Khi Cuc Bong Va Cuc Bot Yeu Nhau
Hé lô mọi người. Tui là Bông aka con mều nhà Quang Anh Đức Duy. Tui chắc luôn, mí bà tò mò mấy chuyện nhà tui lắm phái hơm. Đây kể cho :>Chuyện đi diễnMột ngày như mọi ngày, Nguyễn Quang Anh đi diễn. Bạn thấy đó, đâu có gì bất ngờ đâu đúng không? Hằng ngày ảnh vẫn đi diễn thôi. Vấn đề siêu to khổng lồ chà bá ở đây là lịch diễn hôm nay đột xuất, không có trong lịch trình, và anh chàng Quang Anh đã quên không nói cho Hoàng Đức Duy.Và thế là meooooo. Chúng ta có một Hoàng Đức Duy sáng dậy không thấy hơi ấm bên cạnh đâu cả, nhìn xung quanh thì không thấy vali, giày và áo khoác Quang Anh hay mặc. Bạn đoán đi, tiếp theo ảnh làm gì?Đoán đúng hay không mình không biết, mà kệ đi, ai quan tâm :) Ảnh ngồi ảnh khóc 🙂 Phận làm mèo tui cũng hoảng lắm chứ, tự nhiên mẻ khóc. Mẻ mà có chuyện gì là tui nhịn hết cái ăn luôn á. Sợ quá sợ quá, nhân dân sợ, loài người sợ. Và vì quá sợ, tui không biết làm gì ngoài ngồi kêu meo meo (?)Ảnh khóc quá ảnh thấy tui, thế là ảnh ôm tui khóc tiếp. Thề với mấy bạn là tui ức chế lắm, vì tui biết anh kia ảnh đi đâu nhưng mà tui không biết nóiiiii!
Mí bạn nghĩ tui 'meo meo meo meo' thì ảnh hiểu hơm?Khóc huhu được chừng 5p thì con Cừu đã bình tĩnh lại, và thông minh hơn. Ảnh lấy máy nhắn cho Quang Anh. Đó ban đầu làm dị đi không chịu đâu. Beee beeeee
Quang Anh ơiiii
Quang Anh đâu ùi :<
Quang Anh bỏ Duy gòi hã😭
[Đã gửi 10 phút trước]Rồi đó, mấy bạn hiểu ý tui đúng không? Tới nữa rồi đó. Lần này Huỳ Đức Doang không khóc, theo quan sát của tui, mặt ảnh nhăn lại một cục. Và điều gì tới thì cũng sẽ tới, nguyên một ngày trời, ảnh không thèm nhắn lại hay coi tin nhắn của cái anh kia luôn. - "Meo meo méo" (Tin nhắn mới nè)- "Kệ đi Bông ơi, lại đây với tớ nè."Kệ thì kệ, dù gì tui cũng thích Đức Duy hơn Quang Anh. Tận mấy lần Nguyễn Quang Anh kia bận lo cho bạn nhỏ của ảnh quá nên ảnh quên cho tui ăn luôn. Nhưng Duy thì không vậy nha. Tui thù, tui ghét, tui kệ luôn, đi chơi với Cừu đây.- "Méo méo" (Tui tới đây)Đó, và một ngày lại trôi qua. Thật ra đối với tui thì không có gì, đó là tui, còn Duy Cừu thì không chắc. Ảnh vẫn vui vẻ tưng tửng chơi với tui, nhưng tâm ảnh sao thì tui chịu. [22:00]- "Bông ơi ngủ thôi, ngủ ngủ nào"- "Meo meo meooo" (Tui biết rồiii)Tui vừa bò vô chỗ ngủ thì có tiếng mở cửa. Ýe, tai tui thính mà, không thì lấy đâu ra chuyện kể cho mấy bà nghe. - "Duy ơi anh về rồi nè. Bạn đâu òii"Đức Duy đang canh tui đi ngủ, nghe tiếng nói là phi thẳng vào phòng ngủ, trùm chăn kín mít. Ê tui không biết nhỏ làm vậy chi nữa, Quang Anh thấy rồi mà (:)?)- "Đức Duy ơiii, bạn sao thế?" Anh lại gần giường, cúi đầu xuống cục bông tròn tròn trắng trắng (không phải tui) trên giường. - "Bạn trả lời anh đi nào. Sao hôm nay bạn không xem tin nhắn của anh thế?"- "Duy ơii"- "Bạn không trả lời là anh khóc đó nhá"Đức Duy nằm cuộn tròn trong chăn, không nghe thấy tiếng từ người kia nữa nên cũng có chút hoảng loạn, cậu ngồi dậy thấy anh bé ngồi cúi đầu, mắt ngân ngấn nước.- "Bạn nói khóc là khóc thật à? Quang Anh?"Tuy giọng có hơi thái độ nhưng Duy vẫn lau nước mắt cho bạn trước mặt. - "Sao hôm nay bạn không trả lời tin nhắn của anh? Bạn biết anh lo cho bạn lắm không? Anh đi diễn mà chẳng thấy bạn seen tin nhắn"- "Em xin lỗi. Tại bạn đi diễn mà không nói trước với em. Em cũng lo cho bạn mà"Quang Anh bây giờ mới chợt nhớ ra là mình đi diễn nhưng lại quên mất chưa nói cho bạn bé nhà mình. Ông là người sai trước đó ông ơii.- "Anh xin lỗi, anh quên mất. Xin lỗi bé nhiều nhá. Nay bé ở nhà có buồn không?"Thế là 2 bạn nhỏ này ôm nhau tâm sự thủ thỉ, để lại tui một mình giữa trời đông cô đơn."Meoowwwwr"À nhắc mới nhớ, bữa Nguyễn Quang Anh chê tui ồn như Đặng Thành An. Tui có ồn đâu, tui chỉ đang kể chuyện cho nhỏ mèo hàng xóm thôi mà. Hứ, nhắc lại tức quá, không kể nữa. Bai.
