Killer Peter Und Achtzehn Oneshot
summary : Sát thủ huyền thoại đã về hưu bỗng một ngày thức dậy phát hiện ra mình đã xuyên vào cuốn tiểu thuyết hot nhất hiện tại. Mà ngoại hình của nhân vật gã xuyên vào lại y hệt như gã thời trẻ. Nam phản diện coi gã là ánh trăng sáng trong lòng, nhưng gã lại hứng thú với vị thư ký của phản diện hơn.P : Đằng ấy muốn cùng tôi nói chuyện yêu đương ?A : Xin hãy tự trọng. Tôi chưa muốn bị đuổi việc.
warning : sảng văn.
Nam phản diện chính Raphael trong cuốn tiểu thuyết có một bạch nguyệt quang trong lòng, là mối tình đầu từ thuở nhỏ. Người hắn thích đẹp trai, xuất chúng, là con nhà người ta trong truyền thuyết, vừa mạnh mẽ quyết đoán, lại ân cần dịu dàng khiến hắn say mê mãi không thôi. Ai cũng nói hai người họ là cặp uyên ương duyên trời tác hợp, hắn cũng tin chắc như vậy, vốn định sau khi tốt nghiệp sẽ cầu hôn người trong mộng, nào ngờ người ấy lại ra nước ngoài du học. Raphael đợi suốt bốn năm ròng rã mới chờ được người về, nhưng mối tình đầu vừa về đã liền thay đổi, không còn chút tình cảm vương vấn nào với hắn, còn từ chối gặp mặt hắn.Hắn cả đêm uống say mèm, báo hại thư ký và vệ sĩ phải chạy đông chạy tây đi tìm bạch nguyệt quang xin cho hắn một cơ hội gặp mặt. " Kim Sun Gu, cả đời này của tôi phấn đấu để đạt được điều mình muốn, có những thứ tôi không thể có được, tôi đành cam chịu. Nhưng chỉ có cậu là tôi không thể nào từ bỏ, dù cậu không yêu tôi, tôi vẫn muốn giữ cậu bên mình ".Mối tình đầu nghe hắn vừa khóc lóc vừa kể lể lại chẳng thèm liếc hắn một cái, mắt chỉ chăm chăm nhìn vào thư ký của hắn ? Vừa nháy mắt rồi lại hôn gió ?Đến mức thư ký bình thường vốn lạnh lùng trầm tính không chịu nổi nữa, vệ sĩ ở bên cũng hết cách, liền nhân lúc mối tình đầu không để ý mà đánh gã bất tỉnh đem về nuôi nhốt trong tay ông chủ của mình.Raphael nghĩ thời gian đằng đẳng, mưa dầm thấm lâu, bạch nguyệt quang cuối cùng cũng sẽ mở lòng với mình. Nhưng do công việc bận rộn, lại còn phải đối đầu với nam chính nên hắn không có nhiều thời gian ở bên chăm sóc gã, chỉ đành để thư ký thân tín sống chung nhà ngày đêm túc trực kề cạnh. Mong rằng đối với sự sắp xếp tận tình này của hắn, bạch nguyệt quang sẽ mở lòng. Dù sao thư ký của hắn rất giỏi trong việc thuyết phục người khác.
Khi Peter tỉnh lại, gã phát hiện ra bản thân đã bị đưa đến một ngôi nhà xa lạ ở một vùng biệt lập, cổ tay gã bị còng lại, đầu kia của sợi xích được nối với song sắt của cửa sổ vô cùng kiên cố.Bằng cách này, mặc dù Peter vẫn có thể đi đến mọi nơi khác trong căn hộ, nhưng gã sẽ không thể ra ngoài bất kể thế nào, sợi xích đủ dài để có thể tiếp cận, nhưng không đủ dài để mở cửa. Nam phản diện điên hơn gã nghĩ.Nhưng điều đó không quan trọng, điều duy nhất gã quan tâm hiện tại là hai con người đang đứng trước mặt mình. " Chủ tịch hiện tại không có ở đây, ngài ấy rất tiếc vì không thể dành nhiều thời gian bên cạnh cậu do còn bận công việc, nhưng ngài ấy sẽ cố gắng sắp xếp đến thăm cậu sớm nhất có thể ".Vệ sĩ tóc đỏ của Raphael, người con trai với bộ mặt tươi cười lên tiếng giải thích khi thấy gã tỉnh lại, khuôn mặt có hơi áy náy vì hành vi bắt cóc của ông chủ. Bên cạnh, thư ký không nói gì chỉ nhìn chằm chằm gã." Cậu có câu hỏi gì không ? "" Người đẹp bên cạnh cậu tên gì ? "Khuôn mặt Thaddeous thoáng sửng sốt, cậu quay sang nhìn Alipede mặt đen lại, rõ là khó chịu, nhưng người ta hỏi thì phải trả lời." Cậu ấy là Alipede "." Ra vậy, người đẹp tên cũng đẹp "Peter rất thoải mái ca ngợi thư ký của kẻ đã bắt cóc mình, người này rất hợp gu gã." Đằng ấy có người yêu chưa ? "Gã nháy mắt một cái với đối phương, trưng ra giọng điệu tán tỉnh không chút xấu hổ.Alipede nhìn ánh trăng sáng trong lòng chủ tịch có thái độ ve vãn mình, đâm ra bất mãn, tưởng có mỗi ông chủ bất thường, hóa ra tình đầu của ông chủ cũng không bình thường." Tôi có rồi! "Mặt Peter thoáng đanh lại, Thaddeous cũng há hốc mồm, sao cậu không biết đồng nghiệp có người yêu rồi.Gã nghi hoặc hỏi. " Ai vậy ? "Alipede không nhanh không chậm giơ ngón cái chỉ sang người bên cạnh mình, giọng điệu thản nhiên nói." Cậu ta "." Hả!? ". Thaddeous bị sốc não tạm thời, từ bao giờ mà họ yêu nhau vậy, thằng này đổ vỏ cho mình à ? Nhưng cậu chưa kịp lên thanh minh cho bản thân thì đã cảm nhận được một luồng sát khí nhắm thẳng vào mình. Tình đầu của ông chủ đang liếc cậu không thân thiện chút nào." Ơ! Đâu có, mới sáng nay cậu bảo muốn đuổi việc tôi mà- "Một cú thúc cùi chỏ vào bụng làm Thaddeous im bặt." Hai người quen nhau từ khi nào vậy ? "Peter thận trọng hỏi Alipede, mắt vẫn nhìn khuôn mặt chán chường của Thaddeous." Mới sáng nay ".Gã nghe vậy thì đã yên tâm lại phần nào, tình yêu mới chớm rất dễ bẻ gãy, gã vẫn còn cơ hội." Nếu vậy thì từ nay nhờ cậu giúp đỡ tôi nhé Alipede ".Thaddeous nhìn Peter có chút thương hại, có khi nào do ban nãy cậu đập người ta mạnh quá nên giờ đầu óc gã này hơi mát không ? " Đổi người chăm sóc gã này đi ". Alipede lườm nguýt đồng nghiệp." Không được đâu, ông chủ bảo cậu làm mà ".Tự nhiên cậu thấy thương ' người yêu ' tự nhận của mình ghê.
" Alipede! "Mới sáng sớm ông chủ đã đập cửa inh ỏi, đập được đến cái thứ ba thì phá luôn cửa văn phòng của anh. Phải nhắc hắn thêm vào tiền lương của mình." Chuyện gì ? ". Alipede làm việc quần quật cả ngày, sáng thì ở văn phòng làm công văn, kiểm kê giấy tờ, số liệu, sắp xếp lịch trình cho Raphael, quản lý nhân sự, bàn bạc với đối tác, còn lại thời gian trong ngày phải về làm kẻ hầu người hạ cho ánh trăng sáng của ông chủ, đã mệt gần chết còn bị làm phiền, nếu không phải lương cao thì anh bỏ việc lâu rồi." Sao cậu nói chuyện với tôi trống không vậy ? ". Raphael bất mãn nói, nhưng khi nhìn lại bộ dạng mệt mỏi của Alipede thì im luôn. Người này là lao động chính của hắn, không có Alipede thì chính hắn sẽ phải chết chìm trong đống giấy tờ cao ngang nửa người mình đó, lâu lâu người ta stress quá ăn nói vô phép cũng là chuyện chấp nhận được." Mà bỏ qua cái đó đi. Kim Sun Gu của tôi sao rồi ? Cậu ấy ăn ngon không ? Ngủ tốt không ? Ở đó có thoải mái không ? "Trước một loạt câu hỏi nhảm nhí của Raphael, Alipede không khỏi hít thở một hơi thật dài để bình tĩnh, rồi nhỏ nhẹ trả lời hắn." Ăn ngon, ngủ khỏe, sống tốt ".Gã làm vua chỗ đó luôn rồi! Ngày nào anh cũng nấu gã ăn cơm ba bữa, giặt giũ phơi đồ, rửa chén quét nhà, một tay anh làm hết chứ ai. Gã chỉ việc ngồi im hưởng thụ, lâu lâu lại động chạm sờ mó anh thì sao không tốt được.Nhìn Raphael thở phào nhẹ nhõm khi biết người hắn yêu không có biểu hiện gì là khó chịu với cuộc sống hiện tại, hắn vỗ vai bảo anh ' tiếp tục chăm sóc cậu ấy giúp tôi ' rồi lại lẻn đi đâu mất.Alipede vừa thấy ghét vừa thấy tội nghiệp ông chủ, nhưng anh thấy thương chính mình hơn, bản thân anh đã làm gì để rồi dính vào mớ rắc rối tình ái này chứ ?Sau khi anh ổn định lại tiếp tục làm việc thì thêm một kẻ khác đến quấy nhiễu. Từ đằng sau cánh cửa bị gãy một nửa, mái đầu đỏ cứ hiện ra thoắt ẩn thoắt hiện. Trán Alipede nhăn lại, hai bên lông mày khẽ giật giật." Làm trò gì vậy Thaddeous ? "Nghe tên mình được gọi thì cậu tự nhiên bước vào, giả vờ ngạc nhiên khi thấy cửa văn phòng thư ký của Alipede bị phá hỏng." Không lo làm việc mà ở đây làm gì ? "" Tôi đến xem Alipede của mình làm việc thôi mà. ' Người yêu ' quan tâm nhau là bình thường mà"Tên này vẫn còn giận vụ bị anh đổ vỏ cho, từ lúc đó là bất cứ khi nào Thaddeous gặp Peter đều bị gã hành cho ra bã. Không hận sao được. Mà nể tình bạn bè nên cậu mới không nói cho Raphael biết người hắn yêu bị thư ký của hắn quyến rũ mất rồi. Làm việc không có ai để khịa thì chán lắm." Thế thì làm một ' người yêu ' có ích và đi gọi người sửa lại cửa cho tôi đi "." Biết rồi ~ ". Cậu toan quay lưng đi thì bỗng nhớ ra lý do mình đến, quay lại hỏi Alipede." Thế vị kia sao rồi ? "Nhận được cái lắc đầu đầy cam chịu của Alipede, Thaddeous chỉ đành thầm cầu may cho bạn mình. Tình yêu rắc rối quá đi.
