TruyenHHH.com

Joongdunk Pondphuwin Geminifourth He Liet Everything Starts With

12.

Một ngày nọ, Dunk đang lóng ngóng dùng một tay gõ phím xử lý công việc, điện thoại cậu reo lên. Đây là điện thoại cá nhân của cậu, không phải điện thoại thường dùng để giải quyết công việc. Người biết số này đều là người thân quen của cậu, nhưng hiện lên màn hình lại là một số lạ không có trong danh bạ.

Dunk nghi hoặc nhấc máy, "Alo?"

Đầu dây bên kia yên lặng vài giây, "Có phải là số của Dunk Natachai không ạ?"

"Vâng đúng rồi, ai vậy ạ?"

"Joong, Joong Archen, người va phải cậu hôm trước ấy, không biết cậu còn nhớ không?"

Hả? Hả? Joong Archen? Hả? Cậu có đang nằm mơ không? Sao hắn lại gọi cho cậu?

"Vâng, đương, đương nhiên rồi."

Sao cậu quên được chứ? Tối đó hắn còn cho cậu chữ ký đấy, hắn phải biết cậu là fan của hắn rồi chứ.

"Tôi gọi vì muốn đền bù đồ tôi làm hỏng của cậu hôm đó."

"Không, không cần đền bù đâu." Tại sao khi nói chuyện với hắn cậu lại lắp bắp như vậy chứ. Dunk Natachai, mày làm giám đốc một công ty công nghệ nổi tiếng đó. Mày từng thương thảo những phi vụ khổng lồ kia mà, nói chuyện đơn giản như vậy có gì mà phải lắp bắp?

Nhưng cậu vẫn không kiềm được run rẩy khi được nói chuyện với thần tượng của mình.

"Đừng từ chối, tôi năn nỉ mà. Cậu có rảnh hôm nào không? Chúng ta gặp mặt bàn thêm được không?"

"Gặp, gặp mặt sao?"

Cậu không nghe nhầm đấy chứ?

13.

Cuối cùng, hai người hẹn gặp tại một quán cà phê gần công ty của Dunk. Cậu đã cân nhắc rất kỹ mới đưa ra lựa chọn này. Vì Joong là người nổi tiếng, nên cậu đã chọn một quán có chỗ ngồi rất riêng tư, sẽ không bị nhòm ngó.

"Vậy, Dunk là fan của tôi nhỉ?" Joong nhấp một ngụm capuchino, ánh mắt nhìn thẳng vào cậu.

"Đúng, đúng vậy."

Joong mỉm cười thích thú.

"Nhưng tôi không phải kiểu fan biến thái bám đuôi đâu. Hôm đó thực sự chỉ là vô tình mới va phải cậu thôi." Dunk vội vàng giải thích, sợ người kia sẽ hiểu nhầm.

"Ừ, không sao. Vậy tại sao Dunk lại thích tôi?"

Trước đây chưa ai từng hỏi cậu câu này, nên cậu cũng không có cơ hội để tâm sự. Nhưng lần này, Joong đã bật trúng nút nói nhiều của cậu rồi.

"Tôi biết đến cậu chưa lâu, nhưng tôi thích nhất là..." Dunk say sưa kể những chỗ cậu cho là điểm tốt của Joong. Phía đối diện, Joong yên lặng, nhìn cậu cười say mê.

14.

Sau buổi hẹn đầu tiên, rất nhanh đã có buổi hẹn thứ hai, thứ ba.

Dần dần, Dunk không còn lắp bắp khi ở cạnh Joong nữa. Cậu đã có thể thoải mái trò chuyện với hắn, nghe hắn tâm sự chuyện này chuyện kia. Hắn bảo rằng mình không có nhiều bạn, nên rất vui vẻ khi có thể nói chuyện với cậu.

Mãi đến sau cậu mới biết hắn nói dối. Ít bạn cái quỷ ấy, hắn chỉ thiếu điều nhận chức bộ trưởng bộ ngoại giao nữa thôi.

À, mà mặc dù nhiều buổi hẹn như thế, nhưng Joong vẫn chưa đền cái máy ảnh bị vỡ cho Dunk.

15.

Nhìn hắn từ xa là một chuyện, nhưng mỗi ngày đều được nói chuyện với hắn qua điện thoại, mỗi cuối tuần lại cùng hắn đi chỗ này chỗ kia để giải khuây, khỏi phải nói Dunk đã phải liên tục kìm nén con tim đập thình thịch thình thịch của mình như thế nào.

Dunk cứ phải tự nhủ đây chỉ là tình cảm của fan dành cho thần tượng thôi, không thể tiến xa hơn được nữa.

Mỗi khi Joong nhẹ nhàng nắm lấy tay cậu, hay khi hắn vuốt phần tóc mái lòa xòa của cậu, hay khi hắn cẩn thận thổi phần thức ăn nóng trước khi đưa đến bên miệng cậu...

Aaaaaa, Joong Archen, cậu dùng gương mặt như vậy quyến rũ tôi là chơi xấu đấy, biết không?

Cho đến ngày Joong cẩn thận, thành kính đặt lên môi cậu một nụ hôn nhẹ, Dunk liền biết chắc cậu không bao giờ có thể thoát khỏi cái lưới mang tên Joong Archen.

Author's note: Thay vì ngồi học giải phẫu hay sinh lý, tui lại ngồi đây gõ truyện, nhưng không gõ thì bức bối.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com