[KazuScara - Genshin Impact] Làm con gái có gì vui?
Chương 3
Cre ảnh:https://mobile.twitter.com/eigna_gie/status/1506704568650178560?s=21&t=akUm_MtaB9qWOf-rAGrzEw(Misaki) - À thì chuyện là mình quên ra chap :_)), với lại nhỏ Ririi tưởng mình làm biếng nên không thèm nhắc luôn, may mà chap này nó có ngồi viết bản thảo trước nên mình sửa lại tí cho nhanh. Thật ra nó viết 2 chap lận nhưng để bù do mình quên nên chap này 2000 chữ nhé :>.(Ririi) - Khen tôi đi:)).------------------------------------------------------------------------------------------"Buông ra ngay! Nếu muốn trả thù việc tao đá dính mày vào tường thì ra ngoài sân mà xử lí. Đừng có giở trò ôm ấp." Scaramouche định ngồi dậy thì bị Kazuha giữ lại."Tôi và Nhà lữ hành được cử tới để chăm sóc anh. Tôi không muốn bị cô hiệu trưởng trách đâu. Với lại, tôi không đánh con gái.""Chăm sóc cái gì? Tao tứ chi đầy đủ, cũng đâu phải người liệt giường. Đừng nghĩ tao trong hình hài này thì đọ không lại, chẳng phải lúc trước tao dư sức đá bay mày à?""...""Rồi rồi, tao ăn là được chứ gì? Giờ thì bỏ tay ra."...Trong khi Nhà lữ hành đang chỉ một số cách sinh hoạt ở thân thể này cho y (mặc dù Scaramouche không thèm quan tâm) thì ngoài cổng nghe tiếng đập mạnh. Khủng bố tới à?"Cô gõ cửa kiểu độc đáo thật đấy." Lumine vỗ tay mấy cái khi chứng kiến cách gõ cửa "cực kì duyên dáng" của cô hiệu trưởng. Gõ cửa bình thường không chịu, phải đá vào cổng nhà người ta hai ba cái mới vừa lòng."Cô đang giúp các em rồi còn gì? Nếu là một trong mấy đứa gõ thì em ấy sẽ lao ra nhai đầu từng đứa cho xe-""Ai đấy?"Cô hiệu trưởng chưa nói dứt lời thì cửa đã mở ra. Từng người trong nhóm đều bị y lườm một cái."Hửm? Đâu tới nông nỗi gì? Sao hôm qua anh em tôi hỏi thăm vì lo lắng cho sức khỏe của anh thì anh nỡ lòng nào block thẳng cả hai vậy? Tồi quá đó..." Aether bắt đầu tỏ ra đáng thương, nhưng..."Ừ, tao biết tao tồi mà. Hoa hồng thì phải có gai chứ." Y chống nạnh, hất mặt lên một cách khinh thường người đối diện.Aether bẻ khớp tay một cái "rắc". Mặt mày đen xì hướng về phía Scaramouche. Có biết làm vậy người ta quê lắm không hả?"Aether, không được đánh con gái." Kazuha từ trong nhà bước ra, đặt tay lên vai y. Scaramouche nghe tới đây mặt nổi hắc tuyến, lườm sang hắn."Scaramouche nữa, bây giờ anh đã chịu hình phạt rồi thì cũng nên ăn nói đàng hoàng, thùy mị nết na một tí. Đừng làm người khác khó chịu. Cũng đừng đem vũ khí ra mà dọa người khác nữa." Lumine tiếp lời Kazuha, nhân cơ hội giảng đạo cho "đàn chị" của mình nghe.Nể mặt cô hiệu trưởng ở đây, nếu không y lao vào làm gỏi hết cả ba rồi, trừ tên Albedo vì cậu ta sẽ được ưu đãi vứt xuống núi. Lumine vừa mới nói xong, dưới váy rơi ra một cây súng hạng nặng."Chết, vừa giảng cho người ta xong thì mày rơi xuống là thế nào?" Lumine cúi xuống nhặt lên, miệng lẩm bẩm, nhưng đủ để cả đám nghe thấy.Scaramouche phải kéo đám người này vào nhà, tránh sự chú ý của những người xung quanh. Nhìn có khác gì Lumine tới đồ sát nhà người ta nhưng bị phát hiện trước cổng đâu chứ. Có khi cho đứng ở ngoài một lúc nữa thì cảnh sát tới còng đầu hết cả đám...."Dáng này mà mặc váy vào là bao đẹp, nếu em muốn để cô tặng em vài trăm cái nha?