Jieduo Rac Roi
WARNING: 18+
08.Rất nóng.Lý Nhuế Xán cảm thấy miệng mình khô khốc. Anh choáng váng tỉnh dậy và phát hiện mình đang nằm sấp trên giường. Anh chống tay định đứng dậy thì cảm thấy tay mình hình như đang bị đan chéo ra sau lưng và bị trói lại."Kiệt Kiệt... tại sao?"Lý Nhuế Xán cảm thấy rằng có ai đó bên cạnh giường, ngoại trừ Triệu Lễ Kiệt mà anh nhìn thấy trước khi bất tỉnh thì chắc chắn không còn ai khác."Anh đúng là không nghe lời, em hết cách rồi, thật sự hết cách rồi."Lý Nhuế Xán có chút bối rối, anh muốn ngẩng đầu lên nhưng lại bị ấn xuống một cách thô bạo. Anh hơi sốc trong giây lát, anh chưa bao giờ nghĩ rằng Triệu Lễ Kiệt mà anh ngày đêm gắn bó lại cư xử thô lỗ với anh như vậy."Triệu Lễ Kiệt, anh cho em ba giây, tốt nhất là cho anh một lời giải thích rõ ràng đi.""Giải thích?" Triệu Lễ Kiệt lắc đầu và thu tay lại, giọng nói của hắn rõ ràng rất bình tĩnh, nhưng ngay giây sau hắn lại bật cười như một thằng điên.Lý Nhuế Xán không hiểu sao lại cảm thấy sợ hãi. Anh muốn di chuyển nhưng không còn chút sức nào, hoàn cảnh hiện tại khiến anh chỉ còn ý định muốn trốn thoát."Đừng chạy trốn, nghĩ thôi cũng đừng nghĩ. Anh không thể chạy thoát đâu, anh chỉ có thể ở bên cạnh em, nấu cơm cho em, sống với em, và bị em chịch."Triệu Lễ Kiệt nói xong, Lý Nhược Xán cảm nhận được quần mình đang bị cởi ra, bàn tay ấm áp từng ôm lấy anh giờ đây đang luồn lách giữa khe mông anh, xuyên qua lớp vải khám phá bên trong."Đừng!"Lý Nhuế Xán kêu lên, nhưng Triệu Lễ Kiệt muốn làm gì là do hắn tự quyết định. Hắn duỗi ngón tay ra và mạnh mẽ luồn vào bên trong quần lót của anh, hắn cảm nhận được hơi ấm từ vách thịt bên trong qua lớp vải mỏng.Lý Nhuế Xán gần như căng cứng toàn thân, hai tay run rẩy nhưng lại không thể làm gì được. Anh cảm nhận được núm vú đã cương cứng do bị kích thích từ phía sau, anh cố nghiến răng nghiến lợi nhưng vẫn phát ra một âm thanh yếu ớt."Sướng không? Sướng là đúng rồi. Thằng chó đó chẳng phải cũng từng làm vậy với anh sao?"Nước mắt của Lý Nhuế Xán gần như rơi xuống ngay lập tức. Anh nghĩ rằng mình đã che giấu chuyện đó rất tốt, anh còn nghĩ rằng Triệu Lễ Kiệt cả đời này sẽ không bao giờ biết về nó. Nhưng bây giờ, Triệu Lễ Kiệt hình như không chỉ biết, mà còn nắm rõ cả tình hình lúc đó."Tại sao...""Tại sao em lại biết điều đó hả?""Anh ơi, anh nghĩ xem tại sao anh lại có thể an toàn trở về nhà Điền Dã chứ?""Hay anh thực sự nghĩ rằng cái thằng khốn đã làm chuyện đó với anh sẽ có Chúa trừng phạt nó thay anh?"Triệu Lễ Kiệt cười khúc khích, hắn cúi người xuống và thì thầm vào tai Lý Nhuế Xán, "Là em, anh à, tất cả đều là em. Người đã cứu anh là em, đánh cái thằng đó đến mức phải nhập viện cũng là em. Nó không được