TruyenHHH.com

Kiep Nay Ta Nhat Dinh Tro Thanh Lanh Chua Light Novel


    Florentia đã không đến gần Gallahan.

    Cô ấy chỉ đứng cách xa ở cánh cửa, nói chuyện một lúc với Clerivan rồi quay lưng đi.

   Trước hành động đó, Gallahan khẽ cười khổ và nói với Louryl.

- Louryl, cô có thể giúp Tia chuẩn bị đi ngủ được không?

- ... Vâng, thưa ngài Gallahan.

    Louryl cúi đầu chào , rồi chạy về phía Florentia.

    Người duy nhất còn lại trong phòng với Gallahan là Lulak, người vẫn đang ngồi trên ghế, và Clerivan đứng ở cửa.

- Ta nghĩ mình sẽ còn phải mượn tay Louryl nhiều lần trong tương lai. Đó hẳn là một vấn đề lớn. 

    Sẽ ngày càng có nhiều việc anh không thể làm được trong tương lai.

   Mặc dù bây giờ chỉ mới tê liệt một bên chân nhưng Gallahan không biết khi nào thì triệu chứng liệt sẽ lan đến các nơi khác.

- Nửa năm....

    Đó là cuộc sống còn lại của anh như bác sĩ O'Malley đã nói.

   Sau khi bệnh Tlenbrew bộc phát, người ta nói rằng thường thì người mắc bệnh sẽ chỉ sống được trong vòng nửa năm.

- Ta sẽ tìm một bác sĩ khác, vẫn còn nhiều người giỏi ngoài kia.

- Cha ....

- Đó là một căn bệnh rất hiếm, Vậy thì làm sao chúng ta có thể chắc chắn được sau khi chỉ kiểm tra một lần? Hãy hỏi bác sĩ khác. Con mà bị bệnh Tlenbrew ư. Điều đó thật vô nghĩa.... 

    Mặt Clerivan đanh lại trước lời lẩm bẩm của Lulak.

- Tlenbrew?

- Chính bác sĩ đã nói thế!

    Cuối cùng, Lulak bỗng hét lên.

    Khuôn mặt nhăn nhó ấy khác hoàn toàn với biểu hiện trầm lặng và bình tĩnh thường thấy của Lulak.

- Gallahan không thể bị một căn bệnh nặng như vậy!

- Cha à.......

    Gallahan nhìn Lulak và không biết nên nói gì.

- Ta sẽ gặp một bác sĩ khác.

- Đúng thế. Bác sĩ O'Malley có vẻ như bị bệnh rồi. 

    Lulak đứng dậy khỏi chỗ ngồi.

- Có lẽ ngày mai chân con sẽ ổn thôi.

    Nhưng dù nói vậy, ánh mắt của Lulak vẫn nhìn chằm chằm vào cái chân cứng đờ của Gallahan.

   Nhìn bề ngoài nó trông rất ổn.

- Con vẫn còn quá trẻ, Gallahan.

    Không có ý nghĩa gì khi phải mắc một căn bệnh không có thuốc trị.

    Lulak quay đi, sau khi để lại một câu nói như vậy.

- Và được để chuyện này rò rỉ ra ngoài. Con ... Con chỉ bị gãy chân do vấp ngã trong bữa tiệc Hoàng gia. Hiểu chứ?

- ...Cảm ơn cha.

    Gallahan hiện đang vô cùng nổi bậc cả trong và ngoài gia tộc, nếu chợt có vài tin đồn rằng có điều gì đó không ổn với tình trạng cơ thể của anh ấy.

    Đây sẽ là một tin tức tuyệt vời đối với đối thủ đang tìm kiếm điểm yếu của họ, và nó sẽ là một trở ngại lớn cho những ai muốn hợp tác với cửa hàng quần áo Gallahan.

- Ta không biết được khi nào sẽ có người đến, vì vậy hãy đặt một thanh nẹp vào chân.

- Haha. Vâng, thưa cha......

