Kalego X Iruma Ta Thua Roi Iruma
Chap này có H nha mọi người.Nhắc lại là có H nha.Ai không đọc được có thể next ạ..........
Gòi vô nè~~
Kalego cúi người đoạt lấy đôi môi nhỏ tinh ranh kia, tham lam càn quét ngay từ lần đầu công phá. Hắn thật không hiểu nổi Iruma. Cậu có biết lúc nãy hắn đã phải chật vật thế nào trong nhà tắm để có thể tiết chế dục vọng của bản thân dành cho cậu hay không. Cậu có biết hắn đã lo lắng biết bao nhiêu không. Hắn biết bản thân vô liêm sĩ, đã muốn cậu từ rất lâu rồi, nên hắn sợ, sợ bản thân quá cuồng nhiệt không kiềm chế được lực mà làm cậu bị thương. Vậy mà, vậy mà vừa bước vào phòng cậu lại to gan quyến rũ hắn"Ưm... ha... sensei.... khoan đã... ưm..."Iruma cố nói gì đó nhưng bị hắn chặn lại. Cậu không cam tâm, cậu chỉ mới ôm hắn thôi mà, còn hắn thì không nói không rằng đã ném cậu lên giường mà hôn tới tấp. Thật không công bằng. Iruma hơi hé mắt, chớp thời cơ cậu cố vùng tay thoát khỏi cái nắm của Kalego mà vươn lên ôm lấy hai gò má cao gầy, vuốt nhẹ một cái rồi đột ngột giữ chặt và đẩy lưỡi mình vào khoang miệng đối phương đáp trả.Như dự đoán của Iruma, Kalego giật mình nên nhất thời bất động bị cậu trêu chọc. Có lẽ chưa bao giờ có ai có thể áp chế được đại đế hắc ám như cậu nhỉ, còn áp chế tới nỗi hắn đỏ cả mặt luôn rồi, Iruma lấy đó làm vui vẻ. Cậu hứng khởi mỉm cười tinh nghịch rồi vòng tay qua đầu Kalego ép hắn chìm vào nụ hôn sâu hơn.Đối diện nụ cười ngứa đòn kia, nếu không phải đang hôn nhau Kalego tưởng như hắn có thể nghe thấy cả tiếng cười khúc khích của cậu nhóc nghịch ngợm dưới thân. Hắn cau mày, Iruma đúng là không biết sợ là gì, còn khích hắn, có phải là đang cho rằng hắn sẽ không dám làm mạnh với cậu? Coi thường năng lực của hắn sao? Đã thế hắn không cần thiết phải kiềm chế nữa, trực tiếp lột sạch con người này.
Hắn nhắm mắt, đẩy mạnh lưỡi về lại phía Iruma, môi áp lấy môi người dưới thân mạnh bạo liếm mút. Hai tay quá phận kia bị hắn gỡ ra, ép chặt lên đỉnh đầu. Iruma định vùng ra lần nữa thì hắn liền áp chế, đưa lưỡi vờn quýt khắp nơi trong khoang miệng nhỏ bé rồi lại kéo nhau ra khỏi nơi cư trú tiếp tục đưa đẩy tạo ra những âm thanh chóp chép gợi tình vang vọng khắp căn phòng tối. Dịch mật bóng nhẫy không kịp nuốt chảy ra nơi khóe miệng hai người tạo nên khung cảnh ái muội, gợi cảm.
Dày vò đôi môi người kia mãi cho tới khi cậu có dấu hiệu hết dưỡng khí hắn mới luyến tiếc buông tha. Tách môi ra, kéo theo sợi chỉ bạc giữa hai người, hắn ngồi thẳng dậy liếm môi cố tìm kiếm dư vị ngọt ngào còn sót lại từ người kia.Trãi qua nụ hôn cuồng nhiệt vừa rồi khiến Iruma hơi đuối sức. Nhưng thoáng thấy vẻ đắc ý của hắn, cậu không khỏi phồng má giận dỗi quay đầu không bận nhìn hắn"Thầy quá đáng!" Hắn làm hỏng hết kế hoạch tuyệt vời của cậu rồi!!"Hửm, quá đáng? Là do ai câu dẫn ta trước hả?""Ai, ai thèm câu dẫn thầy... thầy đừng tự đề cao!"Bị nói trúng tim đen Iruma đỏ mặt nói lớn, môi hồng trong phút chốc run rẩy trước ánh nhìn nóng bỏng của Kalego. Sức nóng lan đến tận mang tai, cậu ngại ngùng cố hết sức cúi đầu né tránh, nhưng vừa cúi đầu mắt cậu đã va phải thân thể cường tráng của người trước mặt, của cơ ngực rắn chắc, của bờ vai vững chãi, của xương quai xanh nam tính lấp ló trong lớp áo ngủ mỏng manh.../Đẹp quá.../Iruma bất giác bị mê hoặc bởi cơ thể người đàn ông trước mặt. Lần trước đã thấy rồi nhưng do tình huống ngại ngùng nên cậu không dám nhìn lâu, giờ được nhìn kĩ mới thấy thân hình hắn rất quyền rũ. Nếu chạm vào chắc chắn rất đã tay. Như bị ma quỷ dẫn lối thế nào Iruma vô thức đưa tay lên sờ vào cơ ngực cuốn hút kia./Không những nhìn đẹp... mà sờ cũng rất tốt.../"Thích không?"Hắn hỏi, vẫn để tay Iruma trên ngực, dần rút ngắn khoảng cách đè lên người cậu."Thích... A, không phải, ý em là...là, em..."Iruma giật mình đỏ mặt nhận ra bản thân vừa làm gì liền vội vã rút tay ra, phân bua cố giải thích.Kalego nuốt khan, cảm thấy ngọn lửa trong người đã bị tay người kia thổi bùng lên rồi. Cậu nói gì, hắn đều không nghe thấy nữa, chỉ tập trung vào cánh môi căng mọng ấy, hắn vuốt nhẹ, không chờ được cúi xuống áp môi mình lên môi cậu. Iruma đúng là mật ngọt, chỗ nào của cậu cũng thật ngọt, không chỉ mùi hương, mà từ môi, cổ, má đến cả tai cũng thật ngọt. Hắn đã từng thắc mắc tại sao cậu lại ngọt đến thế. Vì là con người chăng, nhưng giờ cậu đã là ác ma thực thụ rồi nhưng vị ngọt ấy vẫn còn đó. Không, là còn ngọt hơn nữa, đầu lưỡi hắn dường như không thể nếm hết tất cả. Quá ngọt, quá mê hoặc, hắn nghiện mất. Kalego há miệng, cắn vào chiếc má tròn mịn kia"A, Đau! Sensei... sao tự nhiên thầy cắn em"Iruma giật mình kêu lên khe khẽ vùng vẫy cố đẩy hắn ra. Kalego chép miệng, liếm lên chỗ vừa "thưởng thức" rồi trườn lên cắn thêm vài cái vào tai Iruma"Ư... Kalego - sensei... em, em không phải đồ ăn, ưm... đau""Ta biết"Hắn nói nhỏ vào tai cậu, vô thanh vô thức phả hơi thở nóng rực vào đôi tai đã sớm nóng rát. Vốn trong lòng đã luôn có bóng ma tâm lý rằng Kalego muốn ăn thịt cậu nên Iruma bị câu này dọa cho một trận. Cậu co người lại úp mặt vào gối trốn tránh "hung khí" sắc nhọn kia. Kalego nhếch môi, Iruma tưởng có thể là tránh được hắn sao. Thật quá ngây thơ."Ưm~Ư..."Đầu lưỡi Kalego mò đến gáy Iruma uyển chuyển nhấm nháp khiến cậu bị kích thích mà vô thức rên khẽ. Kalego càng hào hứng hơn, tiếp tục đưa lưỡi trượt trên gáy cậu trong lúc hai tay vòng ra phía trước, lặng lẽ chạm vào cặp đùi trắng nõn kia. Hắn vuốt nhẹ, từng chút một, chậm rãi cảm nhận làn da mềm mại của người kia. Bàn tay to lớn mà thô ráp cứ thế lần mò trên khắp lục địa mới, thỉnh thoảng lại gây ra những trận rung chấn nhỏ.