~" Cô hiệu trưởng ngắm nghía y từ đủ mọi hướng, trầm trồ vì học sinh của mình quá xinh gái rồi. Đáng lẽ cô phải cho hai tên bắt nạt Nhà lữ hành kia thử cho nó nhục chơi, nhưng nếu bỏ qua một mỹ nhân như thế này thì quá uổng."Chê. Mà này tên kia, bao lâu nữa thì tao có thể trở thành bình thường hả?""Tôi cũng không rõ lắm, có thể rơi vào một tháng hoặc hơn. Lúc đầu có một học sinh khu Sumeru yêu cầu tôi chế ra, cô ấy đã đưa cho tôi một loại dược phẩm đặc biệt và một số nguyên liệu khác mà tôi chưa rõ là gì. Khi nghiên cứu qua thì trong đó dường như có một loại virus có thể làm biến đổi bộ phận cơ thể người nên mới nói cho cô hiệu trưởng nghe.""..."Những lời Albedo nói nãy giờ chữ nào chứ nấy đều lọt vào tai Scaramouche và đi ra bằng tai còn lại."Chà, còn lâu phết nhỉ? Cô hiệu trưởng, Nhà lữ hành, chúng ta có "chị đẹp" mới nhập hội rồi nàyyyyy~." Lumine nở nụ cười chẳng khác gì cái cách mà Anya cười khinh bỉ Damian. Quá gian quá nguy hiểm."Tôi lấy mẩu máu này về trước, vài ngày sau quay lại kiểm tra. Tụi virus này vẫn còn đang sinh sôi nảy nở trong người cậu nên... Nhà lữ hành và cậu Kazuha thấy gì bất thường cứ báo với tôi nhé. Dạo gần đây tôi phải trông em đề phòng việc nó biến nhà tôi thành pháo hoa nên đời chuyện này lại nhé.""Mai mốt có chế ra thứ gì không bình thường thì tự xử đi, đừng có nói cho "ai đó" nữa. May mà hôm nay tao làm người tốt, chứ không thì xác mày nằm dưới vách núi rồi.""Rồi rồi, tôi hứa sẽ không nói với "ai đó" lần thứ 2 đâu. Nhưng Kazuha và Nhà lữ hành trong thời gian này sẽ tạm ở đây quan sát cậu nên chịu khó nhé."Cô hiệu trưởng nghe tới đây thì hắt xì liên tục không hiểu lí do. Quay lại thì thấy cả bọn né mình ra 2,1m. Ra hiệu cho cô đừng bước qua....Kì lạ, tên Kazuha ấy không biết bị gì nhưng hắn coi đây như nhà mình vậy. Mọi việc trong nhà y hắn đều xử lí hết, hắn lo cho y và em mình từng li từng tí. Nhưng nếu y ngoan cố không nghe thì sẽ bị Kazuha giữ cổ tay, đè sát vào tường. Scaramouche không thể hiểu nổi tên đấy là đang đe dọa hay có ý đồ gì đó. Mà cho hai anh em nhà này ra đường ở lỡ bị gì không có người giúp cũng khổ. Scaramouche đã hiểu lí do tại sao cô hiệu trưởng lại cho Kazuha tới rồi. Đứa nào mà được làm vợ hắn chắc sướng lắm nhỉ?"Chị nghĩ vậy thật à? Sướng theo kiểu nào thì em không biết, nhưng anh ấy quản ghê lắm đấy...Nếu em 99 cuộc gọi nhỡ thì xác định người đấy gấp đôi hay gấp ba lần đi. Nổ máy luôn." Nhà lữ hành thở dài."Thế tên đấy có thích ai bao giờ chưa?""Ai á? Em cũng không rõ lắm. Nhưng hình như chuyện này là vào năm ngoái thì phải, sau hôm mà hai người đánh nhau í... Anh ấy lúc đấy về nhà muộn hơn thường ngày, có hôm khiến em phải đi tìm luôn. Do lúc đó cả hai chưa học chung trường nên em còn bị lạc luôn đấy, may là gặp anh ấy đang ngồi trên càng cây và ngóng về phía phòng hội học sinh Snezhnaya. Em còn thấy chị Signora ra lườm ảnh nữa nên kéo về-""Pffft. Đùa nhau à? Đừng bảo là tên đấy thích Signora nhé?""Lúc trước em cũng nghĩ vậy, nhưng sao anh ấy lại ôm ch-""Câm ngay.""À mà lúc cả hai đánh nhau bộ có chuyện gì ghê gớm lắm sao? Kể em nghe với.""Đến mặt nó tao còn không nhớ, mày bảo tao kể lại thì kể như nào? Khoan đã...cái lần đó-"Tới đây, đầu Scaramouche đau như búa bổ, mắt mờ đi và khung cảnh trước mắt bắt đầu trở nên đen đục, đầu có hơi choáng, tai dần ù đi. Dần dần, trước mắt y hiện lên khung cảnh của ngày đó dưới góc nhìn của kẻ thứ 3."Ấy-? Chị có sao không? Em xin lỗi, em sẽ không nhắc tới chuyện đó nữa!""...""Hể? Sao đơ cứng rồi? Chị có nghe em nói không đấy!?""Có chuyện gì mà la lên vậy?" Kazuha từ trong phòng đi ra."Ch--...Chị Scaramouche bị làm sao ấy! Em hỏi về chuyện năm trước của cả hai thì lại-"Nhà lữ hành chưa dứt câu thì Kazuha đã lao thẳng tới, lay lay y nhưng không có phản ứng gì."Tch- gọi Albedo mau.""Arghhhhhh...