Joongdunk Pondphuwin Nc21 Friend With Benefit
"Banh rộng chân ra."Phuwin nghe theo lời người đàn ông đang áp trên người mình, chậm rãi mở rộng chân. Tay cậu hiện tại đang bị trói chặt vào thành giường bởi cái thắt lưng da của chính mình. Phía bên giường bên kia, anh trai cậu như một con thú hoang không ngừng ra vào thân thể trắng ngọc của người nằm dưới. Quay ngược trở lại thời gian trưa ngày hôm nay, khi cậu được ông anh kết nghĩa yêu quý rủ đi ăn nhẹ. Phuwin chợt nhìn thấy trên cổ hắn ta có một vết hickey đỏ thẫm, rõ ràng tới mức không muốn để ý cũng không được."Anh có người yêu rồi hả Joong?"Joong, người vừa được nhắc tới, cầm menu liếc dọc từ trên xuống dưới, sau đó order với nhân viện phục vụ, rồi quay qua trả lời cậu."Không, anh mày không có tâm trạng yêu đương.""Thế cái vết trên cổ anh là gì?"Joong sờ sờ lên cái dấu hôn đó, cười hà hà đáp lại."Chắc Dunk để lại rồi. Lần tới phải phạt.""Dunk là ai?" Phuwin đã gặp tất cả những người bạn của anh mình, và cậu chắc chắn rằng cậu chưa từng gặp qua người nào có cái tên như vậy."Bạn tình của anh." Joong đáp lại một cách thản nhiên.Bạn tình? Cậu biết ông anh này có lối sống khá thoáng, về phương diện đó cũng vậy, nhưng cậu không nghĩ hắn ta sẽ có bạn tình. Kiểu người mà chỉ đến với nhau vì nhu cầu tình dục, không có một chút cảm xúc nào khác."Mày đừng nhìn anh kiểu đó. Chẳng qua mày chưa tiếp xúc với tình dục bao giờ nên mày không hiểu được cái cảm giác nó mang lại thôi. Một khi đã dính vào là nghiện đấy."Joong cầm cốc nước chanh vừa được đặt lên bàn lên uống. Dòng nước mát lạnh khiến hắn cảm thấy thoải mái trong cái thời tiết nóng nực giữa hè này.Phuwin nhăn mày, cái tư tưởng này của hắn cậu không theo được."Anh không muốn có người yêu nhưng vẫn muốn được trải nghiệm đời sống tình dục, tình cờ Dunk cũng vậy. Quan hệ đối tác sòng phẳng, không ai thiệt cả, cũng chẳng phải gian dối với người nào. Chỉ cần trong lúc hợp tác, đối phương độc thân là được.""Mày cũng 19 rồi, anh đoán là mày cũng từng nghĩ tới mấy vấn đề đó. Con trai mà, luôn đi kèm với tình dục."Cũng không sai. Phuwin nhiều lần đã nghĩ tới việc về sau mình sẽ có người yêu thì bước đó cần phải làm gì. Thực ra với cậu, đối phương là nam hay nữ không quan trọng, chỉ cần có tình cảm với nhau là có thể ở bên nhau rồi. Nhưng cậu chỉ muốn làm với người mình yêu, chứ không phải một người ất ơ nào đó không quen biết.Những lời hắn vừa nói cậu không thể tiêu hóa."Mày muốn thử không?""What the fuck bro?" Phuwin nhướng mày. Joong rút trong túi ra bao thuốc lá, lục tìm bật lửa rồi châm nó lên, phả làn khói vào trong không gian."Không sớm thì muộn mày cũng phải làm điều đó. Giờ tập làm quen không phải sẽ tốt hơn à? Khi nào mày có người yêu thật, lúc ấy mày sẽ không bỡ ngỡ nữa.""Em xin kiếu.""Tao nói thật đấy. Mày sẽ không muốn bị người yêu mày chê rằng mày không có kỹ năng đâu. Tao bị rồi, đéo vui vẻ cho lắm."Phuwin ngập ngừng. Thực ra hắn nói cũng không phải là vô lý. Bị chê cười khi bắt đầu bước đó thì cũng nhục lắm. Nhưng mà làm chuyện đó với một người xa lạ thì có hơi...Joong dụi tàn khói thuốc vào gạt tàn trên bàn, bật cười trước phản ứng của cậu. Em hắn vẫn luôn dễ lay động như vậy. "Thế này đi. Tối nay anh lên bar gặp Dunk, cậu ấy có thể sắp xếp một người giúp mày. Người quen của anh, mày không cần lo lắng nhé, ok không?"Thời gian chuyển qua buổi tối. Âm nhạc xập xình trong quán bar khiến Phuwin đau đầu. Nói thật thì mấy nơi này không hợp với cậu, cậu không thích sự ồn ào. Joong gọi cho cậu một ly cocktail, nói cậu cứ ngồi đây chờ với hắn. Cậu đưa mắt nhìn quanh. Trên sàn nhảy, các cơ thể uốn éo theo điệu nhạc, cọ sát vào nhau suồng sã không giấu diếm. Hình như có cả mùi cần sa thì phải."