TruyenHHH.com

Kagehina Tinh Cu

- Sự ích kỷ của riêng cậu sẽ phá vỡ dòng chảy toàn đội!!!

Kageyama bực tức ném Hinata xuống nền nhà gỗ. Hinata đau điếng vì cái va chạm mạnh nền sàn lạnh lẽo, cả hai đều rất đỗi tức giận. Hinata thì muốn làm chủ bản thân, còn Kageyama thì tin tưởng vào khả năng chuyền bóng của mình. Những cái nghiến răng kèn kẹt nghe rất rõ, bầu không khí căng thẳng hơn bao giờ hết khiến cho Yachi cũng sợ hãi đến run rẩy

- Tôi sẽ chuyền cho bất kỳ ai miễn họ đem lại chiến thắng.

Hinata thấy rõ vẻ ích kỷ ở Kageyama, đam mê chiến thắng đến điên cuồng, anh không cho cậu một cơ hội để thử cái mới

- Nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ cậu là người đem đến chiến thắng, và tôi.. vẫn nghĩ cậu vẫn chẳng thay đổi gì...

Cả hai đã đánh nhau khiến băng gạc cũng dán đầy mặt và tay, nhưng cũng nhanh chóng hồi phục và làm lành. Nhưng Hinata lòng vẫn một ngày lo lắng, là cậu chưa đủ mạnh, cậu chưa đủ giỏi, hay cậu vốn chẳng đáng tin?

Dù đã là người yêu nhau nhưng tranh cãi vẫn không ngừng xảy ra, từ sống chung thành đơn lẻ, từ những người đồng đội nhưng không nhìn nhau lấy một lần, từ quan hệ người yêu thành những người lạ chẳng hề quen biết

'' Làm ơn, đừng bước đi nhanh như vậy, hãy ngừng lại nhìn tớ đi Kageyama... ''

Đó là câu mà cậu buồn nói khi ở bên anh, nhưng bây giờ bên anh chỉ khiến cậu yếu đi, bên anh sẽ chẳng xứng đáng là một tay đập có thể tự mình điều khiển chính quả bóng được chuyền đến

'' Nếu không có chuyền hai Kageyama, tôi không thấy một giá trị nào của cậu ''

Hinata cay nghiến suy nghĩ, tình cảm của anh và cậu cũng dần nhạt nhoà đi. Là do anh? Hay do cậu?

'' Mình không đủ mạnh, mình không đủ giỏi, mình cần phải cố gắng lên.. ''

Nhưng chỉ có đường chuyền của Kageyama, chỉ có anh mới có thể đưa cậu lên đỉnh cao, ngắm nhìn mọi thứ từ trên đỉnh. Mỗi lần chơi với một chuyền hai khác, cậu đều nhớ đến anh khiến cậu không thể tập trung nổi.

Lần thua với Aoba Johsai, lần đầu tiên Kageyama để ý đến cậu, để ý đến cảm xúc của cậu rồi anh mới an tâm ngồi ăn được. Những cái kí ức cùng anh chơi bóng chuyền, cùng anh ôm ấp, trao những kỉ niệm tươi đẹp nhưng giờ nó đã lu mờ dần theo thời gian năm tháng

***

- Chúng ta..chia tay đi Kageyama...

Vài giọt nước mắt rơi dần trên khuôn mặt, những cái nắm chặt tay dần bị dứt khoát buông ra, những lời níu kéo thất thanh trên bầu trời phủ màu trắng của tuyết. Tất cả những thứ ấy đều do..

- C-cậu nói cái gì vậy Hinata?! Chẳng phải cả hai đã hứa-

Hinata ngậm ngùi cắn răng chịu đựng thốt lên câu mà cả hai cố gắng không bao giờ muốn nghe. Kageyama cố gắng cười trừ không muốn tin đó là sự thật cay lòng mà anh đang nghe, cố níu lấy bàn tay cả hai từng nắm chặt chẳng rời, anh chưa kịp dứt lời thì Hinata đã chặn ngang, muốn kết thúc cuộc trò chuyện bằng sự thật đắng lòng

- Tớ không đùa, chúng ta chia tay đi...

