Jungkook Yn Sai Lam
Sau khi làm thủ tục cho Jungkook xuất viện, tôi liền nhận được thông báo từ thư kí của anh.- Dạ thưa tôi vừa trích xuất camera thì thấy đúng là có người lẻn vào trước buổi chụp và giữa chừng... độ khoảng lúc xảy ra tai nạn được vài phút thì người đó đi ra. Tôi đã cho người đi tìm bắt kẻ ấy nhưng chắc phải tốn kha khá thời gian vì người này bịt kín mặt mũi nên hơi khó nhận diện _ Thư kí- Cảm ơn cậu! Ừm... cảnh sát đã bắt được EunBi chưa? _ Ami- Dạ hiện chưa! Nhưng họ đã tìm được định vị của cô ta rồi ạ _ Thư kí- Ừ! Tôi không chắc lắm nhưng mà... tôi nghi có thể EunBi là người gây ra tai nạn. Nếu cảnh sát bắt được thì nhờ họ tra hỏi cô ta giúp tôi nhé! _ Ami- Vâng ạ! _ Thư kíVừa cúp máy thì Jungkook thình lình xuất hiện.- Ami vừa nói chuyện với ai dạ?? _ JK- Với Hobi oppa đó!! _ Ami- Yah! Sao không nói chuyện với anh? _ JK- Jungkook oppa cứ ghen lầm ghen lố! Em hỏi về mấy vết thương của anh mà. Em chỉ muốn biết là băng bó kín người như này thì chồng em có lên máy bay về Hàn Quốc được không thôi! Không thì em về trước 1 mình _ Ami- Ami bỏ anh saooo _ JK- Ở đây cũng có mẹ Jeon mà! Anh cứ nhõng nhẽo như này còn đâu mặt mũi chủ tịch đây? _ Ami- Chủ tịch cũng cần mặt mũi hả?? _ JKDù không muốn thì sau 3 hôm, tôi vẫn lên máy bay về Hàn Quốc trước vì hay tin EunBi từ thư kí của anh. Nghe bảo cảnh sát đã bắt được cô ta nhưng mà có vẻ cô ta không chịu nhận bản thân đã gây án..
.
.Ngồi trong phòng đàm phán tại sở cảnh sát, tôi gay gắt hỏi EunBi về sự việc ở Pháp.- Có phải cô là người gây tai nạn? _ Ami- M lấy đâu ra tự tin mà khẳng định người đó là t? Lỡ do m đi đâu ai cũng ghét nên gây tai nạn? Chỉ do m tốt số được gã Jungkook bảo vệ thôi _ EunBi- Vậy thì nói thử xem, chị sang Paris có mục đích gì? _ Ami- Du lịch cũng cần mục đích? _ EunBi- Trốn ngục đi du lịch mà nói chuyện nghe oai thế! _ Ami- MÀY! Thôi được rồi, đúng là t gây tai nạn đấy! Thế m có bằng chứng buộc tội không? Ai mà tin được một đứa trốn ngục lại dám bay sang Paris gây tội? Đã thế còn nắm rõ thông tin định vị của chúng m, t thấy t giỏi quá! _ EunBi- Chị hơi coi thường pháp luật rồi đấy! Yên tâm là khi chị bị bắt, cảnh sát đã nắm hết toàn bộ lịch sử giao dịch của chị để lấy cắp thông tin của chúng tôi. Thêm nữa là, sợi tóc này xét ADN chắc không phải là của chị đâu ha! _ AmiTôi giơ cái túi đựng vài sợi tóc nhặt được ở studio chụp ảnh. Hôm đó chỉ có tôi đứng ở khu vực chùm đèn và duy chỉ có EunBi là người đến đụng chạm vào dây đèn ấy gây tai nạn. Mấy sợi tóc vàng này hẳn không thuộc về mái tóc đen tuyền này của tôi rồi! Còn có thể là ai trong khi chỉ riêng EunBi có mái tóc nhuộm vàng?Cô ta thấy tôi đưa ra đủ bằng chứng kết tội thì điên tiếc lên, nhào vào đánh tôi. Tôi hơi bất ngờ nên không kịp phản