Ở đây."Cậu ngước nhìn lên theo cánh tay đang vẫy của Joong. Tiến tới gần họ là hai người con trai có chiều cao gần bằng nhau, và cả hai đều rất đẹp. Cậu nghe anh trai mình gọi tên 'Dunk' với người có gương mặt xinh đẹp và làn da trắng sáng. Tóc đen được cắt ngắn cùng hai má phúng phính rất đáng yêu. Dunk ngồi xuống cạnh Joong, mỉm cười."Hôm nay thế nào lại mang em trai đi đổi gió thế này?"Joong khoác tay lên vai người kia, kéo sát y về phía mình. "Cho em nó vào đời."Dunk đảo tròn mắt, rồi nở nụ cười xinh với Phuwin."Phuwin phải không? Joong có nói với anh về em rồi. Anh tên Dunk nhé. Còn đây," Y chỉ tay vào người con trai còn lại đang ngồi đối diện cậu. "Đây là Pond, bạn thân anh. Đều là người quen cả, em cứ thoải mái nhé."Phuwin gật gật đầu, đưa mắt nhìn người tên Pond kia. Anh có khuôn mặt nam tính góc cạnh, đẹp trai hệt như một diễn viên hạng A. Đôi mắt anh tựa hồ sâu thăm thẳm khiến cậu như bị hút vào đó. Khi anh cười lên, hệt như ánh mặt trời rực sáng. Một vẻ đẹp có lẽ là một chín một mười với ông anh quý hóa của cậu.Bốn người trò chuyện làm quen hơn một tiếng đồng hồ. Có hơi rượu nên nói chuyện cũng dễ hơn. Phuwin cũng đã dần quen với Pond, và cậu thấy anh là một người có tính cách tươi sáng, hòa đồng và vui vẻ. Pond cũng rất chăm sóc cậu, liên tục hỏi cậu cần gì hay không, muốn gì hay không. Một mẫu bạn trai lý tưởng cho rất nhiều người.Khi bầu không khí trong quán bar được đẩy lên cao trào nhất, cũng tới lúc bốn người họ rời bàn, đi về phía phục vụ để thuê phòng, sẵn sàng cho cuộc vui của đêm nay."Cho hai phòng đơn.""Không." Joong ngắt lời Dunk. "Một phòng đôi."Ba người còn lại đồng loạt quay qua nhìn hắn. Hắn chỉ nhún vai. "Lần đầu của em trai tao, tao phải giám sát chứ. Nhỡ mày làm đau em tao, tao còn biết đường đi triệt mày."Dunk ngây ra một lúc rồi cũng hiểu ý, đánh nhẹ vào bàn tay đang khoác trên vai mình. Pond có lẽ cũng bắt được sóng não, lắc đầu rồi cười nhẹ. Chỉ có mình Phuwin là không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Mắc gì phải chung phòng với đôi kia? Khi hoàn hồn lại cũng là lúc cậu đang ở trong phòng. Căn phòng đôi này được thiết kế khá đặc biệt. Giữa hai chiếc giường là một tấm rèm cỡ lớn hiện đang được mở ra, có thể kéo lại để ngăn cách thành hai phòng đơn riêng biệt. Hai bên sẽ không thể nhìn thấy nhau, nhưng đương nhiên vẫn có thể nghe được.Người nào làm kiến trúc cho nơi này cũng quá biến thái rồi.Joong ngồi lên chiếc giường gần cửa sổ, xoay xoay cái cổ cho đỡ mỏi. Dunk đi tới bàn đầu giường cầm chai nước lên ngửa cổ uống, Pond cũng ra ghế sofa ngồi duỗi chân. Chỉ có mình Phuwin đứng đó nhìn chằm chằm vào anh mình.Thằng anh bại hoại chết tiệt."Ơ, đứng đực ra đó làm gì? Mày chờ gì từ anh?" Joong nhướn mày hỏi. "À, mày không biết phải làm thế nào? Không sao, để anh làm mẫu."Dứt lời, hắn kéo Dunk quỳ trước mặt mình. Dunk cũng vô cùng tự nhiên mà cởi thắt lưng cùng zip quần hắn xuống, lôi ra cự vật cương cứng gân guốc. Y vuốt ve lên xuống vài cái rồi vươn lưỡi liếm một đường từ gốc tới đỉnh. Y nhổ một chút nước bọt lên đó tạo bôi trơn, rồi ngậm tất cả vào miệng. Khuôn miệng nhỏ chật chội của y khiến hắn không nhịn được mà rít lên thành tiếng. Hắn vuốt nhẹ tóc cậu, cúi nhìn cái đầu đang nhấp nhô nơi thân giữa của hắn.Phuwin quan sát một màn này mà mặt nóng bừng. Sao bọn họ có thể tự nhiên như chốn không người vậy? Cậu không phải chưa từng nhìn qua