Sau khi hoàn thành công việc buổi sáng là đến lúc phải về chăm lo cho Kim Sun Gu, mới nghĩ thôi đã thấy nhức đầu. Vừa mở cửa là anh đã thấy người kia ngồi sẵn ở ghế sofa, hai chân bắt chéo tươi cười chào mình.Peter thực sự rất tận hưởng cuộc sống ở đây. Được đối tượng mình thích chăm lo cho tất cả từ A đến Z thì không vui sao được. Mặc dù hay cáu kỉnh với gã, nhưng Alipede làm việc vẫn rất tận tâm, quan tâm gã hết mực. Kể cả khi Peter cố tình tự làm mình bị thương, dù miệng mắng gã nhưng tay vẫn thoăn thoắt băng bó vết thương cho gã, cả cái cau mày nhỏ kia cũng đáng yêu.Dù cho Alipede ban đầu không thích gã, nhưng rõ ràng là dạo gần đây vị thư ký kia đã có cảm tình với gã hơn đôi chút. Thật khó để tiếp tục căm ghét người tiếp xúc với mình cả ngày.Và vào bữa ăn của họ, Alipede sẽ lại cố thuyết phục gã mở lòng với Raphael." Ông chủ không phải người tốt ".Gã gật đầu. Nói đúng ra thì hắn là một tên tội phạm thần kinh. " Nhưng ngài ấy thật lòng yêu cậu ".Peter không nói gì." Hãy cho ngài ấy một cơ hội "." Nhưng tôi chỉ thích Alipede thôi ".Đối phương khựng lại, tay cầm đũa cũng run run." Đừng nói vậy với ông chủ. Tôi không muốn bị đuổi việc đâu "." Tôi có thể nuôi cậu ".Alipede nhìn người đàn ông thậm chí còn nhỏ tuổi hơn mình nói sẽ nuôi mình thì có chút buồn cười." Kể cả vậy Raphael sẽ không tha cho tôi nếu phản bội ".Alipede là tay sai thân cận của hắn, tuy đôi khi anh tỏ thái độ bất kính, nhưng anh cũng ngầm hiểu Raphael chỉ cho phép nó ở một mức độ nào đó. Kim Sun Gu trước mặt anh là giới hạn của hắn. Là người mà Alipede không nên dây vào, chứ đừng nói đến là yêu gã." Có một người thích cậu vào năm cấp ba ". Alipede bỏ đũa xuống nhìn gã. " Raphael biết chuyện đó và chính tay đánh đập cậu ta thừa sống thiếu chết. Rồi lại sai người hành hạ cậu bạn đó. Cuối cùng vu oan cho cậu ta tàng trữ chất cấm "." Kết quả là giờ mục xương trong tù "." Cậu nghĩ tôi sẽ có kết cục tốt hơn cậu ta sao ? "Peter trầm ngâm, tên nam phản diện này quả thực gì cũng dám làm. Nhưng gã không có ý định từ bỏ Alipede. Hơn nữa, gã cũng không phải người tốt gì." Nhưng kể cả vậy tôi vẫn không thích hắn "." Nhưng nếu cậu đáp ứng một yêu cầu của tôi thì tôi sẽ chấp nhận ăn tối với hắn một lần ".Alipede nghe vậy thì vui như bắt được sao. Cuối cùng anh cũng không phải nghe ông chủ phàn nàn cả ngày về ánh trăng sáng của hắn nữa." Yêu cầu gì ? "Peter chỉ cười bí ẩn với anh, bảo rằng khi nào xong chuyện sẽ nói.Mặc dù khá nghi ngờ gã, nhưng giờ Alipede chỉ quan tâm đến việc thúc tiến mối quan hệ giữa Raphael và Kim Sun Gu, ông chủ cứ liên tục gây áp lực lên anh khiến anh ngày đêm ăn ngủ không ngon. Người như Kim Sun Gu thì có thể đưa ra yêu cầu quá đáng gì chứ ?
Và thế là Alipede vui mừng đi báo tin cho ông chủ của mình. Hắn chỉ chờ có vậy là vứt hết mấy bản hợp đồng quan trọng với đối tác để sửa soạn. Thử đi thử lại cả chục bộ vest rồi xịt một đống nước hoa cũng chưa chọn được đồ. Thaddeous ở bên cạnh hết nhìn ông chủ quá khích của mình, rồi lại nhìn Alipede." Cậu làm sao để vị đó đồng ý gặp mặt ăn tối với sếp vậy ? "" Đừng nói cậu ngủ với cậu ta để đổi lấy vụ này nha ? "Alipede nghe vậy thì giẫm lên chân cậu." Mày nghĩ gì vậy ? Raphael mà nghe thì chết tao à ? "" Thế thì sao cậu ta lại chịu ? Cậu ta thích cậu cơ mà "" Chắc do Kim Sun Gu cũng động lòng với ông chủ đi ".
Peter nhìn bữa tối lung linh ánh nến thì không khỏi khó chịu, gã vốn tưởng Alipede cũng sẽ ở đây cùng mình. Ai ngờ anh lại đi đâu mất, chỉ để lại gã cùng Raphael tận hưởng bữa tối im lặng đến ngượng ngạo.Cả đám hoa hồng rải xung quanh cũng gớm không chịu được. Suốt cả bữa tối chỉ toàn tiếng dao nĩa va chạm vào nhau. Raphael hỏi câu nào gã cũng chỉ ậm ừ cho qua. Nhưng kể cả vậy thì trông hắn vẫn vui sướng vô cùng. Peter sắp chịu không nổi nữa. Chỉ vì Alipede mà gã phải trải qua khoảng thời gian kinh khủng này. Raphael cũng tính là đẹp trai đi, nhưng không hiểu sao gã lại có ác cảm với người này.Chết tiệt Alipede, khi nào cậu về tôi chắc chắn không tha cho cậu.
Ở bên này thì Alipede đang vô cùng vui vẻ tận hưởng ngày nghỉ hiếm có của mình. Anh và Thaddeous lôi nhau đến một quán bar trong trung tâm thành phố chơi đùa cả đêm. Không khí nơi này vô cũng náo nhiệt, DJ vẫn đang đánh nhạc điên cuồng, còn người trong bar thì thác loạn đến cực điểm. Bình thường anh sẽ không thích mấy chỗ ồn ào như thế này, nhưng đêm nay là ngoại lệ. Bởi thì mà anh để mặc cho Thaddeous lôi kéo mình đến đây.Thaddeous thấy cuộc vui là bắt đầu lon ton chạy đi mất để lại Alipede ngồi một mình trên quầy đồ uống. Vốn không định uống say nhưng nghĩ lại thì với bữa tối ánh nến lãng mạn như vậy, hai người kia không ít thì nhiều cũng sẽ phát sinh một vài chuyện thân mật. " Cho tôi gọi đồ uống ".
" Xin lỗi nhé các người đẹp ~ ".Thaddeous chơi bời một hồi mới chịu dừng, lúc này mới nhớ đến Alipede bị bỏ lại thì vội đi tìm. Mà khổ nỗi do cậu trời sinh đẹp trai quá, mấy cô gái cứ bám riết không tha. Phải cố lắm mới vòng về lại chỗ Alipede được.Nhưng vừa đến nơi thì đã thấy đồng nghiệp của mình ngồi nốc đến chai thứ sáu, đang chuẩn bị khui thêm chai mới thì chạy vội đến ngăn cản." Cậu uống nhiều quá đó ".Thaddeous có lòng tốt khuyên ngăn, thế mà đối phương không chỉ không nghe, lại còn táng thẳng vào mặt cậu bằng chai rượu đang cầm.Đôi má ửng hồng, đôi môi giật giật, tiếng cười điên cuồng, hơi thở dồn dập, làn da sáng bừng lên thành màu đỏ giận dữ, tiếng hét giận dữ, tiếng rít, tiếng rên rỉ, và...
Alipede say rồi. Thaddeous không khỏi vỗ vào mặt mình, sao cậu có thể vô tâm đến mức bỏ quên đồng nghiệp của mình như thế. Bình thường Alipede rất nghiêm túc, nhưng một khi đụng đến rượu là như biến thành một con người khác. Anh đưa tay vòng qua cổ cậu kéo cả người cậu nghiêng xuống, tươi cười nói." Hic...Ai vậy ?..hic.. "" Thaddeous yêu quý của cậu đây "." Ha...yêu..hic...quý gì chứ...mà sao cũng được, lại đây uống với tôi đi ".Thánh thần thiên địa ơi. Giờ cậu có thêm một cục tạ say xỉn rồi. Thaddeous cảm ơn nhân viên pha chế và thậm chí còn để lại tiền boa từ ví của Alipede vì để thanh toán hết số rượu mà anh đã uống. Không mất nhiều công sức để đưa Alipede ra khỏi quán bar, cõng anh trên lưng để đưa anh đến xe của mình để cậu có thể đưa anh về nhà, vấn đề thực sự là đưa Alipede vào trong xe."Có mùi như thể có chuột chết ở đó vậy, Thaddeous " Đáng khen cho Alipede, anh vẫn có thể nói chuyện mạch lạc ngay cả khi mặt mũi đỏ như máu. Thật không may cho Thaddeous, Alipede say xỉn lại bướng bỉnh gấp mười lần Alipede tỉnh táo.Cậu đã phải chịu ba cái tát vào mặt, một cú đấm vào bụng (mà thực ra chẳng có tác dụng gì mấy) và một cú đá vào đùi. Khi chính tay cậu đẩy đầu Alipede xuống để ép anh vào ghế sau, đầu tiên cậu giật mình vì áo đột nhiên bị kéo mạnh, rồi nghe thấy tiếng rách toạc rõ ràng từ chỗ Alipede kéo vai cậu.Cả hai đều đứng im khi nghe thấy tiếng động, mắt Thaddeous mở to hơn một chút khi cậu ta quay lại để đánh giá thiệt hại.Chiếc áo sơ mi của cậu bị rách từ đường may quanh cổ qua xương đòn cho đến tận ngực. Một làn gió nhẹ thổi qua làn da trần của cậu trong một cơn lạnh không mong muốn, khiến cậu phải cong hàm với một tiếng thở dài và một cái đảo mắt rất nhẫn nhịn.Alipede khịt mũi và đó chính là lúc Thaddeous đẩy anh ta vào trong xe thành công và bật nút an toàn cho trẻ em trước khi đóng sầm cửa lại, chậc lưỡi vì hư hỏng trước khi nhảy vào ghế lái. Giờ Thaddeous mới hiểu được cảm giác của Alipede khi phải chăm sóc người khác.Cậu nhìn qua gương chiếu hậu khi thấy Alipede lại vô tình tự làm mình bị thương khi đập đầu vào trần xe rồi lại đập mặt vào ghế trước khi cậu quay xe một cách điêu luyện, có lẽ cái đai an toàn bị hỏng một chút. Nhìn Alipede cau có nhăn mặt với một vết rách máu ở môi khiến cậu thấy hài lòng hơn một chút. Đây là vì áo cái cậu đã xé rách của tôi. Bây giờ đến phần kinh hoàng nhất trong đêm của Thaddeous : đưa Alipede ra ngoài và vào nhà.Anh ta cảm ơn bất kỳ vị thần nào ngoài kia vì không có người ở gần họ vì một lý do, Alipede về cơ bản là hét vào Thaddeous để anh ta yên - cậu đã làm vậy trong một giây, chỉ để Alipede đập vào thùng rác đặt trên tường và làm đổ hết đồ trong đó ( điều hóa ra là một sai lầm vì chính cậu sẽ phải là người dọn nó lát nữa ) - và hai: vì bây giờ áo sơ mi của cậu bị rách đến tận gấu áo và cậu trông khá đáng ngại khi cố gắng kéo một người đàn ông say rượu vào một ngôi nhà vào đêm muộn.Thaddeous từ bỏ việc cư xử lịch sự và chọn cách chỉ cần vác Alipede qua vai nếu đó là cách cần thiết để đưa anh ta đi. Rõ ràng là Alipede không vui vì bị đối xử thô bạo, nhưng anh ta chỉ có thể làm được rất ít trong trạng thái say xỉn của mình để phản đối sức mạnh lớn hơn tương đối của Thaddeous.Cậu chắc chắn rằng lưng mình giờ đã bầm tím vì những cú đấm mà Alipede đã giáng vào. Nó không đau, nhưng sự trẻ con quá mức của Alipede đang làm tổn thương lòng kiên nhẫn hào phóng của Thaddeous.Cuối cùng cậu lục mò chìa khóc trong túi áo ALipede rồi mở cửa. Tưởng rằng đêm kinh hoàng này đã đi đến hồi hết thì một cỗ không khí lạnh lẽo phóng liên tiếp vào người cậu.Kim Sun Gu đang làm bộ mặt cực kỳ đáng sợ. Nếu Alipede say xỉn khiến cậu hơi khó chịu, thì việc Kim Sun Gu chào đón họ với bộ mặt ghen tuông ? làm cậu thấy sợ hãi.Quân tử là người biết tiến biết lùi, cậu lập tức đỡ Alipede xuống, đưa cậu ta vào vòng tay của Kim Sun Gu rồi lập tức cáo từ.Chúc may mắn Alipede. Tôi tha thứ cho cậu vì làm rách áo mình.
