TruyenHHH.com

Kazufuyu Nhan Nuoi

" Yo bọn tao đến thăm nè "

Cánh cửa trắng mở ra, hai đứa bạn thân tay cầm giỏ trái cây đi vào, không phải chú, Kazutora ngồi dậy cúi đầu coi như đã chào, tay dọn lại đống đồ trên bàn để tụi nó đặt hoa và đồ ăn xuống dưới.

" Mày nghỉ cả tháng trời luôn "

" Mày ổn chưa ?"

" Tao ổn "

Kể từ ngày nó tỉnh đến giờ , chưa lần nào nó gặp mặt Chifuyu, chỉ có ý tá và bác sĩ định kỳ đến hỏi han, cho uống thuốc cũng như thay băng, mỗi lần cánh cửa đẩy ra nó vẫn luôn mong đó là chú của nó.

Sự hào hứng, ngóng chờ rồi cũng lụi tàn khi thấy người khác chứ chẳng phải người kia. Chú đâu rồi nhỉ?

Tiếng nhạc du dương vang lên, nhìn ra ngoài cửa sổ trắng từng tán cây đang rì rào theo cơn gió, rụng rời ánh sáng nhẹ xuyên qua ô cửa kính. Nắng đẹp thế này lại chẳng có chú thì uổng lắm.

Phòng nó ở đương nhiên là loại vip nhất rồi, Chifuyu chưa bao giờ bạc đãi nó cả nhất là vấn đề tiền nong. Chú giàu mà.

Tự hỏi kịch trường sao rồi nhỉ, hiện tại chỉ cách ngày diễn một ngày thôi. Kazutora đã có thể đi lại vào vài ngày trước, dù khi cử động ngực nó đau nhói.

Lý do duy nhất ở đây vì nó muốn thấy cảnh chú nó vào thăm nó, và cả cho xương lành lại nữa rồi cả hai lại như bao ngày vui vẻ bên nhau. Nó đợi chú, vụ việc chú đánh nó như thế này.

Nó chẳng giận chú đâu, thật thì là do nó sai mà, đáng lý ra nó không nên tò mò và chạm vào việc của chú, nó muốn xin lỗi chú.

Đến khi trời bắt đầu ngả vàng, mặt trời xuống núi không giữ chân cả hai đưa bạn mình lại thêm nữa, tay đưa lên vẩy chào đôi gục mặt xuống dưới

" Chifuyu chú đang ở đâu, con nhớ chú "

[...]

" Được rồi mày về đi, tao kiểm nốt cho"

" Vậy Matsuno-san làm em về "

Chifuyu nhấn lên bên trên mật khẩu đã cho sẵn mà đi vào trong kho hàng, chúng nhiều đến độ mà đè chết cậu không thấy xác ấy chứ, tay lướt qua những khẩu súng đưa lên cầm thử.

Tất cả đều là loại mới, nhìn thấy cửa đã đóng lại thì lấy điện thoại lên gọi.

" Alo Sanzu đến chưa vậy? "

" Rồi, đem ra đi "

" Tao chuyển hàng ra cho mày "

Hiện tại là 1h đêm, xung quanh chẳng còn ai, ban nảy cậu đã cho bọn lính canh đêm uống thuốc ngủ và cũng như chỉnh lại hết Camera, Chifuyu đã tốn cả tháng trời để làm cho đống Camera ấy hiện hình đống hàng còn nguyên xi.

Bọn họ có một tiếng để tráo hàng cũng như mang đống đồ giả để vô, Kisaki buông lỏng phòng bị khi đến gần sát ngày giao, ai mà ngờ cậu lại tráo ngay ngày giờ này cơ chứ, chỉnh lại dây cố định lần nữa , tay đưa lên lau đi đống mồ hôi nhiều kinh khủng.

" Qi, Wata xong chưa "

" Rồi ạ, Matsuno-san ra đi "

" Hakkai?? "

" Bọn tao ở trên "

Vận chuyển hàng bằng đường hàng không chứ không thể nào cứ khơi khơi đi ra được, Chifuyu đi lại bản điều khiển mà bấm nút mở tòa nhà ra, phía bên trên bốn con trực thăng đang bay.