cái đó của anh mình, nhưng đó là khi cả hai còn bé, còn cởi truồng đi tắm cùng nhau ngoài sân. Còn hiện tại đều đã trưởng thành rồi, khác hoàn toàn với lúc đó. Anh cậu như vậy cũng quá vô tư đi.Tiếng nước bọt nhóp nhép dội thẳng vào màng nhĩ cậu. Phuwin mặt đã đỏ nay càng đỏ hơn khi thấy biểu cảm trên gương mặt xinh đẹp của Dunk. Không còn dáng vẻ thân thiện như hồi nãy, y lột xác hoàn toàn thành một con người dâm đãng với hai mắt long lanh đẫm nước, cổ họng phát ra vài tiếng rên ư ử khi Joong đẩy sát đầu cậu vào vật đàn ông của hắn. Phuwin không chịu được đành quay mặt đi, ngồi yên trên giường còn lại, không dám nhúc nhích.Pond ngồi trên sofa chứng kiến toàn bộ không khỏi bật cười. Con thỏ nhỏ này còn quá ngây thơ. Vậy hôm nay anh sẽ là người phải dẫn dắt cậu từng chút một đây.Anh đi tới bên cậu, xoa xoa hai má đang gần như bốc cháy của Phuwin, nhẹ giọng nói."Đừng sợ, anh không như chúng nó đâu."Joong nghe thấy được, tay vẫn ở trên đầu của Dunk, nhếch mép. "Chó chê mèo lắm lông."Pond trực tiếp bỏ qua lời nói của hắn, quỳ xuồng đối mặt với cậu, mỉm cười."Anh sẽ thật nhẹ nhàng, nhé?"Phuwin gật gật đầu. Nói thật thì hiện tại cậu cũng không biết phải làm gì ngoài gật đầu cả. Đầu cậu không nghĩ được gì hết, bên tai chỉ tràn ngập những âm thanh dâm mỹ phát ra từ phía giường bên kia. Cậu lại đưa mắt lên nhìn, phát hiện cả hai người họ đều đã bán khỏa thân. Dunk ngồi trên người anh trai cậu, đưa mông cọ cọ lên phần đàn ông của hắn, còn môi thì dán chặt vào cổ hắn. Cậu căng thẳng tới hít thở không thông, lại cúi mặt xuống. Pond khẽ lướt tay qua môi cậu, dịu dàng hỏi."Anh hôn em được không?"Sau khi nhận được sự đồng ý của cậu, Pond từ từ hôn lên cánh môi hồng kia. Môi cậu rất mềm, rất ngọt, có lẽ do cậu bôi son dưỡng. Anh có thể cảm nhận được sự run rẩy trong nụ hôn của cậu, trong lòng cảm thán đáng yêu quá. Anh dùng lưỡi cạy đôi môi đang khép hờ của cậu, luồn lách vào bên trong khám phá. Đầu lưỡi anh chạm phải cái lưỡi đang nằm yên của cậu, có thể cảm thấy chút dư vị của cồn. Anh cuốn lấy nó, dẫn cậu vào bản nhạc tình ái mà anh viết lên. Môi lưỡi triền miên, tiếng nút lưỡi vang lên khiến cậu xấu hổ khi nghe thấy. Nụ hôn này hoàn toàn do Pond làm chủ. Anh dẫn dắt cậu từng chút một, khiến đầu óc cậu trống rỗng. Kỹ thuật hôn của anh khiến Phuwin không nhịn được mà 'ưm' một tiếng trong cổ họng.Cậu trợn tròn mắt, không tin được mình vừa phát ra âm thanh đó. Pond nhìn thấy, bật cười trong bụng, tiếp tục nụ hôn trong khi chậm rãi đẩy ngã cậu ra giường và áp mình lên trên. Nụ hôn chỉ được kết thúc khi anh nhận ra Phuwin sắp ngạt thở. Anh rời cậu ra, nhìn cậu hơi hé miệng cố lấy lại nhịp thở. Đôi môi hồng giờ đã đỏ lên, căng mọng vì bị cắn mút. Điều đó càng khiến cậu đẹp hơn vài phần. Pond đặt một nụ hôn lên trán cậu, tay lần xuống phía dưới mà vuốt ve eo cậu qua lớp áo phông mỏng. Phuwin có vòng eo thon, không chút mỡ thừa. Pond trượt dần nụ hôn xuống cổ cậu, hơi cắn nhẹ lên đó, để lại vài vết hôn hơi ửng hồng mà anh nghĩ tới sáng mai nó cũng sẽ hết thôi. Anh vén áo cậu lên, nhìn ngắm cơ thể đẹp đẽ của cậu. Người Phuwin không quá cơ bắp nhưng cũng không gầy, rất cân đối. Hai điểm hồng hồng xinh xinh trên ngực cậu như mời gọi anh, khiến anh không kìm được mà cúi xuống ngậm nó vào miệng chơi đùa."A..."Phuwin vội lấy tay bịt miệng. Cảm giác này lạ quá, cậu chưa từng trải qua. Nó cứ buồn buồn, hơi rùng mình khi anh đảo lưỡi quanh đầu ngực cậu.Nhưng cậu cũng không ghét nó. Ngược lại còn cảm thấy khá dễ chịu."A... Ư... Please, faster..."Giọng rên của Dunk