Peter bên này rất không hài lòng, gã cuối cùng cũng đuổi Raphael đi ngay sau khi ăn xong, và gã đã đợi Alipede về nhà từ lúc 8 giờ tối, đến bây giờ là 12 giờ hơn rồi.Chưa kể là trong tình trạng đầu tóc rối bù, mặt mũi đỏ bừng, và quần áo xộc xệch. Gã không hiểu nổi hai người này là đã làm cái trò gì mà áo của Thaddeous rách tả tơi thế kia. Gã cảm thấy sự ghen tị đang dần xâm chiếm tâm trí mình.Alipede say xỉn thì không hay biết gì, vẫn cứ quậy cựa khỏi vòng tay gã, một lúc không làm được gì thì bỏ cuộc, dựa vào ngực gã dụi dụi.Vì Alipede đáng yêu như thế, gã có thể tha thứ cho việc anh về trễ, dù họ chưa là gì của nhau.Đôi mắt đỏ bị một màn sương mù che phủ mở to nhìn gã, mái tóc bồng bềnh giờ đã rối bù, lõa xõa khắp trán, gương mặt đỏ bừng, hơi thở dồn dập ướt át, bỗng nhiên Alipede nở nụ cười toe toét, đưa tay lên bẹo má gã, cười khúc khích nói." Đừng làm bộ mặt nghiêm trọng như thế mà ~ "" Đừng như vậy Alipede, cậu cứ như thế tôi sẽ không kiểm soát được mình mất "." Kiểm soát gì cơ ~ ".Một bên vai áo của anh trễ xuống, lộ ra bờ vai trắng nõn cùng xương quai xanh tinh tế, nhìn muốn cắn. Peter thấy cổ họng mình hơi khô. Gã quay mặt sang chỗ khác để tĩnh tâm lại.Alipede thấy bản thân bị lơ đi thì không vui, anh nắm lấy cổ áo gã kéo xuống, để mặt gã sát vào mình. Ở khoảng cách này, Peter có thể ngửi được mùi rượu thoang thoảng từ đối phương, hai tay Alipede giữ lấy đầu gã, không cho phép gã quay đi chỗ khác. Hai chóp mũi họ gần như sắp chạm vào nhau. Chỉ cần gã tiến đến một chút nữa thì ..." Cậu sao vậy Thaddeous ? "Cái gì cơ !?Peter chết lặng, nãy giờ Alipede nhầm gã với người khác sao ?Aliepde không thấy gã trả lời liền vỗ đầu gã. "Thaddeousssss ~."
Không trả lời.Anh vỗ đầu gã hai lần. "Thaddeoussssssss~~"Không trả lời." Không phải. Tôi là Kim Sun Gu ".Peter thả anh xuống dưới ghế sofa, còn bản thân hậm hực đi pha thuốc giải rượu, nếu Alipede gọi gã là người khác thêm một lần nữa, gã không biết mình sẽ làm ra chuyện gì nữa.Khi gã đang pha thuốc trong nhà bếp thì có một đôi tay vòng qua người mình.Alipede ngu ngốc không biết tốt xấu dám ôm gã, áp cơ thể nóng bừng của mình vào lưng gã, hơi thở nóng ẩm phả vào gáy gã liên tục khiến Peter suýt đánh rơi cái ly đang cầm.Đây là đang muốn dụ dỗ gã ?Peter thận trong gỡ hai tay Alipede ra quay người lại đối diện với anh, nhìn gương mặt ngây thơ vô tội kia lại thấy bứt rứt trong người." Này ~ "Nghe rất êm tai." Chuyện gì ? ""Tôi lạnh."Peter nhìn anh chằm chằm. "Và?"Alipede lè lưỡi với gã " Làm gì khiến tôi ấm lên đi ? "" Cậu muốn tôi...làm cậu ấm lên ? "" Ừ ~ "Alipede tiến đến gần ngả người vào lòng gã. Mặt ngẩng lên nhìn chăm chú vào mặt gã." Gần lại đi ~ ". Anh nở một nụ cười vô hại." Chuyện gì thế ? " Sự tò mò của Peter trỗi dậy." Lại gần đi rồi tôi sẽ nói cho cậu biết ~ ". Alipede nói, chậm chạp hơn một chút, nhưng lại xảo quyệt hơn. Hai hàng mi dài rung rinh liên tục như đang dụ dỗ gã.Alipede nghiêng người về phía trước và với tay nắm lấy hàm Peter. Gã ngay lập tức mong đợi một cú đánh, nhưng gã không hề lùi lại. Vẫn nhìn chằm chằm vào đôi mắt đỏ rực của Alipede, đôi mắt gã mở to vì sốc khi cảm thấy bàn tay của Alipede lướt lên má mình để lướt những đầu ngón tay lạnh ngắt trên đường viền má gã.Peter quan sát những thay đổi trong biểu cảm của Alipede khi ngón tay cái của anh lướt theo những sợ lông mi dưới mắt gã, đưa tay xuống bóp cả hai má gã chỉ bằng một tay."Cậu biết không Sun Gu ~ " Alipede nói một cách ranh mãnh, cười khẩy một cách lười biếng và hoàn toàn nhận thức được nhịp tim của gã đang đập nhanh. " Tôi thực sự muốn hôn khuôn mặt đẹp trai của cậu ".Bàn tay của Alipede không nhúc nhích. Anh chỉ mỉm cười tươi hơn và ngẩng lên áp đôi môi lạnh, ướt của mình vào đôi môi ấm áp Peter.Gã cứng người vì sốc, ngực thắt lại khi nhận ra Alipede đang hôn mình. Mặc dù tâm trí gã đang hét lên bảo gã tránh xa vì điều này thật sai trái, nhưng cơ thể gãvẫn từ chối tuân theo khi Alipede nghiêng đầu để nụ hôn sâu hơn, lướt lưỡi mình qua lưỡi Peter và để lại vị đắng ngọt của bất kỳ loại rượu nào anh đã uống ở quầy bar trên môi anh.Họ tách ra khi Alipede phát ra âm thanh nhẹ nhàng giữa nụ hôn, tay vẫn nắm chặt khuôn mặt Peter trong cơn say và cơn say còn vương vấn.Peter biết rõ hơn là không nên nán lại đó, nín thở chỉ vì điều này . Gã biết rõ hơn là không nên cảm thấy tim mình đập thình thịch trong lồng ngực vì phấn khích, nhưng gã không thể kiềm chế được.Peter không phủ nhận sự thật rằng gã chưa từng nghĩ đến việc hôn Alipede trước đây, nhưng gã không biết mình lại khao khát anh đến thế. Gã gần như muốn cúi xuống và hôn cho đến khi Alipede tắt thở, hoặc ít nhất là thở hổn hển trong tay gã. Peter định tiếp tục đưa lưỡi vào sâu hơn để kết thúc những gì Alipede đã bắt đầu thì Alipede gục đầu xuống ngực gã, gần như bất tỉnh cho đến khi phát ra tiếng rên rỉ nhè nhẹ trong lồng ngực khi gã bế anh lên. " Đang đi đâu vậy Sun Gu ? " Alipede mơ màng hỏi." Giường "." Nhưng giường tôi ở hướng ngược lại mà ~ ".Aliped cau mày bám vào áo gã kéo kéo để bắt Peter đi về đúng hướng." Đến giường tôi "." Để làm gì cơ ~ ? "Peter không trả lời cho đến khi gã ném phịch Alipede lên giường, người bị ném thô bạo phát ra âm thanh phản đối nho nhỏ, không hài lòng với hành động của gã.Anh muốn bật dậy thì Peter đã ngồi đè lên người anh, đẩy người Alipede chìm xuống giường." Cậu nghĩ tôi muốn làm gì ? ".Trong cơn mơ màng Alipede nghe nửa hiểu nửa không hiểu lời gã nói, nhưng cũng không phản kháng lại.Thấy Alipede ngoan ngoãn nằm xuống giường, mắt mở to dõi theo từng chuyển động của gã, Peter cảm thấy cả người nóng bừng. Alipede mới là người say cơ mà, sao cả cơ thể gã cũng như đang bị đốt trên đống lửa." Alipede, cậu có nhớ chúng ta hứa gì với nhau không ? "Tay gã bắt đầu trườn bò dưới lớp áo, chạm vào làn da nóng bừng của Alipede." Ừm ~ Có nhớ "" Vậy bây giờ tôi muốn cậu thực hiện lời hứa ". Peter cúi xuống ghé sát vào tai anh." Để tôi ' làm ' cậu thoải mái nhé ".Mặt Alipede thoáng chốc đỏ bừng, y hệt như màu mắt của chính anh. " Không sao đâu ". Peter nhẹ nhàng thủ thỉ vào tai người kia, gã nở một nụ cười quyến rũ." Tôi sẽ nhẹ nhàng với cậu ".Peter cúi xuống hôn anh." Không..không được "" Tôi biết cậu thích nó "Alipede không thể nói gì cả. Anh ấy thích nó, nhưng anh ấy không thể thừa nhận.Peter lại hôn anh. Alipede do dự một chút, nhưng vẫn hôn lại. Lưỡi của Peter ấn vào môi Alipede, đòi được vào. Sau đó, anh hé môi, để Peter vào. Lưỡi của Peter khám phá sâu trong miệng người kia. Sau vài phút, cả hai tách ra khỏi nhau." Cậu có thích khi tôi hôn cậu không?"" Hừm "." Alipede "." Được rồi ".Alipede dừng lại."Ừ. Tôi thích nó." Anh thú nhận.Peter hôn lên khóe môi của người kia, rồi bắt đầu di chuyển những nụ hôn lên xương hàm, rồi xuống cổ anh. Hơi thở của Alipede nghẹn lại, cố gắng kiềm chế tiếng động của mình. " Sun Gu-"Peter cúi xuống cổ anh, lướt môi dọc theo bả vai anh rồi đặt lên đó những nụ hôn thân mật, đảm bảo chúng sẽ để lại dấu vết vào ngày mai, bất kể Alipede có muốn hay không." Sun Gu. Hứa sẽ nhẹ nhàng nhé "Alipede cuối cùng cũng nhượng bộ ham muốn của chính mình, anh vòng hai tay ôm lấy tấm lưng to lớn của Peter, mặt nghiêng sang một bên, những sợi tóc trắng dịu dàng buông lơi trên ga giường, đôi mắt đỏ bắt đầu ứa nước.Peter không khỏi muốn cười, nhưng gã cũng cảm thấy mình sắp đến giới hạn." Sao lại khóc ? Cậu làm tôi thấy mình giống như kẻ xấu vậy ".Mà kẻ xấu thì không nhẹ nhàng bao giờ.
Sáng hôm sau khi thức dậy, Alipede kinh hoàng chưa từng thấy, đây là cơn khủng hoảng lớn nhất đời anh. Kim Sun Gu đang nằm bên cạnh, vòng tay ôm lấy cơ thể trần trũi của Alipede, cả người anh từ trên xuống toàn những vết cắn xanh đỏ. Không...mình đã làm gì thế này.Mông Alipede đau đến phát khóc. " Hức..hức... "Peter nghe thấy tiếng nức nở thì bắt đầu rục rịch ngồi dậy, gã liếc nhìn cơ thể tàn tạ của ai kia không khỏi nở nụ cười vui vẻ." Ai làm cậu khóc ? "Alipede nghe gã nói vậy lại càng khóc to hơn, đến mức Peter cũng thấy đau đầu.Hôm qua gã có hơi mạnh bạo thật, nhưng đó là do Alipede cứ liên tục khiêu khích gã.Peter đưa tay nắm lấy mặt Alipede, cả khuôn mặt khóc lóc đỏ bừng kia bị gã giữ trọn trong lòng bàn tay." Nín "." Hức.. "Alipede sụt sùi mấy cái nữa rồi cũng im lặng, chỉ khẽ nấc lên mấy cái." Sao cậu khóc ? "" Tôi sắp mất việc rồi "." Có ai biết đâu mà sợ ".Đối phương nghe vậy thì lập tức im bặt, nhìn gã chết lặng.Ừ nhỉ. Có ai biết đâu." Cậu chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời tôi là được "." Tôi không muốn. Hôm qua có xảy ra chuyện gì thì cũng chỉ là sai lầm nhất thời mà thôi "." Cậu không nghe tôi, tôi bảo Raphael cậu quyến rũ tôi lên giường với cậu "."....".Alipede khẽ chửi Raphael không có mắt nhìn người. Gì mà bạch nguyệt quang cao khiết, trong sáng, thanh thuần, không nhiễm bụi trần chứ. Lẽ ra nên đưa hắn đi khám mắt.Còn gã đàn ông trước mặt, đích thực là ác quỷ.
Thaddeous sáng sớm đi làm tốt bụng ghé qua văn phòng của Alipede, khẽ dòm vào trong thì thấy người kia đang úp mặt lên chồng giấy tờ ngủ." Ôi trời. Alipede vô dụng lười biếng chưa kìa "." Tôi nghe đấy ".Đối phương chầm chậm ngẩng đầu dậy, hai mắt thâm quầng, hốc hác." Trời, Alipede của tôi bị sao thế này "Cậu chạy đến sờ mó gương mặt đáng thương của người kia, tặc lưỡi xót xa nhưng khóe miệng vẫn cười cười." Này, Thaddeous. Tôi nghĩ là tôi sắp chết rồi "." Cậu nói gì kì vậy ? "" Đêm qua tôi lỡ ngủ với cậu ta rồi ". Alipede nói rồi gục đầu xuống bàn kêu cái bộp." Vãi, thật luôn!? "" Thế ai chơi ai ? "Đáp lại câu hỏi vô duyên của cậu là cái lườm cháy mặt. Alipede không muốn thừa nhận, nhưng khi đã tỉnh táo lại, anh bắt đầu nhớ lại những gì họ đã làm tối qua, cùng nhau, trên giường.