phép chạm vào anh, không được phép chạm vào đồ của em."Triệu Lễ Kiệt nói xong liền bật điện thoại và phát đoạn ghi âm của đêm đó, Lý Nhuế Xán nghe thấy giọng tên khốn đã quấy rối anh đêm đó, nó cầu xin Triệu Lễ Kiệt để nó đi, dù không muốn nhưng anh vẫn phải thừa nhận, cách làm này có hơi cực đoan nhưng nó lại khiến anh thấy nhẹ nhõm hơn.Nhưng suy cho cùng, anh là nạn nhân cơ mà, tại sao lại đối xử với anh như này? Anh không phục, nhưng anh còn chưa kịp phản bác, Triệu Lễ Kiệt dường như đã đoán được suy nghĩ của anh, "Còn anh, cho dù em đã biết mọi chuyện đi chăng nữa, anh vẫn phải nói với em chứ. Không phải chúng ta đã hứa là sẽ thành thật với nhau à?""Em biết mà vẫn lừa anh?""Em không lừa anh, anh ơi, em chỉ là quá yêu anh mà thôi."Lý Nhuế Xán giống như một con mèo bị đeo vòng chụp cổ, anh bị Triệu Lễ Kiệt khống chế, bị hắn chơi đùa, thế nhưng hắn vẫn dùng mấy lời ngon ngọt an ủi dỗ dành anh.Dường như hắn vẫn chưa hài lòng, quần lót của anh lại bị kéo xuống, những ngón tay được bôi chất lỏng lành lạnh đâm thẳng huyệt đạo phía sau, vách thịt nóng ẩm bị xâm chiếm một cách thô bạo, Lý Nhược Xán cảm nhận được sự đau đớn, nhưng bây giờ mới chỉ có mấy ngón tay, anh không thể tưởng tượng được nếu thứ đó đi vào thì còn tới mức nào nữa."Kiệt Kiệt, cho anh nhìn em được không?""Vô ích thôi, Lý Nhuế Xán, cố trì hoãn cũng chẳng thể khiến em từ bỏ ý định chịch anh đâu."Những ngón tay của Triệu Lễ Kiệt ấn vào và xoay tròn trong lỗ hậu chật hẹp, chúng di chuyển không ngừng, chất bôi trơn cũng bị nhiệt độ bên trong làm cho tan chảy và dính vào ngón tay hắn, khi rút tay ra liền văng đầy lên người Lý Nhuế Xán.Lý Nhuế Xán thực sự rất nhạy cảm, khoái cảm trong cơ thể dần dần nuốt chửng cơn đau. Eo anh vô thức mềm nhũn, miệng phát ra những tiếng rên rỉ nỉ non, hơi thở cũng dần trở nên rối loạn."Lý Nhuế Xán, Lý Nhuế Xán."Triệu Lễ Kiệt cúi người xuống, ghé sát vào tai anh và gọi tên anh, hơi thở của Triệu Lễ Kiệt truyền qua như hơi nước ở nhiệt độ cao khiến tai Lý Nhược Xán đỏ bừng.Không chỉ thế, Lý Nhuế Xán còn có thể cảm nhận được hơi thở nóng bức phả vào tai và cổ. Từ trên xuống dưới, anh cảm thấy như có một đám cháy lan rộng trên thảo nguyên bao la, tất cả những nơi được Triệu Lễ Kiệt chạm vào đều nóng rực."Kiệt Kiệt, hình như anh... ah...chưa bao giờ nói với em... rằng anh thích em, rất thích, rất thích em."Triệu Lễ Kiệt luôn tin rằng những lời tỏ tình thơ ngây chỉ xuất hiện trong sách truyện, trên màn ảnh, giống như kiểu mấy cảnh tỏ tình lãng mạn ở sân trường hoặc ở rạp chiếu phim vậy. Có vô vàn kịch bản có thể xảy ra nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ rằng có một ngày nào đó điều đó sẽ xảy ra trước mặt hắn mà lại còn trong lúc hắn đang cưỡng bức người ta."