Kagamine Fanfic Have You Ever Thought About That Rinlen
Tệ thật đấy......... ...... ... ..._ Rinnie... Em tỉnh rồi...Rin mở mắt ra nhìn Len. Đầu hơi choáng, mắt hơi nhòe._ Len... Đâu đây?_ Em đang ở bệnh viện._ Thế à... Lại vào đây nữa...Rin bỗng nhiên bật ra tiếng cười nói giả tạo. Gương mặt Len đang lo bây giờ còn lo hơn nữa._ Xin lỗi Len... Em yếu quá..._ Sao em lại xin lỗi chứ?Len vẫn nắm chắc lấy tay Rin đưa lên áp vào má mình._ Bởi vì em đã thấy không khỏe mấy ngày nay rồi... Chỉ là không nói cho Len biết..._ Tại sao em lại liều lĩnh như vậy??Len có hơi lớn tiếng và nhấn mạnh giọng điệu._ Anh đã rất lo cho em đấy... Xin em đừng làm anh phải lo lắng hơn về em nữa. Đau lắm đấy.Len nói bằng giọng bất lực và đau khổ. Rin cảm nhận được nỗi đau đó. Cô ngồi dậy, ôm lấy Len_ Cảm ơn Len đã lo cho em...Len cũng ôm cô, siết chặt không buông không nói một lời nào....... ...... ... ..._ Shion-chan! Chị đến thăm em nè!!Lenka mở cửa ra đi vào thì thấy..._ Len... Lenka-chan kìa._ Kệ đi.Len vẫn ôm khư khư lấy Rin không chịu buông. Lenka đi vào, nhìn Len khinh khỉnh_ Cưng đang cố độc chiếm Shion-chan đấy hả?Len ôm chặt Rin hơn nữa làm Lenka khá ghen tị nhưng cũng đành chịu. Vừa lúc đó, cánh cửa lại bật ra._ Senpai!! IA chạy vào gọi Rin, vẻ mặt toát lên thần thái lo lắng. Nhưng khi thấy Len đang giữ chặt Rin thì cô dừng lại_ A... eh... ừm...IA đó mặt ngại ngùng lấy tay che nửa mặt.Rin chọt chọt vào Len_ Thế này cũng được nhưng mà... Có cách khác dễ thở không? Thế này thì không chỉ có em chết ngạt đâu Len...Nghe xong, Len lập tức buông Rin ra. Lenka liếc xéo cậu_ Quả nhiên chỉ có Shion-chan mới xử được cưng._______________________________Đêm tốiÁnh đèn đường hiu hắt..._ IA-san bây giờ là bạn của Shion-chan nhỉ?Lenka vừa đi vừa trò chuyện với IA_ Vâng... Senpai đã giúp em rất nhiều ạ... Nếu không có chị ấy thì bây giờ em đã sa vào con đường tội lỗi rồi...Thấy IA vừa kể vừa buồn, Lenka vỗ vai cô để giải tỏa bầu không khí._ Được rồi! Shion-chan rất tuyệt vời phải không? Shion-chan cũng là người đã thay đổi Len đấy! Bây giờ có cả IA-san... à không, IA-chan! Shion-chan không có nhiều bạn bè đâu nên từ giờ em hãy quan tâm em ấy nhiều hơn nhé! Tuy rằng Shion-chan có hơi lạnh lùng nhưng mà rất đáng yêu a!_ Vâng ạ. Nhất định là thế rồi!Cả hai cùng nhau cười trên con đường lập lòe ánh điện...._ A... Đến nhà em rồi.IA dừng chân lại trước một căn chung cư to lớn. Cô quay sang Lenka, cúi nhẹ đầu_ Cảm ơn chị đã tiễn em đến đây mặc dù trời tối. Ừm..._ Lenka là được rồi.Lenka nắm tay IA rồi cười toe toét_ Vâng! Chị Lenka!Cả hai chia tay nhau, mỗi người mỗi ngã. ...IA leo thang bộ lên đến tầng năm vì nhà cô ở trên đó. Lên đến tầng năm, cô chống tay vào vách tường thở hồng hộc.Aaah... Sao thang máy lại hỏng vào lúc này chứ...Cô điều hòa nhịp thở trở lại bình thường rồi đi tiếp._ IA-san?_ A, chú bảo vệ.Một người mặc bộ đồng phục xanh biển đi ra đụng mặt IA. Anh cười thân thiện với cô_ Hôm nay về muộn thế? Có chuyện gì à?_ À... Bạn của cháu nhập viện nên đến thăm thôi ạ. May mà không sao._ Ya... Vậy thì tốt rồi nhỉ. IA-san cũng nghỉ sớm đi nhé. Tối rồi ngoài này lạnh lắm._ Vâng.IA đáp bằng một nụ cười rồi cả hai đi lướt qua nhau. Đến căn hộ của mình, cô lục túi tìm chìa khóa.À đây rồiVụng về, chiếc chìa khóa vừa lôi ra đã rơi xuống nền.Ai da... Mình hậu đậu quá đi.IA cúi xuống nhặt....«+°(8>®§...9>...>ק±¶¢>¢
¦83µjgjYwkJjm°»»\*###hfYhK87»>>¢µµ•••µ<>¶¶¶8{9¦>±>™™§¶¶
