TruyenHHH.com

Jensoo Futa Sac Tinh Muon Doc Chiem Em Hoan


Bữa sáng hôm ấy, trước khi rời khỏi nhà, Kim Jisoo khẽ vuốt mái tóc Kim Jennie, Jisoo từ tốn nói:

-Nếu hai bữa nữa Soo không trở về thì em hãy về quê ở với ba mẹ đi nhé.

Kim Jennie không hiểu Jisoo muốn gì, cũng không hiểu Jisoo đi làm chuyện gì, nhưng cô biết những lời nói này không phải hoàn toàn không có ý nghĩa! Cô cũng biết những chuyện Jisoo làm hiện giờ chắc là phạm pháp, nhưng không phải buông tay thì sẽ yên ổn sao?! Tại sao Jisoo nói cứ như chuẩn bị chia ly mãi mãi vậy...
Kim Jennie nhào vào ngực Jisoo:

-Tại sao Soo lại không về?! Chẳng lẽ Soo không muốn sống cùng em tới già sao?!

Kim Jisoo đưa mắt vào khoảng không vô định, nghe trái tim mình nhói lên từng nhịp. Ai nói Jisoo không muốn cùng cô chung sống cả đời cơ chứ?! Chiếm đoạt mới có được cô, đến khi có được lòng người con gái mình yêu thì ai lại muốn chia ly?! Jisoo còn muốn tình yêu của họ đơm hoa kết trái thành những đứa bé xinh xắn, dễ thương.

Nhưng đó chỉ là Jisoo muốn, còn ông trời muốn sao Jisoo cũng không biết?!

Lalisa là người không phải dễ đụng, nếu Jisoo có mệnh hệ nào thì cô vợ yêu này sẽ ra sao đây?! Nghĩ tới cảnh cô kề vai cùng người khác, lòng Jisoo lại nhói đau, rồi bùng lên lửa giận! Kim Jennie là của Jisoo!!! Nhưng ở cùng cô mấy ngày, Jisoo lại cảm giác Jennie không phải người dễ dãi như vậy, nếu vậy cô sẽ ở vậy vì Jisoo cô đơn tới già sao?!


Cả hai thứ cảm giác đó đều làm Kim Jisoo khó chịu...

Jisoo kéo Kim Jennie ra, áp lên môi cô, trằn trọc cắи ʍút̼, nhấm nháp hương vị ngọt ngào của Kim Jennie, sau đó dần chuyển thành cắn nghiến môi cô tự lúc nào chẳng hay. Đến khi Jisoo nếm được mùi máu mới vội vã kéo cô ra, dùng đầu ngón tay xoa lên đôi môi đỏ mọng:

-Soo sẽ cố gắng trở về sớm. Soo chỉ nói nếu như thôi, hiểu chưa?! Ở nhà không có Soo thì không được đi lung tung nghe chưa?! Còn không nghe Soo sẽ...


Ngón trỏ Kim Jennie đặt lên môi Jisoo, cười tinh nghịch:

-Ai sợ lời Soo hăm dọa chứ! Thôi Soo đi đi. Trễ rồi! Về sớm nhé!

Kim Jisoo đi một khoảng xa, không hề ngoái lại. Kim Jennie khó an trong lòng, hôm nay là mùng 5 Tết, người ta nói ra đường ngày này sẽ gặp xui xẻo, cô sợ...

Cô sợ hạnh phúc ngắn ngủi này sẽ theo bước chân Jisoo, đi mãi, đi mãi xa cô. Kim Jennie chạy theo Jisoo, ôm phía sau lưng Jisoo trước khi lên xe hơi:

-Phải trở về nha. Em... Em yêu Soo, Kim Jisoo.

___

Trong chiếc lồng lớn, hai người đang trong tư thế phòng vệ đối phương. Bên dưới khán giả như một lũ điên reo hò cổ vũ, thậm chí có người quá khích còn ném tiền lên khán đài.

Ánh mắt Kim Jisoo đầy sung mãn, còn ánh mắt đối thủ đối diện đỏ ngầu, trông có vẻ bất thường. Jisoo xông đến nhanh như chớp xông đến định đấm vào bụng Kim Jisoo nhưng hụt! Kim Jisoo mượn thế Jisoo đến gần liền lên gối vào bụng Jisoo, tặng kèm một cùi chỏ vào tấm lưng to lớn của đối thủ! Cú đấm tiếp theo sẽ là đầu Jisoo! Chỉ cần như vậy là trận đấu kết thúc, chiến thắng vẫn như cũ thuộc về Jisoo!

Nhưng lúc này bầu không khí ngột ngạt, đen tối đầy hơi tiền và máu người đều bị che lấp bởi tiếng nói dịu dàng của cô gái nhỏ "Phải trở về nha. Em... Em yêu Soo, Kim Jisoo."

