Khr 002700 Cuong Si
Cuồng Si. Cảnh báo: có chứa nội dung khá dark, thể loại guro, Enma!Yandere.Bạn đã được cảnh báo.-bởi Oreocakie.--------"Enma-kun...dừng"Tsunayoshi nằm trên nền đất lạnh, tay chân bị xiềng xích quấn quanh, cơ thể đầy vết hôn hoan ái và cào cấu. Đôi mắt la bàn đỏ tưoi đục ngầu của Enma nhìn chằm chằm cậu, không nói một lời nào xung quanh cậu ta chỉ toàn tiếng thở gấp gáp."Enma..."Tsunayoshi vùng vẫy, nước mắt ướt nhoè và tâm sợ hãi, sợ hãi trước hình ảnh này của Enma và sợ hãi bị chạm vào.
Enma thở hắt ra, cậu ta nhìn chằm chằm chàng trai tóc nâu ánh mắt loé ánh cam hoàng hôn đốt lên ngọn lửa bầu trời trong sợ hãi.Sợ hãi.Run rẩy.Ánh mắt Tsunayoshi nhìn cậu ta như thể một con thú hoang.Enma lùi lại, bàn tay hạ cánh đùi của Tsunayoshi xuống. Đôi mắt đục ngầu dần trong trở lại, kẽo kẹt một tiếng những gông cùm liền đứt gãy.Một tiếng chói tai vang lên, khuôn mặt của chàng trai tóc đỏ hằn sâu dấu vết của một bàn tay.Cậu ta nuốt nước bọt trong cổ họng, con ngươi mở to nhìn Tsunayoshi run rẩy đánh cậu ta khuôn mặt chàng trai tóc nâu đẫm nước mắt và cơ thể khoả thân đầy vết hoan tình."Tsu-""CÂM MỒM"Tiếng vỡ vụn.Tsunayoshi chưa bao giờ quá nóng giận chuyện gì, Enma cảm thấy tội lỗi cơ thể cậu ta tự động lùi lại. Ánh mắt vẫn dán chặt vào vết bầm ngay cổ và cổ tay của chàng trai tóc nâu, ngọn lửa bầu trời vẫn bập bùng."Tớ-""ĐÃ BẢO CÂM MỒM."Tsunayoshi ở dạng Hyper chất giọng không còn ấm áp mà lạnh lẽo vô cùng, chàng trai tóc nâu nắm lấy miếng vải gần như tàn tạ dưới sàn khoác lên trên cơ thể mình tập tễnh đi về phía phòng tắm.Enma để tóc mái cậu ta che đi đôi mắt, Tsunayoshi không sai lỗi là của cậu ta.Mất tự chủ.Để bị điều khiển.Hạ đẳng.Khốn nạn.Enma là một tên khốn.Cho dù có dùng thủ đoạn cũng chẳng thể khiến Tsunayoshi yêu cậu ta, cho dù có giết hết những kẻ xung quanh cũng không thể khiến Tsunayoshi yêu Enma.Đôi mắt la bàn rung động, tâm trí của cậu ta bao phủ bởi sắc đỏ của máu.Xiềng xích ở chân Tsunayoshi vang lên ở từng bước đi.Sự giam cầm.Máu nhỏ từng giọt.Tiếng hét the thé của chàng trai tóc nâu.Enma mỉm cười, nụ cười của cậu ta kéo đến tận mang tai. Đôi ngươi đỏ sắc dị lên tia tối tăm, đôi gò má ửng đỏ đứng dậy bước về phía nhà tắm trong lâu đài."Enma..cái quái-""Thích chứ?"Tsunayoshi khựng lại, giờ đây chàng trai tóc nâu mới nhìn rõ được khuôn mặt của cậu ta. Khuôn mặt đỏ ửng dị lên, đôi mắt la bàn mang đầy chất tàn bạo và thoả mãn vấy bẩn bởi máu ở những ngón tay đang được đặt trên mặt.Vết máu đỏ tươi kéo dài trên má Enma, mái tóc đỏ đôi mắt đỏ khiến cho Tsunayoshi rùng ngã quỵ. Chàng trai tóc nâu cố gắng không nhìn cậu ta cùng những thứ phía trong bồn tắm...Bồn tắm nhuốm đầy máu, trôi nổi lênh đênh là những cái đầu nhắm chặt đôi mắt.Những cái đầu của gia đình, bạn bè của Tsunayoshi.Enma tiến gần hơn với cơ thể trần trụi khoác mỗi chiếc áo sơ mi đỏ tươi của cậu ta, Enma nắm lấy cằm của chàng trai tóc nâu một cách thô bạo ép Tsunayoshi nhìn thẳng vào những thứ bên trong bồn."Món quà của tớ dành cho cậu, mon chéri *"Tsunayoshi lắc đầu, nhắm tịt đôi mắt. Enma chặc lưỡi, cậu ta cạy mở khuôn miệng của Tsunayoshi."Nếu cậu không nhìn, tớ sẽ bắt cậu nuốt nội tạng của họ."Cậu ta đánh mắt nhìn sang cái thau to lớn bên cạnh, cái thau chứa những bộ lòng đỏ lòm và một số quả tim vẫn còn đập nhẹ vài tiếng trước khi dừng hẳn.Tsunayoshi cảm thấy buồn nôn.Từ khi nào Enma thay đổi, từ khi nào cậu ta không còn là một Enma ấm áp hiền hoà như mặt đất của Tsunayoshi. Chàng trai tóc nâu không biết, sẽ không bao giờ biết.