Chương 15
Thình thịch. Tiếng tim đập chói tai vẫn vang vọng như cũ khi Gokudera cố gắng bịt gương mặt của mình lại. Gokudera chưa từng trải qua cảm giác như vậy lần nào cả, cứ như có một con đập trong tim đã bị phá sập, dòng nước lũ đang không ngừng ồ ạt đổ ra khiến cho trong lòng Gokudera như đang ngập lụt. Nhưng Gokudera cảm thấy mình không ghét tình trạng này lắm. Chỉ là cần thời gian để thích nghi với nó mà thôi. Trước khi Gokudera kịp lấy lại nhận thức người trong hội trường đều đã tản đi hết, có vẻ như nhóm của Tsunayoshi là nhóm cuối cùng biểu diễn ở khán đài này. Gokudera hoàn hồn nhận ra mình nên đi ra cánh gà để xem xét tình hình của Tsunayoshi. Gokudera chạy vội ra cánh gà nhưng bị nhân viên nhận lầm là fan, cậu luống cuống giơ tấm thẻ của nhân viên đoàn chương trình mới được phép đi ra đằng sau tấm màn. Khung cảnh ở đó hoảng loạn gà bay chó chạy. Là do chân của một thành viên nhóm vừa biểu diễn đã xưng vù lên. Nhóm có 6 người thì hết 3 người đã loạn cào cào lo lắng nhưng không biết làm gì mới ổn, Fuyuki mắc mệt với họ nên kêu bọn họ chạy đi phòng y tế xin ít bông băng, thuốc sát trùng đủ loại. Còn Momofuya thì quen thuộc hơn hẳn, xin được ít chút nước ấm chườm vào cho cái chân đau Tsunayoshi, sau đó lại xin một cục đá chườm lạnh tới tê cho Tsunayoshi. Lúc đầu Tsunayoshi còn thấy bình thường, nhưng ngay khi bị chườm lạnh lại oai oái la đau như mong Momofuya có thể nhẹ tay với mình một chút. Nhưng Momofuya lại bỏ ngoài tai, chuyên tâm cầm cục đá lạnh dí sát vào chân Tsunayoshi. Nếu giai đoạn này làm không kỹ thì chắc chắn mai Tsunayoshi càng đau hơn bây giờ. Trước khi lên sân khấu Momofuya đã chườm cho Tsunayoshi một lúc, đáng lẽ vết thương đã ổn hơn chút, nhưng vì mới ngã trên sân khấu nên vết thương lại sưng hơn lúc ban đầu. Gokudera thất thần một lúc đứng nhìn cảnh tượng này. Tsunayoshi đang nói chuyện với Momofuya và Fuyuki bỗng dưng nhận thấy có ánh mắt nhìn mình. Ngước mặt lên liền nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc với mái tóc bạc. "Gokudera-kun. " Tsunayoshi mừng rỡ kêu lên. Nhìn cậu ấy bình thường đứng đây, Tsuna an tâm hơn hẳn. Do hồi nãy quá vội, vẫn không kịp kiểm tra kỹ tình trạng của Gokudera, chắc là cậu ấy biểu diễn xong rồi nhỉ. Gokudera chưa bao giờ là một người trì độn, tuy có hơi cố chấp nhưng luôn nhận ra bản thân nghĩ gì muốn gì.Khi người đó không ngần ngại an nguy của bản thân mà xông lên cứu người như mình. Khi người đó dù cho có vất ngã vẫn đứng lên tỏa sáng một cách rực rỡ trên sân khấu. Và cả nụ cười rạng rỡ khi thấy người mình cứu vẫn bình an. Cảm xúc trong lòng Gokudera bây giờ chính là nhận định người này. Gokudera cất bước chạy xuống tới quỳ xuống bên chân Tsunayoshi. Dùng chất giọng vang dội của mình mà hô to... "Đệ Thập! "Gokudera gọi một tiếng vang dội khiến Tsunayoshi cảm thấy mình như muốn bay hết hồn vía. Nhìn đôi mắt sáng ngời của ngươi đang quỳ, Tsunayoshi