Hinata bước đi trên màu tuyết trắng đã phủ đầy trên vai cậu, ngày hôm nay rất thích hợp để đi chơi cùng nhau, nhưng nó đã dành cho một thứ chẳng đáng, những giọt nước mắt, những cái ân hận và cả những kí ức mà chúng ta từng bên nhau

Chẳng một lý do, chẳng một câu giải thích, tất cả mọi thứ đã biến mất sau lời nói đắng cay đến tận xương tủy

Đau ? Cả hai đều rất đau đớn nhưng đâu có cái gì để níu kéo ?

- Ngày sinh nhật tôi chính là ngày mà cả hai lìa đôi -


22 tháng 12

Tôi và Hinata chia tay khỏi mối tình từ năm ba

***

Đã hơn 6 năm trôi qua khi cả hai người đều đã chẳng liên lạc với nhau, Hinata vẫn ở Brazil cố gắng tập luyện để có thể đương đầu với kẻ mạnh nhất đối với cậu. Kageyama cũng không điên cuồng ngừng tập luyện, cả hai đều rất sung sức.

Mời quý khách dọn hành lý để chuẩn bị hạ cánh 

Tiếng loa máy bay thông báo cho một cuộc hành trình trở về Nhật Bản, Hinata nhanh tay dọn hành lý rồi háo hức để có thể với mảnh đất quê hương mà cậu từng có những kí ức đẹp đẽ..lẫn đau thương.

Hinata gọi điện về cho mẹ và em cậu, họ cũng rất vui khi Hinata về nhà an toàn, nhưng cậu vừa định gọi cho anh lớn Atsumu thì một lòng bất an sôi sục trong lòng cậu, nó vô hình mờ nhạt nhưng cậu vẫn cứ có chút gì đó nhói trong tim mình.

'' Đừng nhớ đến nó, trận đấu sắp đến rồi, mình và cậu ấy là đối thủ.. ''

Khuôn mặt dần buồn thảm nhưng cậu cũng gạt đi rồi chạy đến câu lạc bộ của MSBY. Lên xe buýt đứng nhìn hoàng hôn buông xuống, khi đến nơi, mọi người vui vẻ chào đón cậu, trừ Sakusa vẫn đứng đờ ở đó vẫy tay, những người khác lại bận có việc ra ngoài. Dù đã xa nhà lâu năm mọi người vẫn vui vẻ chào đón cậu trở về. Hinata cũng chỉ cười vui vẻ chào mọi người rồi đi vào phòng ngủ thay đồ.

'' Mình là người từ chối, mình là người chấm dứt, thứ tình cảm này không được phép tồn tại ở bóng chuyền.. ''

Hinata nghĩ được hồi lâu rồi đi ngủ với một hàng nước mắt long lanh chảy dài trên khuôn mặt ấy, trằn trọc mãi chẳng ngủ được giấc nào, thứ tình cảm sâu nặng ấy vẫn còn đeo bám cậu. Nó chẳng chịu buông tha, vì bóng chuyền nên cậu phải từ bỏ thứ tình cảm này, vì một thứ đam mê của cậu mà phải vứt bỏ tình cảm này. Chẳng muốn nghĩ ngợi gì thêm, cậu thiếp đi trong cơn quằn quại gặm nhấm của thứ tình cảm đơn phương mà cậu tự tạo ra

______o000o_____

Một buổi sáng sớm tĩnh mịch, chỉ mới 5h sáng thôi, trong lúc mọi người còn say giấc thì Hinata đã có một thói quen ngồi thiền trên ban công căn hộ của mọi người. Làn gió mát cứ thoang thoảng đan vào mái tóc Hinata, mát nhè nhẹ như người ấy?

'' Chúng ta đã chia tay, chúng ta là đối thủ, chúng ta không thuộc về nhau... ''

Suy nghĩ ấy cậu cũng phải gạt qua vì đột nhiên anh cả Atsumu đến ngồi thiền bên cạnh, nói chuyện cùng cậu

- Sáng nào Shoyo - kun khi nào cũng thức sớm thế hả? - anh nghiêng đầu miệng mỉm cười

- Vâng, em hay dậy sớm để ngồi trên cát gió mát lắm... - Hinata cũng cười nhưng khi nói cậu lại chẳng dám nhìn thẳng anh

Atsumu trầm ngâm hồi lâu rồi vắt tay chống cằm

- Shoyo - kun đã thích ai bao giờ chưa?

