TruyenHHH.com

Johnten Baby Mark Diary Of A Happy Family


Dịch dã không nguôi nên việc đi học của Minhyung cũng vì thế mà bị đẩy lùi lại, dù cậu bé có mè nheo tới mức khản cả giọng thì cả Ten và Johnny cũng chẳng thể thay đổi điều gì. Cũng vì đó mà Minhyung đã mấy tuần nay phải theo chân appa và papa đến công ty, nếu không tới thì cũng là ngồi ở nhà và không biết làm gì.

Minhyung-ah chúng ta cùng xem phim có được không ?

Ten bất lực chọc cái chăn bông đang cuộn tròn trên giường, bên trong phát ra những tiếng bất bình nho nhỏ.

Papa hứa là sẽ hãy lắm thậm chí chúng ta còn có thể ăn bỏng ngô và bánh kem nữa

Nói đến đây thì Ten thấy có chút tiến triển, không còn những tiếng khó chịu nữa nhưng cái đầu nhỏ cũng vẫn chưa chịu ngó ra khỏi chăn. Cậu biết mình là người đã đặt ra luật ăn uống điều độ nhưng mà đến nước đường cùng rồi cậu không thể để con trai mình nằm trên giường cả ngày được dù nghe nó thú vị lắm; vì rồi đến tối không ngủ được thì cậu trách ai đây

Nhưng phải là bánh dâu cơ ạ

Chắc chắn là bánh dâu luôn

Minhyung vùng dậy khỏi giường với nụ cười tươi, cặp má bánh bao căng lên với tiếng giòn giã. Nhanh chân cả hai đã đứng trong nhà vệ sinh chuẩn bị mọi thứ, xong xuôi Ten giúp Minhyung thay ra một bộ đồ thoải mái nhưng đủ chỉn chu để dành cả ngày ở nhà, dù có ra đường hay không thì diện mạo cũng phải xinh xắn một chút. Bữa sáng đơn giản với hai quả trứng và lát bánh mỳ Minhyung làm một hơi hết cốc sữa rồi lon ton bê đồ ra bồn rửa. Trong lúc papa dọn đồ thì Minhyung đứng bên cạnh múa tay múa chân phụ hoạ, học hát theo appa Johnny nhưng chữ nhớ chữ quên nên một nửa bài toàn la lá là la.

Được rồi papa đã đặt bánh, chúng ta trong lúc chờ đợi thì hãy chuẩn bị phim thôi nào

Minhyung yên vị trên ghế sopha chân đung đưa hứng khởi, cậu bé chui ngay vào lòng Ten khi cậu tới, hai người cùng nhau khúc khích cười thi thoảng Minhyung lại khoái trí hôn một cái thật kêu lên má papa.

Bộ phim hôm nay Ten chọn mang tên 'Thế giới của chúng ta' sau khi xem hơn một chục cái review ở trên mạng, cậu vốn định giữ để cùng anh xã trốn ngủ xem phim khuya ngày cuối tuần nhưng vì người ấy bận quá nên cậu đành tìm tới cục cưng thứ hai của cậu để thoả mãn trí tò mò. Dẫu sao nó cũng không có cảnh người lớn đâm ra Ten đành cắn răng bất chấp cho Minhyung xem cùng. Bộ phim này tình cảm nhẹ nhàng, nếu vào ngày trời mưa thì Ten nghĩ nó sẽ đủ để lấy vài giọt nước mắt của cậu nhưng vì hôm nay đẹp trời, lại có cục năng lượng ngồi bên cạnh nữa nên chắc sẽ không sao đâu nhỉ ?

Minhyung ngồi trong lòng papa mà cứ chật vật mãi, hết với tới bàn để lấy bỏng ngô thì lại quay ra làm nũng, má cọ vào chiếc áo thun mềm. Papa cũng kiên nhẫn lắm, mỗi lần vậy chỉ nhắc Minhyung ngồi ngoan rồi hôn chụt lên đầu mũi nhỏ, mắt vẫn không rời khỏi màn hình tivi. Nghịch chán một hồi Minhyung cũng mất sức rồi lại yên tại chỗ theo dõi phim, cặp mắt dính chặt vào màn hình không kém ai kia.

