Kanamafu
"Mafuyu! Đến giờ học rồi "
"Mafuyu?"
"Oi MAFUYU!?Tiếng của mẹ Mafuyu vang vọng.Hả! gì thế mình còn ở đây sao?
Tại sao lại? Mình rời khỏi ngôi nhà này rồi mà." này Mafuyu con còn ngủ sao?"" V-vâng mẹ""MỘT ĐỨA TRẺ NGOAN THÌ SAO LẠI DÁM NGỦ TỚI GIỜ NÀY THẾ!"Bà ấy tiến lại gần với vẻ mặt tức giận [ "HaHh!?" ]Vừa rồi là mơ? Ahh, mình ám ảnh giọng nói đó mất rồi.Mồ hôi chảy như nước khiến cô ấy càng lạnh sống lưng.
Mafuyu nhìn xung quanh, rồi cô thở phào nhẹ nhõm vì biết mình đang ở nhà của Kanade. Rồi cô đưa mắt nhìn Kanade đang say giất trên bàn, từ từ tiến tới gần cô gái có mái tóc xanh trắng này, vuốt nhẹ máy tóc óng mượt đó, cô ấy càng bớt sợ.
Tại sao cô gái này lúc nào cũng khiến mình cảm thấy an toàn? Mình không hiểu sao khi ở gần với cô ấy... Trong lòng ngực mình... Cảm thấy nóng.Mafuyu say mê Kanade đến mức không biết cô gái này đã thức và lén nhìn Mafuyu thẫn thờ suy nghĩ."Gì đây?! MAFUYU ĐANG LÀM HÀNH ĐỘNG GÌ VẬY CÔ ẤY VUỐT TÓC MÌNH TRONG KHI MÌNH ĐANG NGỦ!? Mình nên nói gì đó".[ Mafuyu? ]
[ Eh, cậu thức rồi à]
Giọng Mafuyu bình tĩnh cô ấy nhìn Kanade đang có cảm giác ngượng ngùng
nhìn Kanade như thế này tôi lại có cảm giác muốn chọc vào má cô ấy một tí.
[Mafuyu cậu làm gì thế]
kanade ngu ngốc ngớ ngẩn vẫn không biết Mafuyu đang đùa với Kanade một trò đùa ngớ ngẩn, Kanade hơi đỏ mặt.
Kanade cậu đừng làm vẻ mặt đó nữa nó dễ thương quá, rồi đưa tay chạm vào môi Kanade [ưm] rồi Mafuyu đưa môi mình chạm vào đôi môi bé nhỏ kia ôi thì ra đây là vị ngọt mà tôi đã mất từ lâu, Kanade vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra vì cô ấy vẫn còn chưa tỉnh ngủ, được môt giây lát thì Kanade bắt đầu phản kháng [này Mafuyu] cô ấy đẩy tôi ra cô ấy không thích sao? [Sao vậy] Kanade đỏ cả mặt vì tình huống này [nó có hơi] [đó là lời cảm ơn vì cậu đã cứu tớ rất nhiều lần nên làm ơn hãy nhận nó] tôi không biết đây có phải là lời cảm ơn hay là một thứ cảm xúc hay không nhưng trái tim tôi đang đập vì Kanade.
[Được rồi lời cảm ơn này có hơi thân mật một tí nhưng tớ sẽ cố chấp nhận nó] Kanade nhìn sang chỗ khác mà nói.Tôi nghĩ cái khoảng thời gian được ở bên cậu ấy cũng không lâu đâu bố mẹ tôi sẽ đưa tôi về lại nhà và trở lại những ngày tháng không tốt đẹp đó.
"Mafuyu?"
"Oi MAFUYU!?Tiếng của mẹ Mafuyu vang vọng.Hả! gì thế mình còn ở đây sao?
Tại sao lại? Mình rời khỏi ngôi nhà này rồi mà." này Mafuyu con còn ngủ sao?"" V-vâng mẹ""MỘT ĐỨA TRẺ NGOAN THÌ SAO LẠI DÁM NGỦ TỚI GIỜ NÀY THẾ!"Bà ấy tiến lại gần với vẻ mặt tức giận [ "HaHh!?" ]Vừa rồi là mơ? Ahh, mình ám ảnh giọng nói đó mất rồi.Mồ hôi chảy như nước khiến cô ấy càng lạnh sống lưng.
Mafuyu nhìn xung quanh, rồi cô thở phào nhẹ nhõm vì biết mình đang ở nhà của Kanade. Rồi cô đưa mắt nhìn Kanade đang say giất trên bàn, từ từ tiến tới gần cô gái có mái tóc xanh trắng này, vuốt nhẹ máy tóc óng mượt đó, cô ấy càng bớt sợ.
Tại sao cô gái này lúc nào cũng khiến mình cảm thấy an toàn? Mình không hiểu sao khi ở gần với cô ấy... Trong lòng ngực mình... Cảm thấy nóng.Mafuyu say mê Kanade đến mức không biết cô gái này đã thức và lén nhìn Mafuyu thẫn thờ suy nghĩ."Gì đây?! MAFUYU ĐANG LÀM HÀNH ĐỘNG GÌ VẬY CÔ ẤY VUỐT TÓC MÌNH TRONG KHI MÌNH ĐANG NGỦ!? Mình nên nói gì đó".[ Mafuyu? ]
[ Eh, cậu thức rồi à]
Giọng Mafuyu bình tĩnh cô ấy nhìn Kanade đang có cảm giác ngượng ngùng
nhìn Kanade như thế này tôi lại có cảm giác muốn chọc vào má cô ấy một tí.
[Mafuyu cậu làm gì thế]
kanade ngu ngốc ngớ ngẩn vẫn không biết Mafuyu đang đùa với Kanade một trò đùa ngớ ngẩn, Kanade hơi đỏ mặt.
Kanade cậu đừng làm vẻ mặt đó nữa nó dễ thương quá, rồi đưa tay chạm vào môi Kanade [ưm] rồi Mafuyu đưa môi mình chạm vào đôi môi bé nhỏ kia ôi thì ra đây là vị ngọt mà tôi đã mất từ lâu, Kanade vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra vì cô ấy vẫn còn chưa tỉnh ngủ, được môt giây lát thì Kanade bắt đầu phản kháng [này Mafuyu] cô ấy đẩy tôi ra cô ấy không thích sao? [Sao vậy] Kanade đỏ cả mặt vì tình huống này [nó có hơi] [đó là lời cảm ơn vì cậu đã cứu tớ rất nhiều lần nên làm ơn hãy nhận nó] tôi không biết đây có phải là lời cảm ơn hay là một thứ cảm xúc hay không nhưng trái tim tôi đang đập vì Kanade.
[Được rồi lời cảm ơn này có hơi thân mật một tí nhưng tớ sẽ cố chấp nhận nó] Kanade nhìn sang chỗ khác mà nói.Tôi nghĩ cái khoảng thời gian được ở bên cậu ấy cũng không lâu đâu bố mẹ tôi sẽ đưa tôi về lại nhà và trở lại những ngày tháng không tốt đẹp đó.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com