Jjk Pjm Toc Do Va Thanh Am
Từ lúc rạng sáng hôm trước cho đến tận chiều muộn ngày hôm sau, Jeon Jungkook dường như hóa thành một con dã thú bị bản năng điều khiển, mãnh liệt, bướng bỉnh, và hoàn toàn không có ý định buông tha. Cậu ta quấn lấy Jimin như thể chỉ cần rời khỏi anh một khắc thôi cũng sẽ không thở nổi. Cả căn phòng, nhất là chiếc giường rộng ở giữa, mang dấu vết rõ rệt của một trận cuồng nhiệt kéo dài không ngừng nghỉ.Tấm ga giường lộn xộn như vừa trải qua một trận chiến, những vết ẩm đẫm loang lổ khắp nơi, có chỗ đã kịp khô lại, để lại những dấu vết nhăn nheo cứng còng. Mùi mồ hôi, hương cơ thể và chút vị muối nhè nhẹ hòa vào không khí, khiến căn phòng kín trở nên đặc quánh, phảng phất một thứ dư âm nửa ngọt ngào nửa lười biếng.Trên sàn, vỏ chai nước khoáng lăn lóc vương vãi, phần lớn đã bị bóp méo, như minh chứng cho những lần vội vã giữa những đợt thở gấp. Một vài viên giấy ăn bị vò nát thành cục nhỏ nằm rải rác quanh giường, chen lẫn với vài chiếc bao cao su đã qua sử dụng, tất cả đều không được dọn đi, như thể hai người chẳng buồn quan tâm đến hậu quả sau đó, chỉ còn lại tàn tích của dục vọng chưa nguôi.Lúc này, Jimin đang ngâm mình trong làn nước nóng của bồn tắm lớn. Hơi nước bốc lên mờ mịt, bám vào những lọn tóc rủ trước trán, trượt dọc xuống làn da trắng mịn phủ đầy dấu hôn và vết cắn li ti. Cơ thể anh rũ ra trong làn nước ấm, đôi mắt lim dim khép hờ như thể vẫn còn chìm trong cơn mộng mị nào đó. Ngón tay khẽ khàng lướt nhẹ trên mặt nước, vẽ nên những đường xoáy mơ hồ, gợi cảm giác an yên sau một đêm dài cháy bỏng.Từ phía ngoài vọng vào tiếng lách cách quen thuộc. Jungkook đang ở trong bếp. Cậu không ồn ào, chỉ là tiếng gỗ va nhẹ vào nhau, tiếng nước chảy và mùi thơm của gì đó đang được nấu lên. Có vẻ như cậu đang chuẩn bị một bữa tối muộn, hoặc ít ra là thứ gì đó để bù đắp cho Jimin sau khi đã bị ăn sạch đến mức gần như không còn sức lực.Thoạt nhìn thì có vẻ bận rộn lắm, nhưng thực ra Jeon Jungkook chỉ đang đứng thừ trong bếp, chống hai tay lên hông, mặt mày ngơ ngác như thể bị quăng xuống giữa một sa mạc kim loại lạnh lẽo, không biết đi đâu về đâu.Căn bếp này thuộc về cậu ta, đúng nghĩa đen. Đây là căn hộ cao cấp Jungkook đã mua từ vài năm trước, thiết kế theo phong cách hiện đại, tối giản nhưng sang trọng. Tường bếp được ốp kính đen phản chiếu ánh sáng đèn trần, mặt bàn bếp là đá cẩm thạch trắng tinh khôi. Mọi thứ sạch sẽ và ngăn nắp đến mức trông như chưa từng được sử dụng, vì thật sự là chưa.Từ lúc Jimin dọn đến ở cùng, bếp mới bắt đầu có mùi người. Nơi vốn chỉ dùng để pha protein shake và nướng bánh mì giờ đã có tiếng dao thớt, tiếng nước chảy, mùi hành phi và những chiếc khăn tay được gấp vuông vức đặt ngay ngắn bên cạnh bếp. Jimin là người duy nhất lui tới nơi này thường xuyên, còn Jungkook, nếu không phải hôm nay muốn làm gì đó đặc biệt, thì chắc vẫn đang nằm dài trên sofa hoặc trong phòng gym riêng.Nhưng hiện tại, cậu ta đang đứng đó, trông như một đứa trẻ bị lạc giữa trung tâm điều khiển phi thuyền.Không phải Jeon Jungkook theo đuổi chủ nghĩa đàn ông không vào bếp, cũng chẳng phải cậu ta cố tình tránh né chuyện nấu nướng như một nguyên tắc sống. Chỉ là, ngoài vài món salad đơn giản với công thức gần như thuộc lòng, rau trộn, ức gà áp chảo và một ít dầu ô liu thì cả thế giới ẩm thực với Jungkook vẫn luôn là một mê cung rối rắm. Bếp đối với cậu ta giống như một cánh cửa cũ kỹ dẫn vào nơi nào đó đầy khói mù và quy tắc bí hiểm, thứ mà cậu ta không bao