Cái cách mà bàn tay to lớn của Kim Sun Gu chạy dọc cơ thể anh, cái cách gã phả từng hơi thở tràn đầy ham muốn vào làn da đỏ bừng của anh, cái cách mà Kim Sun gu khiến anh phải cong lưng hét lên mỗi khi gã đâm sâu vào bên trong, ánh nhìn của Kim Sun Gu, từng cú chạm, và cả giọng nói của gã đang làm Alipede phát điên.
" Tôi nghĩ rằng việc nhốt Kim Sun Gu ở trong nhà mãi không tốt lắm ".Với chỉ một câu nói, giờ họ đang ở một ngôi làng vô danh nào đó ở một đất nước nhỏ bé xa lạ nào đó. Không biết Kim Sun Gu đã thuyết phục Raphael như thế nào.Ngôi làng đặc biệt ồn ào vào buổi tối hôm nay, có rất nhiều quán bar và cửa hàng được dựng lên ngoài trời. Đường phố nhộn nhịp với sức sống, và bầu trời hồng, mang lại một bức tranh rất đẹp. Alipede mỉm cười, mặc dù bản thân không muốn. Đây là kiểu nơi anh thích ghé thăm thỉnh thoảng. Có lẽ một ngày nào đó anh sẽ quay lại đây.Khoảnh khắc đó đã bị phá hỏng khi Kim Sun Gu nắm lấy cánh tay anh. Anh bị kéo từ cửa hàng này sang cửa hàng khác. Cuối cùng họ ghé vào một quán rượu nhỏ bên đường, Alipede không muốn say nữa, trải nghiệm lần trước đã đủ tệ rồi. Nhưng Kim Sun Gu kiên quyết bắt họ uống cùng nhau.
Họ đang đi bộ xuống phố, nơi đã trở nên nhộn nhịp hơn kể từ khi họ đến. Một tay anh ta đang quấn quanh eo Kim Sun Gu. Người đàn ông này đã uống khá say đến nổi cơ thể lảo đảo. Bản thân Alipede cũng hơi choáng váng, và việc Sun Gu dựa vào anh ta chẳng giúp ích gì cả. Người đàn ông đó không chỉ cao, mà còn cực kỳ nặng nữa. Alipede phải dồn sức nặng của mình vào gã khi họ đi, nếu không cả hai sẽ ngã xuống đất.
"Mm, Ali, tôi rất vui vì được gặp cậu. Cậu thật tuyệt vời ". Sun Gu lẩm bẩm vào tai anh, giọng nói khàn khàn và hơi líu lưỡi. " Ừ, ừ. Cậu cũng vậy ".Nếu anh đỏ mặt, anh sẽ đổ lỗi cho rượu. Kim Sun Gu, với tất cả sự sến súa, trìu mến của mình, thực sự không có kiêng dè gì. Tiếng nhạc thu hút sự chú ý của người đàn ông đó. Kim Sun Gu tách mình khỏi Alipede để nhìn chằm chằm vào cảnh náo nhiệt phía trước họ. Bàn ghế, đồ ăn, đèn và các đồ trang trí khác đã được bày biện. Trông giống như một buổi lễ ăn mừng. Mọi người đều ăn mặc xuề xòa và không có hoa ở bất cứ đâu. Nhạc sôi động phát ra từ những chiếc loa nhỏ, và mọi người nhảy theo nhạc, hoàn toàn đắm chìm vào thế giới của riêng họ. Anh biết Kim Sun Gu định đề nghị điều gì, và trước khi gã kịp nói, Alipede đã nói một cách vô cảm "Không.""Chúng ta hãy chơi hết mình đêm nay nhé ? " Peter, người chưa bao giờ lắng nghe, nắm lấy tay anh và kéo anh về phía bữa tiệc.Có lẽ Alipede cảm thấy thoải mái, lần này thôi. Điều đó không có nghĩa là anh ấy phải thích khiêu vũ.Kim Sun Gu di chuyển theo điệu nhạc ngay khi gã loạng choạng bước vào, để lại Deidara đứng nhìn gã làm trò hề. Có lẽ tốt nhất là giả vờ rằng họ không liên quan đến nhau.Có thứ gì đó kéo tay áo anh, thúc giục Alipede nhìn xuống. Có hai đứa trẻ, một trai và một gái. Chúng có những đặc điểm giống nhau. Anh chị em ruột?"Anh không phải người ở đây," cô gái nói. Cô ấy nghịch mái tóc nâu của mình, trông có vẻ tò mò.Anh hỏi chúng "Lễ mừng vì gì ?""Hôm nay là sinh nhật ông nội!" cả hai cùng hét lên và vỗ tay.Alipede nhìn quanh thêm một lần nữa. Quả nhiên, hầu hết mọi người ở đây đều đã lớn tuổi. Sinh nhật là vô nghĩa, nếu không muốn nói là ngớ ngẩn. Ngoài việc đánh dấu tuổi tác, chúng thực sự không phục vụ mục đích nào khác. Ý nghĩa của việc ăn mừng sinh nhật là gì? Ai quan tâm bạn sống bao lâu?Nói chuyện với hai đứa nhóc này cũng chẳng phải chuyện to tát. Không còn gì để mất, anh nói, "Nói với ông ấy rằng chúng tôi chúc mừng ông ấy ""Chúng tôi ?"Alipede mơ hồ chỉ vào Kim Sun Gu đang nhảy ở bên kia. " Bạn của tôi ".Cô gái đỏ bừng mặt, lắp bắp, "Ồ. Ồ! Em hiểu rồi. Tại sao anh không khiêu vũ với anh ấy?"Anh không biết tại sao cô bé lại xấu hổ. Alipede dõi theo hướng nhìn của cô bé. Thôi bỏ đi, anh hiểu tại sao cô nhóc lại đỏ mặt. Alipede cũng đỏ mặt, kinh hoàng, khi nhìn thấy những động tác mà Kim Sun Gu thực hiện.Liệu hông có thể di chuyển theo cách đó được không?Alipede nuốt nước bọt, cố gắng biện minh cho Kim Sun Gu. " Cậu ta say rồi ".Anh không chắc mình đang nói với bọn trẻ hay đang cố tự nói với chính mình.Ban đầu, kế hoạch của anh là tóm lấy Kim Sun Gu để họ có thể rời đi. Thay vào đó, gã bước tới trước mặt Alipede, nhanh chóng vòng hai tay quanh eo anh. Đầu của Alipede đập vào ngực gã." Sun Gu " anh rít lên, đẩy vào lồng ngực rắn chắc. Gã chỉ siết chặt hơn, và động tác đó khiến một luồng điện chạy khắp cơ thể anh.Ép chặt vào người Kim Sun Gu như thế này, anh có thể nghe thấy tiếng tim đập mạnh mẽ."Nhảy với tôi nhé?" Kim Sun Gu nhẹ nhàng hỏi, tiếng rung từ lồng ngực gã chói đến mức điếc tai. Một cảm xúc lẫn lộn khiến anh nhìn lên người kia. Động tác này khó kiểm soát, với cái nắm quá chặt của gã. Cảnh tượng đó khiến anh run rẩy. Có gì đó ở Kim Sun Gu thật kỳ lạ, không giống như một người đàn ông trẻ tuổi, một cái gì đó lạ lẫm hơn, sâu sắc hơn, và nguy hiểm hơn.Đột nhiên bài hát thay đổi, ngắt quãng giữa đoạn điệp khúc, kéo anh ra khỏi cơn mơ màng. Alipede nhìn thấy hai đứa nhóc bên cạnh loa, và chúng giơ ngón tay cái lên với anh. "Nhảy " Kim Sun Gu lặp lại, hai tay nới lỏng, di chuyển để đặt ở hai bên hông, giúp Alipede chuyển động nhẹ nhàng.Anh không biết tại sao mình lại để chuyện này xảy ra - rõ ràng là anh không chống cự nhiều. Tuy nhiên, Kim Sun Gu không tỉnh táo, gã sẽ không làm điều này nếu không có rượu. Cả hai đều không tỉnh táo, nhưng Alipede không say đến thế. Có lẽ điều này có nghĩa là anh thực sự không bận tâm nếu Kim Sun Gu giữ lấy anh như vậy.Alipede quá sửng sốt để nói bất cứ điều gì. Anh đầu hàng trước sự cám dỗ, tựa đầu vào lồng ngực ấm áp. Nhịp tim của Kim Sun Gu đập mạnh và nhanh. Những ngón tay quấn quanh tay anh khi tay họ tìm đến nhau, kéo họ lại gần nhau hơn.Cảm giác này thật..đúng đắn . Alipede không biết tình yêu có nghĩa là gì, nhưng anh nghĩ nó cũng tương tự như thế này. Trái tim anh như muốn nổ tung.Bài hát cuối cùng cũng kết thúc. Kim Sun Gu ngã vào người Alipede, kéo anh vào một cái ôm thật chặt. Anh phải lùi lại vài bước để họ không ngã xuống đất.
" Vậy đây là ý tưởng hay ho của cậu à ? "Peter nghe thấy tiếng Alipede lầm bẩm khi anh nhìn xuống gã, lông mày cau lại.Khuôn mặt của Alipede che khuất tầm nhìn của gã. Mái tóc trắng xõa bung khẽ đung đưa theo từng cơn gió nhẹ, màu sắc vẫn rực rỡ ngay cả dưới bầu trời đêm.
Peter đưa tay lên nắm lấy cổ tay Alipede và giật mạnh khiến anh ngã đè lên người gã." Này- !" "Thư giãn đi, Ali. Chúng ta hãy ngắm sao một chút nhé ? " Gã thả Alipede ra, đặt tay sau đầu với thái độ vô tư.Bây giờ Alipede đã nằm xuống, có vẻ như anh cũng không muốn đứng dậy mà lăn người sang bên cạnh gã.Họ im lặng một lúc lâu, cả hai đều không muốn phá vỡ sự im lặng dễ chịu giữa họ." Này Alipede "." Chuyện gì ? "Peter lật người ngồi dậy, nhìn xuống Alipede đang nằm trên bãi cỏ. Gã nhìn sâu vào đôi mắt người kia. Ánh trăng trên cao chiếu xuống khiến cho anh như đang phát sáng, làn da, mái tóc và cả đôi mắt. Tất cả đều lộng lẫy trong mắt Peter. Đây là người xinh đẹp nhất gã từng gặp." Nhớ lần đầu chúng ta gặp nhau không ? "Một cái gật đầu nhẹ." Nhớ tôi hỏi cậu câu gì không ? "" Không nhớ lắm ". Peter biết Alipede đang nói dối, nhưng gã không cảm thấy muốn vạch trần." Vậy tôi sẽ hỏi lại lần nữa "." Đằng ấy có muốn cùng tôi nói chuyện yêu đương không ? "Alipede không ngạc nhiên, thật ra anh cũng đã ngờ ngợ điều gã sẽ nói." Nếu chưa thì có thể thử với tôi không ? "." Tôi không muốn mất việc "." Chỉ cần cậu nói muốn hay không thôi "." Cậu làm việc cho tôi cũng được mà, tôi sẽ không bạc đãi cậu "." Cậu trông nghèo ". Alipede hơi coi thường nhìn gã. " Nhưng nếu cậu giải quyết được Raphael thì tôi sẽ cân nhắc ".Peter chỉ mỉm cười.
Alipede chỉ tiện miệng nói thôi, ai ngờ đâu sáng hôm sau Raphael bay màu thật, công ty bị thu mua lại, còn hắn thì vào tù. Anh nghi ngờ nhìn sang gã đàn ông bỗng nhiên trở nên thật xa lạ đang ngồi nhâm xi cà phê ở bên cạnh." Cậu làm à ? "Peter mỉm cười như đêm qua, gã khẽ đặt tách cafe xuống. " Ừ. Cậu bảo giải quyết Raphael là được mà "." Chúng ta thuê lại Thaddeous được không ? Không có nó tôi chán lắm ".Sau đó Alipede mới biết Kim Sun Gu đi du học lại lên làm thủ lĩnh của cả một băng đảng, lại còn là anh em kết nghĩa với mấy tai to mặt lớn bên phía kẻ thù của Raphael, chả trách sao hắn gục nhanh vậy. Có chút tội nghiệp cho ông chủ cũ, chắc hôm nào đem trái cây đến thăm hắn thôi." Ơ. Vậy còn chuyện cậu bị bắt cóc là giả à ? "" Ừ, tôi cố tình để bị bắt thôi "." Thế còn vụ đêm qua say thì sao ? "" Tửu lượng tôi khá tốt "." Cậu còn chuyện gì giấu tôi nữa không ? "" Từ từ rồi kể cậu nghe ".end.T : Từ đồng nghiệp giờ nó thành chủ rồi.A : Đừng lo, tôi sẽ bao nuôi cậu, tình nhân nhỏ à.
warning : sảng văn.
