Khoanh Khac Co Don Cung Cau
Ánh sáng yếu ớt hắt lên gương mặt người đàn ông trong căn phòng tối- chỉ còn lại tiếng thở nhẹ nhàng và tiếng gõ phím đều đặn.Hắn chớp mắt chớp mắt khi thấy khô và đưa tay dụi chúng để giữ tỉnh táo- thậm chí không cần nhìn đồng hồ, hắn vẫn biết bây giờ là quá nửa đêm, đây là việc hắn thường làm mỗi buổi tối.Hắn tiếp tục công việc của mình trong im lặng, thi thoảng cử động để tránh cảm giác đau nhức.Những ngón tay của người đàn ông thoáng dừng lại khi cảm thấy có một sự hiện diện ngay bên cạnh đầu mình- hắn thở dài rồi chớp mắt những ngón tay tiếp tục làm việc."Nikolai" hắn gọi.Gã đàn ông bên cạnh cất tiếng và cười lớn "Tôi đã luôn quan sát cậu đó Dos-kun!!"Fyodor không đáp lại.Nikolai nhếch môi, đầu lộn ngược khiến tóc xõa xuống, lộ ra trán-không có thân thể, hắn đoán là đối phương đã nhét đầu vào trong áo khoác của chính mình. Fyodor không quá ngạc nhiên, dù sao cũng không phải lần đầu tiên xảy ra."Cậu đang làm gì vậy?" Hắn kêu lên ầm ĩ, dường như cả căn phòng đang rung lên và nó đã làm Fyodor mất tập trung."Cậu biết rồi mà, Kolya."Hắn nghe thấy một tiếng thở dài và có thể hình dung ra cái bĩu môi giả tạo trên môi gã hề.Gần như yên tĩnh. Fyodor tiếp tục công việc của mình, nhưng âm thanh của Nikolai một lần nữa khiến hắn gần như mất tập trung, tiếng thở nhẹ nhàng và cái nhìn như đốt cháy một bên mặt. Hắn liên tục thay đổi vị trí chỗ ngồi đến khi cảm thấy tóc của người kia chạm vào vai mình-các ngón tay trên bàn phím thậm chí có lúc dừng lại nhưng khuôn mặt hắn vẫn không hề bối rối-hắn thở dài và chọn cách cố gắng hoàn thành công việc của mình một cách nhanh chóng.Nikolai quyết định giữ im lặng cho bạn mình,một trường hợp hiếm hoi. Gã chọn tham quan bên trong căn phòng tối-ở đây chẳng có thứ gì thú vị, mặc dù căn phòng chìm trong bóng tối, gã ta vẫn có thể thấy chỉ có một chiếc giường bên cạnh. cửa sổ có rèm che, một chiếc đồng hồ treo trên tường và một chiếc tủ đầu giường nhỏ cạnh giường-thứ duy nhất lấp đầy căn phòng là vô số giấy tờ vương vãi trên sàn.Thực sự có cảm giác như mình đang ở trong tổ chuột.Thực ra, Nikolai chẳng có lý do gì để đến đây. Nói chuyện với Fyodor chưa bao giờ là lựa chọn sáng suốt, hoặc xem người kia kiên trì như thế nào để hoàn thành mớ công việc đó, hay xem hắn ngăn cản nỗ lực bắt chuyện của gã hề, khiến hắn khó chịu cũng không có tác dụng. Tuy nhiên, gã chỉ đơn giản là muốn đến đây-ngắm nhìn khuôn mặt của Fyodor trong im lặng, điều này thật bất thường đối với một chú hề luôn đem lại tiếng cười cho mọi người. Có điều gì đó trong lòng dường như đè nặng lên gã, nó nặng nhưng lại rất nhẹ-không thể mô tả đúng cảm giác đó.Gã thậm chí không thể diễn tả cảm xúc của mình thành lời, chỉ nhìn chằm chằm vào ánh sáng trong mắt Fyodor như bị nó thôi miên."...Cậu đang nhìn chằm chằm vào tôi."Gã chớp mắt rồi mỉm cười, đung đưa cái đầu trên không hỏi."Chắc cậu không bận tâm đâu nhỉ?" Đôi mắt gã nheo lại trêu chọc, "Ngại sao?"Fyodor nghiêng đầu nhìn đối phương, những ngón tay lướt trên phím cũng ngừng lạiĐôi mắt của người kia tỏa sáng dưới ánh đèn máy tính-những quầng thâm dưới mi mắt càng tăng vẻ tiều tụy nhưng điều khiến gã chú ý là ánh mắt ấy dường như có thể nhìn xuyên thấu bản thân, như thể con quỷ có câu trả lời mọi câu hỏi chưa được nói ra của Nikolai.-đôi mắt màu tím tuyệt đẹp chỉ để cho gã nhìn và chỉ có thể nhìn gã."...không." câu trả lời nằm trong dự đoán.Tuy nhiên, các ngón tay trên bàn phím máy tính không di chuyển lấy một cm-gần như bị đóng băng.Fyodor thở dài, mí mắt anh dường như chớp chậm hơn trước.Nikolai chỉ im lặng quan sát.Hắn nhìn chằm chằm vào máy tính-bắt đầu chìm đắm trong suy nghĩ, những ngón tay lướt trên bàn phím lúc nãy đang được đưa lại gần môi-nhai đầu ngón tay cái là thói quen thường ngày của Fyodor.Hắn tiếp tục cắn và đúng như dự đoán, một dòng máu nhỏ chảy ra-màu đỏ nhuộm đỏ tay áo của hắn, rơi xuống bàn như những giọt mưa.Fyodor thậm chí còn không thèm dừng lại-nên Nikolai lặng lẽ đưa tay vào áo khoác, nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay người kia.Phớt lờ cánh tay của đối phương muốn thoát ra, một bàn tay khác được đưa vào áo khoác-gã lấy băng gạc và quấn quanh ngón tay cái đang chảy máu, nhẹ nhàng ấn vào nó để cầm máu.Đôi bàn tay của Nikolai bao lấy tay Fyodor, gã cẩn thận đưa tay của đối phương lại gần mặt mình-trong tư thế treo ngược, lòng bàn tay người kia ấn vào trán-làn da lạnh như băng của hắn xoa dịu gã, như một bàn tay cứu rỗi của Chúa.Gã nhìn vào mắt người kia, như có một cái gì nặng nề trong đáy mắt.Fyodor chỉ đơn giản nhìn chằm chằm vào gã với ánh mắt trống rỗng quen thuộc, nhưng đối với Nikolai, người đã ở bên cạnh bạn của mình lâu hơn bất kỳ ai, có thể dễ dàng nhận ra sự khác biệt-có điều gì đó do dự, điều gì đó giống như con chuột bị dồn vào chân tường-điều gì đó rụt rè đối với một người như hắn.Cả hai người đàn ông chỉ lặng lẽ nhìn vào mắt nhau, không nói hay cử động để phá vỡ sự căng thẳng.Đôi mắt của Nikolai cuối cùng cũng di chuyển về phía môi của đối phương.Có điều gì đó dường như đau nhói trong ngực khi gã làm thế-như thể đang cào vào trái tim mình và nó rỉ máu-một nỗi đau gần giống như khi gã nhìn lên bầu trời và những con chim bay trên cao.Bàn tay trên cổ tay Fyodor siết chặt lại.Gã nhìn thấy cách đôi môi của người kia hơi hé ra-như thể đang cố gắng nói điều gì đó nhưng Nikolai đã đánh bại ý nghĩ đó bằng cách đưa tay Fyodor lại gần môi-hơi thở nóng hổi trên làn da lạnh như băng. Gã có thể cảm thấy người kia căng thẳng hơn nữa, bàn tay trong tay mình cứng lại và mí mắt đối phương dường như sụp xuống-có thứ gì đó mềm mại hiện diện trên khuôn mặt con quỷ, thứ gì đó dịu dàng, thứ gì đó lạc lõng đến mức gần như không thuộc về hắn.Gã ấn môi mình vào lòng bàn tay người kia-nhẹ nhàng, mềm mại và dịu dàng. Đôi mắt gã vẫn nhìn chằm chằm vào đôi môi của Fyodor, gần như lấp lánh thứ gì đó và tiến lên để đặt một nụ hôn khác lên đốt ngón tay của con quỷ, giả vờ như không nhận thấy một tiếng động nhẹ phát ra từ người kia khi mình làm vậy. "..."Đôi mắt Nikolai hướng lên trên để nhìn vào ánh mắt của Fyodor.Đôi mắt của Fyodor mở to đến mức gã gần như có thể nhìn thấy lòng trắng của hắn, đôi môi há hốc và trông rất ngạc nhiên đến nỗi gã bật ra một tiếng cười nhỏ từ miệng.Một tiếng cười yếu ớt và nhẹ nhàng.Gã buông tay người kia ra."Spokoynoy nochi Fedya."("Chúc ngủ ngon Fedya.")Gã rút tay và đầu ra khỏi áo khoác, bỏ lại người kia trong căn phòng yên tĩnh, để lại thứ gì đó trong lồng ngực khiến gã phải đau thắt.Fyodor nhìn chằm chằm vào nơi người kia đã đến và rút tay lại, cúi đầu nhìn chằm chằm vào nơi Nikolai đã chạm vào."..."Hắn phớt lờ cách tay mình run rẩy, nhẹ nhàng chạm vào nơi môi của đối phương đã lướt qua trước đó bằng bàn tay còn lại. Hắn run rẩy thở dài-nhẹ nhõm? Hay đó là cái gì khác? Hắn không thể hiểu được.Sự im lặng vang lên trong phòng.'Không có gì cả.'Hắn tự nghĩ và tiếp tục làm việc.Khi Fyodor đưa tay ra để tiếp tục gõ máy tính-mắt hắn dừng lại ở ngón tay cái đã ngừng chảy máu cách đây một lúc, băng quấn xung quanh nó giờ đã ướt đẫm máu của chính mình.Fyodor giả vờ như không có gì đè nặng trong ngực và tiếp tục hoàn thành công việc của mình trước khi cuối cùng gục xuống bàn vì kiệt sức.Khi mặt trời ló dạng, họ chào nhau như thể chưa có chuyện gì xảy ra trước đó trong bầu trời tối tăm-để lại thứ gì đó lạnh lẽo nép vào lòng cả hai...Đó không phải là lần duy nhất chuyện này xảy ra...Có lẽ vì tò mò-hoặc có lẽ chỉ vì chú ý đến quá nhiều chi tiết và sự thay đổi nên Fyodor hạ cuốn sách đang đọc xuống, quay lại nhìn người đàn ông bên cạnh.Và hắn ấy đã đúng-hôm nay có điều gì đó khác lạ.Nikolai chắc chắn đã bắt gặp ánh mắt của người kia và cũng quay lại nhìn- kèm một nụ cười trên môi và một cái nghiêng đầu, một tiếng ngân nga tò mò phát ra từ miệng gã, "Sao vậy" gã hỏi, cố ý nói dài hơn thường lệ.Đôi mắt của Fyodor vẫn dán chặt vào khuôn mặt của Nikolai-như thể đang tìm kiếm điều gì đó khiến người kia mỉm cười rộng hơn."Có thứ gì trên mặt tôi à??" gã ta ríu rít, có lẽ gã đã quên lau sạch vết máu trên mặt khi làm nhiệm vụ trước đó-sẽ không tốt nếu tên hề vô tình làm phiền người bạn của mình.Fyodor nhận ra rằng mình đã nhìn chằm chằm quá nhiều nên quay đi chỗ khác, mắt tiếp tục nhìn vào những dòng chữ được in trên trang sách nhưng thực ra không đọc nó-phớt lờ ánh mắt tò mò cháy bỏng từ người bên cạnh."