TruyenHHH.com

Jinjoo Hon The Cua Hoang Tu

"Quấy thế sao ta ngủ được?"

Nàng giật mình, vội rụt tay lại thì cậu càng nắm chặt hơn

"Sao vậy? Làm chuyện lén lút bị bắt quả tang nên sợ à"

"Lén lút gì chứ!"

Nàng phản bác, giật mạnh tay ra. Làm như mình làm chuyện gì xấu xa lắm hông bằng

"Lại còn chối, ta nghe hết rồi đấy nhá! Rõ là nàng khen ta đáng yêu, lại còn vừa nói vừa chọt chọt má ta cơ mà"

Ơ hay! Mới đó say gần như không biết trời trăng đất gì, đi còn không vững, đến mức cần người dìu người dắt. Thế quái nào phút chốc đã có thể lí sự, ép nàng vào tình thế khó xử này rồi

"Thế nào, ta nói đúng quá còn gì"

Hết đường chối, nàng ngậm ngùi xin hàng. Xấu hổ xoay mặt đi chỗ khác

"Xót chỗ này này, có muốn sờ thử không?"

Chỉ vào môi mình, đôi môi trái tim căng mọng ấy đã nhiều lần thu hút sự chú ý từ nàng. Hễ nhớ tới việc mình từng có ý nghĩ không mấy trong sáng với nó, nàng thật không biết giấu mặt mũi đi đâu nữa

"Thôi dẹp đi"

Định kéo chăn trùm kín đầu thì ai kia đã nhanh tay hơn chồm người qua giật phắt ra.
Đem hai tay chống xuống giường, chốc lát cả thân nàng đã gọn ghẽ nằm trong tay cậu. Ngoài trợn tròn mắt ngạc nhiên nàng không biết làm gì nữa khi mọi thao tác vừa rồi chỉ vỏn vẹn chưa đầy ba giây

"Nàng biết mai là ngày gì không?"

"..."

"Đơ ra thế chắc không biết hoặc đã quên rồi. Ngày đặc biệt của các cặp đôi yêu nhau đó"

"Ừ thì sao? Bộ hai ta yêu nhau à"

Buông câu phũ phàng làm ai kia quê ra mặt, mất luôn cả hứng. Đương nhiên nàng đây nhớ rõ, đầu óc vẫn còn minh mẫn chứ có phải già rồi đâu mà quên mất

"Tránh ra đi! Tôi buồn ngủ lắm rồi"

Nàng mặt lạnh xổ giọng, hỏi thì cứ hỏi đi mắc gì chồm người qua rồi đè mình xuống làm gì

"Nếu không yêu ta sao nàng lại phải ghen"

Tên kia vẫn chưa chịu buông tha, giữ nguyên tư thế đó

"Cần ta lặp lại câu nàng nói vừa rồi không? Gì mà..đồ ngốc nhà ngươi, nói yêu ta mà lại..

Không để tên lắm lời kia nói thêm gì, nàng bèn bụm chặt miệng hắn lại

"Một là xuống khỏi người tôi hai là ăn đạp rớt xuống giường, chọn đi"

Mặt nàng đanh lại, yêu cầu nghe vậy tên kia chẳng dám nhiều lời, liền trở về phần giường của mình. Thiệt chứ cha sanh mẹ đẻ tới giờ nàng chưa thấy ai mặt dày lại còn lì lợm như tên này

"Đồ hai mặt. Hứ!"

Tưởng mình ngủ say dịu dàng, cưng nựng đủ kiểu đến khi bị phát giác thoáng cái liền bày ra vẻ mặt lạnh tanh đó

Tuy hiểu ý nhưng nàng đây cũng chẳng buồn so đo làm gì cho mệt. Lơ đi, đánh một giấc là tốt nhất

Sáng ra mới thấy đầu đau như búa bổ, người bên cạnh thì đâu mất. Dù đêm qua được hai tên kia dìu lên phòng cho uống thuốc giải rượu rồi nhưng đến giờ tỉnh lại vẫn thấy choáng váng kiểu gì ấy

Bất thình lình nàng mở cửa phòng đi vào, đặt cái khay xuống giường

"Uống đi, đây là canh giải rượu"

Nhìn bát canh trước mặt, lòng cậu chợt ấm áp cầm lấy húp một hơi hết sạch


"Thank you, my wife!"