Nam phản diện chính Raphael trong cuốn tiểu thuyết có một bạch nguyệt quang trong lòng, là mối tình đầu từ thuở nhỏ. Người hắn thích đẹp trai, xuất chúng, là con nhà người ta trong truyền thuyết, vừa mạnh mẽ quyết đoán, lại ân cần dịu dàng khiến hắn say mê mãi không thôi. Ai cũng nói hai người họ là cặp uyên ương duyên trời tác hợp, hắn cũng tin chắc như vậy, vốn định sau khi tốt nghiệp sẽ cầu hôn người trong mộng, nào ngờ người ấy lại ra nước ngoài du học. Raphael đợi suốt bốn năm ròng rã mới chờ được người về, nhưng mối tình đầu vừa về đã liền thay đổi, không còn chút tình cảm vương vấn nào với hắn, còn từ chối gặp mặt hắn.Hắn cả đêm uống say mèm, báo hại thư ký và vệ sĩ phải chạy đông chạy tây đi tìm bạch nguyệt quang xin cho hắn một cơ hội gặp mặt. " Kim Sun Gu, cả đời này của tôi phấn đấu để đạt được điều mình muốn, có những thứ tôi không thể có được, tôi đành cam chịu. Nhưng chỉ có cậu là tôi không thể nào từ bỏ, dù cậu không yêu tôi, tôi vẫn muốn giữ cậu bên mình ".Mối tình đầu nghe hắn vừa khóc lóc vừa kể lể lại chẳng thèm liếc hắn một cái, mắt chỉ chăm chăm nhìn vào thư ký của hắn ? Vừa nháy mắt rồi lại hôn gió ?Đến mức thư ký bình thường vốn lạnh lùng trầm tính không chịu nổi nữa, vệ sĩ ở bên cũng hết cách, liền nhân lúc mối tình đầu không để ý mà đánh gã bất tỉnh đem về nuôi nhốt trong tay ông chủ của mình.Raphael nghĩ thời gian đằng đẳng, mưa dầm thấm lâu, bạch nguyệt quang cuối cùng cũng sẽ mở lòng với mình. Nhưng do công việc bận rộn, lại còn phải đối đầu với nam chính nên hắn không có nhiều thời gian ở bên chăm sóc gã, chỉ đành để thư ký thân tín sống chung nhà ngày đêm túc trực kề cạnh. Mong rằng đối với sự sắp xếp tận tình này của hắn, bạch nguyệt quang sẽ mở lòng. Dù sao thư ký của hắn rất giỏi trong việc thuyết phục người khác.
Khi Peter tỉnh lại, gã phát hiện ra bản thân đã bị đưa đến một ngôi nhà xa lạ ở một vùng biệt lập, cổ tay gã bị còng lại, đầu kia của sợi xích được nối với song sắt của cửa sổ vô cùng kiên cố.Bằng cách này, mặc dù Peter vẫn có thể đi đến mọi nơi khác trong căn hộ, nhưng gã sẽ không thể ra ngoài bất kể thế nào, sợi xích đủ dài để có thể tiếp cận, nhưng không đủ dài để mở cửa. Nam phản diện điên hơn gã nghĩ.Nhưng điều đó không quan trọng, điều duy nhất gã quan tâm hiện tại là hai con người đang đứng trước mặt mình. " Chủ tịch hiện tại không có ở đây, ngài ấy rất tiếc vì không thể dành nhiều thời gian bên cạnh cậu do còn bận công việc, nhưng ngài ấy sẽ cố gắng sắp xếp đến thăm cậu sớm nhất có thể ".Vệ sĩ tóc đỏ của Raphael, người con trai với bộ mặt tươi cười lên tiếng giải thích khi thấy gã tỉnh lại, khuôn mặt có hơi áy náy vì hành vi bắt cóc của ông chủ. Bên cạnh, thư ký không nói gì chỉ nhìn chằm chằm gã." Cậu có câu hỏi gì không ? "" Người đẹp bên cạnh cậu tên gì ? "Khuôn mặt Thaddeous thoáng sửng sốt, cậu quay sang nhìn Alipede mặt đen lại, rõ là khó chịu, nhưng người ta hỏi thì phải trả lời." Cậu ấy là Alipede "." Ra vậy, người đẹp tên cũng đẹp "Peter rất thoải mái ca ngợi thư ký của kẻ đã bắt cóc mình, người này rất hợp gu gã." Đằng ấy có người yêu chưa ? "Gã nháy mắt một cái với đối phương, trưng ra giọng điệu tán tỉnh không chút xấu hổ.Alipede nhìn ánh trăng sáng trong lòng chủ tịch có thái độ ve vãn mình, đâm ra bất mãn, tưởng có mỗi ông chủ bất thường, hóa ra tình đầu của ông chủ cũng không bình thường." Tôi có rồi! "Mặt Peter thoáng đanh lại, Thaddeous cũng há hốc mồm, sao cậu không biết đồng nghiệp có người yêu rồi.Gã nghi hoặc hỏi. " Ai vậy ? "Alipede không nhanh không chậm giơ ngón cái chỉ sang người bên cạnh mình, giọng điệu thản nhiên nói." Cậu ta "." Hả!? ". Thaddeous bị sốc não tạm thời, từ bao giờ mà họ yêu nhau vậy, thằng này đổ vỏ cho mình à ? Nhưng cậu chưa kịp lên thanh minh cho bản thân thì đã cảm nhận được một luồng sát khí nhắm thẳng vào mình. Tình đầu của ông chủ đang liếc cậu không thân thiện chút nào." Ơ! Đâu có, mới sáng nay cậu bảo muốn đuổi việc tôi mà- "Một cú thúc cùi chỏ vào bụng làm Thaddeous im bặt." Hai người quen nhau từ khi nào vậy ? "Peter thận trọng hỏi Alipede, mắt vẫn nhìn khuôn mặt chán chường của Thaddeous." Mới sáng nay ".Gã nghe vậy thì đã yên tâm lại phần nào, tình yêu mới chớm rất dễ bẻ gãy, gã vẫn còn cơ hội." Nếu vậy thì từ nay nhờ cậu giúp đỡ tôi nhé Alipede ".Thaddeous nhìn Peter có chút thương hại, có khi nào do ban nãy cậu đập người ta mạnh quá nên giờ đầu óc gã này hơi mát không ? " Đổi người chăm sóc gã này đi ". Alipede lườm nguýt đồng nghiệp." Không được đâu, ông chủ bảo cậu làm mà ".Tự nhiên cậu thấy thương ' người yêu ' tự nhận của mình ghê.
" Alipede! "Mới sáng sớm ông chủ đã đập cửa inh ỏi, đập được đến cái thứ ba thì phá luôn cửa văn phòng của anh. Phải nhắc hắn thêm vào tiền lương của mình." Chuyện gì ? ". Alipede làm việc quần quật cả ngày, sáng thì ở văn phòng làm công văn, kiểm kê giấy tờ, số liệu, sắp xếp lịch trình cho Raphael, quản lý nhân sự, bàn bạc với đối tác, còn lại thời gian trong ngày phải về làm kẻ hầu người hạ cho ánh trăng sáng của ông chủ, đã mệt gần chết còn bị làm phiền, nếu không phải lương cao thì anh bỏ việc lâu rồi." Sao cậu nói chuyện với tôi trống không vậy ? ". Raphael bất mãn nói, nhưng khi nhìn lại bộ dạng mệt mỏi của Alipede thì im luôn. Người này là lao động chính của hắn, không có Alipede thì chính hắn sẽ phải chết chìm trong đống giấy tờ cao ngang nửa người mình đó, lâu lâu người ta stress quá ăn nói vô phép cũng là chuyện chấp nhận được." Mà bỏ qua cái đó đi. Kim Sun Gu của tôi sao rồi ? Cậu ấy ăn ngon không ? Ngủ tốt không ? Ở đó có thoải mái không ? "Trước một loạt câu hỏi nhảm nhí của Raphael, Alipede không khỏi hít thở một hơi thật dài để bình tĩnh, rồi nhỏ nhẹ trả lời hắn." Ăn ngon, ngủ khỏe, sống tốt ".Gã làm vua chỗ đó luôn rồi! Ngày nào anh cũng nấu gã ăn cơm ba bữa, giặt giũ phơi đồ, rửa chén quét nhà, một tay anh làm hết chứ ai. Gã chỉ việc ngồi im hưởng thụ, lâu lâu lại động chạm sờ mó anh thì sao không tốt được.Nhìn Raphael thở phào nhẹ nhõm khi biết người hắn yêu không có biểu hiện gì là khó chịu với cuộc sống hiện tại, hắn vỗ vai bảo anh ' tiếp tục chăm sóc cậu ấy giúp tôi ' rồi lại lẻn đi đâu mất.Alipede vừa thấy ghét vừa thấy tội nghiệp ông chủ, nhưng anh thấy thương chính mình hơn, bản thân anh đã làm gì để rồi dính vào mớ rắc rối tình ái này chứ ?Sau khi anh ổn định lại tiếp tục làm việc thì thêm một kẻ khác đến quấy nhiễu. Từ đằng sau cánh cửa bị gãy một nửa, mái đầu đỏ cứ hiện ra thoắt ẩn thoắt hiện. Trán Alipede nhăn lại, hai bên lông mày khẽ giật giật." Làm trò gì vậy Thaddeous ? "Nghe tên mình được gọi thì cậu tự nhiên bước vào, giả vờ ngạc nhiên khi thấy cửa văn phòng thư ký của Alipede bị phá hỏng." Không lo làm việc mà ở đây làm gì ? "" Tôi đến xem Alipede của mình làm việc thôi mà. ' Người yêu ' quan tâm nhau là bình thường mà"Tên này vẫn còn giận vụ bị anh đổ vỏ cho, từ lúc đó là bất cứ khi nào Thaddeous gặp Peter đều bị gã hành cho ra bã. Không hận sao được. Mà nể tình bạn bè nên cậu mới không nói cho Raphael biết người hắn yêu bị thư ký của hắn quyến rũ mất rồi. Làm việc không có ai để khịa thì chán lắm." Thế thì làm một ' người yêu ' có ích và đi gọi người sửa lại cửa cho tôi đi "." Biết rồi ~ ". Cậu toan quay lưng đi thì bỗng nhớ ra lý do mình đến, quay lại hỏi Alipede." Thế vị kia sao rồi ? "Nhận được cái lắc đầu đầy cam chịu của Alipede, Thaddeous chỉ đành thầm cầu may cho bạn mình. Tình yêu rắc rối quá đi.