Gió thổi mạnh khiến cậu bay cả tóc mái, cứ như thế bọn họ thuận lợi mang hàng ra khỏi và cất về chỗ của mình.

Nhận thấy sợi dây đang đưa xuống, nhanh tay bắt lấy và cài vô trong vụ này người mệt nhất là cậu. Vì chỉ có cậu được phép ở trong đây.

Cắn chặt môi mà nối tiếp những sợi dây đưa xuống, vuốt ngược lên mái tóc đã ướt mà đóng lại mái tôn, cởi bỏ áo khoác ngoài ra mà rời đi.

Con xe màu vàng lăn bánh.

Chifuyu sẽ đến chỗ Kisaki báo cáo như thường lệ để tránh bị nghi ngờ, bước vào tòa nhà à không lâu dài mới phải, đúng là thằng khốn , nhìn ngôi nhà trống vắng mà ớn lạnh.

Như quen thuộc theo thói quen đi lên không ngần ngại đẩy cửa vào , liếc nhìn tên kia đang ở chính giữa cấm cúi đầu xuống viết, nơi này có chút khác so với lần cuối cậu đến.

Nó nhiều đồ hiếm hơn, như là chai rượu đắt đỏ , hay là cái đồng hồ với trị giá hàng tỷ, sở thích người giàu.

" Kisaki tao xong rồi, đây là thống kê "

" Mày sao đổ mồ hôi dữ vậy? Nóng lắm à?"

" Ừ "

Kisaki hạ bút lông vũ xuống, hắn đang viết thư Pháp , tay nhận lấy đồ của Chifuyu mà tặc lưỡi, không xem. Hắn tin cậu, cái đầu óc của cậu thì sao mà thiếu sót được, đưa ly nước bản thân cho cậu.

Chifuyu cầm lấy ly nước lắc lắc vài vòng, đưa lên môi nhấp thử là nước cam mà thôi, cậu đã nghĩ là rượu cơ. Đặt xuống bên dưới bàn quay đầu định đi, bàn tay vậy mà bị nắm lại.

" Đêm nay ở lại đây đi Chifuyu "

" ? Chi "

" Tao muốn mày "

" Buông ra, tao sẽ đấm chết mày "

" Ít nhất mày cũng phải cho tao cơ hội thể hiện chứ? "

Chifuyu rùng mình nhìn hắn ta càng lúc càng tiến tới, bấu vào bàn tay đang nắm làm ra tư thế phòng thủ, tay với lấy chai rượu mà đập xuống đưa lên kề cổ người kia, Kisaki chẳng có gì sợ hãi mà cứ tiến lại, cậu ghê tởm tên quái trước mặt không ngần ngại phát lên câu cảnh cáo.

" Tao sẽ giết mày "

" Đùa tí thôi đừng căng, mày vẫn giận tao vụ tao cướp nụ hôn mày à? Tao cứu mày mà, mày xém chết đuối ấy"

" Câm mẹ mồm, tao đã cố quên nó. Sao mày dám "

Trước cả khi gặp Kazutora, đó là lần đầu cậu không lấy một niềm tin sống. Bọn họ đã tổ chức tiệc trên du thuyền, khi đó cậu say khướt mà miên man đi ra hóng gió trong lúc không để ý ai đó đã xô cậu xuống biển.

Chới với Chifuyu không đủ tỉnh táo để bơi , cậu đã nghĩ là mình chết ai mà nhờ Kisaki vậy mà nhảy xuống cứu cậu,xong còn hô hấp nhân tạo, cậu sặc nước ra mà ngước lên nhìn thấy bản mặt hắn ta không tin vào mà tát lên cái khuôn mặt đó

Nhân đạo ghê chưa? Ai mà ngờ tới sau đó Kisaki cứ kiếm tìm cậu mà gạ gẫm, Chifuyu và Kisaki đã hôn nhau, thật sự vì trả ơn cứu mạng nếu không cậu đã dần tên đó rồi , sau lần đó cậu đã đánh răng cả chục lần. Thật thì đúng là sẽ lên giường nhưng nằm mơ đi, cậu thà chết cũng không cùng tên đó, hôn môi là bất đắc dĩ mà thôi.

