Jiminjeong Winrina Man Oi
' tôi xin chị...coi như tôi xin chị...chị muốn đánh đập tôi như nào cũng được muốn tôi làm gì cũng được nhưng xin hãy tha cho cha tôi-..ông ấy vô tội... 'nói xong một cú tát mạnh giáng xuống mặt kim mẫn đình khiến mặt cô in cả dấu tay trước sự chứng kiến của cả làng ai cũng đều xót xa cho một người đẹp như mẫn đình chỉ riêng mẫn tuệ là đang hả hê trong lòng' câm miệng,không có quyền lên tiếng 'cha của mẫn đình bị đánh đến ngất đi tại chỗ,trên người ông chi chít vết thương,máu me.Mẫn đình thương cha nên đã đề nghị sẽ làm kẻ hầu người hạ cho liễu trí mẫn,may thay trí mẫn đã tha cho cha cô và bắt cô đitừ đó cả làng chẳng ai biết tung tích gì về kim mẫn đình,ning nghệ trác luôn tìm kiếm mẫn đình nhưng vô íchtừ thị trấn,nơi mà liễu trí mẫn sinh sống cách làng của kim mẫn đình rất xa khiến ning nghệ trác phải bất lựckhoảng thời gian đó ning nghệ trác như sụp đổ,trong cái làng này ning nghệ trác chỉ yêu quý mình mẫn đình,bầu bạn với mình mẫn đình nhưng nội vĩnh chi lợi đã đến và xoa dịu tâm hồn cho ning nghệ trácở trên thị trấn,kim mẫn đình sống chẳng bằng chết bị liễu trí mẫn đưa vào chốn lầu xanh.Nỗi nhục nhã,cô đơn của mẫn đình dâng lên đến đỉnh điểm,đã không ít lần mẫn đình đã treo c.ổ t.ự s.át nhưng đều bị trí mẫn phát hiện rồi trút cơn giận lên người mẫn đình có lần chính trí mẫn đã c.ưỡng bứ.c mẫn đình khiến cho cô nhục nhã hơn gấp vạn lầndo đã quá nhiều lần mẫn đình nghĩ đến việc buông bỏ cuộc sống này nên trí mẫn đã cho người đưa mẫn đình ra giữa một hòn đảo cách xa đất liền,mỗi lần đến đây phải mất cả giờ đồng hồ đi thuyềnmột hòn đảo nghe có vẻ rất hoang sơ nhưng ở giữa hòn đảo ấy có một ngôi nhà bé xinh,đủ cho hai người ở trí mẫn đã đưa mẫn đình ra nơi đóhằng ngày đều có người túc trực để tránh mẫn đình t.ự t.ử thêm lần nào nữa
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com