kháng nhưng rồi cũng bật lại cho cô ta ngã nhào. Lúc này cảnh sát mới bước vào kéo EunBi đi. Tôi thở phào nhẹ nhõm, đưa hết thông tin thu thập được và cả lời cô ta thú nhận vừa nãy cho cảnh sát, không nói gì thêm mà rời đi. Tôi tin cảnh sát sẽ có hình phạt thích đáng cho EunBi.Về đến nhà, thấy sáng đèn nên tôi có hơi thắc mắc. Vừa vào thì thấy Jungkook đã ngồi đợi sẵn, không nghĩ gì nhiều liền chạy lại ôm anh.- Ahh!! Jungkook oppa về hồi nào vậy? _ Ami- Mới về tới thôi! Anh phải mau về chứ con nhóc này bỏ anh ở bển một mình cả tuần nay rồi!! _ JK- Chắc t không khí _ mẹ Jeon- Đấy! Rõ ràng là em mới ở một mình chứ anh ở cùng mẹ Jeon còn gì! Bày đặt nhõng nhẽo cơ _ Ami- Nhưng mà không có Ami thì buồn lắm!! Nói xem nào, nhớ anh không? _ JK- Quên mất tiuuu _ Ami- Yah!!! Ủa sao lại để tay chân trầy xước như này? _ JK- A..à do em không cẩn thận thôi! Mà anh khỏe chưa? Thấy coi bộ cũng hết làm xác ướp rồi ha! _ Ami- Muốn tôi băng bó hoài hay gì? _ JK- Hehe đâu có!! _ AmiTôi né tránh không muốn kể anh về sự việc của EunBi nhưng nào ngờ được tối hôm đó thư kí của anh đã tâu hết mọi chuyện cho vua. Jungkook mặt có phần tức giận, đi lại giường hỏi tôi.- Sao em giấu anh chuyện đó? _ JK- Tại em thấy anh bị thương, quan tâm đến mấy thứ đó lại mệt nên tự giải quyết.. ban đâu mục tiêu của EunBi cũng là em mà! _ Ami- Chính vì là em nên anh mới không muốn em giải quyết đó! Em thừa biết được độ nguy hiểm mà _ JK- Nhưng mà em cũng đâu bị gì đâu! Thôi mà bớt nóng!! Mọi chuyện ổn hết rồi đấy, thấy em giỏi không? _ Ami- Lần sau không như thế nữa nha! Tay chân trầy xước mà bảo không bị gì _ JK- Dạ rồi, biết rồi ạ!! _ AmiAnh nhìn tôi một lúc rồi nói.- Chắc phải phạt cho chừa!! _ JKNói rồi anh hôn tôi bất chợt khiến mặt tôi đỏ bừng lên. Sau đó anh dần di chuyển xuống cổ khiến tôi lắp bắp.- Mâ..mấy vết khâu của anh.. mà vận động mạnh là bung chỉ... giống tình nhân bé nhỏ của anh hồi trước đó _ Ami- Cô ta là do tự cắt chỉ. Không có đường may nào dễ đứt thế đâu! Với cả hình như anh chưa ngủ cùng cô tình nhân ấy bao giờ nhưng mà Ami thì anh ngủ rồi _ JKNghe mấy lời anh nói làm tôi ngượng chín mặt chỉ biết đánh mấy phát vào người anh.- Đ..đúng rồi! Chỉ có dã thú cỡ anh mới ngủ kiểu đó! Đợt ấy còn tát tui nữa chứ _ Ami- Anh saii! Xin lỗi! Jungkook oppa của em biết lỗi rồi _ JK- Xin lỗi mà còn phải thêm 'Jungkook oppa của em' _ Ami- Chứ của ai? _ JK- Rõ là của em chứ anh dám của ai _ Ami- Không dám hìhì _ JK- Nhìn anh thấy ghét quá! Đi ngủ _ Ami- Ôm ngủ đi là hết ghét _ JKAnh dang tay ra chờ đợi cái ôm từ tôi. Tôi cũng không chần chừ gì chui rúc vào lòng anh say giấc. Dường như là giữa tôi và anh đã quay lại như trước, không còn khoảng cách nữa. Chắc là do đã trút được cái gánh nặng mang tên EunBi..
.
.
.
