TruyenHHH.com

Kiep Nay Ta Nhat Dinh Tro Thanh Lanh Chua Light Novel


     Tình huống này khiến mọi người hoàn toàn sững sờ, trên mặt Lulak tràn đầy phong trần do di chuyển nhanh để đến.

     Lulak đã chạy từ Lombardy đến đây không chút chậm trễ.

- Ngài đang làm cái quái gì thế!

     Ferdick Angenas, người đứng đầu Angenas, hét lên khi chỉ tay về phía Lulak.

- Mặc dù ngài là người đứng đầu Lombardy, nhưng điều này đã hoàn toàn vượt qua ranh giới khi đột nhập vào phòng làm việc của Bệ hạ!

- Đột nhập? Vậy tại sao ông lại có thể ở đây yêu cầu Hoàng đế giao việc kinh doanh của Gallahan cho ông? 

- Cái..., ngài đã ...

- Khi ta biết Angenas phát hiện ra bí mật của gia tộc, tôi không thể không đoán ra những trò bẩn thỉu của ông.

     Lulak bước tới và đi về phía Ferdick Angenas.

     Bóng của Lulak đổ xuống Ferdick thấp bé và mảnh mai.

- Ông nói rằng ta đã vượt quá giới hạn?

- Vâng, vâng! Sao ngài dám đến phòng làm việc của Bệ hạ...! 

    Lulak giơ tay đe dọa, trông giống như sẽ vặn cổ Ferdick Angenas, người liên tục lập lại những điều vô nghĩa như một con vẹt.

- Ugh!

    Ferdick cảm thấy áp lực nặng nề, ông phải nghiến chặt răng để tránh hét lên trước sức mạnh tưởng chừng như bóp nát vai của mình.

    Lulak ghé sát tai Ferdick và nói nhỏ.

- Ông đang định bán lương tâm và cái đầu của mình sao, Ferdick?

     Chỉ có duy nhất Ferdick Angenas có thể nghe được.

- Giống như ông không hề di chuyển được, nếu ta chỉ cử động, Angenas sẽ giống như ông bây giờ.

- Gì !, bây giờ ngài đang đe dọa ta?

- Đúng đây là một sự đe dọa! Vì vậy, hãy lắng nghe, Ferdick Angenas. 

    Giọng của Lulak càng trầm hơn.

- Từ lúc đặt chân vào Hoàng cung với ý định trộm kinh doanh may sẵn ngay khi nghe tin con của ta bị bệnh, ông đã vượt quá giới hạn rồi.

    Đôi mắt nâu nhăn nheo của Lulak lóe lên lục quang đáng sợ tựa như một con sói khát máu đang lăm le cắt đứt cỏ con mồi.

- Ông vừa vượt qua ranh giới đang bảo vệ Angenas khỏi ta bằng chính đôi chân của mình. Ông có hiểu không, Ferdick? 

    Ferdick Angenas nuốt nước bọt.

    Mặc dù Ferdick biết rằng Lulak sẽ rất tàn nhẫn khi động đến dòng dõi của ông ta.

    Nó đã được lên kế hoạch dưới sự tính toán kỹ lưỡng rằng mọi thứ không thể thành ra như thế này.

    Bằng cách nào đó, Ferdick nghĩ rằng ông đã vượt qua ranh giới mà lẽ ra ông không nên vượt qua như lời Lulak nói.

    Sự hối hận đang dâng lên trong đầu Ferdick.

     Và như thể đọc được suy nghĩ của Ferdick, Lulak nói với một nụ cười nhếch mép trên khuôn mặt đầy nếp nhăn.

- Từ bây giờ, ông hãy nghĩ về nó vô số lần trong tương lai. Hãy cảm thấy hối tiếc, hãy ân hận, một lần rồi lại một lần với suy nghĩ ' Lúc đó đáng ra tôi không nên chạm vào Gallahan.'

     Lulak nắm chặt lấy vai Ferdick Angenas, rồi quay đi.

- Đã được một thời gian, trưởng thương đoàn Durak.

- À vân, tôi xin lỗi...

     Croyton Angenas vô tình nói lời xin lỗi.

