Jjk Fushiguro Megumi Xuan Vinh Chi Hue
Fushiguro Megumi thích Hinode Harue, phần thích này bắt đầu từ lần đầu gặp mặt, theo thời gian càng lún sâu hơn. Chỉ là Fushiguro đã học được cách che giấu cảm xúc của mình bằng nét mặt khó ở, nên ít có người nào phát hiện thôi.Nhưng cái gọi là "người nào" đó, hiển nhiên không bao gồm kẻ có đôi Lục Nhãn tinh tường nhất tộc Gojo."Mình hợp nhau đến như vậy, thế nhưng không phải là yêu. Và em muốn hỏi chị rằng chúng ta là thế nào~" Quả đầu bạc vừa bước trên hành lang vừa hát nghêu ngao. Kỹ năng thanh nhạc tạm chưa bàn tới, nhưng riêng quả âm lượng cùng nội dung được phát tán ra đã khiến cậu thiếu niên nào đó xù lông lên cả."Gojo-sensei!!" Nhíu chặt mày hơi liếc quanh sân tập trống trải. May phước, chỉ có Maki cùng với Toge và Panda, đương sự Harue không thấy đâu. Lúc này Fushiguro Megumi mới sực nhớ cô có nói buổi chiều sẽ mua sắm vật dụng với Okkotsu Yuta, chuẩn bị cho Okkotsu ra nước ngoài làm nhiệm vụ."Chậc chậc, sao rén vậy Megumi, xem mặt em tái hết rồi kìa, há há há. Harue nó đi mua đồ với Yuta rồi, không có ở đây đâu."Cậu thiếu niên nghiến răng nghiến lợi: "Thầy có thể đứng đắn hơn một chút không?" Đừng có suốt ngày ghẹo mấy đứa học trò nữa! Đường tình duyên tụi em chưa đủ lận đận sao?Gojo Satoru cười ngứa đòn không đáp, cặp mắt bịt kín cứ nghía ra phía sau cậu chàng."Mấy em yêu! Ăn đồ ngọt không nè~" Nhắc Tào Tháo Tào Tháo tới. Theo giọng nữ lanh lảnh từ phía bên kia sân vọng sang, Maki đẩy kính, buông chú cụ. Fushiguro Megumi cũng ngừng nói chuyện ngoảnh nhìn, trong lòng hơi căng thẳng, đến khi thấy Hinode Harue cách họ khá xa mới thoáng yên tâm. Dưới nắng chiều vàng hoe, Hinode Harue hai tay trống không nhàn nhã tiến lại, sau lưng là Okkotsu Yuta xách mấy cái túi to đùng, bộ dạng thiếu niên yếu đuối bị bóc lột thê thảm."Ủa Megumi cưng cũng ở đây hả? Chị tưởng cưng làm nhiệm vụ nên không có mua... Thôi không sao, cưng ăn phần Ngũ A Ca đi.""Ê ê cái con bé này. Làm vậy là không có được nha! Phải biết tôn sư trọng đạo chứ?!" Tên tóc bạc nào đó lập tức kháng nghị. Nhưng mặc kệ tiếng kêu oai oái của hắn, đám học trò vẫn mắt điếc tai ngơ, bu lại chia đồ hàng.Okkotsu Yuta lấy đồ ngọt ra cho mọi người. Harue đứng một bên vừa ăn vừa cười:"Thôi thầy ơi, ăn ngọt quá coi chừng sâu răng ha, tiểu đường nữa ha. Với lại thầy xem, thầy nuôi kiểu gì mà Tiểu Huệ Tử mặt mày trắng bệch thiếu máu thế kia? Vậy mà coi được à? Lo tẩm bổ cho thằng bé đi. Chứ khéo người ta biết thầy bóc lột sức lao động trẻ em đấy." Có thể thấy, riêng bàn về trình độ mồm mép và gây thù chuốc oán thì chị gái này tuyệt đối là trò giỏi hơn thầy.Vừa được crush quan tâm vừa bị dính chưởng quả biệt hiệu, Tiểu Huệ Tử Fushiguro Megumi cũng không biết nên vui hay buồn, chỉ có thể mặt không biểu cảm đứng một bên.Bên cạnh chìa qua một phần mochi, cậu theo đó nhìn lên, là vị tiền bối đáng tin cậy và kính trọng duy nhất - Okkotsu Yuta. Thiếu niên do dự nửa giây, cuối cùng từ chối.Hành động này của Fushiguro Megumi đã thu hút sự chú ý của vài người xung quanh. Gojo Satoru nhướng mày, cô họ Zen'in Maki đưa mắt nhìn sang. Hinode Harue cũng vậy, mỗi tội cô nàng ngày thường lanh lẹ, hôm nay lại hiểu sai ý.Harue thấy vẻ im lặng nhẫn nhịn của Fushiguro, ngỡ đâu thằng nhỏ bị ức hiếp, trừng mắt nhìn ông thầy, tay giật phắt lấy phần mochi Okkotsu đang cầm nhét vào lòng Fushiguro Megumi, giọng điệu hung dữ: "Ăn hết cho chị! Ổng dám làm gì cưng, chị xử lý ổng!" Cầm lấy tay thằng bé, ép nó nhận."