Jobbas Anh Thuong Em
''Job ơi Job à , em lạy anh , anh mau ngồi dậy ăn cháo đi , cháo nguội từ nãy giờ rồi''Bas đang cật lực kéo cái con sâu lười kia ra khỏi chăn , cháo nấu được hơn nửa tiếng rồi mà cái tên này vẫn chưa chịu ngồi dậy ăn ''Huhuhu anh khó chịu lắm , anh mệt lắm , anh không ăn nỗi , huhu , Bas đút anh đi'' ''Anh nói câu này 3 lần rồi đấy , em đút anh có chịu ăn đâu''Bas thở dài thườn thượt mà nhìn người trước mặt , trong lòng có hơi cáu . Đòi đút nãy giờ 3 lần rồi , cậu cũng ráng mà chiều theo . Ngặt nỗi muỗng cháo mới đưa tới miệng anh lại làm mình làm mẩy than nóng than lạnh than mặn than lạt than đủ thứ không chịu ăn 6 cái con người đang ngồi ở cửa hóng hớt , bức xúc giùm Bas mà lên tiếng ''Bas à đừng chiều nó quá nó hư đấy''''Đổ thẳng tô cháo dô họng nó đi''''Nhịn mẹ đi Job , cái nết của mày còn thua cộng lông nách của tao''''Tao mà là Bas tao tạt thẳng tô cháo dô mặt''''Kệ mẹ nó đi , bệnh chết nó luôn''''Ngoan , ăn mới mau khỏe'' kiên nhẫn kề muỗng cháo gần miệng Job , Bas đang quạo:) ''Hoi hoi , lát anh ăn , mệt lắm'' nói rồi lại vùi đầu vào chăn*Cạch ''Tôi mặc kệ anh , ăn hay không thì tùy'' triệt để bùng nổ , lòng kiên nhẫn của con người cũng có giới thiệu . Đặt mạnh tô cháo xuống bàn , mang theo sự tức giận đùng đùng ra khỏi phòng , 6 con người hóng hớt kia thấy vậy mà cũng rén hộ . Tiếng mở đóng cửa vang lên rầm rầm Cái con khủng long m9 tới bây giờ mới chịu lú đầu ra khỏi chăn, gương mặt hoang mang không chỗ nào tả . Tim như ngừng đập khi cậu bỏ đi''Uả , Bas giận rồi hả?'' Trưng cái bộ mặt vô số tội ra mà hỏiChưa kịp load hết tình hình thì Build đã nhào lại nắm chặt cổ áo Job kéo ra khỏi chăn , nghiến răng nhe nanh trợn mắt ''Mày là thằng tồi , thằng khốn , cái thằng ngu ngốc . Bas thức dậy từ 5 giờ để nấu cháo cho mày , thời tiết sáng sớm chỉ có 19 độ , nó lạnh run lên cũng phải cắn răng mà rửa đồ ăn để nấu cháo , tay đỏ cả lên nhưng một mực không cho mày ăn cháo gói vì mấy thứ đó không tốt . Bas nó lo lắng cho mày như thế , đến tao còn phải ngưỡng mộ mà chạy đi kể lể với Bible . Còn mày thì sao hả?Mày làm vậy chả khác nào phủ nhận công sức của em ấy . Đây là cái mày gọi là thích Bas đấy à? Thằng tồi , thằng khốn''Build nắm lấy cổ áo Job vừa chửi vừa điên cuồng lắc cổ áo anh không ngừng. Chán lắc rồi đè đầu kẹp cổ giật lên giật xuống ''Trời ơi Build , tao lạy mày , thả tao ra , trời đất mẹ ơi . Thả ra , chết tao , tao đang bệnh đó'' Job khổ sở mà cầu xin , nếu là bình thường thì còn chống cự đẩy ra được , nay đang bệnh nằm bẹp dí ra ai mà đỡ nổiNhững người còn lại cũng ra sức mà tách Build ra khỏi Job , kéo nhanh ra không khéo lại bốc lịch cả đám vì bạo hành người taJob ngơ ra một hồi , cúi cùng cũng hiểu được mọi chuyện mà Build nói . Ngỡ ngàng ngơ ngác bật ngửa , muốn nhõng nhẽo một tí nhưng hơi quá rồi . Quên mất chuyện mình đang bệnh , hai tay bưng tô cháo chạy ra khỏi phòng , vừa chạy vừa kêu oai oái ''Bas ơi , Bas ơi Job xin lỗi , huhu Bas đâu rồi , Bas ơi''''Cậu Bas ra ngoài rồi có gì không cậu Job?'' Dì giúp việc đang dọn nhà