Ừ." Cuối cùng hắn đã trả lời. "Có...thứ gì đó quanh mí mắt của cậu."Và thực sự là có-từ xa, người ta có thể dễ dàng bỏ qua những màu sắc xung quanh mí mắt của Nikolai nhưng đối với người ngồi cạnh-gần như không thể không nhìn chằm chằm vào sắc tím nhạt trên làn da của gã, không lẽ gã bị đánh trong nhiệm vụ trước đó? Có lẽ hắn lo lắng thái quá-nhưng chắc chắn Fyodor rất tò mò với những việc xảy ra xung quanh Nikolai, từ khi nào mà hắn lại là một con quỷ có trái tim vậy?Nikolai chớp mắt, im lặng trước khi một tiếng cười vang vọng trong phòng-Fyodor quay lại nhìn gã, có chút bối rối nhưng không để lộ ra trước người kia.Cuối cùng khi đã ngừng cười, đôi mắt nheo lại thích thú khi nhìn vào mắt Fyodor."Nó gọi là trang điểm Dos-kun, ngốc ạ."Con quỷ dường như hiểu được."À...vậy à."Sau đó hắn quay đi để tiếp tục đọc cuốn sách trên tay một lần nữa-gần như hài lòng với câu trả lời được đưa ra.Tuy nhiên, người còn lại vẫn dán mắt vào Fyodor, suy nghĩ điều gì đó trước khi nở một nụ cười toe toét trên môi.Gã nghiêng người lại gần người đang ngồi bên cạnh, làn da của họ gần như chạm vào nhau khi Fyodor quay lại nhìn chú hề khoảng cách của hai người họ gần như đáng báo động, nhưng khuôn mặt của Nikolai không có gì thay đổi mà cười toe toét hơn.Gã đưa tay nắm lấy cuốn sách mà con quỷ đang cầm và hạ nó xuống - để người kia nhìn rõ khuôn mặt của mình hơn mà không bị cuốn sách trên tay chặn lại.Khuôn mặt của Fyodor không thay đổi-gã vẫn nhìn vào như thể đang cố gắng tìm kiếm điều gì đó, chắc chắn rằng người kia đã biết mình sẽ nói gì-Dos-kun tài giỏi như thế, luôn biết gã muốn gì."Cậu cũng nên thử đi!" gã hề ríu rít, nụ cười rộng và đôi mắt mong đợi.Lông mày của người kia nhíu lại và gã biết rằng người kia sẽ từ chối. Và thế là, Nikolai chỉ đơn giản nghiêng người về phía trước, gần với khuôn mặt của Fyodor đến mức người kia phải ngửa đầu ra sau-đôi mắt hắn hơi mở to và khuôn mặt ngạc nhiên trước hành động đó.Giữa họ chỉ cách nhau một khoảng ngắn, hắn gần như có thể cảm nhận được hơi thở của người kia phả vào mặt mình.Gã mỉm cười-mắt vẫn nhìn chằm chằm vào người kia."Được không????"Gã im lặng nhìn đối phương, nụ cười trên môi không bao giờ tắt và sau một lúc im lặng-Fyodor cuối cùng cũng thở dài, đôi vai căng thẳng thả lỏng trên chiếc ghế dài."Nếu cậu cứ khăng khăng..."Gã ta mỉm cười chiến thắng, đôi mắt lấp lánh phấn khích, đôi mắt khiến người kia nhìn chằm chằm.Gã hét lên một tiếng "Yay!" thật to và vui vẻ. và rời khỏi chỗ ngồi chạy về phòng để lấy những thứ cần thiết-áo khoác của gã hiện không mang theo, hôm nay là ngày nghỉ nên họ mặc những bộ trang phục bình thường.Fyodor nhìn người kia vui vẻ chạy như một đứa trẻ-sau đó nhìn xuống trang sách, cố gắng ngăn trái tim dường như đập nhanh hơn bao giờ hết-nó mang đến một điều gì đó tồi tệ để khuấy động trong ngực con quỷ"...Bây giờ tôi có thể mở mắt được không?"Fyodor hỏi và đáp lại là tiếng cười khúc khích của đối phương."Sự kiên nhẫn của cậu đi đâu rồi hả Dos-kun?? Đợi chút, tôi sắp xong rồi-chỉ cần làm xong con mắt còn lại thôi! Hãy nhắm đôi mắt xinh đẹp đó lại đi!" gã trả lời-thè lưỡi ra một cách tinh nghịch dù biết rằng người kia không thể nhìn thấy.Gã cười toe toét khi nghe thấy tiếng thở dài phát ra từ Fyodor, đuôi mắt cong lên cho đến khi nó gần giống như trăng lưỡi liềm, hơi nghiêng người để tiếp tục việc đang làm trước đó.Fyodor cố gắng không di chuyển khỏi nơi hắn đang nằm, đầu tựa vào chiếc gối mà Nikolai đã đặt trên tay vịn của chiếc ghế dài-để người kia trang điểm cho hắn dễ dàng hơn.Lông mày hắn nhíu lại khi cảm thấy có một cây cọ nhẹ chạm vào mí mắt trái của mình, Nikolai cười toe toét nhìn cách lông mi của con quỷ run lên khi gã đánh phấn mắt màu đỏ-gã đưa ngón cái để lau một ít khi nhận ra nó quá sáng so với làn da nhợt nhạt của người kia.Fyodor có thể cảm nhận được hơi thở của đối phương phả vào mặt mình và không cần suy nghĩ, hắn mở mắt phải ra để nhìn người kia.Hắn im lặng quan sát người đàn ông đang tập trung bất thường bôi bất cứ thứ gì gã tìm được lên mí mắt trái của mình, đôi mắt con quỷ dịu dàng khi người kia nhẹ nhàng dùng ngón tay cái vuốt ve một bên mắt trái của mình.Có lẽ Fyodor đã nhìn chằm chằm quá lâu nên kia Nikolai quay lại và bắt gặp ánh mắt hắn gã liền bày ra vẻ mặt thất vọng buồn cười."Dos-kun! Sao cậu lại mở mắt!!" Người kia hừ một tiếng lớn.Fyodor, vẫn nhắm mắt trái, nhìn người bày trò-môi anh ta hơi nhếch lên."Xin lỗi..." hắn nhẹ nhàng xin lỗi, mặc dù cả hai người đều biết đối phương không thực sự có ý đó.Nikolai tỏ vẻ giận giữ, tuy nhiên trên môi gã vẫn nở một nụ cười."Chà, tôi định kẻ mắt cho cậu nhưng nhìn chung cũng đã xong rồi," sau đó gã lấy một chiếc gương nhỏ từ túi trang điểm của mình ra, đóng bảng phấn mắt và đặt nó trở lại vào trong. Gã ta đưa chiếc gương về phía Fyodor, nở một nụ cười thật tươi trên môi, nhìn chằm chằm vào người kia với sự phấn khích tột độ."Cậu nghĩ sao về nó??Hm???Nó trông thế nào?"Fyodor lấy chiếc gương từ tay người kia, thầm ghi nhớ rằng mình nên nghiên cứu thứ mà Nikolai gọi là bút kẻ mắt và chỉ liếc nhìn vào chiếc gương nhỏ, kiểm tra tác phẩm của người kia và phát ra một tiếng ngân nga hài lòng trong hơi thở."Nó...trông rất đẹp, Kolya."Và hắn không nói dối. Phấn mắt màu đỏ thực sự tôn lên làn da cũng như đôi mắt của hắn ấy, nó mỏng và trông không quá nổi bật, gần như tự nhiên và Fyodor nhẹ nhàng nghiêng đầu sang một bên - nhìn chằm chằm vào gương và nở một nụ cười nhẹ trên môi, thầm đánh giá cao công sức của Nikolai.Nikolai cười toe toét - đôi mắt gã lấp lánh niềm tự hào khi nhìn đối phương đang ngắm nghía bản thân. Gã im lặng quan sát khuôn mặt Fyodor bằng đôi mắt dịu dàng và không một lời báo trước đưa tay vén tóc người kia ra sau tai để nhìn rõ mặt hắn hơn.Điều đó đã thu hút sự chú ý của con quỷ, hắn hạ chiếc gương xuống-mắt họ gặp nhau.Họ một lần nữa nhìn chằm chằm vào mắt nhau trong im lặng.Nụ cười của Nikolai không bao giờ rời khỏi khuôn mặt khi gã nhẹ nhàng đặt bàn tay lên má người kia-ngón tay cái của gã miết nhẹ mí mắt của Fyodor khiến hắn bất động.Ánh mắt gã hạ xuống và nhìn vào đôi môi của đối phương.Fyodor chỉ nhìn chằm chằm với ánh mắt khó hiểu, đôi mắt hắn tìm kiếm khuôn mặt gã hề với con ngươi run rẩy-khi gã nhìn thấy đôi môi của con quỷ-gã nghiêng người về phía trước để thu hẹp khoảng cách giữa họ.Tuy nhiên, một tiếng vỡ lớn đã khiến gã thoát khỏi trạng thái khi nãy, cảm thấy một bàn tay lạnh lẽo nắm lấy vai mình ngăn gã lại, gã nhận ra rằng đó là âm thanh của chiếc gương trên tay người kia rơi xuống đất.Bàn tay của người kia bám chặt lấy vai gã, Nikolai sững sờ nhìn người phía dưới.Đôi mắt của Fyodor mở to, run rẩy-liên tục liếc nhìn về phía mắt và môi người phía trên-có cái gì đó quá khác lạ với hắn, bàn tay đặt trên vai đối phương bắt đầu run rẩy, phần vải ở cầu vai bị giữ chặt đến nhàu nát.Nikolai mím môi thành một đường mỏng và giả vờ như không biết đến cảm giác trái tim mình đang vỡ vụn như tấm gương trên mặt đất.Thay vào đó, gã cúi xuống hôn nhẹ lên má người kia rồi lùi ra sau.Nhìn khuôn mặt con quỷ với ánh mắt nặng trĩu, bàn tay đặt lên má người kia dường như siết chặt lại-trước khi gã rời khỏi không gian của đối phương, để người kia ngồi dậy từ nơi họ đã cùng nhau."..."Fyodor không còn nhìn chằm chằm vào gã nữa, hắn quay đầu nhìn đi chỗ khác.Nikolai, người vẫn đang nhìn hắn, mỉm cười với đôi môi run rẩy, lông mày nhíu lại và trước khi gã di chuyển-Fyodor đã đứng dậy khỏi ghế dài."Tôi sẽ...tôi sẽ rời đi ngay bây giờ...Tôi có vài điều cần thảo luận với Sigma sau chuyện này. Xin lỗi."Cả hai đều biết đó không phải là sự thật.Con quỷ hiếm khi đến thăm người quản lý sòng bạc-Không phải là người quản lý sòng bạc cần bất kỳ sự trợ giúp nào, con quỷ cũng không cần bất cứ điều gì.Gã nhìn chằm chằm Fyodor, im lặng với điều gì đó mà mình không thể hiểu được trước khi nở một nụ cười-điều chỉnh khuôn mặt của mình thành khuôn mặt vui vẻ thường ngày một cách dễ dàng."Nếu cậu nói vậy Dos-kun! Đừng dụi mắt nhé, được không??" Anh ta ríu rít. "Đừng vô tình làm nhòe lớp trang điểm!"Gã nghe thấy người kia ậm ừ xác nhận và nhìn đối phương rời đi.Ngay khi bóng dáng người kia hoàn toàn biến mất, nụ cười trên môi gã ta vụt tắt-đôi mắt cong lên vui vẻ giờ đây trùn xuống, đờ đẫn nhìn vào khoảng không."..."Gã cảm thấy có gì đó trong lồng ngực rung lên, một thứ gì đó thật nặng nề - một thứ gì đó khiến lồng ngực mình trống rỗng, thực sự không thể hiểu được.Thật đau đớn khi Fyodor rời đi-cảm giác giống như khi bản thân nhìn lên bầu trời với bàn tay giơ lên, cố gắng cảm nhận xem những con chim trên bầu trời làm sao có thể bay được.Cảm giác giống như những ngày trước, những ngày mà gã cố gắng vươn lên bầu trời.Nikolai bật ra một tiếng cười khô khốc, tiếng cười vang vọng trong căn phòng trống khi gã nhìn chằm chằm xuống mặt đất nơi chiếc gương vỡ nằm vỡ tan.Có cảm giác như gã đang cố gắng đạt được điều gì đó cho đến bây giờ.