chính là cảm nhận ra có gì không ổn, hoảng hồn muốn kêu Gokudera đừng gọi lung tung. Nhưng rốt cuộc cũng không kịp. "Xin hãy thu nhận tôi. ""Tôi muốn đi theo ngài tới cuối đời. ""Ngài là Đệ Thập mà Gokudera tôi công nhận! ""Tôi chắc chắn sẽ hữu ích mà hãy nhận tôi đi, Đệ Thập! Dù cho có phải nằm gai nếm mật tôi cũng sẽ đi theo ngài mà. "Một thí sinh lớp A ôm đùi thí sinh lớp X. Liên tục thề với trời đất, chỉ muốn được nhận làm đàn em. Thí sinh lớp X thì đã quá tải đầu nên cháy máy ngay đơ, thí sinh lớp A hoảng hốt bế người ta chạy đi phòng y tế. Bạn chung nhóm Tsunayoshi chưa kịp load xong những chuyện mới xảy ra nên không kịp ngăn động tác nóng vội của Gokudera. Và tràn cảnh quỷ dị này không thoát máy quay của mấy anh quay phim. Thậm chí nhân viên đoàn làm phim cũng dùng điện thoại của bản thân mà chụp lại vài tấm. Ngay chiều hôm đó, Twitter chương trình bùng nổ với lượt truy cập vượt ngưỡng với bức ảnh Gokudera quỳ dưới chân Sawada Tsunayoshi. [Gì vậy gì vậy? Chưa tung tập sau đã tung Evil edit à? ][ Thật luôn hả? Con cừu hiến tế bị evil edit kỳ này nhìn ngoan thế? ][Mặc dù có hơi ngu ngốc, cho hỏi evil edit là gì vậy ạ? Cầu giải thích. ][Nói đơn giản là kiểu edit thí sinh nói 1 sẽ bị edit thành nói -10000000. Thành nhân vật phản diện trong chương trình kiểu này, là bia ngắm chửi rủa cho mấy người không biết thứ gì gọi là evil edit đó. ][Hầy đứa nhỏ này thật đáng thương. Còn chưa lên sóng đã bị đạo diễn nhắm trúng. ]Đạo diễn đợt này chưa kịp làm gì liền bị khán giả ụp một cái nồi to. [Thôi các chị em, xin đừng đoán mò, chuyện hoàn toàn không như các bạn nghĩ đâu. ][Không như bọn này nghĩ là ý gì?... Này đừng úp úp mở nữa được không? ][Dẫu cho không rõ nhưng rõ ràng ta thấy Gokudera bế cậu kia chạy ra từ tòa nhà D đấy. Kẻ bắt nạn gì xỉu cái đùng được kẻ bị bắt nạt bế đi vậy? ][Này mọi người xem tui tìm được đoạn ghi âm gì nè. ]Đoạn ghi âm chưa tới mấy giây chỉ toàn giọng của Gokudera lại trực tiếp khi cả cộng đồng mạng nháo nhào. Bọn họ chính là cần tập sau ngay lập tức, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra thế này. Đương nhiên dù cho fan cầu xin thế nào, tập mới cũng không ra ngay lập tức cho họ coi. Vậy nên họ đành cặm cụi chế meme từ tấm ảnh duy nhất tổ chương trình phát lên Twitter. Vậy là chiếc meme đầu tiên của chương trình kì này ra đời. 'Hãy Thu Nhận Tôi Đi' Với bức ảnh Gokudera như cún quỳ gối trước mặt Tsunayoshi. Chiếc meme này còn vinh dự giựt được top 5 'Trend trong ngày' suốt cả đêm. Ngày hôm sau, Tsunayoshi mơ màng tỉnh dậy trên giường. Điều đầu tiên cậu làm chính là thở phào nhẹ nhõm vì tưởng những chuyện hôm qua chỉ là mơ. Momofuya mở cửa vào phòng. Có vẻ như cậu ấy vừa xong buổi tập thể dục buổi sáng. Sawada Tsunayoshi theo thói quen mấy tuần qua thấy kì lạ vì Momo không gọi mình dậy tập chung như mọi ngày. Ngay lúc đó cơn đau nhói truyền từ chân nhắc nhở Tsuna, à cậu bị thương ở chân mà. "Sao