đau vừa phải thôi chứ-!?" Scaramouche tay đưa lên ôm đầu, sau khi dứt câu thì mở mắt ra."..."Xung quanh bỗng nhiên trở nên im ắng."Gì vậ- Đm, sao thằng này lại...ở đây? Nhích xa ra coi." Vừa ngước lên thì thấy người kia đối diện trong khi lúc nãy chỉ có Nhà lữ hành ngồi ở đó làm y giật hết cả mình. Hơn nữa cái khoảng cách nó không được ổn lắm, mà tay đang bị Kazuha giữ lại nên không đẩy ra được.Hai anh em nhà kia thở phào nhẹ nhõm một phát. Kazuha cũng đứng lên và né xa ra tí trước khi bàn chân kia tiếp xúc với mặt mình."Lúc nãy anh bị sao vậy? Tự nhiên đơ ra.""Mày hỏi tao rồi tao hỏi ai? Mà vừa rồi giác quan tao nó như bị cứng lại vậy, rồi trước mắt xuất hiện ra khung cảnh ở trong sân trường khu Inazuma cùng với nhiều người ngồi ở đó cổ vũ một cách mờ mờ ảo ảo.""Sân trường? Khu Inazuma? A đúng rồi, anh Kazuha có kể rằng hai người từng đánh nhau ở đó ấy! Chắc là do hồi nãy em nhắc lại nên-""...Tao đi ngủ đây."Scaramouche phóng thẳng lên giường. Đầu y bây giờ vẫn nhói lên một cách kì lạ. Chỉ cần nhắm mắt lại, cảnh tượng lúc đó lại hiện ra. Không biết có phải là lần y tỉ thí với hắn hay không, vì người xung quanh bu đông như kiến và hô hào cổ vũ nhiệt liệt. Lúc đấy là khoảng xế chiều, các lớp học trong khu trường đằng sau những người ấy đã đóng cửa.Lạ nhất là dù có nhắm mắt lâu tới lúc nào thì khung cảnh đấy chỉ lặp đi lặp lại chứ không hề có chuyển biến. Nếu cứ như vậy thì ngủ thế nào được?Y vớ lấy cái điện thoại, nhắn với tụi Childe và Signora rồi thay đồ, sau đó phóng ra ngoài...."Chà, tiền bối như này nhìn hiền hẳn ra. Chứ cứ như cũ-" "Miễn bình luận. Tao đấm rớt hết răng thì đừng có mà khóc.""À, dạo gần đây có nhóm người hay đi bắt cóc người khác nếu lãng vãng trong trường vào ban đêm để tống tiền. Do số hội học sinh của khu tụi mình đông hơn nên chuyện đó không liên quan cũng bị ném cho. Mấy người kia chọn cách xử lí bạo quá nên sẵn ra đây hỏi ý anh như nào luôn. Mà anh biết chưa đấy?""Này Childe, nó đang mừng vì bị đình chỉ đấy. Kêu nó giải quyết được thì không cần gọi mày về rồi." Signora nhéo Childe một phát làm cậu kêu oai oái. "Vụ đấy thì cứ chờ lúc nó hoành hành thì cả bọn bay ra xiên hết từng đứa. Đơn giản vậy cũng hỏi." Scaramouche khoanh tay, mặt ngước lên rõ khinh thường cho đàn em còn non dại của mình.Cả hai con người kia đều quay sang nhìn y với vẻ mặt bất lực. Bầu không khí bỗng ngột ngạt và im ắng một cách bất thường nên Scaramouche phải chủ động bắt chuyện trước."Signora, mày có biết cái lần tao đánh nhau với thằng nào đấy tên Kaedehara Kazuha không?""À biết, cái thằng hay ngồi trên cành cây nhìn trộm mày qua cửa sổ chứ gì? Khoan, đừng nói mày không nhớ nhé? Lẩm cẩm vừa thôi.""...Ủa ngộ ha? Rồi mắc gì nó...""Ừ, tao phải ra kéo cả màn lại đấy. Tao tốt quá mà."Scaramouche thấy tình tiết có vẻ quen quen. Không, rất quen là đằng khác, hình như vừa nghe ở đâu đó...."ÁAAAAAA!!!"Y vừa mới hình dung ra câu nói này là của ai thì bỗng có một tiếng hét cắt ngang.Signora móc điện thoại ra nhìn đồng hồ, hiện tại đúng là thời gian kẻ bắt cóc kia xuất hiện.Trường quốc tế nên cái gì cũng bị nhắm vào cả. Ngộ ha.Cả ba nhanh chóng phóng về phía phát ra tiếng hét, nhưng không thấy gì hết...."Ủa, anh ấy...trốn ra ngoài rồi à?"Cạnh giường của Scaramouche có một bóng hình kì lạ đang đứng.Cậu ta phóng thẳng xuống cửa sổ rồi lao về hướng dẫn tới Trường Quốc Tế Teyvat.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com