- D-dạ vâng? Em làm gì có?! - Hinata nhảy cẫng lên như bị phát hiện một bí mật động trời

- Nhìn chú trầm lắng lắm, có chuyện gì hả?- Atsumu tò mò

- À thì- 

- TSUMU ĐÂU !! ĐI CHƠI NÀO!!!

Cuộc nói chuyện bị cắt ngang giữa chừng bởi anh lớn Bokuto, Atsumu bất lực xoa xoa vầng thái dương rồi chuyển sang vùng mắt, anh đứng dậy nhưng cũng không quên nhắc nhở Hinata bằng cách đặt tay lên bờ vai săn chắc ấy

- Dọn đồ đi, chúng ta nay đi chơi cùng Schweiden đấy..

Hinata giật mình, đi chơi cùng Schweiden? Có Kageyama ở đấy, cậu chẳng muốn gặp hắn ta một chút nào nhưng ở nhà một mình thì cô đơn lắm. Cậu đành thở dài chấp nhận đi cùng đội.

'' Mong là đừng dính vào rắc rối... ''

Đúng là gặp nhau thật, nếu nói Black Jackal háo hức vì được mời đi thì đội Alders cứ như mọi người bị đổ bệnh hay sao ấy, ai ai cũng mệt mỏi. Nhưng có vẻ số lượng người giảm, hầu như chỉ những người thân quen ở thế hệ quái vật, còn một vài người khác bận bịu nên không thể đi cùng. Atsumu cùng với Bokuto chạy tâng tâng vui vẻ, Sakusa mặt đeo khẩu trang nhưng vẻ mặt rõ ngán ngẩm hai con người tinh nghịch, nhưng có vẻ anh lại đổ chú ý về cậu nijia của đội, Hinata. Cậu thường rất hay hùa theo Atsumu và Bokuto nhưng hôm nay thấy trầm lắng hẳn.

- Này Hinata, cậu sao đấy ?

- D-dạ vâng Omi-kun?

Hinata lắp bắp trả lời rồi tránh mặt Sakusa bằng cách chạy đi lại Atsumu nhận phòng. Cả bốn người đều nhận phòng trước, còn Schweiden phải đợi tối nữa mới nhận phòng nghỉ. Nhưng mà ngày gì mà chẳng may mắn gì, mọi người đều cùng phòng, chỉ mỗi Hinata lại ở một mình? Hinata ngơ người quay lại hỏi Atsumu, anh chỉ đáp rằng bên kia đặt phòng cho bọn anh còn thực sự anh không biết gì. Hinata ngẩn người rồi ủ rũ nhận phòng, may cho cậu là Kageyama chưa đến nên cậu có thể tránh mặt cậu ta một thời gian, lúc đó cậu tranh thủ đi tắm suối nước nóng. Một mình thưởng thức sức nóng của nước bốc lên khiến cậu thoải mái vô cùng, nhưng có vẻ cậu tắm sớm quá, chẳng có ai ở đấy, nhưng mà hiếm khi cậu được ở một mình. Tiếng cửa mở cắt ngang riêng tư của cậu..

- Kageyama..?

Hinata liền lo lắng tránh mặt anh bằng chuyển sảng tảng đá đằng sau rồi cố gắng nghỉ ngơi. Kageyama bước vào thấy một cái khăn đang còn ngổn ngang ở đây, anh đưa lên ngửi, có một mùi gì đó quen thuộc với anh nhưng anh để lại nó gọn gàng rồi ngâm mình dưới làn nước ấm. Hinata lo lắng, thi thoảng lấp ló nhìn Kageyama xem anh đã đi hẳn chưa, cậu chẳng muốn gặp anh chút nào. Rồi dần dần nhà tắm bỗng có thêm cả Atsumu rồi Bokuto, Sakusa cũng cố nghiến răng chịu đựng không tham gia chung với lũ này. Kageyama lễ phép chào ba tiền bối rồi ngâm mình trong nước nóng.

Atsumu thấy lạ lẫm liền hỏi Kageyama :

- Chú mày thấy Hinata ở đâu không ?

