Joseph X Aesop Identity V Hoa Hong Cua Toi
Dòng người vẫn tiếp tục lướt qua theo thời gian, Naib không nhớ đây là lần thứ mấy cậu đến công viên này cùng bọn bạn kia nhưng chưa bao giờ cậu gặp cái tình trạng này. Chiều cao của cậu cũng không hơn không kém gì hai người bạn mình mà giờ đây lại bị người khác đối xử như trẻ con khiến cậu không ưa chút nào, đành phải đối phó với gã.-Này! Ông kia đứng lại cho tôi!!! -Naib chạy theo sau quát người đàn ông cao kều kia Người đàn ông cũng không ngần ngại mà dừng lại không tiến thêm bước nào khiến cậu dễ bề so đo.-Hành động xoa đầu tôi là có ý gì? Trông tôi giống con nít lắm à? -Naib cau có nhìn người kia-Ừm! Việc cậu nhóc đây đang muốn đôi co với "ông" cũng thật là……trẻ trâu! -Người đàn ông với chất giọng giễu cợt nóiVừa nghe những lời tên này nói thì Naib ngày càng sôi máu hơn…"Vì sao mình lại phải chịu thua cha nội này chứ?"-Ông… -Naib nhăn mày lại -Xin lỗi nhóc nhé~! Ta đang vội cần phải đi tìm một người bạn thất lạc, gặp lại sau! -người đàn ông nở nụ cười nhếch mép rồi vụt đi mất-Xì! chết tiệt! Gì mà "gặp lại sau" cơ chứ? Tên điên! -Naib khinh bỉ ra mặt rồi vội nhớ ra việc quan trọng hơn nhiều đành tức tốc chạy đi tìm…-----Về nhà------Phù~~Hôm nay vui thật đó~! -Naib nằm trên giường thở phào-Mà thằng Aesop này nói như nói! Đi đâu mà những một tiếng? -Naib chán chườn lăn qua lăn lại đến gần chiếc bàn để đèn phòng, trên đó có một bức hình.Bức hình này trông có vẻ cũ rồi, "là hình chụp anh em bọn mình đây mà" . Naib cầm nó lên nhìn ngắm một lúc, không hiểu sao nhớ lại chuyện hôm nay cậu lại tức đến run người. Không phải vì cái tôi của cậu quá lớn, đơn giản là cậu không muốn bị đối xử như con nít. Ngoài mặt thì gọi "ông" nhưng bản thân cậu biết người đàn ông đó không "già" đến như vậy…còn có một cảm giác rất kì lạ khi lần đầu nhìn thấy không thể nào diễn tả thành lời.*Sáng hôm sau*Reng reng reng reng~~~~Naib với tay tắt chiếc đồng hồ báo thức đang rung lên ồn ào. Cậu bước xuống giường vệ sinh cá nhân rồi quay về phòng ngồi thẫn thờ một lúc thì chợt nhìn đồng hồ cũng đã đến lúc đi làm. Trên đường đi vẫn như mọi ngày, sáng ấm, lắm lúc mưa, đôi khi tuyết rơi lạnh giá bao trùm cả một vùng nhưng đối với một người lúc nào cũng tràn đầy sức sống như Naib thì không thành vấn đề.-Ồ? Naib! -Eli từ đằng xa tiến tới-Vẫn như mọi ngày nhỉ? Đi cùng chứ? -Naib tươi cười ngỏ ý -Ừm! Sau đó cả hai người cùng rải bước trên con đường quen thuộc. Nơi đây đã từng chứa rất nhiều kỉ niệm của bọn họ. -Aesop! -Naib ghé nhìn vào cửa tiệm bánh mà vẫy tay-Hôm nay tụi mày cũng chịu thức sớm rồi nhỉ? Lắm lúc ngủ quên nhìn tụi bây tàn tạ thật…toàn chạy thục mạng! -Aesop lộ ra khuôn mặt bất ngờ xen lẫn chút bất lực -Tụi tao cũng đang cố gắng thay đổi đây! Hãy tin tưởng ở tao và cũng đừng bắt bẻ mà làm lung lay sự quyết tâm của tao! -Naib tự tin hớn hở-Được rồi! Tin…tin mày được chưa? Giờ thì tụi bây nên