.Sau khi xem xét những việc EunBi làm, cảnh sát đã cho cô ta cũng như đồng lỏa là tên soạn nhạc kia hình phạt hình sự thích đáng. Cái khoảnh khắc cô ta nhìn tôi đay nghiến trước khi bị cảnh sát đưa vào trại giam, tôi không thấy hả hê mà nói đúng hơn là cảm giác nhẹ nhõm.Tôi và Jungkook trở về nhà sau cuộc trò chuyện ngắn cùng cảnh sát. Mẹ Jeon từ dưới bếp bước lên, kéo tay chúng tôi ngồi vào bàn ăn. Vừa ăn, mẹ Jeon liên tục nói những câu ám muội với chúng tôi.- Bà bạn của mẹ vừa lên chức bà ngoại, bữa giờ cứ khoe ảnh cháu ngoại suốt mà nhóc nhìn cưng lắm! _ Mẹ Jeon- Mẹ có hình không? Cho con xem với! _ Ami- Lát nữa mẹ lấy cho coi! À, ngày trước Ami đi đến trại trẻ mồ côi với lớp về cũng khen quá trời nhỉ? _ Mẹ Jeon- Ấy? Chuyện của mấy năm rồi mà mẹ! Nhưng mà đợt ấy đi với lớp vui thiệt, mấy bé trong trại cũng ngoan với dễ thương lắm mẹ _ Ami- Mẹ biết con mê con nít mà Ami _ Mẹ JeonTôi để ý thấy mẹ Jeon vừa nói vừa liên tục huých vào cù trỏ của anh còn anh thì cứ ngơ ngác trông buồn cười thật.- Dạ? Liên quan gì con mà mẹ khều con hoài vậy? _ JK- Haha con hiểu ý mẹ mà! Không phải lỗi của Jungkook oppa đâu ạ! Do con không chịu cho ảnh thôi _ Ami- Cho gì cơ? _ JK- Thằng này m ngốc quá _ Mẹ Jeon- Lộc mà mẹ! Nào trời ban thì có hìhì _ AmiTối hôm đó, nằm trong lòng anh như mọi ngày. Tôi chủ động kéo mặt anh lại gần rồi chìm vào một nụ hôn dài.- Giờ thì anh hiểu ý mẹ chưa? _ Ami- Ra vậy ra vậy _ JKAnh chỉ nhìn tôi cười gian manh rồi lại đè tôi ra hôn ngấu nghiến.- Chịu rồi hả quý cô Ami? _ JK- Không những chịu mà.... _ AmiTôi vừa nói vừa bật lại, nắm chặt hai tay anh, ngồi lên người anh.- .... để xem ai bạo hơn ai _ AmiAnh nhìn tôi với vẻ hơi bất ngờ nhưng rồi cũng thuận theo ý tôi. Cảm giác như thể đã rất lâu rồi chúng tôi không thân mật như này. Mà có vẻ đúng thế thật! Bản thân tôi cũng cảm nhận được tình cảm của Jungkook dành cho tôi là chân thành. Không còn sự gượng ép nào giữa hai chúng tôi nữa..
.
.Một tháng sau, tôi run rẩy cầm que thử thai, vui mừng chạy ra khỏi nhà vệ sinh báo tin cho mẹ Jeon. Riêng Jungkook thì mặt có phần bất mãn.- Aigoo! Khó lắm Ami mới chịu mà được có 1, 2 lần đã phải nhịn tận 9 tháng _ JK- Nhớ trước đòi có nhóc mặc vest vào công ty làm việc cùng mà _ Ami- Giờ hết muốn rồi, muốn Ami thôi _ JK- Nè nha, cái mỏ m nha! Nói bậy là vả mỏ nó liền cho mẹ _ Mẹ JeonTối đó trước khi đi ngủ, chúng tôi vẫn hôn nhau như hằng ngày. Riêng anh theo thói quen liền luồng tay vào áo tôi thì bị tôi chặn lại.- Tính xấu! Bỏ _ Ami- Hợp pháp mà, có xấu đâu _ JK- Còn hợp pháp nữa không? _ AmiTôi vừa nói vừa chỉ vào bụng mình. Anh phụng phịu trả lời.- Ừ thì bất hợp pháp... _ JK- Làm tưởng ai bỏ đói anh mấy ngày không bằng _ Ami- Rõ ràng là thế còn gì _ JK- Ráng nhịn đi! Qua 3 tháng đầu rồi thì 2 bây xả láng _ Mẹ Jeon- Ơ mẹee =))) _ AmiMẹ Jeon bất ngờ xuất hiện. Nghe xong, anh gật gù rồi nằm yên ôm tôi ngủ.Hoseok hay tin thì cũng chúc phúc cho chúng tôi nhưng đâu đó gương mặt anh thoáng lên nỗi buồn. Có ngốc tôi cũng nhận ra cảm xúc anh dành cho tôi nên tôi chỉ mỉm cười vỗ vai anh.- Em cuối cùng đã có được hạnh phúc rồi vậy nên anh cũng mau đi tìm chị dâu cho em đi!! _ Ami- Hối quá là khỏi kiếm được luôn đó nhóc _ Hobi- Dạ thôi hong dám hối hìhì _ AmiEND
19/03/2024
_____________________
Mọi người có muốn ngoại truyện hong? Tui cũng muốn kết hay hơn nhưng mà sợ lười viết để drop fic buồn lắm :'))))
.