"Đừng, ư... sensei..."Kalego cười, hắn thủ thỉ vào tai cậu rồi đưa lưỡi liếm dọc vành tai cậu
"Em mặc thành như vậy không phải muốn khoe cho ta thấy hửm?""Em, em mới không có... T,thầy toàn tự, ưm, tưởng bở....ah... đừng, chỗ đó..."Da thịt trần trụi bị người kia nắn bóp tới lui khiến Iruma ngượng không thể tả, khuôn mặt càng muốn vùi sâu hơn vào gối. Ngoài mặt cậu đỏ mặt rên rỉ bao nhiêu thì trong bụng không biết đã thầm mắng bản thân bấy nhiêu lần. Nếu không phải trong lúc chờ Kalego cậu chàng không đột nhiên nghĩ bản thân phận là một đứa con trai lại luôn ở thế bị động bị hắn đè thì rất kì cục, nên mới mặc áo ngủ của Kalego rồi tiếp cận hắn, chọc ghẹo hắn để lấy lại chút liêm sỉ cho bản thân, coi như cậu cũng là con trai đàng hoàng :)))Iruma giờ biết hối hận rồi.Nhưng muộn rồi. Bàn tay to lớn nãy giờ vẫn vuốt ve và xoa nắn đùi cậu giờ lại luyến tiếc rời đi, tiếp tục vuốt lên phía trước. Tay hắn điêu luyện như đang lướt đi trên các phím đàn, nhanh chóng băng qua giữa hai kẽ đùi non mềm mại, nhẹ nhàng tiến lên tháo đi từng chiếc nút. Đánh một dấu hôn đỏ chót ngay chính giữa gáy Iruma, Kalego giờ luồn tay còn lại vào trong ngực cậu, tham lam sờ mó làn da đã khao khát bấy lâu. Không ngờ da Iruma lại mềm tới vậy, cứ như miếng thịt non, không, như miếng pudding mát lạnh mới đúng, đàn hồi, căng mọng lại còn tỏa ra hương thơm ngọt ngào và quyến rũ đến phát điên. Kalego gục mặt vào gáy cậu mà cắn mút cố giữ bình tĩnh, tim hắn đang đập rất nhanh, mò mẫm nãy giờ trên cơ thể Iruma thôi cũng đã đủ khiến... thứ kia của hắn gồ lên. Kalego bắt đầu thở dốc, mạnh tay lật người cậu lại. Iruma từ nãy giờ vẫn còn ôm khư khư chiếc gối trên tay, chỉ lộ mỗi đôi mắt đẫm sương nhìn về phía hắn. "Bỏ nó ra Iruma, ta không thể thấy em"Hắn nói, cố nén lại hô hấp đứt quãng của bản thân mà đưa tay vén những lọn tóc mái vươn trên trán cậu"Kh,không được... em ngại lắm"Hắn xoa đầu cậu"Ngoan, úp mặt như vậy lỡ khó thở thì phải làm sao, em mà bị gì thì ta đau lòng lắm" Nói rồi hắn hôn lên trán Iruma một cái thật kêu, rồi hơi đè cạnh gối xuống hôn lên chóp mũi cậu cho tới khi cả khuôn mặt đỏ ửng của Iruma dần hiện ra trước mắt hắn. Bình thường da cậu vốn đã trắng như sứ rồi nhưng giờ vì thiếu oxy mà lại càng trắng hơn, mà cậu còn đang ngại nên những vệt hồng trên má cậu càng thêm nổi bật, từng giọt sương trên trán như những hạt châu quý báu lăn dài trên khuôn mặt tinh xảo, những lọn tóc xanh trĩu nặng sương muối xõa dài trên gối, ánh mắt lưỡng lự đong đưa đầy dụ hoặc...Hắn cười, lại hôn cậu một lần nữa, không kiềm được mà ngấu nghiến đôi môi đỏ mọng không tha như thể hận không thể đem cả người kia cho vào bụng. Người con trai này phải là của hắn, là của riêng hắn mà thôi.Iruma chớp chớp đôi mắt nhìn người kia, hàng mi khẽ rung lên mấy hồi. Từng lời an ủi của Kalego không che dấu được dục vọng tuôn trào trong mắt hắn nhưng đối với Iruma nó đã đủ ấm áp rồi. Nhìn người kia thích thú chiếm đoạt môi mình không hiểu sao cậu càng thấy vui vẻ và kích thích. Đôi tay mảnh khảnh cuối cùng cũng quyết định vòng ra sau ôm lấy người kia, hòa cùng một nhịp với hắn. Liêm sỉ gì chứ, cậu mặc kệ thứ đó, giờ phút này cậu chỉ muốn cùng với hắn hòa làm một mà thôi.Kalego nóng lòng hôn dần xuống cổ Iruma. Từng nơi lướt qua đều cố tình tạo ra những dấu hôn đỏ thẫm nổi bật trên nền da trắng nõn. Iruma ở trên chỉ biết ôm lấy đầu hắn, nhìn hắn thác loạn trên cơ thể mình"Kalego - sensei... ưm, ha... chậm t... thôi... ưm... em không bỏ chạy đâu mà... ah... đừng cắn... ư, ưm..."Nằm gọn trong lòng hắn Iruma không thể ngừng rên rỉ. Cậu xấu hổ, ngượng chín mặt nhưng không sao kìm được dục vọng đang nảy nở trong cơ thể. Không biết từ bao giờ cơ thể cậu đã trở nên quá nhạy cảm với từng cái chạm của Kalego, khi hắn hôn cậu, khi tay hắn di chuyển trên người cậu, khi chiếc lưỡi ươn ướt kia chạm vào từng thớ da trên người đều dễ dàng làm cho cậu giật nảy như vừa có dòng điện nào đó chạy qua. Tê rần và nóng rát nhưng cậu không thấy khó chịu, ngược lại có chút kích thích.