đi trước đi không lại trễ cho coi -Aesop gật đầu lia lịa rồi quay bước vào trong -Ừm! Vậy bye mày nha! Ngoài là một nhân viên, Naib còn có nghề tay trái là Lính đánh thuê. Tuy là một người Lính đánh thuê tàn bạo nhưng không có nghĩa là cậu có nhân cách xấu, Naib là một người cực kì coi trọng và biết quan tâm đến mạng sống và an nguy của đồng đội khi cậu còn trong quân đội. Cậu cũng chỉ làm công việc này vào buổi tối vì khi đó cậu mới dễ bề hành động.…Tối đến là lúc mà mọi người xung quanh đi lại khá vắng vẻ cùng ánh sáng đèn đường lập lòe tạo nên nét đẹp riêng cho khung cảnh của thành phố nơi đây…nhưng đằng sau khung cảnh xinh đẹp ấy là những con người đã nhuốm màu máu tươi và chỉ thoát ẩn thoát hiện vào mỗi buổi tối. Thân ảnh nhỏ bé đang chạy loanh quanh cẩn thận tiếp cận mục tiêu và sau đó…"Đã tiếp cận mục tiêu!" -Naib trong bộ đồ đen bên ngoài là chiếc áo khoác xanh có mũ trùm đầu đang thi hành nhiệm vụBỗng cậu nghe thấy tiếng người phụ nữ nào đó la hét thất thanh phát ra từ con hẻm bên kia. Làn khói trắng kì lạ đang bao trùm lấy khu vực khiến cậu lấy làm lạ."Gì đây? Sương mù à?" Vì mãi mê nhìn theo tiếng âm thanh ấy phát ra mà cậu đã lỡ để mục tiêu chạy thoát. Cậu liền chạy thục mạng đuổi theo.*5phút sau-Phù~~! Cuối cùng cũng bắt được! Tao có nên thủ tiêu mày luôn không? -Naib lấy điện thoại ra gọi cho một ai đó"Nhiệm vụ hoàn tất"Naib sau đó nghe được phía bên kia họ bảo cứ thủ tiêu này là xong việc. Naib đùa cợt vài câu xong sau đó mọi thứ đều tốt đẹp trở lại."Mà tiếng vừa nãy phát ra là cái gì cơ chứ?" -Naib tò mò nhìn lại khu vực có âm thanh phát ra liền lén lút đi qua xem tình hình. Cảnh tượng trước mắt khiến cậu bàng hoàng. "Là một tên sát nhân? Hắn đang làm gì trước một vũng máu tanh như này chứ? Chắc chắn tiếng người phụ nữ vừa nãy, giờ cô ta đang là vũng máu dưới kia" . Naib đang loay hoay trong dòng suy nghĩ thì tên sát nhân ấy quay đầu lại, Naib nhanh chóng nấp sau bức tường cố gắng không gây ra một tiếng động nào nữa nhưng thất bại."Làm sao! Mà hắn…thấy mình vậy chứ? Tên Đồ Tể!" Naib trong lòng hốt hoảng vì bị gã nhìn chằm chằm. Hắn đeo một chiếc mặt nạ trông như……Củ cải? Nhưng bị vấy bẩn bởi máu, hắn ta mặc một bộ vest đen đôi khi gã có thể thay đổi nó thành màu xanh lá đậm kèm theo đó là bộ móng vuốt sắc nhọn được nhuốm đầy máu tươi của những kẻ đã bị hắn giết ngày hôm đó. Không lẽ…cậu sẽ là nạn nhân tiếp theo? -Ồ? Xem ta tìm thấy gì đây? Một…quý ngài bé nhỏ chăng~? -Hắn nở một nụ cười nhếch mép đằng sau chiếc mặt nạ mà trêu đùa-Q-Quý ngài bé nhỏ? -Naib ngơ ngác nhìn gã rồi chợt nhớ ra một điều gì đó.Gã đồ tể Jack The Ripper là một tên sát nhân lịch lãm, lãng mạn có phần máu lạnh, mục tiêu mà anh ta nhắm đến chính là những người phụ nữ "xấu số", gã chuyên bắt, làm những trò đồi bại và ban cho họ một cái chết không mấy tốt đẹp…nói đúng ra là cực kì tàn nhẫn. Naib đã nghe danh gã này từ lúc xem tin tức. Naib nhớ lại những vụ án đã được ghi trên báo, cậu quyết định gạt chuyện đó qua một bên, trấn an bản thân vì nhận ra mình đang ở trong tình cảnh nào.