.Ngồi trong phòng đàm phán tại sở cảnh sát, tôi gay gắt hỏi EunBi về sự việc ở Pháp.- Có phải cô là người gây tai nạn? _ Ami- M lấy đâu ra tự tin mà khẳng định người đó là t? Lỡ do m đi đâu ai cũng ghét nên gây tai nạn? Chỉ do m tốt số được gã Jungkook bảo vệ thôi _ EunBi- Vậy thì nói thử xem, chị sang Paris có mục đích gì? _ Ami- Du lịch cũng cần mục đích? _ EunBi- Trốn ngục đi du lịch mà nói chuyện nghe oai thế! _ Ami- MÀY! Thôi được rồi, đúng là t gây tai nạn đấy! Thế m có bằng chứng buộc tội không? Ai mà tin được một đứa trốn ngục lại dám bay sang Paris gây tội? Đã thế còn nắm rõ thông tin định vị của chúng m, t thấy t giỏi quá! _ EunBi- Chị hơi coi thường pháp luật rồi đấy! Yên tâm là khi chị bị bắt, cảnh sát đã nắm hết toàn bộ lịch sử giao dịch của chị để lấy cắp thông tin của chúng tôi. Thêm nữa là, sợi tóc này xét ADN chắc không phải là của chị đâu ha! _ AmiTôi giơ cái túi đựng vài sợi tóc nhặt được ở studio chụp ảnh. Hôm đó chỉ có tôi đứng ở khu vực chùm đèn và duy chỉ có EunBi là người đến đụng chạm vào dây đèn ấy gây tai nạn. Mấy sợi tóc vàng này hẳn không thuộc về mái tóc đen tuyền này của tôi rồi! Còn có thể là ai trong khi chỉ riêng EunBi có mái tóc nhuộm vàng?Cô ta thấy tôi đưa ra đủ bằng chứng kết tội thì điên tiếc lên, nhào vào đánh tôi. Tôi hơi bất ngờ nên không kịp phản kháng nhưng rồi cũng bật lại cho cô ta ngã nhào. Lúc này cảnh sát mới bước vào kéo EunBi đi. Tôi thở phào nhẹ nhõm, đưa hết thông tin thu thập được và cả lời cô ta thú nhận vừa nãy cho cảnh sát, không nói gì thêm mà rời đi. Tôi tin cảnh sát sẽ có hình phạt thích đáng cho EunBi.Về đến nhà, thấy sáng đèn nên tôi có hơi thắc mắc. Vừa vào thì thấy Jungkook đã ngồi đợi sẵn, không nghĩ gì nhiều liền chạy lại ôm anh.- Ahh!! Jungkook oppa về hồi nào vậy? _ Ami- Mới về tới thôi! Anh phải mau về chứ con nhóc này bỏ anh ở bển một mình cả tuần nay rồi!! _ JK- Chắc t không khí _ mẹ Jeon- Đấy! Rõ ràng là em mới ở một mình chứ anh ở cùng mẹ Jeon còn gì! Bày đặt nhõng nhẽo cơ _ Ami- Nhưng mà không có Ami thì buồn lắm!! Nói xem nào, nhớ anh không? _ JK- Quên mất tiuuu _ Ami- Yah!!! Ủa sao lại để tay chân trầy xước như này? _ JK- A..