Kageyama ngơ ngác hồi lâu :

- Em không ạ, nãy em vào chỉ có một mình ở đây.

Hinata nấp đằng sau nhưng vẫn chú ý đến cuộc hội thoại của hai người, người cũng dần đỏ nóng vì hơi nóng toả lên.

- Hai chú mày có làm gì nhau không thế ? - Atsumu ra vẻ đàn anh hỏi chuyện Kageyama

- Chúng em không có... - Kageyama khẽ cúi xuống tay cũng đan chặt vào nhau vẻ bứt rứt

Atsumu cũng dường như hiểu điều gì đấy, liền nhanh chóng lôi Bokuto dậy để Kageyama ở đấy

- Giải quyết nhanh đi, tinh thần của Hinata ảnh hưởng nhiều vì chú đấy..

Atsumu lôi Bokuto ra khỏi phòng tắm chuyển qua phòng khác, Bokuto giãy dụa muốn tắm nhưng Atsumu bảo có bồn khác nên chuyển chỗ để Kageyama có không gian '' một mình '' trong phòng. Có vẻ hiểu được ý gì của Atsumu, Kageyama đi loanh quanh cái bể tắm, Hinata đang ngồi trốn ở một góc đã. Thân hình săn chắc đã lộ rõ trước mắt Kageyama, Hinata đang đỏ?

- Này-

Chẳng kịp để Kageyam nói dứt câu thì anh đã bị cậu hất tay đi rồi cậu chạy nhanh ra khỏi bồn rồi tắm vòi hoa sen. Kageyama cũng chỉ ngước nhìn bóng lưng trần trụi ấy trong khó chịu. Hinata mặt cũng chỉ trầm ngâm bước đi, Kageyama chỉ vuốt nhẹ phần mái lên ấy nghĩ ngợi trong bồn

- Liệu cậu sẽ còn nhớ đến tôi chứ?...

***

Kageyama cũng bận một cái áo sơ mi đen truyền thống và quần đùi trắng, đang trên đường đến phòng ngủ thì anh bị anh nhỏ Korai kéo đến ăn liền. Chẳng kịp nói gì cũng chẳng kịp làm gì, mọi người ngồi ăn một cách vui vẻ. Và cả uống thêm rượu nữa. Ai ai cũng say mèm, trừ Hinata ra. Mọi người hô hào, la hét chúc mừng cho sự nghiệp từng người. Người thì kể chuyện, người thi nâng li, người thì khoác vai. Mọi người ai cũng ồn ào, kể cả Ushijima còn mặt đỏ lè lè. Kageyama nheo nheo ánh mắt vẻ bất ngờ, không thể tin anh Ushijima có thể bị chuốc bia, có vẻ thủ phạm là Korai-san. Anh ngồi đến bên Hinata, mặt chỉ liếc qua Hinata rồi thưởng thức bữa ăn. Cả hai ngồi đấy, chỉ cách nhau có một cái đụng tay, nhưng cứ như rằng cả hai ở hai thế giới vậy. Kageyama cũng chỉ thưởng thức bữa ăn, thi thoảng các senpai khoác vai mời cậu bia nhưng cậu lại từ chối thẳng thừng. Cũng hơn 20 phút, Hinata cũng đã ăn xong rồi xin phép mọi người, cũng vừa lúc Kageyama vừa kết thúc bữa ăn liền đứng dậy xin phép ra khỏi bàn ăn. Kageyama chạy nhanh nắm chặt lấy tay Hinata, mặt đã hồng hộc

- Này, Hinata-

Vẫn là thái độ đấy, Hinata hất tay anh ra. Mặt vẻ rõ buồn rầu nhưng thiếu sự quan tâm, Kageyama cảm nhận nó rất rõ sau bóng lưng dài ấy.

- Đừng cố bắt chuyện với tôi, Kageyama. Chúng ta là đối thủ, chúng ta không là bạn...

Hinata bước đi mặc cho Kageyama đứng đỡ đần nhìn bóng lưng sải bước, Hinata mới cố ý lơ anh. Kageyama mặt cúi sầm xuống, mặt vẻ tức giận. 

- Nah, Hinata.. Cậu dám tránh mặt tôi sao?..

Vẻ mặt đầy vẻ tức giận và thèm khát, cơn giận sôi sục khiến anh ta như một con thú mới xổng chuồng. 

