TruyenHHH.com

Kantaiazurlane Fubuki Khong Phai La Nu Ham U

Trước mặt Fubuki, đúng vậy không còn là một chiếc giường trắng tinh khôi đẹp đã ngày nào, mà bây giờ bên trên đó còn cả ba con sâu siêu to khổng lồ đang cuộn tròn trong chiếc chăn, nhìn sơ là Fubuki đã biết danh tính ba con sâu rồi. Còn ai ngoài ba nữ hạm của Đức Quốc Xã đâu chứ?

Ủa mà nè, Fubuki rõ ràng đã hướng dẫn họ sang phòng số 1 rồi mà. Tại sao lại còn mò vào phòng riêng của cô để ngủ vậy? Có ai có thể giải thích cho Fubuki biết được không?

"Fubuki~?" - một con sâu với mái tóc vàng bắt đầu trườn ra khỏi chăn, Bismarck nhìn Fubuki với bộ dạng ngái ngủ, đôi mắt mở không quá nữa. Fubuki chống nạnh và thở dài một hơi, một cái giường mà tống bốn vào ngủ thì không ổn.

"Mọi người làm gì làm đi." - Fubuki nói và vẫy tay qua chuyện, sau đó rời khỏi phòng để ba người họ ngủ trong phòng mình, Bismarck sau khi thấy Fubuki ra ngoài, cũng tự nhiên gục đầu xuống ngủ mất.

Bên ngoài, Fubuki đang vật lộn với những công việc định bụng mai sẽ làm, nhưng chả lẽ ra đây rồi ngồi không đến buồn ngủ rồi thôi? Xin lỗi nha, Fubuki chăm chỉ lắm đang rãnh tay nên làm luôn công việc ngày mai vậy, càng sớm càng tốt chứ sao? Thống Tướng có thể đối tốt với cô hơn chẳng hạn. Lật những sấp giấy dày đặc những dòng chữ đen đậm, Fubuki liếc mắt liên tục dò kĩ càng từng dòng chữ để tránh sai sót, bản tính cẩn thận ngấm vào trong người từ lâu lắm rồi.

Đọc xong, Fubuki chỉ thoăn thoắt kí vào ô trống bên dưới rồi ném sập giấy sang một bên, sau đó lại tiếp tục với những sập giấy tiếp theo. Fubuki khá mong ngóng những nữ hạm sắp tới được cử đến, mong là những người có khả năng chiến đấu cao, nhớ lại mấy tháng trước mỗi lần có mẫu hạm địch tiến gần đến cảng, Fubuki phải một thân một mình vác pháo ra dọn dẹp, dù gì thân cũng là nữ hạm nên việc này khá dễ dàng. Nhưng mà dọn 3,4 vụ một tuần làm Fubuki tởn luôn từ đó.

Vừa đọc vừa rùng mình nhớ lại, mồ hôi lạnh bắt đầu đổ xuống khi đồng hồ dần chỉ sang số 2, Fubuki vẫn chưa buồn ngủ hay do buổi chiều cô uống trà nhiều quá? Hôm qua tới giờ chưa đụng đến cà phê mà? Chả lẽ khó ngủ thế sao? Vừa kí tên vừa khó chịu suy nghĩ, thật sự không hề buồn ngủ mà còn tràn trề năng lượng giữa đêm, Fubuki thấy vậy cũng lạ.

Viết qua viết lại, Fubuki quên luôn thời gian kí hết đống tai liệu của ngài mai xong, nhìn ra đồng hồ đã điểm 5 giờ sáng rồi. Thời gian trôi nhanh kinh khủng, Fubuki còn tưởng sớm đang tính ra sofa nằm nghỉ, mà nào ngờ, Fubuki vươn vai và hít vào một hơi khí lạnh sáng sớm, sau đó mới đứng dậy thu dọn tài liệu và kẹp vào một sập riêng và cất tủ. Bảo quản kĩ lưỡng dễ sợ.

Fubuki định bụng sẽ nấu bữa sáng xong rồi ra kêu ba người kia dậy, nên liền lẻn ra khỏi phòng và đến bếp nấu. Fubuki không biết phong cách ăn uống của người nước ngoài thế nào? Nên cô định nấu tạm món bánh mì trứng cộng với thịt xông khói, nghe nó cũng tây tây mà ha?

Ốp la trứng xong, trang trí bánh mì đẹp đẽ hoàn tất, cô để ra bàn và đậy lại cẩn thận để làm giảm thời gian nguội xuống chút, sau đó vscn rồi đi kêu ba cô gái nữ hạm mới đến. Bước vào phòng, vẫn là cảnh ba con sâu đang vo tròn như cục bông, Fubuki thở dài và ho khan vài tiếng sau đó mới nhẹ giọng nói.

"Dậy đê~! Sáng rồi!" - Vừa nói cô vừa nắm tấm chăn kéo ra bên ngoài, cùng lúc đó dũ được một con sâu lăn ra đất. Fubuki gấp luôn chăn mền lại và chống nạnh nói tiếp.

"Dậy mau!! Mệnh lệnh đấy!" - Fubuki bắt đầu càu nhàu và chống nạnh, ra lệnh cho ba cô gái lớn già cài đầu mà vẫn còn có thói ngủ đáng sợ, không lẽ ở Đức cho phép nữ hạm ngủ trễ sao?

"Rồi! Xong! Chị dậy đầu tiên!" - Bismarck hét lên và đứng dậy, để tay trước trán như kiểu đi lính, cả hai con sâu ngủ còn lại cũng từ từ đứng dậy và làm động tác tương tự, kiểu chào mới hả? Fubuki nghiêng đầu thắc mắc, rồi nhanh chóng quay lưng đi.

"Ba người nhanh lên, đồ ăn nguội luôn rồi đó." - Fubuki ra bên ngoài, ủi lại chiếc áo khoác ngoài và mặc lên người, chiếc mũ tưởng chừng vưad treo trên giá nay lại phải đội lên đầu lần nữa. Fubuki nhớ không lầm thì sáng nay chắc sẽ có nữ hạm được gửi tới, cơ mà không biết có dễ bảo không nữa~ khó bảo như ba cô gái tàu Đức này chắc Fubuki lên tăng sông quá a~

"Mới sáng mà chăm chỉ vậy?" - Bismarck đứng phía sau, miệng ngậm chặt bánh mì Fubuki làm, cô liếc mắt nhìn nữ hạm lớn hơn mình, khẽ thở dài và nói.

"Làm đô đốc đâu có dễ~ em cũng muốn nghỉ, nhưng không được..." -Fubuki lợi dụng, nhanh chóng uống ngụm cà phê pha sẵn từ sáng, bây giờ đã nguội ngắt đến mức nhạt loãng.

"Nhiều việc lắm hả?" - Bismarck hỏi và chồm đầu vào nhìn sập tài liệu Fubuki đang đọc đi đọc lại, cô tưởng Fubuki hết việc rồi cơ? Không ngờ lại còn một đống công vụ thế này...

"Sắp có thêm nữ hạm, em phải sắp xếp mọi thứ cho tương lai nữa..."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com