TruyenHHH.com

[Kaishin] My Love

Chapter 9

ngbtien27

Kudo ở nhà đã xem qua tivi mà biết hết mọi sự việc. Cậu cũng ngạc nhiên vô cùng, không ngờ hắn ta lại chơi liều như vậy! Lỡ không được trái tim của cậu thì sao đây?

Kudo chậm rãi đi từng bước ra ban công hít thở không khí trong lành sẵn cũng hóng ít gió để bình tĩnh lại. Bên ngoài vắng lặng, chẳng một bóng người, chắc những người đó đang có mặt tại biệt thự của ông Jirokichi để được xem Kid rồi.

Nhà bác tiến sĩ cũng đã tắt đèn, chắc bác ấy đã xem ti vi xong và ngủ.

Đang hưởng thu không gian tỉnh lặng và bình yên thì bỗng bất ngờ một cơn gió lớn thổi mạnh quá. Trên bầu trời, ngay giữ ánh trăng xuất hiện một bóng hình đen đang bay đến chỗ cậu. Người đó đáp xuống thành ban công, Kudo ngước mặt lên nhìn thì không khỏi bất ngờ, đó là Kaitou Kid!! Hắn ta đang có mặt ngay đây, tại nhà cậu!

Kaitou với khuôn mặt trầm lặng ảm đạm nhìn cậu - "Sao hôm nay em lại không đến? Chẳng phải tôi đã hẹn cậu rồi sao?"

"Không thích thì không đến thôi" - Kudo bình tĩnh lại trả lời hắn một cách lạnh lùng.

"Không giống cậu như bình thường nhỉ?" - Hắn bước xuống khỏi thành ban công, đi thẳng vào trong phòng cậu rồi ngồi bệt giường cậu một cách tự nhiên.

"Vậy bình thường tôi làm sao?" - Cậu cũng đi vào phòng ngồi xuống chiếc ghế.

"Cậu sẽ có hứng thú với các vụ án, đặc biệt là những vụ án của tôi" - Hắn ngay lập tức trả lời câu hỏi của cậu, lại còn ra vẻ đắc ý nữa chứ!

"Sao anh tự cao vậy chứ! Còn có những thứ còn thú vị hơn cả anh đấy!" - Cậu cười một cách khiêu khích hắn.

"Vậy chứ có cái gì còn thú vị hơn cả Kaitou Kid tôi đây chứ!" - Hắn có vẻ tức giận nhưng vẫn nở một nụ cười gượng cố tỏ ra bình thường.

"Một ly cacao nóng" - Kudo cầm ly cacao lên, lúc nãy cậu đã uống rồi vậy mà giờ lại uống nữa, có vẻ cậu đã quá yêu thích món cacao nóng này rồi thì phải.

"Một ly cacao nóng có thể hơn cả tôi sao, thật không công bằng mà, thưa ngài thám tử" - Kaitou vẫn cố nén cơn tức giận của bản thân lại.

Cả hai im lặng chẳng ai nói với ai câu nào.

Kaitou ngồi trên giường ngã người ra sau để nằm xuống - "Thám tử à! Trong khoảng thời gian vài tháng tôi biến mất, sau lời tỏ tình đó tôi đã rất ngại ngùng và chẳng muốn gặp mặt em chút nào. Tôi sợ em không đồng ý và bỏ tôi khiến tôi đêm nào cũng mất ngủ. Nhưng bây giờ tôi đã đủ can đảm để đến gặp em" - Hắn ta dùng một giọng nói dịu dàng, chỉ nở một nụ cười nhẹ chẳng mấy chốc nó đã khiến Kudo xao xuyến dường nào.

(Tới khúc này Kaitou thay đổi cách xưng cậu - tôi thành em - tôi nhen)

Cậu cũng chẳng mấy khác anh, cũng ngại ngùng, e dè không dám gặp người mình chờ đợi ròng rã mấy tháng nay chứ. Mặt Kudo nghe xong lời nói đó của Kaitou khuôn mặt xinh đẹp của cậu cũng đã ửng hồng lên rồi vì cũng biết người ta cũng nhớ thương mình mà.

Mà nãy giờ chẳng nghe thấy tiếng gì nữa, cậu nhìn qua Kaitou thì ra là anh đã ngủ say từ bao giờ. Chắc hẳn anh đã rất mệt rồi, thôi cứ để anh ta ngủ vậy đi nhưng trước tiên phải cởi nón với kính ra mới ngủ thoải mái được chứ. Cậu cởi hai thứ ấy ra thì xuất hiện trước cậu là khuôn mặt của chàng thiếu niên 17 tuổi vô cùng điển trai khiến Kudo không khỏi ngại ngùng. Cậu bình tĩnh chỉnh lại tư thế cho hắn nằm thoải mái hơn, lấy chiếc chăn đắp cho hắn. Kudo thì ngồi trên bàn làm việc của mình và cũng thiếp đi luôn rồi.

Buổi tối yên ả, hai cậu chàng 17 tuổi ngủ ngon lành.

Sáng hôm sau, Kaitou thức dậy, anh mở mắt mờ màn nhìn xung quanh, đây là phòng của Shinichi nhưng không thấy cậu đâu. Anh nhìn qua một bên thì thấy mắt kính và mũ của mình bên cạnh. Anh khẽ cười nhẹ vì biết gương mặt này của anh chắc chắn đã bị nhìn thấy rồi, cũng chắng giấu lâu được đâu.

Anh mở cửa phòng cậu đi xuống lầu, từ trên lầu anh đã nghe được mùi thức ăn thơm lừng. Kaitou đi theo mùi hương đó vào thẳng phòng bếp.

Thấy Kudo đang cậm cụi nấu thức ăn.
"Chà~ Không ngờ thám tử Kudo Shinichi đây cũng có mặt đảm đang như vậy"

"Bộ làm thám tử thì không được nấu ăn hay sao?" - Kudo vừa nấu ăn vừa hỏi lại anh.

"Không, tôi chỉ đùa thôi" - Kaitou cười nhẹ rồi đi rót một ly nước uống.

"Anh vscn đi, tôi chuẩn bị sẵn cho anh ở nhà vệ sinh rồi đấy!"

"Cảm ơn nhiều, thám tử!" - Kaitou cởi cái áo choàng và chiếc áo vest màu trắng để lên chiếc ghế gần đó.

Kaitou vào nhà vệ sinh, vscn xong thì đi ra ngoài đã thấy Kudo.
________
Hôm nay là ngày cuối cùng của năm 2023 rồi. Mình ráng viết thật nhanh để đăng đó. Viết nhanh quá không có thời gian sữa lỗi chính tả (nếu có). Mình nghĩ là mai cũng sẽ có Chap nữa, chỉ là có thể thôi nha.

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện của mình.

Chúc mọi người năm mới vui vẻ nhen!

HAPPY NEW YEAR!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com