Jsh Fanfiction Thien Su Cua Mang Troi Vang
Sự việc Chúa cho người chuyển lời đến Nene không ngờ lại bị phát hiện nhanh như vậy. Người đã tưởng sẽ giữ được đến một tuần vì dù sao tình hình giữa em và Reen cũng đang chuyển biến xấu, vậy mà mới chỉ qua hai ngày, anh đã tức tốc tới tìm gặp Người rồi."X... Xin Ngài dừng bước, thưa... Reen-sama!! Ngài không thể cứ thế xông thẳng vào được ạ!"Hai người lính gác The Gold Gate, người thì giữ bên này, người thì giữ bên kia, cố ngăn cản vị đại thánh thần. Khí thế của anh áp đảo cả việc chấp hành nghiêm chỉnh luật lệ của họ, và họ chỉ mong sao mình không sẽ bị thương nặng cho đến khi anh xong việc và rời khỏi đây."Bỏ ta ra! Ta cần phải gặp Người ngay lập tức!!""Reen-sama à!! Ngài đừng manh động như vậy, hãy... bình tĩnh lại trước đã!!"Giữ được vài phút, cả hai người lính hộ vệ đã thở không ra hơi, cố làm nguội cái đầu nóng như lửa lúc này của anh. Vậy nhưng không sao mà cản nổi, cho đến khi Chúa bước ra, họ mới như được giải thoát mà buông tay, mệt không nói nên lời."Ta nghe ngoài này có tiếng huyên náo, không ngờ lại là con đến thăm ta. Con không thấy hơi nhanh quá sao? Vừa hôm kia thôi chúng ta đã nói chuyện rồi mà nhỉ?"_ Người mỉm cười, ra hiệu cho anh đi theo bước vào trong thánh đường chính."Hôm nay con tới đây là muốn hỏi Người, tại sao Người lại phái lính tới nói những điều ấy với Nene? Người có biết làm vậy sẽ làm em ấy tổn thương đến mức nào không chứ?? Hơn nữa, con cũng không hề có ý định muốn từ bỏ nàng hậu bối này..."Vừa bước theo Chúa, Reen vừa than thở như vậy. Giọng anh có vẻ buồn nhiều hơn là giận dữ. Anh có thể đoán được phần nào tại sao Người lại làm vậy. Cái thỏa ước ấy, anh biết là không thể rút lại, nhưng phần nào anh vẫn muốn được cầu xin Người dừng việc chia rẽ anh và Nene."Con còn nhớ thỏa ước giữa hai chúng ta, phải chứ? Ta thấy rằng con đã quá vui mừng mà tiến đến với nàng ta, nhưng phải chăng con đã coi nhẹ lời hứa với ta vào lúc ấy? Ta không ngăn cản con tiếp xúc với cô bé ấy, lại tạo điều kiện cho cô bé trở thành hậu bối của con. Nhưng cái gì cũng phải có giới hạn. Những gì con đã nói thì con hãy cố gắng để thực hiện cho thật tốt. Ta không mong đợi việc con chống đối lại ta đâu, Reen à."Anh dừng bước, bàn tay siết chặt. Giờ anh mới nhận ra cái lời hứa ấy có sức mạnh ràng buộc anh tới mức nào. Để rồi bây giờ muốn thoát cũng không còn đường thoát. Cái thỏa ước ấy như thể một chiếc nhà giam lỏng chỉ chờ đợi thời cơ mà nghiền nát anh trong sự hối hận muộn màng. Chưa bước hết tới phía ngai cẩm thạch của Thượng Đế, anh đã gượng gạo mà quỳ xuống, mái đầu phủ lên nền mây dưới chân. Anh không thể phản bội lại lời hứa của mình, không thể phản bội lại Chúa Trời."Con... đã hiểu, thưa Chúa..."
.
.
.