Papa tại sao hai anh chị kia lại khóc thế ạ

Tại sao lại khóc à, là vì khi biết chúng ta gặp đúng người nhưng không thể ở cạnh nhau đấy Minhyung ạ. Cuộc đời này cớ sao nhiều khi thật trớ trêu, đi cả vạn dặm, sống cả nghìn giờ để rồi niềm vui nhỏ bé lại bị tước đi mất bởi số phận, bởi một điều mà chúng ta chẳng thể thay đổi.

Papa

Ừ papa đây, tại sao họ lại khóc nhỉ ? Minhyung đoán xem

Minhyung thấy vai mình ấm ấm liền ngẩng đầu lên thì đã thấy papa khóc từ lúc nào rồi, cặp má mà Minhyung hay hôn nay đã đỏ dần rồi nước mắt cứ thế ứa ra tô bóng gò má.

Có phải vì họ buồn không ạ ?

Ten 'ừm' một tiếng nhỏ rồi nhìn xuống đôi mắt ngây ngô kia, cậu không khỏi bật cười rồi tặng thêm cho bé con cái hôn nhẹ nhàng lên trán

Có phải buồn giống như Minhyung hay buồn không ạ ?

Ten cũng không biết mình phải giải thích cho con ra sao khi họng cậu vẫn khó khăn giữ lại những tiếng thút thít, cũng xấu hổ lắm chứ, từng này tuổi rồi xem phim tình cảm còn khóc thì biết lấy cái gì ra để làm oai với Minhyung đây.

Cuộc sống có nhiều loại nỗi buồn lắm Minhyung-ah, có thể lí do anh chị ý khóc không giống con nhưng mà cảm giác buồn đó thì giống nhau đấy

Cậu bé tròn mắt 'ah' một tiếng, sau đó nhanh tay quay người lại ôm chầm lấy Ten, thủ thỉ

Vậy papa đừng buồn nữa, Minhyung biết khi buồn sẽ khó chịu lắm papa đừng khóc nữa nha

Ten đáp trả vòng tay nhỏ, ôm chặt lấy Minhyung trong lòng mà nhẹ nhàng hôn lên đỉnh đầu con, má cậu áp lên vầng trán

Papa không khóc nữa, hứa với Minhyung

Minhyung nhìn lên rồi lại cúi mặt vào cổ Ten mà víu lấy, cậu bé cứ ngồi yên như vậy cho tới khi Ten chấn an rằng mình đã ổn, dù bên trong cậu nghĩ chắc chắn sẽ còn phải kể hết cho Johnny, để anh ôm đi ngủ rồi mới ổn được nhưng Minhyung mà, cậu bé luôn tình cảm và người lớn này sẽ không thể nào yên tâm cho tới khi cậu nói rằng mình không sao đâu.

Đoạn kết phim khiến cho Ten muốn ôm gối mà nức nở tới khi nào mệt thì thôi, rốt cuộc tại sao cậu lại chọn cái phim ngu ngốc này chứ, đúng là.

'Trái đất này lớn như vậy em chắc chắn sẽ gặp được người tốt hơn anh. Dù sau này anh không thể ở bên cạnh bảo vệ em nhưng ở đây anh vẫn sẽ cầu mong những điều tốt đẹp nhất, chú én nhỏ của anh giờ sẽ đi vào thế giới, sẽ trở thành một người tài giỏi, và anh sẽ luôn ủng hộ em'

Ten bắt đền đấy, nước mắt nước mũi đều sụt sùi hết rồi, gì mà chú én nhỏ, nhỏ quá ý.

