TruyenHHH.com

Khr Babysitting Vongola Decimo

Babysitting Vongola Decimo

16 | Những Người bảo vệ: Hayato & Takeshi

"Tên ngốc bóng chày!" Giọng của chàng trai tóc bạc nào đó vang khắp hành lang.

Takeshi đứng lại, anh ngoái đầu nhìn Hayato, nở một nụ cười toe toét.

"Ồ! Hayato!" Người bảo vệ Mưa vui vẻ chào.

Hayato ném cho chàng kiếm sĩ một cái lườm khi tiến lại gần.

"Sao cậu không nói cho tôi biết hôm nay chúng ta sẽ phụ trách trông Tsuna-sama hả?!"

"Maa, maa~ Tớ quên mất~" Takeshi cười khì khì, xoa gáy.

"Cậu nói quên là có ý gì?!" Đầu Hayato bốc khói.

"Thì tớ vừa sực nhớ ra hôm nay tới phiên chúng ta là ở khi cậu nhắc tới đấy." Takeshi đổ một giọt mồ hôi.

"Tên ngốc này! Tsuna-sama có lẽ đang đợi chúng ta đó!" Hayato mắng và chạy về phía căn phòng, nơi Tsuna bị giam gi— E hèm, nơi Tsuna đang ở.

"Ê Hayato! Đợi với!" Takeshi í ới chạy theo.

Hayato hậm hực cuối cùng cũng tới nơi, họ nhẹ nhàng đẩy cửa ra, thấy Tsuna đang ngồi chơi một mình. Cậu bé tóc nâu ngước lên, hai mắt trợn tròn trước sự xuất hiện đột ngột của họ.

"Hayato-nii? Takeshi-nii?" Cậu tò mò đứng dậy.

"Yo! Tsuna!" Takeshi hớn hở chào.

"Chào Tsuna..." Hayato cũng chào.

"Chào hai anh!" Tsuna vui vẻ đáp lại.

"Hôm nay em muốn làm gì?" Takeshi hỏi.

"Hmm... Vẽ tranh đi!" Tsuna nhanh chóng trả lời.

Nghe được câu đó, Hayato lập tức móc ra sơn, cọ và vải bạt đã chuẩn bị sẵn. Thật không hổ là Cánh Tay Phải của Vongola.

"Wow! Cậu lấy chúng ở đâu ra vậy, Hayato?" Takeshi kinh ngạc hỏi.

Chàng trai tóc bạc không trả lời, chỉ lo bày giá vẽ, cả khi Takeshi muốn giúp cũng bị quát lùi lại.

"Chúng ta vẽ cái gì đây?" Kiếm sĩ hớn hở hỏi, sau khi xong việc Hayato lặng lẽ ngồi xuống.

"Cái gì cũng được ạ!" Tsuna cầm lấy khung và cọ của mình.

Hai chàng trai phụ trách trông cậu cũng làm theo. Họ bắt đầu vẽ trong sự im lặng thoải mái, thỉnh thoảng lại có tiếng cười khúc khích của Vongola Decimo nhỏ vang lên.

"Xong rồi!" Tsuna mừng rơn.

"Haha! Làm tốt lắm, Tsuna!" Takeshi hớn hở chúc mừng.

"Làm tốt lắm, Tsuna." Hayato cũng cười nhẹ.

Tsuna mỉm cười, cho họ xem bức tranh đáng yêu vẽ một chú sư tử con khá giống với 'Natsu' của mình. Takeshi vẽ một con chim và một chú chó đại diện cho Jirou và Kojiro. Còn Hayato thì vẽ một bức tranh đẹp về Uri.

"Woah! Tranh đẹp đấy, Hayato!" Takeshi khen.

"Đương nhiên rồi! Của cậu sao mà bì được chứ, tên ngốc bóng chày!" Hayato trả đũa.

Tsuna cười khi nghe thấy cuộc tranh luận trẻ con của họ, cậu tiếp tục vẽ những con vật mình đã gặp trong những ngày được mọi người trông nom. Takeshi và Hayato thấy Tsuna chỉ đơn thuần là thích vẽ tranh. Họ tự hỏi sao trên đời này lại có một đứa trẻ ngây thơ và dễ thương như thế, rồi đồng ý với nhau rằng cậu ấy nhất định là Thiên Thần được gửi tới từ Thiên Đàng.

~Trong khi đó~

"Primo, thằng bé nhìn y như con của cậu vậy..." G nhận xét khi nhìn Tsuna.

"Mặc dù trên thực tế, nó là cháu cố cố cố cố c—" Câu nói của Lampow bị cắt ngang.

"Bọn này biết rồi!" Daemon khó chịu quát.

"Cậu ấy CỰC HẠN là một Thiên Thần!" Knuckle hét lớn.

"Nó có cả mái tóc phản trọng lực của cậu kìa, Primo!" Asari chỉ.

"Hn... Sư tử con..." Alaude đứng cách xa họ và nhận xét.

"Thằng bé không dễ thương sao?" Giotto cười rạng rỡ trước sự dễ thương của cháu cố mình.

...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com