.Bốn tháng trước_ Sau khi Yugi Amane chết được một tháng.Tính đến thời điểm này thì "Reen" đã tồn tại trên thiên giới được một tháng rồi. Người thiên giới đều cứ nghĩ vị đại thiên sứ Reen-sama được trở thành một trong những Đứa con của Chúa ngay sau khi anh từ trần ở nhân giới, nhưng thực chất mọi chuyện không hề như vậy. Thiên sứ Amane thơ thẩn trên trời trong sự thù hận đến thấu tim gan. Anh căm thù hạ giới đã ruồng bỏ anh tới nơi vô vị này, anh căm thù những người trong gia đình đã bỏ mặc mình, căm thù đứa em trai luôn được người khác yêu thương, căm thù kẻ đã giết anh.Không chỉ vậy, anh căm thù cả Nene, người đã luôn luôn ghét bỏ anh, mặc cho những gì anh đã làm vì em.Mối hận ấy anh không thể làm nó mất đi, nó càng ngày càng lớn hơn, thiêu đốt lòng anh, làm anh không thể khống chế được bản thân mà nghĩ đến việc sẽ trả thù em và tất cả những người đó thế nào.Tất cả chính là lí do đưa anh tới với Chúa. [ - Chỉ cần làm con không còn mong muốn làm hại đến em ấy nữa thôi, cầu xin Người... xin Người hãy phong ấn những nỗi niềm, những oán hận này lại, hãy để con chịu đựng tất cả, làm ơn... - Nếu ta làm vậy, con biết là con sẽ phải chịu đựng những gì chứ? Một mình con chôn sâu những thù hằn ấy? Và chắc chắn cái giá để đánh đổi cũng quá to lớn, con nghĩ mình sẽ đón nhận được tất cả sao? - Con tin tưởng rằng chỉ cần có thể bảo vệ cô ấy khỏi con thì dù có nhận cái giá cao tới thế nào thì con cũng sẵn sàng chấp nhận. - Vậy thì... hãy cố gắng nhé, từ nay con sẽ trở thành một trong những Đứa con của Chúa cho tới ngày trả cái giá ấy. ]
"Hãy ở bên Emalynate và từ bỏ Yashiro Nene, con có thể không?"----------oOo----------Reen rời khỏi thánh đường ngay sau khi cúi đầu trước Chúa. Sau cùng thì anh cũng không đủ dũng cảm để cầu xin Người xóa bỏ thỏa ước ấy. Anh tự hỏi nếu tất cả những chuyện này không xảy ra theo chiều hướng này thì sao? Ha ha, tưởng tượng xem nếu anh không tới và cầu xin Chúa giúp anh hóa giải thù oán trong lòng, thì có lẽ không cần đến Emalynate, anh mới chính là người sẽ đẩy em xuống địa ngục, sẽ trả thù, sẽ làm đủ mọi cách để em phải nhận lại hết những thứ cảm xúc mà anh đã từng phải nhận vì em.Nghĩ vậy thôi, Reen đã rùng mình mà thở dốc. Thật may, anh đã tới với Người. Anh không muốn trở thành kẻ thù của Nene, cũng không hề muốn làm hại em. Anh biết ơn Người đã cứu giúp anh, và đã đến lúc anh phải trả lại món nợ ấy...Reen cười trừ. Lúc này anh không biết mình có còn là chính mình hay không nữa. Có lẽ anh đã bị Người điều khiển từ khi mọi chuyện mới bắt đầu rồi nhỉ...?
.
.
.