- Không không. Đừng xin lỗi bây giờ. Sẽ có rất nhiều điều cần phải xin lỗi trong thời gian tới.

    Lulak nói với một nụ cười, nhưng khuôn mặt của Croyton thậm chí còn trắng hơn.

    Ferdick Angenas nhìn Hoàng đế Jovannes để cầu xin sự giúp đỡ, nhưng Hoàng đế chỉ đang nhấm nháp rượu với khuôn mặt của một người đứng ngoài cuộc.

- Vậy Gallahan có thực sự mắc bệnh Tlenbrew không? Tin đồn có đúng không? 

    Hoàng đế hỏi Lulak.

- Đúng vậy.

- Ồ. Hẳn sẽ rất khó khăn.

- Người không có gì phải lo lắng về điều đó, thưa Bệ hạ.

- Nhưng nếu đó là bệnh Tlenbrew, sắp tới...

    Jovannes cũng nhìn xuống mắt Lulak và ít nói hơn.

    Nhưng những gì Lulak muốn nói cũng giống như những gì ông đã nói.

- Gallahan hiện đang được điều trị.

- Trị liệu? Nhưng không có cách nào chữa khỏi bệnh Tlenbrew mà? 

- Cho đến nay nó đã có phương pháp.

    Lulak dừng lại một lúc.

- Một phương pháp điều trị mới đã được phát hiện. Gallahan đang hồi phục rất nhanh. Vì vậy, Gallahan sẽ ổn thôi.

- Cái đó!

     Một tiếng kêu hoang mang phát ra từ Ferdick Angenas.

     Cách chữa bệnh của Tlenbrew là một điều vô nghĩa.

    Gallahan Lombardy có thể tốt hơn?

    Lulak có thể phản đối, Ferdick cũng biết rằng Lulak sẽ tức giận, nhưng vì ông đã tính toán rằng nếuông có thể tiếp nhận kinh doanh quần áo may sẵn thì rất đáng để mạo hiểm.

    Nhưng nếu Gallahan thực sự sống sót.

    Sau lưng Ferdick một giọt mồ hôi lạnh chạy xuống.

- Nếu Gallahan không hồi phục thì sao? Ngài sẽ làm gì sau đó?

    Jovannes nhìn Lulak với đôi mắt nham hiểm như rắn.

- Khi đó, Lombardy sẽ nhận trách nhiệm và tiếp tục công việc kinh doanh. Nhưng nó sẽ không xảy ra. Gallahan sẽ đứng dậy và xuất hiện trở lại.

    Lulak nói vậy và rời khỏi phòng làm việc.

    Cuối cùng nhưng không kém phần quan trọng, Lulak vẫn không quên nhìn chằm chằm vào Ferdick Angenas.

- Thôi, cứ xem đi. Biết đâu Gallahan khỏe mạnh sẽ không chết .

    Jovannes nói, vẫy vẫy ly rượu. 

    Ferdick Angenas đành ngậm đắng nuốt cay.

* * *

    Phu nhân Sussew nhìn chằm chằm vào Shananet.

- Nhận được tin thông qua tin đồn về căn bệnh của Gallahan. Đây có phải là cách Lombardy đối xử với gia tộc mà anh ấy muốn làm ăn không? 

- Con xin lỗi vì đã không thể nói trước cho mợ.

    Shananet lịch sự cúi đầu.

    Thấy vậy, phu nhân Sussew càng tức giận hơn.

- Cho ta một lý do! Chỉ khi đó, ta mới có thể tin tưởng Gallahan và bắt đầu công việc kinh doanh lớn này! 

- Mợ ơi.

    Sau khi Shananet gọi phu nhân Sussew bằng một giọng trầm lặng, cô ấy lấy ra một lá thư đưa cho bà.

    Đó là thư của Gallahan.

    Sau khi mở nó ra, bà Sussew trầm ngâm đọc.

    [Mợ Beatrix thân mến.

    Đến hiện giờ, con đoán rằng chắc hẳn mợ đã rất buồn khi nghe về hoàn cảnh của con.

    Con sẽ giải thích rõ với mợ khi thời điểm đến, nhưng con xin lỗi vì đã nói dối mợ.