Fyodor lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ lớn-ngắm bầu trời trống rỗng với điều gì đó không thể đọc được trong mắt hắn.Hắn cảm nhận được ánh mắt kỳ quặc của người quản lý bên cạnh đang nhìn mình, "Sao vậy?"Quản lý nhảy dựng lên, như thể anh ta không cố ý nhìn chằm chằm vào người kia. Anh lắc nhẹ đầu, tránh ánh mắt khỏi con quỷ."À...không, xin lỗi," Sigma liên tục đưa ánh mắt nhìn xuống bàn và khuôn mặt của con quỷ, việc nhìn anh ta đấu tranh gần như buồn cười."Chỉ là, cái đó..."Người quản lý đưa tay chỉ vào mắt mình, chỉ nhẹ quanh mí mắt.Fyodor nhẹ nhàng ngân nga."Ừ, tôi biết rồi." Hắn nghiêng đầu, tò mò. "Có vấn đề gì không?"Người kia nhanh chóng lắc đầu, "Ồ không, không..." Anh ấy lo lắng nhìn con quỷ. "Nó trông rất hợp với ngươi-thực sự, nó chỉ...hơi lạ."Môi con quỷ nhếch lên thành một nụ cười nhẹ, người quản lý gần như đã bỏ lỡ nó."Ngươi tự làm đấy à...?" Sigma hỏi, lúc này đang nhìn chằm chằm Fyodor với vẻ tò mò.Có một khoảng lặng và anh gần như cảm thấy như mình đã nói sai điều gì đó trước khi con quỷ bên cạnh lắc đầu."...Không, Nikolai đã làm cho tôi."Câu nói được thốt ra nhẹ như lông vũ, người quản lý với vẻ mặt ngạc nhiên-anh ấy muốn hỏi thêm nhưng đã nhận thấy điều gì đó khác lạ trong giọng điệu của người kia và chọn cách lẩm bẩm đủ to để Fyodor nghe thấy."Tôi không biết hắn ta biết những thứ này..."Con quỷ chỉ gật đầu đồng ý.Lại có một khoảng im lặng kéo dài, Sigma đang đấu tranh xem mình có nên mở lời trước hay không. Cuối cùng anh rụt rè hỏi theo một cách tò mò."Nếu ngươi không phiền, tại sao ngươi lại đến đây...?""...Không có lý do."Đó là câu trả lời duy nhất hắn đưa ra cho người kia trước khi quay đi, nhìn ra ngoài cửa sổ một lần nữa.Sigma nhìn chằm chằm vào Fyodor-thở dài mệt mỏi và lắc đầu coi như kết thúc cuộc trò chuyện. Anh ấy thực sự không bao giờ có thể hiểu được đồng nghiệp của mình. Sau đó anh đứng dậy và tiếp tục công việc.Fyodor nhìn đàn chim bay ngang qua sòng bạc, đôi mắt gần như trống rỗng khi hắn đưa tay chạm nhẹ vào má mình.Hắn giả vờ như tim mình không đau khi nghĩ về lúc đó và buông tay xuống, gục đầu xuống bàn để nghỉ ngơi-cẩn thận để không bị đập vào mặt.Hắn không muốn vô tình làm nhòe nó.
Trong lúc Fyodor đang làm việc thì có một bàn tay che mắt hắn lại, tạm thời kéo hắn ra khỏi công việc.Hắn thở dài khi nghĩ đến đống giấy tờ vương vãi khắp nơi, thầm tự nhủ sẽ phải sắp xếp chúng lại sau khi đã làm xong những gì gã hề chuẩn bị cho hôm nay."Đoán xem là ai nào!"Fyodor thở ra một hơi ngắn-hắn thà đối mặt với những nỗ lực giết chết mình hơn là đối phó với những hành động chưa biết của gã hề, tuy nhiên hắn chỉ đơn giản chọn cách làm hài lòng người kia. Người đang cố giả giọng một cách dở tệ."Nikolai?""Ding ding ding!" Gã nắm lấy một tay của con quỷ giơ lên và xoay, vòng tay qua người đối phương để họ nhìn vào nhau.Nikolai ríu rít vui vẻ và nở một nụ cười thật tươi với người không mấy vui vẻ, "Chào buổi chiều, Dos-kun!"Con quỷ nghiêng đầu, "Đã tối rồi."Người còn lại cười toe toét: "Tôi biết."Fyodor lại thở dài.Chú hề vẫn giữ chặt Fyodor, xoay hắn một lần nữa nhưng lần này gã không dừng lại. Con quỷ vẫn im lặng, để người kia làm bất cứ điều gì cho đến khi hắn cảm thấy đầu mình bắt đầu choáng váng. Fyodor đưa tay ra nắm nhẹ vai người kia."Kolia."May mắn thay, chú hề đã dừng lại - khiến con quỷ gần như ngã xuống vì chóng mặt nếu không có Nikolai ôm hông và tay của mình. Hắn gã vào vai người kia.Nikolai, theo quan sát của hắn, tỏ ra im lặng lạ thường.Hắn ngước lên để quan sát khuôn mặt của gã, nhận ra rằng người kia đã nhìn chằm chằm vào mình khá lâu rồi-gã cũng không cười."..."Fyodor nhận ra bạn tay mình đang nằm trong tay người kia, khẽ siết. Tay còn lại của Nikolai đặt ở hông. Hắn vừa nhận ra điều gì đó.Có phải chú hề đã lên kế hoạch cho việc này từ trước không?Hắn gần như ngạc nhiên-và có lẽ hơi thích thú. Môi nhếch lên thành một nụ cười nhẹ, "Cậu không cần hỏi tôi đâu."Nikolai rất nhẹ nhõm, nở một nụ cười toe toét-đôi mắt anh ấy lấp lánh niềm vui thoáng qua, "Có vẻ như Dos-kun đã hiểu ra điều đó rồi!"Con quỷ, vẫn nở một nụ cười mỏng manh trên môi, nghiêng đầu. "Cậu nghĩ tôi không hiểu được nó à?"Người kia lắc đầu: "Tôi không dám nghi ngờ năng lực của cậu! Không bao giờ! Không!"Hắn nhìn khuôn mặt người kia đang nhăn lại tỏ vẻ khó chịu khi nghĩ đến việc nghi ngờ mình, cảnh tượng đó khiến con quỷ bật ra một tiếng cười khúc khích nhỏ. Hắn biết điều đó là không bao giờ xảy ra. Nikolai sẽ luôn tin tưởng hắn vô điều kiện."Ừ," khóe môi anh cong lên thành một nụ cười. "razvlekay menya."("Mua vui cho tôi.")Đôi môi Nikolai mím lại thành một đường mỏng trước đó cong lên thành một nụ cười-một nụ cười khác rất nhiều so với nụ cười thường nhật, một nụ cười gần như dịu dàng khiến Fyodor phải nhìn chằm chằm.
Họ lắc lư nhẹ nhàng, cả hai chân kéo từ trước ra sau và từ trái sang phải liên tục-cần có thời gian để điều chỉnh vì họ nhảy mà không có nhạc nên việc thỉnh thoảng giẫm lên chân đối phương là điều khó tránh khỏi, nhưng họ không quan tâm đến điều đó và tiếp tục-cuối cùng, họ cố gắng hòa hợp với nhịp độ chậm, khớp hoàn toàn với các bước di chuyển của nhau.Fyodor nhìn vào mắt người kia-cả hai người đàn ông nhẹ nhàng đổi hướng khi sự im lặng bao trùm họ với điều gì đó mà hắn không thể gọi tên.Cả hai lắc lư cùng nhau trong màn đêm tịch mịch. Đôi mắt không ngừng giao tiếp với nhau, trao nhau những cảm xúc không thể gọi tên. Có cái gì đó trong lòng Fyodor đè nặng lên hắn, một cảm giác không thể chỉ mặt gọi tên chỉ biết cảm xúc này sẽ xuất hiện và mảnh liệt khi ở bên Nikolai. Nó làm hắn thấy mình thật nhỏ bé, yếu đuối và kinh tởm.Thật là kinh tởm.Hắn mím môi thành một đường mỏng.Thật khó coi."Dos-kun,"Hắn thoát ra khỏi trạng thái miên mang khi nghe thấy người kia gọi mình- nhận ra rằng trước đó bản thân đã nhìn chằm chằm xuống đất.Hắn ngước lên đối mặt với Nikolai.Đúng như dự đoán, người kia vẫn đang nhìn chằm chằm vào hắn-nhưng có điều gì đó khác lạ trên khuôn mặt gã mặc dù nụ cười trên môi chưa bao giờ thực sự phai nhạt.Fyodor tìm kiếm thứ gì đó có thể đọc được, thứ gì đó hắn có thể nắm bắt được.Tuy nhiên, đôi mắt hắn bất ngờ di chuyển xuống phía dưới để nhìn vào đôi môi của đối phương."...""Dos-kun," Người kia gọi một lần nữa và đưa mắt nhìn lại để nhìn vào mắt hắn."Cậu đã bao giờ muốn cái gì đó chưa?"Nikolai vẫn mỉm cười."Cậu đã bao giờ mong muốn một điều gì đó chưa?"Bàn tay nắm lấy nhau khẽ siết.Cả hai đều không cử động-cả hai người đều đã ngừng lắc lư trước đó và dường như họ đều không nhận thức được điều đó.Fyodor vẫn im lặng trước câu hỏi, hắn nghiêng đầu để tìm kiếm câu trả lời. Những ngón tay co giật khi cảm thấy vòng tay của người kia siết chặt hơn."...Tôi mong muốn một thứ mà tôi lại chẳng có được." Gã trả lời.Con quỷ sau đó hỏi một cách lặng lẽ và cẩn thận. "Có à?"Người kia vẫn đang nhìn chằm chằm vào hắn-lần này với thứ gì đó hắn thực sự không thể đọc được, điều đó gần thật đáng lo ngại. Fyodor cảm thấy môi mình khô khốc.Hắn để ý đến cách người kia hạ thấp ánh mắt để nhìn mình.Nikolai vẫn mỉm cười, nhưng nó đã khác rất nhiều so với trước đây."...Tôi có" gã trả lời. "Tôi có rất nhiều mong muốn, nhưng hầu như mọi điều tôi muốn đều có thể đạt được. Ngoại trừ một thứ."Con quỷ lặng lẽ nhìn chằm chằm.Đôi mắt của người kia u ám - điều gì đó giống như nỗi buồn, điều gì đó nặng nề."Và nó là gì....?" hắn hỏi.Cảm thấy bàn tay đặt trên hông mình siết chặt, đột ngột đến mức hắn phải ngăn mình phát động năng lực. Hắn không muốn thấy màu đỏ xuất hiện trên người đối phương- màu đỏ trông rất khó coi với gã. Con quỷ sẽ không làm tổn thương đến Nikolai-đây là những gì Fyodor muốn."Cậu biết câu trả lời mà, Dos-kun." Người kia cười nhưng lại khác, nó chứa đầy thứ gì đó mà Fyodor không biết đến. Có điều gì đó mà hắn không thể hiểu được-nhưng chắc chắn rằng, Nikolai giờ đây đang mang một vẻ mặt vô cùng nặng nề."Tôi không biết câu trả lời."Hắn không nói dối.Hắn cảm thấy người kia đưa cơ thể mình lại gần hơn-Fyodor nhìn vào mắt gã và thấy nó hoàn toàn mờ mịt, lông mày gã nhíu lại như thể đang đau đớn-một tiếng cười khác nghe như bị xé ra-cảm giác thật sai lầm khi nụ cười thuộc về gã. Mặt, Nikolai không nên làm vẻ mặt đó."Nói dối. Cậu biết tôi muốn gì mà, Fedya," Đôi mắt gã giờ mở to, nhìn chằm chằm vào hắn.Con quỷ nhíu mày, môi mím thành một đường mỏng-bàn tay bị nắm lấy giờ chắc đã bầm tím."Kolya,"Gã không nghe, đôi mắt mở to như những chiếc đĩa run rẩy, nói một cách điên cuồng như thể đây là ngày cuối cùng trên trái đất - như thể gã ta đang cố gắng bắt kịp thời gian. Nikolai đang theo đuổi điều gì?"Tại sao cậu không thể hiểu như mọi khi?"Bàn tay giờ đây ôm lấy mặt Fyodor."Tại sao cậu lại không hiểu?" Giọng của gã mềm đi thành thứ gì đó thật yếu ớt.Hăn quan sát Nikolai dùng đôi tay bao lấy mặt mình, lòng bàn tay tiến gần đến môi hắn để hắn có thể dụi vào đó.Đôi mắt của Nikolai-vẫn còn mờ mịt, dịu đi khi anh nhìn vào mắt Fyodor.Nó dịu dàng nhưng lại mang đến điều gì đó gớm ghiếc khuấy động trong lồng ngực con quỷ.Gã miết nhẹ bên má người kia, tay còn lại nâng bàn tay lạnh ngắt của Fyodor lên. nâng niu nó như thể đó là huyết mạch của mình rồi áp môi mình lên đó."ya khochu tebya," người còn lại thì thầm nhẹ nhàng trong hơi thở, nhưng dù vậy anh vẫn có thể nghe rõ nó trong sự im lặng trong phòng mình.("Tôi muốn bạn")