-Này! Tên đồ tể! Ngươi có thôi nhìn chằm chằm ta có được không? Không thấy chán à? -Naib khuôn mặt vênh váo đôi co-Quý ngài bé nhỏ đây~! Nói vậy là có ý gì? Chỉ là ta tình cờ bắt gặp được con chuột nhắt đang cố tình nhìn trộm trong lúc ta đang "làm công việc của mình" mà thôi~~! -Hắn cúi đầu chào cậu rồi lại một lần nữa nở nụ cười đùa cượt -Ta nên làm sao đây? Giết ngươi? Nhưng xin lỗi ta không có hứng thú…-Không có hứng thú? Chậc! Ngài đồ tể đây "làm việc" mà cũng kén chọn đến vậy sao? Ngài Jack The Ripper? -Naib nhướng một bên mắt lên thách thức-Hahah! Coi bộ ngươi có vẻ chán sống rồi đây? -Jack giơ móng vuốt lên đe dọa-Để xem…-Naib vẫn giữ bộ mặt ấy-Nhưng bây giờ giết ngươi có vẻ hơi vội nhỉ? Trông ngươi cũng rất giống một cậu nhóc nào đó mà ta đã từng gặp vào ngày hôm ấy…-Jack nâng cằm cậu lên ngắm nghía xung quanh -Ngày hôm ấy? Cậu nhóc?…này! Ngươi có phải là lão già hôm đó dám xoa đầu ta không? -Naib nhớ lại gì đó mà liếc gã-Ngươi thú vị thật! Toàn khiến ta từ bất ngờ này sang bất ngờ khác! Thì ra là nhóc…-Trái Đất cũng tròn thật? Thế ngươi cũng đang có ý định trả đũa ta? -Có lẽ hoặc không! Ngươi đã biết ta là Jack The Ripper? nhưng ta sẽ khiến ngươi phải ngậm miệng lại ! -Jack vươn vuốt lên chuẩn bị xé xác cậu thành từng mảnh -Cũng khá đấy! Với kinh nghiệm lâu năm trong nghề thì kĩ thuật né tránh và phản đòn đối với Naib cũng chỉ là chuyện nhỏ. Naib vươn đao lên định đâm hắn, hắn cũng một lần nữa tấn công cậu…đây chắc chắn là đòn chí mạng đối với cả hai người, khi đao đã vươn lên vuốt đã nhuốm máu nhưng có vẻ như cả hai như chậm lại một nhịp mà dừng lại.-Wow, Quý ngài bé nhỏ đây lại muốn giết chết ta bằng cách này à? -Jack nhếch mép-Ngươi thì sao? Sao lại dừng tay? -Naib mở to mắt nhìn gã-Cử chỉ, động tác tuyệt lắm đó nhóc! Có lẽ ta nên hẹn dịp khác mà giao đấu nhỉ? -Jack thu móng vuốt cũng không quên làm sạch lại vũ khí -Ngươi tính bỏ chạy một lần nữa sao? -Naib khiêu khích-Bỏ chạy? Hahah! Để xem…Đột nhiên hắn lao nhanh về phía trước nhanh chóng bắt được cậu ghì vào tường.-Cái loại tốc độ gì đây?…Ưm…-Sao nào? Ta bắt ngươi dễ như trở bàn tay thế này…có thật là Lính đánh thuê không đấy? -Jack liếc nhìn xung quanh thân ảnh nhỏ bé đang bị ghì vào tường-Thật hay không thì không lẽ ngươi nhìn trang phục ta đang mặc mà cũng không biết? -Ừ nhỉ? Lính đánh thuê cũng phải cần có sự dẻo dai, khéo léo để luồn lách vào những vụ kiếm lợi cho mình…-Hắn lại nhìn chằm chằm vào người cậu -Thả ta ra! Trước khi ta đấm bay lão già chết tiệt nhà ngươi! -Naib cau có dãy dụa-Nãy giờ ta cũng nhịn ngươi đủ lắm rồi! Nhưng với phong cách của một quý ông lịch lãm ta nên cần có sự hoàn hảo và thanh lịch…để dạy dỗ quý ngài láo xược đây…-Jack buông lõng tay cậu ra sau đó lại siết