lại một lần nữa thành công khiến cậu chú ý. Hiện tại y đang quỳ trên giường, để mặc cho Joong ra vào nơi riêng tư từ đằng sau, còn bản thân thì ngửa cổ kêu la một cách thỏa mãn. Tiếng giường cót két theo từng chuyển động của hắn. Hắn một tay cầm cổ tay y khóa ở sau lưng, một tay giữ eo y mà liên tục ra vào đầy thô bạo. Và dường như Dunk cảm thấy rất thích về điều đó, bằng chứng là mỗi lần hắn vỗ vào mông y, y đều rên ngày một lớn.Phuwin nuốt nước bọt cái ực, tay vô giác nắm chặt gia giường. Pond thấy vậy liền hôn vào má cậu, trấn an."Đừng để ý đến họ, chỉ cần tập trung vào anh thôi."Giọng nói trầm ấm của anh như có ma lực khiến Phuwin quên hết mọi căng thẳng. Cậu dần nới lòng bàn tay đang vò nát tấm trải giường. Pond hôn lên môi cậu thêm một lần nữa, bàn tay to lớn trượt dần xuống đũng quần cậu. Khi Pond định tháo thắt lưng của cậu, Phuwin vội bắt lấy tay anh, đưa ánh mắt đầy lo lắng nhìn anh."Tin anh."Rồi anh luồn tay vào bên trong quần cậu, nắm lấy vật đang ngủ yên. Phuwin lần đầu được dạ thịt người khác tiếp xúc nơi riêng tư, ngượng ngùng đưa hai tay lên ôm mặt. Pond vuốt vuốt vài cái khiến cái đó của cậu bị kích thích mà từ từ ngẩng dậy. Phuwin cắn chặt môi ngăn không cho bản thân phát ra bất cứ một tiếng động nào. "Đừng cố kìm nén. Hãy cứ rên lên khi cảm thấy thỏa mãn, không ai đánh giá em cả."Phuwin chợt ôm lấy cổ anh, vùi mặt vào tấm ngực rộng kia mà thút thít. Cậu không thể đánh lại cảm xúc ở bên trong mình hiện tại. Nó quá mãnh liệt. Bàn tay anh tuốt vật đó của cậu khiến cậu sung sướng không thể kiềm chế. Phuwin rên ư ử vài tiếng nhỏ trong cổ họng, vẫn ôm chặt cứng đối phương."A... Ha..."Lực tay của Pond ngày càng nhanh và mạnh, Phuwin không chịu nổi mà rên lên ngày một to. Cộng thêm tiếng da thịt va chạm bạch bạch từ giường bên cạnh càng kích thích bộ não của cậu. Phuwin cong người lên, một màu trắng xóa hiện lên trước mắt. Pond rút tay ra khỏi quần cậu, trên đó dính đầy dòng tinh dịch trắng đục của cậu."Em xin lỗi..." Cậu lí nhí."Tại sao em phải xin lỗi? Em đã làm rất tốt mà." Pond lấy giấy ăn để trên tủ đầu giường lau đi bàn tay nhớp nháp của mình. Phuwin thấy Pond không hề chê trách mình, lòng thầm cảm ơn anh. Pond thật dịu dàng, và ai có anh trong cuộc đời đều sẽ rất hạnh phúc."Ugh, em chặt quá babe. Dù đã bị anh chơi qua bao nhiêu lần, cái lỗ của em vẫn chặt như lần đầu vậy." Joong ghé sát tai Dunk, phả hơi thở nóng bỏng lên đó. "Your hole is such a gift."Joong vẫn nhịp nhàng đưa đẩy hông, mắt không rời khỏi tấm lưng trần của Dunk mà lên tiếng."Có qua thì phải có lại. Mày không định để cho bạn anh thiệt đâu đúng không, Phuwin?"Phuwin giật mình khi nghe tên mình được nhắc đến. Cậu thầm trao ánh mắt chửi thề cho hắn, rồi lại quay qua nhìn anh. Pond xua tay bảo rằng không cần, hãy kệ lời Joong nói. Nhưng hắn đâu có tha."Phong cách làm tình của mày hôm nay hơi lạ đấy Pond. Bình thường mày không nhân đạo như thế này đâu."Pond giơ ngón giữa lên gửi bạn mình, nhưng hắn nào để ý. Cái hắn để ý bây giờ là cặp mông trắng mẩy của người trước mặt hắn thôi. Chết tiệt, Dunk chính là cực phẩm trong lòng hắn."Anh... Ừm... Anh cần em giúp gì không ạ?" Phuwin dè dặt hỏi."Kệ nó đi." Pond lắc đầu, hôn chụt lên má cậu."Anh có thể... hướng dẫn em không? Em không biết phải làm gì cả."Pond bật cười. Cái người này dễ thương chết mất. "Không, em không cần phải làm gì hết. Hôm nay cứ để anh. Em chỉ cần tận hưởng thôi."Rồi anh lại áp sát người cậu, kéo cậu vào một nụ hôn sâu thêm lần nữa. Pond khẽ cởi quần cậu xuống, lộ ra đôi chân dài mảnh khảnh cùng