Khai Nguyen Be Con Lanh Lung Cua Anh
CÚT! tìm kẻ khác chửa bệnh BIẾN THÁI CỦA ANH !:Cậu lạnh băng nói anh khẽ cười cậu chưa kịp phản ứng thì anh tiến tới đè cậu xuống giường vuốt ve đôi môi đỏ hồng của cậu
Là gương mặt này khiến tôi say đấm trong Em bảo bối cho tôi được không? ; anh cúi xuống định hôn cậu thì cảm giác vật cứng lạnh băng đang chỉa vào thái dương của mình
Cậu khẽ nóiAnh tiến tới tôi liền bắn! ; không sai cậu đang cầm súng chỉa vào đầu anh
Tuấn Khải khẽ cười nhìn cậu nói
Em bắn đi! Tôi cam tâm tình nguyện chết trên thân thể của Em!; anh nói rồi liền hôn vào môi của cậu Nguyên trợn mắt nhìn anh hôn mình tay cậu chuẩn bị bóp cò nhưng cậu biết nếu bóp cò đồng nghĩa lấy đi tính mạng của người đàn ông này tay cậu bắt giác buông khẩu súng xuống cậu không ra tay với anh được anh đưa tay vào chiếc áo mõng manh của cậu chạm vào làn da mềm mại đột nhiên cậu đá vào bụng của anh Anh đã quá giới hạn! ; giọng sắc lạnh nói anh ôm bụng thở dốc vì đau nhìn cậu vừa đau vừa nói
Khụ... khụ... Em.. có cần.. mạnh tay như vậy không?...; anh nói thằm ( một đá của em thật muốn lấy mạng của tôi mà nếu tôi mà chết thì ai dám yêu em đây?). Nếu cậu nghe được anh nói không biết anh chết khó coi như thế nào nữa ~~~
Mạnh? Đã nhẹ bây giờ mong anh đi dùng tôi còn phải làm việc không tiển! ;anh đứng dậy đi đến trước mặt cậu cúi xuống hôn nhẹ vào trán của cậu rồi ôn nhu nóiNgủ Ngon bảo bối của tôi chúng ta sẽ gặp lại sớm thôi! ;anh nói rồi nhảy ra cửa sổ một lát sau cậu đứng nhìn chiếc xe của anh chạy đi mất lấy điện thoại ra gọi Cho Chí Hoành
Bên kia liền bắt máy Đã tìm ra chiếc nhẫn của tôi? ; lúc nãy cậu đang đi thì phát hiện chiếc nhẫn đã mất từ lúc nào mà không hay biết Chí hoành ngấy ngủ nóiChưa! Chỗ hồi nãy cũng không thấy !Nhanh chóng tìm ra! Cúp đây : cậu liền tắt điện thoại____________________________________________Sáng hôm sau tại phòng làm việc của cậu Chí Hoành đi vào ngồi xuống cậu đang xem tài liệu đột nhiên Chí Hoành lên tiếngĐã tìm thấy chiếc nhẫn nhưng.........: cậu nghe nói xong liền buông tài liệu trong tay xuống nhíu mày lại nhìn chí hoành hỏiLàm sao?.....;chí hoành nói tiếpĐang nằm trong tay Vương Tuấn Khải chủ tịch Vương thị! ; cậu nhíu mày lại nói trong lòng ..; lại là anh Vương Tuấn Khải! ; cậu nhìn chí hoành nóiChuẩn bị đi chiều chúng ta ký hợp đồng cùng Vương Thị!Đến chiều anh và Thiên Tỉ Ngồi đợi khách hàng Thiên Tỉ nhìn đồng hồ trên tay tức giận nóiDám để chúng ta đợi hơn một tiếng còn chưa xuất hiện!!!"