chặt -Ui…đau! Chuyện gì…-Naib cảm giác như có một bàn tay đang luồn vào từ thắt lưng dần dần lên cao-Ngươi…lại tính giở trò gì? Dừng lại ngay! -Naib khuôn mặt đỏ bừng vì giận -Đừng có hoảng chứ? Quý ngài…ta chỉ đang khám xét xem cơ thể của một vị Lính đánh thuê sẽ trông như thế nào thôi! Mềm mại hay cứng cáp? Quyến rũ hay cường tráng? Jack tiếp tục luồn tay vào trong, ngón tay cảm nhận được như có một hạt lựu đỏ nhô lên giữa những mảng da thịt lác đác vài vết sẹo nhỏ xung quanh, trắng nõn kèm theo đó là múi bụng săn chắc.-Đừng……Aa…bỏ ra coi! -Naib tiếp tục dãy dụa, chân vô thức đá vào người gã một cú đau điếng -Cơ thể ngươi cũng hoàn hảo đấy! Không hổ danh là Lính đánh thuê~~! -Jack cười mỉm-Giờ thì bỏ ta ra…được chưa? -Naib cố dùng sức đẩy hắn raJack lập tức bỏ tay ra khỏi người cậu, trong phút chốc đã biến đi mất hút. Để lại khung cảnh sương mù dày đặc, tối mịt, u ám và mùi tanh của máu, thứ đó cũng đã vô tình dính vào áo cậu…-Cái tên chết tiệt! Cứ tưởng chưa hết hôm nay mà đã lên bàn thờ hít nhan với ngắm gà khỏa thân rồi! -Naib ngồi khụy xuống thở dài -----Sáng hôm sau------Naib thức dậy với một tâm trạng không mấy tỉnh táo, mắt còn vươn một chút quầng thâm…chắc hôm qua cậu vẫn không thể ngờ được bản thân lại đối mặt với gã sát nhân nổi tiếng khắp thành phố LonDon với 5 vụ án gây hoang mang, chấn động lúc bấy giờ.Naib đi vào phòng tắm nhìn thẳng vào gương.-Mắt mình lại có quầng thâm rồi? Chắc tại mình căng thẳng quá chăng? -Naib suy nghĩ rồi với lấy dụng cụ và vệ sinh cá nhân.Sau khi chuẩn bị xong thì cậu nhìn lên đồng hồ.-Từ đây đến đó chỉ mất vài phút…sẽ kịp! -Naib với lấy đồ đạc rồi nhanh chóng lên đường Vì làm chung nên Naib và Eli thường xuyên gặp mặt nhau, thuận đường đến tiệm bánh của Aesop mà chào hỏi. Lúc nhỏ bọn họ còn là những đứa trẻ ngây thơ, thích quậy phá mà giờ đây ai nấy đều có cho mình một công việc riêng để phục vụ đời sống của bản thân.Naib vừa đi vừa ngó nghiêng xung quanh cảnh vật vẫn bình yên như thường lệ…trừ buổi tối đẫm máu ngày hôm qua, cậu chuẩn bị qua chào Aesop thì bỗng nhìn thấy một ai đó trông rất quen thuộc đang ngồi uống trà trong đó…dáng vẻ này…không lẽ. Naib vội trốn đằng sau Eli để đề phòng, đồng thời cố gắng nhìn rõ khuôn mặt và dáng vẻ người kia.Bỗng gã đứng dậy đi đến quầy nói gì đó với Aesop xong lại hướng ra phía cửa. Vì nhìn từ phía xa nên cậu đoán chắc chỉ là tính tiền cho gã thôi. Gã từ từ đến gần đến cánh cửa, Naib vừa hay nhìn thấy gương mặt gã…là ông chú đó!Cậu vẫn nấp đằng sau để quan sát, trốn tránh một lúc rồi vội rời đi. Aesop từ trong nhìn ra gương mặt tỏ vẻ khó hiểu về hành động của hai thằng bạn như đang lảng trách điều gì đó.Naib thở phào nhẹ nhõm khi đi qua, "tại sao mình lại nấp, trốn tránh hắn chứ?". -Này Naib! Lúc nãy trong tiệm có gì đó lạ sao? Nhìn mày như đang trốn tránh ai đó? -Eli nghiêng đầu thắc mắc-Không! Mày đừng để ý! Ta đi thôi!