cái vật nhỏ đã ỉu xìu do vừa bắn ra. Anh rời khỏi cậu, lấy gel bôi trơn phủ lên các khớp ngón tay mình, rồi đặt lên cửa mình của cậu.Phuwin run run nắm lấy áo anh. Pond lại hôn trấn an cậu lần nữa, rồi từ từ tiến một ngón tay vào bên trong cơ thể cậu. Phuwin căng cứng người. Cảm giác này khó chịu quá, tuy không quá đau nhưng cậu không thích nó. Pond để cậu thời gian thích ứng, rồi chầm chậm di chuyển ngón tay ra vào. Phuwin nhăn mặt, thì ra làm tình với con trai là thế này à? Âm thanh nhóp nhép của nước không biết từ cậu hay từ giường bên cạnh phát ra khiến Phuwin ngượng chín mặt.Khi Pond cảm giác cậu đã dần quen với cảm giác có dị vật bên trong cơ thể, anh thêm lần lượt 2 ngón tay nữa vào, quan sát biểu hiện của cậu. Có vẻ như cậu không thấy khó chịu như lúc đầu nữa. Cơ mặt cậu dần giãn ra, tay vẫn túm lấy góc áo của anh. Tay anh bắt đầu di chuyển nhanh hơn, Phuwin không nhịn được mà kêu lên vài tiếng. Cậu cũng không biết mình kêu vì đau hay vì gì khác, nhưng cậu nghĩ, lát nữa tới bước cuối cùng chắc cũng chỉ đau thế này thôi. Vẫn trong tầm kiểm soát.Pond rút 3 ngón tay ra khi anh thấy đã nới lỏng đủ. Anh tự thoát y bản thân, quỳ trên giường trước chân cậu. Phuwin lúc này mới được chiêm ngưỡng cơ thể anh. Bờ vai rộng, ngực căng, cơ bụng số 11 hoàn hảo. Và đập vào mắt cậu là cái thứ đang dựng đứng ở giữa thân anh. Kích cỡ của nó khiến cậu nuốt nước bọt vì lo sợ. Thứ to lớn đó là thứ sẽ nằm trong người cậu vài phút tới ư? Sao có thể?"Mày nên trở về đúng cái cách mày làm tình đi Pond. Không giống mày chút nào hết." Joong, người giờ đây đã ngả lưng xuống giường cho người kia tự do cưỡi lên, nói. "Cho dù tao thương em trai tao thật, dù gì cũng là lần đầu của nó, nhưng mày đang giả tạo quá đấy."Dunk đánh bốp một tiếng vào ngực hắn, trừng mắt. Joong vội cười giả lả lấy lòng người đẹp, rồi nâng hông y thúc mạnh lên khiến y ngửa cổ rên. Hắn kéo người cậu xuống sát với mình, chà đạp đôi môi đã sưng lên. Dunk vẫn rên rỉ trong nụ hôn, cầm hay tay hắn đặt lên mông mình. Joong cười thỏa mãn, nhào nặn cặp mông trắng tới biến dạng.Con mẹ nó, dâm đãng chết đi được.Phuwin không dám nhìn qua bên đó, ánh mắt dán lên khuôn mặt anh."Vậy... Bình thường anh hay làm thế nào?""Em không muốn biết đâu." Hắn xoa đầu cậu."Em muốn... Anh hãy là chính anh được không? Lần đầu của em... Phải thật ý nghĩa."Pond thở dài. "Em chắc chưa?"Phuwin không ngần ngại mà gật đầu. Pond đã ôn nhu với cậu suốt từ lúc gặp tới giờ, anh đã giúp cậu quá nhiều rồi. Cậu cũng nên để anh thỏa mãn chứ.Chắc cũng không đến nối dâm dục như ông anh của cậu đâu."Vậy anh xin lỗi trước nhé."Khi Phuwin chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, tay cậu đã bị trói chặt lên thành giường bằng thắt lưng da của chính cậu. Cậu đưa mắt nhìn anh muốn hỏi anh đang làm gì, Pond không đáp lại mà trực tiếp cắn mạnh lên cần cổ trắng ngần của cậu khiến cậu 'a' lên một tiếng, hình thành dấu hôn rất đậm mà chắc chắn không thể xóa trong một tuần sắp tới. Anh vươn lưỡi ra liếm thành phẩm của mình, rải nụ hôn thô bạo khắp vùng cổ cậu, rồi dần xuống ngực, xuống bụng, rồi dừng lại trước cái đó của cậu. Anh nâng chân cậu lên, hôn lên cùng da mỏng trong đùi non, tặng nó vài dấu hickey tím đỏ, trước khi đưa lưỡi ra liếm cửa mình của cậu. Phuwin mở to mắt nhìn sự biến đổi từ một người dịu dàng thành thô bạo của anh. Dường như anh lúc này và năm phút trước thôi là hai con người hoàn toàn khác nhau. Pond lại đưa ngón tay vào thám hiểm bên trong cậu lần nữa, nhưng lần này anh hoàn toàn dùng tay không, không hề có sự hỗ trợ của dịch bôi trơn. Điều này khiến Phuwin khá rát, nhưng vẫn có thể chịu được. Anh đút cùng một lúc 3 ngón, khuấy đảo vách thịt chật chội."