"..."Những ngón tay của Fyodor co giật khi người kia đặt một nụ hôn khác lên bàn tay hắn một lần nữa, nó sâu hơn, không giống như những nỗ lực trước đó của gã chỉ là một nụ hôn nhẹ nhàng thoáng qua-lần này hôn vào da anh lâu hơn khiến hắn cảm thấy như bị bỏng từ bên trong. chỉ chạm vào thôi, Fyodor có thể cảm thấy mình đang cố giật tay mình ra nhưng Nikolai đã nắm chặt lấy cổ tay hắn.Người kia đang nhìn thẳng vào mắt hắn."ya khochu tebya." Gã lặp lại một cách quả quyết, như thể gã chắc chắn về những gì mình vừa nói-gần như Fyodor đã tin rằng đó là sự thật.("Tôi muốn cậu.")Fyodor không cử động-hắn không thể cử động. Hắn như đông cứng lại, mắc kẹt tại chỗ khi nhìn chằm chằm vào đôi mắt người kia chứa đầy thứ mà cuối cùng anh có thể gọi tên-"muốn"Hắn giả vờ không nhận thấy cánh tay mình run rẩy trong cái ôm chặt của người lớn hơn, giả vờ không nhận thấy môi mình run rẩy như thế nào - giả vờ không nhận thấy trái tim mình đau như thế nào.Thay vào đó, hắn nhìn chằm chằm vào người đàn ông bằng ánh mắt chẳng có gì, trống rỗng vì người kia đã sai.Muốn hắn? Muốn được bên hắn sao? Nikolai đã nhầm, gã đã sai. Gã không muốn anh Fyodor, gã ta không-Nikolai theo đuổi tự do của mình, gã muốn cái chết của con quỷ.-Nikolai đã nhầm."...Thật sao?"Lần này đến lượt người kia nhìn chằm chằm vào hắn.Bàn tay đặt trên vai đối phương siết chặt, giữ chặt hết mức có thể khiến nó bắt đầu run rẩy dữ dội và Fyodor nghiêng đầu."Cậu có thực sự không?" Con quỷ hỏi lại."Kolya, cậu nhầm rồi.""Fedya,"Hắn lắc đầu."Cậu nhầm rồi," hắn rời mắt khỏi khuôn mặt người kia. "Ty ne khochesh' menya."("Cậu không muốn tôi.")Cậu không thể.Bàn tay hắn bị đối phương nắm chặt như ngăng con quỷ chạy trốn."Fyodor," gã cố gắng nói.Hắn mạnh mẽ rút tay ra khỏi vòng tay gã hề, phớt lờ cảm giác lạnh lẽo vì thiếu hơi thở ấm áp của người kia và lắc đầu điên cuồng, đẩy những lời của Nikolai ra khỏi đầu."Ty ne, cậu không muốn tôi. Cậu thực sự không, "Hắn cảm thấy đầu mình quay cuồng."Ne govori takiye veshchi, Kolya-"("Đừng nói vậy nữa, Kolya-")Mắt hắn nhìn xuống đất."Ty ne!"("Cậu không!")Im lặng.Hắn hít một hơi và cố không nghĩ đến việc giọng mình đang dao động như thế nào."Cậu không.""..."Hắn cảm thấy bàn tay trên hông rời đi, khiến cơ thể mình lạnh buốt.Hắn không ngẩng đầu lên khi thấy người kia rời đi, tiếng bước chân nhẹ nhàng điên cuồng kéo đến cửa phòng rồi đi xa.Khi Nikolai hoàn toàn biến mất, đôi chân của Fyodor ta lập tức bỏ cuộc.Cơ thể ngã xuống nhưng hắn không quan tâm, hắn chỉ nhìn chằm chằm vào khoảng không.Tự thuyết phục mình rằng không cảm thấy gì cả, hắn không run rẩy, hắn không run rẩy, hắn đau đớn-con quỷ thở ra một hơi và nhắm mắt lại vì cơn đau đập thình thịch trong đầu.
"Tuyệt vời. Chống lại Chúa, cậu đang đấu tranh để đánh mất chính mình."
Hắn nhìn màn hình máy tính đặt bên gối, đầu tựa vào đầu giường trong khi cơ thể nằm trên tấm nệm êm ái.Lần này anh để đèn phòng ngủ mở-mắt hắn bắt đầu khô hơn do thói quen trước đây. Hắn lắc đầu khi nhận thấy mí mắt mình gần như nhắm nghiền vì kiệt sức, chọn tiếp tục gõ phím trên máy tính-phớt lờ sự thật rằng những ngón tay của mình đang run rẩy vì thiếu thời gian nghỉ ngơi. Theo hắn nhớ hắn đã không ngủ hai ngày để giải quyết công việc-hầu như không có thời gian ngủ hay ăn uống và hắn cũng chẳng quan tâm đến điều đó-đây là cách sống của hắn hiện tại.Có lẽ hắn có thể giao nó cho một người đủ năng lực, như Sigma (thực tế là người có năng lực nhất), nhưng hắn đã cố tình tự mình đảm nhận tất cả bất chấp quản lý đã nhiều lần ngỏ ý giúp.Sau vụ việc xảy ra hôm đó, Fyodor ít nhìn thấy Nikolai hơn hẳn-có lẽ vì vậy hắn quyết định vùi đầu vào công việc để quên đi những cảm xúc đó.Những ngón tay của anh đột nhiên ngừng cử động, đôi mắt hắn di chuyển đến lòng bàn tay mình-lặng lẽ nhìn chằm chằm vào thứ gì đó mà hắn thực sự không thể gọi tên.Thành thật mà nói, Fyodor không có lý do gì để tránh mặt gã hề-hắn không thấy khó chịu với gã. Nhưng khi nghĩ đến việc nhìn vào khuôn mặt của người kia một lần nữa, có điều gì đó khuấy động trong lồng ngực hắn- nó gần như là một điều gì đó gớm ghiếc, một điều gì đó xấu xí đang ẩn náu một cách tế nhị. Hắn thật sự không hiểu tại sao mình lại như vậy và nó làm hắn sợ hãi.Làm sao hắn có thể hiểu điều mà hắn chưa từng được nhận?Nó gần như buồn cười.Fyodor thở dài.Hắn đưa tay xoa mặt, mí mắt dần dần nặng trĩu, đầu dựa vào đầu giường từ từ trượt xuống, gần như chạm vào chiếc gối bên dưới-Cửa phòng hắn đột ngột mở toang.Con quỷ nhanh chóng ngồi dậy từ chỗ đang nằm, quay đầu lại-tay vươn ra chộp lấy chiếc đèn ở đầu giường ném cho kẻ đột nhập, hắn dừng lại khi nhìn thấy một sợi tóc bạc.Hắn nheo mắt, "...Kolya?"Người kia khựng lại, đứng im tại chỗ. Một khoảng lặng ngắn trước khi sự im lặng bị phá vỡ bởi giọng nói vui vẻ, ồn ào của gã hề."Phải...ah," gã nhìn đồng hồ treo trên tường. "Chào buổi sáng, Dos-kun!!"Đôi vai vốn đang căng thẳng của Fyodor hoàn toàn thả lỏng khi nghe thấy giọng nói của Nikolai, tay đặt trên chiếc đèn trước đó đã rời đi và hắn nhìn gã với vẻ mặt không mấy vui vẻ."Kolya," hắn thở dài.Nikolai nghiêng đầu, nở một nụ cười rộng trên môi. "Hả????"Gã chớp mắt khi nhìn Fyodor hiện đang im lặng ngồi trên giường, gã dường như hiểu ra điều gì đó, thốt lên một tiếng "Ồ"."Ôi trời! Tôi đã làm cậu tỉnh giấc à?? Tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu lần này tôi vào phòng của cậu qua cửa chính! Tôi sẽ không muốn đến mà không báo trước đâu!!" Gã trả lời -một nụ cười trên môi khi tên hề nhắm mắt lại và thè lưỡi ra một chút.Con quỷ chống lại sự thôi thúc muốn thở dài và thay và di chuyển đầu của mình để nhìn vào màn hình máy tính hiện đang ở chế độ ngủ vì không được chạm vào trước đó, hắn lắc đầu và đưa một ngón tay ra để gõ vào bảng điều khiển-bật đèn lên một lần hơn." Cậu thật chu đáo biết bao."Hắn trả lời với vẻ mỉa mai rõ ràng-không nói một lời, hắn lại dựa vào đầu giường với cơ thể nằm trên nệm-những ngón tay giờ đang di chuyển để gõ trên máy tính."Cậu định đứng đó luôn à?"Hắn hỏi mà không chớp mắt-cẩn thận xem xét công việc của mình.Fyodor có thể nghe thấy tiếng người kia di chuyển, quần áo của gã khẽ rung lên."Ồ, tôi được mời à?"Ngón tay của Fyodor dừng lại, đầu ngước lên từ máy tính xách tay để nhìn Nikolai. Hắn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của người kia, cảm thấy một thứ gì đó nặng nề bắt đầu đè lên ngực mình và khi hắn mở miệng định nói với người đó-hắn lại im bặt một lần nữa khi gặp ánh mắt gã hề."..."Hắn đưa mắt nhìn xuống dưới."...Làm bất cứ điều gì cậu muốn."Mặt Nikolai sáng bừng lên."Hãy im lặng," hắn nói thêm. "Được chứ?."Người kia vui vẻ gật đầu, "Tôi hiểu rồi!!"Con quỷ ném cho gã một cái nhìn chằm chằm không thể gọi tên.Người đàn ông giật mình, thốt lên một tiếng "Ối!" cũng lớn không kém.Nikolai dùng hai tay bịt miệng lại.Có một khoảng lặng im lặng-khi cả hai người đàn ông nhìn chằm chằm vào nhau, vẻ mặt của gã hề thay đổi liên tục thay đổi trông hài hước đến mức khiến hắn gần như bật cười-à gần như vậy.Gã hắng giọng, "Ý tôi là...Ối," lần này Nikolai nói gần như thì thầm. "Tôi hiểu rồi Dos-kun...!"Con quỷ nhắm mắt lại - đầu nó ngả ra sau để dựa vào đầu giường, gần như trượt xuống chiếc gối bên dưới. Mái tóc rối bù bao quanh khuôn mặt-che khuất tầm nhìn của mình.Vẫn ồn ào như mọi khi.Tuy nhiên, Fyodor vẫn không thể không nhếch môi lên một chút-nụ cười nhỏ được che đậy hoàn hảo, người kia cũng không nhìn thấy được.Đó là một cái gì đó quen thuộc.Đó chính là gã hề có thể mang đến cho hắn nụ cười nhẹ trên môi.Đúng, đó chính là Nikolai mà hắn biết.Mắt rời khỏi màn hình-nhìn người kia đang cúi mình trên sàn nhặt những tờ giấy vương vãi trên sàn phòng ngủ của mình."ya khochu tebya." Nikolai lặp lại một cách quả quyết, như chắc chắn về những gì mình vừa nói - như thể gã thực sự tin rằng mình muốn có hắn.Nụ cười nhỏ trên môi vụt tắt.Có thật vậy không?