."Thật không ngờ hôm nay Reen-nii lại tới tìm muội~ Không lẽ lại có chuyện xảy ra với Zarapitta-san rồi sao~ Xin lỗi nhưng lần này muội không hề liên quan gì hết."_ Emalynate cười cợt rồi quay lại với tách trà hoa dâm bụt còn trên tay."Không liên quan gì tới cô ấy. Hôm nay ta tới chỉ là muốn gặp muội và trò chuyện thôi, Ema."_ anh ngồi xuống chiếc ghế đối diện vị nữ thần nhỏ tuổi."Trò chuyện à~? Giữa hai chúng ta có chuyện gì để mà nói đâu chứ, huynh có nghĩ vậy không?"Emalynate bật cười. Có vẻ lúc này tâm tình cô đã ổn định được phần nào. Nhìn gương mặt cô thánh thiện như của một vị nữ thần thực thụ có thể khiến người khác mê mẩn. Nhẹ nhàng cầm chiếc tách lên và rót cho Reen và rồi lại đặt xuống, thao tác thành thục như vậy làm cô rất ra dáng một quý cô. Reen cũng vì thế mà bật cười. Anh chưa từng thấy Emalynate làm cái điệu hiền thục này trước mặt mình bao giờ."Muội thôi đi giùm ta, cư xử bình thường chút đi!"Không khí vừa thâm trầm giờ đã tốt lên một chút. Reen đồng thời thấy dễ chịu hơn. Suy nghĩ những việc về cái thỏa ước ấy thực sự làm anh mệt mỏi quá rồi."Muội cư xử bình thường mà, chỉ là trước giờ huynh không nhận ra thôi~"Đã lâu lắm rồi anh không cảm thấy thoải mái như thế này khi ở cạnh Emalynate. Nhớ lại, vài tháng trước thôi, cô vẫn còn bám theo anh như hình với bóng, cố để làm thân với anh. Giờ thì anh đã hiểu mình đã quên cô đi nhẹ nhàng thế nào. Ngay khi anh yêu Nene, anh đã bỏ lại người luôn cố gắng hết sức để được anh yêu lại phía sau."Vậy rốt cuộc chuyện huynh muốn nói với muội là gì, Reen-nii?"_ tách trà đỏ đã cạn, Emalynate đặt tách xuống đĩa, không vòng vo nhiều mà hỏi anh luôn chuyện chính."Thực ra thì, ta muốn thân thiết với muội hơn một chút.""Sao cơ? Còn Zarapitta-san??""Chuyện này không liên quan tới cô ấy. Với lại việc ta muốn làm thân với muội chỉ là để kiểm chứng xem ta có thể tiến đến với muội không."Vừa ngạc nhiên, Emalynate bỗng nhăn mày."Tiến đến với muội? Muội không tin được đấy! Huynh không hề yêu muội cơ mà!!"Reen im lặng uống tách trà của mình nãy giờ vẫn còn nguyên trên bàn."... Ta muốn biết là ta có thể yêu muội hay không, Ema à."《End》Thông báo một tin cho mọi người biết là mình sắp đi giáo dục quốc phòng ùi ;-;Eru_ Thiên Lam Hạ Nắng💛
.
.
.
.Bốn tháng trước_ Sau khi Yugi Amane chết được một tháng.Tính đến thời điểm này thì "Reen" đã tồn tại trên thiên giới được một tháng rồi. Người thiên giới đều cứ nghĩ vị đại thiên sứ Reen-sama được trở thành một trong những Đứa con của Chúa ngay sau khi anh từ trần ở nhân giới, nhưng thực chất mọi chuyện không hề như vậy. Thiên sứ Amane thơ thẩn trên trời trong sự thù hận đến thấu tim gan. Anh căm thù hạ giới đã ruồng bỏ anh tới nơi vô vị này, anh căm thù những người trong gia đình đã bỏ mặc mình, căm thù đứa em trai luôn được người khác yêu thương, căm thù kẻ đã giết anh.Không chỉ vậy, anh căm thù cả Nene, người đã luôn luôn ghét bỏ anh, mặc cho những gì anh đã làm vì em.Mối hận ấy anh không thể làm nó mất đi, nó càng ngày càng lớn hơn, thiêu đốt lòng anh, làm anh không thể khống chế được bản thân mà nghĩ đến việc sẽ trả thù em và tất cả những người đó thế nào.Tất cả chính là lí do đưa anh tới với Chúa. [ - Chỉ cần làm con không còn mong muốn làm hại đến em ấy nữa thôi, cầu xin Người... xin Người hãy phong ấn những nỗi niềm, những oán hận này lại, hãy để con chịu đựng tất cả, làm ơn... - Nếu ta làm vậy, con biết là con sẽ phải chịu đựng những gì chứ? Một mình con chôn sâu những thù hằn ấy? Và chắc chắn cái giá để đánh đổi cũng quá to lớn, con nghĩ mình sẽ đón nhận được tất cả sao? - Con tin tưởng rằng chỉ cần có thể bảo vệ cô ấy khỏi con thì dù có nhận cái giá cao tới thế nào thì con cũng sẵn sàng chấp nhận. - Vậy thì... hãy cố gắng nhé, từ nay con sẽ trở thành một trong những Đứa con của Chúa cho tới ngày trả cái giá ấy. ]
"Hãy ở bên Emalynate và từ bỏ Yashiro Nene, con có thể không?"----------oOo----------Reen rời khỏi thánh đường ngay sau khi cúi đầu trước Chúa. Sau cùng thì anh cũng không đủ dũng cảm để cầu xin Người xóa bỏ thỏa ước ấy. Anh tự hỏi nếu tất cả những chuyện này không xảy ra theo chiều hướng này thì sao? Ha ha, tưởng tượng xem nếu anh không tới và cầu xin Chúa giúp anh hóa giải thù oán trong lòng, thì có lẽ không cần đến Emalynate, anh mới chính là người sẽ đẩy em xuống địa ngục, sẽ trả thù, sẽ làm đủ mọi cách để em phải nhận lại hết những thứ cảm xúc mà anh đã từng phải nhận vì em.Nghĩ vậy thôi, Reen đã rùng mình mà thở dốc. Thật may, anh đã tới với Người. Anh không muốn trở thành kẻ thù của Nene, cũng không hề muốn làm hại em. Anh biết ơn Người đã cứu giúp anh, và đã đến lúc anh phải trả lại món nợ ấy...Reen cười trừ. Lúc này anh không biết mình có còn là chính mình hay không nữa. Có lẽ anh đã bị Người điều khiển từ khi mọi chuyện mới bắt đầu rồi nhỉ...?