Sau khi hoàn thành công việc buổi sáng là đến lúc phải về chăm lo cho Kim Sun Gu, mới nghĩ thôi đã thấy nhức đầu. Vừa mở cửa là anh đã thấy người kia ngồi sẵn ở ghế sofa, hai chân bắt chéo tươi cười chào mình.Peter thực sự rất tận hưởng cuộc sống ở đây. Được đối tượng mình thích chăm lo cho tất cả từ A đến Z thì không vui sao được. Mặc dù hay cáu kỉnh với gã, nhưng Alipede làm việc vẫn rất tận tâm, quan tâm gã hết mực. Kể cả khi Peter cố tình tự làm mình bị thương, dù miệng mắng gã nhưng tay vẫn thoăn thoắt băng bó vết thương cho gã, cả cái cau mày nhỏ kia cũng đáng yêu.Dù cho Alipede ban đầu không thích gã, nhưng rõ ràng là dạo gần đây vị thư ký kia đã có cảm tình với gã hơn đôi chút. Thật khó để tiếp tục căm ghét người tiếp xúc với mình cả ngày.Và vào bữa ăn của họ, Alipede sẽ lại cố thuyết phục gã mở lòng với Raphael." Ông chủ không phải người tốt ".Gã gật đầu. Nói đúng ra thì hắn là một tên tội phạm thần kinh. " Nhưng ngài ấy thật lòng yêu cậu ".Peter không nói gì." Hãy cho ngài ấy một cơ hội "." Nhưng tôi chỉ thích Alipede thôi ".Đối phương khựng lại, tay cầm đũa cũng run run." Đừng nói vậy với ông chủ. Tôi không muốn bị đuổi việc đâu "." Tôi có thể nuôi cậu ".Alipede nhìn người đàn ông thậm chí còn nhỏ tuổi hơn mình nói sẽ nuôi mình thì có chút buồn cười." Kể cả vậy Raphael sẽ không tha cho tôi nếu phản bội ".Alipede là tay sai thân cận của hắn, tuy đôi khi anh tỏ thái độ bất kính, nhưng anh cũng ngầm hiểu Raphael chỉ cho phép nó ở một mức độ nào đó. Kim Sun Gu trước mặt anh là giới hạn của hắn. Là người mà Alipede không nên dây vào, chứ đừng nói đến là yêu gã." Có một người thích cậu vào năm cấp ba ". Alipede bỏ đũa xuống nhìn gã. " Raphael biết chuyện đó và chính tay đánh đập cậu ta thừa sống thiếu chết. Rồi lại sai người hành hạ cậu bạn đó. Cuối cùng vu oan cho cậu ta tàng trữ chất cấm "." Kết quả là giờ mục xương trong tù "." Cậu nghĩ tôi sẽ có kết cục tốt hơn cậu ta sao ? "Peter trầm ngâm, tên nam phản diện này quả thực gì cũng dám làm. Nhưng gã không có ý định từ bỏ Alipede. Hơn nữa, gã cũng không phải người tốt gì." Nhưng kể cả vậy tôi vẫn không thích hắn "." Nhưng nếu cậu đáp ứng một yêu cầu của tôi thì tôi sẽ chấp nhận ăn tối với hắn một lần ".Alipede nghe vậy thì vui như bắt được sao. Cuối cùng anh cũng không phải nghe ông chủ phàn nàn cả ngày về ánh trăng sáng của hắn nữa." Yêu cầu gì ? "Peter chỉ cười bí ẩn với anh, bảo rằng khi nào xong chuyện sẽ nói.Mặc dù khá nghi ngờ gã, nhưng giờ Alipede chỉ quan tâm đến việc thúc tiến mối quan hệ giữa Raphael và Kim Sun Gu, ông chủ cứ liên tục gây áp lực lên anh khiến anh ngày đêm ăn ngủ không ngon. Người như Kim Sun Gu thì có thể đưa ra yêu cầu quá đáng gì chứ ?
Và thế là Alipede vui mừng đi báo tin cho ông chủ của mình. Hắn chỉ chờ có vậy là vứt hết mấy bản hợp đồng quan trọng với đối tác để sửa soạn. Thử đi thử lại cả chục bộ vest rồi xịt một đống nước hoa cũng chưa chọn được đồ. Thaddeous ở bên cạnh hết nhìn ông chủ quá khích của mình, rồi lại nhìn Alipede." Cậu làm sao để vị đó đồng ý gặp mặt ăn tối với sếp vậy ? "" Đừng nói cậu ngủ với cậu ta để đổi lấy vụ này nha ? "Alipede nghe vậy thì giẫm lên chân cậu." Mày nghĩ gì vậy ? Raphael mà nghe thì chết tao à ? "" Thế thì sao cậu ta lại chịu ? Cậu ta thích cậu cơ mà "" Chắc do Kim Sun Gu cũng động lòng với ông chủ đi ".
Peter nhìn bữa tối lung linh ánh nến thì không khỏi khó chịu, gã vốn tưởng Alipede cũng sẽ ở đây cùng mình. Ai ngờ anh lại đi đâu mất, chỉ để lại gã cùng Raphael tận hưởng bữa tối im lặng đến ngượng ngạo.Cả đám hoa hồng rải xung quanh cũng gớm không chịu được. Suốt cả bữa tối chỉ toàn tiếng dao nĩa va chạm vào nhau. Raphael hỏi câu nào gã cũng chỉ ậm ừ cho qua. Nhưng kể cả vậy thì trông hắn vẫn vui sướng vô cùng. Peter sắp chịu không nổi nữa. Chỉ vì Alipede mà gã phải trải qua khoảng thời gian kinh khủng này. Raphael cũng tính là đẹp trai đi, nhưng không hiểu sao gã lại có ác cảm với người này.Chết tiệt Alipede, khi nào cậu về tôi chắc chắn không tha cho cậu.
Ở bên này thì Alipede đang vô cùng vui vẻ tận hưởng ngày nghỉ hiếm có của mình. Anh và Thaddeous lôi nhau đến một quán bar trong trung tâm thành phố chơi đùa cả đêm. Không khí nơi này vô cũng náo nhiệt, DJ vẫn đang đánh nhạc điên cuồng, còn người trong bar thì thác loạn đến cực điểm. Bình thường anh sẽ không thích mấy chỗ ồn ào như thế này, nhưng đêm nay là ngoại lệ. Bởi thì mà anh để mặc cho Thaddeous lôi kéo mình đến đây.Thaddeous thấy cuộc vui là bắt đầu lon ton chạy đi mất để lại Alipede ngồi một mình trên quầy đồ uống. Vốn không định uống say nhưng nghĩ lại thì với bữa tối ánh nến lãng mạn như vậy, hai người kia không ít thì nhiều cũng sẽ phát sinh một vài chuyện thân mật. " Cho tôi gọi đồ uống ".
" Xin lỗi nhé các người đẹp ~ ".Thaddeous chơi bời một hồi mới chịu dừng, lúc này mới nhớ đến Alipede bị bỏ lại thì vội đi tìm. Mà khổ nỗi do cậu trời sinh đẹp trai quá, mấy cô gái cứ bám riết không tha. Phải cố lắm mới vòng về lại chỗ Alipede được.Nhưng vừa đến nơi thì đã thấy đồng nghiệp của mình ngồi nốc đến chai thứ sáu, đang chuẩn bị khui thêm chai mới thì chạy vội đến ngăn cản." Cậu uống nhiều quá đó ".Thaddeous có lòng tốt khuyên ngăn, thế mà đối phương không chỉ không nghe, lại còn táng thẳng vào mặt cậu bằng chai rượu đang cầm.Đôi má ửng hồng, đôi môi giật giật, tiếng cười điên cuồng, hơi thở dồn dập, làn da sáng bừng lên thành màu đỏ giận dữ, tiếng hét giận dữ, tiếng rít, tiếng rên rỉ, và...
Alipede say rồi. Thaddeous không khỏi vỗ vào mặt mình, sao cậu có thể vô tâm đến mức bỏ quên đồng nghiệp của mình như thế. Bình thường Alipede rất nghiêm túc, nhưng một khi đụng đến rượu là như biến thành một con người khác. Anh đưa tay vòng qua cổ cậu kéo cả người cậu nghiêng xuống, tươi cười nói." Hic...Ai vậy ?..hic.. "" Thaddeous yêu quý của cậu đây "." Ha...yêu..hic...quý gì chứ...mà sao cũng được, lại đây uống với tôi đi ".Thánh thần thiên địa ơi. Giờ cậu có thêm một cục tạ say xỉn rồi. Thaddeous cảm ơn nhân viên pha chế và thậm chí còn để lại tiền boa từ ví của Alipede vì để thanh toán hết số rượu mà anh đã uống. Không mất nhiều công sức để đưa Alipede ra khỏi quán bar, cõng anh trên lưng để đưa anh đến xe của mình để cậu có thể đưa anh về nhà, vấn đề thực sự là đưa Alipede vào trong xe."Có mùi như thể có chuột chết ở đó vậy, Thaddeous " Đáng khen cho Alipede, anh vẫn có thể nói chuyện mạch lạc ngay cả khi mặt mũi đỏ như máu. Thật không may cho Thaddeous, Alipede say xỉn lại bướng bỉnh gấp mười lần Alipede tỉnh táo.Cậu đã phải chịu ba cái tát vào mặt, một cú đấm vào bụng (mà thực ra chẳng có tác dụng gì mấy) và một cú đá vào đùi. Khi chính tay cậu đẩy đầu Alipede xuống để ép anh vào ghế sau, đầu tiên cậu giật mình vì áo đột nhiên bị kéo mạnh, rồi nghe thấy tiếng rách toạc rõ ràng từ chỗ Alipede kéo vai cậu.Cả hai đều đứng im khi nghe thấy tiếng động, mắt Thaddeous mở to hơn một chút khi cậu ta quay lại để đánh giá thiệt hại.Chiếc áo sơ mi của cậu bị rách từ đường may quanh cổ qua xương đòn cho đến tận ngực. Một làn gió nhẹ thổi qua làn da trần của cậu trong một cơn lạnh không mong muốn, khiến cậu phải cong hàm với một tiếng thở dài và một cái đảo mắt rất nhẫn nhịn.Alipede khịt mũi và đó chính là lúc Thaddeous đẩy anh ta vào trong xe thành công và bật nút an toàn cho trẻ em trước khi đóng sầm cửa lại, chậc lưỡi vì hư hỏng trước khi nhảy vào ghế lái. Giờ Thaddeous mới hiểu được cảm giác của Alipede khi phải chăm sóc người khác.Cậu nhìn qua gương chiếu hậu khi thấy Alipede lại vô tình tự làm mình bị thương khi đập đầu vào trần xe rồi lại đập mặt vào ghế trước khi cậu quay xe một cách điêu luyện, có lẽ cái đai an toàn bị hỏng một chút. Nhìn Alipede cau có nhăn mặt với một vết rách máu ở môi khiến cậu thấy hài lòng hơn một chút. Đây là vì áo cái cậu đã xé rách của tôi. Bây giờ đến phần kinh hoàng nhất trong đêm của Thaddeous : đưa Alipede ra ngoài và vào nhà.Anh ta cảm ơn bất kỳ vị thần nào ngoài kia vì không có người ở gần họ vì một lý do, Alipede về cơ bản là hét vào Thaddeous để anh ta yên - cậu đã làm vậy trong một giây, chỉ để Alipede đập vào thùng rác đặt trên tường và làm đổ hết đồ trong đó ( điều hóa ra là một sai lầm vì chính cậu sẽ phải là người dọn nó lát nữa ) - và hai: vì bây giờ áo sơ mi của cậu bị rách đến tận gấu áo và cậu trông khá đáng ngại khi cố gắng kéo một người đàn ông say rượu vào một ngôi nhà vào đêm muộn.Thaddeous từ bỏ việc cư xử lịch sự và chọn cách chỉ cần vác Alipede qua vai nếu đó là cách cần thiết để đưa anh ta đi. Rõ ràng là Alipede không vui vì bị đối xử thô bạo, nhưng anh ta chỉ có thể làm được rất ít trong trạng thái say xỉn của mình để phản đối sức mạnh lớn hơn tương đối của Thaddeous.Cậu chắc chắn rằng lưng mình giờ đã bầm tím vì những cú đấm mà Alipede đã giáng vào. Nó không đau, nhưng sự trẻ con quá mức của Alipede đang làm tổn thương lòng kiên nhẫn hào phóng của Thaddeous.Cuối cùng cậu lục mò chìa khóc trong túi áo ALipede rồi mở cửa. Tưởng rằng đêm kinh hoàng này đã đi đến hồi hết thì một cỗ không khí lạnh lẽo phóng liên tiếp vào người cậu.Kim Sun Gu đang làm bộ mặt cực kỳ đáng sợ. Nếu Alipede say xỉn khiến cậu hơi khó chịu, thì việc Kim Sun Gu chào đón họ với bộ mặt ghen tuông ? làm cậu thấy sợ hãi.Quân tử là người biết tiến biết lùi, cậu lập tức đỡ Alipede xuống, đưa cậu ta vào vòng tay của Kim Sun Gu rồi lập tức cáo từ.Chúc may mắn Alipede. Tôi tha thứ cho cậu vì làm rách áo mình.
Peter bên này rất không hài lòng, gã cuối cùng cũng đuổi Raphael đi ngay sau khi ăn xong, và gã đã đợi Alipede về nhà từ lúc 8 giờ tối, đến bây giờ là 12 giờ hơn rồi.Chưa kể là trong tình trạng đầu tóc rối bù, mặt mũi đỏ bừng, và quần áo xộc xệch. Gã không hiểu nổi hai người này là đã làm cái trò gì mà áo của Thaddeous rách tả tơi thế kia. Gã cảm thấy sự ghen tị đang dần xâm chiếm tâm trí mình.Alipede say xỉn thì không hay biết gì, vẫn cứ quậy cựa khỏi vòng tay gã, một lúc không làm được gì thì bỏ cuộc, dựa vào ngực gã dụi dụi.Vì Alipede đáng yêu như thế, gã có thể tha thứ cho việc anh về trễ, dù họ chưa là gì của nhau.Đôi mắt đỏ bị một màn sương mù che phủ mở to nhìn gã, mái tóc bồng bềnh giờ đã rối bù, lõa xõa khắp trán, gương mặt đỏ bừng, hơi thở dồn dập ướt át, bỗng nhiên Alipede nở nụ cười toe toét, đưa tay lên bẹo má gã, cười khúc khích nói." Đừng làm bộ mặt nghiêm trọng như thế mà ~ "" Đừng như vậy Alipede, cậu cứ như thế tôi sẽ không kiểm soát được mình mất "." Kiểm soát gì cơ ~ ".Một bên vai áo của anh trễ xuống, lộ ra bờ vai trắng nõn cùng xương quai xanh tinh tế, nhìn muốn cắn. Peter thấy cổ họng mình hơi khô. Gã quay mặt sang chỗ khác để tĩnh tâm lại.Alipede thấy bản thân bị lơ đi thì không vui, anh nắm lấy cổ áo gã kéo xuống, để mặt gã sát vào mình. Ở khoảng cách này, Peter có thể ngửi được mùi rượu thoang thoảng từ đối phương, hai tay Alipede giữ lấy đầu gã, không cho phép gã quay đi chỗ khác. Hai chóp mũi họ gần như sắp chạm vào nhau. Chỉ cần gã tiến đến một chút nữa thì ..." Cậu sao vậy Thaddeous ? "Cái gì cơ !?Peter chết lặng, nãy giờ Alipede nhầm gã với người khác sao ?Aliepde không thấy gã trả lời liền vỗ đầu gã. "Thaddeousssss ~."
