Khi Au Lac Troi Vao Autale Drop Vinh Vien
Tôi bước vào chỗ Sans và Gaster đã từng làm mà thôi nhìn nó giống như một căn nhà ma vậy, dù tôi đã quen nhưng lại thấy rất đáng sợ, tôi nuốt nước bọt trong miệng rôi thít thật sâu, thế mà bước vào thì...... gặp một con chó......... nhiều đầu.......? Tôi nhìn nó và nó nhìn tôi, mắt tôi lấp lánh rồi nhào vô ôm con chóMaria: " Đã lâu rồi không gặp cậu, tob" Nó cũng vui vẻ trong vòng tay nhỏ bé của tôi, cậu ấy biến nhỏ dần và dẫn đường cho tôi gặp Alphys, tôi bước vào căn phòng hơi bừa bộn, bao nhiêu là giấy tờ và ảnh Anime, bông nhiên xuất hiện một bóng dáng của một quái vật nào đó, tôi nhìn rồi nở nụ cười
Maria: " Em rất vui được gặp chị, người bạn đồng hành của Gaster và Sans "
Alphys: " Ngươi biết Gaster !? " * Giật mình hỏi *
Maria: " Yup mà em chị làm ơn hãy giới thiệu về bản thân đi "
Alphys: " Ừm...... rất vui được được gặp em chị tên là Alphys mà.....em có thể ...... giúp chị..... một việc được không...............? "
Maria: " Được em sẽ giúp chị tỏ tình với Undyne, em tên là Maria và chúng ta bắt đầu luôn đây "
Tôi lục tủ đồ của Alphys mà khi xin phép, tôi lấy ra trong tủ là một bộ đầm đen, tôi kêu chị ấy gọi cho Undyne để biết chỗ hẹn, thế là xong tôi chợt cần giúp chị ấy tự tin, dũng cảm để tỏ tình. Đến đúng chỗ hẹn là chỗ .....giống bãi rác thôi kệ, tôi trốn một nơi mà có thể nhìn thấy hai người, sau thời gian Alphys tỏ tình được, hai người họ về Alphys quay lại nhìn tôi còn tôi thì giơ ngón cái lên với nụ cười vui vẻ. Tôi thở dài về chỗ làm việc của Alphys vì tôi để Asriel ở đó một mình với Tob, tôi bế chậu hoa và đi đến chỗ người mẫu. Tôi thế tôi gia nhập vào trò của Mettaton, qua bao nhiêu câu hỏi được coi là dễ nhất trong đời tôi mà trong lúc đó Mettaton vẫn là cái hộp chạy một bánh có hai tay để cầm micro, chị ấy quay lưng để tôi mở công tắc. Trong đầu tôi giờ này không muốn nhảy nhót chút nào nhưng vì trò chơi phải vậy thôi nên phải mở công tắc, khói bắt đầu xuất hiện từ cái hộp và xuất hiện một bóng dáng của con robot đẹp gái, thế bắt đầu thôi cuộc chiến nhảy.
Tôi bơ ra và bắt đầu toạ dáng để đánh thắng con robot.