Papaaa

Ừ đây papa xin lỗi hứa với Minhyung không khóc mà lại khóc xấu hổ quá

Không có xấu hổ, khóc nhè không có gì xấu hổ cả ạ. Papa đừng khóc nữa Minhyung buồn lắm

Giờ thì đến lượt Minhyung cũng thút thít cùng với cậu, hai cặp mắt nhìn nhau ra sức nhắm để ngăn giọt nước mắt nào tuôn ra nhưng cuối cùng lại vẫn cứ gục đầu vào nhau mà vỡ oà ra. Minhyung khóc vì thương papa, còn papa Ten khóc vì Minhyung.

Minhyung, Ten có chuyện gì sao ?

~~~ ❀ ~~~

Kể từ sau buổi xem phim có những câu hỏi chẳng bao giờ rời khỏi tâm trí Minhyung, nếu như giống với lời kể của anh nhân vật chính thì trái đất này to tới mức nào ? Liệu nó có to hơn tình yêu Minhyung giành cho appa và papa không ? Chúng ta bé tới mức nào vậy nhỉ ?

Appa !

Minhyung tay chống nạnh trước cửa phòng làm việc, mắt siêu nghiêm túc nhìn người đang gõ lạch cạch dưới ánh đèn vàng

Minhyung-ah chẳng phải con nên ngủ rồi hay sao, nhanh nhanh vào đây papa mà thấy con là cả hai đều bị mắng đấy

Minhyung hí hửng chạy thằng vào lòng Johnny, anh xoa rối mái tóc đã xù và liên tục bẹo má trong sự phản đối của Minhyung.

Con có một câu hỏi appa ạ

Minhyung hỏi đi appa giải đáp hết

Minhyung nhìn anh nghi ngờ nhưng rồi quyết định rằng đúng, appa Johnny của cậu đỉnh lắm, cái gì cũng biết hết luôn, mà nói nhỏ với các anh chị, appa còn biết papa Ten làm sao mỗi lần papa gắt giọng nha, giỏi tới mức đấy luôn.

Thế giới này to tới mức nào ạ ?

Đương nhiên là rất rất to luôn, nhưng không to bằng tình yêu mà papa với appa dành cho bé nhá

Johnny cười rồi thơm lên cái má mềm nhưng lại bị cậu con thân thương bất mãn vùng vằng

Minhyung hỏi thật mà ạ... con cũng yêu appa với papa nhiều lắm nhưng hôm vừa rồi con xem phim với papa á — người ta, cái anh kia nói rằng trái đất to như vậy chị ý sẽ gặp được nhiều người lắm. Nếu trái đất lớn như thể tại sao con lại chỉ biết có mỗi, có mỗi vài người thôi ạ ?

Ahh, ra là con muốn biết theo nghĩa này sao ? Vậy để appa nói ngắn gọn nhất nhé, nếu thế thì Minhyung sẽ không thể biết cả thế giới này được đâu, con có biết là trái đất chúng ta sống có rất nhiều quốc gia khác nhau này, có những múi giờ khác nhau này, chúng ta, có thể nói sao nhỉ, chỉ là một hạt cát nhỏ trong cái thứ mà Minhyung biết là thế giới đó —

Nhưng mà con muốn biết hết cơ ạ, như thế con sẽ có rất nhiều bạn để chơi cùng

Johnny chỉ cười rồi xoa đầu cậu bé, ánh mắt anh dịu lại và giọng anh nhỏ xuống

Sau này khi con lớn lên con sẽ hiểu rằng chúng ta không cần biết tất cả mọi người để biết hết thế giới. Đôi khi thứ con gọi là 'thế giới' đấy chỉ cần là một người con yêu thích nhất, một người mà con muốn cho họ hết tất cả những gì quý giá của con này

Một người mà con có thể cho đi tất cả các bạn khủng long ý ạ ?

Ừ đúng rồi, khủng long, hoặc còn nhiều hơn thế nữa

Nhưng con không cho appa với papa được

Đến đây Johnny muốn phá lên cười trước cái sự ngây ngô của cậu con trai, nhưng rồi nghĩ cậu bé sẽ xấu hổ nên đành nín nhịn, ôn tồn kể tiếp

Khi Minhyung lớn lên nhá con sẽ bắt đầu có nhiều thứ quan trọng với con hơn ngoài khủng long và đồ chơi, rồi khi con biết tới tình yêu đi, ôi thôi lúc đấy Seo Minhyung khóc thì thôi rồi luôn

Minhyung tròn mắt ngẫm nghĩ một hồi, bàn tay nhỏ vu vơ nghịch cây bút đen trên bàn

Thế với appa cái gì quan trọng nhất ạ ?

Appa á, xem nào, con muốn appa nói thật không ?

Có ạ !

Quan trọng nhất với appa bây giờ và có lẽ tới khi già sẽ là gia đình này, papa Ten, Seo Minhyung. Còn tình anh em nữa, như với các chú nhá rồi sức khoẻ này, vì khoẻ appa mới nuôi được Minhyung chứ đúng không ? Và cuối cùng là một điều siêu đặc biệt luôn

Appa kể con nghe đi mà ạ

Là sự bình yên, có lẽ sau này khi Minhyung lớn con sẽ hiểu nhưng mà appa cứ kể con nghe đã nhá. Tại sao lại là sự bình yên, vì khi đó trái tim ta sẽ không còn muộn phiền, lúc đó đầu chúng ta chỉ chất chứa sự bình dị, một loại hạnh phúc đơn thuần nhất giúp chúng ta có sức mạnh để đi tiếp. Như thể bây giờ đây, khi Minhyung vào nói chuyện với appa, appa cảm thấy rất bình yên. Hay như mỗi lần Minhyung nghe lời papa với appa, bình yên cũng sẽ đến

Hoá ra là vậy, hoá ra thế giới bằng một con người và sự bình yên là quan trọng nhất. Minhyung biết hết rồi nhé, Minhyung làm người lớn được rồi các anh chị ơi. Cậu bé tủm tỉm cười hôn chụt lên má appa rồi tót xuống dưới đất, gương mặt bỗng xán lạn hô to

Con hiểu rồi, appa con hiểu rồi

Johnny nhìn Minhyung chạy đi mà trái tim có chút rung động, nhìn cái hình bóng nhỏ lon ton đi chơi mà sự ấm áp cứ tự nhiên lan chảy trong trái tim anh. Minhyung rồi sẽ lớn nhanh lắm thôi, chớp mắt cái là Minhyung sắp lớn hơn cả anh rồi.

Đêm đó khi nằm dưới lớp chăn bông mềm mại Minhyung đã nghĩ tới thế giới của mình, một hình bóng thân thuộc mà cậu sẵn sàng chia sẻ hết đồ chơi và bánh kẹo cùng, một người mà chỉ cần mỗi khi ở bên sẽ tự động giúp Minhyung  hạnh phúc. Giấc ngủ yên bình luôn có hình bóng em.