    Gallahan bật cười, và Lulak rời khỏi phòng sau khi nói với anh rằng 'không có gì đâu'.

   Ngay khi cánh cửa đóng lại, nụ cười đã biến mất hoàn toàn trên khuôn mặt của Gallahan.

   Sau đó, anh nói với Clerivan bằng giọng nói trầm tĩnh.

- Ngài Clerivan!

- Xin ngài cứ nói.

- Ta nghĩ mình cần chuẩn bị một vài thứ.

- Ngài đang nói cái gì vậy?

    Gallahan thở dài trước câu hỏi của Clerivan.

- Ta phải chuẩn bị trước nếu đó thực sự là bệnh Tlenbrew.

    Đó là một tiếng thở dài giống như cam chịu hơn là thất vọng.

- Ngài định bỏ lại tiểu thư Tia một mình?

    Trước khuôn mặt tươi cười của Gallahan, Clerivan không thể nói được gì.

    Thay vào đó, Clerivan siết chặt nắm tay của mình khiến cho ghi chú mà Florentia đã đưa trở nên nhàu nhĩ.

* * *

    Ánh nắng hôm nay vô cùng chói chang.

    Perez có một thói quen từ lâu, đó là đến trung tâm huấn luyện cung điện Poirak  với thanh kiếm của mình.

    Kể từ ngày đầu tiên gặp Florentia.

   Buổi luyện tập buổi sáng luôn luôn diễn ra không bỏ buổi nào kể từ khi được thông báo rằng cậu phải tập kiếm thuật.

   Bữa tiệc hôm qua kết thúc sau nửa đêm, và cậu ấy chỉ mới nghỉ ngơi được vài giờ.

    Nhưng không bao giờ có trường hợp ngoại lệ.

    Cơ thể Perez cảm thấy nặng nề, nhưng khi cậu bắt đầu vận hành Aura, cảm giác đó nhanh chóng biến mất.

    Perez đổ đầy mồ hôi, ngồi trên sân tập và nhớ lại những gì đã xảy ra đêm qua.

    Florentia, người đã gặp lần đầu trong rừng và thu hút sự chú ý của Perez, thời gian trôi qua nhanh chóng, nhưng cô ấy không hề thay đổi.

     Perez chỉ luôn nhìn chăm chú Florentia.

    Từ khi khoảnh khắc cô ấy  bước vào sảnh tiệc.

    Hay khoảng thời gian ngọt ngào trên sân thượng trôi qua thật nhanh.

    Ngay cả khi Astana rút kiếm.

    Perez chỉ luôn nhìn Florentia.

    Và cả khi Gallahan đột nhiên ngã xuống khiến mọi người tập trung vào Gallahan.

   Perez vẫn luôn nhìn Florentia.

- Cô ấy có sao không?

    Không giống như cậu, Florentia dường như rất thân thiết với cha mình.

    Nhìn Gallahan không thể đứng dậy khi bị ngã xuống, khuôn mặt Florentia tái nhợt cắn chặt môi hiện lên trong tâm trí anh.

    Thật tuyệt nếu ta có thể đến gặp cô ấy.

    Tuy nhiên, Florentia đã từng nối rằng không thể để ai khác biết được nối quan hệ thân thiết của cả hai.

    Perez cảm thấy trái tim như bóp chặt khi cậu đặt thanh kiếm của mình vào bao kiếm.

    Nhưng, Perez rất nhớ Florentia.

    Vai của Perez khi trở về cung điện trở nên chùng xuống.

- Kính thưa Hoàng hậu nương nương!

    Perez ngẩng đầu trước giọng nói trầm thấp của Caitlyn khi bước vào cung điện Poirak.

    Cậu nhìn thấy Hoàng hậu đang tự mình bước ra khỏi cửa xe ngựa.

    Và cánh tay phải của Hoàng hậu, giơ lên ​​mạnh mẽ như thể sẵn sàng tát vào mặt Perez.

    Nó quá chậm để Perez suy nghĩ.