Nếu Jisoo đánh chết người nữa thì đường tương lai trở về với cô càng ngày càng xa vời...

Đang mãi tập trung suy nghĩ thì thực tại kéo Jisoo về bằng một cú đấm móc hàm đau điếng. Đôi mắt gã đối thủ của Kim Jisoo càng đỏ lự! Dường như thấy máu Jisoo càng hăng say hơn! Kíƈɦ ŧɦíƈɦ! Chắc cJisoo là dùng chất kíƈɦ ŧɦíƈɦ!

Dù không muốn đánh chết người nhưng đôi mắt Kim Jisoo cũng cháy lửa. Jisoo phải trở về! Phải kết thúc sớm trận đấu này rồi quay về bên Kim Jennie!!!!

Cuối cùng trận đấu kết thúc, đối thủ không chết chỉ bị đánh gãy ba sườn và đau đến bất tỉnh. Kim Jisoo thì cả người không đâu là không có vết bầm tím, gương mặt còn vì một đấm ban nãy mà sưng vù lên, trông có phần thảm hại.

-Tôi muốn gặp Lalisa.

___

Sau tấm màn mỏng là giọng nam trầm thấp, nghe qua có vài phần lười biếng:
-Mày muốn từ bỏ sàn đấu?! Tại sao?!

"..."

-Nếu ý mày đã quyết thì cứ theo luật cũ mà làm. Lalisa khẽ thở dài nhàm chán, buông hai người phụ nữ đẩy đà trên cơ thể ra.

Lalisa bước ra với mái tóc vàng hoe, ba chiếc bông bấm một bên tai, cái áo nhiều hoa văn sặc sỡ, đứng kế cạnh Kim Jisoo chỉ soái hơn chứ không có kém. Ánh mắt lạnh lẽo mang vài phần tiếc nuối khi nhìn về Kim Jisoo.

-Á!!!!_ Tiếng Lalisa kêu gào đau đớn thấu trời, vang vọng trong không gian rộng lớn nghe vài phần quỷ dị!

Lalisa bước tới gần Kim Jisoo, khẽ nheo mắt nhìn về cái chân đang quẹo qua bên của Jisoo, mà nói giọng điệu nhẹ tênh:

-Mày đã tự do. Nhưng nếu bị bắt tao mong mày cũng...

-Lalisa yên tâm. Tôi biết mình phải làm gì. Giọng nói theo tiếng thở hồng hộc nhưng đầy kiên định.
___

Đến lúc Kim Jisoo mò mẫm mang theo cái chân gãy về đến cửa biệt thự khu ngoại ô thì chứng kiến cảnh tượng đến chết khó quên! Căn nhà Kim Jennie đang ở cháy rực lửa đỏ!

Không nghĩ ngợi nhiều, Kim Jisoo lao vào ngọn lửa ấy. Chân trái bị gãy chưa được băng bó đàng hoàng còn mang theo cơn đau điếng người mỗi khi cử động. Nhưng Jisoo mặc kệ! Có thứ còn quan trọng hơn cả mạng sống Jisoo ở nơi này. Jisoo phải cứu cô!!! Mẹ Jisoo, cha Jisoo, bà nội Jisoo, từng người từng người đều bỏ đi! Lúc này Jisoo tuyệt đối không thể Jen – người Jisoo yêu thương hiện tại cũng như họ được!

"Phải cứu cô ấy! Chỉ cần cô ấy còn sống... Mạng này, Jisoo phó mặc cho trời!"

Ý nghĩ đó tiếp thêm sức mạnh cho Kim Jisoo lao vào biển lửa rực trời giữa đêm kia. Vừa bước vào căn nhà, Kim Jisoo đã cảm thấy nhịp thở của mình rối loạn vì biển lửa dập dồn, thêm đôi mắt cay xè vì khói mù mịt. Jisoo định lần mò lên lầu, nơi chiếc giường cô thường ngủ thì mới phát hiện tiếng ho khan ở gần đó!

Jisoo la lớn lên:

-Em ở đâu vậy Kim Jennie?!

-Khục... Khục... Em ở đây.

Nhìn ra mới thấy cô đang nằm dưới cạnh sô pha. Jisoo nhanh chóng lao đến, kéo cô đi ra ngoài. Gần ra đến cửa thì trần nhà giáng thẳng xuống vị trí cả hai người. Kim Jisoo không suy nghĩ nhiều mà ôm cô vào lòng, dùng tấm lưng lớn chặn lại trần nhà đang rực lửa...

"Cô phải sống, Jisoo phải kéo cô ra khỏi đây!" _ Đó là tất cả ý nghĩ tiếp sức cho Jisoo chịu đựng vết thương trên lưng, trên chân mà lê bước về phía cánh cửa...

-Có người! Mau cứu người ra ngoài!

-Dập lửa! Dập lửa mau...

...

Tiếng nói hỗn loạn vang lên khắp nơi... Nhưng Kim Jisoo và Kim Jennie đã rơi vào hôn mê!