Đừng... đừng cố lừa em, em sẽ không tha cho anh đâu." Giọng nói của Triệu Lễ Kiệt run rẩy, hắn luôn cảm thấy những lời mà Lý Nhuế Xán vừa nói chỉ là do hắn tự tưởng tượng ra."Không lừa em, anh thực sự thích em...ah~!"Đầu ngón tay của Triệu Lễ Kiệt vô tình chọc vào chỗ nhạy cảm, Lý Nhuế Xán run rẩy và hét lên, phía trước cũng cùng lúc bắn ra."Ai?""Cái... cái gì?"Lý Nhuế Xán cảm thấy ngón tay của hắn đã được rút ra khỏi cơ thể mình, anh thở hổn hển, đầu óc anh trống rỗng trong giây lát, nhưng anh vẫn đáp lại Triệu Lễ Kiệt như một thói quen."Anh thích ai?""Kiệt Kiệt, luôn là em, Kiệt Kiệt, anh từ trước đến giờ vẫn luôn...ah!"Lời giải thích của Lý Nhuế Xán bị gián đoạn bởi dương vật từ phía sau đột nhiên thúc vào, lời vẫn còn chưa nói xong, anh đã bị chịch đến run bần bật, nhưng tư thế doggy khiến gậy thịt đâm sâu tới nổi anh không nhịn được mà hét lên.Ngay giây tiếp theo, anh vùi đầu vào gối, anh không muốn nghe thấy những tiếng hét rời rạc với tần số cao vút của chính mình. Những giọt nước mắt chảy ra không rõ nguyên nhân, có thể là do dương vật ngoại cỡ đột nhiên tiến vào, hoặc cũng có thể là dục vọng ích kỷ của chính anh đang được thỏa mãn.Không hẹn hò cũng không sao, cho dù chỉ là câu "em yêu anh" ở trên giường cũng khiến anh cảm thấy vui vẻ.Hai tay vừa được thả ra, Lý Nhuế Xán liền bị lật lại trước khi anh kịp phản ứng. Khi anh thực sự được đối mặt với Triệu Lễ Kiệt thì anh lại đã đưa tay lên che mặt, dáng vẻ bây giờ của anh chắc trông chẳng ra gì, anh không muốn Triệu Lễ Kiệt thấy anh trong bộ dạng này.Một nụ hôn bất ngờ nhưng quen thuộc rơi xuống môi anh, tay của Lý Nhuế Xán được gỡ ra, ánh mắt đẫm lệ khiến Triệu Lễ Kiệt cảm thấy đau lòng."Tại sao anh không nói cho em biết, thích em tới vậy mà tại sao anh lại không nói cho em biết sớm hơn? Em luôn nghĩ rằng anh không thích em, em sợ một ngày nào đó em sẽ đánh mất anh. Ngay cả sau những gì xảy ra hôm đó, em vẫn cảm thấy không tự tin lắm, chỉ là có thêm chút hi vọng. Rồi tới hôm qua, lúc anh tỏ ra ghen với em họ của em, em vui lắm anh ơi, ít nhất trong tim anh vẫn còn chỗ cho em. Em thực sự rất hạnh phúc."Hắn nói những lời nhẹ nhàng và kiên nhẫn, nhưng hạ bộ lại như muốn xuyên thủng người anh. Lý Nhuế Xán bị bắt nạt đến mức chỉ có thể rên rỉ mấy tiếng vô nghĩa.Anh đưa tay về phía Triệu Lễ Kiệt, hắn cũng hiểu ý anh nên liền bế anh lên và ôm lấy anh.Vì tư thế ấy, dương vật của hắn đã tiến vào phần sâu nhất trong anh. Lý Nhuế Xán vòng tay qua cổ Triệu Lễ Kiệt, ôm chặt lấy hắn.Trong phòng ngoài tiếng thở hổn hển còn có tiếng da thịt va đập vào nhau, lúc này không hiểu sao Lý Nhuế Xán lại cảm thấy an toàn vô cùng, anh khẽ mỉm cười, sau