Không trả lời.Anh vỗ đầu gã hai lần. "Thaddeoussssssss~~"Không trả lời." Không phải. Tôi là Kim Sun Gu ".Peter thả anh xuống dưới ghế sofa, còn bản thân hậm hực đi pha thuốc giải rượu, nếu Alipede gọi gã là người khác thêm một lần nữa, gã không biết mình sẽ làm ra chuyện gì nữa.Khi gã đang pha thuốc trong nhà bếp thì có một đôi tay vòng qua người mình.Alipede ngu ngốc không biết tốt xấu dám ôm gã, áp cơ thể nóng bừng của mình vào lưng gã, hơi thở nóng ẩm phả vào gáy gã liên tục khiến Peter suýt đánh rơi cái ly đang cầm.Đây là đang muốn dụ dỗ gã ?Peter thận trong gỡ hai tay Alipede ra quay người lại đối diện với anh, nhìn gương mặt ngây thơ vô tội kia lại thấy bứt rứt trong người." Này ~ "Nghe rất êm tai." Chuyện gì ? ""Tôi lạnh."Peter nhìn anh chằm chằm. "Và?"Alipede lè lưỡi với gã " Làm gì khiến tôi ấm lên đi ? "" Cậu muốn tôi...làm cậu ấm lên ? "" Ừ ~ "Alipede tiến đến gần ngả người vào lòng gã. Mặt ngẩng lên nhìn chăm chú vào mặt gã." Gần lại đi ~ ". Anh nở một nụ cười vô hại." Chuyện gì thế ? " Sự tò mò của Peter trỗi dậy." Lại gần đi rồi tôi sẽ nói cho cậu biết ~ ". Alipede nói, chậm chạp hơn một chút, nhưng lại xảo quyệt hơn. Hai hàng mi dài rung rinh liên tục như đang dụ dỗ gã.Alipede nghiêng người về phía trước và với tay nắm lấy hàm Peter. Gã ngay lập tức mong đợi một cú đánh, nhưng gã không hề lùi lại. Vẫn nhìn chằm chằm vào đôi mắt đỏ rực của Alipede, đôi mắt gã mở to vì sốc khi cảm thấy bàn tay của Alipede lướt lên má mình để lướt những đầu ngón tay lạnh ngắt trên đường viền má gã.Peter quan sát những thay đổi trong biểu cảm của Alipede khi ngón tay cái của anh lướt theo những sợ lông mi dưới mắt gã, đưa tay xuống bóp cả hai má gã chỉ bằng một tay."Cậu biết không Sun Gu ~ " Alipede nói một cách ranh mãnh, cười khẩy một cách lười biếng và hoàn toàn nhận thức được nhịp tim của gã đang đập nhanh. " Tôi thực sự muốn hôn khuôn mặt đẹp trai của cậu ".Bàn tay của Alipede không nhúc nhích. Anh chỉ mỉm cười tươi hơn và ngẩng lên áp đôi môi lạnh, ướt của mình vào đôi môi ấm áp Peter.Gã cứng người vì sốc, ngực thắt lại khi nhận ra Alipede đang hôn mình. Mặc dù tâm trí gã đang hét lên bảo gã tránh xa vì điều này thật sai trái, nhưng cơ thể gãvẫn từ chối tuân theo khi Alipede nghiêng đầu để nụ hôn sâu hơn, lướt lưỡi mình qua lưỡi Peter và để lại vị đắng ngọt của bất kỳ loại rượu nào anh đã uống ở quầy bar trên môi anh.Họ tách ra khi Alipede phát ra âm thanh nhẹ nhàng giữa nụ hôn, tay vẫn nắm chặt khuôn mặt Peter trong cơn say và cơn say còn vương vấn.Peter biết rõ hơn là không nên nán lại đó, nín thở chỉ vì điều này . Gã biết rõ hơn là không nên cảm thấy tim mình đập thình thịch trong lồng ngực vì phấn khích, nhưng gã không thể kiềm chế được.Peter không phủ nhận sự thật rằng gã chưa từng nghĩ đến việc hôn Alipede trước đây, nhưng gã không biết mình lại khao khát anh đến thế. Gã gần như muốn cúi xuống và hôn cho đến khi Alipede tắt thở, hoặc ít nhất là thở hổn hển trong tay gã. Peter định tiếp tục đưa lưỡi vào sâu hơn để kết thúc những gì Alipede đã bắt đầu thì Alipede gục đầu xuống ngực gã, gần như bất tỉnh cho đến khi phát ra tiếng rên rỉ nhè nhẹ trong lồng ngực khi gã bế anh lên. " Đang đi đâu vậy Sun Gu ? " Alipede mơ màng hỏi." Giường "." Nhưng giường tôi ở hướng ngược lại mà ~ ".Aliped cau mày bám vào áo gã kéo kéo để bắt Peter đi về đúng hướng." Đến giường tôi "." Để làm gì cơ ~ ? "Peter không trả lời cho đến khi gã ném phịch Alipede lên giường, người bị ném thô bạo phát ra âm thanh phản đối nho nhỏ, không hài lòng với hành động của gã.Anh muốn bật dậy thì Peter đã ngồi đè lên người anh, đẩy người Alipede chìm xuống giường." Cậu nghĩ tôi muốn làm gì ? ".Trong cơn mơ màng Alipede nghe nửa hiểu nửa không hiểu lời gã nói, nhưng cũng không phản kháng lại.Thấy Alipede ngoan ngoãn nằm xuống giường, mắt mở to dõi theo từng chuyển động của gã, Peter cảm thấy cả người nóng bừng. Alipede mới là người say cơ mà, sao cả cơ thể gã cũng như đang bị đốt trên đống lửa." Alipede, cậu có nhớ chúng ta hứa gì với nhau không ? "Tay gã bắt đầu trườn bò dưới lớp áo, chạm vào làn da nóng bừng của Alipede." Ừm ~ Có nhớ "" Vậy bây giờ tôi muốn cậu thực hiện lời hứa ". Peter cúi xuống ghé sát vào tai anh." Để tôi ' làm ' cậu thoải mái nhé ".Mặt Alipede thoáng chốc đỏ bừng, y hệt như màu mắt của chính anh. " Không sao đâu ". Peter nhẹ nhàng thủ thỉ vào tai người kia, gã nở một nụ cười quyến rũ." Tôi sẽ nhẹ nhàng với cậu ".Peter cúi xuống hôn anh." Không..không được "" Tôi biết cậu thích nó "Alipede không thể nói gì cả. Anh ấy thích nó, nhưng anh ấy không thể thừa nhận.Peter lại hôn anh. Alipede do dự một chút, nhưng vẫn hôn lại. Lưỡi của Peter ấn vào môi Alipede, đòi được vào. Sau đó, anh hé môi, để Peter vào. Lưỡi của Peter khám phá sâu trong miệng người kia. Sau vài phút, cả hai tách ra khỏi nhau." Cậu có thích khi tôi hôn cậu không?"" Hừm "." Alipede "." Được rồi ".Alipede dừng lại."Ừ. Tôi thích nó." Anh thú nhận.Peter hôn lên khóe môi của người kia, rồi bắt đầu di chuyển những nụ hôn lên xương hàm, rồi xuống cổ anh. Hơi thở của Alipede nghẹn lại, cố gắng kiềm chế tiếng động của mình. " Sun Gu-"Peter cúi xuống cổ anh, lướt môi dọc theo bả vai anh rồi đặt lên đó những nụ hôn thân mật, đảm bảo chúng sẽ để lại dấu vết vào ngày mai, bất kể Alipede có muốn hay không." Sun Gu. Hứa sẽ nhẹ nhàng nhé "Alipede cuối cùng cũng nhượng bộ ham muốn của chính mình, anh vòng hai tay ôm lấy tấm lưng to lớn của Peter, mặt nghiêng sang một bên, những sợi tóc trắng dịu dàng buông lơi trên ga giường, đôi mắt đỏ bắt đầu ứa nước.Peter không khỏi muốn cười, nhưng gã cũng cảm thấy mình sắp đến giới hạn." Sao lại khóc ? Cậu làm tôi thấy mình giống như kẻ xấu vậy ".Mà kẻ xấu thì không nhẹ nhàng bao giờ.
Sáng hôm sau khi thức dậy, Alipede kinh hoàng chưa từng thấy, đây là cơn khủng hoảng lớn nhất đời anh. Kim Sun Gu đang nằm bên cạnh, vòng tay ôm lấy cơ thể trần trũi của Alipede, cả người anh từ trên xuống toàn những vết cắn xanh đỏ. Không...mình đã làm gì thế này.Mông Alipede đau đến phát khóc. " Hức..hức... "Peter nghe thấy tiếng nức nở thì bắt đầu rục rịch ngồi dậy, gã liếc nhìn cơ thể tàn tạ của ai kia không khỏi nở nụ cười vui vẻ." Ai làm cậu khóc ? "Alipede nghe gã nói vậy lại càng khóc to hơn, đến mức Peter cũng thấy đau đầu.Hôm qua gã có hơi mạnh bạo thật, nhưng đó là do Alipede cứ liên tục khiêu khích gã.Peter đưa tay nắm lấy mặt Alipede, cả khuôn mặt khóc lóc đỏ bừng kia bị gã giữ trọn trong lòng bàn tay." Nín "." Hức.. "Alipede sụt sùi mấy cái nữa rồi cũng im lặng, chỉ khẽ nấc lên mấy cái." Sao cậu khóc ? "" Tôi sắp mất việc rồi "." Có ai biết đâu mà sợ ".Đối phương nghe vậy thì lập tức im bặt, nhìn gã chết lặng.Ừ nhỉ. Có ai biết đâu." Cậu chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời tôi là được "." Tôi không muốn. Hôm qua có xảy ra chuyện gì thì cũng chỉ là sai lầm nhất thời mà thôi "." Cậu không nghe tôi, tôi bảo Raphael cậu quyến rũ tôi lên giường với cậu "."....".Alipede khẽ chửi Raphael không có mắt nhìn người. Gì mà bạch nguyệt quang cao khiết, trong sáng, thanh thuần, không nhiễm bụi trần chứ. Lẽ ra nên đưa hắn đi khám mắt.Còn gã đàn ông trước mặt, đích thực là ác quỷ.
Thaddeous sáng sớm đi làm tốt bụng ghé qua văn phòng của Alipede, khẽ dòm vào trong thì thấy người kia đang úp mặt lên chồng giấy tờ ngủ." Ôi trời. Alipede vô dụng lười biếng chưa kìa "." Tôi nghe đấy ".Đối phương chầm chậm ngẩng đầu dậy, hai mắt thâm quầng, hốc hác." Trời, Alipede của tôi bị sao thế này "Cậu chạy đến sờ mó gương mặt đáng thương của người kia, tặc lưỡi xót xa nhưng khóe miệng vẫn cười cười." Này, Thaddeous. Tôi nghĩ là tôi sắp chết rồi "." Cậu nói gì kì vậy ? "" Đêm qua tôi lỡ ngủ với cậu ta rồi ". Alipede nói rồi gục đầu xuống bàn kêu cái bộp." Vãi, thật luôn!? "" Thế ai chơi ai ? "Đáp lại câu hỏi vô duyên của cậu là cái lườm cháy mặt. Alipede không muốn thừa nhận, nhưng khi đã tỉnh táo lại, anh bắt đầu nhớ lại những gì họ đã làm tối qua, cùng nhau, trên giường.