.
.
.
."Thật không ngờ hôm nay Reen-nii lại tới tìm muội~ Không lẽ lại có chuyện xảy ra với Zarapitta-san rồi sao~ Xin lỗi nhưng lần này muội không hề liên quan gì hết."_ Emalynate cười cợt rồi quay lại với tách trà hoa dâm bụt còn trên tay."Không liên quan gì tới cô ấy. Hôm nay ta tới chỉ là muốn gặp muội và trò chuyện thôi, Ema."_ anh ngồi xuống chiếc ghế đối diện vị nữ thần nhỏ tuổi."Trò chuyện à~? Giữa hai chúng ta có chuyện gì để mà nói đâu chứ, huynh có nghĩ vậy không?"Emalynate bật cười. Có vẻ lúc này tâm tình cô đã ổn định được phần nào. Nhìn gương mặt cô thánh thiện như của một vị nữ thần thực thụ có thể khiến người khác mê mẩn. Nhẹ nhàng cầm chiếc tách lên và rót cho Reen và rồi lại đặt xuống, thao tác thành thục như vậy làm cô rất ra dáng một quý cô. Reen cũng vì thế mà bật cười. Anh chưa từng thấy Emalynate làm cái điệu hiền thục này trước mặt mình bao giờ."Muội thôi đi giùm ta, cư xử bình thường chút đi!"Không khí vừa thâm trầm giờ đã tốt lên một chút. Reen đồng thời thấy dễ chịu hơn. Suy nghĩ những việc về cái thỏa ước ấy thực sự làm anh mệt mỏi quá rồi."Muội cư xử bình thường mà, chỉ là trước giờ huynh không nhận ra thôi~"Đã lâu lắm rồi anh không cảm thấy thoải mái như thế này khi ở cạnh Emalynate. Nhớ lại, vài tháng trước thôi, cô vẫn còn bám theo anh như hình với bóng, cố để làm thân với anh. Giờ thì anh đã hiểu mình đã quên cô đi nhẹ nhàng thế nào. Ngay khi anh yêu Nene, anh đã bỏ lại người luôn cố gắng hết sức để được anh yêu lại phía sau."Vậy rốt cuộc chuyện huynh muốn nói với muội là gì, Reen-nii?"_ tách trà đỏ đã cạn, Emalynate đặt tách xuống đĩa, không vòng vo nhiều mà hỏi anh luôn chuyện chính."Thực ra thì, ta muốn thân thiết với muội hơn một chút.""Sao cơ? Còn Zarapitta-san??""Chuyện này không liên quan tới cô ấy. Với lại việc ta muốn làm thân với muội chỉ là để kiểm chứng xem ta có thể tiến đến với muội không."Vừa ngạc nhiên, Emalynate bỗng nhăn mày."Tiến đến với muội? Muội không tin được đấy! Huynh không hề yêu muội cơ mà!!"Reen im lặng uống tách trà của mình nãy giờ vẫn còn nguyên trên bàn."... Ta muốn biết là ta có thể yêu muội hay không, Ema à."《End》Thông báo một tin cho mọi người biết là mình sắp đi giáo dục quốc phòng ùi ;-;Eru_ Thiên Lam Hạ Nắng💛
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com