đó lại ghé vào tai Triệu Lễ Kiệt nói: "Thích em nhiều lắm, Triệu Lễ Kiệt."Hậu huyệt đột nhiên bị một nguồn nhiệt tràn vào, Lý Nhuế Xán giơ tay lên đánh vào người đối phương như để cảnh cáo, nhưng lực đánh yếu ớt chẳng đáng sợ chút nào."Ngại quá, em nhịn không được mà xuất tinh vào trong rồi.""Sau này không được làm những chuyện như thế nữa nhé.""Lời tỏ tình của anh đường đột quá, em không kìm được.""Im mồm!"Dương vật mềm oặt vẫn nằm yên trong lỗ hậu, cả hai đều không hề cử động, chỉ nằm đó ôm chặt lấy nhau."Anh à, chúng ta mãi mãi đừng bao giờ rời xa nhau nhé, được không?""...""Anh ơi, sao anh không nói gì?""Triệu Lễ Kiệt, anh không biết mãi mãi sẽ kéo dài bao lâu, bởi vì anh không thể đoán trước được tương lai sẽ xảy ra chuyện gì. Cho dù anh lớn hơn em, anh cũng không thể đoán được anh có chết trước em không. Nhưng... điều anh có thể chắc chắn là đời này kiếp này anh sẽ không yêu một người nào khác ngoài em. Nếu điều đó xảy ra, hãy trói anh lại như ngày hôm nay, dù có chịch anh tới chết, cũng đừng để anh rời xa em nhé, được không?"Triệu Lễ Kiệt hơi sửng sốt trong giây lát. Hắn dường như đã đánh giá thấp tình yêu của Lý Nhuế Xán dành cho mình.Nhưng hắn lại vui vẻ trói Lý Nhuế Xán lại, trói anh vào bên cạnh hắn để suốt đời này anh chỉ có thể yêu mình hắn."Vâng ạ." Hắn đáp, "Em hứa với anh."
END.
08.Rất nóng.Lý Nhuế Xán cảm thấy miệng mình khô khốc. Anh choáng váng tỉnh dậy và phát hiện mình đang nằm sấp trên giường. Anh chống tay định đứng dậy thì cảm thấy tay mình hình như đang bị đan chéo ra sau lưng và bị trói lại."Kiệt Kiệt... tại sao?"Lý Nhuế Xán cảm thấy rằng có ai đó bên cạnh giường, ngoại trừ Triệu Lễ Kiệt mà anh nhìn thấy trước khi bất tỉnh thì chắc chắn không còn ai khác."Anh đúng là không nghe lời, em hết cách rồi, thật sự hết cách rồi."Lý Nhuế Xán có chút bối rối, anh muốn ngẩng đầu lên nhưng lại bị ấn xuống một cách thô bạo. Anh hơi sốc trong giây lát, anh chưa bao giờ nghĩ rằng Triệu Lễ Kiệt mà anh ngày đêm gắn bó lại cư xử thô lỗ với anh như vậy."Triệu Lễ Kiệt, anh cho em ba giây, tốt nhất là cho anh một lời giải thích rõ ràng đi.""Giải thích?" Triệu Lễ Kiệt lắc đầu và thu tay lại, giọng nói của hắn rõ ràng rất bình tĩnh, nhưng ngay giây sau hắn lại bật cười như một thằng điên.Lý Nhuế Xán không hiểu sao lại cảm thấy sợ hãi. Anh muốn di chuyển nhưng không còn chút sức nào, hoàn cảnh hiện tại khiến anh chỉ còn ý định muốn trốn thoát."Đừng chạy trốn, nghĩ thôi cũng đừng nghĩ. Anh không thể chạy thoát đâu, anh chỉ có thể ở bên cạnh em, nấu cơm cho em, sống với em, và bị em chịch."Triệu Lễ Kiệt nói xong, Lý Nhược Xán cảm nhận được quần mình đang bị cởi ra, bàn tay ấm áp từng ôm lấy anh giờ đây đang luồn lách giữa khe mông anh, xuyên qua lớp vải khám phá bên trong."