nhìn cảnh tượng trước mắt cũng phải nhịn cười , giới trẻ bây giờ thật là ''Huhuhu Bas đi đâu vậy dì Fa?'' ''Tôi không biết , chắc cậu Bas đi mua đồ thôi , lát cậu ấy về ấy mà''''Huhuhu chúng mày ơi , Bas giận tao bỏ đi rồi , Bas đi đâu mất rồi . Bas ơi Job xin lỗi mà huhuhu'' hai tay cầm tô cháo vừa chạy vừa khóc mếu máo rồi khác gì thằng nhóc lên ba đang đi tìm mẹ hong:))?''Ngu thì chịu'' Job tủi thân mà mếu máo , nhõng nhẽo hơi ô dề rồi . Nhìn tô cháo trong tay , một hơi ăn hết tô , vừa ăn vừa khóc rấm rứt như đứa trẻ vừa bị mắng vì kén ăn cái gì đó ''Tao nghĩ mày nên uống thuốc rồi tắm rửa đi . Nhìn cái bộ dạng lôi thôi lếch thếch của mày kìa''''Không''''Bas thích sạch sẽ'' câu nói chí mạng phát ra từ triển Po zang hồ, Job ngay tức khắc bật dậy rồi chạy lên lầu trong sự ngỡ ngàng của mọi người ''Nó có bệnh thật không vậy?''''Bệnh thật mà , 93 à lộn 39 độ hơn lận đó ''''Tình yêu làm ta quên hết mọi thứ''''Sao Bas lại thích cái thằng cá koi đó được kia chứ?''''Không píc nữa''''Bas hoàn hảo đến vậy còn thằng Job ngu ngơ như hề ấy . Được mỗi cái giàu với hơi đẹp trai nhưng không bằng tao thôi''''Và được cái nó học giỏi hơn mày JJ à''''Câm mẹ mồm mày lại đi''
Job đã tắm rửa thơm tho bảnh bao đẹp trai nhưng vẫn rất mệt vì bệnh nằm chờ Bas trên sofa đến tận 11h trưa hơn vẫn chưa thấy cậu về , trong lòng có chút bất an ''Sao Bas đi lâu vậy chúng mày''''Không cần chờ đâu , nó đi cà phê với bạn rồi . Nó nhắn tao vậy á'' Apo thản nhiên nói rồi cắn miếng táo được Mile đưa đến tận miệngCâu nói nhẹ nhàng nhưng lại như sét đánh ngang tai . Đầu Job quay cuồng mơ hồ . Thầm nghĩ em Bas hết thích mình rồi ư ? Bas chán mình rồi . Bas hết yêu mình rồi "Bas ơi Job xin lỗi hic...hic... là Job sai ...hic..Bas về đi...hic...hic.. Bas đừng bỏ Job" tủi thân mà khóc . Bas chán Job rồi nên mới bỏ đi khi Job bệnh thế này:< "Mày nín họng dùm tao cái đi" "Không . Không . Tao không nín đó . Tao khóc quài vậy đó. Chúng mày làm gì được tao" Job quay lại quát thẳng vào mặt Bible . Đm nói có câu mà nó quát mình như con không đẻ:)))"Chào mọi người , em mới về . Nắng noi quá . Nóng chết được" Bas cầm ô che từ ngoài sân đi vào . Đang là giữa trưa nên nắng kinh khủng Job thấy Bas cứ ngỡ như thấy kim cương hột lựu . Loạng choạng đứng dậy chạy đến bên Bas , ngồi bệt xuống đất ôm chân cậu khóc nức nở "Hic...hic... Bas ơi Job xin lỗi... hức...hức...hic là Job sai...Job xin lỗi Bas...hic...hic.... Job xin lỗi Bas mà ....hic Bas đừng giận Job nữa mà...hic...hức"Bas thấy một màn cũng khá bất ngờ . Ngơ ra một hồi cũng lấy lại bình tĩnh . Thản nhiên đáp"Anh làm gì vậy?" "Hic...hic.... Job xin lỗi mà . Bas đừng giận nữa.. hic...hic...Bas nấu cháo ngon lắm...hic...Job đói...hicc....hic. Bas nấu cháo cho Job đi" giươn đôi mắt ướt nhẹp mà nhìn lên . Cậu có chút động lòng . Sáng đo nhiệt cho anh là 39 độ hơn . Lúc Job ôm chân mình tuy cách một lớp vải dày nhưng cậu vẫn cảm nhận được thân thể anh đang rất nóng "Tôi đâu dám giận anh . Đói thì anh ăn cơm hay nấu cháo gói ăn . Cháo tôi nấu mặn lắm nên anh đâu có chịu ăn" Nói xong Job càng khóc to hơn "Hong có . Hong có mà.....hic...hức....hic... cháo Bas nấu là ngon nhất ...hic....Bas không nấu cháo cho Job ....hic...hic...Job nhịn đói luôn....hic""Rốt cuộc anh bị làm sao thế? Bệnh vào là biến thành bộ dạng này ?