~~~ ❀ ~~~

"Dù chúng ta chỉ là hạt cát nhỏ trong thế giới lớn nhưng anh hứa sẽ bảo vệ em khỏi cả thế giới, dù anh không lớn hơn bé là bao nhưng chỉ cần có anh bên cạnh thì mọi thứ sẽ ổn thôi. Anh hứa bằng ba con khủng long, à không, tất cả khủng long của anh luôn..."

Ten em đang khóc đấy à ?

Không đồ ngốc mồ hôi chảy qua mắt đấy

Anh xin lỗi mà Tennie đừng khóc nữa anh cũng khóc đấy

Anh khóc đi ai bảo anh dạy con viết mấy cái này chứ

Là tình cảm thật lòng của con mà TT

-----------------------------------------------------------------------------------------

Tadaaa lại là Cay đây, sau bao lâu cuối cùng cũng đã quay trở lại hehe ! Dạo này các bạn có khoẻ không ? 

Cay tặng các bạn đọc chap này nhẹ nhàng nhân dịp ngày âm u xa nhà, viết chút gì đó cho nó nhẹ trái tim ! Mong các bạn đọc cùng thưởng thức, mình mong mẩu truyện nhỏ này sẽ giúp các bạn phần nào đó giải toả được sự mệt mỏi nha ^^  Cố lênnnn \(^o^)/



Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com