'Ta sẽ bị đánh?'

    Ý nghĩ đó lướt qua tâm trí Perez.

    Đó là bởi vì Perez có thể đoán được tại sao Hoàng hậu tát vào mặt cậu.

    Perez vốn đang đứng yên đã nghiên mặt nhẹ vào phút cuối.

   Bàn tay của Hoàng hậu chỉ cách mặt Perez trong gang tất.

- Sao ngươi dám!

    Hoàng hậu càng khó chịu hơn.

- Đồ nhãi ranh hèn mọn! Sao ngươi dám giương kiếm chém con trai ta!

    Rabini cố gắng đánh Perez một lần nữa, nhưng mỗi lần như vậy Perez đều có thể né tránh bằng một động tác nhẹ nhàng, điều đó càng làm tăng thêm sự tức giận của Rabini.

- Mau bắt lấy thứ hèn mọn đó!

     Cuối cùng, Hoàng hậu ra lệnh cho các hiệp sĩ đi cùng.

     Tuy nhiên, những hiệp sĩ đang đến gần cũng phải nao núng khi nhìn thấy thanh kiếm đang buộc vào thắt lưng của Perez.

    Việc Nhị hoàng tử tài năng tạo ra Aura khi chưa được 14 tuổi đã được lan truyền khắp Hoàng cung.

    Nó là một Aura màu xanh lam đầy sống động.

    Mặc dù Nhị hoàng tử vẫn còn trẻ, nhưng rõ ràng là cậu ấy đã có những kỹ năng tương tự như các Hiệp sĩ.

    Đúng như mong đợi.

    Nhị hoàng tử đã lùi lại hai bước rưỡi như thể đã đoán ra được bước đi tiếp theo của họ.

    Ngay cả khi các hiệp sĩ rút kiếm ra, đó là một khoảng cách mà mũi kiếm không thể chạm tới.

    Tất cả chúng đều đã được nhìn ra.

    Trong khi các hiệp sĩ còn đang sững người, Hoàng hậu đã tuôn ra đủ thứ lời lăng mạ về phía Perez.

- Đáng ra lúc đó ta nên giết ngươi! Đáng ra ta phải chôn ngươi cùng với người mẹ thấp kém kia! Thứ ghê tởm không rõ nguồn gốc! Dám động vào con trai ta......

- Ý nàng là 'thứ thấp kém với nguồn góc dơ bẩn' sao, Hoàng hậu?

    Bước chân của Hoàng hậu dừng lại.

    Chính Hoàng đế đã ra mặt vì nghe thấy tiếng ồn ào khi đợi Perez trong khu vườn của Cung điện Poirak.

    Các hiệp sĩ tiếp cận Perez nhanh chóng lùi lại.

- Nàng nói rằng con trai ta không thích hợp là Hoàng tử? Hay là...

    Hoàng đế không hề che giấu sự bất mãn của mình.

- Cái nguồn gốc mà Hoàng hậu đang nói, là ta?

- Ý thần thiếp không phải vậy...

    Rabini lúng túng trong giây lát, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và trả lời.

    Bà thậm chí còn rất tự tin khi trả lời với phần cằm hơi hếch lên.

- Thần thiếp đã nghe những gì đã xảy ra với Astana ngày hôm qua. Tại sao bệ hạ lại không nói với thần?

- Ta phải nói gì đây? Cậu con trai mười bốn tuổi của nàng đã đẩy con gái Gallahan mà không có lý do và cố gắng làm tổn thương con bé trước sự chứng kiến ​​của Lombardy?

    Jovanes mỉa mai.

- Astana chắc chắn có lý do cho việc đó!

    Rabini, tức giận, hét đến khản cả giọng.

    Nhưng Hoàng đế lại cau mày lắc đầu.

- Là Hoàng tử của Đế chế này, đáng ra nó nên biết cách làm thế nào để khiến gia tộc Lombardy đứng về phía mình.

