TruyenHHH.com

Jensoo Kim Tieu Thu Hom Nay Co Nam Tren Khong

Ánh trăng sáng len vào từ kẻ hở rèm cửa sổ, yên lặng không tiếng động đáp xuống đùi cô gái, tỏa ra ánh sáng óng ánh mê người.

Jennie vô cùng tao nhã nằm nhìn vào cuốn sách trên tay, vài ngày trước Jennie đi chơi cùng Chaeyoung, không biết cô bạn tốt này dở trò gì mà lại đưa cho Jennie một quyển sách, vẻ mặt còn rất hào hứng nói cái gì mà khi xem xong nhất định sẽ làm Jisoo ngày càng yêu cô say đắm nửa bước không rời. Sách chơi ngãi hay sao chứ!

Jennie tò mò lật ra trang đầu tiên đập vào mắt là hình ảnh hai nữ nhân với vô số tư thế khiến cô trợn tròn mắt, bật người dậy mặt nóng bừng bừng vừa thẹn vừa giận.

"Con nhóc khốn kiếp Park Chaeyoung."

Tuy miệng chửi không ngừng nhưng đôi tay thon nhỏ cứ đều đặn tiếp tục lật hết trang này đến trang khác, mắt không dứt ra được. Trong đầu tưởng tượng ra bản thân cùng Jisoo.

Cửa phòng vang lên tiếng gõ, Jennie mới chợt ý thức được vội vàng cất sách vào ngăn tủ. Vừa quay lại định mở cửa thì xuất hiện gương mặt phóng đại của người nào đó, dung mạo tinh xảo đến chói mắt của người trước mặt khiến Jennie đầy kinh ngạc.

Jisoo một thân áo sơ mi xám nhạt, quần âu đen đơn giản không kém phần thanh lịch đang tĩnh lặng nhìn cô.

Khóe môi diễm lệ của Jisoo nhếch lên:

"Nghe nói em muốn ngoại tình?"

Jisoo nói xong liền nheo mắt liếc Jennie một cách nguy hiểm làm toàn thân cô cứng đờ.

"Chị... sao lại tới đây?" Jennie lắp bắp hỏi.

Jisoo híp đôi mắt hẹp dài, khom lưng nửa quyến rũ nửa âm trầm nói bên tai cô.

"Tôi không tới em sẽ đi ngoại tình à?"

Jennie vội vàng lắc đầu cười nịnh nọt: "Em nào dám!"

Jisoo đưa ngón tay thon dài trắng nõn nâng cằm Jennie, đôi môi mỏng vẽ lên nụ cười âm u lành lạnh:

"Em mà dám làm thế! Tôi sẽ giết em."

Jennie cảm nhận được một trận ớn lạnh lại làm như không nghe hỏi: "Nhưng làm sao chị vào được phòng em?"

Jisoo vô cùng ưu nhã ngồi lên giường, cười như không cười vuốt vuốt mấy sợi tóc rơi trước mặt, ánh mắt sâu thăm thẳm nhìn Jennie.

"Tại sao không? Ông em còn bảo tôi dọn đến đây ở nhưng tôi chưa đồng ý."

Jennie như hiểu ra được thầm trách chắc chắn lại bị ông nội bán đứng.

"Em nghe ông nói mấy ngày nay chị giúp ông xử lý nhiều việc chắc mệt lắm hay chị ngủ sớm đi". Nhất thời quẫn bách đành nói đại một câu mà sau khi thốt ra lại cảm thấy thật hối hận a.

Đúng là một tuần nay vì công việc Jisoo đều ăn ngủ không đủ giấc. Giọng mang theo mệt mỏi nói:

"Được rồi! Chúng ta đi ngủ thôi." Lời vừa dứt kéo theo Jennie nằm xuống giường đắp chăn cho cả hai sau đó nhắm mắt ngủ.

Jennie há hốc mồm, sau đó nhìn sang Jisoo không chớp mắt.

Chị ta vừa làm cái gì vậy? Bổn cô nương nói ngủ con người này liền ngủ thật sao? Lại còn gấp gáp đến mức ta chưa kịp phản ứng cái mô tê gì. Ta còn chưa kịp làm thịt nữ nhân này a.

Đến tối cùng Jisoo nằm trên giường tâm tư càng thêm rối nùi, trong lòng một trăm tám chục các tư thế đều là cô cùng Jisoo biểu diễn. Điều này làm cho Jennie rất mắc cỡ. Mà đối với chuyện cô suy viễn, Jisoo không biết gì cả.