Kalego càng hôn càng hăng, bất chấp bản thân to lớn hơn đối phương hắn chui đầu vào áo cậu mà mút mát làn trắng hồng kia. Hương thơm yêu thích, da thịt non mềm cùng với tiếng rên ngọt ngào của Iruma cứ không ngừng dội vào các giác quan của hắn, thành công kích thích dục vọng trong hắn tăng mạnh. Hắn cắn vội một cái lên xương quai xanh thanh mảnh rồi ngẩng đầu, từ từ mở áo cậu ra, đập vào mắt hắn là hai điểm đỏ nhất trên đỉnh núi tuyết trắng, vì bị kích thích mà đã nhô cao như hai nụ hồng mới nhú. Khi bị sờ tới nụ hoa ấy còn run lên mấy cái thật gợi tình như thể đang mời người tới cắn mút. Kalego nuốt khan, không chần chừ mà ngậm lấy nó thưởng thức thức, hai tay cũng nhân cơ hội ôm lấy cơ thể mảnh khảnh kia sờ soạng. Điểm nhạy cảm bị chạm tới khiến Iruma giật mình bừng tỉnh. Giờ cậu mới nhận ra áo ngủ đã bị hắn cởi hết nút áo, toàn bộ cơ thể cậu đang được phơi bày ra trước hắn "A... Áo, áo em, từ lúc nào... ư!!"Bất chấp sự vùng vẫy của Iruma Kalego nhất nhất ngậm lấy đầu nhũ hoa dụ hoặc kia"Đừng... ưm t,thầy... ư,... đừng ngậm nó.... ah,..."Nghe tiếng cầu xin của cậu Kalego mới ngẩng đầu lên sau nhũ hoa bị mút cho đỏ ửng nhìn chằm chằm vào cậu mà cười gian. Hắn đỡ lưng cậu lên, dứt khoát thoát y cho cậu rồi há miệng ngậm mút thứ đang sưng đỏ trước mắt, một bên còn lại cũng không quên dùng tay tận tình chăm sóc trong lúc để cơ thể cậu đang chơi vơi giữa không trung."Sen... sei~... Ah, kh, không,... ưm... ha, ah~ đừng mà..."Bị nâng lên đột ngột khiến Iruma mất đà cộng với việc không quen với sự khiêu khích mãnh liệt, cậu càng mẫn cảm hơn cứ thế mà rên rỉ nỉ non.Từ từ thả Iruma xuống giường Kalego vẫn không ngừng đưa lưỡi quấn lấy hạt đậu trên ngực cậu, hết mút rồi lại đẩy nó, quấn lấy, thi thoảng lại cạ răng nanh lên nó. Bên còn lại hắn dùng đầu ngón tay vê tròn, đẩy tới lui rồi nhéo nó căng lên"Ứm! S, sensei, ah... không,... thể kéo... ah, đừng mà... đừng làm vậy,... ưm..."Được thả xuống hai tay Iruma liền như bị dán dính lên gra giường màu tím, siết chặt tới nỗi mười đầu ngón tay đều chuyển trắng. Khoái cảm này là gì vậy, mạnh mẽ quá, còn hơn cả khi hắn hôn cậu nữa. Vừa đau vừa sướng. Đây là làm tình sao? Lại một lần nữa nhũ hoa bị ngắt nhéo, Iruma nảy lên một cái sau đó lại mềm nhũn không còn sức lực, nằm bẹp ra đó tùy ý Kalego dày vò. Khoái cảm từ hai điểm hồng truyền đến khiến đầu óc cậu mụ mị cả lên, không còn nghe thấy gì ngoài tiếng tiếng lách chách khi lưỡi va chạm vào hai điểm đỏ giữa người. Trên giường chỉ còn tiếng rên mị hoặc mỗi lúc một lớn, Iruma xấu hổ, cậu đưa tay cố che miệng bản thân lại nhưng không ngờ vừa đưa lên lại phát hiện khóe miệng đã nhiễu nước. Đuôi mắt Kalego chợt vẽ nên ý cười khi thấy vẻ mặt hoảng hốt và xấu hổ của Iruma. Đôi sapphire ướt đẫm nước mắt, hai má đỏ ửng lên không thua gì hai trái cà chua, đôi môi đỏ mọng, bóng nhẫy vì nước bọt cùng với tiếng rên rỉ cầu xin ân a dụ hoặc. Cậu nằm gọn trong lòng hắn, trên giường của hắn, cơ thể trắng tinh, mềm mại vừa nãy đã bị hắn điểm xuyến những vết hồng đỏ ái muội, những vết cắn xung quanh nhũ hoa dựng đứng, bên cạnh là áo ngủ vừa bị hắn lột ra... Cảnh tượng này, nhìn sao cũng thật quyến rũ! Phải, vô cùng quyến rũ và khiêu gợi. Iruma của hắn, thiên thần nhỏ của hắn lại có thể làm ra vẻ mặt này sao? Dáng vẻ bất lực này không khiến hắn lo lắng mà chỉ thêm khiến hắn muốn vươn tay lên tận thiên đàng kéo cậu xuống đáy vực và nhấn chìm cậu trong dục vọng đen tối nhất. Kalego vuốt ve má cậu, dịu dàng xoa dịu tiếng thở gấp gáp của người thương. Song sự dịu dàng chưa được bao lâu hắn đã dùng chính đôi tay đó nắm lấy cằm cậu, tiếp tục chiếm đoạt hơi thở. Iruma hơi vùng vẫy. Cậu muốn được thở đàng hoàng, gần như từ lúc bị ném lên giường cậu đã bị hắn dày vò cho hít thở cũng không thông rồi. Hai cánh tay mảnh khẳng đặt lên cơ ngực rắn chắc, cố sức đẩy hắn ra nhưng tất cả đều vô ích, điều đó chỉ càng kích thích hắn hơn."Ah!! ...T,thầy chạm vào đâu vậy... ah, hức, đừng mà,... bỏ ra đi, ư,...""Em xem, miệng thì bảo không được nhưng cơ thể lại rất thành thật, hửm?"Iruma đỏ mặt tập trung hết sức lực đẩy Kalego ra. Hắn, vậy mà... đang nắm vào thứ kia của cậu!!
Iruma sẽ không bao giờ ngờ chính sự phản kháng yếu đuối của mình đã khiến Kalego muốn đẩy nhanh quá trình
"S,sensei, ưm.... k,không được,... bỏ tay ra đi mà... ah... đừng động, n... ưm,... nhanh quá..."Kalego cười xấu xa, hôn lên đôi môi đang run rẩy kia một cái, tay động nhanh hơn"Tại sao, nó đang hưng phấn thế này rồi em không thấy sao?""Kh,không,...không thấy... em... ha, ưm... không phải..., ah... nhanh quá..."Iruma rời tay khỏi ngực hắn, dùng cả hai tay cố ngăn bản thân phát ra mấy âm thanh có thể kích thích hắn thêm nữa. Nhưng lạ quá. Phía dưới cậu lạ quá, cái gì thế này, cậu không biết nó, Kalego càng vuốt nó càng khó chịu vậy, đỉnh đầu thỉnh thoảng cạ vào lớp quần mỏng làm cậu não cậu tê buốt hết cả lên, cậu muốn đẩy hắn ra, nhưng khi hắn bỏ ra thật thì cậu càng khó chịu hơn, lại muốn hắn tiếp tục. Không, cậu không muốn nó, cảm giác này đáng sợ quá"Bỏ em... ah... ra đi, hức... ha, ưm....sensei... bỏ em ra, ư, hức... khó chịu..."Vừa mãi trêu chọc phân thân của Iruma Kalego thoáng thấy biểu cảm uất ức sắp bật khóc của cậu. Hắn đoán hẳn bản thân lại làm cậu sợ rồi, dù gì đây cũng là lần đầu của cậu"Khó chịu lắm sao?"Hắn hỏi, động tác tay cũng chậm lại, ôn nhu và nhẹ nhàng hơn, Iruma nhờ vậy thoát được áp lực phải thở gấp"V,vâng... khó chịu lắm, ưm, còn