Mí bạn nghĩ tui 'meo meo meo meo' thì ảnh hiểu hơm?Khóc huhu được chừng 5p thì con Cừu đã bình tĩnh lại, và thông minh hơn. Ảnh lấy máy nhắn cho Quang Anh. Đó ban đầu làm dị đi không chịu đâu. Beee beeeee
Quang Anh ơiiii
Quang Anh đâu ùi :<
Quang Anh bỏ Duy gòi hã😭
[Đã gửi 10 phút trước]Rồi đó, mấy bạn hiểu ý tui đúng không? Tới nữa rồi đó. Lần này Huỳ Đức Doang không khóc, theo quan sát của tui, mặt ảnh nhăn lại một cục. Và điều gì tới thì cũng sẽ tới, nguyên một ngày trời, ảnh không thèm nhắn lại hay coi tin nhắn của cái anh kia luôn. - "Meo meo méo" (Tin nhắn mới nè)- "Kệ đi Bông ơi, lại đây với tớ nè."Kệ thì kệ, dù gì tui cũng thích Đức Duy hơn Quang Anh. Tận mấy lần Nguyễn Quang Anh kia bận lo cho bạn nhỏ của ảnh quá nên ảnh quên cho tui ăn luôn. Nhưng Duy thì không vậy nha. Tui thù, tui ghét, tui kệ luôn, đi chơi với Cừu đây.- "Méo méo" (Tui tới đây)Đó, và một ngày lại trôi qua. Thật ra đối với tui thì không có gì, đó là tui, còn Duy Cừu thì không chắc. Ảnh vẫn vui vẻ tưng tửng chơi với tui, nhưng tâm ảnh sao thì tui chịu. [22:00]- "Bông ơi ngủ thôi, ngủ ngủ nào"- "Meo meo meooo" (Tui biết rồiii)Tui vừa bò vô chỗ ngủ thì có tiếng mở cửa. Ýe, tai tui thính mà, không thì lấy đâu ra chuyện kể cho mấy bà nghe. - "Duy ơi anh về rồi nè. Bạn đâu òii"Đức Duy đang canh tui đi ngủ, nghe tiếng nói là phi thẳng vào phòng ngủ, trùm chăn kín mít. Ê tui không biết nhỏ làm vậy chi nữa, Quang Anh thấy rồi mà (:)?)- "Đức Duy ơiii, bạn sao thế?" Anh lại gần giường, cúi đầu xuống cục bông tròn tròn trắng trắng (không phải tui) trên giường. - "Bạn trả lời anh đi nào. Sao hôm nay bạn không xem tin nhắn của anh thế?"- "Duy ơii"- "Bạn không trả lời là anh khóc đó nhá"Đức Duy nằm cuộn tròn trong chăn, không nghe thấy tiếng từ người kia nữa nên cũng có chút hoảng loạn, cậu ngồi dậy thấy anh bé ngồi cúi đầu, mắt ngân ngấn nước.- "Bạn nói khóc là khóc thật à? Quang Anh?"Tuy giọng có hơi thái độ nhưng Duy vẫn lau nước mắt cho bạn trước mặt. - "Sao hôm nay bạn không trả lời tin nhắn của anh? Bạn biết anh lo cho bạn lắm không? Anh đi diễn mà chẳng thấy bạn seen tin nhắn"- "Em xin lỗi. Tại bạn đi diễn mà không nói trước với em. Em cũng lo cho bạn mà"Quang Anh bây giờ mới chợt nhớ ra là mình đi diễn nhưng lại quên mất chưa nói cho bạn bé nhà mình. Ông là người sai trước đó ông ơii.- "Anh xin lỗi, anh quên mất. Xin lỗi bé nhiều nhá. Nay bé ở nhà có buồn không?"Thế là 2 bạn nhỏ này ôm nhau tâm sự thủ thỉ, để lại tui một mình giữa trời đông cô đơn."Meoowwwwr"À nhắc mới nhớ, bữa Nguyễn Quang Anh chê tui ồn như Đặng Thành An. Tui có ồn đâu, tui chỉ đang kể chuyện cho nhỏ mèo hàng xóm thôi mà. Hứ, nhắc lại tức quá, không kể nữa. Bai.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com