không ngủ chút nữa? Không mệt à? "Sawada Tsunayoshi mơ màng lắc đầu, cảm thấy mình đủ cả ngày rồi. "Vừa đúng lúc. Người này đứng ngoài cửa chờ cậu từ trước khi tớ đi này. " Ngay sau câu nói của Momofuya một chiếc đầu bạc ló vào trong phòng khiến Tsuna muốn cắn lưỡi tại chỗ. "Đệ Thập. Tôi qua hỗ trợ ngài đây. Ngài bị thương như vậy tiện nhỉ? Tôi không qua giúp thì không đáng được ngài thu nhận mà! " Gokudera 'đúng tình hợp lý' nói. Tsunayoshi ú ớ một lúc mới lấy được ý thức, ngay lập tức nói rõ. "Gokudera-kun dừng lại chút đã. Liệu cậu có đang hiểu lầm gì đó không? Tại sao bỗng dưng lại gọi tớ là Đệ Thập chứ? " "Bởi vì người như ngài chắc chắn sẽ là người nổi bật nhất ở đây. Việc trở thành kẻ đừng đấu ở đây chắc chắn là chuyện sớm muộn. Gọi ngài Đệ Thập là chuyện sớm muộn thôi mà. " Gokudera nói với gương mặt thẳng bưng, như thể nói chuyện gì đó đương nhiên vậy. Sawada Tsunayoshi hạn hán lời, Gokudera lấy đâu ra tự tin như vậy chứ? Thậm chí còn có gan hơn bản thân cậu. Cậu thở dài cố gắng giải thích với người trước mặt. "Tớ làm sao được như cậu nói chứ. Nói thật với cậu, tớ chỉ là một tay mơ. Chỉ hát bình thường, đến thanh nhạc là gì cũng không biết, ngay cả những điệu nhảy cậu thấy hôm qua cũng là tớ vụng về cấp tốc học mấy tuần trước mà thôi. ""Vậy thì... ""Chẳng phải là càng lợi hại sao! " Gokudera lại càng kích động không tiếc lời khen ngợi Đệ Thập của mình. "Ngài chưa biết rõ đã mang hào quang tỏa tứ phía như vậy. Vậy ngài chỉ cần biết sẽ ngay lập tức trở thành người đứng đầu ở đây rồi sao? " Gokudera nói tới hưng phấn. Tsuna tự hỏi Gokudera người cáu kỉnh mình gặp mấy lần trước đã đi đâu mất rồi. Cậu tìm kiếm sự giúp đỡ từ Momofuya nhưng cậu ấy không biết đã trốn đi từ lúc nào. Trước tiên là khiến Gokudera rời đi trước đã. "Thôi. Nói gì thì nói, tớ hoàn toàn ổn. Cậu không cần thấy gánh nặng trong lòng mà qua hỗ trợ tớ đâ-" Tsuna vừa nói vừa bước xuống giường tính làm vệ sinh cá nhân. Au. Chiếc chân buốt lên, đau điếng. Khiến Sawada Tsunayoshi theo bản năng chao đảo vì cơn đau bất chợt ập tới ngã về phía trước. Là do hôm qua lúc đang chườm đá thì bị gián đoạn sao? Lần trước Momo chườm cho cậu xong cậu thậm chí còn biểu diễn được mà... Sawada Tsunayoshi nhắm tịt mắt chuẩn bị tinh thần mình sẽ bị ngã đập mặt xuống đất. Nhưng trước khi việc đó kịp xảy ra, một bàn tay đã kịp đỡ lấy cậu. Cậu hơi ngước lên nhìn, thấy đôi mắt màu xanh lục của đối phương sáng ngời nhìn lại cậu như đang chờ lời khen vì đã kịp thời cứu cậu. Thật ngại ngùng, cậu vừa nói mình hoàn toàn ổn không cần giúp đỡ lại ngay lập tức gặp vụ này. Giờ có nói nữa cũng không chứng minh mình hoàn toàn ổn trong mắt của đối phương. Cuối cùng vẫn là Tsunayoshi đầu hàng trước."Vậy thì nhờ cậu Gokudera-kun. ""Vâng, ngài cứ tin tưởng ở tôi Đệ Thập! ""Không phải Đệ Thập mà... "[---- ]Đệ Thập đã bắt được Pokemon Gokudera!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com