Ưm..."Pond hôn vào tai Phuwin, phả vào đó chất giọng nam tính."Tiếng rên kích thích như vậy thì không nên giấu đâu. Phát hết ra, anh muốn nghe."Rồi anh lại tăng nhịp ra vào của cổ tay. Phuwin cong người lên bởi cảm giác lạ lùng, miệng tự động rên lên không ngừng. Cậu cũng không hiểu nổi mình, nhưng sự sung sướng này là không hề nói dối.Pond rút tay ra, đổ một lượng lớn gel lên vật đàn ông của mình rồi trầm giọng ra lệnh. "Banh rộng chân ra."Phuwin nghe theo lời người đàn ông đang áp sát bên trên mình. Pond đặt cái đó trước cửa mình của cậu, không một lời cảnh báo, trực tiếp tiến vào. Phuwin oằn mình vì cơn đau. Cậu cảm giác như người mình bị xé toạc làm đôi. Cậu đau tới mức không dám thở, nước mắt chảy xuống hai thái dương."Thả lỏng người. Em kẹp chặt thế này là muốn anh tàn phế cả đời còn lại à?"Nhưng cậu không thể. Đây là lần đầu tiên cậu hứng chịu cơn đau như thế này. Nó như muốn giết cậu, đau tới chết đi sống lại. "Hít thở đi." Pond dùng tông giọng dịu dàng an ủi cậu, khiến cậu như ma xui quỷ khiến mà nghe lời. Cậu dần thở ra, cơ thể cũng từ từ thả lỏng. Nhưng vẫn đau như vậy."Rôi em sẽ quen thôi." Pond mỉm cười, bắt đầu thúc hông vào trong cậu. Đầu tiên chậm rãi, rồi nhanh dần.Nói thật thì Pond thích sự chật chội này. Nó bao quanh cái đó của anh, kích thích từng thớ thịt. Phuwin không phải người đầu tiên anh làm tình, nhưng là người duy nhất mang lại cho anh sự thỏa mãn này. Lỗ nhỏ lần đầu được khai phá cứ ngậm chặt lấy anh không buông. Chủ nhân của nó co rút không ngừng để tiếp nhận kích thước to lớn của dị vật. Phuwin nhắm chặt mắt, mồ hôi rịn ra khiến tóc mái cậu ướt đẫm, tăng thêm vài phần quyến rũ. Tay cậu bám vào cái thắt lưng da đang trói mình, móng tay in hằn lên đó. Cậu có đau, đau muốn chết, nhưng xen lẫn trong đó là một sự sung sướng không thể phủ nhận."A... Ha..." Pond hài lòng khi nghe thấy tiếng rên của cậu. Anh giữ lấy hông cậu, đưa đẩy liên tục ở phía dưới. Nước từ chất bôi trơn chảy ra, thấm ướt một mảng ga giường trắng. Phuwin cong người đón nhận từng đợt khoái cảm do tình dục mang lại. Cậu đã hiểu tại sao anh họ cậu lại nói rằng tình dục dễ nghiện. Cậu đang trải nghiệm nó, và cậu thích nó.Không, cậu yêu nó."Ư..."Lưỡi cậu hơi thò ra khi đôi môi cậu hé mở. Đôi mắt nhắm hờ đầy hơi nước. Mồ hôi lấm tấm trên cơ thể, lấp lánh dưới ánh đèn vàng trong phòng. Tất cả đều được Pond thu vào tầm mắt. Anh không nhịn được mà lên tiếng trêu trọc."Nghe Joong nói em học trường quốc tế. Có thể nói anh nghe vài câu tiếng Anh không?"Phuwin không hiểu anh đang muốn làm cái gì. Cậu cau mày, nói trong tiếng rên."Just shut up and f*ck me."Câu nói ấy như chí mạng với Pond. Anh túm chặt lấy eo cậu khiến nó đỏ ửng, điên cuồng ra vào khiến Phuwin không tự chủ được mà mở mồm rên la. Pond rút cây gậy của mình ra gần hết, rồi lại đâm ngược trở lại, lút cán, lặp lại liên tục. Phuwin như thấy có dòng điện chạy dọc qua sống lưng khi cái đó của anh chạm vào một điểm trong cơ thể cậu. Tiếng rên của cậu ngày một dồn dập, ngày một to. Cậu hận không thể rút tay ra khỏi nút trói này mà cào cấu lên người anh. "A... A... Ha-"Rồi mọi thứ lại trắng xóa. Cái đó của cậu giật vài cái rồi bắn đầy lên bụng cả của mình lẫn đối phương. Cậu thở dốc, miên man nhìn lên trần nhà. Mồ hôi túa ra như tắm.Pond giải thoát cho đôi tay của cậu. Cái đó của anh vẫn cắm ở trong cơ thể cậu. Dường như nó không xìu đi tí nào, vẫn giữ kích thước to lớn đó.Anh chưa xong."Này." Khi Pond tính lật người Phuwin lại thì giọng nói bên cạnh khiến anh chú ý. "Không phiền nếu bọn tao tham gia cùng chứ?"