TruyenHHH.com

Kim Jisoo Kim Jennie Chi Ba Muoi Hai Em Muoi Bay


Dạo gần đây không biết là vì cái gì mà Kim Jisoo đặc biệt hút thuốc lá rất nhiều, cái gạt tàn thuốc lúc trước bị Jennie ném vào mặt cũng đã để ở thư phòng của Cô. Lần cuối Cô hút thuốc lá có lẽ là 5 6 tháng trước, lần đó Jennie có phản ứng mạnh với khói thuốc không ngừng hít hít ngửi ngửi xung quanh người Cô, vẻ mặt nghi ngờ hỏi Cô có phải là hút thuốc hay không, Kim Jisoo chỉ đơn giản gật gật đầu liền bị Jennie tối đó đá xuống khỏi giường.

" Chị hút thuốc thì đừng có mà hôn em! "

" Không có hút "

Em không tin hừ hừ mũi rồi kéo quai cặp muốn rời đi vào trường, bị Kim Jisoo xách trở ngược lại

" Không hôn em nhưng tối nay ở trên giường có thể cùng em làm hay không? "

" Lưu manh, chị nghĩ cũng đừng nghĩ "

Kim Jisoo chỉ cười không nói gì, đứa nhỏ này ở bên cạnh Cô lâu như vậy xem ra lá gan đã lớn hơn rồi, chỉ vì chê người Cô chỉ toàn bám mùi thuốc nên không muốn để Cô hôn, Kim Jisoo có chút đau đầu.

" Bảo bối, hôn tôi một cái? "

" Dì Kim, em có phản ứng với thuốc lá, rất rất không thích hợp để hôn Dì! "

Kim Jennie vì muốn trêu chọc Cô nên một chút lại một chút gọi Cô là "Dì", Kim Jisoo không hài lòng với cách xưng hô này cho lắm, nhưng trừ khi Em gọi Cô như vậy ở trên giường thì sẽ ngay lập tức muốn nghe thêm trăm lần nữa.

" Cái gì không thích hợp? Tôi hôm nay đến đầu thuốc lá cũng không đụng đến "

Mẹ nó Kim Jisoo nhịn đến sắp nổ tung rồi, hai ngày qua Jennie đều không để Cô chạm đến dù chỉ là khóe môi, Cô chỉ có thể cùng lắm là ở trên má hoặc mũi Em không ngừng cắn cắn day day.

" Không hôn tôi? Hừ, tôi hôn em! "

Kim Jisoo hơi thô lỗ kéo gáy Em gần như nhấc bỗng cả cơ thể Em đặt ở đầu xe ô tô, tay chống ở hai bên phòng hờ đứa nhỏ tinh ranh này giở trò, ban đầu chỉ là cái chạm môi nhẹ, dần về sau Cô gần như nuốt cả đầu lưỡi nhỏ của Em. Jennie hối hả rượt đuổi theo nụ hôn của Cô, lòng ngực khó khăn phập phồng lên xuống nhưng hai tay vẫn là ngoan ngoãn đặt trên vai Cô, gần như một chút phản kháng cũng không có.

Hôn không biết bao nhiêu lâu, Kim Jisoo buông tha cho đôi môi sưng tấy của Em lại luyến tiếc mổ vài cái lên đó

" Lần sau còn không cho tôi hôn đảm bảo em sau này cũng đừng mong mỗi ngày đều có thể tự mình xuống giường sinh hoạt được "

" Lưu manh, Dì Kim làm môi em sưng cả, làm sao mà đến lớp được "

Jennie hơi ngượng, đầu dụi dụi vào hổm cổ Cô không ngừng cọ qua lại.

. . .

Kim Jisoo hôm nay lại ở văn phòng làm việc, số lượng công việc gần đây có chút giảm, mọi việc nhỏ đều do Hyun Seob và vài thư ký khác giải quyết. Kim Jisoo không muốn chỉ vì chút chuyện nhỏ kia mà làm lãng phí thời gian của Cô, càng không muốn chỉ vì vài tên vô danh tiểu tốt ngoài kia làm ảnh hưởng đến tâm trạng của chính mình.

" Giám đốc, đã tìm được lão "

Chỉ một câu nói đơn giản như vậy của Hyun Seob đã khiến tâm trạng của Kim Jisoo lại càng tốt hơn, đưa tay chỉnh gọng kính rồi cùng Hyun Seob rời đi đến vùng ngoại ô thành phố.