-Ừm! Nhưng cậu đâu biết…có ai đó nãy giờ đã quan sát cậu từ đằng xa mà nở nụ cười nhếch mép."Ta lại gặp nhau rồi!" …-Eli à! Mày có cảm thấy cuộc sống này quá nhàm chán không? -Cũng không hẳn! Mày đang có kế hoạch gì à?-Có lẽ…khoảng 2 ngày sau tao sẽ làm một cái gì đó vui vẻ với 3 đứa tụi mình chẳng hạn? -Cái gì đó? Vui vẻ? Mày định tụ tập lại đi ăn lẩu à?-Dạng vầy nhưng sẽ do chính chúng ta làm…tuy là lần đầu nhưng tao nghĩ cũng ổn áp. -Hình như mày từng học những thứ cơ bản rồi nhỉ? -Ừm! Nhưng tao chưa có dịp thử qua…hầu hết toàn mua đồ ăn nhanh hoặc có sẵn thì một ngày tao ngẫm nghĩ nếu không biết chút tài cán nào về nấu ăn giống Aesop thì cũng không ổn cho cái ví tiền của tao!-Mày nói cũng đúng! Tao cũng chỉ nấu được vài món cơ bản thôi! -Tuyệt! Vậy khoảng 2 ngày sau tao mang nguyên qua nhà mày! -Ừm! -Eli gật đầu-----2 ngày sau------Naib đang cầm điện thoại gọi cho Eli về kế hoạch của hai người vì họ có chung một mong muốn là sẽ lật đổ vị trí nấu ăn ngon nhất trong nhóm của Aesop. Khoảng 30phút sau, Naib đã nhanh chóng chạy đến chỗ hẹn đúng giờ.-Được rồi! Hình như là đây! -Naib nhìn sang thấy Eli đang vẫy tay-Naib! Vào thôi! -Ừm! -----Vào trong-------Mày đi mua đồ uống đi! Phần còn lại để tao! -Naib chỉ tay-Ok! Cả hai bắt đầu tản ra mua một ít đồ theo kế hoạch. Naib đang ngó nghiêng xung quanh thì cuối cùng cũng nhìn thấy quầy thịt tươi, cậu nhanh chóng chạy vào xem qua một lượt."Cái nào đây ta? Cái này đi!" -Naib vừa suy nghĩ vừa đảo mắt nhìn rồi chợt với tay để lấy một món thì bỗng có một bàn tay khác cũng chạm vào-Ồ? Aesop? -Naib? Mày đang làm gì ở đây vậy? -À! Tao chỉ đến đây mua một ít đồ ăn vặt thôi! Thấy nguyên liệu cũng khá tươi nên qua xem để trổ tài nấu nướng.-Ừm! -Nếu mày muốn lấy thì lấy đi! -Naib bỏ tay ra khỏi món đồ rồi nhìn sang hướng khácTrong lúc đóEli sau khi chọn đồ xong đảo mắt nhìn xung quanh tìm kiếm thằng bạn trong không gian khá đông đúc. Mất một lúc, Eli mới tìm thấy Naib và………Aesop? -Được rồi! Mày về cẩn thận! Chiều gặp! -Naib vẫy vẫy tay -Naib! -Eli chạy từ sau vỗ vào vai-Ồ! Mày xong rồi à? -Naib nhìn vào trong túi mà Eli đang cầm -Nãy tao có gặp Aesop tao bảo nó cùng tham gia cho vui! -Mày bảo tự nấu? Sao giờ lại kêu nó? -Eli thắc mắc-Không! Mày hiểu lầm rồi! Dù dì nấu ăn cũng cần phải có người giỏi như nó hướng dẫn cũng không tồi! -Mày quên tao rồi à? -Nhỡ mày không biết rõ về các món mặn thì sao? Tao thấy mày chủ yếu là học làm bánh là nhiều! Ít khi chạm tay vào đồ mặn.