    Những lời nói đó cuối cùng đã khiến cơn giận của Rabini tăng lên và bùng phát.

- Tại sao! Tại sao bệ hạ luôn tìm kiếm sự chú ý của Lombardy! Chúa tể của Đế chế này chính là Bệ hạ! Là Gia tộc Durelli!

- Cho nên?

- Trong tình huống như ngày hôm qua, bệ hạ nên đứng về phía Astana! Đáng lẽ bệ hạ phải trừng phạt đứa con gái Lombardy đã khiến Astana tức giận như vậy, thay vì để đứa con trai của ả hầu hèn mọn này chĩa kiếm vào Astana!

    Hoàng đế tặc lưỡi với vẻ mặt hoàn toàn mệt mỏi và hỏi lại.

- Nàng muốn ta giả vờ hòa ái với Lombardy và ngay lập tức vứt bỏ họ chỉ vì Astana?

- Làm thế nào bế hạ lại chỉ dựa vào Lombardy trong khi người có rất nhiều quý tộc xung quanh? Một khi Lombardy bị bỏ rơi bởi Hoàng gia .......

- Angenas sẽ ngay lập tức thế chỗ.

- Đó cũng là vì ...

- Đẩy Lombardy ra và lấp vào bằng Angenas. Nàng đang muốn ta trở thành một tên Hoàng đế ngu ngốc đến mức nào?

    Jovanes nhếch mép.

- Hoàng hậu.

    Giọng nói của Hoàng đế như đâm xuyên qua tim Rabini.

- Angenas không bao giờ có thể thay thế Lombardy. Nàng không bao giờ làm được điều đó. Vì vậy, đừng quá tham lam.

   Hoàng hậu trở nên run rẩy, nhưng Hoàng đế không hề quan tâm.

   Nó không chỉ là bề nổi. Lombardy giống như một trụ cột khổng lồ duy trì Đế chế và Hoàng tộc này.

    Thời còn thiếu niên, ông đã rất khó khăn để thừa nhận điều đó, nhưng giờ Jovanes đã trở nên khôn ngoan hơn nhiều.

    Jovanes đã sử dụng Lombardy như Lulak nói, chấp nhận rằng đụng độ với họ có thể sẽ phá hủy mọi thứ.

    Đôi khi trao quyền cho họ, đôi khi lại giả vờ đẩy họ ra.

   Tuy nhiên, có một thứ mà ngay cả với một người có tính nham hiểm như cáo, cũng không bao giờ chịu bỏ qua.

    Đó là dám động vào máu mủ của Lulak.

    Nếu ngày hôm qua Perez không ngăn cản, Jovanes sẽ phải công khai khiển trách Astana để giải tỏa cơn tức giận của Lulak.

    Tuy nhiên, lý do Perez đột nhiên xuất hiện bảo vệ Florentia thì Jovanes vẫn chưa biết.

    Đó là lý do tại sao ông đến thăm Cung điện Poirak để hỏi về điều đó ngày hôm nay.

    Tuy nhiên, có vẻ như Hoàng hậu cũng đến.

    Nghĩ đến việc Astana mách với mẹ mình, Hoàng đế càng thêm tức giận.

    Một đứa trẻ hư hỏng.

   Sau đó, Jovanes nhìn sang Perez đang đứng yên sang một bên.

   Từ khi bước vào sảnh tiệc, Hoàng đế vẫn nhớ rõ Perez đã không thể rời mắt khỏi con gái của Gallahan.

    Và đột nhiên một suy nghĩ kỳ lạ nổi lên.

   Jovanes nói với Perez, người đứng chống lại Nữ hoàng.

- Con hãy đến thăm Gallahan Lombardy trong dinh thự thay cho ta.

    Gương mặt chua ngoa của Perez trở nên tươi sáng.

- Và gửi lá thư của ta tới Lãnh chúa Lombardy. Có vẻ như con gái của Gallahan sẽ là bạn kết giao của con đấy!

-------------------------------------------------------------------------------------

#Elwyna

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com