Đừng!"Lý Nhuế Xán kêu lên, nhưng Triệu Lễ Kiệt muốn làm gì là do hắn tự quyết định. Hắn duỗi ngón tay ra và mạnh mẽ luồn vào bên trong quần lót của anh, hắn cảm nhận được hơi ấm từ vách thịt bên trong qua lớp vải mỏng.Lý Nhuế Xán gần như căng cứng toàn thân, hai tay run rẩy nhưng lại không thể làm gì được. Anh cảm nhận được núm vú đã cương cứng do bị kích thích từ phía sau, anh cố nghiến răng nghiến lợi nhưng vẫn phát ra một âm thanh yếu ớt."Sướng không? Sướng là đúng rồi. Thằng chó đó chẳng phải cũng từng làm vậy với anh sao?"Nước mắt của Lý Nhuế Xán gần như rơi xuống ngay lập tức. Anh nghĩ rằng mình đã che giấu chuyện đó rất tốt, anh còn nghĩ rằng Triệu Lễ Kiệt cả đời này sẽ không bao giờ biết về nó. Nhưng bây giờ, Triệu Lễ Kiệt hình như không chỉ biết, mà còn nắm rõ cả tình hình lúc đó."Tại sao...""Tại sao em lại biết điều đó hả?""Anh ơi, anh nghĩ xem tại sao anh lại có thể an toàn trở về nhà Điền Dã chứ?""Hay anh thực sự nghĩ rằng cái thằng khốn đã làm chuyện đó với anh sẽ có Chúa trừng phạt nó thay anh?"Triệu Lễ Kiệt cười khúc khích, hắn cúi người xuống và thì thầm vào tai Lý Nhuế Xán, "Là em, anh à, tất cả đều là em. Người đã cứu anh là em, đánh cái thằng đó đến mức phải nhập viện cũng là em. Nó không được phép chạm vào anh, không được phép chạm vào đồ của em."Triệu Lễ Kiệt nói xong liền bật điện thoại và phát đoạn ghi âm của đêm đó, Lý Nhuế Xán nghe thấy giọng tên khốn đã quấy rối anh đêm đó, nó cầu xin Triệu Lễ Kiệt để nó đi, dù không muốn nhưng anh vẫn phải thừa nhận, cách làm này có hơi cực đoan nhưng nó lại khiến anh thấy nhẹ nhõm hơn.Nhưng suy cho cùng, anh là nạn nhân cơ mà, tại sao lại đối xử với anh như này? Anh không phục, nhưng anh còn chưa kịp phản bác, Triệu Lễ Kiệt dường như đã đoán được suy nghĩ của anh, "Còn anh, cho dù em đã biết mọi chuyện đi chăng nữa, anh vẫn phải nói với em chứ. Không phải chúng ta đã hứa là sẽ thành thật với nhau à?""Em biết mà vẫn lừa anh?""Em không lừa anh, anh ơi, em chỉ là quá yêu anh mà thôi."Lý Nhuế Xán giống như một con mèo bị đeo vòng chụp cổ, anh bị Triệu Lễ Kiệt khống chế, bị hắn chơi đùa, thế nhưng hắn vẫn dùng mấy lời ngon ngọt an ủi dỗ dành anh.Dường như hắn vẫn chưa hài lòng, quần lót của anh lại bị kéo xuống, những ngón tay được bôi chất lỏng lành lạnh đâm thẳng huyệt đạo phía sau, vách thịt nóng ẩm bị xâm chiếm một cách thô bạo, Lý Nhược Xán cảm nhận được sự đau đớn, nhưng bây giờ mới chỉ có mấy ngón tay, anh không thể tưởng tượng được nếu thứ đó đi vào thì còn tới mức nào nữa."Kiệt Kiệt, cho anh nhìn em được không?""Vô ích thôi, Lý Nhuế Xán, cố trì hoãn cũng chẳng thể khiến em từ bỏ ý định chịch anh