ngứa... với nóng lắm..."Iruma ngây thơ nói, vô thức quàng tay qua cổ hắn, thu hẹp khoảng cách giữa bản thân với người kia cốt để tìm kiếm một chút sự an toàn.Kalego nuốt khan, yết hầu chuyển động chậm rãi theo ánh nhìn rơi xuống biểu cảm yêu kiều đòi được nuông chiều của Iruma"Ngoan, ta đổi phương pháp khác, một lát nữa sẽ dễ chịu ngay"Hắn đáp, từ từ bỏ tay ra khỏi vùng trọng yếu của cậu. Iruma mừng rỡ, tưởng đã được tha nhưng không, hành động tiếp theo của hắn khiến cậu giật mình. Kalego hơi lùi xuống, sau đó xé phăng mảnh vải duy nhất còn sót lại trên người cậu. Cả cơ thể của Iruma giờ đây hoàn toàn phơi bày trước mắt hắn, cũng như phân thân hồng hồng bán cương kia. Iruma xấu hổ ngay lập tức khép hai chân lại, dùng tay che đi thân dưới"A!!! Đừng nhìn, hức, em cấm thầy nhìn..."Không còn mảnh vải che thân, nước mắt cũng không kiềm được nữa, Iruma nghẹn ngào xin hắn. Nhìn từng giọt nước nước mắt trong suốt khẽ lăn dài trên khuôn mặt đỏ ửng cùng với tiếng nấc nghẹn cầu xin khiến Kalego khựng lại, sau đó liền cười gian tà. Hắn mạnh bạo bắt lấy hai bên đùi của Iruma ép chúng mở ra cho bản thân chen vào giữa. Iruma hoảng sợ vùng vẫy cố khép hai chân lại, hắn càng cố chấp kéo rộng ra. Khi khuôn mặt nam tính kia dần vùi vào giữa hai đùi mình Iruma mới hoảng hốt hiểu hắn đang muốn làm gì"Sensei, đ,đừng mà, bẩn lắm... Ah~hức..."Mặc kệ Iruma ngăn cản thế nào qua tai Kalego tất cả đều biến thành mấy lời rên rỉ cầu hắn mau thoả mãn cậu. Hắn há miệng, dứt khoát ngậm hết phân thân của cậu vào miệng mà liếm mút"Ah~ kh,không... ưm... sen-... sei, ha, ah... lưỡi thầy...ah, hức... ah... đừng mà..."Iruma ngửa cổ rên rỉ mỗi lúc một lớn. Hai chân co quắp, run rẩy bị đẩy cao ép lên bụng chỉ muốn khép lại nhưng hắn không cho phép nên cậu không còn cách nào khác phải nắm vào tóc Kalego cố dừng hắn lại"Này, ta cũng biết đau đấy"Hắn thấp giọng nói, nhưng không hất tay cậu ra chỉ cúi đầu chuyên tâm chơi đùa với phân thân của Iruma. Không thể thoát được, tâm trí Iruma ngày một lún sâu trong dục vọng theo từng đợt lên xuống của hắn. Chưa đầy 1p sau Iruma cảm thấy cơ thể càng lúc càng lạ"Ha... sensei, ah,... sensei... em, ưm,... thấy lạ, quá... dừng lại đi mà...""Lạ thế nào? Như thế này hay là như thế này?"Hắn nói, đầu lưỡi ấm nóng không ngừng trêu chọc đỉnh phân thân hồng hào"Ah~... sensei, ha,...ah, dừng lại... ức, em sắp...á!!"Chưa dứt câu Iruma đã tới giới hạn ưỡn người bắn ra. Chất nhầy màu trắng đục của cậu chảy thẳng vào khoang miệng khiến Kalego nhăn mày trong giây lát, xong nhanh chóng đã giãn ra. Hương vị của cậu còn ngon hơn hẳn tượng tượng của hắn.Hắn nhìn xuống, Iruma quả nhiên đã xụi lơ sau đợt bắn ra đầu tiên. Cậu thở dốc, hai mắt mờ đi hẳn, cả người không ngừng run rẩy, ở dưới phân thân vừa mới bắn vẫn còn rỉ nước. Hắn định cúi xuống xem cậu có ổn không thì bỗng Iruma cuống cuồng bật dậy xòe hai tay trước mặt Kalego
"Sensei, n,n,nhả ra đi thầy... em, em lúc nãy...k,k,không cố ý, tr, trong m... thầy mau nhả ra tay em đi"Nhưng Iruma vừa bò tới trước hắn thì hắn đã đẩy ngã cậu về lại giường. Kalego kéo rộng hai chân cậu ra vùi mặt vào giữa"Rất ngọt. Lần đầu hửm?"Hắn vừa nói vừa liếm khóe môi tỏ ý hài lòng, rồi chẳng đợi câu trả lời mà đã cúi xuống thích thú liếm phần đầu phân thân còn đang rỉ nước của cậu.Iruma bị hành động này của hắn làm ngại muốn bốc hơi biến mất. Sao hắn có thể như vậy, tự ý hôn, tự ý cắn rồi bây giờ còn tự ý ngậm lấy phân thân của cậu, khiến cậu bắn trong miệng hắn... quan trọng là, hắn còn nuốt luôn thứ đó nữa. Iruma không nhịn nữa, trong lúc tức giận cậu vùng một chân ra đạp thẳng vào vẻ mặt kiêu ngạo của Kalego.Nhưng may cho Iruma là cậu đạp hụt, bàn chân yêu quý không đáp lên mặt Kalego mà thay vào đó đạp hẳn lên vai hắn tạo nên một khung cảnh dị thường.Iruma tái mặt rồi, trực tiếp run cầm cập luôn. Sao cậu chơi dại quá vậy, trong lúc quá tức giận mà mất kiểm soát đạp lên vai Kalego rồi. Ai chẳng biết Kalego hắn coi trọng mặt mũi ra sao, nếu, nếu lúc nãy mà trúng mặt hắn thật có khi xảy ra án mạng mất, nhưng... trúng vai hắn thì chắc không sao đâu? Phải không, không sao đâu?Kalego bắt lấy cái chân to gan kia. Iruma sợ hãi nhắm tịt cả hai mắt lại, cậu tưởng hắn sắp phế chân cậu rồi. Nhưng không, hắn bất ngờ hôn lên mu bàn chân cậu"Ơ..."Kalego nâng cái chân đó của Iruma lên cao, tiếp tục hôn từ bàn chân đến tận đùi trong non mềm. Mỗi chỗ hắn đi qua đều để lại vết hickey nổi bật. Dừng lại ở má đùi trong hắn xấu tính hơn đặc biệt để lại nhiều dấu hôn và vết cắn chen chúc ở lại khiến đùi trong trong giây lát đã bị chuyển thành một mảng đỏ. Trong lúc hành sự giữa chừng hắn còn cố ý dừng lại để ngắm nhìn biểu cảm xấu hổ của cậu. Iruma của hắn đúng là quá đáng yêu. Hành động quá phận kia của cậu đúng là đã chọc giận hắn đôi chút nhưng vẫn là không đủ để lấn át dục vọng nóng phừng trong người hắn. Nhìn xem vẻ mặt vừa sợ hãi vừa xấu hổ lúc đỏ lúc xanh kia, cậu thậm chí còn không dám cử động dù hắn đang thô bạo cắn cậu nữa. Thật đáng yêu, hại hắn nhịn không được muốn đè ngửa cậu.
Kalego cười khẩy, tự thoát y hoàn toàn cho bản thân rồi mới ép hai chân cậu mở rộng ra để hắn chen vào giữa"Được rồi, không đùa với em nữa, làm chuyện chính thôi"Kalego nói, dùng ma thuật mở ngăn kéo tủ đầu giường lấy ra một chai lọ gì đó"Sensei, đó là gì vậy?"Iruma ngờ vực, nhìn chằm chằm vào thứ chất lỏng trong suốt đựng trong lọ trên tay Kalego.Kalego mỉm cười, hắn vặn nắp đổ chất lỏng kia ra tay"Em đoán?"
