𝑡ℎ𝑖𝑟𝑡𝑦-𝑓𝑖𝑣𝑒
"Rốt cuộc là chị bị sao vậy? Sao khi không lại..."Câu nói của Jisoo bị chặn lại bởi đôi môi mềm mại của nàng. Cả người Wang Jisoo cứng đờ, tay chân lóng ngóng giữa suy nghĩ nên giữ nguyên hay đẩy nàng ra. Đây là lần đầu tiên nàng chủ động hôn cô khi tỉnh táo. Jisoo dường như choáng ngợp, hơi thở của cô trở nên đứt quãng, tim đập điên cuồng, nơi khoé mắt cũng nóng bừng lên."Jisoo, chị yêu em, chị xin lỗi vì không nhận ra điều này sớm hơn."Jennie tách ra nhìn cô, Jisoo vẫn còn hoảng loạng lắm. Nàng thấy cô sau đó đã rơi nước mắt, nàng không rõ là cô buồn phiền vì nàng hay đang hạnh phúc. Jennie ôm lấy cô, ra sức vỗ về con người đang run rẩy ấy."Không phải đâu...đây chắc chắn chỉ là mơ thôi! Làm sao mà chị có thể yêu tôi được cơ chứ? Không phải đâu!"Wang Jisoo đáng thương không kiềm nỗi những giọt nước mắt, cô đẩy nàng ra rồi ôm mặt khóc như một đứa trẻ. Đã quá lâu để có thể khiến Jisoo cảm thấy hạnh phúc khi nghe những lời này. Cô không thể vui mừng nổi, cô lo sợ mọi chuyện chỉ là ảo tưởng của chính bản thân mình. Kim Jennie chắc chắn chỉ đang muốn an ủi con tim đã mang quá nhiều tổn thương này thôi đúng không? Wang Jisoo cũng không biết từ khi nào tình yêu của cô đã biến thành sự tự ti khiến cô dần mất can đảm để đón nhận lời yêu từ nàng như thế."Jisoo à..."Kim Jennie cảm thấy tim cô như bị xé toạc khi nhìn thấy bộ dạng ấy của cô. Nàng muốn ôm cô lần nữa nhưng Wang Jisoo đã mạnh mẽ lướt qua nàng rồi chạy vụt đi. Khoảnh khắc đó Kim Jennie mới hiểu rằng tình yêu dành cho nàng đã biến một Wang Jisoo bản lĩnh trở thành một con người sợ sệt và tự ti đến thế...Bầu trời vẫn trong trẻo như mọi ngày, có điều trong lòng Kim Jennie đã phủ đầy mây đen. Từ cái hôm nàng bộc lộ tình cảm thì Jisoo cũng không quay về nhà nữa. Jennie không rõ là cô bị sốc tạm thời không thể chấp nhận được hay từ lâu cô đã không còn để tâm đến nàng nên nghe được những lời ấy nên đã sợ hãi mà bỏ đi.
Tối hôm nay nàng hẹn Lalisa Manoban ra ngoài sông Hàn, cùng cậu giải bày tâm sự. Lisa bình thường hay trêu chọc nàng là vậy nhưng chuyện này cậu luôn là người hiểu nàng nhất. Jennie muốn được nghe một lời khuyên bảo từ Lisa thay vì nhốt mình ở nhà rồi nghe con bé Alice suốt ngày lãi nhãi hỏi Jisoo ở đâu."Có phải tôi đã sai rồi không? Tôi đã khiến em ấy sợ hãi rồi?"
Tối hôm nay nàng hẹn Lalisa Manoban ra ngoài sông Hàn, cùng cậu giải bày tâm sự. Lisa bình thường hay trêu chọc nàng là vậy nhưng chuyện này cậu luôn là người hiểu nàng nhất. Jennie muốn được nghe một lời khuyên bảo từ Lisa thay vì nhốt mình ở nhà rồi nghe con bé Alice suốt ngày lãi nhãi hỏi Jisoo ở đâu."Có phải tôi đã sai rồi không? Tôi đã khiến em ấy sợ hãi rồi?"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com