à do em không cẩn thận thôi! Mà anh khỏe chưa? Thấy coi bộ cũng hết làm xác ướp rồi ha! _ Ami- Muốn tôi băng bó hoài hay gì? _ JK- Hehe đâu có!! _ AmiTôi né tránh không muốn kể anh về sự việc của EunBi nhưng nào ngờ được tối hôm đó thư kí của anh đã tâu hết mọi chuyện cho vua. Jungkook mặt có phần tức giận, đi lại giường hỏi tôi.- Sao em giấu anh chuyện đó? _ JK- Tại em thấy anh bị thương, quan tâm đến mấy thứ đó lại mệt nên tự giải quyết.. ban đâu mục tiêu của EunBi cũng là em mà! _ Ami- Chính vì là em nên anh mới không muốn em giải quyết đó! Em thừa biết được độ nguy hiểm mà _ JK- Nhưng mà em cũng đâu bị gì đâu! Thôi mà bớt nóng!! Mọi chuyện ổn hết rồi đấy, thấy em giỏi không? _ Ami- Lần sau không như thế nữa nha! Tay chân trầy xước mà bảo không bị gì _ JK- Dạ rồi, biết rồi ạ!! _ AmiAnh nhìn tôi một lúc rồi nói.- Chắc phải phạt cho chừa!! _ JKNói rồi anh hôn tôi bất chợt khiến mặt tôi đỏ bừng lên. Sau đó anh dần di chuyển xuống cổ khiến tôi lắp bắp.- Mâ..mấy vết khâu của anh.. mà vận động mạnh là bung chỉ... giống tình nhân bé nhỏ của anh hồi trước đó _ Ami- Cô ta là do tự cắt chỉ. Không có đường may nào dễ đứt thế đâu! Với cả hình như anh chưa ngủ cùng cô tình nhân ấy bao giờ nhưng mà Ami thì anh ngủ rồi _ JKNghe mấy lời anh nói làm tôi ngượng chín mặt chỉ biết đánh mấy phát vào người anh.- Đ..đúng rồi! Chỉ có dã thú cỡ anh mới ngủ kiểu đó! Đợt ấy còn tát tui nữa chứ _ Ami- Anh saii! Xin lỗi! Jungkook oppa của em biết lỗi rồi _ JK- Xin lỗi mà còn phải thêm 'Jungkook oppa của em' _ Ami- Chứ của ai? _ JK- Rõ là của em chứ anh dám của ai _ Ami- Không dám hìhì _ JK- Nhìn anh thấy ghét quá! Đi ngủ _ Ami- Ôm ngủ đi là hết ghét _ JKAnh dang tay ra chờ đợi cái ôm từ tôi. Tôi cũng không chần chừ gì chui rúc vào lòng anh say giấc. Dường như là giữa tôi và anh đã quay lại như trước, không còn khoảng cách nữa. Chắc là do đã trút được cái gánh nặng mang tên EunBi..
.
.
.