Đến một kho hàng bỏ hoang, mùi mốc bốc lên khiến Kim Jisoo tâm tình nửa tiếng trước còn tốt nay đã biến mất

Tiếng giày phát ra phá vỡ sự yên lặng của kho hàng này, bóng tối cứ như bao trùm tất cả mọi nơi, yên tĩnh đến từng hơi thở nặng nhọc của ai đó đều có thể lọt vào tai của Cô

" Kim Jisoo? "

Âm thanh hơi khàn khàn của người đàn ông kia phát ra, Cô nghe thấy tên mình được người khác gọi thẳng ra như vậy lại có chút không vui, nhìn sang Hyun Seob, cậu ta nhanh chóng hiểu ý Cô liền thắp đèn sáng cả một kho hàng.

" Kim Jisoo, là mày? "

Cô gần như không quan tâm đến người kia chỉ nhìn xung quanh một lượt đến một cái liếc mắt cũng không đặt trên người đàn ông.

" Mày làm cái gì? Kêu chúng nó thả tao ra "

Kim Jisoo cảm thấy tên này phiền phức, miệng không ngừng nói, vẻ mặt vừa hoang mang vừa xen lẫn tức giận.

" Kim Jisoo, tốt nhất là thả tao ra khỏi nơi quỷ quái này, nếu không mày..."

" Miệng của ông có phải là không cần nữa? Đến cả lưỡi cũng không cần? "

Hyun Seob đơn giản hâm dọa vài câu đã khiến tên kia lập tức đến nữa lời sau cũng đã nuốt ngược vào trong.

" Nói ngắn gọn với lão "

Jisoo ghét bỏ quay lưng đi, tay lại cầm thuốc lá đang đốt dở, ánh sáng chiếu vào gương mặt không chút biểu tình của Cô lại càng thêm sắc sảo, khói thuốc che đi ánh mắt Cô rồi sau đó lại tiêu tan đi hết trong không khí.

                                                                                                                             
" Lão Yoon, nể chút tình từng là cổ đông cũ của công ty chúng tôi, khuyên ngài nên yên ổn mà sống nửa phần đời còn lại "

" Giám đốc của chúng tôi không thích những kẻ phá hỏng chuyện tốt của cô ấy như ngài, đừng nên quá phận, hưởng thụ cùng cô vợ trẻ kia của mình "

" Nhưng mà...e rằng sau khi ngài trở về đến cả tìm giấy tờ nhà đất cũng chẳng có? Trân trọng cô ta như vậy? Két sắt đều là ngày sinh nhật của cô ta? "

" Yên tâm, cô vợ trẻ kia là người của chúng tôi, thừa biết ngài thích những món ngon như vậy nên đặc biệt để cho ngài, sẽ đảm bảo không làm hại cô ta, sau này nếu có duyên mong hai người có thể cùng nhau yên tĩnh mà nắm tay ở bên cạnh nhau dưới ngôi mộ lớn "

" Còn nữa...đừng động tay động chân đến chuyện của Cô Kim chúng tôi, chỉ sợ ngài cả phần đời còn lại cũng không còn "

Hyun Seob vỗ vỗ vai ông ta rồi rời đi đến bên cạnh Cô. Kim Jisoo chỉ yên tĩnh ở một bên hút thuốc lá, bức bối trong lòng cuối cùng vẫn không thể trút bỏ được, quay người bước về phía người đàn ông kia, thuận tay cầm ống thép quật mạnh vào người lão, tiếng đánh chua chát vang lên khiến Hyun Seob đứng gần đó cũng phải nín thở, cứ như vậy lại thêm vài lần nữa quật mạnh vào cơ thể đang nằm bất động dưới nền đất lạnh lẽo kia, máu loãng từ khắp nơi trên cơ thể lão đều chảy ra thành dòng. Kim Jisoo không quan tâm đều này, chỉ dùng hết sức không ngừng dùng ống thép như sắp gãy kia lại quật lên người lão.

" Jisoo! "

Hyun Seob ngăn lại cái đánh tiếp theo của Cô, hiếm khi cậu ta gọi thẳng tên Cô như vậy, Kim Jisoo lúc này không quan tâm người kia gọi mình là cái gì, vứt ống thép dính đầy máu tươi rồi quay người bỏ đi

Đi được vài bước dừng lại nói với giọng đủ nghe :

" Đừng để lão chết "

___                                                             

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com