Được rồi buông ra đi tôi đi nấu cho" bất lực mà nói . Job này cậu không quen . Cậu chỉ quen Job cá koi thôi :)))"Dặ" cuối cùng cũng chịu buông ra . Nhưng gương mặt cún con đầy nước mắt vẫn đang trưng ra "Lại nằm nghỉ đi . Tôi nấu rồi đem ra cho" biết người thương vẫn còn giận mình . Job ngoan ngoãn nghe lời . Lại sofa mà nằm.xuống đắp chăn Bas tiếp tục công việc của mình . Vào bếp xoắn tay áo lên. Bắt nước, vo gạo ,rửa rau thịt củ quả gì đấy rồi lại thái nhỏ . Tay chân làm liên hồi không nghỉ . Nêm nếm lại một chút , cho ít hành ngò và tiêu vào , múc ra tô rồi lại phải bưng ra cho cái con khủng long kia .Mùi thơm của cháo xộc thẳng vào mũi . Cái mùi thơm không thể lẫn đi đâu được , là cháo của người thương nấu cho mình . Job lồm cồm ngồi dậy. Đưa tô cháo rồi quay người lên lầu đi tắm nhưng cái tên kia lại nhõng nhẽo đòi đút ."Tôi phải đi tắm" "Vậy Bas tắm đi . Job chờ Bas tắm xong xuống đút cho Job" "Anh không tự ăn được à?" "Được" "Thế tại sao không tự ăn?""Hic..hic..Job muốn Bas đút cơ" tới nữa rồi . Cái bộ dạng khóc rấm rứt của anh ta chính thức làm Bas mềm lòng "Được được . Nín dùm cái đi. Tắm xong sẽ xuống đút . Ok không?""Dặ" Như lời đã hứa , Bas tắm xong liền đi xuống đút cháo cho anh . Lần này khác hẵn hồi sáng , đút muỗng nào ăn muỗng đó không còn chê ổng chê eo nữa . Biết điều đấy "Bas đi dâu dọ?""Đi dẹp tô""Đi nhanh nhanh nha" "Biết rồi ông tướng"
"Bas ơi" "Dụ dì?" "Job hong ngủ được . Bas ru Job ngủ đi" "Anh mấy tuổi rồi?" "Mới đẻ hôm qua"".....""Bas ru Job ngủ đi" "Không""Đi mà . Năn nĩ á" "Không""Bas chán Job rồi . Bas chạ yêu Job . Bas chạ thương Job"
"Ầu ơ ví dầu cầu ván đóng đinh... ầu ơ..." Sau khi xác nhận khủng long đã ngủ say cậu liền nhẹ nhàng trèo xuống giường rồi rón rén bước ra khỏi phòng . Có chúa cũng không ngờ được Job bệnh vào lại biến thành cái bộ dạng này
Job đã tắm rửa thơm tho bảnh bao đẹp trai nhưng vẫn rất mệt vì bệnh nằm chờ Bas trên sofa đến tận 11h trưa hơn vẫn chưa thấy cậu về , trong lòng có chút bất an ''Sao Bas đi lâu vậy chúng mày''''Không cần chờ đâu , nó đi cà phê với bạn rồi . Nó nhắn tao vậy á'' Apo thản nhiên nói rồi cắn miếng táo được Mile đưa đến tận miệngCâu nói nhẹ nhàng nhưng lại như sét đánh ngang tai . Đầu Job quay cuồng mơ hồ . Thầm nghĩ em Bas hết thích mình rồi ư ? Bas chán mình rồi . Bas hết yêu mình rồi "Bas ơi Job xin lỗi hic...hic... là Job sai ...hic..Bas về đi...hic...hic.. Bas đừng bỏ Job" tủi thân mà khóc . Bas chán Job rồi nên mới bỏ đi khi Job bệnh thế này:< "Mày nín họng dùm tao cái đi" "Không . Không . Tao không nín đó . Tao khóc quài vậy đó. Chúng mày làm gì được tao" Job quay lại quát thẳng vào mặt Bible . Đm nói có câu mà nó quát mình như con không đẻ:)))"Chào mọi người , em mới về . Nắng noi quá . Nóng chết được" Bas cầm ô che từ ngoài sân đi