TruyenHHH.com

Jaywon Me Hoac Cam Ki

Cửa phòng khép lại, không khí kích tình của cơn hoan ái vẫn còn vương vấn, dường như chỉ trong chớp mắt, căn phòng này đột ngột trở nên lạnh lẽo như thể từ xích đạo nóng bức bay vọt qua mấy lục địa đến nam cực.

Sự việc phát triển thường kịch tính như thế đấy, vượt qua sự dự đoán của bạn, bạn khổ sở mong có được, dùng hết mọi phương pháp, cho rằng bản thân đã có được rồi nhưng chỉ trong chớp mắt đã mất đi.

Không đúng, từ trước đến nay anh vẫn chưa từng có được Yang Jungwon, ngay cả cuộc hoan ái này cũng là người ta mời anh.

Vốn dĩ Park Jongseong cho rằng mình sẽ vô cùng vô cùng tức giận, nhưng...không, anh cười, cười bản thân không hổ là con trai của mẹ mình, hóa ra ngây thơ cũng có thể di truyền.

Anh nói rồi Yang Jungwon đâu có dễ dàng thoả hiệp như thế, gặp Lee Heeseung rồi mà còn cho anh hậu đãi như thế, giống như đột nhiên có một cái bánh thịt từ trên trời rơi xuống, đập một phát lên đầu là quên bản tính của người đó.

Park Jongseong nằm một mình trên giường, trong cổ họng có một cái gai đang vướng ở đó, nuốt không xuống, nhổ không ra, cứ kẹt ở đó, đau!

Ông chủ, nhân viên... mẹ nó em đã từng thấy ông chủ nào vì nhân viên mà vắt óc tính kế, đổ một đống tiền, chơi khăm bạn bè, rồi đến hôm nay còn thất thân luôn chưa?

Yang Jungwon thật...thật...thật đúng là rất giỏi.

Park Jongseong cười gật đầu, nụ cười không lan được đến đáy mắt, đôi mắt sâu thẳm lạnh lẽo.

"Muốn giao lưu thân thể, được thôi, rất tốt...em đã như thế rồi, tôi còn khách khí cái mẹ gì nữa."

Park Jongseong tự nói với bản thân mình, anh không tức giận, có cái gì mà phải tức, nhưng mà --- mẹ nó chứ, ông đây bị người ta ngủ lỗ vốn mất một đêm rồi.

......

Yang Jungwon rút từ trong túi ra một cặp kính đen, đi vào thang máy, ấn tầng một, cửa thang máy nhanh chóng khép lại, thì đột ngột có một bàn tay chặn lại.

Yang Jungwon ngẩng đầu, nhìn thấy Tony nửa đêm nửa hôm cũng đeo kính đen làm mặt ngầu.

Yang Jungwon nhếch môi: "Chào buổi tối."

Tony bước vào: "Chào buổi tối."

Cửa thang máy cuối cùng cũng khép lại, Tony dựa vào bên cạnh đánh giá Yang Jungwon, nhìn thấy những vết hôn trên cổ cậu, trong lòng bức bối không nói lên lời, anh ta nói: "Tôi còn tưởng rằng phải đợi đến tận sáng cơ, xem ra anh bạn già này cũng thường thôi nhỉ, muốn thử xem tôi như thế nào không?"

Vẻ mặt của Yang Jungwon không có gì thay đổi, khoé môi vẫn là nụ cười mỉm thản nhiên đó: "Cám ơn, không cần, tôi không thích cái kiểu như anh."

Tony đột nhiên ôm chầm lấy Yang Jungwon: "Nhưng tôi lại thích kiểu như em, làm sao bây giờ?

Anh ta mím môi nói một cách chân thành.

Yang Jungwon nhìn gương mặt đẹp trai của Tony xuyên qua cặp kính đen, lạnh nhạt nói: "Vậy... anh cố mà chịu đi."

"Không thích tôi, chẳng lẽ lại thích kiểu như Park thái tử?"

Yang Jungwon lắc lắc đầu, "Cái đó thì khác, anh ấy là thái tử của Park thị, ở bên cạnh anh ta tôi muốn tài nguyên gì mà không có? Đối với anh ấy, có tốt hay không và có ăn hay không, không giống nhau."

Tony giơ tay tháo cặp kính râm trên mặt Yang Jungwon ra: "Tôi cũng có thể cho em."

Yang Jungwon cũng đưa tay nhấc cặp kính đen của Tony ra, nhìn hình bóng của mình trong mắt anh ta, chẳng chút e sợ: "Cái mà anh cho, sao có thể so sánh với thứ của Park thái tử cho được."

Tony cười cười thả Yang Jungwon ra: "Tôi vẫn cứ nghĩ rằng em không phải là loại người như thế."

"Để anh phải thất vọng rồi, tôi chính là loại người đó."

Tony lại biến mình thành dáng vẻ bất cần đời: "Nếu không thì cá to tôm nhỏ đều ăn tất, em thấy sao?"

Thang máy đã xuống đến tầng một, Yang Jungwon bỏ lại một câu: "Được thôi, đợi tôi chán ăn cá to rồi muốn đổi khẩu vị thì sẽ tìm anh vậy."