đâu."Những ngón tay của Triệu Lễ Kiệt ấn vào và xoay tròn trong lỗ hậu chật hẹp, chúng di chuyển không ngừng, chất bôi trơn cũng bị nhiệt độ bên trong làm cho tan chảy và dính vào ngón tay hắn, khi rút tay ra liền văng đầy lên người Lý Nhuế Xán.Lý Nhuế Xán thực sự rất nhạy cảm, khoái cảm trong cơ thể dần dần nuốt chửng cơn đau. Eo anh vô thức mềm nhũn, miệng phát ra những tiếng rên rỉ nỉ non, hơi thở cũng dần trở nên rối loạn."Lý Nhuế Xán, Lý Nhuế Xán."Triệu Lễ Kiệt cúi người xuống, ghé sát vào tai anh và gọi tên anh, hơi thở của Triệu Lễ Kiệt truyền qua như hơi nước ở nhiệt độ cao khiến tai Lý Nhược Xán đỏ bừng.Không chỉ thế, Lý Nhuế Xán còn có thể cảm nhận được hơi thở nóng bức phả vào tai và cổ. Từ trên xuống dưới, anh cảm thấy như có một đám cháy lan rộng trên thảo nguyên bao la, tất cả những nơi được Triệu Lễ Kiệt chạm vào đều nóng rực."Kiệt Kiệt, hình như anh... ah...chưa bao giờ nói với em... rằng anh thích em, rất thích, rất thích em."Triệu Lễ Kiệt luôn tin rằng những lời tỏ tình thơ ngây chỉ xuất hiện trong sách truyện, trên màn ảnh, giống như kiểu mấy cảnh tỏ tình lãng mạn ở sân trường hoặc ở rạp chiếu phim vậy. Có vô vàn kịch bản có thể xảy ra nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ rằng có một ngày nào đó điều đó sẽ xảy ra trước mặt hắn mà lại còn trong lúc hắn đang cưỡng bức người ta."Đừng... đừng cố lừa em, em sẽ không tha cho anh đâu." Giọng nói của Triệu Lễ Kiệt run rẩy, hắn luôn cảm thấy những lời mà Lý Nhuế Xán vừa nói chỉ là do hắn tự tưởng tượng ra."Không lừa em, anh thực sự thích em...ah~!"Đầu ngón tay của Triệu Lễ Kiệt vô tình chọc vào chỗ nhạy cảm, Lý Nhuế Xán run rẩy và hét lên, phía trước cũng cùng lúc bắn ra."Ai?""Cái... cái gì?"Lý Nhuế Xán cảm thấy ngón tay của hắn đã được rút ra khỏi cơ thể mình, anh thở hổn hển, đầu óc anh trống rỗng trong giây lát, nhưng anh vẫn đáp lại Triệu Lễ Kiệt như một thói quen."Anh thích ai?""Kiệt Kiệt, luôn là em, Kiệt Kiệt, anh từ trước đến giờ vẫn luôn...ah!"Lời giải thích của Lý Nhuế Xán bị gián đoạn bởi dương vật từ phía sau đột nhiên thúc vào, lời vẫn còn chưa nói xong, anh đã bị chịch đến run bần bật, nhưng tư thế doggy khiến gậy thịt đâm sâu tới nổi anh không nhịn được mà hét lên.Ngay giây tiếp theo, anh vùi đầu vào gối, anh không muốn nghe thấy những tiếng hét rời rạc với tần số cao vút của chính mình. Những giọt nước mắt chảy ra không rõ nguyên nhân, có thể là do dương vật ngoại cỡ đột nhiên tiến vào, hoặc cũng có thể là dục vọng ích kỷ của chính anh đang được thỏa mãn.Không hẹn hò cũng không sao, cho dù chỉ là câu "em yêu anh" ở trên giường cũng khiến anh cảm thấy vui vẻ.Hai tay vừa được thả ra, Lý Nhuế Xán liền bị lật lại trước khi anh kịp