giờ thật sự có thời gian để tìm hiểu giữa lịch trình luyện tập, đua xe và họp báo dày đặc.Thành ra, cuộc sống hàng ngày của Jungkook thường gắn liền với thói quen “tạt ngang”. Khi thì ghé qua căn hộ của đồng đội trong đội đua, khi lại là nhà của một kỹ thuật viên quen thân. Cậu ta chẳng bao giờ đến tay không, bao giờ cũng cầm theo chút trái cây, vài lon nước tăng lực hay bánh ngọt từ cửa hàng quen gần nhà như một lời cảm ơn nhỏ. Nhưng dù có cố gắng tỏ ra lịch sự bao nhiêu, ai cũng biết rõ mục đích thật sự của Jungkook là để được ăn ké một bữa cơm nóng hổi, có thịt có rau, có mùi thơm của hành phi hay nước xương hầm lan tỏa khắp căn bếp.Có người trêu đùa rằng, nếu không làm tay đua F1, có lẽ Jungkook sẽ trở thành một kẻ sống sót rất giỏi nhờ vào kỹ năng... chọn đúng người để ăn nhờ. Và cậu ta cũng chưa từng phản bác điều đó.Jungkook bước vào bếp với dáng vẻ của một chiến binh chuẩn bị ra trận, trên tay là chiếc iPad cỡ lớn, vũ khí duy nhất cậu ta tin rằng sẽ giúp mình vượt qua thử thách nấu nướng. Cậu cẩn thận dựng nó lên kệ đá như thể đang thiết lập trung tâm chỉ huy, điều chỉnh độ nghiêng vài lần mới hài lòng. Màn hình sáng rực hiển thị dòng chữ "Cơm chiên trứng – công thức đơn giản nhất cho người mới bắt đầu", kèm theo nụ cười tươi rói của một đầu bếp mạng nào đó trông quá tự tin."Dễ mà" Jungkook khẽ nhếch môi, tự nói với bản thân, "trứng, cơm, dầu ăn. Có gì mà khó?"Cậu ta hất tay áo, cột tạm chiếc khăn bếp lên hông như một đầu bếp thực thụ, dù là lần đầu tiên trong đời cậu dùng đến nó. Trước đây làm salad cũng chẳng cần đeo tạp dề hay gì mà.Mọi chuyện bắt đầu ổn. Cơm nguội được lấy ra từ tủ lạnh, trứng gà được đặt ngay ngắn trên mặt bàn. Nhưng chỉ sau đó vài phút, tình hình nhanh chóng trượt khỏi tầm kiểm soát."Ôi mẹ ơi…" Jungkook thốt lên khi lòng đỏ quả trứng đầu tiên rớt thẳng xuống sàn, vỡ tan và loang lổ như một vụ án mạng tại hiện trường. Cậu ta ngồi thụp xuống, cố gắng nhặt nó lên một cách vô vọng."Chắc... không dùng lại được đâu ha?" Cậu ta nghiêng đầu nhìn đống nhớp nháp, rồi nhún vai, quăng nó vào thùng rác, mở tủ lạnh lấy thêm trứng rồi tự an ủi"Không sao, còn ba quả nữa."Tiếp theo là dầu ăn, đáng lẽ chỉ nên cho một muỗng, nhưng Jungkook lỡ tay đổ gần nửa chai."Ơ kìa?! Ê ê ê đừng tràn chứ!!!" Cậu ta hấp tấp nhấc chảo lên, nhưng đã muộn. Dầu sôi bắn tí tách, một giọt văng thẳng lên mu bàn tay khiến cậu ta suýt buông cả chảo. Dầu ăn sóng sánh, đổ ra đầy sàn nhà. Jungkook rên rỉ, nhìn số dầu còn lại trong chảo, cậu ta đổ cơm vào,vừa run vừa đảo cơm, hy vọng cứu vớt tình hình. Nhưng cơm nguội nhanh chóng dính lại thành từng mảng, trứng cháy lẹt đẹt, và mùi khét bắt đầu bao trùm căn bếp.Căn bếp hiện đại, vốn sạch sẽ với mặt đá sáng bóng, giờ trông không khác gì một bãi chiến trường. Có dầu trơn trên sàn, trứng vương vãi trên mặt bàn, cơm bay vào cả trong kẽ tủ. Chảo thì vẫn đang bốc khói, đen sì sì, trông như một phiên bản mini của núi lửa đang hoạt động.Jungkook thở hắt, mắt vô hồn nhìn quanh. Cậu ta lầm bầm"Chắc... cái này không ăn được đâu ha"Không chút do dự, cậu ta tháo chiếc khăn đang buộc lệch sang bên hông, quăng nó lên kệ như quăng cả sự nghiệp làm bếp. Rút điện thoại ra, cậu mở ứng dụng giao đồ ăn, ngón tay lướt đi một cách chuyên nghiệp."Cháo gà… không, hôm qua ăn rồi…""Hôm nay pizza cho đỡ nhục" Cậu ta thì thầm như tự trấn an bản thân mình "Mình không thất bại, mình chỉ... chọn cách sống hiện đại hơn thôi."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com