Gòi vô nè~~
Kalego cúi người đoạt lấy đôi môi nhỏ tinh ranh kia, tham lam càn quét ngay từ lần đầu công phá. Hắn thật không hiểu nổi Iruma. Cậu có biết lúc nãy hắn đã phải chật vật thế nào trong nhà tắm để có thể tiết chế dục vọng của bản thân dành cho cậu hay không. Cậu có biết hắn đã lo lắng biết bao nhiêu không. Hắn biết bản thân vô liêm sĩ, đã muốn cậu từ rất lâu rồi, nên hắn sợ, sợ bản thân quá cuồng nhiệt không kiềm chế được lực mà làm cậu bị thương. Vậy mà, vậy mà vừa bước vào phòng cậu lại to gan quyến rũ hắn"Ưm... ha... sensei.... khoan đã... ưm..."Iruma cố nói gì đó nhưng bị hắn chặn lại. Cậu không cam tâm, cậu chỉ mới ôm hắn thôi mà, còn hắn thì không nói không rằng đã ném cậu lên giường mà hôn tới tấp. Thật không công bằng. Iruma hơi hé mắt, chớp thời cơ cậu cố vùng tay thoát khỏi cái nắm của Kalego mà vươn lên ôm lấy hai gò má cao gầy, vuốt nhẹ một cái rồi đột ngột giữ chặt và đẩy lưỡi mình vào khoang miệng đối phương đáp trả.Như dự đoán của Iruma, Kalego giật mình nên nhất thời bất động bị cậu trêu chọc. Có lẽ chưa bao giờ có ai có thể áp chế được đại đế hắc ám như cậu nhỉ, còn áp chế tới nỗi hắn đỏ cả mặt luôn rồi, Iruma lấy đó làm vui vẻ. Cậu hứng khởi mỉm cười tinh nghịch rồi vòng tay qua đầu Kalego ép hắn chìm vào nụ hôn sâu hơn.Đối diện nụ cười ngứa đòn kia, nếu không phải đang hôn nhau Kalego tưởng như hắn có thể nghe thấy cả tiếng cười khúc khích của cậu nhóc nghịch ngợm dưới thân. Hắn cau mày, Iruma đúng là không biết sợ là gì, còn khích hắn, có phải là đang cho rằng hắn sẽ không dám làm mạnh với cậu? Coi thường năng lực của hắn sao? Đã thế hắn không cần thiết phải kiềm chế nữa, trực tiếp lột sạch con người này.
Hắn nhắm mắt, đẩy mạnh lưỡi về lại phía Iruma, môi áp lấy môi người dưới thân mạnh bạo liếm mút. Hai tay quá phận kia bị hắn gỡ ra, ép chặt lên đỉnh đầu. Iruma định vùng ra lần nữa thì hắn liền áp chế, đưa lưỡi vờn quýt khắp nơi trong khoang miệng nhỏ bé rồi lại kéo nhau ra khỏi nơi cư trú tiếp tục đưa đẩy tạo ra những âm thanh chóp chép gợi tình vang vọng khắp căn phòng tối. Dịch mật bóng nhẫy không kịp nuốt chảy ra nơi khóe miệng hai người tạo nên khung cảnh ái muội, gợi cảm.
Dày vò đôi môi người kia mãi cho tới khi cậu có dấu hiệu hết dưỡng khí hắn mới luyến tiếc buông tha. Tách môi ra, kéo theo sợi chỉ bạc giữa hai người, hắn ngồi thẳng dậy liếm môi cố tìm kiếm dư vị ngọt ngào còn sót lại từ người kia.Trãi qua nụ hôn cuồng nhiệt vừa rồi khiến Iruma hơi đuối sức. Nhưng thoáng thấy vẻ đắc ý của hắn, cậu không khỏi phồng má giận dỗi quay đầu không bận nhìn hắn"Thầy quá đáng!" Hắn làm hỏng hết kế hoạch tuyệt vời của cậu rồi!!"Hửm, quá đáng? Là do ai câu dẫn ta trước hả?""Ai, ai thèm câu dẫn thầy... thầy đừng tự đề cao!"Bị nói trúng tim đen Iruma đỏ mặt nói lớn, môi hồng trong phút chốc run rẩy trước ánh nhìn nóng bỏng của Kalego. Sức nóng lan đến tận mang tai, cậu ngại ngùng cố hết sức cúi đầu né tránh, nhưng vừa cúi đầu mắt cậu đã va phải thân thể cường tráng của người trước mặt, của cơ ngực rắn chắc, của bờ vai vững chãi, của xương quai xanh nam tính lấp ló trong lớp áo ngủ mỏng manh.../Đẹp quá.../Iruma bất giác bị mê hoặc bởi cơ thể người đàn ông trước mặt. Lần trước đã thấy rồi nhưng do tình huống ngại ngùng nên cậu không dám nhìn lâu, giờ được nhìn kĩ mới thấy thân hình hắn rất quyền rũ. Nếu chạm vào chắc chắn rất đã tay. Như bị ma quỷ dẫn lối thế nào Iruma vô thức đưa tay lên sờ vào cơ ngực cuốn hút kia./Không những nhìn đẹp... mà sờ cũng rất tốt.../"Thích không?"Hắn hỏi, vẫn để tay Iruma trên ngực, dần rút ngắn khoảng cách đè lên người cậu."Thích... A, không phải, ý em là...là, em..."Iruma giật mình đỏ mặt nhận ra bản thân vừa làm gì liền vội vã rút tay ra, phân bua cố giải thích.Kalego nuốt khan, cảm thấy ngọn lửa trong người đã bị tay người kia thổi bùng lên rồi. Cậu nói gì, hắn đều không nghe thấy nữa, chỉ tập trung vào cánh môi căng mọng ấy, hắn vuốt nhẹ, không chờ được cúi xuống áp môi mình lên môi cậu. Iruma đúng là mật ngọt, chỗ nào của cậu cũng thật ngọt, không chỉ mùi hương, mà từ môi, cổ, má đến cả tai cũng thật ngọt. Hắn đã từng thắc mắc tại sao cậu lại ngọt đến thế. Vì là con người chăng, nhưng giờ cậu đã là ác ma thực thụ rồi nhưng vị ngọt ấy vẫn còn đó. Không, là còn ngọt hơn nữa, đầu lưỡi hắn dường như không thể nếm hết tất cả. Quá ngọt, quá mê hoặc, hắn nghiện mất. Kalego há miệng, cắn vào chiếc má tròn mịn kia"A, Đau! Sensei... sao tự nhiên thầy cắn em"Iruma giật mình kêu lên khe khẽ vùng vẫy cố đẩy hắn ra. Kalego chép miệng, liếm lên chỗ vừa "thưởng thức" rồi trườn lên cắn thêm vài cái vào tai Iruma"Ư... Kalego - sensei... em, em không phải đồ ăn, ưm... đau""Ta biết"Hắn nói nhỏ vào tai cậu, vô thanh vô thức phả hơi thở nóng rực vào đôi tai đã sớm nóng rát. Vốn trong lòng đã luôn có bóng ma tâm lý rằng Kalego muốn ăn thịt cậu nên Iruma bị câu này dọa cho một trận. Cậu co người lại úp mặt vào gối trốn tránh "hung khí" sắc nhọn kia. Kalego nhếch môi, Iruma tưởng có thể là tránh được hắn sao. Thật quá ngây thơ."Ưm~Ư..."Đầu lưỡi Kalego mò đến gáy Iruma uyển chuyển nhấm nháp khiến cậu bị kích thích mà vô thức rên khẽ. Kalego càng hào hứng hơn, tiếp tục đưa lưỡi trượt trên gáy cậu trong lúc hai tay vòng ra phía trước, lặng lẽ chạm vào cặp đùi trắng nõn kia. Hắn vuốt nhẹ, từng chút một, chậm rãi cảm nhận làn da mềm mại của người kia. Bàn tay to lớn mà thô ráp cứ thế lần mò trên khắp lục địa mới, thỉnh thoảng lại gây ra những trận rung chấn nhỏ.