- Hinata..cậu nghĩ cậu thoát được tôi sao?

***

Mọi người cũng vẫn đang ồn ào với những cốc bia, uống cũng hơn 2,3 tiếng mà vẫn chưa chán, ngồi rao rêu nói chuyện ồn cả căn khách sạn. May là chẳng có ai ở đấy. Kageyama mới đi chạy bộ về nên anh lại đi tắm thêm một lần nữa, mới đi ra khỏi phòng tắm thì có tiếng người vọng lại, có vẻ là tiếng của mấy cô nàng và nam? Kageyama cũng tò mò, tay xoa xoa chiếc khăn trắng trên đầu tay kia thì cầm uống hộp sữa GunGun không thể bỏ, chân nhè nhẹ bước tới một đoạn vách. Là Hinata?

- Hinata senshu, cho chị xin chữ kí được không?!

- Được chứ, đợi em chút nhé!

Hinata vui mừng rỡ răng cắn chiếc nắp bút rồi kí lên chiếc áo của cô gái. Chỉ có ba người mà mừng rỡ cả lên, đột nhiên một cô kè kè người cậu hỏi chuyện khiến cho Kageyama tức điên lên. 

Tại sao ư? Vì đơn giản anh ghen, ghen, ghen mà

- Hinata-kun có thích ai bao giờ chưa thế?

Hinata ngơ ngác một hồi vì một câu hỏi từ một cô gái trẻ, cậu lôi ra bộ mặt trầm tư vuốt vuốt cằm trông như thám tử cố gắng suy nghĩ. 

- Anh không có nhé!!

Mọi cô gái trầm trồ, người thì vẻ mặt ngạc nhiên nghĩ rằng Hinata đẹp trai sáng sủa thế mà không ai yêu, người thì vui như được mùa tìm cách tăm tia anh chàng này, còn Kageyama thì  vô tình đánh rơi vỏ hộp sữa rồi bỏ đi. Vẻ mặt đầy tức giận

- Ah..lừa dối họ giỏi thật đấy Hinata..

Tiếng hộp sữa rơi khiến Hinata đổ sự chú ý vào vách tường đằng sau, một chút lo lắng chiếm lấy cậu

- Cái gì thế nhỉ?..

***

- Aaa, thoải mái quá à~

Hinata cười nói bước đi đến căn phòng của mình chuẩn bị nghỉ ngơi. Từng bước đi chậm rãi, hơn nửa canh ba, mọi người đã sà vào giấc ngủ. Hầu hết do say xỉn vì rượu. Nhưng cậu cảm thấy gì đó có chút bất an, lòng mách bảo rằng sẽ có điều gì đấy khiến cậu sẽ phải..

- Nah, mình nghĩ lung tung quá rồi!!

Mặt hứng khởi mở cửa vào phòng, Hinata nhanh nhảu đi vào nhưng vừa kịp bước vào thì cánh cửa đóng sầm lại, cả phòng tối đen vì cậu không dám bật đèn, hai tay cậu khoá chặt bởi một bàn tay to lớn nào đó. Một đôi chân khác len lỏi giữa hai bắp đùi chắc và nõn nà của cậu. Và đôi môi bị xâm chiếm bất ngờ, từng cái oxi dần dần bị hút cạn, tay chân cậu đã dần bủn rủn. Mãi đôi môi mới được thả ra

- Nè, thằng-...

Mặt vừa tức giận nhưng cũng bất ngờ, là Kageyama?

- Cậu làm trò gì thế?! Thả tớ ra! - Hinata cố gắng giãy giụa - Cậu nghe gì không thế Kageyama?!

- Tại sao cậu lại nói dối họ rằng cậu chưa từng yêu ai, tại sao cậu lại làm vậy hả?! - Kageyama ngày càng bóp chặt hai cổ tay đang bị anh khoá chặt, khuôn mặt gào lên với cậu

- Kageyama ghen sao? - Hinata mặt cũng khó khăn thở nhưng lòng cậu chắc chắn đang khẳng định người đàn ông trước mặt cậu

Vẻ mặt từ tức giận pha lẫn bất ngờ, ghen? Anh không nghĩ mình lại ghen, một cái anh nghĩ mình chẳng bao giờ dính tới. Hoá ra anh lại điên cuồng đến như vậy...