    Vì lợi ích tốt nhất từ một người chỉ có thể nằm tĩnh dưỡng này, Gallahan con đã hoàn thành công việc một cách tốt nhất.

    Và vì tương lai của con gái con, Tia, con đã cố gắng giữ bí mật càng lâu càng tốt, để không một ai biết.

    Tuy nhiên, trong hoàn cảnh đã biết trước mọi chuyện như thế này, con chỉ xin phép mợ một yêu cầu phù phiếm.

    Hãy tin tưởng ở con và đợi một thời gian.

   Nếu mợ không tin con vì đã cố gắng lừa dối người, xin hãy tin người đã đưa bức thư này.

   Tụi con sẽ cố gắng hết sức để mang tin vui đến tận tay mợ.

   Từ Gallahan .]

- Kẻ gian xảo...

     Susew đã nghĩ Gallahan chỉ là một chàng trai nhẹ nhàng và dịu dàng.

    Nhưng giờ Gallahan lại gần như giống cha của mình.

    Có đau lòng không khi phải nổi giận với một đứa cháu ốm yếu đang cố nói dối con gái mình và gọi mình là 'Mợ ơi'? 

    Phu nhân Sussew với vẻ mặt giận dữ, hỏi Shananet.

- Ta sẽ đích thân đến và nói với Gallahan. 

- Đó là...

    Shananet cố gắng che giấu sự bối rối của mình.

   Dù không bày tỏ nhưng cô cũng đang cố gắng chấp nhận tất cả những tình huống này giống như phu nhân Sussew.

   Trong khi chuẩn bị đối mặt mọi việc có thể xảy ra sau khi nghe tin Gallahan mắc bệnh Tlenbrew, Florentia đã đến thăm Shananet.

    Sau đó, với một lá thư từ Gallahan, Shananet được yêu cầu gặp bà Sussew.

    Cùng với yêu cầu, 'Hãy đến với tư cách là Shananet Lombardy, không phải chị gái của cha'.

- Một trong những nhà nghiên cứu, một sinh viên nhận học bổng Lombardy, vừa phát minh ra một phương pháp chữa trị cho bệnh Tlenbrew.

- Vậy, ý con là Gallahan có thể tốt hơn?

- Em ấy đang được điều trị.

    Với Gallahan và Shananet cũng vậy, tình trạng anh em ruột không thể nói dối.

    Phu nhân Sussew nheo mắt nhìn Shananet.

- Điều gì sẽ xảy ra nếu ta tin tưởng và chờ đợi, và niềm tin đó đã phản bội ta? Angenas có thể đến bất cứ lúc nào để bắt tay với Sussew và nhảy vào cuộc.

    Đúng thế.

   Shananet xác nhận những gì cô đã đoán ra và nắm chặt tay.

- Mợ ơi, Gallahan là em trai con, nhưng em ấy không có khả năng sẽ nói dối một cách ngu ngốc như vậy. Sẽ tốt hơn nếu em ấy hành động yếu ớt hơn một chút, nhưng em ấy là một kẻ ngốc không thể làm được điều đó. 

    Chỉ mới được vài tiếng đồng hồ từ khi Shananet nghe tin đứa em trai như vậy mắc bệnh nan y.

    Tuy nhiên, không có chỗ cho sự thương tiếc và bối rối đối với Shananet lúc này.

    Cách tốt nhất dành cho Gallahan - đứa em trai đang tịnh dưỡng, là hoàn thành tốt công việc này.

- Con tin rằng Gallahan đang làm những gì tốt nhất có thể để vượt qua căn bệnh vào lúc này. Nhưng, nếu Gallahan không thực hiện lời hứa của mình... 

     Shananet nhớ lại những lời của đứa cháu gái nhỏ .

    'Xin hãy đến với tư cách là Shananet Lombardy, không phải chị gái của cha.'

    Đứa trẻ thậm chí có thể dự đoán được một tình huống như thế này sẽ xảy ra?

    Shananet khẽ mỉm cười trước một suy nghĩ vô lý.

    Sau đó, cô nhìn thẳng vào phu nhân Sussew.