Tg: Hôm nay mị hơi lười nên tựa luônQua thời gian nhảy nhót làm tôi mệt mà còn thêm tôi phải đi sửa con robot không chân và tay chỉ có cái thân và cái đầu, mà trong lúc sửa tôi cũng lấy cái hộp nhạc bị hư ra sửa luôn. Sửa xong tôi tặng cái hộp nhạc cho Metta, tôi gọi cho ngắn gọn dù chỉ bỏ được 3 chữ thôi à.( Còn thằng Ariel dạng hóa thì im lặng lạ thường không nói gì hết) Thế tôi dịch chuyển về chỗ có tuyết mà không quên bế chậu hoa, tôi trên đường thì gặp Papy. Mặt tôi giờ này rất mệt nhưng khi qua việc nói chuyện và tấn công của Papy. Thế kết quả anh ấy dang rộng hai cánh tay, tôi nhìn vô giống cái cảnh kia, tôi nở nụ cười rồi lại gần ôm anh ấy thế ngủLời Au ( về việc dẫn truyênhưng chỉ có Au và Lila mà Lila ý chỉ nhân vật chính trong truyện này ) luôn mà quên luôn một người đã theo dõi cô rất lâu, một tiếng bước vàng lên Papy nhìn vào người anh của mình mà ra hiệu im lặng. Sans cười nhỏ gật đầu và hai người bắt đầu đi về nhà trong tay Papy là một cô bé tóc màu hạt dẻ, mái của cô ra khỏi chỗ che mắt để lộ khuôn mặt bầu bĩnh trọn vẹn, đôi môi hồng giống hai quả anh đào. Mà giờ này cô đang đưa ở trong chăn, chỗ ngủ của cô vẫn là cái ghế sofa. Asriel nhìn vào dáng ngủ của cô, cậu nghĩ đến một con mèo dễ thương nằm trong chân vậy nhưng cậu không biết thay là còn có ba người cùng ý nghĩa của cậu đó chính là đại tỷ Chara, Papy và Sans của chúng ta. Bà người họ nhìn chằm chằm rồi quay lại chỗ về giường để ngủ vì đã 11 giờ rồi. Lời Lila
Giờ này tôi cảm nhận được cái chăn mềm mại của mình, tôi chiềm vào giấc mơ của mình xứng quanh là màu đen nhưng trước mắt tôi là một người bạn xương, bộ đồ màu trắng với vàng. Tôi mỉm cười rồi thở dài vì anh em nhà này sao cãi lộn nhiều vậy. Tôi bước đến nhẹ nhành lại gần người đó nhắm mắt lại và ôm người đó Maria: " Bắt được anh rồi đấy Dream"
Dream: " Maria!!! " * Hoảng hốt *
???: " Ta cũng bắt được em rồi " * ôm lấy Lila "
Maria: " Nightmare !!! "
Nightmare: " Đúng vậy cô bé tuyệt vọng "
Maria: " Buông em ra " * ngọ quậy, mắt vẫn nhắm "
Những chiếc chiếc xúc tu buông tôi, ngọn gió cũng lướt qua tôi thế tôi đã biết mình đã ở chỗ cánh đồng hoa, tôi vô cùng thích chỗ này nhưng nó không dành cho tôi. Tôi đã từng mở mắt ra thì trước mặt mình chính là Chara cầm một con dao với nụ cười vui vẻ, dưới chân cậu ấy chính là những đống bụi của các quái vật trong đó cũng có những người thân của tôi. Tôi không muốn nhìn thấy cảnh này nên tôi phải nhắm mắt lại để không nhìn thấy nó lần nữa................
Maria: " Em rất vui được gặp chị, người bạn đồng hành của Gaster và Sans "
Alphys: " Ngươi biết Gaster !? " * Giật mình hỏi *
Maria: " Yup mà em chị làm ơn hãy giới thiệu về bản thân đi "
Alphys: " Ừm...... rất vui được được gặp em chị tên là Alphys mà.....em có thể ...... giúp chị..... một việc được không...............? "
Maria: " Được em sẽ giúp chị tỏ tình với Undyne, em tên là Maria và chúng ta bắt đầu luôn đây "
Tôi lục tủ đồ của Alphys mà khi xin phép, tôi lấy ra trong tủ là một bộ đầm đen, tôi kêu chị ấy gọi cho Undyne để biết chỗ hẹn, thế là xong tôi chợt cần giúp chị ấy tự tin, dũng cảm để tỏ tình. Đến đúng chỗ hẹn là chỗ .....giống bãi rác thôi kệ, tôi trốn một nơi mà có thể nhìn thấy hai người, sau thời gian Alphys tỏ tình được, hai người họ về Alphys quay lại nhìn tôi còn tôi thì giơ ngón cái lên với nụ cười vui vẻ. Tôi thở dài về chỗ làm việc của Alphys vì tôi để Asriel ở đó một mình với Tob, tôi bế chậu hoa và đi đến chỗ người mẫu. Tôi thế tôi gia nhập vào trò của Mettaton, qua bao nhiêu câu hỏi được coi là dễ nhất trong đời tôi mà trong lúc đó Mettaton vẫn là cái hộp chạy một bánh có hai tay để cầm micro, chị ấy quay lưng để tôi mở công tắc. Trong đầu tôi giờ này không muốn nhảy nhót chút nào nhưng vì trò chơi phải vậy thôi nên phải mở công tắc, khói bắt đầu xuất hiện từ cái hộp và xuất hiện một bóng dáng của con robot đẹp gái, thế bắt đầu thôi cuộc chiến nhảy.