Nghĩ đến những thứ này thật không lành mạnh, Jennie không thể bình thường nhìn Jisoo được nữa, mỗi khi đối diện Jisoo cô sẽ không kìm lòng đỏ mặt.

Người mình thích ngủ bên cạnh, nhưng không thể làm gì, này chắc chắn là một loại dày vò. Vì duy trì hình tượng nho nhã, Jennie thật vất vả mới kiềm chế kích động mà không cởi đồ Jisoo ra, yên lặng thu hồi bàn tay nhìn Jisoo say ngủ. Nhắm mắt lại trong lòng đọc thần chú nói ngủ, ngủ, nhanh ngủ.

Nhưng một lát sau, Jennie lại mở mắt ra, nếu không thể ăn, vậy rờ một chút có được chưa. Trong lòng vạn phần kích động, không nhịn được tán thành sự nhanh trí của mình. Chậm rãi nghiêng người giơ cánh tay lên, trước tiên dùng ngón tay chỉ trỏ vào mặt Jisoo, không tỉnh? Rất tốt! Sau đó trắng trợn không kiêng dè sờ soạn loặn nắm lung tung gương mặt Jisoo. Gào gào gào gào gào! Lông mày Jisoo làm sao đậm như thế . Jisoo lông mi tại sao dài như vậy. Jisoo sống mũi thật rất cao. Jisoo cho dù bị nhéo gò má vẫn là rất soái. Jisoo da dẻ làm sao tốt như vậy, trơn mềm như trẻ con như thế. Gò má Jisoo thích quá không nỡ buông ra, căn bản dừng không được. Jennie phát hiện mình càng ngày càng thích Jisoo, làm sao bây giờ? Kim Jisoo sau này chỉ có thể thuộc về mình, quyết không cho phép người khác mơ ước. Người nào mà mơ mộng có được Kim Jisoo sẽ bị chó cắn!

Bất quá lúc này... Jennie vươn mình liền nằm sấp trên người Jisoo, ở trên người Jisoo lăn qua lăn lại, nghiền ép tay chân Jisoo. Thấp giọng nhắc nhở: "Kim Jisoo ăn em đi, Kim Jisoo ăn em đi, Kim Jisoo ăn em đi". Jisoo ngủ xõa tóc thế nên tóc của hai người đan vào nhau tán loạn hai bên giường. Giữa lúc Jennie lăn qua lăn lại trên ngực Jisoo, Jisoo đang ngủ say đột nhiên rên một tiếng làm Jennie giật mình, cả người nhất thời cứng đơ, vội vã nhắm hai mắt lại làm bộ ngủ.

Jisoo từ trong mộng thức giấc, mơ màng cảm giác trên bụng mình có vật nặng ép không thở nổi, giẫy giụa mở mắt ra, thấy Jennie cả người đều đặt ở trên thân thể mình, nghi hoặc ngóc đầu lên xem, hóa ra là ngủ. Jisoo khẽ mỉm cười, duỗi tay dài che chở mang Jennie từ trên người mình đặt xuống giường, sau đó vòng tay ôm Jennie vào lòng, đắp kín mền. Jennie nhắm mắt lại tim đập như sấm, sợ Jisoo phát hiện cô giả bộ ngủ, trong lòng lại mơ hồ chờ mong Jisoo đối với mình làm vài chuyện xấu. Không nghĩ tới Jisoo nửa tỉnh nửa mê cọ cọ tóc của cô thì thầm: "Buổi tối làm sao ngủ không ngon", lập tức lại ngủ thiếp đi. Mấy ngày nay Jisoo vùi đầu vào xử lý công việc, hiện tại đã ổn thỏa cũng có thể nghỉ ngơi, vì thế tối hôm nay đặc biệt ngủ say.

Cảm giác được người bên cạnh thở đều, Jennie mở mắt lần nữa nhẹ nhàng lấy tay Jisoo ra, lần này cô sẽ không ngắt nhéo mặt Jisoo nữa, cũng không leo lên người Jisoo, nếu như đánh thức Jisoo lần nữa không tốt. Jennie trở mình, đầu gối lên tay, nằm lỳ trên giường mở to hai mắt lẳng lặng nhìn Jisoo, tự nhiên cảm thấy rất mãn nguyện. Jisoo thật rất hoàn hảo!

"Jisoo" cô thấp giọng gọi Jisoo, hai tay câu cổ môi dán lên trán của Jisoo, sau đó từ trán từng điểm từng điểm hôn lần đến miệng, lại thoáng tách ra, mặt đỏ tim đập dùng ngón tay cái nhẹ nhàng chạm vào môi Jisoo. Jisoo môi mỏng manh, mềm mại ngon ngọt, lúc cười rất rạng ngời, nhưng cô thích nhất Jisoo mím môi. Jennie hôn môi Jisoo, chưa hết thòm thèm liếm môi mình lại hôn thêm lần nữa.