Cả hai nụ hôn bị cướp đi bởi người mình ghét nhất trần đời là loại cảm giác khó tả. Rất tởm muốn ói.

Chifuyu buông thả chai rượu xuống mà muốn quỳ lạy người trước mặt.

" Tha tao đi, Hanma đâu nó không thỏa mãn mày à? "

" Sao nhỉ, mày đốt lửa tốt đấy sao không chịu dập? Dù chỉ một lần "

" Tao sẽ gọi người đến cho thích nam hay nữ? "

" Cứ gọi người giống mày là được, là mày thì càng được "

" Đồ điên "

Kisaki nhìn người nhỏ khép cửa lại mà trầm ngâm đôi lúc, hắn chỉ là hứng thú muốn biết khi người cứng đầu đó ở dưới thân sẽ như nào thôi, vẻ mặt phát tình. Sao cũng được hắn không thiếu người muốn lên giường , mà Chifuyu hình như vẫn chưa từng lên giường.

Cậu ta giữ quá kỉ rồi.

Chifuyu phát cáu mà đi đến bệnh viện, cậu nhớ Kazutora cậu cần được bé cưng thanh tẩy khỏi những kí ức trong đầu , tốt nhất thứ kí ức đó biến mất luôn đi cho xong.

[...]

Kazutora tỉnh dậy nhìn thấy Chifuyu đang ngủ bên cạnh mà không khỏi phấn kích, hai mắt nó sáng như đèn và ngực đập liên hồi. Tay đưa lên xoa mặt và thật, không phải mơ , chú đến rồi.

Nó biết mà chú sẽ không bỏ rơi nó, bỏ chăn qua một bên mà rời khỏi giường, cho Chifuyu thế chỗ nó, người chú lạnh lắm.

" Chú ơi "

Ngủ say quá, thôi việc đánh thức mà quay đi vô nhà vệ sinh, định rửa mặt thì phía sau có cảm giác ấm áp truyền đến, Chifuyu ôm ngang eo nó , mắt vẫn chưa mở mà vụi đầu đôi ba cái, khẽ mở miệng gọi tên nó.

" Kazutora "

" Chú?? "

" Xin lỗi vì đã đánh Kazutora thành ra như này "

" Không sao đâu chú, con ổn mà "

Chifuyu buông nó ra tay đưa lên che miệng ngáp cái rõ dài. Kazutora nhanh chóng làm vệ sinh cá nhân, đi ra ngoài thì thấy Chifuyu gục xuống nệm mà phì cười.

" Về nhà thôi nào "

Thời gian của bọn họ bên nhau chỉ vỏn vẹn hai mươi tư giờ, Chifuyu ôm chặt lấy nó hôn lên môi nhẹ nhàng, nó không tin chú nó hôn mà liền ôm chặt hơn, thật sự như này chú giết chết nó cũng được. Chifuyu đợi nó bận đồ xong xuôi thì đắt nó đi ra xe.

Cả hai xuất viện về ngôi nhà đã bỏ trống cả tháng, nhưng vẫn sạch sẽ và gọn gàng, Chifuyu đã luôn dọn nó vào mỗi ngày thay cho phần của Kazutora.

" Chú nay ở nhà với con được không? "

" Tất nhiên rồi, Kazutora muốn chơi gì không? "

Thả lưng xuống nệm êm, cả hai đang ở phòng của Kazutora vì nó muốn, và cậu hứa ở bên nó cả ngày, tay cầm lấy cái điều khiển đồ chơi lên mà ấn ấn.

" Chơi gì nhỉ ? "

" Bất cứ thứ gì nhóc muốn "

" À ~ Được ạ, ta chơi nhé "

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com