Tôi bơ ra và bắt đầu toạ dáng để đánh thắng con robot.
Tg: Hôm nay mị hơi lười nên tựa luônQua thời gian nhảy nhót làm tôi mệt mà còn thêm tôi phải đi sửa con robot không chân và tay chỉ có cái thân và cái đầu, mà trong lúc sửa tôi cũng lấy cái hộp nhạc bị hư ra sửa luôn. Sửa xong tôi tặng cái hộp nhạc cho Metta, tôi gọi cho ngắn gọn dù chỉ bỏ được 3 chữ thôi à.( Còn thằng Ariel dạng hóa thì im lặng lạ thường không nói gì hết) Thế tôi dịch chuyển về chỗ có tuyết mà không quên bế chậu hoa, tôi trên đường thì gặp Papy. Mặt tôi giờ này rất mệt nhưng khi qua việc nói chuyện và tấn công của Papy. Thế kết quả anh ấy dang rộng hai cánh tay, tôi nhìn vô giống cái cảnh kia, tôi nở nụ cười rồi lại gần ôm anh ấy thế ngủLời Au ( về việc dẫn truyênhưng chỉ có Au và Lila mà Lila ý chỉ nhân vật chính trong truyện này ) luôn mà quên luôn một người đã theo dõi cô rất lâu, một tiếng bước vàng lên Papy nhìn vào người anh của mình mà ra hiệu im lặng. Sans cười nhỏ gật đầu và hai người bắt đầu đi về nhà trong tay Papy là một cô bé tóc màu hạt dẻ, mái của cô ra khỏi chỗ che mắt để lộ khuôn mặt bầu bĩnh trọn vẹn, đôi môi hồng giống hai quả anh đào. Mà giờ này cô đang đưa ở trong chăn, chỗ ngủ của cô vẫn là cái ghế sofa. Asriel nhìn vào dáng ngủ của cô, cậu nghĩ đến một con mèo dễ thương nằm trong chân vậy nhưng cậu không biết thay là còn có ba người cùng ý nghĩa của cậu đó chính là đại tỷ Chara, Papy và Sans của chúng ta. Bà người họ nhìn chằm chằm rồi quay lại chỗ về giường để ngủ vì đã 11 giờ rồi. Lời Lila
Giờ này tôi cảm nhận được cái chăn mềm mại của mình, tôi chiềm vào giấc mơ của mình xứng quanh là màu đen nhưng trước mắt tôi là một người bạn xương, bộ đồ màu trắng với vàng. Tôi mỉm cười rồi thở dài vì anh em nhà này sao cãi lộn nhiều vậy. Tôi bước đến nhẹ nhành lại gần người đó nhắm mắt lại và ôm người đó Maria: " Bắt được anh rồi đấy Dream"
Dream: " Maria!!! " * Hoảng hốt *
???: " Ta cũng bắt được em rồi " * ôm lấy Lila "
Maria: " Nightmare !!! "
Nightmare: " Đúng vậy cô bé tuyệt vọng "
Maria: " Buông em ra " * ngọ quậy, mắt vẫn nhắm "
Những chiếc chiếc xúc tu buông tôi, ngọn gió cũng lướt qua tôi thế tôi đã biết mình đã ở chỗ cánh đồng hoa, tôi vô cùng thích chỗ này nhưng nó không dành cho tôi. Tôi đã từng mở mắt ra thì trước mặt mình chính là Chara cầm một con dao với nụ cười vui vẻ, dưới chân cậu ấy chính là những đống bụi của các quái vật trong đó cũng có những người thân của tôi. Tôi không muốn nhìn thấy cảnh này nên tôi phải nhắm mắt lại để không nhìn thấy nó lần nữa................
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com