!!! WARNING: 4SOME !!! AI KHÔNG ĐỌC ĐƯỢC CÓ THỂ DỪNG ĐƯỢC RỒI. VÀ YÊN TÂM, VẪN ĐÔI NÀO RA ĐÔI ĐÓ =))))) Joong đặt Dunk nằm xuống đệm, còn hắn áp người lên trên. Bên cạnh hai người là Phuwin đang trong tư thế quỳ gối, mặt úp xuống gối và mổng chổng lên trên. Cái giường dù to tới đâu cũng vẫn là giường đơn, bốn người đàn ông trưởng thành cùng nằm lên, da thịt vẫn sẽ chạm vào nhau không ít thì nhiều."Để tao xem mày có làm cho em trai tao rên to hơn Dunk không." Joong tuốt cái đó của mình, đặt trước cái lỗ đang co bóp của người dưới thân."Sở thích của mày cũng biến thái thật đấy. Lần đầu của em trai mày, mày chấp nhận hả?" Pond xoa nắn vòng eo thon của Phuwin. Joong nhún vai, lần đầu thì nên cho trải nghiệm cảm giác lạ nhất có thể, về sau chắc chắn cậu dù gặp tình huống như thế nào cũng không bất ngờ. Hắn tự cảm thấy bản thân là một người anh tốt.Pond chán nản lắc đầu, cái đó của anh đã sẵn sàng cho lần lâm trận tiếp theo rồi. Phuwin không bị rách, thật sự rất may mắn. Anh chậm rãi đẩy hông cho Phuwin tiếp nhận từ từ. Vào từ đằng sau thế này sẽ sâu hơn rất nhiều so với tư thế truyền thống, vì thế anh luôn ưa thích tư thế doggy này. Và anh nghĩ Phuwin cũng sẽ như vậy."Ha..."Dunk mở miệng rên ngay từ khi Joong mới đút vào. Đã làm tình với hắn không biết bao nhiêu lần, nhưng mỗi khi hắn tiến vào, y đều cảm thấy thỏa mãn như lần đầu tiên. Vật gân guốc của hắn luôn thích hành hạ y, chà đạp y, và y thích điều đó. Dunk là kiểu người mà càng đau, khoái cảm sẽ càng tăng. Một dạng khổ dâm.Ngay sau tiếng rên của Dunk là hàng loạt những tiếng da thịt va chạm ở phía bên cạnh cùng âm thanh trong trẻo nhưng gợi tình của Phuwin. Cậu nắm chặt lòng bàn tay, tận hưởng sự sung sướng mà anh mang tới. Cái cảm giác này còn hơn khi nãy rất rất nhiều.Âm thanh rên rỉ vang lên trong căn phòng lẫn lộn không biết của ai với ai. Pond nắm lấy eo cậu, kéo mạnh về phía sau, cùng lúc đó đẩy hổng thúc vào lút cán, khiến cái đó của anh tiến vào nơi sâu nhất bên trong cậu. Tiếng rên quyến rũ của cậu không một chút giấu diếm mà phát ra ngày một rõ ràng. Mà phía bên cạnh, giọng Dunk gần như sắp khản đi vì kêu rên quá nhiều. Y bám lấy bắp tay rắn chắc của Joong, cào nhẹ lên đó. Y biết làm như vậy sẽ kích thích hắn, và hắn sẽ càng mạnh bạo hơn. Y thích những lúc hắn thô bạo chiếm lấy mình.Chợt Joong ghé vào tai y nói khẽ:"Phuwin ồn ào quá. Em giúp anh bịt miệng nó lại được không?"Dunk nhìn hắn, rồi lại nhìn Phuwin đang nhắm mắt ngửa cổ tận hưởng khoái cảm. Y cười hắt ra, giơ tay kéo đầu Phuwin sát lại về phía mình, nháy mắt với cậu."Anh xin lỗi nhé."Nói rồi y phủ đôi môi mình lên môi cậu khiến cả Pond và cậu ngạc nhiên, còn Joong thì cười khoái trí. Nhưng rồi Phuwin cũng nhắm mắt lại, thả mình vào nụ hôn này. Môi Dunk mềm hơn Pond nhiều, còn có chút vị mặn của mồ hôi. Hai nụ hôn cậu vừa trải nhiệm này mang lại hai cảm giác khác hoàn toàn nhau. Nếu nụ hôn của Pond bá đạo chiếm hữu thì nụ hôn của Dunk lại nhẹ nhàng như cơn sóng vỗ bờ. Nhưng kỹ năng hôn thì ngang nhau. Phuwin như bị cuốn vào nụ hôn này, mê man không tìm thấy lối ra."Mày đừng nhìn tao, bố đéo hôn mày đâu." Joong nhếch môi khi thấy ánh mắt của Pond đang đặt trên người mình."Không, tao chỉ nghĩ, tại sao thằng biến thái như mày lại có em trai ngây thơ như Phuwin thôi."Tiếng môi lưỡi cuốn vào nhau cùng những âm thanh ma sát của xác thịt tạo nên một không gian nồng