Nikolai ngẩng đầu lên khi tiếng gõ phím của người kia dừng lại, đôi tay gã cũng ngừng di chuyển trên đống giấy tờ vương vãi khắp sàn, sắp xếp chúng gọn gàng (gã thầm tự hỏi liệu con quỷ có sắp xếp lại những tờ giấy không). Số giấy tờ kể từ cuộc họp cuối cùng của họ).Không nói một lời, gã ngẩng đầu lên vì đang ngồi trên mặt đất-kiểm tra người đang nằm trên giường, vẫn không có âm thanh nào phát ra từ con quỷ.Vẫn không có động tĩnh gì từ Fyodor, gã cân nhắc có nên lại đó hay không-cuối cùng gã đứng dậy, nhẹ nhàng sắp xếp các giấy tờ trên bàn rồi đi sang phía bên kia-nơi con quỷ đang nằm.Khi đến bên giường, gã nhận thấy tóc người kia đang che hết mặt, do dự một lúc Nikolai nhẹ nhàng vén một ít ra sau tai.Đôi mắt con quỷ nhắm lại.Nikolai lặng lẽ nhìn chằm chằm, khuôn mặt của người kia trông gần như bình yên nhưng vẫn có gì đó đề phòng - nó mang đến một điều gì đó thực sự nhức nhối và một ý nghĩ thắc mắc trong đầu gã.Dos-kun có bao giờ lơ là cảnh giác không?Gã nhìn về phía chiếc laptop và đưa tay cẩn thận đóng nó lại, không muốn đánh thức người kia. Di chuyển laptop và đặt nó lên trên tủ đầu giường.Sau khi làm vậy, Nikolai quay lại nhìn người kia và nhận ra đầu Fyodor vẫn tựa vào thành giường-gã cẩn thận đặt một tay sau gáy, nhẹ nhàng đặt đầu Fyodor xuống gối.Gã sững người khi nhìn thấy lông mày của người kia nhíu lại.Gã ta có thể cảm thấy cơ thể con quỷ căng lên như thể đang cố gắng thức dậy, vì vậy theo phản xạ của mình-gã đưa một bàn tay khác và dịu dàng đặt lên đầu Fyodor bắt đầu dùng ngón tay vuốt ve tóc người kia.Gần như ngay lập tức, trước sự ngạc nhiên của Nikolai, Fyodor dần thả lỏng.Nikolai bắt đầu vuốt ve những sợi tóc một lần nữa - mềm mại, chậm rãi và dịu dàng.Nó tiếp tục và anh nhận ra con quỷ đã hoàn toàn bất động, khuôn lạnh lùng cũng thoải mái hơn nhiều.Thật bất ngờ nhưng thật dễ chịu.Môi gã cong lên thành một nụ cười nhẹ, những ngón tay cuộn tròn trên những lọn tóc màu tím.Đôi mắt gã dịu lại thành một thứ gì đó nặng nề khi nhìn khuôn mặt đang say ngủ của đối phương, thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng thở nhỏ từ miệng con quỷ.Gã tự hỏi liệu đây có phải là khuôn mặt mà Fyodor sẽ làm khi bị mình đâm con dao xuyên qua trái tim hay không.Yên bình.Giống như một người đang ngủ.Gã nghiêng đầu để nhìn kỹ hơn.Fyodor sẽ đẹp hơn nếu cậu ấy cười .Những ngón tay đang luồn qua mái tóc dừng lại, bàn tay sau đầu người kia từ từ rời ra-không nói lời nào, gã đưa ngón tay cái lướt qua môi con quỷ-nhẹ nhàng vuốt ve nó.Liệu cậu có nói tên tôi như lời cuối cùng không?Nikolai hy vọng hắn sẽ không làm vậy.Trên hết, liệu cuối cùng Fyodor có mất cảnh giác ngay lúc đó không?Gã ước điều đó có thể xảy ra.Gã ghé sát mặt người kia, ngón tay lướt trên môi ngừng cử động.Nikolai đặt một nụ hôn dịu dàng lên mí mắt trái của Fyodor.Gã muốn giả vờ rằng có những giọt nước trên mắt đối phương và gã sẽ hôn chúng đi-gã muốn chứng minh Fyodor quan trọng đến thế nào.Liệu hắn có rơi nước mắt không?Gã đã biết câu trả lời rồi.Gã lùi ra-môi không còn cười nữa nhẹ nhàng đắp chăn cho người đang ngủ trước khi rời đi.Gã nhìn chằm chằm vào người kia trước khi đưa tay tắt chiếc đèn trên tủ đầu giường.Im lặng, gã hề bước tới cửa và nghĩ về kế hoạch cho ngày mai-và khoảnh khắc được chờ đợi từ lâu để chứng tỏ ý chí tự do của mình.Nikolai tắt đèn và rời đi.Fyodor mở mắt khi nghe tiếng người rời đi.Hắn im lặng nhìn lên trần nhà."..."Hắn cố gắng hiểu hành động của người kia.Nhưng cuối cùng, chẳng có kết quả gì.Nikolai là một người đàn ông kỳ lạ.Hắn đưa tay chạm vào mí mắt trái nơi người kia đã hôn trước đó.Người kia thực sự khao khát điều gì?Con quỷ cảm thấy có gì đó đau nhức và nó nhắm mắt lại.Có điều gì đó, có điều gì đó bên trong hắn-không phải hắn không hiểu mà là hắn không muốn hiểu-hắn biết nó là gì nhưng ý nghĩ thừa nhận nó làm hắn bất an và sợ hãi.Nikolai đã đúng ngay từ đầu-hắn đã biết.Fyodor kéo chăn lại gần mình, ôm chặt nhất có thể.Hắn đã tự lừa dối chính mình."..."Hắn giả vờ như Nikolai đang ở đây, để lại một nụ hôn khác trên mí mắt còn lại-giả vờ rằng mắt của mình sẽ thổ lộ thay những cảm xúc không nói thành lời.Nhưng không có gì xảy ra.Ngay cả trong chăn ấm áp, con quỷ vẫn có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo của căn phòng, hắn vùi đầu vào gối, mặc kệ sự hối hận vì đã không ngăn cản người kia rời đi.Đã quá muộn rồi.(Sau buổi sáng, Fyodor thức dậy và ngồi trên giường. Nhìn chằm chằm vào cửa chính chờ đợi điều gì đó xảy ra trước khi thở dài và rời khỏi giường.Rốt cuộc thì hắn đang mong đợi điều gì?Hắn nghĩ đến người đàn ông đã để lại nụ hôn lên mí mắt mình.Nikolai sẽ không xuất hiện.Fyodor xua tan suy nghĩ đó trước khi nhìn vào chiếc máy tính xách tay của mình trên tủ đầu giường.Sẽ là một ngày làm việc khác.Đêm đó, không có tiếng cửa mở, cũng không có sợi tóc trắng nào.Con quỷ ngủ thiếp đi và giả vờ rơi nước mắt để người kia hôn nó đi.Gã đã không xuất hiện.(Đó là cuộc gặp cuối cùng của họ khi anh ấy bị bắt và đưa đến Meursault)
"Dos-kun là người duy nhất trong đời tôi hiểu được điều đó. Người bạn thân thiết của tôi."...
("Cậu hiểu chưa?" hắn hỏi, ho ra thêm vài ngụm máu từ miệng, hơi thở trở nên cứng ngắc hơn vì hụt hơi-mắt nặng trĩu, hắn thực sự không thể nhìn rõ khuôn mặt của đối phương.Nhưng ngay cả khi tầm nhìn bị mờ đi, Fyodor vẫn có thể nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt Nikolai.Người đàn ông vẫn chưa trả lời câu hỏi của mình-đầu được người kia đặt lên vai đối phương, hắn thấy người mình nặng trĩu.Nhưng bất chấp điều đó, Fyodor vẫn chậm rãi đưa bàn tay run rẩy của mình ra và đặt nó lên má đối phương, vuốt ve nhẹ nhàng."Cậu đã có được điều mình hằng mong ước chưa?"Cuối cùng cậu có được tự do không?Nikolai nhìn con quỷ, lặng lẽ nhìn chằm chằm và gã có thể cảm thấy mình đang cười tươi hơn."...Tôi thật sự muốn nghĩ mình đã có được nó."Bởi vì điều gã thực sự muốn không phải là điều này.Môi con quỷ nhếch lên."Cậu 'đã có được nó' rồi mà?"Tay cầm thanh sắt trên sau lưng người kia siết chặt hơn.Khuôn mặt Fyodor nhăn lại đau đớn, bàn tay áp trên mặt gã hề siết lại như đang tìm kiếm hơi ấm của sự sống-chặt đến mức làm rơi mặt nạ của gã."Cậu biết tôi thực sự muốn gì mà."Fyodor nhìn vào đôi mắt không khớp của người kia, tìm kiếm, nhưng hắn đã biết điều gì đang che phủ một cách tuyệt vọng trong mắt gã hề.'Tôi muốn bạn.'"Kolia."Không nói một lời, Nikolai kéo Fyodor lại gần-trán họ chạm vào nhau, sau bao nỗ lực của quá khứ-cuối cùng gã đã thu hẹp khoảng cách giữa môi của cả hai.Đúng như gã nghĩ, nó có vị như máu.Nikolai cảm thấy bàn tay người đặt lên má mình lạnh hơn bình thường và đưa tay ra nắm chặt để nó không bị trượt ra khỏi mặt anh.Nụ hôn kết thúc.Fyodor trông như đang ngủ, chỉ là không thở thôi.Thậm chí trên môi còn có nụ cười.Fyodor trông vẫn xinh đẹp ngay cả khi rời khỏi vòng tay của Chúa.Nikolai ấy lặng lẽ nhìn chằm chằm và bắt đầu cười khúc khích sau vài giây.Tim gã đau nhói.Nikolai cười tươi khi kéo người kia lại gần và hôn lên mí mắt đó.Tuy nhiên, lần này thực sự có thứ gì đó rơi ra từ mắt Fyodor.Nhưng ổn thôi.Gã sẽ hôn nó đi.)