Đây là bản chất của cậu ta, một bản chất tàn bạo đầy nhẫn tâm ẩn dưới lớp mặt nạ giả tạo mà cậu ta bày diện cho Tsunayoshi xem.Tsunayoshi trợn mắt nhìn cậu tóc đỏ đem một miếng thận bỏ vào mồm nhai ngấu nghiến, nước mắt chảy ròng rã trên khuôn mặt Tsunayoshi. Siêu trực giác kêu réo liên hồi cảnh báo nhưng tại giờ phút này, chàng trai tóc nâu hoàn toàn bất lực.Đây là Si mê của Enma.Là thứ giam cầm của Tsunayoshi.Là một tình yêu điên cuồng ép buộc.Enma yêu Tsunayoshi.Nhưng Tsunayoshi sẽ chỉ yêu mỗi gia đình của mình và Enma hiền hoà.Bây giờ trong mắt Tsunayoshi, Enma chẳng khác nào một con quái vật cần phải loại bỏ.Ánh lửa cam bùng lên mang theo chất lửa đen ngòm của địa ngục thiêu rụi mọi thứ xung quanh, Tsunayoshi tự sát kéo theo cả Enma cùng vô số xác chết của gia đình nhấn chìm trong ngọn lửa.Trước khi ngọn lửa hoàn toàn thiêu rụi tất cả, Tsunayoshi đã vung nắm đấm vào mặt Enma như thể cầu nguyện. Cầu nguyện cho gia đình.Cầu nguyện cho cậu tóc đỏ. Đây là lối thoát duy nhất dành cho cả hai."Câm mồm đi Enma, tôi không yêu cậu."Nhưng Tsunayoshi lại hôn lấy đôi môi của Enma, nở nụ cười chua xót bị biến dạng bởi lửa.Khi Vindice đánh hơi đến toà lâu đài của Simon, tất cả đã là tro tàn. Bọn họ tìm thấy xác của các hộ vệ thứ mười của Vongola, gia đình của Sawada Tsunayoshi và tìm thấy hai cái xác cháy đen ôm chặt lấy nhau được xác định là Vongola Decimo và Simon Decimo.
Enma thở hắt ra, cậu ta nhìn chằm chằm chàng trai tóc nâu ánh mắt loé ánh cam hoàng hôn đốt lên ngọn lửa bầu trời trong sợ hãi.Sợ hãi.Run rẩy.Ánh mắt Tsunayoshi nhìn cậu ta như thể một con thú hoang.Enma lùi lại, bàn tay hạ cánh đùi của Tsunayoshi xuống. Đôi mắt đục ngầu dần trong trở lại, kẽo kẹt một tiếng những gông cùm liền đứt gãy.Một tiếng chói tai vang lên, khuôn mặt của chàng trai tóc đỏ hằn sâu dấu vết của một bàn tay.Cậu ta nuốt nước bọt trong cổ họng, con ngươi mở to nhìn Tsunayoshi run rẩy đánh cậu ta khuôn mặt chàng trai tóc nâu đẫm nước mắt và cơ thể khoả thân đầy vết hoan tình."Tsu-""CÂM MỒM"Tiếng vỡ vụn.Tsunayoshi chưa bao giờ quá nóng giận chuyện gì, Enma cảm thấy tội lỗi cơ thể cậu ta tự động lùi lại. Ánh mắt vẫn dán chặt vào vết bầm ngay cổ và cổ tay của chàng trai tóc nâu, ngọn lửa bầu trời vẫn bập bùng."Tớ-""ĐÃ BẢO CÂM MỒM."Tsunayoshi ở dạng Hyper chất giọng không còn ấm áp mà lạnh lẽo vô cùng, chàng trai tóc nâu nắm lấy miếng vải gần như tàn tạ dưới sàn khoác lên trên cơ thể mình tập tễnh đi về phía phòng tắm.Enma để tóc mái cậu ta che đi đôi mắt, Tsunayoshi không sai lỗi là của cậu ta.Mất tự chủ.Để bị điều khiển.Hạ đẳng.Khốn nạn.Enma là một tên khốn.Cho dù có dùng thủ đoạn cũng chẳng thể khiến Tsunayoshi yêu cậu ta, cho dù có giết hết những kẻ xung quanh cũng không thể khiến Tsunayoshi yêu Enma.