TruyenHHH.com

Jossgawin Series Oneshot In Every Frame We Ve Been

I love my American boy, I enjoy night at Yaowarat, Siam Square in the afternoon...

Joss không biết tim mình bắt đầu đập rộn trong lồng ngực từ khi nào. Có thể là lúc Gawin kéo mũ hoodie của anh lên trùm kín đầu, có thể là lúc em chống cằm chăm chú xem menu bằng ánh mắt của một người suy nghĩ bằng cả hai thứ tiếng. Hoặc có thể là ngay lúc này—khi em ngẩng lên nhìn thẳng vào ống kính điện thoại của Joss.

Ánh nắng buổi sáng rơi lên gò má em, nhẹ nhàng như cách em bước vào cuộc đời anh: không báo trước, không khoa trương, chỉ đơn giản là ở đó.

"Why are you staring?" Gawin hỏi, giọng lười biếng, kiểu giọng của người biết chắc mình đang được yêu nên không cần phải ngại.

Joss bật cười, hạ điện thoại xuống, nhưng không trả lời ngay. Vì nếu anh trả lời thật—rằng trông em lúc này y như trong một bài hát Taylor Swift mà anh đã nghe trộm khi em ngủ—thì Gawin sẽ trêu anh mất.

Thay vào đó, anh nói:

"Just making sure my American boy still looks good in natural light."

Gawin bật cười, cầm cốc nước lên uống một ngụm, rồi nghiêng đầu:

"You're weird."

"I know."

"...But do I look good?"

Joss nghiêng người về phía trước, không cần suy nghĩ:

"Always."

Trong lòng anh, em là cả một bài hát. Có giai điệu nhẹ nhàng, có lyrics ngốc xít, và luôn khiến người ta replay mãi mà không biết mệt.

Joss nhìn Gawin, tay khuấy khuấy nước trong ly cho đá tan dần, còn đầu óc thì đang... mắc kẹt trong đoạn "I saw the dimples first and then I heard the accent..."

Dĩ nhiên Gawin không có accent Anh, nhưng em ấy có giọng Mỹ đặc sệt khiến Joss nghe lần đầu đã muốn... chìm đắm trong thanh âm của em.

"You know I love a London boy
I enjoy nights in Brixton, Shoreditch in the afternoon"

Joss lẩm nhẩm trong đầu, rồi bật cười vì mình chẳng phải London boy, cũng không biết cái Shoreditch đó nằm ở quận nào của Anh quốc hoa lệ. Nhưng nếu đổi lại là:

"I love my Bangkok boy, he knows all the best noodle stalls and takes me there at midnight"—thì đúng hơn hẳn.

Gawin nhướng mày. "Gì đấy?"

Joss khẽ lắc đầu. "Không có gì."

I like your American smile,
Like a child when our eyes meet
But darling, I fancy you.

Lời bài hát cũ rích mà sao lúc này nghe như viết riêng cho mình.

Joss cúi xuống đĩa trên bàn, giả vờ nghịch muỗng, che đi nụ cười đang lan rộng đến tận tai.

Khỉ thật. Mình yêu em mất rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com