Fyodor lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ lớn-ngắm bầu trời trống rỗng với điều gì đó không thể đọc được trong mắt hắn.Hắn cảm nhận được ánh mắt kỳ quặc của người quản lý bên cạnh đang nhìn mình, "Sao vậy?"Quản lý nhảy dựng lên, như thể anh ta không cố ý nhìn chằm chằm vào người kia. Anh lắc nhẹ đầu, tránh ánh mắt khỏi con quỷ."À...không, xin lỗi," Sigma liên tục đưa ánh mắt nhìn xuống bàn và khuôn mặt của con quỷ, việc nhìn anh ta đấu tranh gần như buồn cười."Chỉ là, cái đó..."Người quản lý đưa tay chỉ vào mắt mình, chỉ nhẹ quanh mí mắt.Fyodor nhẹ nhàng ngân nga."Ừ, tôi biết rồi." Hắn nghiêng đầu, tò mò. "Có vấn đề gì không?"Người kia nhanh chóng lắc đầu, "Ồ không, không..." Anh ấy lo lắng nhìn con quỷ. "Nó trông rất hợp với ngươi-thực sự, nó chỉ...hơi lạ."Môi con quỷ nhếch lên thành một nụ cười nhẹ, người quản lý gần như đã bỏ lỡ nó."Ngươi tự làm đấy à...?" Sigma hỏi, lúc này đang nhìn chằm chằm Fyodor với vẻ tò mò.Có một khoảng lặng và anh gần như cảm thấy như mình đã nói sai điều gì đó trước khi con quỷ bên cạnh lắc đầu."...Không, Nikolai đã làm cho tôi."Câu nói được thốt ra nhẹ như lông vũ, người quản lý với vẻ mặt ngạc nhiên-anh ấy muốn hỏi thêm nhưng đã nhận thấy điều gì đó khác lạ trong giọng điệu của người kia và chọn cách lẩm bẩm đủ to để Fyodor nghe thấy."Tôi không biết hắn ta biết những thứ này..."Con quỷ chỉ gật đầu đồng ý.Lại có một khoảng im lặng kéo dài, Sigma đang đấu tranh xem mình có nên mở lời trước hay không. Cuối cùng anh rụt rè hỏi theo một cách tò mò."Nếu ngươi không phiền, tại sao ngươi lại đến đây...?""...Không có lý do."Đó là câu trả lời duy nhất hắn đưa ra cho người kia trước khi quay đi, nhìn ra ngoài cửa sổ một lần nữa.Sigma nhìn chằm chằm vào Fyodor-thở dài mệt mỏi và lắc đầu coi như kết thúc cuộc trò chuyện. Anh ấy thực sự không bao giờ có thể hiểu được đồng nghiệp của mình. Sau đó anh đứng dậy và tiếp tục công việc.Fyodor nhìn đàn chim bay ngang qua sòng bạc, đôi mắt gần như trống rỗng khi hắn đưa tay chạm nhẹ vào má mình.Hắn giả vờ như tim mình không đau khi nghĩ về lúc đó và buông tay xuống, gục đầu xuống bàn để nghỉ ngơi-cẩn thận để không bị đập vào mặt.Hắn không muốn vô tình làm nhòe nó.
Trong lúc Fyodor đang làm việc thì có một bàn tay che mắt hắn lại, tạm thời kéo hắn ra khỏi công việc.Hắn thở dài khi nghĩ đến đống giấy tờ vương vãi khắp nơi, thầm tự nhủ sẽ phải sắp xếp chúng lại sau khi đã làm xong những gì gã hề chuẩn bị cho hôm nay."Đoán xem là ai nào!"Fyodor thở ra một hơi ngắn-hắn thà đối mặt với những nỗ lực giết chết mình hơn là đối phó với những hành động chưa biết của gã hề, tuy nhiên hắn chỉ đơn giản chọn cách làm hài lòng người kia. Người đang cố giả giọng một cách dở tệ."Nikolai?""Ding ding ding!" Gã nắm lấy một tay của con quỷ giơ lên và xoay, vòng tay qua người đối phương để họ nhìn vào nhau.Nikolai ríu rít vui vẻ và nở một nụ cười thật tươi với người không mấy vui vẻ, "Chào buổi chiều, Dos-kun!"Con quỷ nghiêng đầu, "Đã tối rồi."Người còn lại cười toe toét: "Tôi biết."Fyodor lại thở dài.Chú hề vẫn giữ chặt Fyodor, xoay hắn một lần nữa nhưng lần này gã không dừng lại. Con quỷ vẫn im lặng, để người kia làm bất cứ điều gì cho đến khi hắn cảm thấy đầu mình bắt đầu choáng váng. Fyodor đưa tay ra nắm nhẹ vai người kia."Kolia."May mắn thay, chú hề đã dừng lại - khiến con quỷ gần như ngã xuống vì chóng mặt nếu không có Nikolai ôm hông và tay của mình. Hắn gã vào vai người kia.Nikolai, theo quan sát của hắn, tỏ ra im lặng lạ thường.Hắn ngước lên để quan sát khuôn mặt của gã, nhận ra rằng người kia đã nhìn chằm chằm vào mình khá lâu rồi-gã cũng không cười."..."Fyodor nhận ra bạn tay mình đang nằm trong tay người kia, khẽ siết. Tay còn lại của Nikolai đặt ở hông. Hắn vừa nhận ra điều gì đó.Có phải chú hề đã lên kế hoạch cho việc này từ trước không?Hắn gần như ngạc nhiên-và có lẽ hơi thích thú. Môi nhếch lên thành một nụ cười nhẹ, "Cậu không cần hỏi tôi đâu."Nikolai rất nhẹ nhõm, nở một nụ cười toe toét-đôi mắt anh ấy lấp lánh niềm vui thoáng qua, "Có vẻ như Dos-kun đã hiểu ra điều đó rồi!"Con quỷ, vẫn nở một nụ cười mỏng manh trên môi, nghiêng đầu. "Cậu nghĩ tôi không hiểu được nó à?"Người kia lắc đầu: "Tôi không dám nghi ngờ năng lực của cậu! Không bao giờ! Không!"Hắn nhìn khuôn mặt người kia đang nhăn lại tỏ vẻ khó chịu khi nghĩ đến việc nghi ngờ mình, cảnh tượng đó khiến con quỷ bật ra một tiếng cười khúc khích nhỏ. Hắn biết điều đó là không bao giờ xảy ra. Nikolai sẽ luôn tin tưởng hắn vô điều kiện."Ừ," khóe môi anh cong lên thành một nụ cười. "razvlekay menya."("Mua vui cho tôi.")Đôi môi Nikolai mím lại thành một đường mỏng trước đó cong lên thành một nụ cười-một nụ cười khác rất nhiều so với nụ cười thường nhật, một nụ cười gần như dịu dàng khiến Fyodor phải nhìn chằm chằm.
Họ lắc lư nhẹ nhàng, cả hai chân kéo từ trước ra sau và từ trái sang phải liên tục-cần có thời gian để điều chỉnh vì họ nhảy mà không có nhạc nên việc thỉnh thoảng giẫm lên chân đối phương là điều khó tránh khỏi, nhưng họ không quan tâm đến điều đó và tiếp tục-cuối cùng, họ cố gắng hòa hợp với nhịp độ chậm, khớp hoàn toàn với các bước di chuyển của nhau.Fyodor nhìn vào mắt người kia-cả hai người đàn ông nhẹ nhàng đổi hướng khi sự im lặng bao trùm họ với điều gì đó mà hắn không thể gọi tên.Cả hai lắc lư cùng nhau trong màn đêm tịch mịch. Đôi mắt không ngừng giao tiếp với nhau, trao nhau những cảm xúc không thể gọi tên. Có cái gì đó trong lòng Fyodor đè nặng lên hắn, một cảm giác không thể chỉ mặt gọi tên chỉ biết cảm xúc này sẽ xuất hiện và mảnh liệt khi ở bên Nikolai. Nó làm hắn thấy mình thật nhỏ bé, yếu đuối và kinh tởm.Thật là kinh tởm.Hắn mím môi thành một đường mỏng.Thật khó coi."Dos-kun,"Hắn thoát ra khỏi trạng thái miên mang khi nghe thấy người kia gọi mình- nhận ra rằng trước đó bản thân đã nhìn chằm chằm xuống đất.Hắn ngước lên đối mặt với Nikolai.Đúng như dự đoán, người kia vẫn đang nhìn chằm chằm vào hắn-nhưng có điều gì đó khác lạ trên khuôn mặt gã mặc dù nụ cười trên môi chưa bao giờ thực sự phai nhạt.Fyodor tìm kiếm thứ gì đó có thể đọc được, thứ gì đó hắn có thể nắm bắt được.Tuy nhiên, đôi mắt hắn bất ngờ di chuyển xuống phía dưới để nhìn vào đôi môi của đối phương."...""Dos-kun," Người kia gọi một lần nữa và đưa mắt nhìn lại để nhìn vào mắt hắn."Cậu đã bao giờ muốn cái gì đó chưa?"Nikolai vẫn mỉm cười."Cậu đã bao giờ mong muốn một điều gì đó chưa?"Bàn tay nắm lấy nhau khẽ siết.Cả hai đều không cử động-cả hai người đều đã ngừng lắc lư trước đó và dường như họ đều không nhận thức được điều đó.Fyodor vẫn im lặng trước câu hỏi, hắn nghiêng đầu để tìm kiếm câu trả lời. Những ngón tay co giật khi cảm thấy vòng tay của người kia siết chặt hơn."...Tôi mong muốn một thứ mà tôi lại chẳng có được." Gã trả lời.Con quỷ sau đó hỏi một cách lặng lẽ và cẩn thận. "Có à?"Người kia vẫn đang nhìn chằm chằm vào hắn-lần này với thứ gì đó hắn thực sự không thể đọc được, điều đó gần thật đáng lo ngại. Fyodor cảm thấy môi mình khô khốc.Hắn để ý đến cách người kia hạ thấp ánh mắt để nhìn mình.Nikolai vẫn mỉm cười, nhưng nó đã khác rất nhiều so với trước đây."...Tôi có" gã trả lời. "Tôi có rất nhiều mong muốn, nhưng hầu như mọi điều tôi muốn đều có thể đạt được. Ngoại trừ một thứ."Con quỷ lặng lẽ nhìn chằm chằm.Đôi mắt của người kia u ám - điều gì đó giống như nỗi buồn, điều gì đó nặng nề."Và nó là gì....?" hắn hỏi.Cảm thấy bàn tay đặt trên hông mình siết chặt, đột ngột đến mức hắn phải ngăn mình phát động năng lực. Hắn không muốn thấy màu đỏ xuất hiện trên người đối phương- màu đỏ trông rất khó coi với gã. Con quỷ sẽ không làm tổn thương đến Nikolai-đây là những gì Fyodor muốn."Cậu biết câu trả lời mà, Dos-kun." Người kia cười nhưng lại khác, nó chứa đầy thứ gì đó mà Fyodor không biết đến. Có điều gì đó mà hắn không thể hiểu được-nhưng chắc chắn rằng, Nikolai giờ đây đang mang một vẻ mặt vô cùng nặng nề."Tôi không biết câu trả lời."Hắn không nói dối.Hắn cảm thấy người kia đưa cơ thể mình lại gần hơn-Fyodor nhìn vào mắt gã và thấy nó hoàn toàn mờ mịt, lông mày gã nhíu lại như thể đang đau đớn-một tiếng cười khác nghe như bị xé ra-cảm giác thật sai lầm khi nụ cười thuộc về gã. Mặt, Nikolai không nên làm vẻ mặt đó."Nói dối. Cậu biết tôi muốn gì mà, Fedya," Đôi mắt gã giờ mở to, nhìn chằm chằm vào hắn.Con quỷ nhíu mày, môi mím thành một đường mỏng-bàn tay bị nắm lấy giờ chắc đã bầm tím."Kolya,"Gã không nghe, đôi mắt mở to như những chiếc đĩa run rẩy, nói một cách điên cuồng như thể đây là ngày cuối cùng trên trái đất - như thể gã ta đang cố gắng bắt kịp thời gian. Nikolai đang theo đuổi điều gì?"Tại sao cậu không thể hiểu như mọi khi?"Bàn tay giờ đây ôm lấy mặt Fyodor."Tại sao cậu lại không hiểu?" Giọng của gã mềm đi thành thứ gì đó thật yếu ớt.Hăn quan sát Nikolai dùng đôi tay bao lấy mặt mình, lòng bàn tay tiến gần đến môi hắn để hắn có thể dụi vào đó.Đôi mắt của Nikolai-vẫn còn mờ mịt, dịu đi khi anh nhìn vào mắt Fyodor.Nó dịu dàng nhưng lại mang đến điều gì đó gớm ghiếc khuấy động trong lồng ngực con quỷ.Gã miết nhẹ bên má người kia, tay còn lại nâng bàn tay lạnh ngắt của Fyodor lên. nâng niu nó như thể đó là huyết mạch của mình rồi áp môi mình lên đó."ya khochu tebya," người còn lại thì thầm nhẹ nhàng trong hơi thở, nhưng dù vậy anh vẫn có thể nghe rõ nó trong sự im lặng trong phòng mình.("Tôi muốn bạn")