___

Kim Jennie tỉnh lại cũng đã là chuyện của hơn một ngày sau. Sực tỉnh giấc cô thấy mình đang nằm trong bệnh viện, liền vội vã nhớ lại ngày hôm ấy... Cô đang ngủ ở nhà, bỗng dưng căn nhà bị lửa đốt từ phía ngoài, lúc cô phát hiện ra chạy đi thì bị vấp đồ vật trong nhà mà té ngã đập đầu đến ngất xỉu! Cũng may Kim Jisoo vừa về kịp lúc cứu cô.

Kim Jisoo!!! Mà giờ Jisoo đang ở đâu?! Cô nhớ lúc cô và Jisoo chạy ra thì đã bị trần nhà rớt xuống, nhưng sờ sờ lên vai... Trừ đầu được băng bó, toàn thân cô lành lặn! Vậy chắc cJisoo tên ngốc kia đỡ cho cô rồi!!!

Kim Jennie chạy quanh bệnh viện hỏi thăm y tá, bác sĩ mới được họ nói là người nhập viện chung với cô giờ đang bị công an tạm giữ để điều tra rồi. Jisoo cũng đang nằm trong bệnh viện, nhưng là trạng thái có người canh giữ!

Cuối cùng Kim Jennie cũng mò mẫm đến được nơi Kim Jisoo điều trị! Quả nhiên hai người công an mặc áo xanh đang đứng gác. Thấy Kim Jennie lại thì họ nói với cô:

-Người trong phòng này có liên quan đến bài bạc ở Seoul và các quận khác, vài vụ cho vay nặng lãi dạo gần đây. Hiện giờ Jisoo đang bị thương nặng. Không tiện gặp người lạ, cô về đi.

"Bị thương..." Trái tim cô khẽ nhói, những lời giải thích gì tội tình liên quan tới Kim Jisoo đều tai này sang tai kia. Cô run run, môi bật thành tiếng:

-Tôi... Tôi là vợ Kim Jisoo! Xin các anh cho tôi vào thăm Jisoo. Cho tôi vào thăm chồng tôi đi mà...

Nói xong Kim Jennie ngồi bệt xuống sàn khóc lóc thảm thiết, khiến hai công an trẻ bối rối, trao đổi ánh mắt với nhau cuối cùng đành cho cô vào thăm. Nhưng nói chỉ có thể cho cô vào thăm mười lăm phút.

Tiếng mở cửa phòng làm Kim Jisoo đang nằm trên giường liền mở mắt. Người Kim Jisoo cởi trần để lộ vết thương sau lưng kinh người, thịt da như bị cháy khét còn lấm tấm máu, làm Kim Jennie không khỏi nhớ về cảnh tượng hôm qua... Jisoo lại vì cô nữa đây mà. Đôi chân tráng kiện cũng toàn là sẹo, là bỏng, một chân còn bó bột thê thảm.

Tất cả có phải đều vì cô không, nước mắt Kim Jennie muốn chảy nhưng không hiểu sao cô lại nuốt nó ngược lại trong lòng. Vì cô biết nếu cô khóc, có người còn đau hơn cô nữa...


Jisoo thấy cô vẫn bình an, nhịn không nổi mà thở phào nhẹ nhõm. Xong xoay người tới định vuốt tóc cô an ủi thì... Cạch! Jisoo bị còng lại vào giường bệnh rồi!

Kim Jennie ngồi xuống ghế, thay Jisoo kéo ngắn khoảng cách của hai người. Đưa tay Jisoo lên mặt mình, nhẹ nhàng nói:

-Em không hỏi Soo là Soo đã làm những gì đâu... Vì em biết, chúng là những điều không tốt, thậm chí có thể trái pháp luật! Nhưng em tin một điều, Soo thương em và em cũng yêu thương Soo. Hãy đi đi và trở về làm một Kim Jisoo trong sạch, em sẽ đợi Soo về.

Cô chỉ nói có bao nhiêu đó thôi, không hỏi cũng không khóc hay náo loạn, nhẹ nhàng tựa đầu vào ngực áo Jisoo, để cảm nhận từng nhịp tim của Jisoo.

Hồi lâu, Kim Jennie nghe tiếng "Ừm." khe khẽ trầm vang của Kim Jisoo vang lên. Lúc này cô mới nhắm mắt lại để giọt nước mắt đau khổ cuối cùng này chảy dài trên gương mặt nhỏ, thấm ướt lồng ngực rộng lớn của Jisoo.

Cả hai không biết lần "đi đi" này trong lời KimJennie là bao lâu, có thể là năm năm, mười năm hoặc là cả đời không biết chừng...

Nhưng chỉ cần có cô đợi, Jisoo sẽ đi... Sẽ trở về làm một Kim Jisoo trong sạch, củacô.

___

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com