.Sau khi xem xét những việc EunBi làm, cảnh sát đã cho cô ta cũng như đồng lỏa là tên soạn nhạc kia hình phạt hình sự thích đáng. Cái khoảnh khắc cô ta nhìn tôi đay nghiến trước khi bị cảnh sát đưa vào trại giam, tôi không thấy hả hê mà nói đúng hơn là cảm giác nhẹ nhõm.Tôi và Jungkook trở về nhà sau cuộc trò chuyện ngắn cùng cảnh sát. Mẹ Jeon từ dưới bếp bước lên, kéo tay chúng tôi ngồi vào bàn ăn. Vừa ăn, mẹ Jeon liên tục nói những câu ám muội với chúng tôi.- Bà bạn của mẹ vừa lên chức bà ngoại, bữa giờ cứ khoe ảnh cháu ngoại suốt mà nhóc nhìn cưng lắm! _ Mẹ Jeon- Mẹ có hình không? Cho con xem với! _ Ami- Lát nữa mẹ lấy cho coi! À, ngày trước Ami đi đến trại trẻ mồ côi với lớp về cũng khen quá trời nhỉ? _ Mẹ Jeon- Ấy? Chuyện của mấy năm rồi mà mẹ! Nhưng mà đợt ấy đi với lớp vui thiệt, mấy bé trong trại cũng ngoan với dễ thương lắm mẹ _ Ami- Mẹ biết con mê con nít mà Ami _ Mẹ JeonTôi để ý thấy mẹ Jeon vừa nói vừa liên tục huých vào cù trỏ của anh còn anh thì cứ ngơ ngác trông buồn cười thật.- Dạ? Liên quan gì con mà mẹ khều con hoài vậy? _ JK- Haha con hiểu ý mẹ mà! Không phải lỗi của Jungkook oppa đâu ạ! Do con không chịu cho ảnh thôi _ Ami- Cho gì cơ? _ JK- Thằng này m ngốc quá _ Mẹ Jeon- Lộc mà mẹ! Nào trời ban thì có hìhì _ AmiTối hôm đó, nằm trong lòng anh như mọi ngày. Tôi chủ động kéo mặt anh lại gần rồi chìm vào một nụ hôn dài.- Giờ thì anh hiểu ý mẹ chưa? _ Ami- Ra vậy ra vậy _ JKAnh chỉ nhìn tôi cười gian manh rồi lại đè tôi ra hôn ngấu nghiến.- Chịu rồi hả quý cô Ami? _ JK- Không những chịu mà.... _ AmiTôi vừa nói vừa bật lại, nắm chặt hai tay anh, ngồi lên người anh.- .... để xem ai bạo hơn ai _ AmiAnh nhìn tôi với vẻ hơi bất ngờ nhưng rồi cũng thuận theo ý tôi. Cảm giác như thể đã rất lâu rồi chúng tôi không thân mật như này. Mà có vẻ đúng thế thật! Bản thân tôi cũng cảm nhận được tình cảm của Jungkook dành cho tôi là chân thành. Không còn sự gượng ép nào giữa hai chúng tôi nữa..
.
.Một tháng sau, tôi run rẩy cầm que thử thai, vui mừng chạy ra khỏi nhà vệ sinh báo tin cho mẹ Jeon. Riêng Jungkook thì mặt có phần bất mãn.- Aigoo! Khó lắm Ami mới chịu mà được có 1, 2 lần đã phải nhịn tận 9 tháng _ JK- Nhớ trước đòi có nhóc mặc vest vào công ty làm việc cùng mà _ Ami- Giờ hết muốn rồi, muốn Ami thôi _ JK- Nè nha, cái mỏ m nha! Nói bậy là vả mỏ nó liền cho mẹ _ Mẹ JeonTối đó trước khi đi ngủ, chúng tôi vẫn hôn nhau như hằng ngày. Riêng anh theo thói quen liền luồng tay vào áo tôi thì bị tôi chặn lại.- Tính xấu! Bỏ _ Ami- Hợp pháp mà, có xấu đâu _ JK- Còn hợp pháp nữa không? _ AmiTôi vừa nói vừa chỉ vào bụng mình. Anh phụng phịu trả lời.- Ừ thì bất hợp pháp... _ JK- Làm tưởng ai bỏ đói anh mấy ngày không bằng _ Ami- Rõ ràng là thế còn gì _ JK- Ráng nhịn đi! Qua 3 tháng đầu rồi thì 2 bây xả láng _ Mẹ Jeon- Ơ mẹee =))) _ AmiMẹ Jeon bất ngờ xuất hiện. Nghe xong, anh gật gù rồi nằm yên ôm tôi ngủ.Hoseok hay tin thì cũng chúc phúc cho chúng tôi nhưng đâu đó gương mặt anh thoáng lên nỗi buồn. Có ngốc tôi cũng nhận ra cảm xúc anh dành cho tôi nên tôi chỉ mỉm cười vỗ vai anh.- Em cuối cùng đã có được hạnh phúc rồi vậy nên anh cũng mau đi tìm chị dâu cho em đi!! _ Ami- Hối quá là khỏi kiếm được luôn đó nhóc _ Hobi- Dạ thôi hong dám hối hìhì _ AmiEND
19/03/2024
_____________________
Mọi người có muốn ngoại truyện hong? Tui cũng muốn kết hay hơn nhưng mà sợ lười viết để drop fic buồn lắm :'))))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com