¶¶¶¶¶¶¶‡>‡>¶¶¶_ IA a ~Cô đứng hình khi nghe thấy một giọng nói gọi mình ở sau lưng. Cô sợ hãi đến bất động, hồn như lìa khỏi xác. Giọng nói quá đỗi quen thuộc đi. Giọng nói mà cô không bao giờ quên được.Không được. Không được sợ hãi. Vì senpai, mình phải mạnh mẽ lên! Công sức của senpai sẽ thành công cốc mất!IA lấy lại tinh thần rồi đứng dậy quay phắt lại. Lập tức, cô trố mắt nhìn hắn, kẻ đã hại cô trước kia. Miệng cô cứng đờ, không phát thành chữ_ T... Th...Bộ đồ cũ kĩ. Gương mặt giả tạo. Nhân cách thối nát._ IA a, lâu rồi không gặp. Có phải em đang mong tôi chết đi phải không?Chứ còn gì nữa?_ Thầy... Không phải là đang ở trong tù sao??_ Tôi vượt ngục đấy. Đó là một quá trình khó khăn... Nhưng nhờ có học trò cưng nên tôi đã thoát ra dễ dàng.Học trò cưng...?IA nhớ lại hôm trước đã thấy Mayu đi sau lưng Gakupo_ Mayu-chan?? Thầy đã làm gì Mayu-chan rồi??_ Ồ... Em có vẻ quan tâm nhỉ?_ Bởi vì Mayu-chan là... Bạn của em!!IA hét lên như khẳng định chắc chắn. Nhưng Gakupo lại nở một nụ cười man rợ_ Bạn ư...? Em thực sự vẫn nghĩ Mayu coi em là bạn?? Hahhaha!!!Hắn cười. IA trố mắt, tỏ ra khó hiểu_ Ý thầy... Là sao...?Hắn ngưng cười để tiếp tục câu chuyện._ Để tôi nói em nghe nhé. Em nghĩ một học sinh xuất chúng hơn người như Furuya Mayu lại muốn làm bạn với một cô gái quê mùa như em ư? Em ngây thơ quá. Đó là vì những đứa ngây thơ như em rất dễ thao túng và lợi dụng thôi! Em có biết ai đã chỉ điểm em cho tôi không?? Chính là cô bạn Furuya Mayu của em đấy! Hahhahhaha!!!IA như suy sụp, trước mắt cô lại bắt đầu mất niềm tin vào cuộc sống.Tại sao... Tại sao...Cậu là người đầu tiên bắt chuyện với mình... Vầng hòa quang của cậu tỏa ra vào hôm đó thật sự làm mình chóa mắt...Cậu đã giúp mình lại cách ăn mặc và chăm sóc ngoại hình... Nhưng mình vẫn không thể sánh với cậu được...Cậu đã giúp mình học bài... Cậu đã chịu khó giảng lại đến 3 lần cho mình hiểu......Nhưng mà tất cả những sự dịu dàng đó...Tất cả mọi thứ......Đều là GIẢ DỐI hết sao??
¦83µjgjYwkJjm°»»\*###hfYhK87»>>¢µµ•••µ<>¶¶¶8{9¦>±>™™§¶¶
¶¶¶¶¶¶¶‡>‡>¶¶¶_ IA a ~Cô đứng hình khi nghe thấy một giọng nói gọi mình ở sau lưng. Cô sợ hãi đến bất động, hồn như lìa khỏi xác. Giọng nói quá đỗi quen thuộc đi. Giọng nói mà cô không bao giờ quên được.Không được. Không được sợ hãi. Vì senpai, mình phải mạnh mẽ lên! Công sức của senpai sẽ thành công cốc mất!IA lấy lại tinh thần rồi đứng dậy quay phắt lại. Lập tức, cô trố mắt nhìn hắn, kẻ đã hại cô trước kia. Miệng cô cứng đờ, không phát thành chữ_ T... Th...Bộ đồ cũ kĩ. Gương mặt giả tạo. Nhân cách thối nát._ IA a, lâu rồi không gặp. Có phải em đang mong tôi chết đi phải không?Chứ còn gì nữa?_ Thầy... Không phải là đang ở trong tù sao??_ Tôi vượt ngục đấy. Đó là một quá trình khó khăn... Nhưng nhờ có học trò cưng nên tôi đã thoát ra dễ dàng.Học trò cưng...?IA nhớ lại hôm trước đã thấy Mayu đi sau lưng Gakupo_ Mayu-chan?? Thầy đã làm gì Mayu-chan rồi??_ Ồ... Em có vẻ quan tâm nhỉ?_ Bởi vì Mayu-chan là... Bạn của em!!IA hét lên như khẳng định chắc chắn. Nhưng Gakupo lại nở một nụ cười man rợ_ Bạn ư...? Em thực sự vẫn nghĩ Mayu coi em là bạn?? Hahhaha!!!Hắn cười. IA trố mắt, tỏ ra khó hiểu_ Ý thầy... Là sao...?Hắn ngưng cười để tiếp tục câu chuyện._ Để tôi nói em nghe nhé. Em nghĩ một học sinh xuất chúng hơn người như Furuya Mayu lại muốn làm bạn với một cô gái quê mùa như em ư? Em ngây thơ quá. Đó là vì những đứa ngây thơ như em rất dễ thao túng và lợi dụng thôi! Em có biết ai đã chỉ điểm em cho tôi không?? Chính là cô bạn Furuya Mayu của em đấy! Hahhahhaha!!!IA như suy sụp, trước mắt cô lại bắt đầu mất niềm tin vào cuộc sống.Tại sao... Tại sao...Cậu là người đầu tiên bắt chuyện với mình... Vầng hòa quang của cậu tỏa ra vào hôm đó thật sự làm mình chóa mắt...Cậu đã giúp mình lại cách ăn mặc và chăm sóc ngoại hình... Nhưng mình vẫn không thể sánh với cậu được...Cậu đã giúp mình học bài... Cậu đã chịu khó giảng lại đến 3 lần cho mình hiểu......Nhưng mà tất cả những sự dịu dàng đó...Tất cả mọi thứ......Đều là GIẢ DỐI hết sao??
Act 35 _ GIẢ DỐI
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com