-Rồi rồi! Có gì tao nhìn nó học hỏi cho mà xem! -Eli đắc ý-Hừm…-----Chiều hôm đó------Naib đi đến chỗ của Aesop liền bấm chuông cửa-Aesop à!!!! -Naib từ ngoài vọng vàoNgười bên trong từ từ đẩy cánh cửa ra -Ồ? Aesop mày đã chuẩn bị gì chưa? -Eli giơ túi đồ của mình lên -Tao không ăn gì ngoài mì để chờ tối nhập tiệc cùng tụi bây! Đưa nguyên liệu đây! -Aesop chìa tay ra -Này! Đó là phần mua thêm cho đặc sắc nên giờ tụi tao có cần phụ giúp chút gì không? -Eli thắc mắc -Sao lại không? Đi theo tao vào bếp! Cả hai ngay sau đó lập tức bị lôi vào-Được rồi! Trước tiên! Eli! Mày chuẩn bị cái nồi và vài cái dĩa đi! Còn mày Naib! Vào làm sạch hải sản đi! -Rồi! -Cả hai đồng thanh-Woww! Công nhận hai người cũng làm tốt thật đó! -Aesop nhìn xung quanh -Tất nhiên! Vô dụng quá sau này ai cần tao nữa chứ! -Eli phồng má-Đúng đấy Eli! -Naib hô to-Rồi chú tâm vào chút đi! Sắp xong rồi! *20phút sau*-Ok! Bây giờ bắt đầu nhập tiệc! -Naib nói lớn, trong lòng phấn khích, hào hứng như một đứa trẻ-Chưa được! -Aesop bước vào cắt ngang bầu không khí-Sao cơ? -Naib thắc mắc -Mày chưa bỏ đồ ăn vào thì sao mà nhập tiệc được? -Aesop bất lực-Được thôi! Chuyện nhỏ…Aesop nhìn vào trong túi đồ của tụi bạn mang đến thì nhăn mặt.-Này! Naib! Tao đã bảo mày đừng uống rượu bia các thứ cơ mà? Naib ngơ người nhìn Eli nở nụ cười thâm hậu : "Quả là bạn tốt của tôi rồi! Good job!", Naib giơ ngón tay cái lên.Aesop nhìn biểu hiện của hai đứa bạn thì lắc đầu, sau đó nhanh chóng mở tiệc.Sau bữa tiệc đó mọi thứ đều êm xuôi, Naib miệng lẩm bẩm có vẻ là say rước rồi.-----Sáng hôm sau------Thôi tụi tao đi nha! -Naib và Eli tiến ra cửa -Ừm! -Aesop chỉ nhìn theo bóng lưng hai thằng bạn đến khi đóng cửa…-Phù~~Đêm qua quả thật là tuyệt vời! -Eli hớn hở đôi má ửng hồng vì thích thú-Ừm nhỉ? Hahah…-----Tối đó-----"Hi vọng hôm nay thi hành nhiệm vụ sẽ không gặp gã chết tiệt đó nữa." Naib ngồi xuống nghỉ ngơi trên người lấm lem vài vết bùn đất, gương mặt do bất cẩn nên bị vết thương nhỏ ngay má. Bỗng mọi thứ xung quanh Naib đột nhiên xuất hiện làn khói trắng kì lạ như hôm đó. Naib tặc lưỡi, khuôn mặt nheo lại lấp tấm vài giọt mồ hôi tiết ra vì mệt."Chậc! Đúng như mình nghĩ…gặp tên đó mất rồi!"Bóng người cao lêu nghêu dần dần tiến đến, nhưng hôm nay gã có gì đó rất khác…trên người dường như chưa có vướng một giọt máu nào…Tại sao?"Quả thật gã quyết tâm hôm nay sẽ kết liễu mình đầu tiên à?"Naib từ từ đứng dậy chuẩn bị đối phó với tên này còn khó nhằn hơn làm nhiệm vụ.-Hah! Ta biết ngươi sẽ xuất hiện ở đây rồi! Muốn giết ta thì cứ giết đi…-Naib khiêu khích-Ta nói rồi! Ta không có hứng giết ngươi…-Jack áp sát vào cậu thì thầm-Hôm nay ngươi ăn chay à? Nhìn trông không giống một kẻ sát nhân gì cả. -Naib nhướng mày-Chỉ là ta chưa tìm được mục tiêu thích hợp…-Jack đưa tay vuốt cằm-Hừ…nực cười…-Naib lườm gã Cậu cảm nhận được cơ thể mình từ từ bị nhấc bổng lên và bị vác ra sau lưng gã.-Thả ta ra! Ngươi muốn giết thì đi ra chỗ nào vắng vẻ hơn tí ấy! -Naib vùng vẫy đá vào người gã Với tốc độ chớp nhoáng được nâng cao thông qua lớp sương mù Jack đột nhiên ghì cậu vào tường. Naib giương đôi mắt lên nhìn chằm chằm, gã loay hoay một lúc rồi nhìn thẳng vào mắt cậu-Liệu quý ngài đây có thể đáp ứng được không?……hãy trở thành vợ của ta! "Ể?"
Thân ái
Thân ái
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com