"Đừng xổ ngoại ngữ với tôi"


Biết là tên này thông thạo nhiều thứ tiếng. Thích nói gì là quyền của hắn, có điều nàng đây rất ghét kiểu thể hiện hoặc đơn giản nàng bị dị ứng với hai chữ cuối

"Đợi đến tối ta sẽ có quà cho nàng"

Không ư hử, nàng rời đi cùng thứ mình mang tới. Khác là nó cạn rồi, biết điều đó! Mình tự tay nấu cho ăn mà

-


Gấp rút xử lý công việc, rời đi khi chỉ mới chiều tà cậu cầm trên tay cuốn sách hướng dẫn nấu ăn gì đó tới khu nhà bếp. Để khiến nàng bất ngờ đương nhiên cậu đã lên kế hoạch từ trước

"Giúp em đi mà, một lần thôi. Yuri à~ chị chỉ cần cho gọi nàng ấy tới thưởng trà, trò chuyện. Có gì khó đâu"

"Thiệt hết biết! Em mù quáng quá rồi đấy Yujin"


Mỗi lần cậu giở trò mè nheo y như rằng Yuri sẽ không bao giờ từ chối bất cứ điều gì. Biết đây là điểm yếu của bà chị dễ dãi này nên cứ nhắm vào mãi thôi

Mang tạp dề vào, lật đến trang cần tìm, mở tủ tìm kiếm nguyên liệu cần dùng. Mắt chăm chú dán vào cuốn sổ nhỏ, tay thoăn thoắt siêng năng hoạt động hết công xuất. Hì hục đổ cả mồ hôi, cuối cùng cũng cho ra thành quả

Đến tận tối, Yuri mới chịu buông tha để nàng về. Minjoo cất từng bước chân nhẹ nhàng lên phòng, một mảng tối om.

Cũng không hẳn vì có nến thắp sáng xung quanh chiếc bàn ăn nên khung cảnh có phần lung linh, thơ mộng

"Tèng teng!
Happy Valentine's day"

Nữa rồi, nói tiếng nước họ riết rồi bị ảnh hưởng sâu sắc tới văn hóa nên mới du nhập mấy thứ này về đây mà

"Nàng không ngạc nhiên à? Ta mất nhiều thời gian, bỏ ra nhiều công sức để chuẩn bị lắm đấy"

"Hay để tôi ra ngoài lại, đi vào giả vờ tỏ vẻ bất ngờ há"

"Không cần đâu, ngồi xuống đây đi"

Yujin kéo ghế, tỏ ý muốn nàng ngồi vào bàn

"Đây chưa phải tất cả, còn nữa này"

Từ sau lưng cậu chìa ra cành hồng được gói kỹ lưỡng, nàng vui vẻ nhận lấy. Đơn giản nàng thích hoa, chỉ thế

Nhưng nhìn những thứ được bày biện đẹp mắt trên bàn, một bữa ăn thịnh xoạn đúng nghĩa. Cho thấy thành ý của người làm rất to lớn, cậu đã đặt hết tâm huyết vào đây

Ọt..ọt..

Tiếng bụng réo lên vì cơn đói kéo đến làm phá vỡ bầu không khí lãng mạng

"HaHa..đói đến vậy luôn cơ à? Chị ta bỏ đói nàng sao?"

Không nhịn được cậu bật cười thành cười, nàng trừng mắt, tiếng cười tắt ngủm

"Tới đó thưởng trà, uống chứ chẳng ăn"

"Cho ta xin lỗi, dùng bữa đi"

"Khoan!"

Cầm dao nĩa lên định ăn thì tên kia làm nàng dừng hẳn động tác

"Muốn ăn phải trả lời được câu hỏi này của ta đã"

Đặt dao nĩa xuống, để nàng xem hắn lại bày trò gì nữa đây

"Valentine bắt nguồn từ đâu?"

"Châu âu"

"Cụ thể cơ! Mà chưa chắc gì nàng đã biết"

Hớp ngụm rượu vang, cậu tỏ vẻ nghi ngờ trình độ hiểu biết của nàng

"La mã cổ đại"

Phụt...

"Wow! Coi như có hiểu biết. Được rồi, giờ ăn đi"

Phẩy tay ra hiệu, Haizz..cuối cùng cũng được ăn

"Khoan đã"

"Gì nữa đây! Rốt cuộc có cho ta ăn không thế"

Đói rã rời, muốn xỉu tới nơi mà tên chết tiệt kia cứ như đem nàng ra làm trò đùa vậy

"Nói trước có thể sẽ không được ngon như kỳ vọng...cho nên đừng chê bai tay nghề của ta nhé"

"Biết rồi, dở mấy tôi cũng ăn"

Nàng không tin dĩa mỳ với màu vàng óng ánh được bày biện trông ngon mắt ấy có thể khiến mình thất vọng được

Gắp một miếng trên dĩa, xoắn lại cho vào miệng.
Chưa nuốt cũng chẳng nhai

1..
  2..
    3..

Nàng phi thật nhanh vào phòng tắm, nôn ra hết thảy thứ mỳ vị mặn chát kia

"NÀY! CHO CẢ LÍT NƯỚC MẮM VÀO HẢ?"

_____________________________


Đây là chap nhân ngày valentine, nó sẽ không được hay như mong đợi vì tấu hài là chính và lí do mình đăng trễ thế này vì đang viết mà ngủ gục, ngủ quên mất😅

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com