"Đừng, ư... sensei..."Kalego cười, hắn thủ thỉ vào tai cậu rồi đưa lưỡi liếm dọc vành tai cậu
"Em mặc thành như vậy không phải muốn khoe cho ta thấy hửm?""Em, em mới không có... T,thầy toàn tự, ưm, tưởng bở....ah... đừng, chỗ đó..."Da thịt trần trụi bị người kia nắn bóp tới lui khiến Iruma ngượng không thể tả, khuôn mặt càng muốn vùi sâu hơn vào gối. Ngoài mặt cậu đỏ mặt rên rỉ bao nhiêu thì trong bụng không biết đã thầm mắng bản thân bấy nhiêu lần. Nếu không phải trong lúc chờ Kalego cậu chàng không đột nhiên nghĩ bản thân phận là một đứa con trai lại luôn ở thế bị động bị hắn đè thì rất kì cục, nên mới mặc áo ngủ của Kalego rồi tiếp cận hắn, chọc ghẹo hắn để lấy lại chút liêm sỉ cho bản thân, coi như cậu cũng là con trai đàng hoàng :)))Iruma giờ biết hối hận rồi.Nhưng muộn rồi. Bàn tay to lớn nãy giờ vẫn vuốt ve và xoa nắn đùi cậu giờ lại luyến tiếc rời đi, tiếp tục vuốt lên phía trước. Tay hắn điêu luyện như đang lướt đi trên các phím đàn, nhanh chóng băng qua giữa hai kẽ đùi non mềm mại, nhẹ nhàng tiến lên tháo đi từng chiếc nút. Đánh một dấu hôn đỏ chót ngay chính giữa gáy Iruma, Kalego giờ luồn tay còn lại vào trong ngực cậu, tham lam sờ mó làn da đã khao khát bấy lâu. Không ngờ da Iruma lại mềm tới vậy, cứ như miếng thịt non, không, như miếng pudding mát lạnh mới đúng, đàn hồi, căng mọng lại còn tỏa ra hương thơm ngọt ngào và quyến rũ đến phát điên. Kalego gục mặt vào gáy cậu mà cắn mút cố giữ bình tĩnh, tim hắn đang đập rất nhanh, mò mẫm nãy giờ trên cơ thể Iruma thôi cũng đã đủ khiến... thứ kia của hắn gồ lên. Kalego bắt đầu thở dốc, mạnh tay lật người cậu lại. Iruma từ nãy giờ vẫn còn ôm khư khư chiếc gối trên tay, chỉ lộ mỗi đôi mắt đẫm sương nhìn về phía hắn. "Bỏ nó ra Iruma, ta không thể thấy em"Hắn nói, cố nén lại hô hấp đứt quãng của bản thân mà đưa tay vén những lọn tóc mái vươn trên trán cậu"Kh,không được... em ngại lắm"Hắn xoa đầu cậu"Ngoan, úp mặt như vậy lỡ khó thở thì phải làm sao, em mà bị gì thì ta đau lòng lắm" Nói rồi hắn hôn lên trán Iruma một cái thật kêu, rồi hơi đè cạnh gối xuống hôn lên chóp mũi cậu cho tới khi cả khuôn mặt đỏ ửng của Iruma dần hiện ra trước mắt hắn. Bình thường da cậu vốn đã trắng như sứ rồi nhưng giờ vì thiếu oxy mà lại càng trắng hơn, mà cậu còn đang ngại nên những vệt hồng trên má cậu càng thêm nổi bật, từng giọt sương trên trán như những hạt châu quý báu lăn dài trên khuôn mặt tinh xảo, những lọn tóc xanh trĩu nặng sương muối xõa dài trên gối, ánh mắt lưỡng lự đong đưa đầy dụ hoặc...Hắn cười, lại hôn cậu một lần nữa, không kiềm được mà ngấu nghiến đôi môi đỏ mọng không tha như thể hận không thể đem cả người kia cho vào bụng. Người con trai này phải là của hắn, là của riêng hắn mà thôi.Iruma chớp chớp đôi mắt nhìn người kia, hàng mi khẽ rung lên mấy hồi. Từng lời an ủi của Kalego không che dấu được dục vọng tuôn trào trong mắt hắn nhưng đối với Iruma nó đã đủ ấm áp rồi. Nhìn người kia thích thú chiếm đoạt môi mình không hiểu sao cậu càng thấy vui vẻ và kích thích. Đôi tay mảnh khảnh cuối cùng cũng quyết định vòng ra sau ôm lấy người kia, hòa cùng một nhịp với hắn. Liêm sỉ gì chứ, cậu mặc kệ thứ đó, giờ phút này cậu chỉ muốn cùng với hắn hòa làm một mà thôi.Kalego nóng lòng hôn dần xuống cổ Iruma. Từng nơi lướt qua đều cố tình tạo ra những dấu hôn đỏ thẫm nổi bật trên nền da trắng nõn. Iruma ở trên chỉ biết ôm lấy đầu hắn, nhìn hắn thác loạn trên cơ thể mình"Kalego - sensei... ưm, ha... chậm t... thôi... ưm... em không bỏ chạy đâu mà... ah... đừng cắn... ư, ưm..."Nằm gọn trong lòng hắn Iruma không thể ngừng rên rỉ. Cậu xấu hổ, ngượng chín mặt nhưng không sao kìm được dục vọng đang nảy nở trong cơ thể. Không biết từ bao giờ cơ thể cậu đã trở nên quá nhạy cảm với từng cái chạm của Kalego, khi hắn hôn cậu, khi tay hắn di chuyển trên người cậu, khi chiếc lưỡi ươn ướt kia chạm vào từng thớ da trên người đều dễ dàng làm cho cậu giật nảy như vừa có dòng điện nào đó chạy qua. Tê rần và nóng rát nhưng cậu không thấy khó chịu, ngược lại có chút kích thích.