Thiên Tỉ nói xong thì xuất hiện hai người thanh niên một người thì có gương mặt xinh đẹp mang theo nét lạnh lùng còn người đi kế bên cũng không kém có gương mặt sắc bén
Xinh đẹp đi đến trước bàn của bọn anh Thứ lỗi vì kẹt xe nên đến trễ mong thứ lỗi cho!"chí hoành nói Tuấn Khải nhìn Nguyên mỉm cười nói Tôi đã nói chúng ta sẽ sớm gặp lại!!"cậu lạnh lùng nhìn anh không nói gì
Là gương mặt này khiến tôi say đấm trong Em bảo bối cho tôi được không? ; anh cúi xuống định hôn cậu thì cảm giác vật cứng lạnh băng đang chỉa vào thái dương của mình
Cậu khẽ nóiAnh tiến tới tôi liền bắn! ; không sai cậu đang cầm súng chỉa vào đầu anh
Tuấn Khải khẽ cười nhìn cậu nói
Em bắn đi! Tôi cam tâm tình nguyện chết trên thân thể của Em!; anh nói rồi liền hôn vào môi của cậu Nguyên trợn mắt nhìn anh hôn mình tay cậu chuẩn bị bóp cò nhưng cậu biết nếu bóp cò đồng nghĩa lấy đi tính mạng của người đàn ông này tay cậu bắt giác buông khẩu súng xuống cậu không ra tay với anh được anh đưa tay vào chiếc áo mõng manh của cậu chạm vào làn da mềm mại đột nhiên cậu đá vào bụng của anh Anh đã quá giới hạn! ; giọng sắc lạnh nói anh ôm bụng thở dốc vì đau nhìn cậu vừa đau vừa nói
Khụ... khụ... Em.. có cần.. mạnh tay như vậy không?...; anh nói thằm ( một đá của em thật muốn lấy mạng của tôi mà nếu tôi mà chết thì ai dám yêu em đây?). Nếu cậu nghe được anh nói không biết anh chết khó coi như thế nào nữa ~~~
Mạnh? Đã nhẹ bây giờ mong anh đi dùng tôi còn phải làm việc không tiển! ;anh đứng dậy đi đến trước mặt cậu cúi xuống hôn nhẹ vào trán của cậu rồi ôn nhu nóiNgủ Ngon bảo bối của tôi chúng ta sẽ gặp lại sớm thôi! ;anh nói rồi nhảy ra cửa sổ một lát sau cậu đứng nhìn chiếc xe của anh chạy đi mất lấy điện thoại ra gọi Cho Chí Hoành
Bên kia liền bắt máy Đã tìm ra chiếc nhẫn của tôi? ; lúc nãy cậu đang đi thì phát hiện chiếc nhẫn đã mất từ lúc nào mà không hay biết Chí hoành ngấy ngủ nóiChưa! Chỗ hồi nãy cũng không thấy !Nhanh chóng tìm ra! Cúp đây : cậu liền tắt điện thoại____________________________________________Sáng hôm sau tại phòng làm việc của cậu Chí Hoành đi vào ngồi xuống cậu đang xem tài liệu đột nhiên Chí Hoành lên tiếngĐã tìm thấy chiếc nhẫn nhưng.........: cậu nghe nói xong liền buông tài liệu trong tay xuống nhíu mày lại nhìn chí hoành hỏiLàm sao?.....;chí hoành nói tiếpĐang nằm trong tay Vương Tuấn Khải chủ tịch Vương thị! ; cậu nhíu mày lại nói trong lòng ..; lại là anh Vương Tuấn Khải! ; cậu nhìn chí hoành nóiChuẩn bị đi chiều chúng ta ký hợp đồng cùng Vương Thị!Đến chiều anh và Thiên Tỉ Ngồi đợi khách hàng Thiên Tỉ nhìn đồng hồ trên tay tức giận nóiDám để chúng ta đợi hơn một tiếng còn chưa xuất hiện!!!"
Thiên Tỉ nói xong thì xuất hiện hai người thanh niên một người thì có gương mặt xinh đẹp mang theo nét lạnh lùng còn người đi kế bên cũng không kém có gương mặt sắc bén
Xinh đẹp đi đến trước bàn của bọn anh Thứ lỗi vì kẹt xe nên đến trễ mong thứ lỗi cho!"chí hoành nói Tuấn Khải nhìn Nguyên mỉm cười nói Tôi đã nói chúng ta sẽ sớm gặp lại!!"cậu lạnh lùng nhìn anh không nói gì
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com