mùi tình ái. Dunk và Phuwin thi thoảng rên khẽ trong nụ hôn do phía dưới vẫn có dị vật đang ra vào. Hai người dứt nhau ra, hình thành một sợi chỉ bạc mảnh giữa môi của cả hai. Dunk đút hai ngón tay vào miệng của Phuwin, ra hiệu cậu hãy liếm nó. Đã dạy thì phải dạy đến nơi đến chốn. Phuwin không biết làm thế nào, cậu chỉ thực hiện theo bản năng. Cậu đảo lưỡi xung quanh hai đầu ngón tay, rồi lại ngậm toàn bộ vào. Cậu nhớ lại hành động của Dunk làm với Joong mà cậu đã vô tình nhìn thấy khi mới bước chân vào phòng, làm y hệt lại như vậy. Cậu cầm cổ tay Dunk, coi đó như một cái dương vật mà nhấp nhô đầu lên xuống. Cổ họng vẫn phát ra những tiếng rên đứt quãng do bị Pond xâm nhập ở đằng sau.Joong quan sát thấy một màn này, cảm thấy em trai mình cuối cùng cũng vào đời rồi. Hắn phấn khích mà ra vào liên tiếp thân dưới của Dunk khiến y oằn mình sung sướng. Ngón tay y vì thế mà vô tình chọc sâu vào họng của Phuwin khiến cậu suýt sặc. Nhưng cậu nhanh chóng bình ổn lại mà tiếp tục công việc của mình, luồn lưỡi qua kẽ hai ngón tay của y.Pond nhìn cảnh tượng dâm mỹ đó mà anh cũng sắp phát điên rồi. Phuwin học nhanh đấy, và thực hành cũng giỏi. Còn về đứa bạn của anh, Pond biết nó vốn lẳng lơ khi lên giường như anh không nghĩ nó lại tới cái mức này. Nhưng tất nhiên, anh sẽ không vì điều đó mà ăn tạp đâu. Anh có gu riêng của mình.Trùng hợp rằng Phuwin chính là gu của anh."Em giỏi đấy. A... Ưm... L-Làm rất tốt." Dunk rút ngón tay ra khỏi miệng Phuwin, hai ngón tay y đã ướt đẫm nước bọt. Y đưa luôn hai ngón đó vào miệng mình, dâm đãng nhìn Joong. "Babe, can you cum inside my mouth?""My honor."Hắn thúc thêm vài cú thô bạo nữa rồi rút ra, tuốt tuốt vài lần trước khi bắn hết toàn bộ tinh dịch vào cái miệng đang há đầy mong chờ của người kia. Có vài giọt bắn ra ngoài, vương vãi trên ngực y. Dunk thỏa mãn nuốt xuống dòng tinh dịch tanh tanh đó như thế đó là thứ đồ uống ngon nhất mà y từng nếm qua.Cùng lúc Joong nhấp vài cú cuối, Pond như đã tìm thấy điểm G của cậu, chứng minh qua tiếng rên rỉ liên hồi và việc cậu ngửa cổ cong lưng lên đón cơn khoái cảm ập đến. Anh ghì lấy eo cậu, ma sát liên tục vào điểm đó bên trong cậu. Mắt cậu mờ đi vì hơi nước, cổ họng bắt đầu khô rát vì phải sự dụng giọng nói quá nhiều."Phuwin," Pond thì thầm vào tai cậu. "Anh xin lỗi, anh không đeo bao.""Dạ?"Chưa kịp tiêu hóa câu nói của anh, Phuwin lại bị tấn công bất ngờ thêm một lần nữa, nhanh hơn và mạnh hơn. Pond gầm gừ vài tiếng không rõ nghĩa, tay bấu chặt vào vùng eo cậu, in hằn năm dấu ngón tay lên đó. Phuwin há miệng rên la không ngừng nghỉ. Cậu cảm giác cậu sắp bị chơi hỏng đến nơi rồi. Pond thở hắt một tiếng, cái đó của anh giật giật rồi giải phóng toàn bộ vào bên trong cơ thể cậu. Phuwin cũng bắn đầy xuống giường ngay sau đó. Cậu nằm vật ra giường, thở không ra hơi. "Ổn chứ?" Joong lên tiếng hỏi thăm em trai cưng của mình. "Thế nào?"Phuwin liếc xéo hắn, "Anh là đồ bại hoại.""Haha, anh cảm ơn. Mày còn chửi anh nhiều." Joong bật cười, với tay lấy bao thuốc vứt chỏng trơ trên đầu giường, châm một điếu.Dunk ngồi dậy, dường như trận làm tình vừa rồi không ảnh hưởng gì tới sức khỏe của y. Y kéo Phuwin về phía nhà vệ sinh, miệng cười nói muốn giúp cậu lấy cái đống tinh trùng trong cơ thể cậu ra, vì thằng bạn ất ơ của y đã sơ ý mà bắn vào trong.Cửa phòng vệ sinh đóng sầm. Không gian trở nên yên tĩnh, chỉ có tiếng điều hòa chạy ù ù."Mày có nghĩ điều tao đang nghĩ không Pond?""Có, nhưng tao không chắc em trai mày sẽ chịu nổi đâu."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com