Cái cách mà bàn tay to lớn của Kim Sun Gu chạy dọc cơ thể anh, cái cách gã phả từng hơi thở tràn đầy ham muốn vào làn da đỏ bừng của anh, cái cách mà Kim Sun gu khiến anh phải cong lưng hét lên mỗi khi gã đâm sâu vào bên trong, ánh nhìn của Kim Sun Gu, từng cú chạm, và cả giọng nói của gã đang làm Alipede phát điên.
" Tôi nghĩ rằng việc nhốt Kim Sun Gu ở trong nhà mãi không tốt lắm ".Với chỉ một câu nói, giờ họ đang ở một ngôi làng vô danh nào đó ở một đất nước nhỏ bé xa lạ nào đó. Không biết Kim Sun Gu đã thuyết phục Raphael như thế nào.Ngôi làng đặc biệt ồn ào vào buổi tối hôm nay, có rất nhiều quán bar và cửa hàng được dựng lên ngoài trời. Đường phố nhộn nhịp với sức sống, và bầu trời hồng, mang lại một bức tranh rất đẹp. Alipede mỉm cười, mặc dù bản thân không muốn. Đây là kiểu nơi anh thích ghé thăm thỉnh thoảng. Có lẽ một ngày nào đó anh sẽ quay lại đây.Khoảnh khắc đó đã bị phá hỏng khi Kim Sun Gu nắm lấy cánh tay anh. Anh bị kéo từ cửa hàng này sang cửa hàng khác. Cuối cùng họ ghé vào một quán rượu nhỏ bên đường, Alipede không muốn say nữa, trải nghiệm lần trước đã đủ tệ rồi. Nhưng Kim Sun Gu kiên quyết bắt họ uống cùng nhau.
Họ đang đi bộ xuống phố, nơi đã trở nên nhộn nhịp hơn kể từ khi họ đến. Một tay anh ta đang quấn quanh eo Kim Sun Gu. Người đàn ông này đã uống khá say đến nổi cơ thể lảo đảo. Bản thân Alipede cũng hơi choáng váng, và việc Sun Gu dựa vào anh ta chẳng giúp ích gì cả. Người đàn ông đó không chỉ cao, mà còn cực kỳ nặng nữa. Alipede phải dồn sức nặng của mình vào gã khi họ đi, nếu không cả hai sẽ ngã xuống đất.
"Mm, Ali, tôi rất vui vì được gặp cậu. Cậu thật tuyệt vời ". Sun Gu lẩm bẩm vào tai anh, giọng nói khàn khàn và hơi líu lưỡi. " Ừ, ừ. Cậu cũng vậy ".Nếu anh đỏ mặt, anh sẽ đổ lỗi cho rượu. Kim Sun Gu, với tất cả sự sến súa, trìu mến của mình, thực sự không có kiêng dè gì. Tiếng nhạc thu hút sự chú ý của người đàn ông đó. Kim Sun Gu tách mình khỏi Alipede để nhìn chằm chằm vào cảnh náo nhiệt phía trước họ. Bàn ghế, đồ ăn, đèn và các đồ trang trí khác đã được bày biện. Trông giống như một buổi lễ ăn mừng. Mọi người đều ăn mặc xuề xòa và không có hoa ở bất cứ đâu. Nhạc sôi động phát ra từ những chiếc loa nhỏ, và mọi người nhảy theo nhạc, hoàn toàn đắm chìm vào thế giới của riêng họ. Anh biết Kim Sun Gu định đề nghị điều gì, và trước khi gã kịp nói, Alipede đã nói một cách vô cảm "Không.""Chúng ta hãy chơi hết mình đêm nay nhé ? " Peter, người chưa bao giờ lắng nghe, nắm lấy tay anh và kéo anh về phía bữa tiệc.Có lẽ Alipede cảm thấy thoải mái, lần này thôi. Điều đó không có nghĩa là anh ấy phải thích khiêu vũ.Kim Sun Gu di chuyển theo điệu nhạc ngay khi gã loạng choạng bước vào, để lại Deidara đứng nhìn gã làm trò hề. Có lẽ tốt nhất là giả vờ rằng họ không liên quan đến nhau.Có thứ gì đó kéo tay áo anh, thúc giục Alipede nhìn xuống. Có hai đứa trẻ, một trai và một gái. Chúng có những đặc điểm giống nhau. Anh chị em ruột?"Anh không phải người ở đây," cô gái nói. Cô ấy nghịch mái tóc nâu của mình, trông có vẻ tò mò.Anh hỏi chúng "Lễ mừng vì gì ?""Hôm nay là sinh nhật ông nội!" cả hai cùng hét lên và vỗ tay.Alipede nhìn quanh thêm một lần nữa. Quả nhiên, hầu hết mọi người ở đây đều đã lớn tuổi. Sinh nhật là vô nghĩa, nếu không muốn nói là ngớ ngẩn. Ngoài việc đánh dấu tuổi tác, chúng thực sự không phục vụ mục đích nào khác. Ý nghĩa của việc ăn mừng sinh nhật là gì? Ai quan tâm bạn sống bao lâu?Nói chuyện với hai đứa nhóc này cũng chẳng phải chuyện to tát. Không còn gì để mất, anh nói, "Nói với ông ấy rằng chúng tôi chúc mừng ông ấy ""Chúng tôi ?"Alipede mơ hồ chỉ vào Kim Sun Gu đang nhảy ở bên kia. " Bạn của tôi ".Cô gái đỏ bừng mặt, lắp bắp, "Ồ. Ồ! Em hiểu rồi. Tại sao anh không khiêu vũ với anh ấy?"Anh không biết tại sao cô bé lại xấu hổ. Alipede dõi theo hướng nhìn của cô bé. Thôi bỏ đi, anh hiểu tại sao cô nhóc lại đỏ mặt. Alipede cũng đỏ mặt, kinh hoàng, khi nhìn thấy những động tác mà Kim Sun Gu thực hiện.Liệu hông có thể di chuyển theo cách đó được không?Alipede nuốt nước bọt, cố gắng biện minh cho Kim Sun Gu. " Cậu ta say rồi ".Anh không chắc mình đang nói với bọn trẻ hay đang cố tự nói với chính mình.Ban đầu, kế hoạch của anh là tóm lấy Kim Sun Gu để họ có thể rời đi. Thay vào đó, gã bước tới trước mặt Alipede, nhanh chóng vòng hai tay quanh eo anh. Đầu của Alipede đập vào ngực gã." Sun Gu " anh rít lên, đẩy vào lồng ngực rắn chắc. Gã chỉ siết chặt hơn, và động tác đó khiến một luồng điện chạy khắp cơ thể anh.Ép chặt vào người Kim Sun Gu như thế này, anh có thể nghe thấy tiếng tim đập mạnh mẽ."Nhảy với tôi nhé?" Kim Sun Gu nhẹ nhàng hỏi, tiếng rung từ lồng ngực gã chói đến mức điếc tai. Một cảm xúc lẫn lộn khiến anh nhìn lên người kia. Động tác này khó kiểm soát, với cái nắm quá chặt của gã. Cảnh tượng đó khiến anh run rẩy. Có gì đó ở Kim Sun Gu thật kỳ lạ, không giống như một người đàn ông trẻ tuổi, một cái gì đó lạ lẫm hơn, sâu sắc hơn, và nguy hiểm hơn.Đột nhiên bài hát thay đổi, ngắt quãng giữa đoạn điệp khúc, kéo anh ra khỏi cơn mơ màng. Alipede nhìn thấy hai đứa nhóc bên cạnh loa, và chúng giơ ngón tay cái lên với anh. "Nhảy " Kim Sun Gu lặp lại, hai tay nới lỏng, di chuyển để đặt ở hai bên hông, giúp Alipede chuyển động nhẹ nhàng.Anh không biết tại sao mình lại để chuyện này xảy ra - rõ ràng là anh không chống cự nhiều. Tuy nhiên, Kim Sun Gu không tỉnh táo, gã sẽ không làm điều này nếu không có rượu. Cả hai đều không tỉnh táo, nhưng Alipede không say đến thế. Có lẽ điều này có nghĩa là anh thực sự không bận tâm nếu Kim Sun Gu giữ lấy anh như vậy.Alipede quá sửng sốt để nói bất cứ điều gì. Anh đầu hàng trước sự cám dỗ, tựa đầu vào lồng ngực ấm áp. Nhịp tim của Kim Sun Gu đập mạnh và nhanh. Những ngón tay quấn quanh tay anh khi tay họ tìm đến nhau, kéo họ lại gần nhau hơn.Cảm giác này thật..đúng đắn . Alipede không biết tình yêu có nghĩa là gì, nhưng anh nghĩ nó cũng tương tự như thế này. Trái tim anh như muốn nổ tung.Bài hát cuối cùng cũng kết thúc. Kim Sun Gu ngã vào người Alipede, kéo anh vào một cái ôm thật chặt. Anh phải lùi lại vài bước để họ không ngã xuống đất.
" Vậy đây là ý tưởng hay ho của cậu à ? "Peter nghe thấy tiếng Alipede lầm bẩm khi anh nhìn xuống gã, lông mày cau lại.Khuôn mặt của Alipede che khuất tầm nhìn của gã. Mái tóc trắng xõa bung khẽ đung đưa theo từng cơn gió nhẹ, màu sắc vẫn rực rỡ ngay cả dưới bầu trời đêm.
Peter đưa tay lên nắm lấy cổ tay Alipede và giật mạnh khiến anh ngã đè lên người gã." Này- !" "Thư giãn đi, Ali. Chúng ta hãy ngắm sao một chút nhé ? " Gã thả Alipede ra, đặt tay sau đầu với thái độ vô tư.Bây giờ Alipede đã nằm xuống, có vẻ như anh cũng không muốn đứng dậy mà lăn người sang bên cạnh gã.Họ im lặng một lúc lâu, cả hai đều không muốn phá vỡ sự im lặng dễ chịu giữa họ." Này Alipede "." Chuyện gì ? "Peter lật người ngồi dậy, nhìn xuống Alipede đang nằm trên bãi cỏ. Gã nhìn sâu vào đôi mắt người kia. Ánh trăng trên cao chiếu xuống khiến cho anh như đang phát sáng, làn da, mái tóc và cả đôi mắt. Tất cả đều lộng lẫy trong mắt Peter. Đây là người xinh đẹp nhất gã từng gặp." Nhớ lần đầu chúng ta gặp nhau không ? "Một cái gật đầu nhẹ." Nhớ tôi hỏi cậu câu gì không ? "" Không nhớ lắm ". Peter biết Alipede đang nói dối, nhưng gã không cảm thấy muốn vạch trần." Vậy tôi sẽ hỏi lại lần nữa "." Đằng ấy có muốn cùng tôi nói chuyện yêu đương không ? "Alipede không ngạc nhiên, thật ra anh cũng đã ngờ ngợ điều gã sẽ nói." Nếu chưa thì có thể thử với tôi không ? "." Tôi không muốn mất việc "." Chỉ cần cậu nói muốn hay không thôi "." Cậu làm việc cho tôi cũng được mà, tôi sẽ không bạc đãi cậu "." Cậu trông nghèo ". Alipede hơi coi thường nhìn gã. " Nhưng nếu cậu giải quyết được Raphael thì tôi sẽ cân nhắc ".Peter chỉ mỉm cười.
Alipede chỉ tiện miệng nói thôi, ai ngờ đâu sáng hôm sau Raphael bay màu thật, công ty bị thu mua lại, còn hắn thì vào tù. Anh nghi ngờ nhìn sang gã đàn ông bỗng nhiên trở nên thật xa lạ đang ngồi nhâm xi cà phê ở bên cạnh." Cậu làm à ? "Peter mỉm cười như đêm qua, gã khẽ đặt tách cafe xuống. " Ừ. Cậu bảo giải quyết Raphael là được mà "." Chúng ta thuê lại Thaddeous được không ? Không có nó tôi chán lắm ".Sau đó Alipede mới biết Kim Sun Gu đi du học lại lên làm thủ lĩnh của cả một băng đảng, lại còn là anh em kết nghĩa với mấy tai to mặt lớn bên phía kẻ thù của Raphael, chả trách sao hắn gục nhanh vậy. Có chút tội nghiệp cho ông chủ cũ, chắc hôm nào đem trái cây đến thăm hắn thôi." Ơ. Vậy còn chuyện cậu bị bắt cóc là giả à ? "" Ừ, tôi cố tình để bị bắt thôi "." Thế còn vụ đêm qua say thì sao ? "" Tửu lượng tôi khá tốt "." Cậu còn chuyện gì giấu tôi nữa không ? "" Từ từ rồi kể cậu nghe ".end.T : Từ đồng nghiệp giờ nó thành chủ rồi.A : Đừng lo, tôi sẽ bao nuôi cậu, tình nhân nhỏ à.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com