Khai Nguyen Rat Han Hanh Be Cong Anh Vuong Tuan Khai
-các người...các người nhớ mặt tôi đấy!!-ả bỏ đi cùng cái lườm tới cháy mắt
-ê mặt cô đẹp lắm hay sao mà tôi phải nhớ?-Vương Nguyên với theo.
-ha ha ha ha!!!
Đứng gần đó,Âu Dương Na Na nở nụ cười khinh bỉ.Cô ả Dương Mỹ Hoa này...quá kém!
----------------------
Dương Mỹ Hoa ra sau vườn,lén lút như một tên trộm gọi điện thoại cho ai đó:
-master,vẫn chưa tiếp cận được mục tiêu!!
-...
-dạ thưa master!!!
Dương Mỹ Hoa nở một nụ cười độc ác.
Trở lại căn-tin~~~
-ê,câu vừa rồi em tự luyến quá đó!-anh chọc tay Minh Hy
-cái gì?-cô bĩu môi-em xinh đẹp tài giỏi thật chứ bộ!!!
-anh thật không có mắt nhìn người!!-Lưu Chí Hoành(vừa vào) cười đểu
-này,ai bảo anh không có mắt nhìn?Anh thấy Vương Minh Hy cực kỳ tự luyến luôn!!!-anh tuyên bố
-Khải,anh biết không,người càng già mắt thẩm mỹ càng kém đó!!-Vương Nguyên
-vậy nên...-Thiên Tỉ cười gian
-anh già rồi!!!-4 đứa đồng thanh nói với anh
-SỜ MỚ?Mấy người hội đồng tôi vừa phải thôi chứ!!!-anh ức chế đập bàn
-Vương Nguyên,vợ yêu,em tàn nhẫn vậy sao???-Vương Tuấn Khải uỷ khuất nhìn cậu
-hai ta chưa có quan hệ hôn nhân,đừng nhận bừa bãi!!-Vương Nguyên múc một muỗng kem thản nhiên ăn
-phải!Còn lâu em mới gả Nguyên Nguyên cho anh!!-Lưu Chí Hoành tuyên bố
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com