"..."Những ngón tay của Fyodor co giật khi người kia đặt một nụ hôn khác lên bàn tay hắn một lần nữa, nó sâu hơn, không giống như những nỗ lực trước đó của gã chỉ là một nụ hôn nhẹ nhàng thoáng qua-lần này hôn vào da anh lâu hơn khiến hắn cảm thấy như bị bỏng từ bên trong. chỉ chạm vào thôi, Fyodor có thể cảm thấy mình đang cố giật tay mình ra nhưng Nikolai đã nắm chặt lấy cổ tay hắn.Người kia đang nhìn thẳng vào mắt hắn."ya khochu tebya." Gã lặp lại một cách quả quyết, như thể gã chắc chắn về những gì mình vừa nói-gần như Fyodor đã tin rằng đó là sự thật.("Tôi muốn cậu.")Fyodor không cử động-hắn không thể cử động. Hắn như đông cứng lại, mắc kẹt tại chỗ khi nhìn chằm chằm vào đôi mắt người kia chứa đầy thứ mà cuối cùng anh có thể gọi tên-"muốn"Hắn giả vờ không nhận thấy cánh tay mình run rẩy trong cái ôm chặt của người lớn hơn, giả vờ không nhận thấy môi mình run rẩy như thế nào - giả vờ không nhận thấy trái tim mình đau như thế nào.Thay vào đó, hắn nhìn chằm chằm vào người đàn ông bằng ánh mắt chẳng có gì, trống rỗng vì người kia đã sai.Muốn hắn? Muốn được bên hắn sao? Nikolai đã nhầm, gã đã sai. Gã không muốn anh Fyodor, gã ta không-Nikolai theo đuổi tự do của mình, gã muốn cái chết của con quỷ.-Nikolai đã nhầm."...Thật sao?"Lần này đến lượt người kia nhìn chằm chằm vào hắn.Bàn tay đặt trên vai đối phương siết chặt, giữ chặt hết mức có thể khiến nó bắt đầu run rẩy dữ dội và Fyodor nghiêng đầu."Cậu có thực sự không?" Con quỷ hỏi lại."Kolya, cậu nhầm rồi.""Fedya,"Hắn lắc đầu."Cậu nhầm rồi," hắn rời mắt khỏi khuôn mặt người kia. "Ty ne khochesh' menya."("Cậu không muốn tôi.")Cậu không thể.Bàn tay hắn bị đối phương nắm chặt như ngăng con quỷ chạy trốn."Fyodor," gã cố gắng nói.Hắn mạnh mẽ rút tay ra khỏi vòng tay gã hề, phớt lờ cảm giác lạnh lẽo vì thiếu hơi thở ấm áp của người kia và lắc đầu điên cuồng, đẩy những lời của Nikolai ra khỏi đầu."Ty ne, cậu không muốn tôi. Cậu thực sự không, "Hắn cảm thấy đầu mình quay cuồng."Ne govori takiye veshchi, Kolya-"("Đừng nói vậy nữa, Kolya-")Mắt hắn nhìn xuống đất."Ty ne!"("Cậu không!")Im lặng.Hắn hít một hơi và cố không nghĩ đến việc giọng mình đang dao động như thế nào."Cậu không.""..."Hắn cảm thấy bàn tay trên hông rời đi, khiến cơ thể mình lạnh buốt.Hắn không ngẩng đầu lên khi thấy người kia rời đi, tiếng bước chân nhẹ nhàng điên cuồng kéo đến cửa phòng rồi đi xa.Khi Nikolai hoàn toàn biến mất, đôi chân của Fyodor ta lập tức bỏ cuộc.Cơ thể ngã xuống nhưng hắn không quan tâm, hắn chỉ nhìn chằm chằm vào khoảng không.Tự thuyết phục mình rằng không cảm thấy gì cả, hắn không run rẩy, hắn không run rẩy, hắn đau đớn-con quỷ thở ra một hơi và nhắm mắt lại vì cơn đau đập thình thịch trong đầu.
"Tuyệt vời. Chống lại Chúa, cậu đang đấu tranh để đánh mất chính mình."
Hắn nhìn màn hình máy tính đặt bên gối, đầu tựa vào đầu giường trong khi cơ thể nằm trên tấm nệm êm ái.Lần này anh để đèn phòng ngủ mở-mắt hắn bắt đầu khô hơn do thói quen trước đây. Hắn lắc đầu khi nhận thấy mí mắt mình gần như nhắm nghiền vì kiệt sức, chọn tiếp tục gõ phím trên máy tính-phớt lờ sự thật rằng những ngón tay của mình đang run rẩy vì thiếu thời gian nghỉ ngơi. Theo hắn nhớ hắn đã không ngủ hai ngày để giải quyết công việc-hầu như không có thời gian ngủ hay ăn uống và hắn cũng chẳng quan tâm đến điều đó-đây là cách sống của hắn hiện tại.Có lẽ hắn có thể giao nó cho một người đủ năng lực, như Sigma (thực tế là người có năng lực nhất), nhưng hắn đã cố tình tự mình đảm nhận tất cả bất chấp quản lý đã nhiều lần ngỏ ý giúp.Sau vụ việc xảy ra hôm đó, Fyodor ít nhìn thấy Nikolai hơn hẳn-có lẽ vì vậy hắn quyết định vùi đầu vào công việc để quên đi những cảm xúc đó.Những ngón tay của anh đột nhiên ngừng cử động, đôi mắt hắn di chuyển đến lòng bàn tay mình-lặng lẽ nhìn chằm chằm vào thứ gì đó mà hắn thực sự không thể gọi tên.Thành thật mà nói, Fyodor không có lý do gì để tránh mặt gã hề-hắn không thấy khó chịu với gã. Nhưng khi nghĩ đến việc nhìn vào khuôn mặt của người kia một lần nữa, có điều gì đó khuấy động trong lồng ngực hắn- nó gần như là một điều gì đó gớm ghiếc, một điều gì đó xấu xí đang ẩn náu một cách tế nhị. Hắn thật sự không hiểu tại sao mình lại như vậy và nó làm hắn sợ hãi.Làm sao hắn có thể hiểu điều mà hắn chưa từng được nhận?Nó gần như buồn cười.Fyodor thở dài.Hắn đưa tay xoa mặt, mí mắt dần dần nặng trĩu, đầu dựa vào đầu giường từ từ trượt xuống, gần như chạm vào chiếc gối bên dưới-Cửa phòng hắn đột ngột mở toang.Con quỷ nhanh chóng ngồi dậy từ chỗ đang nằm, quay đầu lại-tay vươn ra chộp lấy chiếc đèn ở đầu giường ném cho kẻ đột nhập, hắn dừng lại khi nhìn thấy một sợi tóc bạc.Hắn nheo mắt, "...Kolya?"Người kia khựng lại, đứng im tại chỗ. Một khoảng lặng ngắn trước khi sự im lặng bị phá vỡ bởi giọng nói vui vẻ, ồn ào của gã hề."Phải...ah," gã nhìn đồng hồ treo trên tường. "Chào buổi sáng, Dos-kun!!"Đôi vai vốn đang căng thẳng của Fyodor hoàn toàn thả lỏng khi nghe thấy giọng nói của Nikolai, tay đặt trên chiếc đèn trước đó đã rời đi và hắn nhìn gã với vẻ mặt không mấy vui vẻ."Kolya," hắn thở dài.Nikolai nghiêng đầu, nở một nụ cười rộng trên môi. "Hả????"Gã chớp mắt khi nhìn Fyodor hiện đang im lặng ngồi trên giường, gã dường như hiểu ra điều gì đó, thốt lên một tiếng "Ồ"."Ôi trời! Tôi đã làm cậu tỉnh giấc à?? Tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu lần này tôi vào phòng của cậu qua cửa chính! Tôi sẽ không muốn đến mà không báo trước đâu!!" Gã trả lời -một nụ cười trên môi khi tên hề nhắm mắt lại và thè lưỡi ra một chút.Con quỷ chống lại sự thôi thúc muốn thở dài và thay và di chuyển đầu của mình để nhìn vào màn hình máy tính hiện đang ở chế độ ngủ vì không được chạm vào trước đó, hắn lắc đầu và đưa một ngón tay ra để gõ vào bảng điều khiển-bật đèn lên một lần hơn." Cậu thật chu đáo biết bao."Hắn trả lời với vẻ mỉa mai rõ ràng-không nói một lời, hắn lại dựa vào đầu giường với cơ thể nằm trên nệm-những ngón tay giờ đang di chuyển để gõ trên máy tính."Cậu định đứng đó luôn à?"Hắn hỏi mà không chớp mắt-cẩn thận xem xét công việc của mình.Fyodor có thể nghe thấy tiếng người kia di chuyển, quần áo của gã khẽ rung lên."Ồ, tôi được mời à?"Ngón tay của Fyodor dừng lại, đầu ngước lên từ máy tính xách tay để nhìn Nikolai. Hắn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của người kia, cảm thấy một thứ gì đó nặng nề bắt đầu đè lên ngực mình và khi hắn mở miệng định nói với người đó-hắn lại im bặt một lần nữa khi gặp ánh mắt gã hề."..."Hắn đưa mắt nhìn xuống dưới."...Làm bất cứ điều gì cậu muốn."Mặt Nikolai sáng bừng lên."Hãy im lặng," hắn nói thêm. "Được chứ?."Người kia vui vẻ gật đầu, "Tôi hiểu rồi!!"Con quỷ ném cho gã một cái nhìn chằm chằm không thể gọi tên.Người đàn ông giật mình, thốt lên một tiếng "Ối!" cũng lớn không kém.Nikolai dùng hai tay bịt miệng lại.Có một khoảng lặng im lặng-khi cả hai người đàn ông nhìn chằm chằm vào nhau, vẻ mặt của gã hề thay đổi liên tục thay đổi trông hài hước đến mức khiến hắn gần như bật cười-à gần như vậy.Gã hắng giọng, "Ý tôi là...Ối," lần này Nikolai nói gần như thì thầm. "Tôi hiểu rồi Dos-kun...!"Con quỷ nhắm mắt lại - đầu nó ngả ra sau để dựa vào đầu giường, gần như trượt xuống chiếc gối bên dưới. Mái tóc rối bù bao quanh khuôn mặt-che khuất tầm nhìn của mình.Vẫn ồn ào như mọi khi.Tuy nhiên, Fyodor vẫn không thể không nhếch môi lên một chút-nụ cười nhỏ được che đậy hoàn hảo, người kia cũng không nhìn thấy được.Đó là một cái gì đó quen thuộc.Đó chính là gã hề có thể mang đến cho hắn nụ cười nhẹ trên môi.Đúng, đó chính là Nikolai mà hắn biết.Mắt rời khỏi màn hình-nhìn người kia đang cúi mình trên sàn nhặt những tờ giấy vương vãi trên sàn phòng ngủ của mình."ya khochu tebya." Nikolai lặp lại một cách quả quyết, như chắc chắn về những gì mình vừa nói - như thể gã thực sự tin rằng mình muốn có hắn.Nụ cười nhỏ trên môi vụt tắt.Có thật vậy không?
