Khr Fanfic Khi Sawada Tsunayoshi Co Song Sinh
5 năm sau"Tsuna, Akira hai đứa nhớ đi chơi cẩn thận đấy" Nana đứng trước cổng nhà chỉnh lại đồ cho hai đứa nhỏ nhà mình."Vâng chúng con đi chơi đây" Tsuna vui vẻ đưa hai tay lên cao vẩy vẩy với mẹ."Chúng con đi ạ" Akira cuối đầu 45° với mẹ mình rồi nắm tay Tsuna đi khu vui chơi.Khu Vui Chơi Hôm nay Akira khá vui vì được mẹ cho ra khỏi nhà ngoài giờ học và luyện tập. Tay nắm Tsuna sảng khoái mà đi chơi thoải mái hôm nay. Khi gặp Đệ Cửu 5 năm trước trực giác mách bảo y sẽ có chuyện xảy ra ở tương lai, nên từ ấy y vừa luyện tập vừa kiên nhẫn chỉ bảo Tsuna. Làm sao phát động được lửa của bản thân. Mặc dù kiếp trước y là nhân viên cảnh sát thì sẽ chán ghét Mafia nhưng mà... Ý chí của Đệ Nhất lập ra Vongola, Đệ Thập sau này cũng thừa kế ý chí đó y cũng vậy y vào ngành cảnh sát này chỉ bảo vệ những người mà mình cần bảo vệ mà thôi, ngành của y phải có đủ nhân chứng và vật chứng mới có thể phán xét kẻ phạm tội còn có luật sư bào chữa nữa, nên nhiều lúc không thể bắt kẻ phạm pháp đưa ra trừng trị được, nếu...làm mafia có thể giải quyết bọn chúng và đưa bọn chúng ra ánh sáng và chịu phạt vì tội lỗi của mình liệu bản thân y có làm được hay không? Vậy hãy để tương lai giúp y nhìn rõ. Dù con đường khác nhau nhưng cũng chung mục đích, người sáng người tối cũng được, Cảnh Sát Cũng được, Mafia cũng chẳng sao, bảo vệ những người mà mình yêu quý trân trọng và đưa những kẻ ác nhận sự trừng phạt là hạnh phúc lắm rồi. Akira đưa Tsuna đi ăn vặt và chơi trò chơi khắp khu vui chơi lúc y còn bé không được thế đâu, hồi bé gia đình y nghèo lắm đến khu vui chơi còn đắn đo đến khu nào chơi rẻ rẻ thôi không được vui vẻ mấy, giờ thì khác ở thế giới này điều kiện gia đình khá giả không lo về tiền bạc bên cạnh y là một đứa trẻ mà thôi, y cũng mặt dày cọ đi chơi trở về tuổi thơ của ông chú 32 tuổi trẻ trâu này vậy, lúc này hai người bọn y đang đi qua một con hẻm là đừơng tắt về nhà thì nghe tiếng khóc thét la oai oái, y liền dẫn Tsuna đi vào trong hóng hớt thử xem thì thấy một cậu nhóc với mái tóc đen trên hai tay là hai thanh Fonta áo sơ mi trắng quần ngắn màu đen, dưới đất là một đám nhóc bị bầm dập nhìn không ra mặt mũi, Akira thầm nghĩ 'Đừng nói là đây là người bảo vệ Mây tương lai Hibari Kyoya nhé!!!' . Akira chưa kịp suy nghĩ xong Hibari đã lao đến tấn công, Akira chỉ có thể khóc ròng nhận ăn cú này nhưng một bóng hình đến chắn cho y để tránh ăn trọn cú đấm của Hibari. "Hự!" Tsuna đau đớn kêu lên tay ôm bụng dần dần khụy xuống. Akira đỡ lấy Tsuna, suốt 8 năm ở cùng nhau y thấy Tsuna vừa nhát gan, hậu đậu, ngốc lại không thông minh, nhưng hôm nay nhóc này lấy thân hình yếu đuối này của mình mà nhận một cú đánh ấy của Hibari, y có cái nhìn khác về người anh trai này yếu đuối hay khóc này mặc dù là thế nhưng đây vẫn là anh y chỉ có Akira này mới được khi dễ bắt nạt chứ người khác thì không được nhé. Mặc dù y biết Hibari là một trong các hộ vệ mạnh nhất của Đệ Thập nhưng hôm nay nếu y có thua cũng phải cho tên này ăn đắng mới thả dạ vì Hibari đánh Tsuna anh trai cưng nhà Sawada đây.Akira để Tsuna vào một góc an toàn rồi hướng Hibari thủ thế tấn công. Hibari thấy vậy cũng nâng lên hai thanh Fonta thủ thế."Đến đây, động vật ăn cỏ" Sau đó cả hai lao vào đánh nhau không ai nhường ai từ sáng cho đến trưa chiều, ai cũng thương tích đầy mình đến khi đánh không nổi nữa cả hai điều gục xuống đất thở dốc."Khá lắm, ngươi tên gì?" Hibari cau mày nâng mắt nhìn về phía Akira. "Sawada... Akira, còn cậu?" Akira khó khăn mở miệng vì đã quá mệt, mặc dù biết tên của Hibari nhưng vờ như không biết hỏi cậu ta. "Hibari Kyoya, lần sau đánh tiếp" Hibari đứng dậy xoay người rời đi. Những đứa nhóc bầm dập lúc trước nhân lúc Hibari và Akira đánh nhau mà chuồn mất."Được! Nếu gặp lại!" Akira nâng người mình ngồi dậy, cảm giác thốn muốn khóc cảm thấy mình thật trâu dùng tay không đánh với Hibari mấy tiếng liền, giờ hay rồi, y gần bán tàn phế. Haizz thật là Nghiệp mà.Tsuna sau khi thấy Hibari rời đi cũng mò đến đỡ Akira lên dường như muốn khóc mắt rưng rưng nhìn Akira, sau vài tiếng ngồi chờ Akira đánh nhau bụng cậu dần dần đỡ đau hơn, đứng được bình thường tuy còn đau một chút. Akira cười haha nói:"Onii đừng khóc, gặp được Hibari cũng tốt sau này anh ta sẽ giúp chúng ta. Đừng khóc thương ngoài da thôi dăm ba bữa là hết đau. Nếu em đánh ngang ngửa Hibari thì em cũng mạnh lắm đấy, ngoan đừng khóc nào. Bụng anh đỡ hơn chưa? " trong lòng lại nói "Không mạnh thì chết à!" "Hức ... ừm, anh đỡ đau rồi... anh đưa em về băng bó vết thương ... Hức" Tsuna vừa lau nước mắt vừa dìu Akira đứng lên rồi cả hai cùng chầm chậm mà về nhà. "Về thôi về thôi" Akira dựa vào vai Tsuna về nhà trong lòng tính toán.'Vài năm nữa Reborn sẽ đến tên Ma Vương máu S ấy. Phải cùng Tsuna rèn luyện đừng để bị ăn hành mới được!' Khi về đến nhà Nana thấy hai đứa con vừa bầm dập vừa dơ thì mắng vài câu sau liền đau lòng mà trị thương ngoài da cho hai đứa con bảo bối của mình.
16/8/2019 .Nếu có sai lỗi chính tả hay gì đó mong mọi người nhắc mình để sửa.
16/8/2019 .Nếu có sai lỗi chính tả hay gì đó mong mọi người nhắc mình để sửa.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com