Tony cười nhạo thành tiếng, trước nay đều là các nghệ sĩ nữ muốn bám lấy anh ta, giờ thì anh lại bị người ta ghét bỏ mất rồi, tự mình bò lên mà người ta còn không cần, anh giờ kém cỏi đến mức này sao.

Yang Jungwon đứng ngoài cổng của tiểu khu, gọi điện thoại cho Timon bảo cậu đến đón cậu.

Nhưng Timon mãi mà không nghe máy, có một chiếc xe từ trong tiểu khu đi ra, thấy Yang Jungwon đang đứng bên vệ đường.

Chiếc xe dừng lại bên cạnh Yang Jungwon, cửa kính xe hạ xuống, gương mặt của Tony lộ ra: "Đi đâu? Tôi đưa em đi."

"Không cần".

Tony có ý tứ khác với cậu, cậu cảm thấy không nên tiếp xúc quá nhiều với anh ta.

Tony đột nhiên cảm thấy hình như mình làm người thật thất bại, anh ta nhún vai: "Lên đi, tôi còn không đến mức mặt dày vô sỉ đi cưỡng ép người đã từ chối mình đâu, vừa vặn tôi cũng muốn nói với em chuyện quảng bá album."

Yang Jungwon do dự một lát rồi mới mở cửa lên xe.

Lúc đến khách sạn của đoàn làm phim, Yang Jungwon xuống xe, nói: "Cám ơn, tạm biệt."

Tony gọi Yang Jungwon lại: "Yang Jungwon, em thật không suy xét về tôi một chút à?"

Yang Jungwon cười cười với anh ta: "Tôi không phải là người tốt, tôi cũng không thể khiến anh dùng tiêu chuẩn của một quý ông để đối xử với tôi, thay vì đi gây tai hoạ anh, tôi cảm thấy tôi đi tai hoạ cho Park Jongseong thì tốt hơn, tạm biệt, cám ơn."

Tony cảm thấy, anh ta thật sự cần tìm một người để hỏi xem, có phải sức quyến rũ của anh ta đã giảm xuống rồi hay không, tại sao cứ ở trước mặt Yang Jungwon là gặp phải trắc trở.

Tony lôi điện thoại ra mở chế độ chụp đêm của camera, điều chỉnh góc độ, selfie một tấm, post lên weibo kèm với status: Dạo này xấu đi thì phải?

Giờ đã là gần sáng, thế mà Tony vừa up hình lên, lượng like lập tức ùn ùn tăng lên.

4h sáng, các fan ào ào com là #nửa đêm không ngủ quả nhiên có ích lợi, Tony đẹp trai không thể bắt lỗi nha#

Tony tự cười giễu một tiếng, đẹp trai nữa có tác dụng gì đâu.

......

Yang Jungwon vừa về đến phòng, liền nghe điện thoại của chị Milla, nghe giọng nói chị Milla đang lải nhải trong điện thoại, Yang Jungwon ném cho chị một câu: "Em ngủ với Park Jongseong rồi."

Chị Milla hét lên: "Cái gì?'

"Thì lên gường thôi chứ cái gì, em mệt lắm, có gì thì để sáng mai rồi nói." Yang Jungwon nói rồi tắt máy, ngủ một giấc, trời có sập xuống cậu cũng mặc kệ.

Sáng ngày hôm sau, cửa phòng cậu bị đập ầm ầm, Yang Jungwon mặt mũi sa sầm đi ra mở cửa, cửa vừa mở đã thấy gương mặt toát hết cả mồ hôi hột đang cầm điện thoại của Timon.

"Anh, anh... nhanh, nhanh nhìn này, anh lại lên top rồi."

"Top gì cơ?" Yang Jungwon cầm lấy điện thoại, đập vào mắt là cái tiêu đề: #Tony và Yang Jungwon đích thực là đang yêu nhau#.

Nội dung: Tony đi vào một tiểu khu X hai tiếng đồng hồ sau, đi ra cùng với một người, người này chính là Yang Jungwon - người trước đây đã từng có scandal tình cảm với Tony, hai người đi cùng một xe đến khách sạn XXX, nghi vấn hai người ở chung, xác thực tình cảm. Có cả video đi kèm làm bằng chứng.

Có người phát hiện, rạng sáng nay Tony có up một bức ảnh tự sướng với bối cảnh sau lưng là khách sạn nọ, hơn nữa có bóng người loáng thoáng, nhưng có thể xác nhận đó chính là Yang Jungwon mà chó săn đã chụp được.

Chính vì thế mà tình yêu của hai người đã được chứng thực.

Yang Jungwon...Fuck, ở chung!

Cùng lúc đó, nhà họ Park, Park phu nhân ném bay cái điện thoại: "Viết vớ vẩn gì thế không biết?"

"Sao vậy ạ, bà chủ?"

Park phu nhân thở phì phì vì tức: "Giờ tin tức trong giới giải trí chỉ biết viết nhăng viết cuội thôi, thằng bé đó tối hôm qua rõ ràng đi với con trai tôi, thứ đã vào đến miệng nó, tôi không tin là còn có thể bị người khác cướp mất, toàn ăn nói vớ vẩn."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com