- À, là ghen hả? Haha là ghen..

Một tay che đi khuôn mặt đang bật cười, Kageyama từ tức giận hoá thành một mode mới, một Kageyama khiến Hinata run sợ, một Kageyama hoàn toàn khác hồi trung học. Đôi mắt sắc như mắt đại bàng trắng, như thể nó muốn xé chết bất kì con mồi nào nó có thể ăn được

- Haha, thế thì khiến cậu là của tôi thôi Hinata, tôi rất ghét khi nhìn cậu thân với bất kì kẻ khác ngoài TÔI!

Tay anh bóp chặt hai cổ tay của cậu, môi không ngừng xâm chiếm tham lam, ích kỉ ăn hết mật ngọt. Ngọt đến điên, ngọt đến nghiện, ngọt đến mức anh chỉ muốn của riêng mình, không cho bất kì ai khác. Hinata nặng nhọc trong mỗi lần thở, hai cánh tay cứ như độc tiêm vào khiến cho tê liệt, đôi chân chẳng đứng vững làm cậu loạng choạng. 

- Hinata, nãy cậu đã nói dối..Thế tôi phải phạt cậu nhỉ?

Hinata sợ hãi nhìn vào đôi mắt anh, một ánh mắt mà khiến cậu có thể bị ăn trọn nếu như động đậy nửa bước. Kageyama thở hồng hộc, mặc dù anh là người khiến cậu tê liệt nhưng người anh vừa tức giận vừa sôi máu làm anh chẳng đứng yên. Nắm chặt hai cổ tay của Hinata, dần dà đã có vết rách trên cổ tay cậu, Kageyama nhìn cậu đau đớn quài quại trước mình. Cái khung cảnh này, cái biểu cảm dễ thương đến kiêu kì, chỉ mình anh được thấy. 

Hinata đau đớn ngổn ngang, hai chân chẳng thể khép lại rõ ràng vì có một bắp đùi to lớn chen ngang, một tay của anh khoá chặt, một tay sờ lên khuôn mặt cậu

- Này Hinata, sau bao nhiêu năm không được nhìn thấy nụ cười cậu khiến tôi thèm khát lắm không? Tôi vẫn chưa dám tin vào sự thật là tôi và cậu đã chia tay rồi đấy. Mà chẳng sao... - Kageyama liền ném cậu lên chiếc giường to lớn kia 

- Được thưởng thức mùi vị của cậu cũng đủ khiến tôi được thoã mãn bao nhiêu năm chẳng được gặp cậu rồi, đồ hư hỏng...

Hinata vừa sợ hãi vừa bất ngờ, Kageyama mới nói cái..?

- N-này, cậu học mấy cái đấy ở đâu thế?...

- Sao tôi phải nói cho cậu?

Vừa kết thúc cuộc nói chuyện kéo dài sự dục vọng trong anh, Kageyama liền chặn ngang Hinata không cho cậu chạy thoát bằng nụ hôn ướt át hơn. Có thể cậu chạy khỏi anh vì bóng chuyền, vì muốn mạnh hơn anh. Nhưng đêm nay, khoảnh khắc nửa đêm canh ba, cậu chính thức của anh, dù hai người có là người yêu cũ của nhau nữa

- Argh...Kageyama..thả tớ ra..

Nặng nhọc đón nhận nụ hôn khuấy đảo cả khoang miệng của anh cũng khiến cậu mất đi sự bình tĩnh vốn có. Kageyama liếm môi vẻ rất gợi cảm, Hinata nhìn một lúc rồi quay đi. Thoáng chốc một vẻ ngại ngùng xuất hiện trước mắt anh...

- A~ Cậu vẫn ngại với tôi kia kìa~

Giở giọng quyến rũ khiến Hinata đổ ánh nhìn lên anh, một vẻ mặt thèm khát cả cơ thể cậu, Hinata cũng thừa nhận từng ấy năm cũng có chút lưu luyến.