phản ứng. Khi anh thực sự được đối mặt với Triệu Lễ Kiệt thì anh lại đã đưa tay lên che mặt, dáng vẻ bây giờ của anh chắc trông chẳng ra gì, anh không muốn Triệu Lễ Kiệt thấy anh trong bộ dạng này.Một nụ hôn bất ngờ nhưng quen thuộc rơi xuống môi anh, tay của Lý Nhuế Xán được gỡ ra, ánh mắt đẫm lệ khiến Triệu Lễ Kiệt cảm thấy đau lòng."Tại sao anh không nói cho em biết, thích em tới vậy mà tại sao anh lại không nói cho em biết sớm hơn? Em luôn nghĩ rằng anh không thích em, em sợ một ngày nào đó em sẽ đánh mất anh. Ngay cả sau những gì xảy ra hôm đó, em vẫn cảm thấy không tự tin lắm, chỉ là có thêm chút hi vọng. Rồi tới hôm qua, lúc anh tỏ ra ghen với em họ của em, em vui lắm anh ơi, ít nhất trong tim anh vẫn còn chỗ cho em. Em thực sự rất hạnh phúc."Hắn nói những lời nhẹ nhàng và kiên nhẫn, nhưng hạ bộ lại như muốn xuyên thủng người anh. Lý Nhuế Xán bị bắt nạt đến mức chỉ có thể rên rỉ mấy tiếng vô nghĩa.Anh đưa tay về phía Triệu Lễ Kiệt, hắn cũng hiểu ý anh nên liền bế anh lên và ôm lấy anh.Vì tư thế ấy, dương vật của hắn đã tiến vào phần sâu nhất trong anh. Lý Nhuế Xán vòng tay qua cổ Triệu Lễ Kiệt, ôm chặt lấy hắn.Trong phòng ngoài tiếng thở hổn hển còn có tiếng da thịt va đập vào nhau, lúc này không hiểu sao Lý Nhuế Xán lại cảm thấy an toàn vô cùng, anh khẽ mỉm cười, sau đó lại ghé vào tai Triệu Lễ Kiệt nói: "Thích em nhiều lắm, Triệu Lễ Kiệt."Hậu huyệt đột nhiên bị một nguồn nhiệt tràn vào, Lý Nhuế Xán giơ tay lên đánh vào người đối phương như để cảnh cáo, nhưng lực đánh yếu ớt chẳng đáng sợ chút nào."Ngại quá, em nhịn không được mà xuất tinh vào trong rồi.""Sau này không được làm những chuyện như thế nữa nhé.""Lời tỏ tình của anh đường đột quá, em không kìm được.""Im mồm!"Dương vật mềm oặt vẫn nằm yên trong lỗ hậu, cả hai đều không hề cử động, chỉ nằm đó ôm chặt lấy nhau."Anh à, chúng ta mãi mãi đừng bao giờ rời xa nhau nhé, được không?""...""Anh ơi, sao anh không nói gì?""Triệu Lễ Kiệt, anh không biết mãi mãi sẽ kéo dài bao lâu, bởi vì anh không thể đoán trước được tương lai sẽ xảy ra chuyện gì. Cho dù anh lớn hơn em, anh cũng không thể đoán được anh có chết trước em không. Nhưng... điều anh có thể chắc chắn là đời này kiếp này anh sẽ không yêu một người nào khác ngoài em. Nếu điều đó xảy ra, hãy trói anh lại như ngày hôm nay, dù có chịch anh tới chết, cũng đừng để anh rời xa em nhé, được không?"Triệu Lễ Kiệt hơi sửng sốt trong giây lát. Hắn dường như đã đánh giá thấp tình yêu của Lý Nhuế Xán dành cho mình.Nhưng hắn lại vui vẻ trói Lý Nhuế Xán lại, trói anh vào bên cạnh hắn để suốt đời này anh chỉ có thể yêu mình hắn."Vâng ạ." Hắn đáp, "Em hứa với anh."
END.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com