Đôi mắt la bàn rung động, tâm trí của cậu ta bao phủ bởi sắc đỏ của máu.Xiềng xích ở chân Tsunayoshi vang lên ở từng bước đi.Sự giam cầm.Máu nhỏ từng giọt.Tiếng hét the thé của chàng trai tóc nâu.Enma mỉm cười, nụ cười của cậu ta kéo đến tận mang tai. Đôi ngươi đỏ sắc dị lên tia tối tăm, đôi gò má ửng đỏ đứng dậy bước về phía nhà tắm trong lâu đài."Enma..cái quái-""Thích chứ?"Tsunayoshi khựng lại, giờ đây chàng trai tóc nâu mới nhìn rõ được khuôn mặt của cậu ta. Khuôn mặt đỏ ửng dị lên, đôi mắt la bàn mang đầy chất tàn bạo và thoả mãn vấy bẩn bởi máu ở những ngón tay đang được đặt trên mặt.Vết máu đỏ tươi kéo dài trên má Enma, mái tóc đỏ đôi mắt đỏ khiến cho Tsunayoshi rùng ngã quỵ. Chàng trai tóc nâu cố gắng không nhìn cậu ta cùng những thứ phía trong bồn tắm...Bồn tắm nhuốm đầy máu, trôi nổi lênh đênh là những cái đầu nhắm chặt đôi mắt.Những cái đầu của gia đình, bạn bè của Tsunayoshi.Enma tiến gần hơn với cơ thể trần trụi khoác mỗi chiếc áo sơ mi đỏ tươi của cậu ta, Enma nắm lấy cằm của chàng trai tóc nâu một cách thô bạo ép Tsunayoshi nhìn thẳng vào những thứ bên trong bồn."Món quà của tớ dành cho cậu, mon chéri *"Tsunayoshi lắc đầu, nhắm tịt đôi mắt. Enma chặc lưỡi, cậu ta cạy mở khuôn miệng của Tsunayoshi."Nếu cậu không nhìn, tớ sẽ bắt cậu nuốt nội tạng của họ."Cậu ta đánh mắt nhìn sang cái thau to lớn bên cạnh, cái thau chứa những bộ lòng đỏ lòm và một số quả tim vẫn còn đập nhẹ vài tiếng trước khi dừng hẳn.Tsunayoshi cảm thấy buồn nôn.Từ khi nào Enma thay đổi, từ khi nào cậu ta không còn là một Enma ấm áp hiền hoà như mặt đất của Tsunayoshi. Chàng trai tóc nâu không biết, sẽ không bao giờ biết.Đây là bản chất của cậu ta, một bản chất tàn bạo đầy nhẫn tâm ẩn dưới lớp mặt nạ giả tạo mà cậu ta bày diện cho Tsunayoshi xem.Tsunayoshi trợn mắt nhìn cậu tóc đỏ đem một miếng thận bỏ vào mồm nhai ngấu nghiến, nước mắt chảy ròng rã trên khuôn mặt Tsunayoshi. Siêu trực giác kêu réo liên hồi cảnh báo nhưng tại giờ phút này, chàng trai tóc nâu hoàn toàn bất lực.Đây là Si mê của Enma.Là thứ giam cầm của Tsunayoshi.Là một tình yêu điên cuồng ép buộc.Enma yêu Tsunayoshi.Nhưng Tsunayoshi sẽ chỉ yêu mỗi gia đình của mình và Enma hiền hoà.Bây giờ trong mắt Tsunayoshi, Enma chẳng khác nào một con quái vật cần phải loại bỏ.Ánh lửa cam bùng lên mang theo chất lửa đen ngòm của địa ngục thiêu rụi mọi thứ xung quanh, Tsunayoshi tự sát kéo theo cả Enma cùng vô số xác chết của gia đình nhấn chìm trong ngọn lửa.Trước khi ngọn lửa hoàn toàn thiêu rụi tất cả, Tsunayoshi đã vung nắm đấm vào mặt Enma như thể cầu nguyện. Cầu nguyện cho gia đình.Cầu nguyện cho cậu tóc đỏ. Đây là lối thoát duy nhất dành cho cả hai."Câm mồm đi Enma, tôi không yêu cậu."Nhưng Tsunayoshi lại hôn lấy đôi môi của Enma, nở nụ cười chua xót bị biến dạng bởi lửa.Khi Vindice đánh hơi đến toà lâu đài của Simon, tất cả đã là tro tàn. Bọn họ tìm thấy xác của các hộ vệ thứ mười của Vongola, gia đình của Sawada Tsunayoshi và tìm thấy hai cái xác cháy đen ôm chặt lấy nhau được xác định là Vongola Decimo và Simon Decimo.
-----end-----
* mon chéri: tình yêu của tôi.Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com