- Đã phi lao thì đi theo lao luôn đi.. - Hinata nhỏ nhẹ thốt lên khiến Kageyama chú ý chút ít

- Nói lại tôi nghe nào?~ - tiện đấy Kageyama liền cúi xuống phả hơi ấm nóng vào tôi khiến cho người Hinata rung lên vì nhột

- T-tớ nói là làm luôn đi..

- Là cậu nói đấy nhé~

Vừa kịp dứt lời Kageyama vừa đáp lại bằng nụ hôn vừa vân vân bàn tay chai sạn vì bóng chuyền mân mê cái quả nho trên đầu ngực Hinata. Quả là sau bao nhiêu năm, Hinata đã trưởng thành cả thể chất lẫn tinh thần. Thân hình săn chắc, cơ bắp cuồn cuộn và cả sức chịu đựng nữa. 

'' Thích quá, Hinata đang ở dưới mình..''

Chiếc áo phông đen của Hinata vẫn đang bao bọc cả cơ thể săn chắc mà Kageyama đang thèm khát, chẳng thể đợi lâu hơn anh liền chui vào chiếc áo liếm láp đầu ti đã cứng. Hinata nhảy dựng lên vì co giật, khoái cảm tràn tới khiến cậu đứng ngồi không yên

- Đ-đi ra...Kageyama...

Hinata cố gắng kéo đầu anh ra, nhưng Kageyama hơn hẳn Hinata một thể lực. Càng kéo cậu cứ bị dính chặt, mồ hôi lẫn chút nước khiến cho cơ ngực Hinata săn chắc thêm một đẹp đẽ. Thèm khát, bản năng của đại bàng trỗi dậy rồi...

- Con mồi ngon của riêng tôi...

Liếm láp mật ngọt thật khiến anh ngày càng phát điên. Đã hơn nửa canh ba, khi mọi người còn say giấc thì vẫn còn ai đó, không chỉ một mà là hai, đang ''tập thể dục'' một cách đầy điên cuồng.

- K-Kageyama...thả tớ ra..

- Nào, đừng rỉ rên cầu xin tôi như thế chứ? Không phải cậu đang sướng điên sao?

Khi bị nói trúng tim đen khiến Hinata giật mình sợ hãi, đúng anh đang ấn vào điểm G của cậu. Mỗi lần như vậy cứ khiến Hinata phải bịt miệng khỏi phát ra những tiếng rên rỉ ghê tởm, ít nhất là cậu nghĩ. Kageyama nhẹ nhàng đưa tay gỡ bàn tay đang che đi những tiếng rên của Hinata

- Làm ơn Hinata, hãy để tôi nghe những tiếng rên ngọt ngào của cậu...

Cứ phả hơi ấm nóng lên tai của Hinata khiến người cậu nhè nhẹ rung lên, thật quá nhạy cảm, quá nhiều khoái cảm tràn đến khiến Hinata không thể thoát ra khỏi cái lồng dục vọng. Nước mắt vô thức trào ra khiến cảnh tượng ngày càng ướt át hơn. 

- Kageyama..dừng lại mau...tớ không chịu nổi...xin cậu đấy...

Liên tục cầu xin dưới thân hình săn chắc của Kageyama, anh vẫn bướng bỉnh tham lam liếm tới điểm G nhưng lần này dùng bằng lưỡi. Hinata cố gắng kéo anh ra khỏi điểm nhạy cảm nhất

- Không, Kageyama...không được...

Nhìn lên vẻ mặt Hinata trong thích thú, điên cuồng liếm tới khiến Hinata phải che đi tiếng rên rỉ. Từ khi nào, Kageyama lại rành trong việc làm tình như vậy? Vô tình xem các trận báo về bóng chuyền thì có vô tình anh lướt qua có một quảng cáo về tình dục và chẳng may may Kageyama đã vô tình ấn click. Xem nó khiến anh cũng muốn thực hành, và đối tượng không ai khác, chính là Hinata. Người đã khiến anh đau khổ dưới bầu trời tuyết, giờ đây sẽ van xin dưới ''chân'' anh. Kageyama chẳng thích nói quá nhiều, thay vào đó anh sẽ hành động. 

