Joyrene
Em biết đó , trên đời này có những thứ được gọi là phép màu , và nó thật sự rất hiếm hoi em à , có người dù tới lúc chết vẫn chưa thể cảm nhận được phép màu .Nhưng có lẽ , tôi thật may mắn , may mắn ở đây không phải là gặp được phép màu hay là một thứ gì đó thật thần kì , mà may mắn của tôi chỉ đơn giản là gặp được em Nói cho dễ hiểu nhé , Tôi thích em ! Đúng ... Bae Irene thích em , con người tàn nhẫn nhất lại thích em , thích em rất nhiều ... Tôi có thể nhẫn tâm với cả thế giới , có thể bỏ mặc mọi thứ , nhưng vẫn không thể ngừng thích em ... Nhưng em ơi , sao em lại quá đỗi tốt đẹp , cả thế giới này sợ hãi khi gặp tôi , còn em thì không . Cả thế giới này chán ghét tôi , em vẫn là người duy nhất không như vậy
Em là thiên thần , nhưng ai mà không biết thiên thần ở trên thiên đàng . Vì vậy , khi gặp em tôi không cho nó là phép màu , mà cho nó là điều may mắn nhỏi nhoi của cuộc sống tôi
Em là thiên thần , nhưng ai mà không biết thiên thần ở trên thiên đàng . Vì vậy , khi gặp em tôi không cho nó là phép màu , mà cho nó là điều may mắn nhỏi nhoi của cuộc sống tôi
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com