CHƯƠNG 1: THẰNG KHỐN
Chào mọi người mình tên là Hà Linh, để tớ kể cho mọi người nghe câu chuyện về cuộc đời mình nha, từ rất nhỏ mình đ...
" Vợ ơi, thay tã cho con làm sao, con ị rồiiii"
" Má cái thằng chồng vô dụng này, con ị cũng không biết thay, đưa đây"
" Á sao em đánh anh"
" Đi nấu cơm đi"
Mọi người đợi mình tí.
" Tắt hộ em cái máy quay"
" Vâng"
Ở một thành phố nhỏ, có một cô bé ai ai cũng biết đến bởi sự năng động ,vui vẻ của mình. Cô bé ấy tên là Hà Linh.
-" ẤY ẤY TRÁNH ĐƯỜNG, TRÁNH ĐƯỜNG XE MẤT THẮNG!!!"
*đùng*
-" Á, đứa nào vậy, bẩn hết người rồi"
* quay sang*
-" Lại là cậu hả LINH!!!"
-" Tớ xin lỗi, *chuồn thôi*"
*Đạp xe chạy mất dép*
-" ĐỨNG LẠI!!! lần này tớ mà bắt được cậu là cậu chết".
Tùng lao như một tên lửa dí theo Hà Linh về nhà, đứng tránh ngang cửa không cho Linh vào, lúc này một cô bé 6 tuổi như Linh chạy cũng chẳng còn hơi mà chạy nên đã xin đầu hàng.
-" tớ...*hộc hộc*..xin lỗi mà.. tha lỗi..cho tớ đi"
- "Xin lỗi xuông là xong sao? Từ bây giờ cậu phải làm chân sai vặt cho tớ ,không thì tớ sẽ méc mẹ cậu việc cậu làm với tớ đó"
-"cậu-cậu là đồ ác-ác độc... hức hức OÀ OA OA"
Linh khóc lớn làm Tùng hoảng hốt.
-"tớ-tớ, cậu nhín-nhín đi nếu mẹ tớ thấy thì tớ sẽ bị mắng đấy"
Linh ngừng khóc một hồi rồi nói:
-"hức..hức cậu-cậu phải làm theo lời tớ thì tớ sẽ không khóc nữa"
Tùng ngớ người một hồi lâu rồi cũng vội gật đầu đồng ý, Linh đắc chí cười lớn:
-"cậu-cậu cười cái gì hả"
-"vậy là từ giờ cậu sẽ là của tớ, tớ sai gì cậu phải làm đấy nghe rõ chưaaaa"
-"sao-sao cậu OA OA"
Tùng thì khóc ngày càng to còn Linh cũng cười ngày càng lớn. Hai mẹ thì cũng đang đứng ngay góc xóm chứng kiến tất cả cũng chỉ biết cười ngán ngẩm.Mong mọi người sẽ thích, đây là lần đầu em viết truyện nên có gì sai sót cho em xin lỗi ạ. Mọi người nhớ đọc đều đều nha, em cảm ơn ạ!!!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com