- Không K-Kageyama, nó l-lớn quá-.. - vừa nức nở vừa van xin, một cảnh tưởng có lẽ chỉ Kageyama chết mê chết mệt với Hinata

Chẳng nói câu gì, thay vào đó chính là bộ mặt ham muốn Hinata, đẩy con hàng vào khiến Hinata như muốn xé rách cả cậu. Nhấp nháp, đung đưa, cả căn phòng chỉ có tiếng thở hồng hộc, tiếng da thịt chạm nhau, và cả những tiếng rên rỉ của người nằm dưới. Từng cú thúc mạnh bạo khiến Hinata chẳng ngừng khóc dưới chân của Kageyama, từng cái. Nhưng Kageyama rất tinh, anh để ý rằng Hinata sắp đến giới hạn của mình, anh liền chặn nó không để nó bắn. 

- C-cậu làm gì vậy, mau thả nó ra để tớ bắn.. - Hinata sợ hãi rên rỉ cầu xin Kageyama

- Tôi chưa cho phép cậu.. - Kageyama liếm bờ môi của Hinata, mặn vị nước mặt, ngọt vị đường môi 

Không ngừng thúc, tư thế đã đổi khi nào không hay : Hinata ngồi trước mặt đối mặt với Kageyama. Hinata đã lâu không thấy một Kageyama, cao to lớn như thế này. Quyến rũ lạ, cậu vô thức đưa tay lên xoa khuôn mặt trắng của anh. Ngước lên nhìn Hinata, Kageyama dụi dụi vào lòng bàn tay khiến Hinata ngượng ngùng nhìn anh

- Ngắm tôi đủ chưa? - Kageyama mặt hậm hực nhìn cậu - Kết thúc nhé? 

Dứt lời, Kageyama bắn trong Hinata khiến người cậu bủn rủn và cậu cũng bắn theo anh, dòng tinh dịch trắng vương vãi lên cả thân hình săn chắc của anh. Mệt lử cả người, Hinata gục trên đôi vai săn chắc của anh, nhẹ nhàng bế cậu tắm rửa rồi mặc quần áo cho cậu và hôn lên trán sau khi đặt cậu lên giường. Ngủ ngon trong lòng anh, Hinata lẩm bẩm một câu

'' Tớ xin lỗi Kageyama... '' 

Chẳng nói gì, Kageyama chỉ hôn lên mái tóc cam bồng bềnh rồi ôm trọn Hinata vào lòng anh

_____o0O0o_____

Sáng sớm hôm sau, mắt dần dần mở, Hinata cảm thấy có một sức nặng trên người, lờ mờ tỉnh. Là Kageyama bên cạnh đang ôm cậu ngủ. Chẳng muốn phá hoại giấc ngủ của anh, Hinata chỉ đan tay vào mái tóc đen mượt.

- Nhìn tôi đủ chưa? 

Hinata giật mình định đi ra nhưng lại bị Kageyama níu lại rúc rúc trong lòng cậu, khuôn mặt dần dần trầm ngâm khiến Hinata mềm lòng trước anh

- Tại sao cậu lại rời bỏ tôi Hinata? - Kageyama ngước nhìn Hinata

Hinata im lặng chẳng nói gì, chỉ là vì bóng chuyện nên thứ tình cảm này thật khó nói. 

- Tớ sợ nếu tớ cứ dựa vào Kageyama thì tớ sẽ mãi ở sau bóng lưng cậu và chẳng thể nào để tiến lên ngang hàng cùng cậu...

Kageyama chẳng nói gì, chỉ kéo nhẹ Hinata xuống và chạm nhẹ một nụ hôn trên môi

- Làm ơn đừng rời bỏ tôi thêm lần nào nữa Hinata. Tôi mỗi ngày không có cậu thật chán ngắt..

Hinata cũng rưng rưng giọt nướt mắt, bàn tay Kageyama chỉ lau nhẹ những giọt lệ của hạnh phúc ấy

- Ừm, tớ sẽ không bao giờ rời xa cậu nữa!...

_____o0O0o_____

Cảm ơn các cậu đã đi hết bộ Tình Cũ, cũng chỉ là dựa trên plot chỉ ngắn một câu của bồ Lam Anh  nên tôi mới có ý tưởng như thế này

Vì tôi cũng đói pỏn timeskip nên cũng đành phải đẻ chứ bất lực lắm =_)))

Cảm ơn đã đọc hết, chúc các cậu ngủ ngon =))))))))))


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com