quán cafe quán ăn , ta nói nó tức đỏ người luôn á.......

Khi thấy crush mình thân mật quá đáng với người khác không phải mình thì cái khó chịu trong người em mà 2 cô bạn thân của em nói đó là Ghen á , nó đạt đến đỉnh luôn rồi mà em chã làm được gì hết .... Buồn đen người

Tại công viên

Yujin : hé lô bạn hiền

Wonyoung :

Hitomi : lô .... Nay làm gì có hứng rủ tụi này ra công viên vậy

Wonyoung : ......

Yujin : gì đấy , sao mặt buồn vậy , có chuyện gì kể nghe

Hitomi : cậu bị ba mẹ cắt tiền tiêu vặt hả ?

Wonyoung : không phải

Yujin / Hitomi : VẬY BỊ CÁI GÌ NÓI ĐẠI ĐI TỤI NÀY CÒN BIẾT ĐƯỜNG GIÚP CHỨ

Vì Wonyoung cứ ấp úng không chịu nói nên Yujin và Hitomi bực bội nạt lớn

Wonyoung : gì nạt dữ vậy trời , từ từ người ta nói

Yujin : lẹ đi nha còn về nữa ở đây muỗi không nè ... Nó chích bấy hết chân rồi đây này

Wonyoung : chuyện về 3 hôm trước tớ nói với 2 cậu á ..... Haizzz người ta lại tiếp tục bỏ mặt tớ mà đi với người khác nữa rồi

Hitomi : thì tớ và Yujin đã nói với cậu rồi , cậu không chịu nắm bắt mà hành động thì chỉ có nước là nhìn người ta vui vẻ với người khác thôi

Wonyoung : tớ phải làm gì bây giờ đây

Yujin : cậu cái gì cũng dốt chỉ có đánh đấm là giỏi thôi

Wonyoung : nè nha đá cho 1 phát xuống sông luôn bây giờ

Hitomi : 2 cậu thôi đi ..... còn cậu nữa Wonyoung , tớ nói lần cuối cậu nghe cho rõ nha ....... Tình cảm của cậu thì cậu tự nắm bắt , lúc đầu cậu không biết đó là gì đúng chứ , và tụi tớ đã giải đáp cho cậu tất cả rồi , sự thật là cậu đã phải lòng người đó nên cậu mới có những hành động ghen tuông đó vậy cho nên bước cuối cùng cậu phải làm đó là đi tỏ tình .....

Yujin : còn không thì bị người ta bắt đi thì đừng có mà gọi tụi này ra rồi khóc ầm ĩ .... Mà nè có buồn cũng đừng có đi uống đấy , giờ này cảnh sát hay đi kiểm tra lắm 

Nói rồi Yujin và Hitomi 1 mạch đi về bỏ lại Wonyoung thẫn thờ nhìn xa xôi phía trước .... 5 phút rồi lại 10 phút rồi đến 15 phút trôi qua và rồi em không hiểu tại sao động lực nào em lại cầm điện thoại lên gọi cho chị nữa ...... Không quá lâu thì chị Minju cũng đã nghe máy

Minju : alo chị nghe đây Wonyoung

Wonyoung : chị đang ở đâu vậy

Minju : chị đang ở nhà

Wonyoung : chị có thấy phiền khi em hỏi chị vài câu hỏi không

Minju : không em cứ hỏi đi chị trả lời

Wonyoung : .................

Minju : alo em đâu rồi

Wonyoung : dạ em đây

Minju : em muốn hỏi gì thì hỏi đi nè

Wonyoung : dạ chỉ là ...... À ừm thì là ..... Chị đã ăn cơm chưa

Vì hồi hộp căng thẳng kèm lo sợ nên em không thể nào hỏi thẳng nên em lách qua hỏi 1 câu khác

Minju : chỉ vậy thôi sao

Wonyoung : dạ

Minju : chị ăn rồi

Wonyoung : dạ vậy thôi nha bye chị

Thế là em vội tắt máy ngay vì nếu mà tiếp tục nói thì em không biết mình sẽ nói những câu nhảm nhí gì nữa. Cho nên cúp máy nhanh là tốt nhất

Hiện tại bây giờ đã là 21pm và em đang đứng trước cửa nhà chị , vì trên đường đi về em cảm thấy là 2 cô bạn mình nói đúng , thà nói ra cho nhẹ lòng và lỡ bị từ chối thì cũng đỡ đau hơn nên em đã quyết định liều 1 lần

Wonyoung : * hít thở lấy bình tĩnh .... Mày làm được mà Wonyoung cố lên*

Ting tong ......ting tong....

mở cửa "

Minju : ủa Wonyoung tìm chị có việc ... Uwmmmmm ....

Chưa nói hết câu thì môi chị đã bị em chiếm lấy ..... chị cố vùng vẫy để thoát khỏi nụ hôn nhưng vì sức em quá khỏe còn chị thì ngược lại nên thành ra vô dụng , đến khi em thấy chị đã dần hết hơi nên mới luyến tiếc tha cho chị

Minju : Jang Wonyoung sao em dám

Wonyoung : em ... em thật ra ......

Minju : em sao ..... Còn mà không biết nói gì thì đi về đi

Chị tức giận nói rồi đóng cửa lại

Gặp tình huống đó ai mà không bực chứ , tự nhiên đâu ra hôn người ta đã rồi đứng đó ấp a ấp úng , và thế là  Wonyoung phải hy sinh nguyên bàn tay của mình để chặn cửa lại

Wonyoung : ah.... tay em

Minju : em bị ngốc hả , có sao không đau lắm không

Chị hốt hoảng mở cửa và cầm lấy bàn tay em lên xem em có bị sao không thì lúc đó em nhanh trí nắm lấy bàn tay đấy , và mắt thì nhìn chị và nói tất cả những gì em phải chịu trong những ngày này

Wonyoung : em có chuyện muốn nói với chị được không

Minju : ừm được , vào nhà rồi nói

Wonyoung : thôi ở đây được rồi ạ

Wonyoung : Mấy ngày gần đây , chị bỏ bê em không chơi với em, chị toàn đi chung với cô Eunbi làm em rất khó chịu , khi em chứng kiến cảnh chị và cô ấy đi chung rồi cười nói vui vẻ em không thích chút nào , và em muốn đến đó đẩy 2 người ra là lôi chị về nhưng nghĩ lại em chã có tư cách gì hết

Minju : .......

Wonyoung : Chị Minju..... Em nghĩ là em đã yêu chị rồi , vì yêu nên em mới ghen khi thấy chị thân mật với người khác mà không phải em

Minju : ........

Wonyoung : Chị nghĩ sao về việc nữ yêu nữ ?

Minju : Wonyoung à ..... Chị ......

Wonyoung : Em biết là chị sẽ khó mà tin và chấp nhận được nên em sẽ cho chị thời gian để trả lời em , vậy nhé chị vào nhà đi , ngủ ngon

Trước khi đi em hôn vào trán chị rồi mới dắt xe đi về ....

Còn về chị thì những câu nói của em cứ hiện lên còn tim thì lại đập nhanh hơn với lúc bình thường ...... rồi chị đưa tay lên môi và trán , nhớ lại lúc em hôn mình thì khuôn mặt bổng trở nên đỏ ao lên như quả cà chua vậy

Chị vội lắc đầu và tự tát vào mặt mình để khỏi phải nhớ tới nụ hôn đó rồi chìm vào giấc ngủ

HẾT CHAP 12 ( ◜‿◝ )♡

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com