Ồ~" Gojo Satoru nghe thế hiếm khi không cãi lại, chỉ ngân dài âm cuối, vẻ mặt như cười như không. Maki đẩy cặp kính phản quang, hai người một gấu còn lại ngơ ngác chưa hiểu gì.Fushiguro Megumi mặt không đổi sắc, như thể mọi thứ đều chẳng liên quan đến cậu, nói một tiếng "cảm ơn" rồi cúi đầu mở bọc mochi chậm rãi ăn, nét mặt bình thản. Chỉ có khóe miệng lại thoáng cong lên một chút, để lộ tâm trạng được crush quan tâm được crush cầm tay, khiến Gojo • có Lục Nhãn • Satoru nhìn đến răng ê ẩm.Giải quyết xong mochi, trời cũng đã nhá nhem tối. Nhiệt độ hạ xuống khá lạnh. Hai đứa lười Toge và Panda quyết định về ký túc "ngủ đông", Maki ngự tỷ vẫn ở lại luyện tập, còn Harue với Okkotsu vừa đi mua sắm với nhau một buổi chiều lại tiếp tục nhận nhiệm vụ chung."Mùi gì mà chua chua thế? Xin thưa rằng, mùi giấm~" Giọng điệu hả hê ngứa đòn này đúng là đặc sản của riêng Gojo Satoru. Hắn chẳng biết đã lỉnh đi thay đồ khi nào, lúc này không mặc đồng phục học viện mà vận áo thun đen, bịt mắt cũng được thay bằng kính râm thầy bói, trông vừa lười biếng vừa lập dị, cả người đều tản ra sức hút khó cưỡng.Đáng tiếc ở đây chẳng ai ăn bộ dạng này của hắn cả.Fushiguro Megumi nhìn sang: "Có chuyện gì sao, sensei?"Tên kia xoa cằm, nhìn theo hai đứa năm hai đang rời khỏi, vừa nói cười phía xa, dưới ánh đèn đường bầu không khí càng trở nên hài hoà êm dịu. Gojo Satoru bắt đầu đâm chọt:"Chậc, Megumi, em không ghen sao? Không thấy tụi nó cứ dính nhau bất thường thế sao?" Hai đứa này rõ mạnh, một đứa hậu cấp 1, đứa kia đặc cấp luôn, vốn cái nhiệm vụ này chỉ cần tuỳ tiện một người đi, thế mà cứ phải kéo nhau cho bằng được. "Thật là khiến người ta khó hiểu nhỉ~"Fushiguro Megumi liếc ông thầy không đáng tin đang hóng drama tình cảm của học trò, chậm rì rì đáp: "Harue-senpai chơi thân với Okkotsu-senpai, Okkotsu-senpai sắp lên máy bay, hai người muốn làm thêm mấy nhiệm vụ cùng nhau cũng không có gì lạ.""A, gọi thẳng tên của Harue này? Thầy tưởng em chuyển sang kêu họ nó từ hồi cuối cấp hai chứ." Gojo Satoru nhanh chóng bắt được trọng điểm. Hắn ta nghiêng đầu nhìn học trò, chiếc râm thoáng trượt xuống để lộ đôi Lục Nhãn như Hoả Nhãn Kim Tinh, tủm tỉm: "Harue nghe em gọi tên nó, chắc sẽ vui lắm đấy."Fushiguro Megumi không phản ứng. Đợi Gojo Satoru khịa đủ rời đi, mới lặng lẽ bóp chết hơi thở chú linh phảng phất tạo ra từ cảm xúc tiêu cực của chính mình. Thở dài một hơi.Nếu không phải Gojo Satoru nhắc nhở, chắc cậu đã vinh dự bước vào hàng ngũ chú thuật sư bị chính cảm xúc của mình nguyền rủa rồi.... Chậc.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com