Nikolai ngẩng đầu lên khi tiếng gõ phím của người kia dừng lại, đôi tay gã cũng ngừng di chuyển trên đống giấy tờ vương vãi khắp sàn, sắp xếp chúng gọn gàng (gã thầm tự hỏi liệu con quỷ có sắp xếp lại những tờ giấy không). Số giấy tờ kể từ cuộc họp cuối cùng của họ).Không nói một lời, gã ngẩng đầu lên vì đang ngồi trên mặt đất-kiểm tra người đang nằm trên giường, vẫn không có âm thanh nào phát ra từ con quỷ.Vẫn không có động tĩnh gì từ Fyodor, gã cân nhắc có nên lại đó hay không-cuối cùng gã đứng dậy, nhẹ nhàng sắp xếp các giấy tờ trên bàn rồi đi sang phía bên kia-nơi con quỷ đang nằm.Khi đến bên giường, gã nhận thấy tóc người kia đang che hết mặt, do dự một lúc Nikolai nhẹ nhàng vén một ít ra sau tai.Đôi mắt con quỷ nhắm lại.Nikolai lặng lẽ nhìn chằm chằm, khuôn mặt của người kia trông gần như bình yên nhưng vẫn có gì đó đề phòng - nó mang đến một điều gì đó thực sự nhức nhối và một ý nghĩ thắc mắc trong đầu gã.Dos-kun có bao giờ lơ là cảnh giác không?Gã nhìn về phía chiếc laptop và đưa tay cẩn thận đóng nó lại, không muốn đánh thức người kia. Di chuyển laptop và đặt nó lên trên tủ đầu giường.Sau khi làm vậy, Nikolai quay lại nhìn người kia và nhận ra đầu Fyodor vẫn tựa vào thành giường-gã cẩn thận đặt một tay sau gáy, nhẹ nhàng đặt đầu Fyodor xuống gối.Gã sững người khi nhìn thấy lông mày của người kia nhíu lại.Gã ta có thể cảm thấy cơ thể con quỷ căng lên như thể đang cố gắng thức dậy, vì vậy theo phản xạ của mình-gã đưa một bàn tay khác và dịu dàng đặt lên đầu Fyodor bắt đầu dùng ngón tay vuốt ve tóc người kia.Gần như ngay lập tức, trước sự ngạc nhiên của Nikolai, Fyodor dần thả lỏng.Nikolai bắt đầu vuốt ve những sợi tóc một lần nữa - mềm mại, chậm rãi và dịu dàng.Nó tiếp tục và anh nhận ra con quỷ đã hoàn toàn bất động, khuôn lạnh lùng cũng thoải mái hơn nhiều.Thật bất ngờ nhưng thật dễ chịu.Môi gã cong lên thành một nụ cười nhẹ, những ngón tay cuộn tròn trên những lọn tóc màu tím.Đôi mắt gã dịu lại thành một thứ gì đó nặng nề khi nhìn khuôn mặt đang say ngủ của đối phương, thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng thở nhỏ từ miệng con quỷ.Gã tự hỏi liệu đây có phải là khuôn mặt mà Fyodor sẽ làm khi bị mình đâm con dao xuyên qua trái tim hay không.Yên bình.Giống như một người đang ngủ.Gã nghiêng đầu để nhìn kỹ hơn.Fyodor sẽ đẹp hơn nếu cậu ấy cười .Những ngón tay đang luồn qua mái tóc dừng lại, bàn tay sau đầu người kia từ từ rời ra-không nói lời nào, gã đưa ngón tay cái lướt qua môi con quỷ-nhẹ nhàng vuốt ve nó.Liệu cậu có nói tên tôi như lời cuối cùng không?Nikolai hy vọng hắn sẽ không làm vậy.Trên hết, liệu cuối cùng Fyodor có mất cảnh giác ngay lúc đó không?Gã ước điều đó có thể xảy ra.Gã ghé sát mặt người kia, ngón tay lướt trên môi ngừng cử động.Nikolai đặt một nụ hôn dịu dàng lên mí mắt trái của Fyodor.Gã muốn giả vờ rằng có những giọt nước trên mắt đối phương và gã sẽ hôn chúng đi-gã muốn chứng minh Fyodor quan trọng đến thế nào.Liệu hắn có rơi nước mắt không?Gã đã biết câu trả lời rồi.Gã lùi ra-môi không còn cười nữa nhẹ nhàng đắp chăn cho người đang ngủ trước khi rời đi.Gã nhìn chằm chằm vào người kia trước khi đưa tay tắt chiếc đèn trên tủ đầu giường.Im lặng, gã hề bước tới cửa và nghĩ về kế hoạch cho ngày mai-và khoảnh khắc được chờ đợi từ lâu để chứng tỏ ý chí tự do của mình.Nikolai tắt đèn và rời đi.Fyodor mở mắt khi nghe tiếng người rời đi.Hắn im lặng nhìn lên trần nhà."..."Hắn cố gắng hiểu hành động của người kia.Nhưng cuối cùng, chẳng có kết quả gì.Nikolai là một người đàn ông kỳ lạ.Hắn đưa tay chạm vào mí mắt trái nơi người kia đã hôn trước đó.Người kia thực sự khao khát điều gì?Con quỷ cảm thấy có gì đó đau nhức và nó nhắm mắt lại.Có điều gì đó, có điều gì đó bên trong hắn-không phải hắn không hiểu mà là hắn không muốn hiểu-hắn biết nó là gì nhưng ý nghĩ thừa nhận nó làm hắn bất an và sợ hãi.Nikolai đã đúng ngay từ đầu-hắn đã biết.Fyodor kéo chăn lại gần mình, ôm chặt nhất có thể.Hắn đã tự lừa dối chính mình."..."Hắn giả vờ như Nikolai đang ở đây, để lại một nụ hôn khác trên mí mắt còn lại-giả vờ rằng mắt của mình sẽ thổ lộ thay những cảm xúc không nói thành lời.Nhưng không có gì xảy ra.Ngay cả trong chăn ấm áp, con quỷ vẫn có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo của căn phòng, hắn vùi đầu vào gối, mặc kệ sự hối hận vì đã không ngăn cản người kia rời đi.Đã quá muộn rồi.(Sau buổi sáng, Fyodor thức dậy và ngồi trên giường. Nhìn chằm chằm vào cửa chính chờ đợi điều gì đó xảy ra trước khi thở dài và rời khỏi giường.Rốt cuộc thì hắn đang mong đợi điều gì?Hắn nghĩ đến người đàn ông đã để lại nụ hôn lên mí mắt mình.Nikolai sẽ không xuất hiện.Fyodor xua tan suy nghĩ đó trước khi nhìn vào chiếc máy tính xách tay của mình trên tủ đầu giường.Sẽ là một ngày làm việc khác.Đêm đó, không có tiếng cửa mở, cũng không có sợi tóc trắng nào.Con quỷ ngủ thiếp đi và giả vờ rơi nước mắt để người kia hôn nó đi.Gã đã không xuất hiện.(Đó là cuộc gặp cuối cùng của họ khi anh ấy bị bắt và đưa đến Meursault)
"Dos-kun là người duy nhất trong đời tôi hiểu được điều đó. Người bạn thân thiết của tôi."...
("Cậu hiểu chưa?" hắn hỏi, ho ra thêm vài ngụm máu từ miệng, hơi thở trở nên cứng ngắc hơn vì hụt hơi-mắt nặng trĩu, hắn thực sự không thể nhìn rõ khuôn mặt của đối phương.Nhưng ngay cả khi tầm nhìn bị mờ đi, Fyodor vẫn có thể nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt Nikolai.Người đàn ông vẫn chưa trả lời câu hỏi của mình-đầu được người kia đặt lên vai đối phương, hắn thấy người mình nặng trĩu.Nhưng bất chấp điều đó, Fyodor vẫn chậm rãi đưa bàn tay run rẩy của mình ra và đặt nó lên má đối phương, vuốt ve nhẹ nhàng."Cậu đã có được điều mình hằng mong ước chưa?"Cuối cùng cậu có được tự do không?Nikolai nhìn con quỷ, lặng lẽ nhìn chằm chằm và gã có thể cảm thấy mình đang cười tươi hơn."...Tôi thật sự muốn nghĩ mình đã có được nó."Bởi vì điều gã thực sự muốn không phải là điều này.Môi con quỷ nhếch lên."Cậu 'đã có được nó' rồi mà?"Tay cầm thanh sắt trên sau lưng người kia siết chặt hơn.Khuôn mặt Fyodor nhăn lại đau đớn, bàn tay áp trên mặt gã hề siết lại như đang tìm kiếm hơi ấm của sự sống-chặt đến mức làm rơi mặt nạ của gã."Cậu biết tôi thực sự muốn gì mà."Fyodor nhìn vào đôi mắt không khớp của người kia, tìm kiếm, nhưng hắn đã biết điều gì đang che phủ một cách tuyệt vọng trong mắt gã hề.'Tôi muốn bạn.'"Kolia."Không nói một lời, Nikolai kéo Fyodor lại gần-trán họ chạm vào nhau, sau bao nỗ lực của quá khứ-cuối cùng gã đã thu hẹp khoảng cách giữa môi của cả hai.Đúng như gã nghĩ, nó có vị như máu.Nikolai cảm thấy bàn tay người đặt lên má mình lạnh hơn bình thường và đưa tay ra nắm chặt để nó không bị trượt ra khỏi mặt anh.Nụ hôn kết thúc.Fyodor trông như đang ngủ, chỉ là không thở thôi.Thậm chí trên môi còn có nụ cười.Fyodor trông vẫn xinh đẹp ngay cả khi rời khỏi vòng tay của Chúa.Nikolai ấy lặng lẽ nhìn chằm chằm và bắt đầu cười khúc khích sau vài giây.Tim gã đau nhói.Nikolai cười tươi khi kéo người kia lại gần và hôn lên mí mắt đó.Tuy nhiên, lần này thực sự có thứ gì đó rơi ra từ mắt Fyodor.Nhưng ổn thôi.Gã sẽ hôn nó đi.)
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com