vào . Đang là giữa trưa nên nắng kinh khủng Job thấy Bas cứ ngỡ như thấy kim cương hột lựu . Loạng choạng đứng dậy chạy đến bên Bas , ngồi bệt xuống đất ôm chân cậu khóc nức nở "Hic...hic... Bas ơi Job xin lỗi... hức...hức...hic là Job sai...Job xin lỗi Bas...hic...hic.... Job xin lỗi Bas mà ....hic Bas đừng giận Job nữa mà...hic...hức"Bas thấy một màn cũng khá bất ngờ . Ngơ ra một hồi cũng lấy lại bình tĩnh . Thản nhiên đáp"Anh làm gì vậy?" "Hic...hic.... Job xin lỗi mà . Bas đừng giận nữa.. hic...hic...Bas nấu cháo ngon lắm...hic...Job đói...hicc....hic. Bas nấu cháo cho Job đi" giươn đôi mắt ướt nhẹp mà nhìn lên . Cậu có chút động lòng . Sáng đo nhiệt cho anh là 39 độ hơn . Lúc Job ôm chân mình tuy cách một lớp vải dày nhưng cậu vẫn cảm nhận được thân thể anh đang rất nóng "Tôi đâu dám giận anh . Đói thì anh ăn cơm hay nấu cháo gói ăn . Cháo tôi nấu mặn lắm nên anh đâu có chịu ăn" Nói xong Job càng khóc to hơn "Hong có . Hong có mà.....hic...hức....hic... cháo Bas nấu là ngon nhất ...hic....Bas không nấu cháo cho Job ....hic...hic...Job nhịn đói luôn....hic""Rốt cuộc anh bị làm sao thế? Bệnh vào là biến thành bộ dạng này ?Được rồi buông ra đi tôi đi nấu cho" bất lực mà nói . Job này cậu không quen . Cậu chỉ quen Job cá koi thôi :)))"Dặ" cuối cùng cũng chịu buông ra . Nhưng gương mặt cún con đầy nước mắt vẫn đang trưng ra "Lại nằm nghỉ đi . Tôi nấu rồi đem ra cho" biết người thương vẫn còn giận mình . Job ngoan ngoãn nghe lời . Lại sofa mà nằm.xuống đắp chăn Bas tiếp tục công việc của mình . Vào bếp xoắn tay áo lên. Bắt nước, vo gạo ,rửa rau thịt củ quả gì đấy rồi lại thái nhỏ . Tay chân làm liên hồi không nghỉ . Nêm nếm lại một chút , cho ít hành ngò và tiêu vào , múc ra tô rồi lại phải bưng ra cho cái con khủng long kia .Mùi thơm của cháo xộc thẳng vào mũi . Cái mùi thơm không thể lẫn đi đâu được , là cháo của người thương nấu cho mình . Job lồm cồm ngồi dậy. Đưa tô cháo rồi quay người lên lầu đi tắm nhưng cái tên kia lại nhõng nhẽo đòi đút ."Tôi phải đi tắm" "Vậy Bas tắm đi . Job chờ Bas tắm xong xuống đút cho Job" "Anh không tự ăn được à?" "Được" "Thế tại sao không tự ăn?""Hic..hic..Job muốn Bas đút cơ" tới nữa rồi . Cái bộ dạng khóc rấm rứt của anh ta chính thức làm Bas mềm lòng "Được được . Nín dùm cái đi. Tắm xong sẽ xuống đút . Ok không?""Dặ" Như lời đã hứa , Bas tắm xong liền đi xuống đút cháo cho anh . Lần này khác hẵn hồi sáng , đút muỗng nào ăn muỗng đó không còn chê ổng chê eo nữa . Biết điều đấy "Bas đi dâu dọ?""Đi dẹp tô""Đi nhanh nhanh nha" "Biết rồi ông tướng"
"Bas ơi" "Dụ dì?" "Job hong ngủ được . Bas ru Job ngủ đi" "Anh mấy tuổi rồi?" "Mới đẻ hôm qua"".....""Bas ru Job ngủ đi" "Không""Đi mà . Năn nĩ á" "Không""Bas chán Job rồi . Bas chạ yêu Job . Bas chạ thương Job"
"Ầu ơ ví dầu cầu ván đóng đinh... ầu ơ..." Sau khi xác nhận khủng long đã ngủ say cậu liền nhẹ nhàng trèo xuống giường rồi rón rén bước ra khỏi phòng . Có chúa cũng không ngờ được Job bệnh vào lại biến thành cái bộ dạng này
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com