"Được rồi, ngủ. Không ngủ sáng ngày mai sẽ không dậy nổi". Jennie kéo chăn đắp kín cho mình và Jisoo, kéo tay Jisoo vòng qua eo mình, lúc này mới hài lòng nhắm hai mắt lại.

Khả năng là bởi vì tâm tình quá khích động nên Jennie cảm thấy tối hôm nay đặc biệt khó ngủ, ở trên giường lăn qua lộn lại, vẫn là ngủ không được. Trong lòng không ngừng mà suy nghĩ 'hiếm thấy Jisoo ngày hôm nay ngủ trầm như thế, hay là thừa cơi hội này chiếm tiện nghi một chút'

Chỉ chốc lát Jennie lại mở mắt ra, trong lòng thầm nói: 'hôn thêm một cái, một cái thôi, hôn xong lập tức ngủ'

Ngay khi Jennie cuối xuống thì Jisoo đột nhiên hé mắt ra, dùng âm thanh tràn ngập cơn buồn ngủ hỏi: "Bảo bối đang làm gì?"

Jennie không khỏi trợn to hai mắt như trẻ con trộm kẹo bị bắt quả tang, tay chân luống cuống nói rằng: "Không có gì." Bỗng nhiên trong lòng nghĩ ra một kế, nàng nhỏ giọng nói: "Soo, em đau vai"

Jisoo đang ngủ say chau mày, không suy nghĩ nói rằng: "Nơi nào đau, tôi xoa cho em". Đây chính là trúng ý Jennie.

Jennie lôi kéo tay của Jisoo tới cái bụng của mình: "Nơi này đau"

"Ừ" Jisoo một bên ngủ một bên giúp Jennie xoa cái bụng.

Jennie kề sát Jisoo, môi không biết vô tình hay cố ý sượt qua cổ Jisoo thở ra nhè nhẹ làm cổ của Jisoo bị ngứa theo phản ứng tự nhiên xoay qua chổ khác co lại.

Khoảng chừng mười phút, Jennie mắt thấy Jisoo một chút phản ứng cũng không có, trái lại động tác tay càng ngày càng chậm, đảo mắt liền lại muốn ngủ. Jennie cắn răng một cái, đem Jisoo tay kéo đến ngực nói rằng: "Nơi này cũng đau."

"Ừm." Jisoo thuận theo vò lên, càng vò càng cảm thấy tay cầm ngay chổ nào rồi, cái kia sao mềm mại quá, liền nặn mở mắt ra dựa vào ánh đèn nhìn thấy Jennie chính là đang đỏ mặt cắn môi.

Sợ hãi đến nhất thời tỉnh táo mang tay từ ngực chuyển qua trán Jennie lo lắng nói: "Mặt em làm sao lại đỏ, có phải là bị bệnh, có muốn tôi đi lấy thuốc?" Nói xong liền muốn rời giường.

"Em không có chuyện gì, chỉ là trong phòng hơi nóng". Jennie càng ngày càng xấu hổ, chính mình đây là đang làm gì đấy, đưa tay kéo ống tay áo ngăn cản Jisoo, cắn răn u ám nói cái tên ngốc này, đến cùng có hiểu hay không vừa nãy mình làm cái gì.

Jisoo lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt dời xuống thấy quần áo Jennie xốc xếch, áo ngủ mở hé lộ ra cảnh xuân bên trong, đầu óc lập tức ngưng trệ: "Đây là?" Lẽ nào mình nửa đêm dã tính phát tác muốn ăn tươi nuốt sống Jennie, sau đó tỉnh lại cái gì cũng đã quên.

Dũng khí của Jennie vừa nãy muốn mê hoặc Jisoo lập tức liền biến mất, ngượng ngùng kéo quần áo đem tội lỗi đổ cho máy điều hòa: "Chắc máy điều hòa bị hư rồi. Trong phòng quá nóng."

Jisoo cũng cảm thấy như vậy, sờ sờ mặt của mình, mặt của mình cũng là nóng rực.

"Nếu không có chuyện gì, vậy thì đi ngủ sớm một chút". Jisoo nói

Sau khi hai người nằm xuống Jennie quay lưng về phía Jisoo âm thầm cắn góc giường, tên ngốc! tên ngốc! Kim Jisoo chính là cái tên ngốc! Mà Jisoo thì lại nhẹ nhõm từ phía sau ôm lấy lưng Jennie tiếp tục ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com