Kalego càng hôn càng hăng, bất chấp bản thân to lớn hơn đối phương hắn chui đầu vào áo cậu mà mút mát làn trắng hồng kia. Hương thơm yêu thích, da thịt non mềm cùng với tiếng rên ngọt ngào của Iruma cứ không ngừng dội vào các giác quan của hắn, thành công kích thích dục vọng trong hắn tăng mạnh. Hắn cắn vội một cái lên xương quai xanh thanh mảnh rồi ngẩng đầu, từ từ mở áo cậu ra, đập vào mắt hắn là hai điểm đỏ nhất trên đỉnh núi tuyết trắng, vì bị kích thích mà đã nhô cao như hai nụ hồng mới nhú. Khi bị sờ tới nụ hoa ấy còn run lên mấy cái thật gợi tình như thể đang mời người tới cắn mút. Kalego nuốt khan, không chần chừ mà ngậm lấy nó thưởng thức thức, hai tay cũng nhân cơ hội ôm lấy cơ thể mảnh khảnh kia sờ soạng. Điểm nhạy cảm bị chạm tới khiến Iruma giật mình bừng tỉnh. Giờ cậu mới nhận ra áo ngủ đã bị hắn cởi hết nút áo, toàn bộ cơ thể cậu đang được phơi bày ra trước hắn "A... Áo, áo em, từ lúc nào... ư!!"Bất chấp sự vùng vẫy của Iruma Kalego nhất nhất ngậm lấy đầu nhũ hoa dụ hoặc kia"Đừng... ưm t,thầy... ư,... đừng ngậm nó.... ah,..."Nghe tiếng cầu xin của cậu Kalego mới ngẩng đầu lên sau nhũ hoa bị mút cho đỏ ửng nhìn chằm chằm vào cậu mà cười gian. Hắn đỡ lưng cậu lên, dứt khoát thoát y cho cậu rồi há miệng ngậm mút thứ đang sưng đỏ trước mắt, một bên còn lại cũng không quên dùng tay tận tình chăm sóc trong lúc để cơ thể cậu đang chơi vơi giữa không trung."Sen... sei~... Ah, kh, không,... ưm... ha, ah~ đừng mà..."Bị nâng lên đột ngột khiến Iruma mất đà cộng với việc không quen với sự khiêu khích mãnh liệt, cậu càng mẫn cảm hơn cứ thế mà rên rỉ nỉ non.Từ từ thả Iruma xuống giường Kalego vẫn không ngừng đưa lưỡi quấn lấy hạt đậu trên ngực cậu, hết mút rồi lại đẩy nó, quấn lấy, thi thoảng lại cạ răng nanh lên nó. Bên còn lại hắn dùng đầu ngón tay vê tròn, đẩy tới lui rồi nhéo nó căng lên"Ứm! S, sensei, ah... không,... thể kéo... ah, đừng mà... đừng làm vậy,... ưm..."Được thả xuống hai tay Iruma liền như bị dán dính lên gra giường màu tím, siết chặt tới nỗi mười đầu ngón tay đều chuyển trắng. Khoái cảm này là gì vậy, mạnh mẽ quá, còn hơn cả khi hắn hôn cậu nữa. Vừa đau vừa sướng. Đây là làm tình sao? Lại một lần nữa nhũ hoa bị ngắt nhéo, Iruma nảy lên một cái sau đó lại mềm nhũn không còn sức lực, nằm bẹp ra đó tùy ý Kalego dày vò. Khoái cảm từ hai điểm hồng truyền đến khiến đầu óc cậu mụ mị cả lên, không còn nghe thấy gì ngoài tiếng tiếng lách chách khi lưỡi va chạm vào hai điểm đỏ giữa người. Trên giường chỉ còn tiếng rên mị hoặc mỗi lúc một lớn, Iruma xấu hổ, cậu đưa tay cố che miệng bản thân lại nhưng không ngờ vừa đưa lên lại phát hiện khóe miệng đã nhiễu nước. Đuôi mắt Kalego chợt vẽ nên ý cười khi thấy vẻ mặt hoảng hốt và xấu hổ của Iruma. Đôi sapphire ướt đẫm nước mắt, hai má đỏ ửng lên không thua gì hai trái cà chua, đôi môi đỏ mọng, bóng nhẫy vì nước bọt cùng với tiếng rên rỉ cầu xin ân a dụ hoặc. Cậu nằm gọn trong lòng hắn, trên giường của hắn, cơ thể trắng tinh, mềm mại vừa nãy đã bị hắn điểm xuyến những vết hồng đỏ ái muội, những vết cắn xung quanh nhũ hoa dựng đứng, bên cạnh là áo ngủ vừa bị hắn lột ra... Cảnh tượng này, nhìn sao cũng thật quyến rũ! Phải, vô cùng quyến rũ và khiêu gợi. Iruma của hắn, thiên thần nhỏ của hắn lại có thể làm ra vẻ mặt này sao? Dáng vẻ bất lực này không khiến hắn lo lắng mà chỉ thêm khiến hắn muốn vươn tay lên tận thiên đàng kéo cậu xuống đáy vực và nhấn chìm cậu trong dục vọng đen tối nhất. Kalego vuốt ve má cậu, dịu dàng xoa dịu tiếng thở gấp gáp của người thương. Song sự dịu dàng chưa được bao lâu hắn đã dùng chính đôi tay đó nắm lấy cằm cậu, tiếp tục chiếm đoạt hơi thở. Iruma hơi vùng vẫy. Cậu muốn được thở đàng hoàng, gần như từ lúc bị ném lên giường cậu đã bị hắn dày vò cho hít thở cũng không thông rồi. Hai cánh tay mảnh khẳng đặt lên cơ ngực rắn chắc, cố sức đẩy hắn ra nhưng tất cả đều vô ích, điều đó chỉ càng kích thích hắn hơn."Ah!! ...T,thầy chạm vào đâu vậy... ah, hức, đừng mà,... bỏ ra đi, ư,...""Em xem, miệng thì bảo không được nhưng cơ thể lại rất thành thật, hửm?"Iruma đỏ mặt tập trung hết sức lực đẩy Kalego ra. Hắn, vậy mà... đang nắm vào thứ kia của cậu!!
Iruma sẽ không bao giờ ngờ chính sự phản kháng yếu đuối của mình đã khiến Kalego muốn đẩy nhanh quá trình
"S,sensei, ưm.... k,không được,... bỏ tay ra đi mà... ah... đừng động, n... ưm,... nhanh quá..."Kalego cười xấu xa, hôn lên đôi môi đang run rẩy kia một cái, tay động nhanh hơn"Tại sao, nó đang hưng phấn thế này rồi em không thấy sao?""Kh,không,...không thấy... em... ha, ưm... không phải..., ah... nhanh quá..."Iruma rời tay khỏi ngực hắn, dùng cả hai tay cố ngăn bản thân phát ra mấy âm thanh có thể kích thích hắn thêm nữa. Nhưng lạ quá. Phía dưới cậu lạ quá, cái gì thế này, cậu không biết nó, Kalego càng vuốt nó càng khó chịu vậy, đỉnh đầu thỉnh thoảng cạ vào lớp quần mỏng làm cậu não cậu tê buốt hết cả lên, cậu muốn đẩy hắn ra, nhưng khi hắn bỏ ra thật thì cậu càng khó chịu hơn, lại muốn hắn tiếp tục. Không, cậu không muốn nó, cảm giác này đáng sợ quá"Bỏ em... ah... ra đi, hức... ha, ưm....sensei... bỏ em ra, ư, hức... khó chịu..."Vừa mãi trêu chọc phân thân của Iruma Kalego thoáng thấy biểu cảm uất ức sắp bật khóc của cậu. Hắn đoán hẳn bản thân lại làm cậu sợ rồi, dù gì đây cũng là lần đầu của cậu"Khó chịu lắm sao?"Hắn hỏi, động tác tay cũng chậm lại, ôn nhu và nhẹ nhàng hơn, Iruma nhờ vậy thoát được áp lực phải thở gấp"V,vâng... khó chịu lắm, ưm, còn ngứa... với nóng lắm..."Iruma ngây