- Vậy thì hãy tin vào Lombardy. Gallahan là người sáng lập 'Cửa hàng quần áo Gallahan', nhưng em ấy cũng là con trai của Lãnh chúa Lulak Lombardy. Và Lombardy không bao giờ làm thất vọng những ai đã tin tưởng và làm việc cùng mình.

    Một khoảnh khắc im lặng trôi qua.

    Và phu nhân Sussew thở dài thườn thượt.

- ... Nói Gallahan đừng lo lắng về Sussew và chỉ tập trung vào việc điều trị. Hãy ghi nhớ điều đó rằng ta mong sẽ sớm nhận được phản hồi. 

- Vâng, mợ.

    Shananet đứng dậy khỏi chỗ ngồi, giấu đôi tay hơi run của mình vào trong tay áo của chiếc váy rộng.

- Và, Shananet.

    Phu nhân Sussew nói khi xoa trán với vẻ mặt mệt mỏi.

- Con hãy bảo chồng con ngừng thuyết phục chúng ta đi, vì mợ không muốn bán khu mỏ đang ở?

- ...Chồng con?

    Shananet bối rối trong giây lát, sau đó giấu đi vẻ mặt nghi vấn và gật đầu.

- Vâng, thưa mợ. Con sẽ nói lại.

* * *

    Đã ba tuần đã trôi qua kể từ vụ náo loạn.

    May mắn thay, tất cả những sự việc xảy ra ngay lập tức đã kết thúc, nhưng tất cả đều chỉ là biện pháp tạm thời.

    Giải pháp duy nhất là tạo ra một phương pháp chữa trị bệnh Tlenbrew và chữa lành cho cha.

    Estira đang nỗ lực hết mình để nghiên cứu nhưng vẫn chưa tìm ra cách chữa trị.

    Bệnh tình của cha ngày một nặng hơn, giống như trong kiếp trước.

- ...Con sẽ sớm trở lại.

    Và trong tình huống này, tôi lại phải vào Cung để đóng vai trò bạn đồng hành của Perez.

   Tôi muốn ở cạnh cha, nhưng cha đã đẩy tôi đến chơi với Perez để giúp tôi bớt căng thẳng và sảng khoái hơn.

   Đó là điều cha muốn, vì thế tôi không thể không đi.

    Tôi bước lên xe với vẻ mặt u ám.

    Mất hàng giờ đồng hồ để đến Hoàng cung từ dinh thự Lombardy, đủ loại suy nghĩ chạy qua đầu tôi.

    Và cuối cùng, chúng tôi đến Cung điện Poirak, nơi Perez sống.

- Xin chào Tia.

    Perez chào đón tôi bằng một nụ cười dường như vô cùng tươi tắn.

- Xin chào.

    Nói thẳng ra là tôi thấy bực mình.

    Trong tình huống này, tôi muốn ở bên cha mình dù chỉ một phút, thời gian tôi dành cho Perez đều bị lãng phí.

    Perez nhận được lời chào khô khan của tôi, nhìn chằm chằm vào mặt tôi một lúc.

    Đó là một trong những thói quen của anh ấy.

- Đi thôi.

    Rồi tay Perez nắm lấy tay tôi.

- Gì? Chúng ta đang đi đâu vậy?

- Một nơi để chơi ngày hôm nay.

- Tôi không có tâm trạng để chơi.

- Tôi biết.

    Cậu biết cái quái gì ?

    Đã đến lúc sự kiên nhẫn của tôi cạn kiệt

    Perez mở cánh cửa lớn bằng tay còn lại.

- Đây...

- Thư viện ở Cung điện Poirak. Đây là bộ sưu tập sách về bệnh Tlenbrew và thuốc thảo dược. Đó là những gì tôi có thể tìm thấy. 

    Perez nói khi kéo ghế ra khỏi bàn ở giữa thư viện.

- Chúng ta hãy cùng nhau tìm hiểu về bệnh Tlenbrew. Nếu chúng ta tìm kiếm, chúng ta có thể sẽ tìm ra cách.

- Perez...

- Lần này tôi sẽ giúp cậu.

---------------------------------------------------------------------------------------

#Elwyna

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com