thơ nói, vô thức quàng tay qua cổ hắn, thu hẹp khoảng cách giữa bản thân với người kia cốt để tìm kiếm một chút sự an toàn.Kalego nuốt khan, yết hầu chuyển động chậm rãi theo ánh nhìn rơi xuống biểu cảm yêu kiều đòi được nuông chiều của Iruma"Ngoan, ta đổi phương pháp khác, một lát nữa sẽ dễ chịu ngay"Hắn đáp, từ từ bỏ tay ra khỏi vùng trọng yếu của cậu. Iruma mừng rỡ, tưởng đã được tha nhưng không, hành động tiếp theo của hắn khiến cậu giật mình. Kalego hơi lùi xuống, sau đó xé phăng mảnh vải duy nhất còn sót lại trên người cậu. Cả cơ thể của Iruma giờ đây hoàn toàn phơi bày trước mắt hắn, cũng như phân thân hồng hồng bán cương kia. Iruma xấu hổ ngay lập tức khép hai chân lại, dùng tay che đi thân dưới"A!!! Đừng nhìn, hức, em cấm thầy nhìn..."Không còn mảnh vải che thân, nước mắt cũng không kiềm được nữa, Iruma nghẹn ngào xin hắn. Nhìn từng giọt nước nước mắt trong suốt khẽ lăn dài trên khuôn mặt đỏ ửng cùng với tiếng nấc nghẹn cầu xin khiến Kalego khựng lại, sau đó liền cười gian tà. Hắn mạnh bạo bắt lấy hai bên đùi của Iruma ép chúng mở ra cho bản thân chen vào giữa. Iruma hoảng sợ vùng vẫy cố khép hai chân lại, hắn càng cố chấp kéo rộng ra. Khi khuôn mặt nam tính kia dần vùi vào giữa hai đùi mình Iruma mới hoảng hốt hiểu hắn đang muốn làm gì"Sensei, đ,đừng mà, bẩn lắm... Ah~hức..."Mặc kệ Iruma ngăn cản thế nào qua tai Kalego tất cả đều biến thành mấy lời rên rỉ cầu hắn mau thoả mãn cậu. Hắn há miệng, dứt khoát ngậm hết phân thân của cậu vào miệng mà liếm mút"Ah~ kh,không... ưm... sen-... sei, ha, ah... lưỡi thầy...ah, hức... ah... đừng mà..."Iruma ngửa cổ rên rỉ mỗi lúc một lớn. Hai chân co quắp, run rẩy bị đẩy cao ép lên bụng chỉ muốn khép lại nhưng hắn không cho phép nên cậu không còn cách nào khác phải nắm vào tóc Kalego cố dừng hắn lại"Này, ta cũng biết đau đấy"Hắn thấp giọng nói, nhưng không hất tay cậu ra chỉ cúi đầu chuyên tâm chơi đùa với phân thân của Iruma. Không thể thoát được, tâm trí Iruma ngày một lún sâu trong dục vọng theo từng đợt lên xuống của hắn. Chưa đầy 1p sau Iruma cảm thấy cơ thể càng lúc càng lạ"Ha... sensei, ah,... sensei... em, ưm,... thấy lạ, quá... dừng lại đi mà...""Lạ thế nào? Như thế này hay là như thế này?"Hắn nói, đầu lưỡi ấm nóng không ngừng trêu chọc đỉnh phân thân hồng hào"Ah~... sensei, ha,...ah, dừng lại... ức, em sắp...á!!"Chưa dứt câu Iruma đã tới giới hạn ưỡn người bắn ra. Chất nhầy màu trắng đục của cậu chảy thẳng vào khoang miệng khiến Kalego nhăn mày trong giây lát, xong nhanh chóng đã giãn ra. Hương vị của cậu còn ngon hơn hẳn tượng tượng của hắn.Hắn nhìn xuống, Iruma quả nhiên đã xụi lơ sau đợt bắn ra đầu tiên. Cậu thở dốc, hai mắt mờ đi hẳn, cả người không ngừng run rẩy, ở dưới phân thân vừa mới bắn vẫn còn rỉ nước. Hắn định cúi xuống xem cậu có ổn không thì bỗng Iruma cuống cuồng bật dậy xòe hai tay trước mặt Kalego
"Sensei, n,n,nhả ra đi thầy... em, em lúc nãy...k,k,không cố ý, tr, trong m... thầy mau nhả ra tay em đi"Nhưng Iruma vừa bò tới trước hắn thì hắn đã đẩy ngã cậu về lại giường. Kalego kéo rộng hai chân cậu ra vùi mặt vào giữa"Rất ngọt. Lần đầu hửm?"Hắn vừa nói vừa liếm khóe môi tỏ ý hài lòng, rồi chẳng đợi câu trả lời mà đã cúi xuống thích thú liếm phần đầu phân thân còn đang rỉ nước của cậu.Iruma bị hành động này của hắn làm ngại muốn bốc hơi biến mất. Sao hắn có thể như vậy, tự ý hôn, tự ý cắn rồi bây giờ còn tự ý ngậm lấy phân thân của cậu, khiến cậu bắn trong miệng hắn... quan trọng là, hắn còn nuốt luôn thứ đó nữa. Iruma không nhịn nữa, trong lúc tức giận cậu vùng một chân ra đạp thẳng vào vẻ mặt kiêu ngạo của Kalego.Nhưng may cho Iruma là cậu đạp hụt, bàn chân yêu quý không đáp lên mặt Kalego mà thay vào đó đạp hẳn lên vai hắn tạo nên một khung cảnh dị thường.Iruma tái mặt rồi, trực tiếp run cầm cập luôn. Sao cậu chơi dại quá vậy, trong lúc quá tức giận mà mất kiểm soát đạp lên vai Kalego rồi. Ai chẳng biết Kalego hắn coi trọng mặt mũi ra sao, nếu, nếu lúc nãy mà trúng mặt hắn thật có khi xảy ra án mạng mất, nhưng... trúng vai hắn thì chắc không sao đâu? Phải không, không sao đâu?Kalego bắt lấy cái chân to gan kia. Iruma sợ hãi nhắm tịt cả hai mắt lại, cậu tưởng hắn sắp phế chân cậu rồi. Nhưng không, hắn bất ngờ hôn lên mu bàn chân cậu"Ơ..."Kalego nâng cái chân đó của Iruma lên cao, tiếp tục hôn từ bàn chân đến tận đùi trong non mềm. Mỗi chỗ hắn đi qua đều để lại vết hickey nổi bật. Dừng lại ở má đùi trong hắn xấu tính hơn đặc biệt để lại nhiều dấu hôn và vết cắn chen chúc ở lại khiến đùi trong trong giây lát đã bị chuyển thành một mảng đỏ. Trong lúc hành sự giữa chừng hắn còn cố ý dừng lại để ngắm nhìn biểu cảm xấu hổ của cậu. Iruma của hắn đúng là quá đáng yêu. Hành động quá phận kia của cậu đúng là đã chọc giận hắn đôi chút nhưng vẫn là không đủ để lấn át dục vọng nóng phừng trong người hắn. Nhìn xem vẻ mặt vừa sợ hãi vừa xấu hổ lúc đỏ lúc xanh kia, cậu thậm chí còn không dám cử động dù hắn đang thô bạo cắn cậu nữa. Thật đáng yêu, hại hắn nhịn không được muốn đè ngửa cậu.
Kalego cười khẩy, tự thoát y hoàn toàn cho bản thân rồi mới ép hai chân cậu mở rộng ra để hắn chen vào giữa"Được rồi, không đùa với em nữa, làm chuyện chính thôi"Kalego nói, dùng ma thuật mở ngăn kéo tủ đầu giường lấy ra một chai lọ gì đó"Sensei, đó là gì vậy?"Iruma ngờ vực, nhìn chằm chằm vào thứ chất lỏng trong suốt đựng trong lọ trên tay Kalego.Kalego mỉm cười, hắn vặn nắp đổ chất lỏng kia ra tay"Em đoán?"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com